Làm Vợ Bác Sĩ

Chương 521

Nỗi đau tê tâm liệt phế ấy, anh thật sự không muốn trải qua lần nào nữa!

“Mẹ…”

Giọng của Lục Li Dã khàn đi.

Chuyện Hướng Tình bị sảy thai, anh không định nói cho mẹ mình biết, không muốn để ba mẹ phải chịu đựng nỗi đau mất người thân một lần nữa như anh.

“Chuyện này không lo xong, sau này đừng gọi mẹ là mẹ nữa!!”

Lý Vân Họa giận rồi.

“Mẹ, mẹ nghe con nói trước đã, được không?”

Lục Li Dã cũng hơi mất kiên nhẫn.

“Nói đi, mẹ xem con còn gạt mẹ chuyện gì nữa!”

“Mẹ, con đã nói thật với mẹ rồi, đứa trẻ trong bụng Tần Lịch Lịch là do cô ta lấy t*ng trùng của con rồi tự đến bệnh viện bí mật tiến hành thụ tinh nhân tạo mà không có sự cho phép của con! Nếu theo ý của mẹ, con phải vì đứa trẻ sinh ra từ việc thụ tinh nhân tạo đó mà lấy cô ta sao, vậy tất cả đàn ông hiến tặng t*ng trùng trên thế giới này đều phải lấy hết những người phụ nữ dùng t*ng trùng của anh ta mang thai hay sao?!”

Lời của Lục Li Dã làm Lý Vân Họa thấy hơi mờ mịt: “Thụ tinh nhân tạo?”

“Vâng! Có một tối, cô ta nhân lúc con say, lén lấy t*ng trùng của con, nói thật, con nghi ngờ tối đó thật ra con và cô ta không phát sinh chuyện gì cả, cùng lắm là cô ta tự dùng tay giúp con, nói chung chuyện này con sẽ nhanh chóng điều tra.”

“Nhưng, nhưng sao cô ta lại phải làm như vậy?”

“Mẹ chưa hiểu sao? Cô ta muốn lợi dụng đứa trẻ này để bước chân vào nhà họ Lục! Cô ta biết con sẽ không lấy cô ta, thế nên mới gọi điện cho ba mẹ, muốn hai người ép con! Mẹ, hôm nay con đã nói hết rồi, con không quan tâm Tần Lịch Lịch muốn lấy tiền của nhà họ Lục, hay là muốn Lục Li Dã con, nói chung chỉ có một câu, con tuyệt đối sẽ không lấy cô ta! Ngoài ra, mẹ phải chuẩn bị tâm lý cho tốt...”

“Chuẩn bị tâm lý gì?”

Lý Vân Họa hỏi anh với vẻ nghi hoặc.

“Đứa trẻ trong bụng cô ta, mẹ và ba đừng quan tâm, cũng đừng để trong lòng.”

“Sao có thể không để trong lòng đây? Dù là đứa bé có được do thụ tinh nhân tạo, nhưng cũng là con của con!”

“Mẹ, mẹ có tìm hiểu về thụ tinh nhân tạo không? Con trai mẹ xin nói một câu không được hay lắm, thụ tinh nhân tạo hầu như xác suất thất bại là 99%! Vợ chồng một người bạn của con làm phương pháp thụ tinh nhân tạo, thai được sáu tháng rồi thì bị sảy! Huống hồ tình hình thai của cô ta cũng cực kỳ không ổn, nói không chừng cô ta biết bầu khó giữ, thế nên mới không thể đợi được nữa mà gọi cho ba mẹ, vội vã muốn vào nhà họ Lục chúng ta.”

“Ôi…”

Lý Vân Họa nặng nề thở dài: “Con nói cũng đúng. Được rồi, chuyện này ba mẹ không nhúng tay vào nữa, nói chung, sau khi giải quyết xong chuyện này, con phải cho chúng ta một lời giải thích!”

“Được ạ.”

“Con trai à, nếu đứa trẻ này là của nhà họ Lục, con nhất định phải giữ nó lại, biết chưa?”

“Được rồi, mẹ, mẹ đã nhắc rất nhiều lần rồi! Con tự biết phải xử lý thế nào!”

“Được rồi, nói nhiều thì con lại không nghe! Mẹ không nói nữa, không nói nữa...”

Lý Vân Họa nói rồi cúp máy, rồi khẽ thở dài: “Ở bên Hướng Tình rõ ràng đang tốt, sao giờ lại rơi vào bước đường này, thằng nhóc này...”

Lục Li Dã hậm hực cúp điện thoại.

“Dì gọi đến ạ?”

Tống hỏi một câu.

“Chứ còn ai nữa.” Lục Li Dã vứt điện thoại lên bàn: “Bà luôn phiền như thế.”

“Dì lo lắng cho anh thôi! Đúng rồi, anh Dã, chuyện của Tần Lịch Lịch anh định xử lý thế nào?”

“Rất đơn giản! Cô ta nếu đã dám làm kẻ trộm, vậy thì phải chịu sự trừng phạt của pháp luật!”

