[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 431 - Chương 431: Chu Cảnh Thân, Chàng Uống Gì Vậy? (4)

Chương 431: Chu Cảnh Thân, Chàng Uống Gì Vậy? (4) Chương 431: Chu Cảnh Thân, Chàng Uống Gì Vậy? (4)Chương 431: Chu Cảnh Thân, Chàng Uống Gì Vậy? (4)

Thực ra cho dù có không sắp xếp người vào ở trong này cũng không sao, vì Thẩm phủ cũng ở ngay trên trấn mà thôi. Nhưng có khi có việc gì đó vô cùng cấp bách thì sao, nếu có khoảng cách thì sẽ không tiện cho việc hành động. Nghĩ đi nghĩ lại, ít nhất thì bên này có thể bố trí cho hai người vào ở. Người mà Diệp Gia chú ý đến nhất đương nhiên là Hi Lai, chính là cô nương đã nói rằng mình rất khỏe kia. Ngày thường khi Chu Cảnh Sâm không có nhà, các công việc nặng nhọc đều chỉ có một mình ông Tôn đảm đương. Nhưng thỉnh thoảng Diệp Gia cũng cần có một nữ tử có sức lực mạnh mẽ đến phụ giúp một tay.

Nhưng nếu thật muốn để người chuyển vào đây thì còn phải nói với Dư thị một tiếng. Dẫu sao thì gian phòng phía tây này cũng chỉ cách có một bức tường với gian phòng của Dư thị bên cạnh, có người vào ở ngay sát vách với bà ấy thì cũng phải để cho Dư thị chuẩn bị tâm lý trước.

Sau khi nghe sự sắp xếp của Diệp Gia, Dư thị không có dị nghị gì, bởi bà ấy đã từng là người quen với việc có nô tỳ bên cạnh tùy thời hau hạ chăm sóc. Thế nên đối với sự sắp xếp của Diệp Gia, Dư thị cũng là người chấp nhận nhanh nhất: "Sau khi mang người tới đây thì ta sẽ huấn luyện dạy bảo hai ngày trước."

Dĩ nhiên Diệp Gia cũng không có lý gì lại phản đối: "Con sẽ điêu một người tới trước, sau đó nếu thiếu người thì sẽ điều thêm sau."

Sau khi thương lượng như vậy thì việc này cứ thế mà được quyết định xong, tiếp đó Diệp Gia lại de cập với Dư thị một việc khác. Về chuyện cao hoa lê, từ đầu đến cuối Diệp Gia đều không thể buông bỏ được, cao hoa lê nay còn có hiệu quả hơn nhiều so với sữa dưỡng thể và kem dưỡng da của đời sau. Rõ ràng là các sản phẩm dưỡng da được điều chế từ dược liệu không chỉ không có tác dụng phụ mà thậm chí còn có thể phục hồi vết thương, chữa trị chứng nứt nẻ da. Mối làm ăn tốt như vậy đương nhiên là phải tranh thủ bàn xong trước khi chưa có ai phát hiện ra mới được.

Nhờ có sự dẫn dắt của Diệp Gia mà Dư thị cũng dần dần hiểu được tâm quan trọng của việc nắm bắt cơ hội làm ăn, sau khi nghe Diệp Gia nói xong thì bà ấy tâm ngâm một hồi rồi do dự nói: "Hay là cứ để ta đi bàn mối làm ăn này xem. Ta cũng hiểu một chút về dược liệu, như vậy bàn bạc sẽ thuận lợi hơn."

Diệp Gia suy tư trong chốc lát, ngược lại cũng không từ chối. Thế là sau đó liên giao việc này cho Dư thị để bà ấy đi thử xem sao.

Chưa kể đây là lần đầu tiên Dư thị nhận loại nhiệm vụ như thế này, trong lòng có chút kích động nhưng cũng lại có phần thấp thỏm không yên. Diệp tứ muội đã thay thế Diệp ngũ muội vào chiên bánh rán giòn, chuẩn bị cho sáng sớm ngày mai mở quây hàng bán đồ ăn sáng. Diệp Gia đứng bên cạnh xem, thấy mùi vị bánh mà nàng ấy làm không thua kém gì so với Diệp ngũ muội làm nên cuối cùng cũng yên tâm. Bận rộn không ngừng nghỉ suốt cả một ngày, mãi đến khi trời tối mới có thời gian để thở.

Sau khi dùng xong cơm tối, Diệp Gia xõa tóc ra tẩy rửa trong phòng. Còn Chu Cảnh Sâm đến khuya mới mặc một thân nhung phục trở vê.

Cánh cửa "két" một tiếng được đẩy ra từ bên ngoài, hắn xách theo một chiếc đèn lồng trong tay, đứng ở bên cửa. Diệp Gia nghe thấy tiếng động liền ngước mắt nhìn lên một cái. Không biết ban ngày người này đã đi đâu, vậy mà trên người lại có mùi máu tanh. Bên ngoài bộ nhung phục hắn mặc không hề bị tổn hao chút nào, cũng không nhìn ra vết thương. Bàn tay đang gội đầu của Diệp Gia ngừng lại một lát, nhìn hắn với vẻ vô cùng kinh ngạc. Thấy hình như tay còn lại của hắn còn đang xách thứ gì đó, hắn trực tiếp đi thẳng tới bên bàn rồi bỏ đồ trong tay xuống.

Tóc hắn có chút xõa ra, tóc mai lộn xộn không chỉnh tê rơi xuống bên thái dương.
Bình Luận (0)
Comment