Chương 664: Nhưng Ai Đã Ra Lệch? (1)
Chương 664: Nhưng Ai Đã Ra Lệch? (1)Chương 664: Nhưng Ai Đã Ra Lệch? (1)
Chẳng lẽ là nàng cảm giác sai rồi? Trong lòng còn thấy khó hiểu, bỗng nhiên Diệp Gia một ngày phát hiện phụ cận Chu phủ hình như có chút không bình thường.
Trong lòng Nàng có dự cảm không hề tốt. Chẳng lẽ thật sự bị miệng quạ đen nàng nói trúng rồi?
Nàng cảm thấy được có thể bệnh đa nghi của mình có chút nghiêm trọng, nhưng nàng cố ý dẫn người đi dạo qua một vòng. Không có phát rất rõ ràng đích dị thường, ngoại trừ vị trí bụi cỏ góc tường đã từng bị người khác giam lên. Diệp Gia nhìn một vòng, cây cỏ ở vài chỗ đều có dấu vết bị giãm tương tự. Loại cảm giác rất giống với bị người khác cạy cửa ở đời sau. Trái tim Diệp Gia đập thình thịch, thấy lạnh cả người từ sau lưng.
"Tiểu lê, những người ở Tứ Đạo thôn đó đi nơi nào, ngươi điều tra ra sao rồi?" Diệp Gia bật người trở về phủ đệ, sai người cắt hết cây cỏ bốn phía phủ đệ.
Tuy không biết có phải như nàng nghĩ hay không, nhưng trực giác của Diệp Gia nói cho nàng không thích hợp
Tình thế ở Luân Thai đích càng ngày càng căng thẳng. Chu Cảnh Sâm tạm thời bị vây trong chuyện ở An Tây Đô hộ phủ, tạm thời chưa về. Diệp Gia cân nhắc có cần phái một nhóm binh lính của Ba Trát Đồ đến hay không. Nhưng nghĩ đến hành vi này là dùng công binh cho việc tư. Tuy Đông hương trấn nói ở vị trí trung gian trong Bắc Đình Đô hộ phủ, nhưng cũng cực kỳ quan trọng. Chu Cảnh Sâm cố ý để lại Ba Trát Đồ có chiến lực cường thế trấn thủ tất nhiên là có dụng ý khác. Chỉ là bảo vệ cho người Chu gia cũng rất quan trọng, ngăn chặn nhược điểm không cần thiết, phòng ngừa bị người khác lợi dụng.
Càng nghĩ, Diệp Gia vẫn quyết định tìm Ba Trát Đồ nói chuyện.
"Tìm được đối mẫu tử kia, bị giấu ở trong một hộ nuôi dê. Tiểu lê cho người theo dõi, đợi ở bốn đạo thôn lâu như vậy rốt cục đợi đến khi đôi mẫu tử kia đi ra. Mẫu tử Kia không phải người nào khác, đúng là ngũ di nương vốn nên bị nhốt ở Đô hộ phủ.
"Là nàng ta sao?" Diệp Gia mày nhăn lại: "Đứa nhỏ kia đâu? Nhìn thấy không?”
Tiểu lê không nhìn được đứa nhỏ kia, một mình nàng ấy không dám đánh cây cỏ kinh xà.
Thấy nàng ấy lắc đầu, Diệp Gia cúi đầu suy nghĩ.
Ngũ di nương trốn tới, bên người mang theo đứa nhỏ ngoài trừ là chính đứa trẻ của nàng ta. Diệp Gia không nghĩ đến ngũ di nương có thể trốn đến đây.
Lại nói tiếp, nàng không rõ ràng hiện giờ tình huống luân thai. Truyền thư đến Luân Thai, không khéo, Viên Xuân Sinh đúng lúc đang ở quan nội. Thư truyền lại đến, cũng chỉ nói tình thế luân thai rất căng thẳng, vẫn chưa đề cập chuyện của Đô hộ phủ. Nói cách khác, Đô hộ phủ hết thảy bình thường. Ngũ di nương lại là như thế nào thông qua tâng tầng lại trốn trở về bằng xe ngựa? Là ai hộ tống mẫu tử nàng ấy đến Đông Hương trấn? Bình thường mà nói, ngũ di nương một nữ tử tay trói gà không chặt, khẳng định là không thể. Tô Lặc Đồ làm việc quái đản, người có thể giúp cả nhà Tô Lặc Đồ cũng không nhiều. Bắc Đình bố trí các trạm kiểm soát dày đặt, cho dù thương đội bình thường muốn thông qua cũng không dễ dàng.
Diệp Gia tính từ ngày đó nhóm người này đã đến Tứ Đạo thôn, ánh mắt nàng nheo lại. Có thể ra tay giúp ngũ di nương ra khỏi Đô hộ phủ, còn có thể để bọn họ thuận lợi tiến vào Đông Hương trấn, Diệp Gia không khỏi nhớ đến phong thư Diệp Ngũ Muội đưa đến Chu gia kia. Không phải là Dương gia chứ? Nếu nàng nhớ không lầm, Dương Thành Liệt là phụ tá đắc lực của Tô Lặc Đồ. Lần này Dương Thành Cương vừa tự mình hộ tống Diệp Ngũ Muội quay về Đông Hương trấn.
Trong lòng Diệp Gia mơ hồ có dự cảm này, nhưng chỉ dựa vào suy đoán cũng không thể chắc chắn, phải điều tra rõ rốt cuộc sao lại thế này.
Tứ Đạo thôn ngay tại phía Bắc của Đông Hương trấn, cách không quá xa. Người đi qua đi lại, ước chừng cũng chỉ mấy canh giờ đi bộ.