Hôm nay đến trường, tâm trạng Sơ Đông có vẻ tốt vô cùng. Điều này, mọi người trong lớp đều nhìn ra được.
Vì thế, hôm nay bên cạnh Sơ Đông tập trung không ít người. Đại tiểu thư tâm trạng tốt, có thể nhân cơ hội đến gần. Mỹ nữ quả nhiên được hoan nghênh, dù đang ở trường tiểu học.
“Đông Đông, hôm nay tâm trạng cậu tốt nhỉ?” Tiểu quỷ đầu tiên lấy lòng nói.
“Đông Đông, trưa nay, chúng ta cùng đi ăn cơm nha? Gần đây nhà mình thay đầu bếp mới. Lam cơm ngon lắm.” Tiểu quỷ lôi kéo nói.
“Sao cũng được.” Nữ sinh sửa sang lại sách bài tập trong tay, không chút quan tâm đáp.
“Đông Đông, mẹ hư hỏng nhà cậu đi rồi à?” Tiểu quỷ tràn đầy tò mò thận trọng hỏi.
“Vẫn chưa, nhưng mà…” Tiểu mỹ nhân nở nụ cười, cười đặc biệt đẹp mắt: “Cũng sắp đi.”
“Chẳng lẽ vì, cách của chúng ta có hiểu quả?” Kế Hoa Thanh ngồi bên cạnh, nghi hoặc nói.
“Cái cách kia à…”
“A! Đông Đông, lần trước mình về bị tiêu chảy đó!”
“Mình cũng tiêu chảy nữa!”
“Xí! các cậu đâu thảm bằng mình, mình còn bị dị ứng cà!”
“Ôi chao! Mình cũng không tốt hơn bao nhiêu!”
“Sao lại thế nhỉ!”
“Mẹ mình nói là vì ăn đồ không sạch sẽ.”
“Nhưng mà đồ của nhà Đông Đông làm sao không sạch sẽ!”
“Mình thảm nhất, mẹ mình nói vì mình ăn bậy bạ, cho nên mới bị tiêu chảy dị ứng, bây giò mẹ không cho minh đi chơi nữa.”
“Mình cũng thế! Chán chết mà!”
“Được rồi, đừng nói nữa!” Nghe tiếng líu ríu bên cạnh, Sơ Đông có chút không kiên nhẫn cắt ngang. “Dù sao sau này đừng dùng lại cách đó nữa!” Quả nhiên là người nọ cố ý! Nghe tiếng nghị luận của đám bạn nhỏ bên cạnh mình, trong lòng đại tiểu thư nghĩ thế, sau đó lại nghĩ có chút may mắn, cũng may không phải chỉ nhắm vào cô nhỏ. Ý thức được điểm ấy, trong lòng Sơ Đông thoáng cảm nhận được chút an ủi.
Tiếng chuông vào học vang vọng ở khắp các phòng học.
“Vào học rồi, vào học rồi!”
“Tiết cuối rồi, học xong là có thể ăn cơm trưa.”
“Tiết này là gì?”
“Là tiết sinh lý!”
“Vậy à! tiết sinh lý thực nhẹ nhàng!”
“Suỵt! Giáo viên đến.” Bên trong lớp học ầm ĩ lập tức yên lặng lại.
“Chào, các em học sinh, mở sách sinh lý ra, lật trang XX, hôm nay chúng ta học ‘Ta từ đâu đến đây’.”
Một tiết 45 phút, vốn cũng không có gì, nhưng 45 phút ngày hôm nay, không biết vì sao, lại khiến Sơ Đông thực sự hoảng sợ.
“Thật không ngờ, em bé lại xuất hiện như vậy.”
“Chài, cái này, các cậu mới biết sao?” Tiểu quỷ tỏ vẻ ‘ta rất giỏi’.
“Ồ ồ! Nói vậy cậu biết à?” Không phục.
“Sao mình không biết? Hồi trước mình xem trên máy tính của ba mình nhiều…..nếu một người đàn ông và một người phụ nữ, cùng ngủ chung, sau đó cởi sạch quần áo, OOXXXXOO…….sau đó em bé sẽ xuất hiện á.”
“Oa a! gạt người! sách nói, đó là việc chỉ có lưu manh mới làm.”
“Lưu manh gì chứ, ba mẹ chúng ta chính là làm chuyện lưu manh như vậy, mới có chúng ta! Ba mẹ mình buổi tối sẽ lén làm đó. Có lần còn bị mình sơ ý thấy được.” Khụ khụ khụ…….trẻ nhỏ nói không kiêng kị.
“Mình chưa từng thấy ba mẹ mình làm.”
“Chài ạ! bọn họ đều lén làm, mới không cho các cậu thấy đâu.”
“Gạt người, mẹ mình và ba sẽ không làm loại chuyện như vậy.”
“Cậu mới gạt người, ba mình nói, chỉ là đàn ông ngủ chung với phụ nữ, đều sẽ muốn làm loại chuyện này, đàn ông không làm không phải đàn ông! Là bất lực!” Nói đúng tình hợp lý!
