Chương 832: Diệp Ngũ Muội Và Liễu Nguyên (26)
Chương 832: Diệp Ngũ Muội Và Liễu Nguyên (26)Chương 832: Diệp Ngũ Muội Và Liễu Nguyên (26)
Dù cho nàng ấy không biết gì, nhìn thấy tình trạng trên cơ thể của mình và sự đau đớn ở nơi nào đó sắp xé nát nàng ấy. Nàng ấy cũng biết rõ rằng mình đã mất đi sự trong trắng. Nhưng về việc mất đi sự trong trắng như thế nào, cùng với ai, nàng ấy không hề có chút ấn tượng nào. Nhưng sau khi phát hiện ra điều này, Diệp Đệ nhốt mình trong phòng mấy ngày rồi quyết định bỏ đi.
Không giống như Diệp Viện, sẽ không vì chuyện mất đi sự trong trắng mà cảm thấy cuộc đời mình bị hủy hoại. Giống như tỷ tỷ đã từng nói, sự trong trắng của các cô nương không bao giờ do người thứ ba quyết định. Cho dù gặp phải loại chuyện này cũng không cần phải xấu hổ, chỉ người trong lòng có ác ý mới cảm thấy xấu hổ.
Tuy nhiên, phụ mẫu Diệp gia chắc chắn sẽ không dễ dàng tha thứ loại chuyện này, nếu không muốn gả cho tên khốn Nghiêm gia, thì nàng ấy chỉ có thể tự mình trốn thoát.
Diệp Đệ biết rằng Bắc Đình dù có trốn ở đâu cũng không thể trốn được cặp phụ mẫu đó, cho nên nàng ta quyết định tìm một nơi không có ai quen biết nàng ấy để bắt đầu lại từ đầu. Nàng vẫn còn giữ một số ngân lượng trên người, cũng đã học được kỹ năng nấu nướng, chỉ cần nàng ấy chịu được gian khổ, tương lai chắc chắn có thể vượt qua khó khăn chào đón cuộc sống tốt đẹp!
Ôm ấp niềm tin này, Diệp Đệ đi xuống phía Nam theo một thương đội.
Trên đường đi, Diệp Đệ gặp nhiều người và nhiều khung cảnh khác nhau. Lúc đó mới biết rằng Bắc Đình nhỏ bé thế nào, thế giới bên ngoài lại rộng lớn bao nhiêu. Diệp Đệ đi theo thương đội, nếm thử rất nhiều món ngon từ các nơi khác nhau, đồng thời cũng học nấu được một số món. Đúng như những gì tỷ tỷ từng nói, nàng ấy rất có tài nấu nướng trời ban, nàng ấy dám nghĩ, cũng dám làm. Dựa vào những kiến thức này, thông hiểu mọi thứ có thể sáng tạo ra rất nhiều món ăn mới.
Diệp Đệ tràn đầy tự tin, nghĩ rằng dựa vào năng lực này, sớm muộn gì cũng có ngày nàng ấy có thể thực hiện được ước mơ của mình.
Nhưng có đôi khi những điều trong mơ rất đẹp đẽ, nhưng hiện thực lại không dễ dàng như vậy. Sau khi Diệp Đệ tách khỏi thương đội, nàng ấy bắt đầu một thân một mình, ai có thể ngờ rằng một cặp phu thê nhìn vào rất hiền lành tốt bụng lại là đồ lừa đảo và cướp bóc. Bọn họ nghe nói nàng ấy là góa phụ, nhà nương và nhà phu quân đều chết hết thì không những không xót xa thương mà còn nhân cơ hội nảy lên tâm địa xấu xa. Bọn họ cướp tay nãi của nàng ấy, đánh nàng ấy bất tỉnh rồi rất xuống nước.
Diệp Đệ sống sót trong gang tấc nhờ khâu bạc vào xiêm y, cẩn thận đi đến Huệ Châu, tìm đến quan phủ kêu oan. Ai có thể ngờ rằng người thì ở trong căn nhà dột nát mưa mấy đêm liền, nàng ấy cho rằng tìm quan phủ thì có thể được cứu, ai ngờ ngược lại vì vậy mà dính phải rắc rối lớn. Quan phủ ở đây hoàn toàn khác với quan phủ Quách Hoài, cũng khác với những binh lính đóng quân ở đó. Quan thương bọn họ cấu kết lẫn nhau, gặm nhấm máu chó của dân chúng lê dân.
Vốn dĩ nghĩ rằng tự mình cố gắng vương lên, nhưng cuối cùng là có chút liều lĩnh. Diệp Đệ vốn định nghiến răng gánh vác một mình, nhưng khi nàng ấy biết mình đã trốn thoát gần hết Đại Yên mà kết cục vẫn giống như trước đây, đột nhiên cảm thấy cuộc đời không còn hy vọng gì nữa. Trằn trọc băn khoăn, nuốt vô số nước mắt vào lòng, nàng đã cảm thấy sợ và viết thư cho tỷ tỷ. Cả gia đình nhiêu người như thế, nhưng cũng chỉ có tỷ tỷ mới có thể cứu được nàng ấy.
Lúc gửi bức thư này đi, Diệp Đệ không đặt nhiều hy vọng vào đó cho lắm, bởi vì đã xa quá rồi, nàng ấy không biết may mắn của mình có thể bảo vệ mình được bao lâu. Cũng đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc lưới rách cá chết, nhưng chính là trời cao chiếu cố đến nàng ấy.