[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 586 - Chương 586: Tiên Người Cả Nhà Diệp Gia Rời Đi (7)

Chương 586: Tiên Người Cả Nhà Diệp Gia Rời Đi (7) Chương 586: Tiên Người Cả Nhà Diệp Gia Rời Đi (7)Chương 586: Tiên Người Cả Nhà Diệp Gia Rời Đi (7)

Tuy nhiên đường xá xa xôi, tin tức của gửi từ Bắc Đình muốn dâng lên đến ngự thư phòng của Hoàng đế Đại Yên cần phải trải qua rất nhiều công cuộc kiểm duyệt, nên nhanh nhất cũng phải mất khoảng ba tháng, còn chậm thì cần cả năm. Nếu như có kẻ gây rối ở giữa thì rất có khả năng tin tức sẽ không được trình lên ngự thư phòng. Tình cảnh của huyện Kashgar không thể kéo dài được lâu đến vậy, Quách Hoài cũng chỉ còn cách để cầu khiến Tô Lặc Đồ.

Nhưng Tô Lặc Đồ công việc bận rộn, nên không đủ kiên nhẫn đến gặp hắn ta. Quách Hoài không còn cách nào khác đành phải báo cáo bôn ba khắp nơi, lấy danh nghĩa của tri huyện kêu gọi các thương nhân địa phương cho vay mượn lương thực.

Từ xưa đến nay, Quách Hoài luôn làm việc thẳng thắn công khai, nên từng động thái cử chỉ lân này đều gióng trống khua chiêng. Tuy nhiên các thương nhân địa phương vì chính lệnh được ban hành trước đó mà căm hận Quách Hoài tận xương tủy, đương nhiên là sẽ giả câm giả điếc, không ai thèm lên tiếng phản hồi.

Chưa kể đến dân chúng địa phương còn thường xuyên chửi bới mắng mỏ những thương nhân giàu có đó là làm giàu thất đức, đồng thời cũng vì sự chạy vất vả mà không có kết quả của Quách Hoài mà thấy cảm động rớt nước mắt. Đúng lúc này thì Diệp Gia đứng ra. Nàng lấy danh nghĩa là phu nhân của giáo úy, hợp sức với người của nha môn mở một lều phát cháo ở trên trấn và thôn làng.

Một ngày hai bữa, phát cháo vào buổi sáng và tối.

Không thể không nói, thu hoạch được mười mẫu khoai lang kia có tác dụng rất lớn. Có lẽ là do đất tốt, nên một mẫu ruộng thu được sản lượng mấy nghìn cân. Nhỏ ra một gốc dây kéo, trên đó treo lủng lang vài củ khoai lang to bự, chỉ cần một củ khoai lang lớn cắt thành từng miếng nhỏ có thể nấu thành một nồi cháo, lại trộn thêm chút ngô vào, có thể nuôi sống rất nhiều người. Đương nhiên, Diệp Gia làm chuyện này cũng không phải hoàn toàn không có ý đồ riêng, làm việc tốt mà không để lại danh tiếng, thì không phải là nguyên tắc làm người của Diệp Gia.

Diệp Gia không hề mở lầu cháo mà không có sự chuẩn bị trước, mà đã sai người đi tìm tiên sinh kể chuyện lành nghề, trắng trợn công khai tuyên dương sự phấn đấu trong nghèo khó và gian khổ của Chu gia. Tuyên dương cho tất cả mọi người đều biết Chu gia có được như ngày hôm nay cũng đã phải trải qua biết bao nhiêu gian khổ trong cuộc sống.

Trong hoàn cảnh cực khổ, mới chỉ có một chút khởi sắc mà Chu gia lại đem toàn bộ tài sản tích cóp được để đổi thành lương thực, giúp đỡ dân chúng... Như vậy, thì tất cả hành động của Diệp Gia mới bộc lộ được đức tính cao thượng và yêu dân như con. Đương nhiên, có mấy lời về sau được đánh bóng có hơi khoa trương, nhưng quả thực Chu gia cũng không phải là một gia đình có nền tảng vững chắc, giàu có, khởi đầu từ những điều nhỏ bé không đáng kể cũng là sự thật, Diệp Gia nói như vậy cũng không tính là lừa gạt người khác.

Suy cho cùng thì làm việc thiện và gom góp thanh danh, sự tín nhiệm của dân chúng cũng không có gì mâu thuẫn nhau.

Chưa kể đến hành động lần này của Diệp Gia, đã gom góp được bao nhiêu danh tiếng, nhận được biết bao sự kính trọng và yêu quý. Nói đến đây, hiện tại quân Đột Quyết vẫn chưa tiến quân thần tốc là nhờ vào Chu Cảnh Sâm hết lòng hết sức, cân nhắc kỹ lưỡng tình thế.

Viện binh Luân Đài trì hoãn mãi không đến nơi, tình hình ngày càng bất lợi. Chu Cảnh Sâm chỉ có thể chia binh lính dưới trướng mình thành hai nhóm.

Một nhóm tử thủ trấn Lý Bắc, đánh tan tuyến quân chủ lực của Đột Quyết, lấy tấn công làm phòng thủ, chủ động truy kích, buộc Đột Quyết phải huy động quân từ nhiều địa điểm khác về đó chi viện. Điều này làm trì hoãn bọn chúng tập trung hỏa lực để tiến công về phía tây. Với sự hợp sức của người dân địa phương, hình thức chiến tranh du kích có khả năng phá rối quân địch.
Bình Luận (0)
Comment