Lục Li Dã khoanh tay, gác chân lên bàn, cong khoé môi, nói hai chữ: “Tố cáo!”

“Hả?”

Tống há mồm.

“Biểu cảm gì vậy?”

“Không phải chứ, anh Dã...chuyện này tố cáo kiểu gì? Chuyện này pháp luật chắc cũng không có quy định đâu?”

“Có quy định hay không đều dựa vào quyết định của thẩm phán! Tìm một luật sư giỏi chút, chuyện gì cũng sẽ giải quyết được!”

Lục Li Dã nói xong đứng dậy: “Tối đó giữa tôi và cô ta có xảy ra chuyện gì không, còn chưa làm rõ!”

“Tại sao?”

Tống khó hiểu.

Lục Li Dã nhếch môi cười: “Tống, cậu cũng từng vào tù, lúc bị nhốt ở đấy, cậu có dám nói dối nữa không? Đã lên tòa rồi còn dám nói dối trước tòa, vậy tội càng thêm tội! Tần Lịch Lịch cô ta, dám không?”

“Anh Dã! Bái phục bái phục!”

Tống nói rồi cũng đứng dậy theo anh, hai tay chống lên mặt bàn, người nghiêng về phía trước, hỏi một câu: “Nhưng anh thật sự nhẫn tâm tố cáo một cô gái yếu đuối ra tòa à? Cách làm này...”

Lục Li Dã xoay người đi ra ngoài, vừa đi vừa trả lời: “Cậu yên tâm đi! Loại chuyện kiểu này bên tòa nhiều nhất chỉ phán tạm giam và bồi thường thôi, giam mười ngày một tháng, cảnh cáo một chút, ngoài ra, cho cô ta mang danh có tiền án tiền sự cả đời cũng là một loại trừng phạt rồi, cảnh cáo cô ta, Lục Li Dã không phải là loại đàn ông dễ chơi! Đương nhiên, qua chuyện này, tôi cũng học được một bài học.”

“Bài học gì?”

“Từ sau, bắt buộc phải duy trì khoảng cách 100m với cô ta! Còn nữa, tuyệt đối, tuyệt đối không cho cô ta bất kì cơ hội nào bước qua cánh cổng nhà tôi, ngoài ra...không được phép uống say nữa! Dễ xảy ra chuyện!”

“Đúng đúng đúng! Hạng phụ nữ này, chúng ta vẫn nên phòng bị thì hơn, phải cực kỳ cẩn thận!”

“Được rồi, tôi còn có chuyện, đi trước nhé!”

“Đi bận chuyện ly hôn của Hướng Tình à?”

“Ừ!” Lục Li Dã nói rồi lên xe, đóng cửa xe lại, thắt dây an toàn: “Hôm nay cô ấy lên tòa, tôi phải đi xem! Morri không phải là người dễ đối phó, không chừng còn chơi trò âm hiểm phía sau! Nói không chừng tôi còn có cơ hội lên tòa để xác nhận bằng chứng! Được rồi, đi đây...”

Nói xong, anh lái chiếc xe Maybach lao đi với tốc độ như tên lửa.

Trong tòa...

Lúc Lục Li Dã đến, phiên tòa vẫn chưa chính thức bắt đầu.

Hướng Tình ngồi ở vị trí nguyên cáo, còn Morri ngồi ở vị trí bị cáo bên cạnh.

Ngược lại với vẻ căng thẳng của Hướng Tình, Morri ung dung thoải mái hơn nhiều.

Hình như khi đối mặt với mọi chuyện, lúc nào anh ta cũng như vậy.

Lục Li Dã vừa bước vào, Hướng Tình đã nhận ra anh.

Ánh mắt không tự chủ được mà nhìn anh, trao đổi ánh mắt với anh.

Lục Li Dã nhìn cô với ánh mắt khích lệ, rồi ngồi xuống ghế.

Hướng Tình cũng bớt căng thẳng hơn nhờ sự có mặt của anh, nhưng trong lòng lại không có nhiều niềm tin với vụ kiện này.

Nói cho cùng, Morri vốn không phải là một kẻ dễ đối phó, mà luật sư anh ta thuê là luật sư nổi tiếng nhất về mảng ly hôn, ông ta đã có tám năm trong nghề, chỉ có duy nhất một lần thất bại, hầu như lần nào cũng có thể cãi đen thành trắng, cãi chết thành sống.

Hướng Tình thực ra có hơi sợ, tuy cô tin chứng cứ của cô có giá trị hơn.

“Mời tất cả đứng dậy!”

Đang lúc Hướng Tình nghĩ ngợi đến thất thần, thì thẩm phán đi vào, tất cả mọi người đứng dậy chào.

Thẩm phán và đoàn hội thẩm ngồi vào chỗ, một tiếng “mời ngồi”, theo đó thẩm phán gõ búa, tuyên bố phiên tòa chính thức bắt đầu.

Luật sư hai bên bắt đầu phát biểu, tuyên bố lập trường.

Hướng Tình cho rằng trong mối quan hệ vợ chồng không có tình nghĩa vợ chồng, nên lựa chọn ly hôn, Morri bên này lại cho rằng tình nghĩa vợ chồng vẫn rất sâu nặng, từ chối ly hôn.

