Làm Người Hai Kiếp Sống Lại Ở Thế Giới Marvel

Chương 119


Indian Ocean
Sau cuộc chạy bộ vui vẻ với người bạn mới Sam Wilson, Steve và Nastya cùng với đội STRIKE của Brock Rumlow thi hành một nhiệm vụ mới, ‘Giải cứu một chiếc tàu thủy bệ phóng vệ tinh di động đang bị phần tử khủng bố uy hiếp’.
Trong chiến cơ Quinjet, Captain Rogers cùng Nastya chăm chú nghe Rumlow phân tích nhiệm vụ trên màn hình trước mặt
“Mục tiêu là một bệ phóng vệ tinh di động, tàu Lemurian Star.

Họ đang truyền gói tin cuối cùng thì bị cướp biển tấn công, 93 phút trước !”
“Chúng yêu cầu gì ?” Steve một mặt bình tĩnh hỏi.
“1,5 tỷ đô” Rumlow nhanh chóng nói ra một con số rất chi là khoa trương.
“Sao nhiều quá vậy ?” Nghe được số tiền này, Steve cũng cảm thấy kinh ngạc vì công phu sư tử ngoạm của đám khủng bố.
Rumlow thản nhiên giải thích, rất đơn giản và dễ hiểu: “Vì đây là S.H.I.E.L.D !”
Biết được tình huống, lông mày của anh hơi nhíu lại, đem sự tình sửa dang lại một lần nữa trong đầu, liếc nhìn Nastya đang đứng bên cạnh
“Vậy không phải là tình cờ, chúng đã có chủ đích từ trước”
Nghe vậy, Nastya vẫn tiếp dục nhìn vào màn hình, ngón tay của cô vẫn để trên môi, một thói quen thường thấy ở Nas và Natasha trong những lúc cần tỉnh táo để suy sét vẫn đề hoặc thời điểm chuẩn bị bước vào bất cứ một cuộc chiến nào
“Tôi chắc chúng có lý do chính đáng”
“Tôi đang hơi chán việc làm bảo vệ cho Fury rồi” Steve nhướn mày cảm thán một câu
“Relax, không phức tạp đến vậy đâu”
Nastya hơi mỉm cười quay sang liếc nhìn, mở miệng trấn an lại cảm xúc của anh dựa vào những tình báo đã được phân tích rõ ràng.

Việc ở với Alex và Natasha, hai con người phi thường trong một gia đình với nhau, cộng thêm ảnh hưởng từ tính cách của Sasuke, cho dù phải xử lý bất cứ chuyện gì, Nas đều lộ ra biểu cảm vô cùng thong dong.
Thấy vậy, Steve cũng không tiếp tục nói chuyện đùa vui với cô nữa, quay sang hỏi lấy Rumlow, với tính cách của anh, bất cứ nhiệm vụ nào, cũng phải có thông tin và con số chính xác cụ thể
“Bao nhiêu tên ?”
Ramlow nghe chỉ huy nhiệm vụ lần này hỏi vậy, lập tức tiếp tục chỉ tay lên màn hình, vuốt vuốt ấn ấn liên hồi, hiện ra một bảng tư liệu: “25 lính đánh thuê chuyên nghiệp.

Cầm đầu là gã này.

Georges Batroc, cực nhân viên tình báo DGSE, đơn vị tác chiến.

Hắn đứng đầu trong danh sách truy nã của Interpol, trước khi bị cho giải ngũ, đã thực hiện 36 nhiệm vụ tìm diệt.

Hắn ta nổi tiếng về việc gây ra thương vong lớn”
“Con tin ?” Steve tiếp tục đặt câu hỏi ngắn gọn.
Nghe vậy, Rumlow lại vuốt một phát lên màn hình, rồi ấn thêm một phát vào một tấm ảnh, trên đó hiện ra khuôn mặt một người đàn ông đầu trọc đeo kính mà nếu Alex hoặc Natasha ở đây, sẽ trực tiếp mỉm cười nhếch miệng, thân phận thật sự của thằng cha này không gì khác ngoài chó săn của Pierce và Hydra.


Tất nhiên, thời điểm hiện tại Captain Rogers và Nastya đều không thể biết được, ngoại trừ những thành viên còn lại đang đồng hành với hai người họ
“Chủ yếu là kỹ thuật viên.

Có một sĩ quan, Jasper Sitwell, họ đang ở khu bếp”
“Sitwell đang làm gì trên một tàu phóng vệ tinh ?” Đối với người này, Steve tương đối quen thuộc, vì hắn cũng là đồng nghiệp của anh tại S.H.I.E.L.D, hơn nữa cấp bậc còn không hề tầm thường.

Nhưng càng như thế, anh càng cảm thấy nghi hoặc.

