Chương 513: Gia Nương, Hãy Kiên Nhẫn Với Ta Thêm Chut Nữa (5)
Chương 513: Gia Nương, Hãy Kiên Nhẫn Với Ta Thêm Chut Nữa (5)Chương 513: Gia Nương, Hãy Kiên Nhẫn Với Ta Thêm Chut Nữa (5)
Nếu Cố Minh Nguyệt cứ mãi mãi không biết được sự thật thì cũng thôi, nhưng lúc nàng ta 12 tuổi, nghe lén được lúc người nông dân họ Lâm đó say rượu, liền nghi ngờ thân phận của chính mình. Rồi sau đó, phải mất đến cả năm trời mới tiếp cận được với vị chủ mẫu của Xà gia, khiến cho người Xà gia hoảng hốt vì gương mặt giống Cố Xà thị tới chín phần.
Người Xà gia phát hiện thấy có điều khác thường, lập tức dẫn theo nàng ta đến Cố gia ở Yên Kinh, thì sự thật đằng sau mới được vén màn.
Không đề cập đến tất cả mọi chuyện có quay về vị trí vốn có được hay không, nhưng nỗi oán giận trong lòng Cố Minh Nguyệt cũng khó mà nguôi ngoai được. Lại càng không cần nhắc đến Cố Xà thị đã đích thân chăm sóc nữ nhi lâu đến vậy, tình yêu thương dành cho Cố Minh Hy còn sâu sắc hơn nhiều so với nữ nhi thân sinh của mình. Không những không bằng lòng đưa Cố Minh Hy quay về vị trí cũ, mà còn cực kì bài xích, không muốn thừa nhận chuyện này. Cuối cùng, Cố gia đành dùng danh nghĩa là bào thai sinh đôi để nuôi dưỡng dưới gối.
Hành xử như vậy, đương nhiên sẽ khiến Cố Minh Nguyệt sinh lòng oán hận.
Trong mấy năm nay, kể từ khi hai nữ nhi dưới gối đồng thời thành hôn, Cố Xà thị thường xuyên trách mắng Cố Minh Nguyệt cử chỉ không hợp quy củ, thậm chí còn luôn đối xử thiên vị mỗi khi Cố Minh Hy và Cố Minh Nguyệt phát sinh tranh chấp. Chính vì vậy, khiến đáy lòng Cố Minh Nguyệt nảy sinh oán hận với người Cố gia, cho đến sau này nàng ta có cơ duyên trùng hợp được tân hoàng sủng ái. Sau đó thì tiến cung, độc chiếm ân sủng, Cố gia cũng không có cơ hội tận hưởng được chút lợi ích nào.
Diệp Gia suy đoán, có lẽ đây chính là một trong những lí do khiến Cố gia nghĩ tới Chu Cảnh Sâm dạo gần đây. Nhưng những lí do này không đủ lớn để bọn họ có thể dùng mạng sống của cả nhà ra đảm bảo, đến đây dây dưa với Chu Cảnh Sâm, chắc chắn là còn chỗ dựa khác nữa. Mà chỗ dựa này, chắc chắn bọn họ có thể xác định chắc nịch là Chu Cảnh Sâm sẽ có ngày vựa dậy. ... Là người nào, lại có thể biết rõ kết cục tương lai, còn có năng lực quay qua thuyết phục được trên dưới Cố gia đánh cược một phen, hành xử quyết đoán, dứt khoát đến vậy?
Rèm xe bên phía Diệp gia được vén lên treo trên móc câu, ánh nắng chiếu vào xuyên qua cửa sổ xe, phản chiếu lên làn da trắng nõn gần như trong suốt của Diệp Gia. Diệp Gia suy tư đến thất thần, , không mảy may chú ý đến ánh mắt của Chu Cảnh Sâm ngồi bên cạnh đang lặng lẽ ngắm nàng.
Chiếc xe la lắc lư chạy qua quảng trường, bóng dáng nhà cửa ở hai bên đường hắt vào cửa sổ xe. Dọc theo tuyến đường cỗ xe la di chuyển, bỗng có hai bóng người lướt qua. Chu Cảnh Sâm đặt một nụ hôn lên đôi má được ánh nắng chiếu vào thấy rõ từng sợi lông tơ của Diệp Gia, tâm tình hỗ loạn mới dần dần bình ổn lại. Ký ức kiếp trước quá đỗi thảm thương, nên Chu Cảnh Sâm thực sự không muốn nghĩ đến trừ lúc cần thiết. Nhưng nếu như có kẻ thiển cận khăng khăng muốn gây sự thì cũng không thể trách hắn tàn nhẫn.
Chu Cảnh Sâm rủ mi mắt xuống, trong ánh mắt lộ ra sát ý nham hiểm ẩn nhẫn đằng sau dang ve binh tinh.
Thực ra hắn cũng không phải loại người khát máu, nhưng kiếp trước hắn đã giết quá nhiều người, đôi bàn tay dính đầy máu tươi, tỏa ra mùi tanh nồng nặc thấm sâu vào tận xương tủy chỉ khiến hắn cảm thấy có rửa thế nào cũng không thể sạch nổi. Đây cũng là nguyên nhân tạo nên bản tính thích sạch sẽ của Chu Cảnh Sâm.
Những ngón tay mảnh khảnh của hắn đặt trên đầu gối, chậm rãi cử động. Hắn kiêm chế lại ánh nhìn hung ác, tâm mắt rơi trên đôi môi đỏ mọng của Diệp Gia.
"Gia Nương."
Đôi mắt nàng nháy mắt mở to, nhưng lại phát hiện ra cằm mình đang bị Chu Cảnh Sâm nắm lấy, rồi một bờ môi ấm áp đặt xuống môi nàng.