Công ty quảng cáo Thịnh Mỹ.
“Thẩm Tịch Dương này đúng là không biết tốt xấu mà!” Giám đốc Tề nổi giận đùng đùng.
Dù đã đuổi việc Thẩm Tịch Dương, ông ta vẫn cảm thấy chưa thể giải hận.
Advertisement
Cửa phòng giám đốc chợt bị đẩy ra, một nhân viên vội vã chạy vào.
“Anh làm cái gì thế hả? Vào phòng giám đốc cũng không biết gõ cửa sao?” Giám đốc Tề đang nóng giận lập tức mắng mỏ.
“Giám đốc, khách hàng lớn! Thư kí của Mai Tổng bên Tập đoàn Thiên Lực Giang Nam đích thân đến công ty chúng ta đề nghị đàm phán chuyện hợp tác, ông chủ đang tiếp đón, ông chủ kêu ông lập tức qua đó!”
“Tập đoàn Thiên Lực? Thư kí của Mai Tổng đích thân tới? Thật hay giả đấy?! Sao Tập đoàn Thiên Lực có thể tìm Thịnh Mỹ chúng ta hợp tác quảng cáo cơ chứ?” Tên giám đốc kinh ngạc nói.
Công ty quảng cáo lợi hại hơn Thịnh Mỹ ở đất Ninh Đô này nhiều vô số kể!
Theo lẽ thường, tập đoàn lớn mạnh như Thiên Lực không thể nào tìm tới coong ty quảng cáo như bọn họ để hợp tác.
“Giám đốc, chuyện này hoàn toàn chính xác, ông mau qua đó đi.” Nhân viên nói.
“Được được.” Giám đốc Tề không dám chậm trễ nửa giây, lập tức đứng dậy rồi chạy tới văn phòng chủ tịch.
Vừa bước vào phòng, Giám đốc Tề đã trông thấy một người đàn ông mặc vest đang ngồi trên sofa, còn chủ tịch của công ty bọn họ đang niềm nở tiếp đón.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app TruyenGG.
Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là TruyenGG.vip.
Vui lòng đọc tại app TruyenGG để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Chủ tịch.” Giám đốc Tề mau mắn bước tới trước mặt vị chủ tịch của công ty.
“Giám đốc Tề, Thẩm Tịch Dương là cấp dưới của ông nhỉ? Tôi vừa kêu người đi tìm Thẩm Tịch Dương, nhưng chỗ làm việc của cô ấy bị thu dọn sạch sẽ rồi, người cũng không thấy đâu, có chuyện gì vậy?” Chủ tịch hỏi.
“Thẩm Tịch Dương? Thưa chủ tịch, cô ta làm việc lơi là nên bị tôi mắng cho một trận, sau đó cô ta từ chức rồi.” Giám đốc Tề hồ nghi trong lòng, chẳng phải đến bàn chuyện hợp tác với Tập đoàn Thiên Lực ư, sao lại dính dáng đến Thẩm Tịch Dương thế nhỉ?
“Cái gì? Từ chức rồi? Ông làm cái gì để kiếm cơm thế hả?” Chủ tịch đứng phắt dậy mắng nhiếc.
Giám đốc Tề lơ mơ.
“Chủ tịch, chẳng phải...!chẳng phải nói bàn chuyện hợp tác với Tập đoàn Thiên Lực à? Ngài nhắc tới cô nhân viên quèn Thẩm Tịch Dương làm gì thế?” Tên giám đốc nặn ra một nụ cười.
Người đàn ông mặc vest ngồi đối diện lập tức đứng dậy: “Nếu không có tiểu thư Thẩm Tịch Dương, tôi e là chuyện hợp tác lần này không thể ký kết rồi, khi nào Thẩm Tịch Dương có ở công ty thì gọi cho tôi theo số điện thoại trên danh thiếp.”
Dứt lời, người đàn ông mặc vest dứt khoát rời khỏi văn phòng.
Chủ tịch Thịnh Mỹ cuống quýt đứng dậy gọi với theo: “Thư ký Ngô, anh chờ chút, chúng ta có thể bàn bạc mà! Có thể bàn bạc mà!”
Nhưng người đàn ông mặc vest chẳng buồn ngoảnh đầu lại, dứt khoát rời khỏi văn phòng chủ tịch.
“Chát!” Chủ tịch Thịnh Mỹ quay phắt người lại, tức giận giáng một cái tát tai lên mặt tên giám đốc.
“Cái đồ khốn kiếp này! Ai kêu ông mắng nhiếc đuổi việc Thẩm Tịch Dương hả? Tập đoàn Thiên Lực là khách hàng do Thẩm Tịch Dương giới thiệu tới, người ta chỉ bàn chuyện hợp tác với Thẩm Tịch Dương thôi! Ông biết mối làm ăn này lớn cỡ nào không?” Chủ tịch Thịnh Mỹ chỉ tay vào mũi Giám đốc Tề mắng té tát.
“Chủ tịch, sao lại thế này?” Giám đốc Tề chấn động trong lòng.