Trước tiên, luật sư bên nguyên cáo hỏi.

“Xin hỏi nguyên cáo, cô Cao Hướng Tình, lúc trước, cô đồng ý kết hôn với anh Morri dưới tình hình như thế nào? Nếu cô đã nói hôn nhân không được kiến lập trên tình yêu giữa hai vợ chồng, vậy rốt cục điều gì đã thôi thúc hai người lấy nhau?”

Hướng Tình đứng trên bục thẩm vấn, nghe lời chất vấn của luật sư, trái tim hơi nảy lên một cái, ánh mắt không tự chủ mà nhìn Lục Li Dã đang ngồi ở ghế dưới.

Mà Lục Li Dã cũng đang nhìn cô, con ngươi đen khẽ nheo lại, lộ ra vẻ mong chờ của anh với vụ án lúc này.

“Cô Cao, mời cô suy nghĩ kĩ rồi thận trọng trả lời câu hỏi của tôi.”

Luật sư Ngô nhắc nhở Hướng Tình đang đứng trên bục.

Hướng Tình hít một hơi, nhìn thẩm phán bằng ánh mắt kiên định, trả lời thật lòng: “Lí do tôi đồng ý kết hôn với anh ta, là vì anh ta lấy bí mật của bạn trai tôi ra uy hiếp tôi.”

Một tay Lục Li Dã chống cằm, đặt trên tay đặt lên thành ghế, ánh mắt gợi cảm nheo lại nhìn chăm chăm vào Hướng Tình, không cử động, chăm chú nghe Hướng Tình trả lời.

“Thân phận lúc đó của bạn trai tôi hơi đặc biệt, anh ấy... anh ấy là một cảnh sát gián điệp, vì sơ suất của tôi, không cẩn thận làm lộ tin đó với Morri. Morri liền lấy chuyện này ra để uy hiếp, cưỡng ép tôi gả cho anh ta, nếu không, anh ta sẽ tiết lộ bí mật của bạn trai tôi, thế nên tôi không còn cách nào khác...”

Lời sau đó, Hướng Tình không nói nữa.

Lúc này, cô có thể cảm nhận được rõ ràng, có một ánh mắt sắc bén nóng như lửa đang từ ghế người tham dự phóng đến.

Cô biết, là của Lục Li Dã.

Thậm chí, cô không dám nghiêng đầu nhìn anh.

Lục Li Dã khoanh tay, nhìn Hướng Tình với vẻ chăm chú.

Hơi thở có chút nặng nề, trong lòng có đủ mọi loại cảm giác, loại gì cũng có!

Ngón tay khẽ vuốt chóp mũi, lại vuốt tóc mái, có hơi khó chịu, hoảng loạn, càng không biết phải làm sao.

Quá trình này, anh thật sự chưa từng nghĩ tới!

“Luật sư bên bị cáo, có nghi vấn gì với câu trả lời của nguyên cáo không?”

“Có.”

Luật sư của bên Morri chất vấn: “Thẩm phán, lời vừa rồi của cô Cao, chỉ là từ một phía, không chứng cứ, những lời này không đáng tin, đương sự bên tôi phủ nhận!”

“Tôi không nói dối!”

Hướng Tình đưa ánh mắt lãnh đạm nhìn về phía Morri.

Morri cũng nhìn cô.

Nhìn anh ta rất điềm nhiên, bình tĩnh, và...cứng cỏi.

“Ngược lại, tình cảm giữa đương sự bên tôi và nguyên cáo trước khi kết hôn quá rõ ràng, đặc biệt là đồng nghiệp của nguyên cáo, thẩm phán, tôi muốn mời nhân chứng của bên tôi lên trước tòa.”

“Được! Cho phép.”

Thẩm phán gõ chiếc búa thẩm phán trên bàn.

Nhân chứng lên tòa, thế mà lại là...Tần Lịch Lịch?!

Hướng Tình từ bục thẩm vấn đi về vị trí nguyên cáo của mình.

“Cô Tần, với thân phận là đồng nghiệp của nguyên cáo, tôi hy vọng cô thành thật trình bày lại tất cả những gì cô biết!”

Luật sư của Morri nhắc nhở Tần Lịch Lịch.

“Vâng.”

Tần Lịch Lịch gật đầu.

“Trước khi bọn họ kết hôn, tôi và đồng nghiệp thường xuyên bắt gặp anh Morri đây ở công ty tôi, hơn nữa, bọn tôi nhiều lần chính mắt nhìn thấy hai người họ hôn môi, ôm ấp! Nhiều lúc, anh Morri sẽ đến công ty để đi ăn cùng vợ anh ấy, quan hệ giữa hai người họ vẫn rất tốt, ít nhất thì người ngoài thấy là vậy! Hơn nữa, anh Morri từng bảo lãnh đạo của tôi sa thải tôi chỉ vì vợ anh ấy không thích tôi, điều này, lãnh đạo của tôi cũng rất rõ!”

“Rất tốt!”
Bình Luận (0)
Comment