[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 641 - Chuong 641: Tron Mat Phan Khich (3)

Chuong 641: Tron Mat Phan Khich (3) Chuong 641: Tron Mat Phan Khich (3)Chuong 641: Tron Mat Phan Khich (3)

"Ba ngày nữa hãng đi, ta chuẩn bị xong hết rồi nàng hãng đi."

Diệp Gia cũng không vội, nghe hắn nói vậy thì gật đầu: "Vừa hay, ta cũng có thể sắp xếp lại cửa hàng và ruộng đất ở Ư Điền."

Chu Cảnh Sâm: "...' Đến lúc này rồi vẫn không quên việc kiếm tiên, không hổ là người phụ nữ mà hắn yêu thích.

Diệp Gia vỗ vỗ người hắn, thầm suy nghĩ về chuyện 100 mẫu đất màu mỡ và 3 cửa hàng mà mình mới mua ở đây.

Cửa hàng và đất đai màu mỡ đều đã được đăng ký, Diệp Gia cũng đã cho người sửa chữa lại. Trong đó, hai cửa hàng đã quyết định kinh doanh các loại phần hồng, thủy phấn, nên tất nhiên sẽ sửa sang cho nhã nhặn một chút. Bên phía Dư thị không biết đã chế tạo son môi phấn hồng đến đâu rồi, xà phòng thơm và cao hoa lê chắc chắn sẽ được bán ra đầu tiên. Cửa hàng còn lại thì định làm đồ ăn về thịt, mở một chuỗi nhà hàng Tây Thị.

Trước mắt cô mới tìm được một chưởng quỹ có thể dùng được, hai chưởng quỹ còn lại phải tính toán lại. Thời gian gấp rút, những chuyện như thế này cũng không thể sắp xếp vội vàng được. Còn đất đai thì vẫn phải bàn bạc lại với Trương Xương Lễ một lần nữa.

Trương Xương Lễ luôn có hai trợ thủ đắc lực ở bên cạnh, nghe nói trước đây cũng từng làm việc bên cạnh Đại Tư Nông, kiến thức nông nghiệp vô cùng sâu rộng.

Không cần biết hai người từng làm chức quan gì, có thể được lão gia tử đưa về bên cạnh làm việc thì chắc chắn là rất có năng lực trong nông nghiệp. Diệp Gia vốn dĩ cảm thấy để ba người hiểu biết về chuyện đồng áng lại với 100 mẫu đất màu mỡ trong thung lũng trấn Đông Hương là quá lãng phí, chia một hoặc hai người tới Ư Điền là tốt nhất. Diệp Gia không để ý, trong lòng đang tính toán chuyện sản nghiệp thì phát hiện bàn tay của Châu Cảnh Sâm lại thò vào trong quần áo nàng.

Diệp Gia: "... Ban ngày ban mặt chàng có thể nghiêm túc một chút không? Còn nữa, tướng công chàng quên mất là đại phu dặn dò chàng như thế nào rồi à?"

"Chàng muốn con trai hoặc là con gái của chàng về với ông trời không?"

Bàn tay đang vuốt ve của Chu Cảnh Sâm cứng đờ.

Hồi lâu sau, hắn thở dài rồi rút tay ra, trong miệng lẩm bẩm: "Báo ứng của ta, báo ứng của ta."

Diệp Gia: ”...'

Lý lẽ là lý lẽ, tình cảm là tình cảm.

Đối với sự xuất hiện của đứa trẻ này, trong lòng Chu Cảnh Sâm thật sự vô cùng vui sướng, nhưng không cản trở đến chuyện hắn cảm thấy việc này tới quá sớm. Từ khi hắn thành hôn với Gia Nương đến nay, căn bản còn chưa hưởng thụ được mấy ngày niềm vui cá nước. Thường thường đều là một, hai tháng mới về nhà một lần, trở ve chưa chắc đã gặp được Gia Nương. Cộng thêm bị quân Đột Quyết tập kích, hắn bị chiến sự giam chân phải bôn ba khắp nơi ở bên ngoài, suốt nửa năm mới có được thứ hằng mong ước.

"Đấn lúc trở vê đừng có bận việc mà quên mất ta đấy."

Không phải là Chu Cảnh Thâm muốn lắm lời mà là tiểu nương này quá nhẫn tâm, quay đầu đi là quên mất hắn: "Nhớ là phải thường xuyên nhớ tới ta, và viết thư cho ta đấy."

Diệp Gia buồn cười nhưng hơn hết là cạn lời không biết nói gì: 'Chẳng phải là ta còn chưa đi sao?"

"Chưa đi, nhưng ta nhắc trước."

Nói là vậy nhưng một số việc vẫn phải sắp xếp trước. Chu Cảnh Sâm ôm hôn này hồi lâu mới buông ra. ...

Tình hình ở Ư Điền càng ngày càng căng thẳng, quan binh tuần tra trên đường đông gấp đôi trước đây.

Trước đây bọn họ đã nghi ngờ về lai lịch của Chu Cảnh Sâm và Diệp Gia, nhưng không có chứng cứ không dễ gì mà vô duyên vô cớ vu oan giá họa. Thêm nữa là bản thân những người này cũng có không ngay thẳng, cũng hành xử y như vậy, căn bản là không dám công khai lục soát chỗ ở của người khác. Thế nên chỉ có thể âm thầm theo dõi trong bóng tối, theo dõi mấy hôm mà không phát hiện ra điều bất thường thì lại buông lỏng.
Bình Luận (0)
Comment