Chương 511: Gia Nương, Hãy Kiên Nhẫn Với Ta Thêm Chút Nữa (3)
Chương 511: Gia Nương, Hãy Kiên Nhẫn Với Ta Thêm Chút Nữa (3)Chương 511: Gia Nương, Hãy Kiên Nhẫn Với Ta Thêm Chút Nữa (3)
Lời nói vừa dứt, bốn phía liền rơi vào một mảnh yên lặng như tờ.
Bất kể là Diệp Gia hay Cố Minh Dực, thậm chí người môi giới đang đứng nghe lén được toàn bộ ở bên cạnh cũng đều trợn mắt há mồm. Không thể phản bác lại những lời mà Cố Minh Hy vừa nói ra, tựa hồ như không thể hiểu nổi là do nàng ta ngu thật hay là đang giả ngu.
"Nô tỳ làm chủ?" Ban đầu Diệp Gia không muốn lên tiếng, nhưng lân đầu tiên nghe thấy mấy lời nói láo thế này thật sự có chút không nhịn được. Nàng là một người hiện đại đến từ thế hệ sau, nhưng cũng hiểu rất rõ ở xã hội phong kiến thì thân phận chủ tớ tôn ti chênh lệch như trời và đất. Quy củ của thế gia đại tộc lại càng nghiêm cẩn hà khắc hơn. Vậy thì làm sao có chuyện một tên tôi tớ nào đó bởi vì quá quan tâm đến chủ tử mà nhân lúc chủ tử không để ý, dám tự mình đi từ hôn thay cho chủ tử được đây? Lúc thốt ra mấy lời này Cố Minh Hy không cần dùng đến não sao?
Vừa nói dứt lời, bầu không khí xung quanh vốn đã ngột ngạt nay càng thêm khó xử, Cố Minh Dực đang đứng bên cạnh sắc mặt cũng trở nên tái mét.
Cố Minh Hy trừng lớn mắt nhìn: "Ngươi chen miệng vào làm cái gì! Ta đang nói chuyện với Doãn An ca cal"
"Cố Minh Dực!"
Diệp Gia còn chưa kịp mở miệng, Chu Cảnh Sâm ở bên cạnh bắt gặp Cố Minh Hy có thái độ như vậy đối với Diệp Gia thì lông mày lập tức cau có lại: 'Lo mà quản Cố gia cô nương nhà ngươi cho tốt vào đi."
Sắc mặt của Cố Minh Hy trong nháy mắt biến thành màu han heo, bốn phía xung quanh lập tức lầm vào tình cảnh yên lặng chết chóc. Tâm tình của cả đám người Cố gia bên cạnh đều trở trên phức tạp. Chu Cảnh Sâm có thái đô như vậy đối với Cố Minh Hy đương nhiên sẽ làm bọn họ mất hết thanh danh.
Cố Minh Dực không cười nổi nữa, cứng ngắc đứng sang một bên.
Hồi lâu sau, hắn ta nhắm hai mắt lại, và hít sâu một hơi. Thực ra, trước khi đến đây, Cố Minh Dực đã có dự cảm, hành động đến Bắc Đình chuyến này của bọn họ khả năng sẽ không có thu hoạch gì lớn. Dù sao cũng đã giao du với biết bao người cùng thế hệ với mình, Cố Minh Dực hiểu rõ nguyên tắc làm người của Chu Cảnh Sâm. Phong thái ôn tồn lễ độ thể hiện ra bên ngoài chỉ là giả tạo, thực chất người này có lòng dạ thâm sâu, tính cách cũng cực kỳ tàn nhẫn.
Nhưng những lời hắn ta nói ra thì trưởng bối Cố gia hoàn toàn không tin tưởng, vẫn chưa từ bỏ ý định, nhất quyết muốn lôi mối quan hệ mười mấy năm quen biết giữa Chu Cảnh Sâm và Cố Minh Hy ra làm cái cớ. Đã thử khuyên can hết lời, nhưng các trưởng bối vẫn không hề nghe lọt tai lời khuyên của hắn ta. Nên đám vãn bối bọn hắn chỉ đành thử đi một chuyến xem sao. ... Thôi vậy. Hôm nay trừ phi là trói đôi phu thê này lại khiêng lên xe ngựa, hoặc cưỡng ép làm tiêu tan hiềm khích lúc trước. Bằng không bọn họ cứ cố ép sát từng bước, lúc nào cũng đến làm loạn, thì sẽ chỉ nhận lại sự phản cảm và chán ghét của Chu Cảnh Sâm. Điêu duy nhất khiến Cố Minh Dực không ngờ tới chính là Cố Minh Hy lại vô dụng đến vậy, Chu Cảnh Sâm đối với nàng ta không hề có chút ngoại lệ nào.
"Minh Hy, tới đây." Cố Minh Dực lập tức đưa ra quyết định,'Nếu Doãn An còn có chuyện phải giải quyết, thì hôm khác chúng ta lại tới cũng là chuyện thường tình."
Cố Minh Hy không hiểu tại sao huynh trưởng lại nói như thế, nàng ta không muốn đi, nên quay đầu lại nhìn Chu Cảnh Sâm với ánh mắt tủi thân.
Chu Cảnh Sâm lôi kéo Diệp Gia rời khỏi cửa hàng môi giới.
Bên ngoài cửa hàng môi giới, Tư Nam đang ngồi trên xà xe la nhìn ngắm cỗ xe. Trông thấy hai người đi ra thì lập tức nhảy xuống đất, quay người mở cửa khoang xe.