Chương 708: Chỉ Cần Cái Này Là Đủ (5)
Chương 708: Chỉ Cần Cái Này Là Đủ (5)Chương 708: Chỉ Cần Cái Này Là Đủ (5)
Vốn dĩ, Diệp Gia cho rằng dù có khó khăn đến đâu thì cũng không khó khăn đến mức này. Kết quả là quá trình sinh đẻ này phải mất một ngày một đêm. Một đứa trẻ trước nay luôn ngoan ngoãn bây giờ lại trở nên lì lợm, thực ra là vì nó chưa bộc lộ ra mà thôi. Cuối cùng Diệp Gia yếu ớt kêu lên, nếu không có miếng nhân sâm cấp cứu từ bên ngoài áp vào dưới lưỡi, có lẽ nàng sẽ không còn chút sức lực nào mà ngủ thiếp đi.
Trong phòng vang lên những tiếng kêu thảm thiết, Chu Cảnh Sâm nhìn bóng người không ngừng run rẩy trong phòng, hắn chưa từng thấy qua sự dày vò đáng sợ nào như vậy cả.
Trước đây hắn đã từng bị thương rất nặng, ở kiếp trước hắn đã bị thương đến mức nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng hắn chưa bao giờ có tâm tư cảm thấy rụt rè. Đây là lần đầu tiên hắn không thể thấy những gì bên trong đang diễn ra mà chỉ nghe thấy một loạt tiếng la hét cả, người hắn bị kéo căng thành dây cung. Chu Cảnh Sâm vô thức siết chặt ngón tay. Ngay cả khi tuyết rơi ở hành lang bị gió thổi rơi vào vai mình thì hắn cũng không có phản ứng gì cả.
Tiếng la hét của Diệp Gia quá dữ dội, gia nương chưa bao giờ phải tâm tê phế liệt như vậy...
Chu Cảnh Sâm thở dốc, chuyện sinh nở là việc hắn không thể làm gì cả... Chu Cảnh Sâm không khỏi suy nghĩ, hắn và gia nương chỉ cân một đứa con thôi, như vậy là đủ rồi. Từ nay về sau, hắn không cần phải có thêm hài tử khác, chỉ cần một đứa là đủ rồi.
Từ khi hoàng hôn đến lúc bình minh, từ lúc bình minh đến lúc hoàng hôn... Cuối cùng trong phòng cũng phát ra tiếng khóc của đứa trẻ, rốt cuộc Chu Cảnh Sâm cũng đã tỉnh táo lại.
"Chủ tử là một tiểu thiếu gia, là một tiểu thiếu gia!" Giọng nói truyền tin tức của bà đỡ vang lên, bên trong lại truyên đến nụ cười ngạc nhiên của Dư thị, một lúc lâu sau đó, cánh cửa đang đóng kín được mở ra, từ bên trong đó vang lên một tiếng kêu. Suốt một đêm không ngủ, trên khuôn mặt của Dư thị tràn đầy sự mệt mỏi nhưng cũng không khỏi giấu được sự vui vẻ. Bà ấy lao ra ôm lấy cánh tay của Chu Cảnh Sâm và không khỏi run rẩy nhưng lúc này hắn không quan tâm đến chuyện bà ấy mà chỉ quan tâm đến Diệp Gia bây giờ như thế nào rồi.
tebookshop.vn ebook truyện dịch giá re
"Đừng, bây giờ đừng đi vào đó." Dư thị túm lấy hắn: "Gia nương còn chưa thu dọn xong, nếu bây giờ con đi vào đó, nàng ấy sẽ tức giận."
Diệp Gia là người rất bình tĩnh nhưng điều đó không thể ngăn cản việc nàng giữ thể diện. Bây giờ hai chân nàng còn đang dang rộng vì sinh hài tử, phần thân dưới đầy máu, nàng không muốn để cho người ta thấy cảnh tượng như vậy. Chu Cảnh Sâm có hơi lo lắng nhưng cũng đứng yên một chỗ chờ đợi.
Đợi đến khi Diệp tứ muội giúp Diệp Gia dọn dẹp, thay quần áo tắm rửa xong, rốt cuộc, Chu Cảnh Sâm cũng được gặp Diệp Gia.
Hắn không nói thêm bất kỳ một điều gì nữa, chóp mồng nặc mùi máu tanh nồng đặc sệt, mắt nhìn rõ mồn một từng chậu nước lẫn máu lần lượt được mang ra ngoài. Hắn cởi áo ngoài ra, quấn áo lên người Diệp Gia đang nhắm mắt nằm im bất động, bế nàng trở ve phòng ngủ. Hài tử vẫn còn ở đang nằm ở trong nôi ở bên cạnh, Dư thị nhìn thấy hắn bế nương tử rời đi, bà vừa định mở miệng nói gì đó thì đã bị Diệp tứ muội kéo tay áo loi sang một bên.
Dư thị sững sờ một lát, Diệp tứ muội mở miệng nói:
"Hình như, tỷ phu đang rất tức giận."
Dư thị liếc mắt nhìn bóng lưng đang dần dần biến mất ở của của Chu Cảnh Sâm, bà ấy lập tức nhận ra hình như đúng là như vậy. Nhi tử của bà ấy, là một một bên lòng vững dạ không biết tức giận là gì, làm một người khẩu phật tâm xà trời sinh, thế mà lúc này lại trở nên nóng giận bất thường. Cẩn thận từng li từng tí quấn lấy cháu trai lại, bà ấy lẩm bẩm: "Nó tức giận cái gì? Nó cũng không phải làm người cảm thấy mệt mỏi khi sinh con..."