[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 541 - Chương 541: Hóa Ra Cố Minh Hy Là Người Trùng Sinh (8)

Chương 541: Hóa Ra Cố Minh Hy Là Người Trùng Sinh (8) Chương 541: Hóa Ra Cố Minh Hy Là Người Trùng Sinh (8)Chương 541: Hóa Ra Cố Minh Hy Là Người Trùng Sinh (8)

Lập tức liền có chút khó chịu: "Ngươi chỉ là phận nữ nhân hậu viện, có biết những chuyện này thì cũng vô dụng. Doãn An ca ca ở đâu? Không bằng ngươi dẫn ta qua đó, ta tự mình nói rõ với Doãn An ca ca.”

Sắc mặt Diệp Gia thể hiện rõ sự thiếu kiên nhẫn: "Nếu Cố cô nương chỉ nói đang lừa gạt ra, thì trong phủ ta còn bận rộn nhiều việc, á gia mặt mày rõ ràng không kiên nhẫn,'Nếu là Cố cô nương chỉ là vì lừa gạt ta, ta phủ thượng sự vụ bận rộn, vẫn nên mời Cố tiểu thư về cho."

Cố Minh Hy bị trọc trúng tim đen, trong chớp mắt khuôn mặt đỏ bừng.

Nàng ta chỉ tay vào Diệp Gia, tức giận không nói nên lời, mặt đỏ bừng đến tận mang tai, lắp bắp hồi lâu mới nói được: "Đương nhiên là có chuyện quan trọng! Ta nào có thời gian rảnh rỗi mà ở đây nói dối lừa gạt ngươi? Nực cười! Chỉ là chuyện này ngươi hoàn toàn không đảm đương nổi, ngươi chỉ một nữ thân quê mùa nơi hương đã cái gì cũng không biết, làm sao có thể phân biệt được nặng nhẹ. Vẫn là khuyên ngươi nên hiểu rõ tình hình một chút, chớ có ghen tuông mù quáng trước chuyện lớn sắp ập tới, làm chậm trễ cơ hội hiếm có."

"... Cho nên tóm lại là có chuyện gì?" Sắc mặt Diệp Gia trong nháy mắt tối sâm xuống.

Nàng là kiểu người lúc không nổi giận thì không thể nhìn thấu được nông sâu, nhưng một khi giận tái mặt, thì khí thế cực kỳ sắc bén. Cố Minh Hy vốn còn muốn thừa dịp gièm pha Diệp Gia vài câu, lại bị sắc mặt hiện tại của nàng dọa cho giật nảy mình, vô thức buột miệng nói ra một câu: "Không bao lâu nữa, Đột Quyết sẽ khai chiến."

Sắc mặt Diệp Gia lập tức thay đổi rõ rệt, ánh mắt hệt như cây kim nhìn xuyên thấu qua nàng ta: "Làm sao ngươi biết được chuyện này."

Cố Minh Hy bị ánh mắt này của nàng dọa cho sắc mặt trắng bệch, mấp máy khóe miệng, nàng ta không biết nên mở miệng nói gì tiếp.

Dừng một chút, phát hiện mình thế mà lại bị một ánh mắt của Diệp Gia dọa cho sợ hãi, nàng ta lập tức thẹn quá hóa giận. Sắc mặt Cố Minh Hy không tốt cho lắm, nhất thời không tìm được lý do nào để biện minh. Chỉ có thể hung hăng giậm chân tại chỗ, nói: "Ta chỉ muốn nói cho các ngươi biết Tây Bắc sắp xảy ra chiến tranh! Chắc chắn thành sự thật, ta thèm vào lừa gạt ngươi, ngươi dẫn ta qua nói chuyện với Doãn An ca cai"

Tim Diệp Gia đập thình thịch, nhìn chằm chằm nàng ta hồi lâu rồi đột nhiên nói: "Cố cô nương có quen biết Trình Nghị không?"

Hai chữ "Trình Nghị' vừa vang lên, sắc mặt Cố Minh Hy phút chốc trắng bệch. Nàng ta có hơi hoảng sợ nhìn Diệp Gia, Diệp Gia cũng thẳng thắn đối mặt với nàng ta. Cũng không biết nàng ta hồi tưởng lại điêu gì mà hồi lâu sau đó mới chật vật né tránh, lắp va lắp bắp phủ nhận: "Ta, ta không quen biết."

Đôi mắt Diệp Gia lập tức nheo lại , hóa ra Cố Minh Hy là người trùng sinh. Cố Minh Hy cũng không phải người giỏi che giấu cảm xúc. Dù cho nàng đã cố gắng hết sức che giấu, nhưng vẫn lộ ra dáng vẻ chật vật.

Ánh mắt của Diệp Gia đổ dồn lên người nàng ta, chưa kịp mở miệng nói lời nào, nàng ta đã không khống chế được bản thân, cố tính né tránh ánh mắt của nàng. Không chỉ không biết cách kiểm soát cảm xúc trên khuôn mặt, mà còn hễ bị xúc động là bắt đầu nói năng bừa bãi. Tựa như một con bạc không đủ tư cách trong ván bài, vươn tay vớ lấy nắm lá bài rồi ném loạn xạ xung quanh. Vốn dĩ Diệp Gia còn tưởng rằng nàng ta lợi hại nhường nào, kết quả chẳng quả chỉ là một kẻ ngốc tốt số nhặt được lá bài tốt.

Trên thực tế, Diệp Gia cũng không biết quá rõ về người tên Trình Nghị này. Ngoại trừ việc biết hắn ta là huynh trưởng của Trình Phong, và hình như hắn ta còn từng đào ngũ ra, thì chỉ còn lại biểu cảm kỳ lạ của Chu Cảnh Sâm khi lần đầu tiên trông thấy người này. .
Bình Luận (0)
Comment