Chương 836: Diệp Ngũ Muội Và Liễu Nguyên (30)
Chương 836: Diệp Ngũ Muội Và Liễu Nguyên (30)Chương 836: Diệp Ngũ Muội Và Liễu Nguyên (30)
Dường như có điều gì đó lóe lên trong đầu nàng ấy nhưng mà nàng ay vẫn không tin: "... Cái này là do ta cắn à?"
"Không phải ngươi thì còn có thể là ai?" Liễu Nguyên tố cáo nàng ấy: "Ta có ý tốt tới cứu nàng, nhưng nàng lại lột hết sạch quần áo của ta."
Diệp Đệ đỏ hết cả mặt. Lúc đó nàng ấy hơi để ý Lưu Nguyên, có lẽ do đầu óc nàng ấy hồ đồ nên đã làm ra chuyện như vậy. Diệp Đệ cũng không phải là hoàn toàn không có ấn tượng, thành thật mà nói thì mấy năm nay trong giấc mơ của nàng ấy vẫn thỉnh thoảng xuất hiện khuôn mặt của Liễu Nguyên. Nhưng phần lớn những giấc mơ đó đều rất khó coi nên khiến cô cảm thấy rằng mình bị Lưu Nguyên ám ảnh. Nên sau khi tỉnh dậy cũng không muốn gặp anh lắm.
Trong phòng tạm thời yên tĩnh, mùi tanh của tinh dịch xộc thẳng vào chóp mũi của cả hai.
Im lặng hồi lâu, Diệp Đệ hỏi hắn ta: "Ngươi muốn thế nào?”
Trong mắt Liễu Nguyên lóe lên một ánh sáng mờ, vẻ tủi thân trên mặt không hề giảm bớt, hắn ta cố ý di chuyển một chút, để lộ những vết sẹo trên lưng ra. Thực ra người này có một làn da trắng, mặc dù không mịn màng như phụ nữ nhưng chắc chắn được gọi là trắng nõn. Một vài vết sẹo nhìn rất rõ ràng, mấy năm nay Diệp Đệ lo kiếm tiền. Đừng nhìn vào vẻ ngoài xinh đẹp dịu dàng, thực ra bàn tay của nàng ấy hơi thô ráp. Bàn tay lớn nên để lại những dấu vết cũng là chuyện hiển nhiên.
Hắn ta han thở một lúc rồi liếc nhìn nàng ấy: "Đương nhiên là phải có trách nhiệm với ta. Mấy năm qua ta vẫn là một hoàng hoa đại công tử."
Diệp Đệ: "... Chậc! Ngươi là đồ bất lực!
Trên thực tế, Diệp Đệ là người biết rõ hắn ta có bất lực không hơn ai hết. Nhưng yêu cầu nàng ấy bịt mũi thừa nhận thì nàng ấy cũng không vui. Nhiêu năm như vậy, nàng ấy sẽ luôn nhớ kỹ cái đánh vào lòng tự trọng mà nàng ấy đã nhận được khi mới yêu.
Sau khi nhìn hắn ta một lúc lâu, Diệp Đệ quyết định học theo chị gái mình, chuyện gì không muốn giải quyết ngay thì lừa gạt cho qua chuyện.
Đi theo bên cạnh Diệp Gia nhiều năm như vậy cũng không phải là uổng phí, nàng ấy đã biết được tỷ tỷ của mình đã lừa gạt tỷ phu như thế nào. Cũng coi như là Liễu Nguyên bị lừa bởi sự lóng ngóng của Diệp Đệ. Mặc dù nàng ấy không giỏi kinh doanh bằng Diệp Gia nhưng nàng ấy đã học được một số kỹ năng sau khi vấp ngã trong nhiêu năm. Nàng ấy xây dựng tửu lâu từng chút một, tất cả đều là công sức của Diệp Đệ. Sau khi tình một đêm với Lưu Nguyên mà không có thai nên Diệp Đệ cũng yên tâm, nàng ấy tập trung vào sự nghiệp của mình.
Không thể không nói, quả thật có rất nhiêu chuyện thuận lợi hơn nhiều với thân phận quận chúa. Những tình huống giống như ở Huệ Châu không bao giờ xảy ra nữa, cũng không có ai ở Yến Kinh dám bắt nạt nàng ấy. Sau nhiều năm như vậy, công việc kinh doanh tửu lâu lớn mà Diệp Đệ mong ước hằng đêm ngày càng phát đạt.
