Chương 739: Có Khí Chất (2)
Chương 739: Có Khí Chất (2)Chương 739: Có Khí Chất (2)
Oghuz đã dẫn quân đến thôn Vu Túc nhưng hiện chưa rõ tình hình ra sao. Những người này đặc biệt được lưu lại để bảo vệ Diệp Gia. Chu Cảnh Sâm đang ở bên ngoài, ưu tiên hàng đầu của những người còn lại là bảo vệ Diệp Gia. Những người được Oghuz và Chu Cảnh Sâm để lại phải bảo vệ an toàn cho Diệp Gia ngay cả khi bỏ mạng.
"Nếu tình hình không rõ ràng thì đi tìm hiểu ngay đi." Trái tim đang đập dồn dập của Diệp Gia trở về trạng thái ban đầu.
Người Ô Hoàn đến nhanh nhưng họ đã phát hiện ngay lập tức. Mặc dù hầm chưa được hoàn thành nhưng tháp canh và tháp tín hiệu đã phát huy tác dung. Nếu không dựa theo kinh nghiệm trước đây, cụ thể là khi họ phát hiện ra điều bất thường thì người Ô Hoàn đã chiếm giữ trấn Toái Diệp.
"Trước tiên là đi thăm dò một chút, mặt khác lại ra lệnh cho mọi người khẩn trương điều động lương thực và vật tư." Vào thời điểm mấu chốt, Diệp Gia có thể bình tĩnh lại một cách nhanh chóng. Bây giờ người Ô Hoàn đang kéo đến, họ phải chống trả. Để chiến đấu, điều cấp thiết là chú ý tới thời gian và địa điểm thích hợp, thậm chí việc quan trọng hơn là phải chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ. Lương thực và thảo dược là những thứ không thể thiếu. Có đủ vật tư để chống đỡ, người Ô Hoàn chỉ có thể tấn công lén lút.
May mắn là Diệp gia đã tích trữ lương thực và vật tư từ trước, nếu không đột ngột điều động kiểu này đều gom không đủ.
Họ tiến hành huy động lực lượng hậu phương, và chỉ có Oghuz ở tiền tuyến chiến đấu với người Ô Hoàn, phải biết rằng đối phó với chúng rất gian nan. Đám người Ô Hoàn này không biết lấy từ đâu một lô vũ khí cực kỳ sắc bén. Hơn nữa chúng còn vô cùng hiếu chiến và càn quét tất cả, nói chung bọn họ đều là những thanh niên cường tráng. Chưa kể đến việc một chọi một trăm, nhưng nó cũng đủ để khiến quân lính của trấn Toái Diệp phải điêu đứng.
Sau trận chiến đầu tiên này, phe của Oghuz chịu tổn thất nặng nề. Đội quân dưới ba ngàn binh lính căn bản không thể chống chọi lại được đám Ô Hoàn hiếu chiến này. Nhưng may mắn thay, tuyến phòng thủ đầu tiên là bức tường thành, cùng với thông báo của tháp canh và tháp tín hiệu đã giúp rất nhiều người dân làng Vu Túc trốn thoát.
Một số lượng lớn dân làng cùng phái yếu đã chạy trốn về phía đông, và họ đã có kinh nghiệm trốn thoát do đó họ có thể nắm bắt cơ hội để trốn chạy ngay khi chiến tranh nổ ra.
Các gián điệp đều phải trở về báo cáo mỗi ngày, và nó khiến thần kinh của Diệp Gia bị căng thẳng đến cực điểm, nhưng nàng quyết định sẽ không rút về khu vực an toàn. Nếu nàng và những người ở bên cạnh rút lui, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến tinh thân quân đội ở tiên tuyến. Suy cho cùng, nếu xét từ phía góc độ của họ, không một ai có thể chấp nhận được rằng khi họ đang liều mạng chiến đấu ở tiền tuyến thì phía hậu phương phớt lờ sự sống chết của họ để chạy trốn. "Chủ nhân, nếu cuộc chiến vẫn tiếp tục, quân lính của trấn Toái Diệp không thể chống đỡ được."
Tiểu Lệ và Hứa Nhược ở bên cạnh Diệp Gia cả ngày lẫn đêm, tình hình rất nguy cấp, thậm chí ban đêm họ còn phải ở lại nhà Diệp gia.
Chiến tranh đang lan ra rất nhanh và thôn Vu Túc sẽ sớm thua cuộc. Khi gián điệp báo cáo lân thứ ba, Diệp Thanh Hà đã dẫn đội của mình tới hỗ trợ từ phía bắc. Chỉ có hai sự khác biệt lớn nhất về sức chiến đấu giữa Bắc Đình và Ô Hoàn: một là vũ khí, và hai là ngựa chiến. Chu Cảnh Sâm đã lấy tất cả ngựa chiến mà hắn nuôi ở cánh đồng phía Tây ra sử dụng, ky binh bên phía Oghuz chỉ còn chưa đến năm mươi người.
Không có ky binh, không có ngựa mà hai chân lại không bằng bốn chân. Việc mất đi ưu thế về tốc độ lẫn chiều cao khiến cho phía trấn Toái Diệp rơi vào thế bị động trong cuộc đối đầu trực diện.
"Vũ khí, vũ khí...' Diệp Gia cắn đầu móng tay và suy ngẫm về vũ khí.