[Làm Giàu] Xuyên Thành Chính Thất Vai Ác Của Thế Tử Bị Lưu Đày (Dịch Full)

Chương 829 - Chương 829: Diệp Ngũ Muội Và Liễu Nguyên (23)

Chương 829: Diệp Ngũ Muội Và Liễu Nguyên (23) Chương 829: Diệp Ngũ Muội Và Liễu Nguyên (23)Chương 829: Diệp Ngũ Muội Và Liễu Nguyên (23)

Nhưng mà sự việc trái với mong muốn, nàng ấy mới dự định đề cập kế hoạch của mình với tỷ tỷ. Thì chuyện này đã bị Dư đại nương dội cho một gáo nước lạnh.

Diệp Đệ chưa từng được học hành, càng không biết quy định đương triều nữ tử không thể gầy dựng sự nghiệp. Thì ra cho dù nàng ấy có gầy dựng cửa hàng, chỉ cần không gả cho người khác thì tất cả những sản nghiệp mà nàng ấy vất vả khổ cực gây dựng đều có thể bị phụ mẫu hoặc huynh trưởng lấy đi hết. Trừ phi lập hộ nữ. Nhưng đương triều quy định trừ phi phụ mẫu chết hết, người nhà chồng chết sạch, nếu không nàng ấy sẽ không thể lập hộ nữa. Diệp Đệ suýt chút nữa thì nôn ra máu khi biết được chuyện này, ôm chăn khóc suốt cả đêm.

Nhưng dù thế nào đi nữa nàng ấy cũng phải gây dựng sự nghiệp, nàng ấy không thể lại bị phụ mẫu bán như lợn như trước nữa.

Diệp Đệ suy đi nghĩ lại, nghĩ ra được hai cách.

Hoặc là để sản nghiệp đứng tên tỷ tỷ, hoặc là tìm một nam tử để kết hôn. Trong đầu cô chợt lóe lên nét mặt của Liễu Nguyên rồi biến mất, nhưng đã bị nàng ấy bác bỏ rất nhanh sau đó. Người đó vốn dĩ không để ý đến cô nương nông thôn, sau đó phối hợp với nàng chẳng qua là vì tài nghệ nấu nướng của nàng ấy. Hắn ta sẽ không đồng ý lấy nàng ấy. Diệp Đệ quyết định để sản nghiệp đứng tên tỷ tỷ và tỷ phu, nàng ấy tin rằng tỷ tỷ sẽ không lợi dụng mình.

Nhưng mà không chờ nàng giải quyết ổn thỏa sự việc, thì tông tin Diệp Đệ trốn đến trấn Đông Hương vẫn bị tiết lộ. Mẫu thân ruột tốt của nàng ấy, thực sự có thể đẩy nàng ấy vào chỗ chết. Bên ngoài tuyết đang rơi dày đặt lại còn có chiến tranh, nhưng bà ta vẫn có thể không quan tâm đến nguy hiểm chạy đến trấn Đông Hương, vừa khóc vừa gây náo loạn rồi đòi treo cổ dù thế nào vẫn ép nàng ấy trở về.

Diệp Đệ trốn đến bước này cũng không thể trốn được, nhân lúc sức khỏe của tỷ tỷ yếu ớt không có ở nhà, thì cứ thể bị mẫu thân ruột trói lên xe.

Về đến Luân Đài nhanh hơn nàng ấy dự đoán. Diệp Đệ đã vô số lân tưởng tượng bản thân có thể chết cóng ở trên đường, chết cóng thì không cần phải xuất giá. Kết quả nàng ấy không bị chết cóng, mà bị nhốt vào trong phòng lành lặn. Vì sợ nàng ấy trốn thoát nên cửa phòng không hề được mở lần nào. Diệp Đệ mơ mơ màng màng co ro trong phòng, không biết được người nào có thể cứu được nàng ấy, nàng ấy chờ rồi lại chờ, một ngày nào đó cửa phòng đột nhiên mở ra. ,

Diệp Tô Thị bưng bát súp gà, lải nhải bên tai nàng ấy những điều tốt đẹp về Nghiêm gia. Mặc dù danh tiếng của con út Nghiêm gia sớm đã tồi tệ không nói nỗi nữa, toàn bộ mọi người ở Luân Đài đều biết, bà ta vẫn nhất quyết bưng bít nói những điều tốt về con út của Nghiêm gia đó.

"Điệp nương, con đừng trách nương tàn nhẫn, nữ tử thời này đều như vậy." Diệp Tô Thị không dám nhìn vào mắt của nữ nhi, cúi đầu nhìn xuống đất khóc lóc nói: "Đến cuối cùng tất cả nam nhân đều giống nhau, chỉ có gia cảnh giàu có sung túc mới tốt. Con được ga vào Nghiêm gia, tướng công không tốt cũng không sao, nhà chồng có người chống lưng là đủ rồi. Cả đời này ăn ngon mặt ấm, những điều này những cô nương trong thôn ai dám mơ tưởng? Là số con may mắn..."

Diệp Đệ không muốn nghe những lời của bà ta nói, buồn bực uống hết canh gà mà không nói lời nào, nằm xuống đắp chăn lên để bà ta đi.

Diệp Tô Thị lau nước mắt rồi tiếp tục nói lải nhải, Diệp Đệ không muốn nghe. Diệp Tô Thị cũng có chút xấu hổ, sau đó thở dài nói một câu: "Con đừng trách ta”. Sau đó thì Diệp Đệ chìm vào giấc ngủ.

Khi Liễu Nguyên biết được Diệp Đệ xảy ra chuyện thì đã là mùa đông năm sau. Trước đây hắn ta có rất nhiều chuyện bí mật, đang bôn ba ở Tây An Đô Hộ phủ. Đã được biết đến Diệp gia muốn gả Diệp Đệ cho Nghiêm gia, đêm không thể ngủ được.
Bình Luận (0)
Comment