[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 801 - Chương 801: Kiếp Sau Ta Sẽ Làm Người Tuấn Tú Hơn (5)

Chương 801: Kiếp Sau Ta Sẽ Làm Người Tuấn Tú Hơn (5) Chương 801: Kiếp Sau Ta Sẽ Làm Người Tuấn Tú Hơn (5)Chương 801: Kiếp Sau Ta Sẽ Làm Người Tuấn Tú Hơn (5)

Diệp Gia không biết cốt truyện ban đầu có bị ảnh hưởng không, bây giờ hai đứa trẻ này vẫn còn sống, tương lai có khi nào sẽ tạo thành mối đe dọa cho Tiểu Thuật Bạch không.

Dựa theo lịch sử, cách đối phó thỏa đáng nhất đối với cô nhi tiên triều, đương nhiên là xử lý chúng. Diệt cỏ tận gốc, mới có thể tránh được loạn tử sau này. Dù gì thì Chu Diệp chưa chết, còn đem theo hơn mười lăm ngàn cấm quân. Đại Yến cũng có thân tín của Chu Diệp. Con trai của Chu Diệp cũng là hoàng tộc họ Chu, tương lai có người dụng tâm dâng tấu chương lên, lại một lần giương quốc kỳ của Chu Cảnh Sâm cũng không phải là chuyện không có khả năng. Tuy giết chết có hơi tàn nhẫn, một đứa bé mới ba tuổi, một đứa còn chưa biết nói, chỉ là những đứa trẻ chưa biết chuyện gì.

Diệp Gia cau mày rồi đá vào Chu Cảnh Sâm đang ở bên cạnh xem tấu chương: "Chàng định xử lý hai đứa con của Chu Diệp như thế nào?”

"Hả?" Mắt của Chu Cảnh Sâm vẫn không hề rời khỏi tấu chương, vẫn chuyên tâm xem.

"Tương lai hai đứa trẻ này có lẽ sẽ trở thành tai họa ngầm của Tiểu Thuật Bạch." Diệp Gia cũng đang phê chuẩn tấu chương. Thật đúng là, những đôi vợ chồng khác nửa đêm đều đang hưởng thụ niềm vui khuê phòng, niềm vui phòng the. Hai vợ chồng họ lại ngồi ở đó, phê chuẩn tấu chương.

"Gia nương có dự định gì?" Chu Cảnh Sâm đặt cây bút trong tay xuống, ngước mắt lên nhìn một bên Diệp Gia. Đã mấy năm rồi, dung mạo của Diệp Gia cũng đã mất đi vẻ non nớt của thiếu nữ, đã trở nên đậm nét hơn. Lông mày của nàng dài ra, mái tóc đen đè xẹp xuống, làn da trắng giống như ngọc cốt nặn thành. Khí chất điềm tĩnh hơn, ngày càng mê hoặc hồn phách hơn.

Một sợi tóc rớt xuống, lọt vào trong cổ áo. Mắt của Chu Cảnh Sâm sáng lên, rồi tối sam lại.

Diệp Gia không hề cảm thấy gì, cầm bút nhanh chóng chú giải tấu chương: "Chàng nói coi Chu Diệp bằng lòng đem bao nhiêu ngân lượng đổi lấy hai đứa con trai?"

Trong mắt nàng chỉ có tiền, nhưng nếu có thể đổi lấy tiền mắc gì giết vô ích như vậy?

Chu Cảnh Sâm không nhịn được mà bật cười, cau mày suy nghĩ một hồi, yên lặng dựa sát vào người Diệp Gia. Ngón tay nắm lấy thắt lưng rơi lỏng thỏng ở bên hông Diệp Gia, vòng ngón tay vào thưởng thức. Hắn cười một cái: "Đại khái là không chịu chỉ tiền."

"Hả' Câu trả lời này khiến cho Diệp Gia ngạc nhiên.

Đột nhiên nàng ngẩng đầu lên, nhìn khóe miệng vểnh lên châm biếm của Chu Cảnh Sâm, chớp chớp đôi mắt: "ay không phải là con nối dõi của hắn ta và Cố Minh Hy sao? Nghe nói Chu Diệp có thể đánh đổi tính mạng vì Cố Minh Hy mà?”

Màu mắt của Chu Cảnh Sâm lấp lánh, ngọn đèn chiếu lên đôi má trong suốt như thần thần tiên của hắn: "Có lẽ nhận sai người rồi?" Diệp Gia: "II

"Nhận sai người?" Diệp Gia ngơ ngác, nàng cho rằng báo sai thiên kim đã là vớ vẩn rồi, vậy mà còn có chuyện cẩu huyết này nữa sao?

“Nhận sai ai chứ?"

Chu Cảnh Sâm cười xảo quyệt, kéo mạnh một cái, váy của Diệp Gia lập tức văng ra. Trang phục trong cung là vậy, hễ lôi thắt lưng ra, thì chiếc váy chảy xuống như nước vậy. Diệp Gia trừng mắt, hắn liền ghé sát vào tai Diệp Gia kể cho nàng nghe vướng mắc của Lâm Trạch Vũ và Cố Minh Hy. Diệp Gia giữ chặt tay hắn, có cảm giác như đầu óc bị sét đánh không nói nên lời.

Chẳng trách lúc đầu Chu Cảnh Sâm nhất quyết mua bằng được Lâm Trạch Vũ, hóa ra là đằng sau còn có chuyện như vậy... Khoan đã, tại sao Chu Cảnh Sâm lại biết chuyện vướng mắc của Cố Minh Hy và Lâm Trạch Vũ? Lúc hắn bị lưu đày, Cố Minh Hy vẫn chưa lên làm sủng phi hoàng hậu mà?

Đột nhiên Diệp Gia ý thức được chuyện này không đúng, nắm lấy tóc xõa xuống vạt áo của Chu Cảnh Sâm: "Chàng nói rõ ràng cho ta."

Tóc của Chu Cảnh Sâm bị nàng kéo cũng không kêu đau một tiếng, cúi đầu xuống cắn vào xương quai xanh của nàng: "Nói gì chứ?”
Bình Luận (0)
Comment