Theo chân Liên Hoa, Việt Hoàng cuối cùng cũng thấy nơi mà họ muốn đến. Đó là một tòa đại lầu mang phong cách cổ kính với tông màu chủ đạo là màu đỏ, trên đại môn có một cái biển lớn trên đó ghi ba chữ lớn màu đỏ "Huyết Hải Các". Màu đỏ này khiến cho hắn có một chút cảm giác cổ quái.
"Đây là đâu". Hắn quay sang phía Liên Hoa hỏi.
"Nơi ở của Huyết Hải nữ thần"
Giờ thì hắn hiểu rồi, "Huyết hải" không phải là biển máu sao, Huyết Hải nữ thần không phải nói là nữ thần chuyên tu luyện bằng máu đấy chứ. Nghĩ đến đây hắn có chút rùng mình, đừng nói bà nữ thần này chuyên hút máu để tu luyện đấy nhé.
Cánh cửa đại môn bỗng từ từ mở ra như biết có người tới, phía sau cánh cửa thân ảnh một vị nữ tử mặc một bộ trường bào đỏ chót hiện ra.
Chỉ thấy sau khi nhìn rõ dung nhan, cảm giác không như hắn nghĩ, không phải là một nữ thần trang điểm kì dị, không có sự ghê rợn toát lên từ thân ảnh kia, chỉ thấy bóng dáng nữ tử xinh đẹp yêu kiều, môi mọng được tô song đỏ thắm, mắt phụng sắc lẹm, nàng đẹp một vẻ kiêu sa cá lặn, với dáng người dong dỏng cao cùng đôi chân dài miên man, trắng bóc, tóc búi cao vẻ thành thục như hút hồn nam nhân, nàng thật đẹp.
Bạch Liên Hoa như cũng chuẩn bị mở lời hiển nhiên bọn hắn tới đây là để nhờ vả rồi.
"Vận Yên ngươi cho bổn tọa xin tí tiết!"
Câu nói của Liên Hoa vừa dứt cũng là lúc hắn như té ngửa, trần đời hắn chưa thấy ai đi nhờ vả mà lại xin kiểu bá đạo như vậy. Nghe như đi đòi nợ thuê vậy. Mà càng bất ngờ thêm cái thần thái yêu kiều của nữ thần tên Vận Yên này cũng là một phát quay ngặt 180 độ như con sư tử cái giương vuốt nhe nhanh như đòi mần thịt bọn hắn.
"Xú bà nương kia ngươi đi xin ăn hay trêu tức ta hả" -Huyết hải nữ thần xắn tay áo như muốn đại chiến 300 hiệp với Liên Hoa.
Hình ảnh mà hắn đang được chiêm ngưỡng chính là hai mĩ phụ như hai bà la sát lườm nguýt nhau, lao vào cấu xé nhau.
Mà thật không hiểu nổi trận chiến giữa hai nữ thần trong suy nghĩ mỗi người phải là quá mức khủng bố lại được thể hiện qua màn đấu xé như đánh ghen của hai nữ tử tuyệt sắc thiên kiêu này, trông chả khác hai mĩ phụ bình thường đi đánh ghen chút nào.
"Ngươi muốn xin máu của ta cho hắn" Một hồi lâu sau cuối cùng cuộc chiến cũng kết thúc Huyết hải nữ thần lẳng lặng hỏi thẳng vào vấn đề, hiển nhiên với tài trí của nữ thần nằng nhìn một cái là nhận ra vấn đề.
"Không sai". Liên Hoa hai tay khoanh trước ngực thản nhiên đáp.
Huyết Hải nữ thần vậy mà nhìn sang hắn vẻ đánh giá một lúc lâu, bất chợt cũng nhoẻn lên miệng cười.
"Nếu ngươi chịu làm nam sủng của ta, mọi truyện đều có thể thương lượng"
Huyết Hải nữ thần vừa nói dứt lời, hai tuyệt thế thiên kiêu như tâm đầu ý hợp lại lao vào cấu xé lườm nguýt nhau như đoán được trước vậy. Mà Việt Hoàng lúc này lại vẫn là cười khổ, chưa gì mới vào đời đã chuẩn bị có được diễm phúc có hai cô vợ nữ thần rồi, ông trời cũng thật ưu ái hắn.
