[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 482 - Chương 482: Chu Cảnh Sâm Ra Vẻ Nghiêm Trang Hoá Ra Là Giải! (5)

Chương 482: Chu Cảnh Sâm Ra Vẻ Nghiêm Trang Hoá Ra Là Giải! (5) Chương 482: Chu Cảnh Sâm Ra Vẻ Nghiêm Trang Hoá Ra Là Giải! (5)Chương 482: Chu Cảnh Sâm Ra Vẻ Nghiêm Trang Hoá Ra Là Giải! (5)

Bình thường hắn ôn nhu như ngọc, không có chút dáng vẻ nào là một người nóng tính. Nhưng một khi nghiêm túc lại toả ra khí thế rất đáng sợ, từ lâu Diệp Gia đã nhìn ra. Khi Chu Cảnh Sâm lạnh lùng giống như cắt giảm nhân khí, ép đến mức người khác không thở nổi.

Chung Thanh bị nhìn đến tê cả da đầu, một lúc lâu mới nói được một câu: "Chuyện này thế tử gia nên tự hỏi Cố cô nương thì tốt hơn."

Hắn ta vừa nói xong Diệp Gia nhìn hắn.

Chung Thanh không để ý đến ánh mắt của Diệp Gia, hắn ta tiếp tục kể cho Chu Cảnh Sâm nghe những chuyện lớn xảy ra ở Yên Kinh trong mấy năm qua.

Triều đình không chỉ không mở ân khoa, mà ở Lĩnh Nam còn xảy ra hạn hán, nghe nói năm ngoái còn chết rất nhiều người. Triều đình cũng phát cứu trợ xuống dưới, còn chưa kịp tới Lĩnh Nam đã không còn lại bao nhiêu. Một huyện lệnh ở U Châu vượt ngàn dặm xa xôi tới Yên Kinh cáo trạng thứ sử U Châu than ô, nghe nói sau khi gõ trống được mấy ngày thì bị treo cổ ở thiên lao. Trân Thế Khanh, của Đại Lý Tự điều tra vụ án này nhưng không có kết quả, bị bãi quan vê quê. Sau đó là Đại Tư Nông Trương Xương Lễ thượng thư ngự thư phòng dâng sớ vạch tội yêu phi Cố Minh Nguyệt. Sau này vì mua quan bán tước nhận hối lộ mà bị giam vào đại lao, cuối cùng bị phán xử lưu vong.

Hai người nói chuyện một lúc lâu Chung Thanh mới đứng dậy cáo từ.

Sau khi hắn ta rời đi, Diệp Gia mới buông lỏng ngón tay đang bị Chu Cảnh Sâm đùa nghịch ra, hắn lập tức nhìn sang nàng.

Giờ trời đã tối muộn, bấc đèn vang lên tiếng nổ lép bép rồi vụt sáng, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại như thường. Dưới ánh đèn đôi mắt của Chu Cảnh Sâm ẩn dưới hàng lông mi. Lông mi của hắn tạo thành một đường đen mảnh trên chiếc mũi cao của hắn.

Hai mắt nhìn nhau, Diệp Gia cau mày: "Trương lão gia tử vì bán chức mua quan nhận hối lộ nên bị lưu đày sao?”

"Ừm." Chu Cảnh Sâm gật đầu, đưa tay vén lọn tóc Diệp Gia ra sau tai. ... Tiểu lão đầu Trương Xương Lễ không giống như người bán chức mua quan nhận hối lộ lắm. Diệp Gia cảm thấy kì lạ, nhưng nàng nhanh chóng hiểu được đạo lý biết người biết mặt không biết lòng, nhiều khi nhìn không giống như người đó sẽ làm ra chuyện như vậy nhưng không có nghĩa người đó sẽ không làm.

"Đúng là Trương lão đầu có liên quan đến chuyện này, nhưng tiểu lão đầu cũng chỉ là người bị lợi dụng." Chu Cảnh Sâm đã sớm phát hiện Diệp Gia đặc biệt thích tay của hắn, hắn nâng một bàn tay lên, ngón tay thon dài trắng nõn dưới ánh đèn trông tinh xảo như ngọc. Móng tay xinh đẹp ở đầu ngón tay được cắt sạch sẽ, ngón tay dài đến mức khi xoè ra có thể che hết khuôn mặt Diệp Gia.

Tay hắn vừa vươn ra, ánh mắt Diệp Gia liên nhìn theo: "Sao chàng biết?" "Đương nhiên là điều tra được."

Chu Cảnh Sâm cầm tay Diệp Gia đặt lên đầu gối, nắm nàng đến bên cạnh bàn. Diệp Gia bất ngờ bị hắn nắm lấy tay, thấy một tay hắn câm đèn lên, cứ thế Diệp Gia bị hắn nắm tay kéo trở vê phòng ngủ của hai người.

Đến khi Diệp Gia ngồi xuống, thấy hắn cởi áo khoác mới phút chốc tỉnh táo lại.

TINH"

Chu Cảnh Sâm cởi thắt lưng quay đầu lại mỉm cười: "Sao nào? Không phải đã thấy từ lâu rồi sao?"

Diệp Gia: "...'

Thấy là thấy, nhưng hai người họ không giống như những cặp vợ chồng sớm chiều bên nhau cho lắm. Gặp mặt thì ít mà xa nhau thì nhiều, mỗi lần gặp nhau đều ngượng ngùng khó tả. Diệp Gia còn chưa tắm rửa, vừa ăn cơm xong đã đi tới Đông phòng.

Nàng vội vàng đứng dậy: "Tướng công, chàng ở đây đợi một lát, ta muốn đi tắm."

Trong nhà không có nhiều phòng nên không gian mới bé như vậy. Chỉ có thể tắm rửa ở trong phòng mình, dù Diệp Gia và Chu Cảnh Sâm từng thân mật rất nhiều lần. Hôm đi thành trại mấy ngày, bị ôm đặt trên mặt bàn cũng từng có.
Bình Luận (0)
Comment