Chuong 419: Tam Long Cua Tu Ma Chieu (1)
Chuong 419: Tam Long Cua Tu Ma Chieu (1)Chuong 419: Tam Long Cua Tu Ma Chieu (1)
Đồng thời còn kiên quyết loại bỏ bộ hạ cũ và người tay chân không sạch sẽ ở trấn Đông Hương, kẻ nào có thể xử tử thì lập tức hành hình.
Ngay ngày xử tử thì cũng thay một nhóm người mới.
Năm mới vừa qua, khu đóng quân lại nghênh đón một đợt thay máu lần nữa. Những chuyện xấu xa ẩn giấu trong bóng tối đều được vạch trần, hàng ngày đều có bách tính bị bắt nạt đến cáo trạng. Những người mà Dương Thành Liệt xử tử đều có đủ chứng cứ và lý do, tuy thủ đoạn tàn nhẫn nhưng đủ để răn đe mọi người, thậm chí còn liên lụy đến một bản án lớn, trong đó có vụ huyện lệnh của huyện Kashgar cấu kết với bộ tộc, lừa bán thiếu nữ làm kỹ nữ.
Huyện lệnh huyện Kashghar là một nhân vật tựa như cái bóng, từ khi được phái đến đây vào hai mươi năm trước thì đã rất ít khi xuất hiện.
Sau một trận tuyết lớn, bầu trời cuối cùng cũng quang đãng.
Chợ sành ở trấn Đông Hương còn chưa mở nhưng nhiều cửa hàng hai bên đường đã mở cửa. Đây là khoảng thời gian mà ngày nào người ta cũng xúc tuyết, dọn sạch đường phục vụ cho qua lại. Sau khi Dương Thành Liệt dọn dẹp bộ hạ cũ của Thẩm Hải, ông ta liền dẫn tri huyện Diêu Lập Lai của huyện Kashgar về Luân Đài.
Dương Thành Liệt không nán lại trấn Đông Hương quá lâu, ông ta chỉ đến vì chuyện của mỏ Tằng Thanh, xử lý xong thì lập tức trở và.
Người này đã đi theo bên cạnh hắn kể từ khi Đại đô hộ phất lên, là một trong những cận vệ thân tín nhất của Đại đô hộ, vô cùng được quan trên coi trọng. Trong chuyến đi đến huyện Kashgar này, cầm trong tay ấn soái của Đại đô hộ có thể thay mặt điều hành một bộ phận chức quyên. Người này xuất thân hơi kém, tính tình cương liệt, ghét ác như thù. Cực không quen nhìn con cháu thế gia ở Tây Bắc khoa tay múa chân, lúc này mới ra tay xử lý Thẩm Hải và một nhóm người ăn không ngồi rồi.
Ông ta đại diện cho Đại đô hộ, ra tay xử lý gia tộc của Thẩm Hải là thích hợp nhất.
Người Thẩm gia tự xưng là có quan lớn trong triều bảo vệ, nhưng gia chủ Thẩm gia cũng chỉ mới tam phẩm, sao có thể chống lại một chính nhị phẩm Đại đô hộ tay cầm bốn mươi vạn binh lực? Càng miễn bàn con nối dõi thân không chức tước địa vị của Thẩm gia càn quấy ở Kashgar, ngoại trừ xuất thân huân quý ra, nhiều lắm cũng chỉ biết lấy thế áp người. Tô Lặc Đồ đến cả người của triều đình cũng không để vào mắt, sao có thể sợ con cháu của một quan văn tam phẩm.
Dương Thành Liệt vừa ra mặt sửa trị, Thẩm gia đương nhiên không còn cách nào khác đành phải cụp đuôi rời đi.
Ai cản đường thì xử lý, còn lại là luận công mà thưởng. Ở vùng đất Tây Bắc này, yêu cầu quan trọng nhất đối với quan trên là thưởng phạt rõ ràng. Nếu không thể thưởng phạt phân minh thì bộ hạ ở dưới sao có thể dốc hết sức lực giúp ngươi làm việc. Chuyện tiêu diệt thổ phỉ lúc trước, quan trên đã sớm chú ý tới Chu Cảnh Sâm. Vẫn luôn tạm gác ở đó, nhưng suy xét đến thời gian nhập ngũ quá ngắn, còn phải quan sát. Tránh để người trẻ tuổi tâm cao khí ngạo không biết quy củ, không ngờ mới mấy tháng ngắn ngủi Chu Cảnh Sâm lại nhiêu lần lập được công lớn.
Đột Quyết đã xâm nhập đô hộ phủ Bắc Đình nhiêu năm, cài cắm vô số gián điệp, muốn bắt cũng bắt không hết. Những năm gần đây, khu vực biên giới bị Đột Quyết quấy nhiễu, đại đô hộ tỏ vẻ không đáng để ý nhưng thật ra trong lòng đã sớm căm thù đến tận xương tuỷ. Chu Cảnh Sâm vừa ra tay đã tóm gọn ba trăm bốn mươi lăm gián điệp Đột Quyết, bắt sống vương tam tử Tái Lợi Khắc của Đột Quyết đang ẩn náu ở Đại Yến. Công to như thế tất nhiên là không đè nổi rồi.
Không nói đến Ô Cổ Tư vốn vì chuyện giấu diếm mỏ Tằng Thanh mà chịu liên lụy, bị quan trên để ý rồi bị điều đến phía tây trấn Toái Diệp phòng thủ biên cương. Chức vụ nơi đóng quân trống không, Kashgar bên này liền để Chu Cảnh Sâm lấp vào.