Chương 716: Đang Cố Nói Cái Gì Vậy? (5)
Chương 716: Đang Cố Nói Cái Gì Vậy? (5)Chương 716: Đang Cố Nói Cái Gì Vậy? (5)
Dư thị nhìn vẻ mặt của nàng, đặt đứa trẻ lại vào nôi: "Việc này con muốn lo liệu sao?"
"Chắc chắn phải lo liệu, chuyện này liên quan đến hạnh phúc cả đời của ngũ muội mà."
Diệp ngũ muội lo lắng giữ thể diện cho cha nương Diệp gia, không muốn tiết lộ mọi chuyện ra bên ngoài. Nhưng Diệp Gia lại không quan tâm đến sống chết của người trong nhà đó, suy nghĩ một hồi. Nàng chỉ đơn giản lấy tấm màn che ra và nói: "Phu tế mà đôi phu thê kia chọn cho ngũ muội là một tên đồng tính luyến ái nam phóng đãng. Nghe nói tính tình hắn ta quái đản, còn hơi coi thường nữ nhân. Nghiêm gia đã chi rất nhiều tiên cho Diệp gia vì đứa con trai này. Lần này nương con tới, hoặc là Nghiêm gia nghĩ ra nhiều điều tốt hơn để gây ấn tượng với cha con, không thì là Diệp gia có điểm yếu nào đó bị người ta nắm thóp."
Đương nhiên, những thứ này đều là Diệp Gia suy đoán, nếu không Diệp Tô thị sao có thể kiên quyết như vậy? Lúc đó nội tâm của Diệp Tô thị đã không mạnh mẽ như thế.
Dư thị sững sờ hồi lâu, không kịp phản ứng lại.
Khi ngẩng đầu nhìn Diệp Gia, nhìn thấy vẻ mặt của nàng bỗng nhiên có một loại cảm giác hoang đường: "Nếu đã là kẻ đồng tính luyến ái, vậy thì sao có thể gả con gái cho hắn ta được? Thông gia không phải là đẩy người vào chỗ nước sôi lửa bỏng sao? Nếu thật sự để cho đệ nương gả vào Nghiêm gia, cả đời này đều sẽ bị hủy hoại. Đây còn là cha nương ruột không vậy
Đúng là cha nương ruột rồi, nhưng họ cũng là cha nương ruột đã bán cả ba người con gái để đổi lấy của cải. Nguyên chủ lúc đó không được phu thê già Diệp gia coi trọng, còn không phải ba mươi hai lượng cũng đã đủ để gả con gái vào Chu gia hay sao? Nhưng không cần phải nhắc lại những chuyện cũ này nữa... Ngày xưa, lòng hiếu thảo vẫn được coi trọng. Dù trong lòng Diệp Gia vẫn coi thường đôi thu thê kia, nhưng vẫn phải ngậm miệng lại.
Dư thị mím môi, lẩm bẩm mấy chữ: "Trời ơi, trời ơi..."
Quay đầu lại mới chợt nhớ ra mình nhất thời ích kỷ, trái lại có chút lo lắng, hỏi: "Vậy, vậy những người đó đã bị bắt đi rồi, phải làm sao đây?"
"Nhân tài rời đi, hẳn là còn chưa rời đi huyện Khách Thập." Sau đó Diệp Gia thực sự cũng đoán được dựa theo lời nói của Diệp ngũ muội. Mặc dù triều đại này không có bệnh AIDS hay các loại bệnh lây truyền qua đường tình dục, nhưng không quan tâm là cổ đại hay hiện đại, đồng thê cũng là một nhóm người thảm thương nhất. Đặc biệt ở thời đại trọng nam khinh nữ này, cho dù mọi người đều biết nam tử là đồng tính luyến ái, thì vẫn sẽ bêu rếu việc không thể sinh con của nữ tử để đổ trách nhiệm lên đầu các nàng.
Gả cho một người đồng tính luyến ái, về cơ bản là đang thẳng tay hủy hoại cuộc đời của một nữ tử.
"Tướng công người đâu?" Bây giờ cơ thể Diệp Gia thật sự không thích hợp để đi lại, hơn nữa nàng mới sinh con được mấy ngày. Khi cơ thể nàng còn yếu, Dư thị thậm chí cũng không yêu cầu nàng ra khỏi phòng, dù bản thân muốn giúp Diệp ngũ muội cũng không thể tự làm được.
"Hôm qua Doãn An không ở đây sao?" Dư thị sững sờ nhắc tới: "Ha? Tên tiểu tử này lại chạy đi đâu rồi?"
Hai người vừa nói chuyện, Chu Cảnh Sâm đã trở về từ hành lang với một chồng sách trên tay. Hắn đương nhiên biết trong nhà xảy ra chuyện gì, hắn cũng biết rất rõ Nghiêm gia là người như thế nào. Từ trước đến nay Chu Cảnh Sâm không cho phép xảy ra sai lâm nào xung quanh mình, hắn có thói quen kiểm soát rõ ràng mọi thứ liên quan đến chính mình.
Nói đến đây, với Diệp ngũ muội mà nói chuyện này giống như trời sập, nhưng với Chu Cảnh Sâm xem ra nó không phải chuyện gì to tát cả. Một thương nhân nhỏ như Nghiêm gia, cũng chỉ lừa được Diệp gia chưa từng nhìn thấy thế giới rộng lớn. Chỉ cần tìm đại bất kỳ lý do nào để kiểm tra sản nghiệp đó đều có thể lật đổ gia sản của nhà đó.