Chương 737: Suy Nghĩ Của Nữ Tử (7)
Chương 737: Suy Nghĩ Của Nữ Tử (7)Chương 737: Suy Nghĩ Của Nữ Tử (7)
Những dân tộc lớn lên trên lưng ngựa thường có dân số hạn chế do nơi cư trú không cố định, điều kiện sống và các yếu tố khác còn hạn chế. Quả nhiên, khi Diệp Gia hỏi ve dân số thì quả thực đây là một quốc gia có dân số ít. Nhưng dân số ít không có nghĩa là không thể tấn công được Bắc Đình. Binh lực của Bắc Đình bây giờ không nhất định nhiều hơn binh lực Ô Hoàn.
"Trình Phong, ngươi có biết diện tích đất của Ô Hoàn không?" Là sinh viên kỹ thuật nghiêm túc, Diệp Gia luôn dùng số liệu để nói chuyện.
Trình Phong chớp mắt: "Diện tích đất?"
"Đúng vậy, chính là kích thước của Ô Hoàn." Diệp Gia không biết nên miêu tả thế nào: "Hay là nói, Ô Hoàn rộng lớn cỡ nào."
Mặc dù lời nói của Diệp Gia rất mơ hồ nhưng Trình Phong lại hiểu ý nàng. Trước đây cậu ta chưa bao giờ để ý đến Ô Hoàn rộng lớn như thế nào, nhưng sau khi chạy khắp trời Nam biển Bắc, cậu ta đã ít nhiều có một số ấn tượng về những nơi mình đi qua. Trình Phong đã từng đến Ô Hoàn trước đây và trao đổi lương thực với người Ô Hoàn để lấy da lông thú. Lúc này Trình Phong cẩn thận nhớ lại, không chắc chắn lắm nói: "Nó nhỏ hơn đô hộ phủ Bắc Đình khoảng một phần ba."
"Địa hình thì sao?" Diệp Gia nghe xong, trong đầu bắt đầu có tính toán.
"Có nhiều núi và sa mạc." Trình Phong cau mày nói tiếp: "Vì bản tính hiếu chiến và bài xích người ngoài tộc nên người Ô Hoàn cùng một họ sẽ tập trung lại một chỗ, mỗi thôn không quá trăm hộ. Ở phía Nam ấm hơn và phía Bắc lạnh hơn nên hầu hết người Ô Hoàn đều tập trung ở phía Nam."
"Có nhiều sông không? Có bao nhiêu nguồn nước?"
"Hình như chỉ có một dòng sông mẹ chảy từ Đông sang Tây".
Diệp Gia gật đầu, trong lòng nhanh chóng tính toán. Nếu lấy hai phần ba diện tích Bắc Đình, một trấn có sáu thôn và một thôn có khoảng trăm hộ gia đình, dân số nhiều nhất cũng không vượt quá bốn mươi nghìn người. Ngoại trừ sa mạc và núi không thể ở được, môi trường sống và nguồn nước nghèo nàn, cũng như người già, trẻ em, phụ nữ thì dân số người Ô Hoàn chắc sẽ không quá hai mươi nghìn người.
Điều này được Diệp Gia tính toán dựa trên thực tế rằng tất cả người dân Ô Hoàn đều là chiến binh và điều kiện sống của bọn họ thấp hơn so với Bắc Đình. Nếu tính đến thời điểm có những người Ô Hoàn không tham gia cướp bóc và đặc tính người du mục của bọn họ thì ước tính có khoảng năm nghìn người có thể sẽ đánh.
Sau khi tính toán xong, Diệp Gia cuối cùng đã hạ quyết tâm. Với số lượng người này, Bắc Đình vẫn có thể chống lại bọn họ, chỉ sợ người Đột Quyết sẽ gây rối vào lúc này. Mọi người nhìn Diệp Gia nhanh chóng tính toán trên giấy, không hiểu nàng đang tính toán cái gì. Nhưng sau khi thấy nàng tính toán xong, sắc mặt Diệp Gia trông khá hơn nhiều, liếc mắt nhìn nhau, trong lòng không khỏi nhẹ nhõm. Diệp Thanh Hà mặc dù không biết Diệp Gia đang hỏi những chuyện này làm gì, nhưng hắn ta có chút bối rối hỏi: "Tỷ tỷ, tường thành và pháo đài bằng đất còn sửa nữa không?”
"Sửa." Diệp Gia đặt bút xuống: "Nhất định phải chuẩn bị đây đủ, không được lơ là dù chỉ một giây phút nào.'
Những người đi điều tra nhanh chóng trở về, chuyện này có liên quan đến sự an toàn của trấn Toái Diệp, tự nhiên phải nhanh chóng đánh nhanh thắng nhanh.
Họ nhanh chóng ghi chép lại tất cả địa hình của trấn Toái Diệp mà họ đã phát hiện được, và thậm chí họ còn đánh dấu vị trí các góc. Nhiều người đã được cử đi, và một số tin tức mà họ truyền về bị trùng lặp.