Sơ Đông ở bên cạnh nghe, càng nghe trong lòng càng lạnh.
Đàn ông và phụ nữ ở chung với nhau đều sẽ làm chuyện như vậy, vậy ba mình và cô gái hư hỏng kia ở chung với nhau, cũng sẽ làm chuyện như vậy sao? cũng sẽ có em bé sao?
Bọn họ cũng sẽ lén làm sao?
“Lúc minh và họ ngủ chung, ba mẹ mình liền không có làm!”
“Trời ạ! Bọn nhóc chúng ta ngủ bên cạnh, bọn họ đương nhiên ngại làm!” Khụ khụ khụ, khụ khụ khụ….trẻ con nói không kiêng kỵ, trẻ con nói không kiêng kị á ~~~~
Trong đầu đại tiểu thư xuất hiện những hình ảnh thật quỷ dị, sau đó….
Sơ Đông ‘bộp’ một cái liền đứng dậy..
“Đông Đông?”
“Đông Đông cậu làm sao vậy?”
“Mình….” Mặt của tiểu mỹ nhân đỏ toàn bộ, cũng không biết là vì sao. “Mình tuyệt đối không muốn thế!”
………….
…………..
Đến tối, đầu óc Mục Thu mới tỉnh táo một chút, triệu chứng bị cảm nghiêm trọng vừa mới xuất hiện đã biến mất.
Cô cũng không thay quần áo gì, vẫn mặc áo ngủ, chỉ là xử lý sơ mái tóc, liền ra cửa phòng. Xuống lầu kiếm ăn.
“…”
“…” Vì thế,đúng lúc thất Sơ Đông lưng mang túi sách từ ngoài tiến vào.
Thật sự là xấu hỏ, tuy hai người đều đã nói rất rõ ràng. Nhưng chính vì nói rõ, cho nên mới cảm thấy xấu hổ.
“Em, em đã về.” Nữ sinh xấu hổ lên tiếng.
“Ừm.” Đối phương cũng có chút xấu hổ trả lời.
囧rz
Bầu không khí giữa hai người bọn cô lúc này là sao? Có cần quỷ dị như vậy không?
Mục Thu không lên tiếng, đi xuống lầu, trước tiên rót một ly nước cho mình, nhìn trái cây trên bàn, định bụng lấy trái cây này lót dạ trước. Dù sao không lâu nữa cũng đến giờ cơm tối.
“Này! Bắt đầu từ hôm nay, buổi tối tôi muốn ngủ chung với chị!” Đại tiểu thư đột nhiên mở miệng.
“Phụt!” Mục Thu phun hết trà trong miệng ra.
“Chị làm gì thế!?” Đại tiểu thư bất mãn.
“Hả?” Quay đầu, không nhìn đại tiểu thư đang bất mãn, vẻ mặt hoảng sợ hỏi: “Em vừa nói gì?”
“Hừ! tôi nói từ hôm nay trở i9, sẽ ngủ cùng với chị!”
“…..” Mục Thu, cứ thế, hoa hoa lệ lệ hóa đá.
“Tôi nói! Tôi tối hôm nay, còn có tối mai, tối mốt, tối ngày kia rồi nhiều nhiều tối ngày nọ, đều phải ngủ cùng với chị! Chị có nghe không!” Khó chịu nói.
“….” Câu trả lời mang tính hủy diệt. Chẳng những khiến người ta hóa đá, còn khiến người hóa đá hoàn toàn vỡ vụn.
Mục Thu nhìn Sơ Đông, suy nghĩ sâu xa chắc không phải tiểu quỷ này lại nghĩ ra cách khác đến chỉnh mình chứ. “Vì, vì sao?” Sau đó có chút cà lăm thật mất mặt. Đương nhiên, chỉ là có chút mà thôi.
“?” Vậy mà cà lăm rồi? chơi có chút vui.
Nghĩ thì nghĩ thế, nhưng Sơ Đông, nhưng Sơ Đông cũng không quên mục đích ban đầu của mình, kiêu ngạo trả lời với Mục Thu: “Bởi vi, đạo lý khoa học, thiên văn địa lý, tôi là chân lý! tôi phải ngủ cùng với chị!”
Nghe câu trả lời quen thuộc bên tai, tựa như lúc bản thân mới lớn hơn cỡ này một chút, đối với vấn đề mình không cách nào trả lời, hay vấn đề mình không muốn trả lời, dường như cũng nói giống vậy. Vì vậy cứ như thế, Mục Thu thật vất vả mới ghép lại xong, hóa đá lần nữa, vỡ tan.
Này, rốt cuộc là gì với gì thế! Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy ai đó trả lời cho cô được không? Tiểu quỷ này sao nói động kinh liền động kinh vậy? Đây là đang đùa với cô sao?
Tối hôm nay, Mục Thu ăn cơm có chút rối rắm. Lúc ăn thỉnh thoảng dùng dư quang nhìn nhìn Sơ Đông, xem tình hình của đại tiểu thư có gì mới.
Nhưng đại tiêu thư này ăn hết sức yên lặng ngoan ngoãn, giống như hoàn toàn quên hết những lời bản thân mới nói.
