Chuong 338: Cam On (5)
Chuong 338: Cam On (5)Chuong 338: Cam On (5)
Trong lòng Tổ Hợp Nhiệt khẽ động, người cũng di chuyển đến sát cửa: "Họ Thượng? Là người Hán sao?”
"Đúng vậy, ta đến từ trấn Lạc Tang, vốn dĩ muốn đến Tây Vực để mua hàng, nhưng lại trúng lúc trấn Lạc Tang gặp rắc rối. Ta sợ bị ảnh hưởng nên dẫn theo người hầu đi từ bên đó sang đây." Nếu cẩn thận nghe thì sẽ thấy giọng của hắn ta có chút êm tai: "Ngày xưa ta đã đến thôn này biết rõ tính tình dân chúng trong thôn hiền lành chất phác mới đến đây thử vận may. Chủ nhà có thể mở cửa để chúng ta nói chuyện hay không?"
Nói xong, người bên ngoài hắt xì mấy cái, giọng nói cũng bắt đầu run rẩy.
Tổ Hợp Nhiệt cũng không quan tâm mẹ không cho phép mà tự mình mở hé cửa. Từ khe hở nó nhìn ra ngoài, quả nhiên nhìn thấy có một người trẻ tuổi dáng người cao gầy đứng ở ngoài sân. Phía sau người trẻ tuổi kia có bốn người, nam có nữ cũng có, trông rất giống người hầu.
"Ông chủ Thượng!" Đôi mắt Tổ Hợp Nhiệt lập tức sáng lên, vội vàng chạy ra ngoài sân.
Diệp Gia co người lại ở trong phòng, lắng tai nghe động tĩnh ở bên ngoài. Nàng và Diệp ngũ muội liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều cau mày. Nàng cũng không nhiều lời mà yên lặng đi về phía giường rồi cầm con dao mà Chu Cảnh Sâm đưa cho mình mà mình đang để dưới gối trong tay. Ngũ muội thấy hành động của tỷ tỷ thì lập tức lo lắng. Điểm Điểm trốn ở góc phòng, đôi mắt màu xanh lục phát ra ánh sáng trong bóng tối, Diệp Gia hé mở cửa sổ.
Nàng thấy cô gái tên Tổ Hợp Nhiệt nói vài câu với người bên ngoài rồi dẫn bọn họ vào nhà với vẻ mặt đỏ bừng.
"Tỷ?" Diệp ngũ muội kê sát tới bên cạnh Diệp Gia: "Có người ngoài tới à?"
"Ừm"
Diệp Gia liếc nhìn sắc trời, tuyết vẫn còn rơi nhiều, cũng không biết bọn A Cửu bao giờ mới về. Ở bên ngoài nhanh chóng vang lên tiếng nói chuyện của mẹ con Tổ Hợp Nhiệt và người kia. Cái người được cho là ông chủ Thượng kia nói chuyện thật sự nho nhã, đúng là một người có học.
Chắc là do bình thường Chu Cảnh Sâm nói chuyện với người khác rất ít khi tỉa tót lại câu chữ, hoặc là có thể Diệp Gia là ngoại lệ của Chu Cảnh Sâm. Không hiểu sao chỉ có một mình ông chủ Thượng ở bên ngoài, vậy mà nàng lại có cảm giác có rất nhiều người biết đến. Nàng cũng không đi ra ngoài xem xét mà ngoan ngoãn đợi ở trong phòng.
Nhưng lát sau, Nhiệt Y Trát cũng gọi hai chị em Diệp Gia ra ngoài sưởi ấm.
Diệp Gia không tình nguyện nghe theo nên ở trong phòng và nói vọng ra ngoài: "Ta xin lỗi thím, bây giờ ta có chút không thoải mái nên muốn nghỉ ngơi ở trong phòng."
Nhiệt Y Trát vừa nghe thấy Diệp Gia không thoải mái thì lập tức đứng dậy. Nhưng bà ấy đã cầm hai lượng bạc tiền ăn ngủ của Diệp Gia nên cũng mặc kệ cô. Nhưng bà ta cũng không tiện để con gái lại nói chuyện với một đám người lại nên cũng dặn dò Tổ Hợp Nhiệt vào nhà xem xét tình hình của Diệp Gia, còn bản thân mình thì chào hỏi khách khứa. Tổ Hợp Nhiệt có chút không vui, đôi mắt vẫn quấn quýt trên người ông chủ Thượng, đến lúc bị Nhiệt Y Trát liếc mắt mới bất đắc dĩ đi vào nhà.
Vừa vào nhà, nàng ấy cũng thấy Diệp Gia không có vẻ không thoải mái, nên đã bĩu môi.
Diệp Gia nhìn thấy vẻ mặt này của nàng ta nên nhẹ giọng giải thích: "Xin lỗi, ngoài trời quá lạnh. Ở bên ngoài đều là người lạ, tỷ muội chúng ta là người Hán, mà con gái người Hán có nhiều quy tắc nên không thể ra ngoài. Mong mẹ ngươi thứ lỗi."
Diệp ngũ muội cũng gật đầu, dáng vẻ như thể nhà bọn họ có khác cũng không liên quan gì đến người ngoài như hai chị em họ.
Tổ Hợp Nhiệt nghe bọn họ nói như vậy thì mặt mày lập tức hớn hở: "Đúng vậy, các ngươi là người Hán, mà người Hán thì có nhiều quy tắc. Được rồi, ta có mang một chậu than đến cho các ngươi, các ngươi sưởi ấm ở trong phòng một chút."
Nói xong, nàng ta vui vẻ đi ra ngoài.