Tiếp đó, không đợi người khác lên tiếng, anh vừa chỉnh lại quai mũ chiến đầu của mình, vừa ra lệnh kế hoạch cho Nastya và đám cấp dưới
“Alrigth, tôi lo boong tàu và xử lý Batroc.

Nas, cô kiểm soát phòng máy và đợi lệnh.

Rumlow, anh lục soát từ đuôi tàu, tìm con tin, dẫn họ ra xuồng cứu sinh và đưa tới nơi an toàn”
Vừa nghe Steve ra lệnh, Rumlow vừa gật đầu liện tục.

Đợi sau khi anh nói xong, hắn lập tức ra lệnh cho đán đàn em của mình: “Đội S.T.R.I.K.E, Captian đã có lệnh, chuẩn bị đi !”
Mà Steve và Nastya cùng nhau bước tới vị trí phía sau, chuẩn bị sẵn sàng trang bị vũ khí, chờ đợi chiến đấu cơ hạ gần xuống mục tiêu.

Xem như là loại máy bay tối tân nhất của S.H.I.E.L.D, Quinjet có tốc độ, lực phòng ngực cùng động cơ vượt xa những chiến đâu cơ khác, có thể thích ứng đủ kiểu hình thời tiết khắc nghiệt.
Ngoài máy bay là những cơn gió mạnh cuồng bạo trong đêm khuya trên bầu trời vùng biển Ấn Độ Dương, vậy mà bên trong chiến đấu cơ, thân hình của Steve lại không cảm giác được chút xíu lắc lư không đứng vững nào.

Anh bình tĩnh hướng về máy truyền tin vô tuyến kiểm tra tình hình
“Bảo mật kênh 7”
“Kênh 7 an toàn” Nastya vừa lắp lấy vũ khí của mình lên người, vừa nhanh chóng trả lời.

Tiếp đó, hỏi một câu không hề liên quan đến nhiệm vụ lần này, “Tối thứ 7 có gì vui không ?”
Nghe vậy, Steve nhếch miệng cười, có chút cảm khái đáp lại theo kiểu đùa vui: “Well, tất cả chiến hữu của tôi đều chết cả rồi, còn mỗi ông bạn Alex thì lại ở tận New York, không thường xuyên gặp nhau, so..còn gì mà vui !”
Tiếp đó, nghe được thông báo từ phi cơ rằng sắp đến khu vực thả, anh lập tức ấn mạnh vào công tắc, nhanh chóng đi ra phía trước cửa khoang máy bay đang từ từ mở ra.

Mà Nastya lại tiếp tục đưa ra lời đề nghị mà cô cho rằng có vẻ tương đối hữu ích dành cho một người độc thân 70 năm như anh
“Nếu anh rủ Kristen phòng Thống Kê đi chơi, đảm bảo cô ấy sẽ đồng ý ngay”
“Vì thế tôi mới không rủ” Vừa buộc lại quai mũ, Steve vừa bình thản trả lời, đồng thời sẵn sàng tư thế nhảy xuống.


Đặc biệt nhất, và cũng cực kỳ lạ lùng là, anh không hề đeo dù giống như người khác.

DƯờng như huyết thanh siêu chiến binh có thể giúp anh tiếp xúc với mặt nước biển từ trên đồ cao mấy nghìn mét mà không hề xảy ra vấn đề gì.
“Quá ngại hay quá sợ ?”
“Quá bận !”
Đáp lại Nastya lời cuối cùng, Steve thoải mái mà nhảy khỏi chiếc Quinjet.

Đối với nhiệm vụ lần này.

Một chiến binh được tiêm qua huyết thanh như Captain Ameria, công thêm một nữ gián điệp sát thủ được huấn luyện sức mạnh đến cực hạn của con người như Nastya, thu thập mấy tên phần tử khung bổ phổ thông quả thật dễ như trở bàn tay.
Mấu chốt là, chuyện phát sinh kế tiếp khiến cho Captain Rogers tương đối khó chịu và nghi ngờ.

Nastya trộm lấy tình báo của S.H.I.E.L.D trên tàu Lemurian Star, lưu lại trong USB, đây chính là một nhiệm vụ riêng Nick Fury phấn phó cho cô.
Mà đồng thời, Nastya cũng có một mối nghi hoặc khác.

Tại thời điểm cô đột nhập vào trong phòng máy, dường như Nas cảm tưởng mình đã nhìn thấy một tia sáng màu vàng lóe lên trong phút chốc rồi biến mất.

Lúc đó, Nastya còn tưởng là dạo này hay mơ thấy ác mộng về Sasuke, giấc ngủ không được ổn định nên nhìn nhầm, nhanh chóng vứt đi suy nghĩ lung tung trong đầu, thực hiện nhiệm vụ được giao.