Có lẽ quên rồi chăng? hay là…..Xét theo kinh nghiệm vài lần trước, Mục Thu vẫn thật cẩn thận quan sát tình hình của Sơ Đông. Tiểu quỷ càng tỏ ra ngoan hiền, âm mưu phía sau lại càng khiến người sụp đổ.
Mục Thu tiếp tục quan sát, tự hỏi lần này tiểu quỷ lại bày trò gì, hơn nữa quyết định, lần này bản thân phải phản công một trận, cho dù bị sét đánh cũng không được mềm lòng, phải nghiêm khắc hơn lần trước!
Tuyên bố hòa bình mà lúc sáng mình nghe được quả nhiên là má nó ảo giác. (+﹏+)~ Mình quả thực bệnh nặng.
Sơ Đỉnh Văn cảm thấy không khí bữa tối hôm nay thật quỷ dị. Nhưng nhìn hai người bên cạnh, trước mắt vẫn không thấy có manh mối gì. Quyết định tiếp tục quan sát.
Ba người yên lặng ngồi ở bàn ăn cơm. Cả ba ai cũng có mưu tính riêng.
Sau đó, cuối cũng lúc đám người hầu đều muốn tự sát tập thể, ba người mới cơm nước xong.
Hoa hoa lệ lệ tung bông. Nhóm nữ giúp việc rơi lệ.
Như bình thường xem tivi, Mục Thu nhìn chằm chằm tv suy nghĩ miên man.
Sau đó, ngay lúc này, Sơ Đông không cho Mục Thu chuẩn bị chợt lên tiếng: “Ba, hôm nay con muốn ngủ với dì.”
“Khụ khụ khụ khụ…..” Mục Thu bị sặc nước.
“Vì sao?” Sơ Đỉnh Văn cũng khó hiểu.
“Bởi vì trời cứ có sấm sét, con sợ.” Yếu ớt lên tiếng. Hôm qua người ta mém tí bị sét đánh rồi.
“Nhà này có cột thu lôi, ở trong nhà rất an toàn, hơn nữa tối nay cũng không có sấm sét.” Mục Thu mỉm cười lên tiếng, giành nói trước Sơ Đỉnh Văn. Bởi vì dựa theo hiểu biết của cô, người cha yêu con gái đến khoa trương này chắc chắn sẽ đồng ý.
“Đúng đó, Đông Đông.” Sơ Đỉnh Văn cũng nói. Dù sao Mục Thu không phải là Mục Yên, đối với chuyện này, anh ta vẫn nên tôn trọng lựa chọn của Mục Thu.
“Nhưng mà con sợ! Sét đánh rất đáng sợ, hôm qua suýt nữa con bị sét đánh rồi.” Lên tiếng càng yếu ớt vô lực hơn.
“…” Đó là đáng đời em làm nhiều việc ác! Hơn nữa chẳng phải cũng không bị đánh sao.
“Này…”
“Nếu dì không chịu, con ngủ chung với ba!” Tóm lại là không thể để ba và Mục Thu ngủ chung.
Tưởng rằng tiểu quỷ đã biết chuyện họ chưa từng ngủ chung phòng, nhưng mà bây giờ xem ra, cô nhỏ cũng không biết.
Sơ Đỉnh Văn có chút khó xử.
Nhóm nữ giúp việc nhao nhao nhìn Mục Thu.
“…” Làm gì nhìn cô cả thế chẳng lẽ trên người cô có nở hoa à? Hơn nữa vẻ mặt cầu xin này của các người là thế nào?
“Được không! Dì, cho Đông Đông ngủ với dì nha, Đông Đông thật sự sợ hãi.” Yếu ớt mở miệng làm nũng. Lập tức khiến Mục Thu nổi da gà cả người.
“Ha ha…” Mục Thu cươi dữ tợn: “Đông Đông cứ thích ngủ chung với dì vậy sao?”
“Phải đó.”
“Vì sao?” Cười đến cả mặt méo mó.
Bởi vì tôi phải nhìn các người không thể để cho các người làm chuyện có thể sinh ra em bé! Nhưng mà không thể nói. “Bởi vì bây giờ Đông Đông vô cùng thích dì.” Sơ Đông nói đến cả bản thân cũng không chịu nổi.
Lời này rõ ràng…..nghe xong có phải sẽ sống ít đi mười năm không?
“Đã vậy, Đông Đông cứ ngủ chung với dì đi.” Mục Thu trả lời hung dữ. Cô lại muốn nhìn xem rốt cuộc tiểu quỷ này muốn làm gì. Cùng lắm thì, ‘binh đến tướng chắn, nước đến đất ngăn, em có kế Trương Lương, tôi có thang trèo tường’.
“Vậy ba sẽ không được ngủ.” Trả lời hồn nhiên.
“Không sao, ba ngủ ở phòng sách là được rồi.”Sơ Đỉnh Văn đáp. Dù sao ngay từ đầu đã ngủ ở phòng sách, bây giờ như vậy thì tốt rồi, bị người ta bắt gặp cũng không cần tìm cớ.
“Thật sao? Ba, dì, hai người tốt nhất.”