[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 364 - Chương 364: Chớp Mắt Tối Lửa Tắt Đèn (3)

Chương 364: Chớp Mắt Tối Lửa Tắt Đèn (3) Chương 364: Chớp Mắt Tối Lửa Tắt Đèn (3)Chương 364: Chớp Mắt Tối Lửa Tắt Đèn (3)

Có lẽ cậu ta đã biết rằng dù Chu gia không giàu có, nhưng người trong cái nhà này cũng không phải dễ dàng bị kiểm soát, vì thế cậu ta đã trở nên ngoan hơn.

Cậu ta biết Diệp Gia không thích mình nên cũng không dám tiếp cận Diệp Gia nữa. Diệp ngũ muội và Diệp tứ muội trước giờ luôn một lỗ mũi ra hơi(*) với tỷ tỷ, nên Lâm Trạch Vũ muốn nịnh bợ Diệp ngũ muội cũng không nịnh được. Ngày thường cũng chỉ có thể đi theo ông Tôn làm một số công việc chân tay như quét tuyết, chẻ củi, nhặt củi và đốt lửa.

(*) (Một lỗ mũi ra hơi - 一个鼻孔出气: Thái độ và ý kiến của hai người hoàn toàn giống nhau. )

Cậu ta cũng thực sự rất thông minh, học một lần là hiểu. Từ quy củ đến đạo lý đều hiểu hết, suy cho cùng là vì trước đây khi ở nhà chủ nhân, cậu ta đã được đi theo trưởng tôn nhà người ta đọc sách viết chữ, chỉ là hiểu nhưng vẫn giả vờ hồ đồ. Trên thực tế, cậu ta có thể đọc có thể viết, đưa bàn tính cũng biết gảy. Chính là vì cậu ta thấy đám người Chu gia rất tốt bụng nên đã hếch cái mũi lên trời. Chỉ can cậu ta kiềm chế được tâm địa xảo quyệt của mình, chỉ làm công việc mà cậu ta nên làm.

Ban đầu Dư thị thấy bên người Diệp Gia còn thiếu một thư đồng, sau này khi làm ăn lớn, công việc nhiêu lên, chắc chắn nàng sẽ cần một người biết đọc thư biết viết chữ giúp đỡ. Thấy đầu óc Lâm Trạch Vũ linh hoạt nên đã bảo Diệp Gia xem xem thằng nhóc này có dùng được hay không.

"Không cần vội, lúc này chỉ mới chưa đầy hai tháng, sao có thể nhìn ra thuận lợi hay không? Nương yên tâm đi, con đã có kế hoạch trong lòng." Diệp Gia đương nhiên biết khi việc kinh doanh của nàng phát triển lên sẽ cần người giúp, một người không thể làm nổi hết mọi việc. Nhưng phân xưởng của nàng vẫn chưa hoạt động: "Chuyện tương lai nên lập kế hoạch từ sớm là không sai, nhưng cũng không cần phải sớm như thế. Nếu thật sự không được, ta sẽ chi một số tiền lớn để thuê người tài từ ngoài vê dùng cũng được."

Dư thị cũng chỉ đưa ra một vài lời khuyên, không phải yêu cầu.

Hầu hết những quản sự của thế gia đều xuất thân từ người hầu. Trước đây ở Cảnh Vương phủ cũng vậy, quản gia giúp đỡ Dư thị là hai ma ma rất giỏi, nô tài cấp hai trở lên cũng không phải mời từ ngoài vê, đều đầy tớ trong nhà. Đương nhiên Dư thị sẽ cảm thấy dễ kiểm soát những nô tỷ có thân khế hơn.

"Thôi được rồi." Dư thị cũng không phải là người thích khoa tay múa chân: "Trong lòng Gia Nương hiểu rõ là được."

Thằng nhóc Lâm Trạch Vũ này ra sao Diệp Gia cũng không quan tâm lắm. Chỉ còn nửa tháng nữa là đến Tân Niên, trong nhà cũng nên chuẩn bị. Đây là năm đầu tiên Diệp Gia đón Tết sau khi đi vào thế giới này, nàng vẫn hy vọng có thể có một nghiệm thật tốt.

Trong hầm nhà vẫn còn thức ăn, chẳng qua thịt không nhiều lắm. Diệp Gia không thể không đưa mắt nhìn chằm chằm về phía ba cái đầu dê trong nhà. Dê mẹ sinh dê con vào tháng mười, Diệp Gia trước giờ không biết. Đây là lần đầu tiên nàng mới biết được loại động vật như dê này mang thai mất năm sáu tháng, một lứa đẻ hai đứa. Không thể không nói, nàng đã học thêm được rất nhiều điều. Lúc đầu khi mua hai con dê, nàng còn cho rằng dê cũng giống như gà con vịt con, rằng cả đời cũng chỉ đẻ được một ổ mà thôi...

"Thẩm nương, đừng ăn Be Be." Nhuy Tả Nhi thấy ánh mắt Diệp Gia nhìn đàn dê thì sợ hãi: "Nhà mình vẫn còn cần sữa của nó mà..."

"Không ăn, không ăn." Diệp Gia xoa đầu cô bé, nàng tiếc nuối chuyển ánh mắt về hướng chuồng gà trong góc tường. Đàn gà này được mua sau khi chuyển đến trấn Đông Hương, chỉ ba tháng đã có thể đẻ trứng. Có tổ tôn ông Tôn chăm sóc, từng con một béo tốt đến mức không thể đứng nổi. Mười mấy con gà mái đẻ trứng rất đáng kinh.
Bình Luận (0)
Comment