Chương 735: Suy Nghĩ Của Nữ Tử (5)
Chương 735: Suy Nghĩ Của Nữ Tử (5)Chương 735: Suy Nghĩ Của Nữ Tử (5)
Nhưng khó khăn không phải là xây dựng như thế nào mà là tốc độ xây dựng hiện nay rất chậm. Thành trại trấn Lý Bắc được Chu Cảnh Sâm xây dựng trước dạng nguyên mẫu và nàng chỉ cần điều chỉnh một phần dựa trên cấu trúc ban đầu.
Còn về phần trấn Toái Diệp thì cần được xây dựng lại từ đầu.
"Nhanh nhất bao lâu thì có thể hoàn thành?”
"Một năm."
Diệp Gia gần như mang theo tất cả thợ thủ công có sẵn tới đây: "Nếu đơn giản hoá một chút thì sao?"
Triệu Vĩ Thanh từ khi được Diệp Gia rèn luyện thì trở nên trưởng thành hơn rất nhiều: "Vậy thì ít nhất cũng phải mất nửa năm”"
Nửa năm thời gian quá dài, Ô Hoàn thỉnh thoảng lại có một số hành động nhỏ. Nếu bọn họ phát hiện Bắc Đình sớm đã trở thành một thành trại trống không, người Ô Hoàn nhất định sẽ giống như đỉa ngửi thấy mùi máu. Cho dù bọn họ có bao nhiêu quân lực, kể cả có hơn trăm người, nếu đánh xong bỏ chạy, thì cũng giống như bọn cướp ngựa trước đó kéo chết bọn họ. Huống chi, người Ô Hoàn đã đánh tàn thương lực lượng của nhà họ Trình nên quân lực của bọn họ chắc chắn không hề yếu.
"Quá lâu rồi, chúng ta phải nghĩ biện pháp khác." Diệp Gia cau mày đi tới di lui trong phòng, cân nhắc kĩ lưỡng, nàng không nhịn được mà hướng tâm trí của mình đến người dân địa phương: "Chúng ta có thể tăng thêm nhân lực. Trong trường hợp khẩn cấp, mượn sức của người dân."
Mượn sức người dân không phải là không thể, nhưng lòng người là thứ khó nói nhất. Người phía dưới không biết nỗi lo lắng của người phía trên, nếu không có thủ đoạn nhất định thì người dân căn bản sẽ không sẵn sàng làm việc không công. Tất nhiên nếu có lợi ích cho người dân thì hiệu quả chắc chắn sẽ khác. Chỉ là việc xây dựng hầm đất trú ẩn của bọn họ là một công trình tiêu tốn rất nhiều tiền của, không biết nguồn thu thuế của Bắc Đình có thể chống đỡ được hay không.
Không cần biết có kêu gọi được người dân hay không, chỉ cần thử qua rồi sẽ biết.
Diệp Gia lạnh lùng nói: "Hạ lệnh xuống, cho người đi khắp các ngõ ngách thông báo tin tức. Người đến ngoại thành làm việc sẽ được trả ba mươi văn tiên một ngày, bao một bữa trưa. Bất kể là nam hay nữ, ai có thể làm việc thì đều được."
Đây là lần đầu tiên Oghuz làm việc với Diệp Gia, thành thật mà nói, cuộc trò chuyện này đã làm hắn ta kinh sợ.
Hắn ta kinh ngạc nhìn Diệp Gia kiên quyết, mạnh mẽ, Oghuz không kịp phản ứng đã làm theo mệnh lệnh của nàng. Diệp Gia ngồi ngay ngắn sau bàn làm việc, lo lắng nhéo nhéo vành tai. Trực giác quá nhạy bén của nàng lại bắt đầu trỗi dậy. Chắc chắn đã quá muộn để xây hầm đất trú ẩn, chỉ còn cách hy vọng là có thể sửa được lớp tường bảo vệ đầu tiên. Nếu người Ô Hoàn trong tương lai thật sự đặt chân tới Bắc Đình, tường bảo vệ cũng sẽ phát huy tác dụng nhất định.
"Đường hầm, nếu hầm đất trú ẩn không xây dựng được thì phải đào một số đường hâm để ẩn náu." Nếu thực sự xảy ra tình thế cực đoan, việc kêu gọi toàn dân tham chiến là điêu khó tránh khỏi. Dù thế nào đi nữa, người Ô Hoàn phải tránh xa Bắc Đình.
Tâm trí nàng bây giờ nghĩ về chiến tranh đường hầm và chiến tranh du kích ở thời đại sau này. Khi có sự chênh lệch rất lớn về sức chiến đấu, có thể dựa vào khả năng linh hoạt của mình để kiềm chế kẻ địch, thậm chí là kéo kẻ địch vào chỗ chết.
Diệp Gia cảm nhận được tầm quan trọng của bản đồ thời kì cổ đại, không giống như bản đồ của các thế hệ sau, bản đồ thời cổ đại không được công khai và chỉ tiết. Ở thời này, bản đồ còn rời rạc, chưa đầy đủ, thậm chí đôi khi còn xảy ra hiểu lâm.