Dị biến xảy ra à thực ra là mới lơ đi một lúc, Việt Hoàng nhìn thấy hai nữ thần vừa mới lườm nguýt nhau kia đang chúi đầu vào thủ thỉ to nhỏ gì đó rồi nhìn về phía hắn với ánh mắt sáng quắc lên đáng ngờ. Một lúc sau Huyết Hải nữ thần cũng lôi ra một bình ngọc âm thầm nói.
"Đây là huyết mạch bổn nguyên của ta, không thể cho ngươi huyết mạch hiện tại được vì nếu ngươi dụng nó ngươi bắt buộc phải theo co đường Huyết tu"
"Đúng ý bổn tọa ta không khách khí". Liên Hoa đưa tay nhận bình ngọc rồi cũng chuẩn bị ra về, hài hước ở chỗ hai kẻ vừa mới như nước với lửa kia vậy mà lại tươi cười chào tạm biệt nhau như hai chị em. Đây rốt cuộc là truyện gì, hắn âm thầm cười khổ.
"Vừa nãy hai nàng nói gì vậy". Trên đường về hắn cuối cùng cũng không nhịn được hỏi.
"Thì đồng ý cho nàng ta làm vợ hai của ngươi". Trời ạ hắn như cạn lời chả biết nói gì thêm đến người trong cuộc như hắn còn chưa đồng ý vậy mà đùng một cái có thêm một người muốn làm vợ hắn rồi. Bất quá hắn cũng quay sang hỏi Liên Hoa.
"Nàng không ghen"
"Ghen ta có việc gì phải ghen chứ, việc này đều nằm trong dự tính của ta rồi"
Nghe câu nói của Liên Hoa hắn cũng chỉ biết cười trừ, trời ạ bị nữ nhân này điều khiển như quân cờ luôn rồi.
"Nàng ta cũng đi vào vết xe đổ giống ta, chỉ mải mê tu luyện một người tình cũng chưa bao giờ có". Giờ thì hắn hiểu rồi hai nữ thần vẻ ngoài như nước với lửa này thực chất lại như hai tỉ muội vô cùng yêu thương lẫn nhau, một người vậy mà sắp có trượng phu cũng không quên đi nỗi phiền muộn của người kia, Việt Hoàng trong tỉnh cảnh này không khác gì món đồ chuyển nhượng bất quá hắn cũng không hề tức giận mà cảm thấy vui lòng, Nữ nhân bọn nàng đều là người tốt.
"Huyết mạch đó là gì?". Một hồi sau hắn cũng dồn ý nghĩ vào chiếc bình ngọc.
"Huyết mạch bổn nguyên của Vận Yên, nàng ta vốn là Huyết tu, huyết mạch trong người được luyện hóa từ bao huyết mạch khác vì vậy nếu ngươi dùng nó bắt buộc ngươi phải theo con đường huyết tu, nhưng huyết mạch bổn nguyên này thì khác đây là huyết mạch trời sinh ưu ái của Huyết thần khi nàng còn chưa bắt đầu tu luyện, không thể khủng bố như huyết mạch hiện tại của nàng nhưng với ngươi vô cung có ích, có được huyết mạch này ngươi có thể dung hợp nhiều loại huyết mạch khác, đây còn là huyết mạch của thần khả năng thu luyện của ngươi sẽ nhanh hơn người thường rất nhiều, với từng đó là đủ rồi không trái với quy tắc trời đất".
Việt Hoàng cũng là nhận ra đãi ngộ của mình âm thầm cảm thán, nữ thần của mình hết sức quan tâm lắng lo cho hắn, lại càng cho hắn niềm tin phải quyết tâm tu luyện tiến thăng thành thần dù có gian khổ nguy nan thế nào.
Trở về tòa các của Liên Hoa cũng là nên bắt đầu rồi. Thân tàn hồn của Việt Hoàng phát sáng như đang co lại hướng về phía hình nhân được nặn bằng đất kia muốn dung nhập vào, hiển nhiên sau khi thêm vào huyết mạch Huyết hải nữ thần hắn đã có thể hồn nhập xác.
