Chương 722: Chỉ Cần Bắt Đầu Thôi (5)
Chương 722: Chỉ Cần Bắt Đầu Thôi (5)Chương 722: Chỉ Cần Bắt Đầu Thôi (5)
Mặc dù những lời hắn ta nói không quá nghiêm túc, nhưng cũng đủ khiến Diệp Đông Sinh Sợ hãi.
Sau khi đọc thư, Diệp Đông Sinh không chút do dự đưa ra quyết định, trực tiếp chia cắt gia đình Diệp Thanh Giang.
Mặc dù Diệp Đông Sinh không hiểu rõ mọi chuyện lắm, nhưng vì nó liên quan đến tương lai của con trai cả và con trai út của hắn ta, nên hắn ta tự nhiên cực kỳ sáng suốt. Hắn ta không chỉ chia rẽ gia đình đứa con thứ hai mà còn đặc biệt đuổi mọi người ra khỏi Luân Đài để ngăn cản gia đình đứa con thứ hai nhân danh ông chủ làm điều xấu. Với quyền hạn của người đứng đầu gia tộc, hắn ta không được phép nương tay.
Về phân Diệp Ngũ muội, sau khi đám cưới bị huỷ bỏ, nàng ta quyết định gom hết tất cả đồ đạc bỏ đi vào ban đêm.
Lần này nàng ta không quay lại Đông Hương trấn tìm nhà họ Diệp nữa. Bởi vì nàng ta biết chỉ cần nàng ta còn ở Bắc Đình, nhà họ Diệp sẽ luôn tìm thấy nàng ta. Lần này nàng không thể chịu đựng được nữa được nữa. Ngày nàng ta trốn khỏi dinh thự của thuyên trưởng, nàng ta đi theo một đoàn lữ hành và đi vê phía nam ra khỏi Luân Đài. Diệp Ngũ muội quyết tâm đi đến một nơi mà nhà họ Diệp không thể tìm thấy nàng ta và sống một cuộc sống tốt đẹp!
Từ khi Liễu Nguyên nhận lệnh Chu Cảnh Sâm đi giải quyết chuyện nhà họ nhà họ Diệp và nhà họ Nghiêm, hắn ta cũng không để ý đến Diệp Ngũ muội, đương nhiên hắn ta không biết nàng đã rời khỏi Bắc Đình từ lâu. Khi hắn ta nhận ra có điều gì đó không ổn thì đã là cuối tháng hai.
Khoan hãy nhắc đến chuyện đó vào lúc này, chỉ nói rằng vì sự việc này, Liễu Nguyên đã đặc biệt viết một bức thư cho Diệp Gia vì hắn ta cảm thấy có lỗi.
Tuy nhiên, Diệp Gia không có ở Đông Dương trấn nên nàng không nhận được thư. Lúc này nàng đang ở trong thành, nhưng nàng đã nhận được một lá thư từ Diệp Ngũ muội. Bức thư được gửi đi tương đối sớm, thông báo cho Diệp Gia về kế hoạch của nàng ta và nói với nàng rằng nếu nàng ta ổn định cuộc sống sẽ viết thư cho nàng.
Diệp Gia có chút kinh hãi, nhưng đồng thời không khỏi khâm phục nàng ta, Diệp Ngũ muội thật sự rất dũng cảm.
Biết nàng ta không sao, Diệp Gia mới yên tâm. Bây giờ nàng đang tự hỏi liệu mình có nên thay thế Triệu Vĩ Thanh hay không. Ban đầu nàng nghĩ họ ở đây chuyên nghiệp nên đến xem. Hiện tại nhìn thấy bản vẽ thiết kế, Diệp Gia cảm thấy nếu như giao cho Triệu Vĩ Thanh thứ này, mười năm nữa hắn cũng không thể tạo ra được thứ gì tử tế. Tình hình trong thành có tường bao quanh vốn đã rất nguy kịch, và nàng không còn nhiều thời gian rảnh để lãng phí nữa.
Nghĩ đi nghĩ lại, nàng trở về phòng viết một lá thư cho Chu Cảnh Sâm.
Trong tiềm thức, Diệp Gia chợt nghĩ đến những đặc điểm kiến trúc địa phương và những công sự phòng thủ boongke được xây dựng trong các pháo đài, phổ biến ở Tây Au vào thế kỷ thứ mười.
Nàng đã đọc qua các tài liệu liên quan. Loại công trình phòng thủ quân sự làm bằng gõ, đá, sắt hoặc bê tông này có thể phòng ngự và chống lại các cuộc tấn công hoặc thiên tai một cách rất vững vàng. Nhắc mới nhớ, đây cũng là công thức chiến thắng để Tây Âu sống sót sau nhiều cuộc chiến tranh thế giới. Mặc dù điều kiện sản xuất ngày nay không thể đáp ứng được nhưng họ có thể bắt chước và sử dụng bùn hoa đào thay vì bê tông để xây dựng các hầm đất có kết cấu tương tự.
Diệp Gia từng nghiên cứu bản vẽ thiết kế của một số loại boongke. Ngoài các hầm trú ẩn của châu Âu, các thế hệ sau của Trung Quốc cũng có những hầm trú ẩn bằng đất trong Chiến tranh giải phóng. Các lô cốt đất nung, lô cốt mận ở Đông Sơn, Thái Nguyên được xây dựng phù hợp với địa hình nơi đó và đã tồn tại hàng trăm năm.
Khi Diệp Gia viết thư cho Chu Cảnh Sâm, hắn đã thiết kế một bến tàu phù hợp hơn dựa trên điều kiện thực tế và lợi thế của Trung Quốc và phương Tây.