Chương 662: Muối Tiêu Và Thuốc Giảm Đau (6)
Chương 662: Muối Tiêu Và Thuốc Giảm Đau (6)Chương 662: Muối Tiêu Và Thuốc Giảm Đau (6)
Diệp Gia suy nghĩ một lát, không suy nghĩ ra đám dân buông này từ đâu tới. Ngoài cửa có người vội vàng đến cửa truyền lời, nói là Ba Trát Đồ ở trạm gác bên kia phái người đến đây báo tin. Trong lòng Diệp Gia rùng mình, lập tức đứng lên. Ba Trát Đồ có thể tìm Diệp Gia làm gì? Ngoại trừ chuyện nàng đã dặn, không còn chuyện khác. Diệp Gia vội vàng đi đến phòng khách, người báo tin kia lập tức nói: "Chủ tử, đêm qua người Ngô gia đã tẩu thoát."
Một câu khơi ngàn sóng gió, cả phòng đều im lặng.
Diệp Gia trừng mắt, có chút há hốc miệng: “Chạy? Người Ngô gia chạy mất rồi?"
"Đêm hôm qua ban, có người thấy hạ nhân Nhô gia đích phụ giúp vài đại dũng đích đêm hương từ sau môn đi ra. Mà người trong Ngô gia lại nhiều, việc phải làm cũng nhiều. Lúc ấy có binh lính tuân tra đến hỏi một chút, không nghĩ nhiều lắm nên để bọn họ qua. Kết quả sáng sớm bên cửa quan đạo báo đến, bắt được một chiếc xe ngựa thừa dịp đêm tối trốn ra thôn trấn khác."
Người của Ba Trát Đồ kể lại, người này nói rõ sự tình từ đầu đến đuôi cho Diệp Gia nghe: "Cả nhà Ngô gia ngoại trừ phụ nữ và trẻ, còn lại tất cả đều còn sống."
Nói đến đây, Diệp Gia mới thở phào một hơi: 'Bắt được không?”
Bắt được " Người nọ không dám nhìn thẳng Diệp Gia, cúi đầu cung kính nói: 'Một xe người kia của Ngô gia hiện giờ đang bị giam ở trạm gác . Đại nhân sai thuộc hạ đến đây, là hỏi chủ tử có sai bảo gì khác hay không?"
"Có hỏi ra tại sao bọn họ phải thừa dịp ban đêm trốn đi hay không?”
Người nọ lắc đầu: "Bắt được người, đại nhân đã phái thuộc hạ đến báo tin, chuyện tiếp theo thuộc hạ không biết."
Diệp Gia gật đầu, hiểu được: "Trước tiên cứ bắt người lại, thẩm vấn một chút."
Đại khái đoán ra những người này muốn làm gì, trong lòng Diệp Gia dâng lên một ngọn lửa giận, có loại phẫn nộ. Bị lừa gạt. Nói thực ra, Ngô gia cố ý đến cửa chịu đòn nhận tội, Diệp Gia còn tưởng nhà này đã có giác ngộ. Kết quả chỉ mới không có phản hồi lại cho bọn họ, bọn họ đã có mưu đồ khác, quả nhiên là một chút thành tâm cũng không có. Nếu ban đầu Diệp Gia còn nghĩ không muốn làm đến cùng, hiện giờ cảm thấy nên sớm diệt trừ bọn họ.
Ba Trát Đồ bên kia đã sớm thẩm vấn, không cần Diệp Gia nói, hắn ta cũng biết nặng nhẹ.
Bọn chạy hướng An Tây Đô hộ phủ, ngoại trừ có âm mưu thì không còn gì khác. Hiện giờ An tây Đô hộ phủ đã là thế cục rối loạn, trong thành Quy Tư hỗn loạn. Chuyện Kiều Chính Uyên không có hổ phù tình bị truyền ra ngoài, việc hắn ta nhân cơ hội độc chết Kiều Linh Khánh dẫn nhiều người phẫn nộ. Chu Cảnh Sâm nhân cơ hội bắt lấy mấy tướng lĩnh quan trọng của An Tây Đô hộ phủ, trực tiếp khống chế An Tây Đô hộ phủ.
Tuy rằng bắt tướng lĩnh, nhưng cần phải nhanh chóng chấn chỉnh tướng sĩ phía dưới. Bằng không khi binh lính tán loạn, đến lúc đó sẽ có phiền toái lớn. Chu Cảnh Sâm sớm định giữa tháng năm có thể quay về, hiện giờ cũng chỉ có thể trì hoãn đến tháng sáu.
Cùng lúc đó, quân trấn áp triêu đình phái tới đã gân đến Ung châu. Tình hình bên Luân Thai bỗng nhiên trở nên ác liệt hơn.
Diệp Tán Dương không biết tình huống ở Ung châu đi, nhưng cảm giác Chu Cảnh Sâm chậm chạp không trở về, nàng ấy cảm thấy bất an.
Đám người Ngô gia kia sống an nhàn sung sướng, quả thật không cần thẩm vấn. Chỉ cần ở mấy ngày trong trạm gác, đã khai ra hết tất cả . Nhất là đứa con cả Ngô Mẫn, miệng còn ta hơn cái phễu. Hắn ta khóc rống chảy nước mắt mà tỏ vẻ hắn chỉ là nhất thời hồ đồ, không phải là cố ý thông báo cho triêu đình. Hắn ta nguyện ý nộp lên toàn bộ sản nghiệp Ngô gia, câu Ba Trát Đồ có thể tha cho hắn một mạng.
Tha cho hắn ta là không thể nào, Ba Trát Đồ làm việc xưa nay là ác độc. Chỉ có diệt cỏ tận gốc, không có biết sai sẽ được sửa.