Phiên ngoại 2: Nhật kí mang thaiGiang Đạp Ca gần đây nhận thấy Du Thuật thường xuyên phát ra những tiếng rên rỉ kỳ lạ vào ban đêm và cơ thể cậu không ngừng di chuyển, lúc đầu hắn nghĩ rằng trời lạnh nên nửa đêm hắn phải buộc phải thức dậy đắp chăn cho Du Thuật sợ cậu bị lạnh.
Nhưng đêm nay, hắn đã phát hiện ra sự thật.
Du Thuật ngủ không yên giấc, dưới bộ đồ ngủ là hai tay ôm chặt ngực, hai chân kẹp chặt, quần áo trên bụng bầu đã có chút ẩm ướt, dính sát vào da thịt, Giang Đạp Ca nín thở, nhẹ nhàng vươn tay đến mở bộ đồ ngủ của cậu ra vì mặc quần khi mang thai rất bất tiện nên đêm nào Du Thuật cũng cởi quần lót ra để cậu có thể ngủ cho thoải mái, nhưng bây giờ thì nó lại làm cho Giang Đạp Ca thấy càng thuận tiện hơn trong một số việc.
Giang Đạp Ca như đang ngắm nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, cố gắng nhìn cho thật rõ nơi đó. Bụng dưới của Du Thuật có những vệt trắng đục, trộn lẫn với chất lỏng trong suốt, vạt áo ngủ bị chất lỏng trong suốt thất ướt, Giang Đạp Ca cố gắng nhìn về phía trước cho rõ, nhưng lại vô tình đụng vào Du Thuật làm cho cậu hơi nhúc nhích.
"A... a..."
Tiếng thở hổn hển không nhịn nổi vang rõ to trong màn đêm yên tĩnh.
Chỗ Giang Đạp Ca chạm vào lại có chút ẩm ướt, tay Du Thuật đặt trên ngực siết chặt lại hơn một chút, hắn muốn tìm hiểu nguyên nhân, nhưng cũng không thể quấy rầy cậu nghỉ ngơi, chỉ có thể ngồi yên tại chỗ. Không ngờ chân của Giang Đạp Ca lại bị trượt xuống giường, trực tiếp làm Du Thuật tỉnh dậy.
"A... ừm..." Du Thuật mở miệng rên rỉ, lại phản ứng nhanh chóng lấy tay che miệng, Giang Đạp Ca còn tưởng rằng hắn đụng phải cậu, liền bật đèn lên.
"Đừng mà...!"
Lần này Giang Đạp Ca nhìn thấy rõ ràng Du Thuật đang ôm ngực vì chỗ đó ướt nhẹp, rên rỉ là bởi Du Thuật rất có thể đang nằm mơ thấy...
"Làm sao vậy em?" Giang Đạp Ca gỡ tay che ngực ra của Du Thuật ra, chóp mũi hắn ngửi thấy một mùi sữa.
Du Thuật không ngờ lại bị phát hiện dưới tình huống như vậy, nếu biết sớm hơn...
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc xen lẫn chút kích động của Giang Đạp Ca, Du Thuật xấu hổ đập hắn một cái: "Mang thai và sinh sữa là chuyện rất bình thường! Tất cả chẳng phải là lỗi của anh khi anh tặng em cái bụng to đùng như vậy sao? Mọi thứ đều là anh sai!"
"...Ở đâu?" Giang Đạp Ca thực sự khó hiểu, hắn đã vì cơ thể của Du Thuật mà chịu đựng bốn, năm tháng rồi đấy.
Du Thuật nghiến răng, ghé sát vào thì thầm với anh.
Giang Đạp Ca từ 0.0 thành =.=!
"Loại chuyện tốt như này, không, chuyện này sao em không nói sớm cho anh biết chứ hả!" Giang Đạp Ca đưa tay ra.
Du Thuật nắm lấy bàn tay dâm dê biến thái của hắn, tức giận nói: "Đừng có giỡn với em, bây giờ sờ vào em đều không chịu được, động đến da đầu cũng tê dại."
"Vậy anh muốn thử..." Ánh mắt Giang Đạp Ca rơi vào trên ngực Du Thuật.
Mặt Du Thuật đỏ bừng, phải chăng ngực cậu thực sự đã sưng lên, nửa đêm còn chảy sữa, bây giờ mà cho Giang Đạp Ca bú sữa không phải là một mũi tên trúng hai con nhạn sao, làm cho hắn thoải mái sao?
"Giúp em!" Du Thuật nằm nghiêng trên giường, không phải không muốn bị cử động, mà là bụng càng ngày càng to, chỉ có thể nằm nghiêng mới có thể giảm bớt áp lực.
Giang Đạp Ca nhào vào trong lòng anh, cởi bộ đồ ngủ ra, tóc của Du Thuật có chút bết dính, còn dính một ít sữa đến khô cả tóc, bên trên nồng nặc mùi sữa, Giang Đạp Ca nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi liếm lên, Du Thuật đánh một cái khiến hắn đập vào vú cậu.
"Đừng... Đừng có liếm em mà... Anh muốn bú sữa thì nhanh lên." Giang Đạp Ca biết cậu đang giả vờ bình tĩnh nên cũng không vạch trần, há to miệng hôn lấy miệng Du Thuật, bàn tay sau gáy bị siết chặt, còn Du Thuật vẫn đang không ngừng run rẩy.
Xem ra có vẻ rất thoải mái à nhen.
Giang Đạp Ca tâm tình vui vẻ mà lực mút càng mạnh, dòng sữa nóng hổi chảy vào trong miệng, mùi vị có chút nhạt nhưng không phải là không ngon, đặc biệt là khi Du Thuật bị mút toàn thân cậu đều co giật nhìn rất thích thú, Giang Đạp Ca đưa tay còn lại ra vừa bú vừa bóp núm vú bị bỏ quên chảy ra sữa rất đáng thương, làm ướt đẫm lòng bàn tay to lớn của Giang Đạp Ca.
Giang Tage ác ý đút ngón tay vào miệng Du Thuật đang thở hổn hển: "Nếm thử sữa của em đi."
Giang Đạp Ca nhả ra núm vú bị hắn ngậm trong miệng đến sưng đỏ, nhào qua mút lấy bên kia.
Du Thuật buộc phải nếm sữa của chính mình, cậu vô thức siết chặt đầu Giang Đạp Ca trong tay.
Có lẽ, đây chính là ánh sáng rực rỡ của tình mẹ con trong truyền thuyết.
__
Lời tác giả:
Sau khi kết hôn · Ông bố ngây ngô · Giang Đạp Ca
Sau khi kết hôn · Tình mẹ con · Du Thuật