Tuy nhiên, Nas lại không biết rằng, cô cũng không hề hoa mắt.....
..................
“Đã lấy được, Mission complished !”
“Không bị ai phát hiện chứ ?”
“Làm sao có thể, không tin tưởng trình độ của em ư ?”
“Hahaaa...I know, em đã ra tay thì hiếm nơi nào trên thế giới này chạy thoát được, huống chi bây giờ còn lợi hại hơn xưa !”
“Hì...vì câu nói này thưởng cho một nụ hôn.

Chụt !”
“Okay, bây giờ chúng ta đi đón hai người họ, sau đó tới một nơi”
...................

Triskelion, Tổng hành dinh của S.H.I.E.L.D
Sau khi kết thúc nhiệm vụ, bởi vì chuyện của Nastya, Captain America đã có một cuộc tranh luận khá gay gắt với giám đốc Fury.
Trong văn phòng giám đốc, Steve vừa tiến vào đã ngay lập tức lên tiếng chất vấn
“Ông không thể ngừng nói dối, đúng vậy không ?”
Ngữ khí của Steve tương đối tức giận, vừa nói vừa bước nhanh tới trước bàn làm việc của Nick Fury.
Mà người bị hỏi, Nick lại vẫn thoải mái ngồi trên ghế quay người nhìn về bầu trời bên ngoài tòa nhà, bình tĩnh trả lời: “Tôi không nói dối, nhiệm vụ của Romanoff khác của anh”
“Nhiệm vụ mà ông thấy không bắt buộc phải chia sẻ thông tin ?”
“Tôi không bắt buộc phải làm gì cả”
“Những con tin có thể mất mạng, Nick” Giọng điệu của Steve đột nhiên lại nhẹ nhàng bất thường, những từ trong đó vẫn có thể cảm nhận được sự khó chịu với hành động của vị giám đốc này.
Trước đó, anh vẫn luôn cho là Nastya toàn trình đều nghe theo mệnh lệnh của mình đi giải cứu con tin đang bị giam giữ, nhưng trên thực tế, cô lại hành động đơn độc, hơn nữa còn làm sự tình mà anh không hề biết.

Điều này dẫn đến kế hoạch mà anh đã định ra từ trước rất có thể sẽ gặp rủi ro không đáng có.

Brock Rumlow và đội S.T.R.I.K.E không có tiếp ứng, liệc lạc với Nas thì một mực không được, toàn bộ quá trình đều diễn ra không theo mong muốn của Cap.
Liên quan tới tình báo mà Nastya sao lưu lại anh cũng không hề biết một chút thông tin nào.

Tuy nhiên lúc này anh lại mình bạch được, chắc chắn là Nick Fury đã an bài từ trước, bằng không Nastya sẽ không tùy tiện làm trái mệnh lệnh.
Đối với việc Captain America nâng lên vấn đề liên quan tới con tin, Fury điều khiển cái ghế quay người lại, biểm cảm nghiêm túc nhìn lấy người đang đứng trước mặt
“Tôi đã cử những người lính giỏi nhất để đảm bảo chuyện đó không xảy ra”
Nghe những lời thổi phồng của Nick, nội tâm của Steve không hề bị lay động, vẫn hoàn toàn giữ kiên định với đạo lý của mình: “Những người lính tin tưởng nhau, có thể mới thành được quân đội.

Chứ không phải một nhóm những kẻ vừa chạy vừa bắn”
Ngay khi anh vừa dứt lời, đột nhiên Fury đứng bật dậy, con mắt duy nhất mà ông còn sót có hơi kinh thường nhìn thẳng vào anh, giọng điệu ban đầu thì chế nhạo, sau đó lại nghiêm túc dần lên
“Lần cuối tin tưởng người khác, tôi đã mất một con mắt.

Look, tôi không ép anh làm việc anh không thích.

Còn đặc vụ Romanoff thoải mái với mọi chuyện”
Steve lắc đầu chán nản, ánh mắt tức giận liếc lấy Nick Fury, “Tôi không thể chỉ huy một nhiệm vụ khi cấp dưới của tôi lại có nhiệm vụ riêng”
“Đó gọi là chia quyền thông tin” Đến nước này, Fury quyết định phổ cập thêm kiến thức cho Captain, để giúp anh hiểu được phong cách làm việc của đặc vụ khác với một quân nhân như thế nào, “Không ai để lộ bí mật, vì không ai biết được toàn bộ”
Nghe vậy, Steve chỉ nở một nụ cười chế nhạo, chỉ thẳng tay vào ông ta, châm chọc: “Ngoại trừ ông !”
“Cậu hiểu sai về tôi rồi !” Fury đem cơ thể đang nghiêng về phía trước đứng thẳng dậy, biểu cảm có chút tức giận, suy nghĩ đi gì đó, ngữ khí nghiêm túc hơn hẳn, “Tôi có biết chia sẻ.

