[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 593 - Chương 593: Thay Đổi Bản Đồ Và Rời Khỏi Vùng Bảo Hộ (6)

Chương 593: Thay Đổi Bản Đồ Và Rời Khỏi Vùng Bảo Hộ (6) Chương 593: Thay Đổi Bản Đồ Và Rời Khỏi Vùng Bảo Hộ (6)Chương 593: Thay Đổi Bản Đồ Và Rời Khỏi Vùng Bảo Hộ (6)

"Không phải, nàng đi theo ta." Nàng còn chưa nói xong thì Chu Cảnh Sâm đã cắt đứt lời của nàng: "Những chuyện này cần làm bí mật, chuyến này sẽ cố gắng cải trang âm thầm làm việc. Lần này ta trở lại là cố ý muốn đón nàng."

Diệp Gia nhướng một bên mày: "2"

Chu Cảnh Sâm: "Ừm”"

Diệp Gia nhíu mày, suy tư phút chốc, rất thẳng thắng hỏi hắn: "... Nguy hiểm không?" "... Không nguy hiểm”

"À." Không hiểu sao cổ họng của Chu Cảnh Sâm nghẹn lại, ngón tay của hắn không tự chủ vuốt ve vành tai Diệp Gia.

Diệp Gia:

Đi cũng không được không thể đi, chủ yếu là một khi nàng đi, mấy nữ tử yếu mềm ở trong nhà sẽ không còn ai có thể chống đỡ.

"Ta sẽ tự sắp xếp người trông coi nhà cửa, nàng cứ yên tâm." Chu Cảnh Sâm giống như con giun trong bụng nàng, hắn đoán được hết những gì nàng nghĩ.

Hắn suy tư phút chốc, mở miệng nói: "Gia Nương, trên thực tế, lân này đưa nàng đi cũng không chỉ để che đậy mà còn có một chuyện cần nàng xử lý."

"Chuyện gì?" Nếu có chuyện quan trọng thì không phải là không thể đi. Chu Cảnh Sâm nhớ lại nạn hạn hán năm sau, thây nằm trăm vạn, khắp nơi đều là người chết đói.

Còn chưa kịp xử lý thi thể thì ôn dịch đã bộc phát, bách tính trôi dạt khắp nơi, yếu ớt thở dài: "Nếu như có thể, ta hy vọng có thể bí mật xây dựng mấy kho lúa ở An Tây Đô Hộ phủ, trữ lương thực và dược liệu. Nếu như có thể, tương lai cũng có thể thay đổi được một chuyện quan trọng."

"... Tại sao bỗng nhiên muốn bí mật lập kho lúa? Là có chuyện gì phải không?" Chu Cảnh Sâm buông mi mắt, mi mắt che lại tia tối tăm trong mắt.

Không biết có phải là ảo giác của Diệp Gia không mà nàng luôn cảm thấy có chút u nặng.

Diệp Gia nhìn hắn, bỗng nhiên mở miệng nói một câu: "... Bây giờ trong nhà còn có việc chưa làm xong."

"Hả?" Diệp Gia chớp chớp mắt, sâu kín nhếch miệng nở nụ cười. Chẳng biết tại sao, Diệp Gia không cười còn tốt, vừa nở nụ cười thì đã khiến Chu Cảnh Sâm tê cả da đầu: "Nàng lại lắp thêm bay trong nhà sao?"

"Không có dau Diệp Gia có chút đắc ý: "Làm một cái đường hầm để chạy trốn.'... Đường hâm chạy trốn?

Chu Cảnh Sâm nhướng một bên lông mày. Nói đến đây, mặc dù Chu Cảnh Sâm vội vàng trở ve vào ban đêm, xung quanh tối đến mức không nhìn thấy năm ngón tay, tất nhiên là không nhìn rõ hoàn cảnh của phủ đệ.

Nhưng lúc này Diệp Gia nhắc nhở, hắn ngửi mùi ở trong phòng thì cũng dần phát hiện ra. Trong phòng tràn ngập mùi bùn đất, còn có mùi ẩm ướt của bụi đất.

Hắn mới vào cửa thì đã ngửi thấy, còn tưởng rằng Diệp Gia lại trông trọt làm ruộng trong nhà.

Nhưng mà nghĩ lại, trong nhà cũng không được tính là lớn, cũng không có nhiều đất trống cho Diệp Gia như vậy cho nên không có để ở trong lòng.

Chu Cảnh Sâm nhìn chung quanh một vòng, cuối cùng cũng phát hiện sau bình phong ở nội thất có rất nhiều thứ.

Hắn đi qua liếc mắt nhìn, trên mặt đất có một cái hố rất lớn.

Lúc này Diệp Gia cũng đeo giày ở dưới giường, đi theo tâm mắt của hắn.

"Đây là... ?" Diệp Gia ngẩng cằm: "Đường hầm."

"2" Không phải Chu Cảnh Sâm bất ngờ, mà là cảm thấy quá nhanh không kịp chuẩn bị: "Đường hầm!"

"Ừ."' Diệp Gia đã nói lại những lời mình nói với Dư thị cho Chu Cảnh Sâm nghe: "Có đường hầm, cho dù tương lai có bị vây quanh ở phủ đệ này thì cũng không sợ bị vây chết ở bên trong. Theo đường hầm ra ngoài, cải trang một chút thì có thể đào thoát." Chu Cảnh Sâm: '..."

Hắn không khỏi dùng một loại ánh mắt ly kỳ nhìn về phía Diệp Gia.

Nói thật, đời sau trong phim truyền hình, ở hoàng cung có mật đạo, nhưng thực tế ở thời cổ đại bây giờ thì không có.

Ý tưởng này của Diệp Gia không được tính là người đầu tiên từ trước đến nay, nhưng không thể không nói, ở mức độ nào đó cũng có thể khiến Chu Cảnh Sâm bất ngờ.
Bình Luận (0)
Comment