Mặc dù kỹ năng lừa gạt của nàng ấy còn hơn cả Diệp Giai nhưng mà Lưu Nguyên cũng không dễ bị lừa như vậy.
Mặc dù Lưu Nguyên không có được danh chính cung, nhưng hắn ta có quyền lời được tự do ra vào phủ quận chúa và phòng của Diệp Đệ. Liễu Nguyên đã ba mươi tuổi, Diệp Đệ cũng đã ở cái tuổi gái già lỡ thì. Mặc dù nhiều người ở Yến Kinh tỏ vẻ quan tâm nàng ấy nhưng dần dân cũng không có ai thật lòng cầu cười nàng ấy cả. Diệp Đệ thấy và hiểu được nên cũng vui vẻ tùy ý Liễu Nguyên xuất hiện.
Chuyện giường chiếu xảy ra một lần hai lần, huống chỉ tính cách của hai người lại cực kì thoải mái. Nó thường xảy ra khi lần đầu tiên nếm được vị ngọt. Diệp Đệ không ngờ rằng nàng ấy mới vui vẻ chưa được bao lâu thì bụng nàng ấy bắt đầu có động tĩnh.
"Không thể nào, không thể nào!" Mặc dù không có uống thuốc nhưng hai người vẫn chú ý tới, vậy mà vẫn có thai.
Bụng của Diệp Đệ càng ngày càng lớn, Liễu Nguyên vui mừng đến mức gân như phát điên. Nhưng hắn ta cũng nhận ra một điều, nếu để Diệp Đệ lấy chồng khi mang thai thì chắc chắn nàng ấy sẽ trở thành trò cười ở Yến Kinh. Nên hắn ta đã sử dụng một vài thủ đoạn để khiến Diệp Đệ dừng công việc kinh doanh hiện tại và rời khỏi Yến Kinh một thời gian. Theo kế hoạch thì cả hai sẽ kết hôn ngay sau khi đứa trẻ chào đời. Ai biết tiểu cô nương Diệp Đệ sau khi sinh con xong lại quay mặt đi?
Liễu Nguyên:? ? ?
Liễu Nguyên không hiểu, Liễu Nguyên cực kì tức giận!
Bắp cải trắng mà hắn ta luôn luôn trông coi trong nhiều năm như vậy, ngay cả bắp cải trắng nhỏ cũng đã lớn lên mà có ngày lại bị người ta cắt bỏ mất là sao chứ ? Không biết nha đầu chết tiệt này ở bên ngoài học học được vẻ phóng túng từ ai mà lại thực sự nảy ra ý tưởng nuôi một mình! Nàng ấy không chỉ nuôi mà còn giấu người ở trong phủ! Thậm chí còn giấu bảy tám lân! Suýt chút nữa là Liễu Nguyên chỉ vào mũi Diệp Đệ mắng nàng là Trần Thế Mỹ ngay tại chỗ!
Diệp Đệ ôm đứa con trai mập mạp như được đúc ra từ một khuôn với Liễu Nguyên, đứa nhỏ mà mình mang thai chín tháng mười ngày sinh ra lại có cảm giác như một người tham gia nên tâm trạng cực kì khó chịu. Ngày nào cũng nhìn thấy dáng vẻ tươi cười như hoa của Liễu Nguyên thì sao tâm trạng nàng ấy tốt được chứ?
Nghĩ đi nghĩ lại, nàng ấy không muốn Liễu Nguyên đạt được dễ dàng như vậy. Nàng ấy ôm đứa trẻ rồi dẫn đầu đám học trò mới vào tửu lâu.
Liễu Nguyên cực kì tức giận! Không muốn làm tổn thương ai nhưng cũng không dám lấy thanh danh của Diệp Đệ ra đùa giỡn, tức giận nên viết một tờ tố cáo để bẩm báo tỷ tỷ và tỷ phu anh rể. Nha đầu này am con trai lên mặt với ta! Tỷ tỷ, tỷ phu hãy giải quyết dùm ta nhé!
Đọc thư xong, Diệp Gia cười tum tỉm viết lại cho hắn ta, nàng cười chết mất, ngươi trưởng thành rồi mà còn méc người lớn, đáng đời lắm. HẾT TRUYỆN.