[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 536 - Chương 536: Hóa Ra Cố Minh Hy Là Người Trùng Sinh (3)

Chương 536: Hóa Ra Cố Minh Hy Là Người Trùng Sinh (3) Chương 536: Hóa Ra Cố Minh Hy Là Người Trùng Sinh (3)Chương 536: Hóa Ra Cố Minh Hy Là Người Trùng Sinh (3)

Cái gọi là chỉnh đốn bán đại hạ giá, đương nhiên chỉ là một mánh lới.

Tổng cộng chế biến khoảng chừng 50 cân thịt, buôn bán dựa trên hình thức tính nửa giá còn khuyến mãi thêm hai lạng lòng lợn. Ai tới trước thì được trước. Vì để lấy lại được lòng tin của những người bị chuyện của cửa hàng Lưu gia trước đó dọa sợ, Diệp Gia còn cố ý mời vị lão đại phu có uy tín và danh vọng cao trong trấn đến đây, kiểm tra chất lượng thức ăn ngay tại chỗ.

Đám ăn mày được ăn một bữa cơm no nê lại còn được thưởng thêm ngân lượng, đương nhiên là dồn hết sức lực mà tuyên truyền.

Chưa đầy một buổi chiều, toàn bộ người dân trong trấn đều biết tin cửa hàng Tây Thi sắp sửa bán đại hạ giá. Khi Diệp Gia đang loanh quanh với mấy chuyện này thì Diệp tứ muội vẫn hoàn toàn không hiểu được ý đồ của nàng. Năm mươi cân thịt giá cả không hề rẻ, muốn kho tất cả cũng cần đến nhân công. Cứ mang ra ngoài công cốc như vậy đồng nghĩa với việc không kiếm được lợi nhuận. Dư thị cũng thấy khó hiểu, nhưng Dư thị trước nay chưa bao giờ nghi ngờ phương thức làm việc của Diệp Gia, chỉ là có hơi tò mò mà thôi.

"Mẫu thân, chuyện bình đựng Lê Hoa cao của người vẽ được đến đâu rồi/" Phân xưởng sớm đã điều chế xong Lê Hoa cao, hiện giờ vẫn đang đựng trong một cái hũ lớn bịt kín lại. Trì hoãn tận mấy tháng, Diệp Gia cũng có chút sốt ruột: "Với trước đó đã tìm được thợ thủ công lành nghề nào chế tạo chưa?"

Khoảng thời gian này Dư thị luôn lao tâm khổ trí với chuyện này, tốn mất nửa tháng vẽ ra vài bức tranh. Mấy phong cách đều khác nhau rất nhiều, nên chính bản thân bà ấy cũng có chút lưỡng lự không dám chắc. Diệp Gia đột nhiên hỏi đến chuyện này, bà ấy có chút hoảng hốt trả lời; "Tranh đã vẽ xong rồi, nhưng ta luôn cảm thấy vẫn có thể vẽ đẹp hơn nữa."

"Nếu người không lựa chọn được thì có thể mang tới cho con nhìn qua một chút." Thiên phú nghệ thuật của Diệp Gia tuy không cao, nhưng thẩm mỹ vẫn tạm được: "Để con góp ý một chút xem sao."

Dư thị cũng có ý định nhờ nàng làm quân sư cho, liếc nhìn tất cả mọi người có mặt trong phòng. Quay người trở vê phòng của mình.

Chỉ một lát sau, mang đến một xấp giấy nhỏ. Bà ấy cầm những tờ giấy này tới còn hơi ngượng ngùng, những chuyện chưa từng thử qua thế này thì luôn cảm thấy mất tự tin. Chỉ là trong nhà, những việc thế này ngoại trừ bà ấy ra thì cũng không còn ai khác biết làm.

Suy tư một hồi, bà ấy cắn răng một cái, và trải lần lượt từng bức tranh mình vẽ lên mặt bàn.

Tờ thứ nhất là kiểu hộp gỗ hình tròn chạm khắc, có màu đỏ, trên thân hộp có họa tiết hoa lê được điêu khắc nổi. Kiểu dáng khá giống hộp son phấn theo phong cách cổ xưa. Bức thứ hai loại bình sứ màu trắng, trên thân bình cũng được tô điểm thêm hoa lê nở rộ, trông rất thoải mái, hào phóng. Tấm thứ ba là dạng bình tròn, có đáy hẹp rồi rộng dần lên phía giữa thân bình, rồi lại thu hẹp dần về phía miệng bình, trông hình dáng cực kì giống một cái trống thấp lè tè. Trên miệng bình được điêu khắc nổi một vòng hoa lê.

"Thế nào?"Dư thị tự biết kỹ năng vẽ của mình còn vụng về, những thứ vẽ ra trên giấy còn không bằng một phần mười thứ bà ấy tưởng tượng: "Có phải là vẽ không được đẹp lắm đúng không?”

Lúc này mọi người trong phòng khách ngoại trừ Diệp Gia ra, thì còn có Diệp tứ muội. Linh Đang đang rót trà cũng chạy lại quan sát. Diệp Gia nhìn chằm chằm mấy bức tranh mà không nói nên lời, trong lòng Dư thị cảm thấy không yên tâm. Bà ấy đứng một chỗ hai tay nắm chặt lại với nhau, có hơi xấu hổ: "Nếu như không đẹp, thì để ta vẽ lại tiếp...

"Mẫu thân, nếu bàn về mức độ thuận mắt thì kiểu dáng hộp son phấn này đương nhiên là đẹp nhất."
Bình Luận (0)
Comment