Tôi tốt bụng vậy đấy...Come with me !”
Cuối cùng, Nick Fury mang theo Captain America tiến vào một thang máy, từ trong câu nói vừa rồi, có thể thấy được dường như ông đã làm ra quyết định gì.

Và đó chính là để cho Steve biết được về ‘Project Insight’.
Sau khi được cấp quyền cho phép, thang máy từ từ chậm rãi hạ xuống.


Mà bên trong, nhìn thứ đồ này, Steve không khỏi cảm thán
“Ngày xưa trong thang máy thường phát nhạc”
“Yeah !” Nick Fury hơi bật cười một cái, “Ông nội tôi từng điểu khiển một cái thang máy suốt 40 năm”
Đúng vậy, những năm trước kia thang máy nào có tân tiến hiện đại và an toàn như bây giờ.

Khi đó ở nước Mỹ, hầu hết các loại thang máy cũng không phải toàn bộ đều đóng chặt và tự động, cửa thang máy cũng phải dùng kéo chốt.

Vì để tránh cho xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cần một người nhân viên chuyên môn theo dõi tình hình, giúp người sử dụng ấn bảng điều khiển, đóng mở công tắc, đồng thời đưa ra lời khuyên cho hành khác rằng không nên đưa bàn tay ra ngoài hàng rào chắn của thang máy.
“Ông làm việc trong một toàn nhà đẹp, được boa hậu hĩnh” Nick Fury vẫn tiếp tục kể cố sự, mà Steve chỉ đứng im lẳng lặng nghe lấy, “Mỗi tối ông đi bộ về nhà, những cuộn tiền lẻ nhét trong túi.

Ông nói ‘Hi !’, mọi người sẽ chào lại...Thời gian qua đi, hàng xóm cục cằn hơn.

Ông nói ‘Hi !’, họ đáp lại ‘Lo nhìn đường đi !’.

Ông phải giữ cái túi của mình chặt hơn”
“Ông ấy có bao giờ bị cướp không ?” Steve hiếu kỳ hỏi.
Nghe câu hỏi ngây thơ của Captain, Nick Fury bật cười khẩy, “Tuần nào cũng có bọn du côn hỏi ‘Ông già có gì trong túi thế ?’
“Ông ấy phản ứng ra sao ?”
Fury dùng khuôn mặt thản nhiên quay đầu sang nhìn Steve, đáp lại: “Ông cho chúng xem.

Một đóng tiền lẻ và khẩu 0.22 Magnum đã lên đạn”
Captain Rogers nở một nụ cười khổ, lắc đầu.

Đúng lúc này, trọng điểm tới !
Vừa bước tới bên cạnh Steve, Nick vừa cười nói thêm: “Ông tôi yêu mọi người, nhưng ông không tin họ cho lắm”
Kèm theo câu nói này, Captain America quay đầu liền thấy được một cảnh tượng khiến anh vô cùng rung động.

Chỉ thấy, tại dưới sâu nền đất của S.H.I.E.L.D, xuất hiện một khu vực vô cùng rộng lớn, phải lên đến mấy chục km.
Phía dưới đó, có sự hiện diện của rất đông những nhân viên kỹ thuật và công nhân, bận rộn đi đi lại lại, không ngừng điều khiển lấy các thiết bị máy móc Đồng thời không thiếu những đặc vụ làm cộng việc canh gác bảo vệ, trên tay cầm lấy súng máy tự động, luôn luôn ở trong trạng thái tập trung cảnh giác liếcn nhìn mọi thứ xung quanh.
Mà thứ quan trọng nhất, thứ thu hút lấy toàn bộ sự chú ý của Steve, đó là ba chiếc chiếm hạm, không, phải nói là tàu sân bay có kích thước vô cùng khổng lồ, so với chiếc hàng không mẫu hạm xuất hiện trong cuộc đại chiến ở New York năm 2012 mà Steve từng có vinh hạnh được đặ chân thì to hơn rất nhiều.
Thấy biểu cảm sững sờ của Captain America, Nick Fury cười cười, cảm thán: “Yeah, i know ! Chúng to hơn khẩu 0.22 một chút”
Nhìn khung cảnh này, khuôn mặt của Steve không hề tốt đẹp một chút nào.

Sự tình bắt đầu vượt quá sức tưởng tượng của anh.

Không, nói chính xác hơn là, hướng phát triển của S.H.I.E.L.D đã đi chệch khỏi quỹ đạo lý niệm mà anh vốn có bao lâu nay..

Bình Luận (0)
Comment