Thân tàn hồn của hắn đã dung nhập hoàn toàn, hình nhân như sáng lên thay hình đổi dạng, một lúc sau đó sau khi đạo ánh sáng vụt tắt hiện ra là thân ảnh của Việt Hoàng. Vẫn vóc dáng ấy vẫn nét mặt đấy nhưng thân thể lại đẹp đến lạ thường, thân thể hắn tuy không vạm vỡ đô con nhưng cũng có sáu múi cuồn cuộn như sắt thép, vẫn là khuôn mặt đẹp trai của cậu bé mười sáu tuổi nhưng đầu tóc lại dài đến tận lưng.
Việt Hoàng lúc này cũng như hung phấn tột độ, một lần nữa hắn lại cảm giác được mình có thân thể, hắn cảm thấy việc như có thân thể tuyệt vời đến nhường nào nhất thời điên cuồng nhìn lấy tay chân mình mà không nhìn thấy Liên Hoa ở cạnh đang nhìn hắn với ánh mắt nhu tình.
Hắn cũng vừa phát giác ra điều đó, chỉ thấy Liên Hoa dần tiến lại gần chỗ hắn mặc kệ hắn đang trần truồng, bàn tay mát dịu sờ lên khuôn mặt hắn, bây giờ hắn đã cao hơn cả nàng, hắn 1m8 chứ chả đùa. Ánh mắt nàng nhu tình rìa ngoài có chút ẩm ướt, nhìn ngắm hắn hồi lâu nàng cũng thẹn thào lên tiếng.
"Hứa với ta ngươi nhất định thành công". Là một người từng trải Liên Hoa biết việc tu chân khó đến nhường nào, phải mất bao nhiêu thời gian hàng ngàn hàng vạn năm, mà hắn cũng là biết việc hắn có thân thể mới cũng báo hiệu hắn sắp phải rời khỏi đây, hắn sắp phải rời khỏi các nàng bọn họ, rất lâu rất lâu sau đó may ra mới có cơ hội gặp lại, nhất thời cũng nhu tình nhìn nàng.
Mà Liên Hoa cũng đã để ý sắc mặt có vẻ ửng đỏ của hắn hiển nhiên một nam đang không mảnh vải tre thân với một nữ đang cùng phòng khiến hắn có chút xấu hổ mà đang che hạ thân của mình, nàng cũng hơi cười nhắm mắt thở phào rồi nhìn hắn.
"Ngày ngươi tiến thăng ta sẽ cho ngươi"
Lời nói của nàng như liều thuốc tâm lý khiến hắn cảm thấy hừng hực ý trí, không cần biết gian khổ thế nào hắn cũng sẽ nhất định tiến thăng.
Vậy là bảy ngày trên thần giới đã qua cũng là đến lúc hắn phải rời đi. Đứng trước một cái thác hắn âm trầm nhìn xuống. Hôm nay người đến tiễn hắn rất đông, các vị chư thần cùng Liên Hoa, Vận Yên hai nàng, ngay cả Đại Hiền Triết cũng tới, hiển nhiên họn họ thực sự quý hắn.
Liên Hoa hai nữ ánh mắt đầy nhu tình bước tới nhìn hắn, nhất thời ba người nhìn nhau một lúc lâu sau đó Liên Hoa cũng lên tiếng
"Bọn ta sẽ chờ ngươi"
"Nhất định phải thành công". Vận Yên phụ họa theo.
Chứng kiền cảnh từ biệt này hắn vậy mà như muốn khóc nhưng bản lĩnh không cho phép hắn làm điều đó, hắn chỉ ghim vào trong tâm chí mình ý trí nhất định thành công.
"Đa tạ mọi người, ta nhất định thành công". Nói rồi hắn nhìn từng khôn mặt mọi người nơi đây, ôn như nhìn hai nữ rồi dứt khoát quay mặt nhảy thẳng xuống "Luân hồi thác này"
Nhìn theo bóng lưng hắn một hồi lâu các trư thần cũng trở về với công việc chỉ còn Liên Hoa 2 nữ.
"Không cần biết ngươi có bao nhiêu nữ nhân khi thành thần ngươi chỉ cần còn chỗ cho bọn ta là đươc rồi". Đó là câu truyền âm cuối cùng của các nàng cho hắn.
Mọi thứ giờ mới bắt đầu!