Làn Váy Trên Phật Đàn - A Chu

Chương 16

Trông thấy đã đến giờ, các tăng đồ lần lượt đứng dậy hành lễ cáo lui với Dung Thanh. Dung Thanh mặt không đổi sắc, một tay đặt trên đầu gối như thể đang che đậy điều gì.
 
Không ngờ rằng, bên dưới tay áo to lớn lại là một bàn tay trắng nõn, mềm mại như ngọc khiến người ta khó có thể nhìn thấy.
 
Sau khi đám đông trong Phật điện tản đi hết, áo choàng của y bị đẩy ra, Trưởng công chúa dùng sức nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của Dung Thanh kéo mạnh, sau đó liền ngồi lên đùi của y.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Bất chợt, một hơi thở dịu dàng như lan phả vào mặt y, nàng dùng chóp mũi nhẹ nhàng cọ lên má, hai tay thoáng giữ chặt lấy cổ y: "Dung Thanh đại sư, chân của Tĩnh Gia đều đã tê rần."
 
Những lời này vừa thốt, Lý Tĩnh Gia cảm thấy xung quanh bỗng truyền đến một trận trời đất quay cuồng, nàng khẽ cúi đầu, chỉ thấy mặt đất và nàng đã cách nhau một khoảng. Hóa ra Dung Thanh đã ôm chặt nàng vào trong ngực.
 
Nam nhân cất bước, từng bước từng bước trầm ổn, lại từng bước trầm trọng, đến cửa Phật Đường, bỗng chốc y xoay lại.
 
Trong bóng tối, một Tượng Phật cao lớn sừng sững, xung quanh được thắp sáng bởi vô số những ánh nến, những làn khói mờ ảo lượn lờ, Dung Thanh chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy hình dáng Tượng Phật được chế tạo từ hoàng kim. 

 
Đạo Phật thì sao, tín ngưỡng thì sao, Trụ trì thì sao. Trong chớp mắt mọi thứ đã hoàn toàn sụp đổ, duy chỉ còn lại cảm giác mềm mại của nữ nhân trong ngực.
 
Bỗng nhiên, đôi mắt như làn thu thuỷ của y chợt tối sầm đi vài phần, động tác trên tay cũng nhanh hơn. Y quay đầu không chút do dự đi về phía tăng phòng của Lý Tĩnh Gia.
 
Nhược Nhi đang dọn giường bên trong phòng Lý Tĩnh Gia, chợt nghe tiếng động phát ra, quay đầu lại đã nhìn thấy Trưởng công chúa được Trụ trì Dung Thanh ôm trong lòng. Nàng khẽ há miệng, lại bị Lý Tĩnh Gia chặn họng: “Ngươi đi ra ngoài trước đi.”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chỉ thấy thị nữ lui đến bên cửa, đang chuẩn bị đóng lại thì đột nhiên nói: “Thưa Công chúa, tấm đệm giường hôm nay là do Hoàng Thượng phái người đưa đến, lo ngài ngủ không ngon nên đã đặc biệt căn dặn phải dùng chất liệu bông giống như chiếc ngài đã dùng”.
 
Nghe vậy, sắc mặt Lý Tĩnh Gia đang vui vẻ bỗng chốc cứng đờ.
 
Lại là Lý Ngang Câu.
 
Đây không phải đang muốn cảnh cáo nàng sao? 
 
Đã như vậy, mặc cho Lý Ngang Câu tự mình đến đây đi chăng nữa, thì cũng không thể xoay chuyển thời thế.
   
Tiếng đóng cửa thanh thuý truyền đến, nàng như phát cuồng mà leo lên cổ Dung Thanh, dùng những chiếc răng nhỏ nhắn tinh xảo mà gặm lấy tai y.
 
Cho đến khi tai y nhuộm những sắc hồng như hoa anh đào, đỏ ửng một mảng. Nàng lại ngựa quen đường cũ mà thoải mái liếm nhẹ cằm hắn, sau đó hướng đến đôi môi của hắn mà khảy nhẹ. Ngay trong lúc nàng đang suy tư nên thế nào để Dung Thanh động tình với nàng, thì bỗng một đôi tay to lớn siết chặt lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng.
 
Trời đất quay cuồng, nương theo theo sự dẫn dắt của y, đôi chân dài thẳng tắp của Lý Tĩnh Gia quấn chặt lấy thắt lưng, đôi tay ngọc choàng qua cổ, không ngờ trở thành tư thế mặt đối mặt.
 
Trong lòng nàng hơi kinh ngạc, đang suy nghĩ, bỗng nàng cảm thấy một luồng hàn khí từ cổ truyền đến, mang theo một tia cẩn thận. 

    
Cánh môi y có chút khô ráp, chầm chậm ôn nhu dịch chuyển. Cơ thể Lý Tĩnh Gia truyền đến từng cơn run rẩy, làm nàng không khỏi ngẩng mặt lên, đôi tay vội vàng nắm chặt lấy y phục y.
    
Sau một hồi chạm nhẹ, cánh môi thăm dò nhẹ nhàng di chuyển lên trên, cọ xát cằm nàng. Sau đó, hôn lên cánh môi anh đào đỏ mọng của Lý Tĩnh Gia.
    
Lý Tĩnh Gia có chút cao, gáy của nàng bị giữ chặt bởi một bàn tay to lớn. Nàng không có sức phản kháng chỉ có thể tiếp thu những nụ hôn dày đặc nhưng không sâu này.
 
Thân thể của nàng dần dần cảm thấy nóng bừng như có từng đốm lửa nhỏ thiêu đốt, giống như một con ếch xanh đang được ngâm từ từ trong nước ấm, sắp bị chết chìm, vẫn không biết gì.
Rõ ràng không có thâm nhập, nhưng nàng lại cảm thấy trái tim lạnh lẽo của mình dường như có dòng điện lưu đang tàn sát bừa bãi, theo sự di chuyển đôi môi của hai người mà xuyên qua cả cơ thể
 
Lý Tĩnh Gia muốn che ngực lại, để cảm giác chính mình còn tồn tại hay không. Đôi chân trắng mịn của nàng thẳng tắp cùng đôi tay ngọc khoác lấy vai y cũng dần trở nên vô lực. Ánh nến sắp tàn trong mắt phượng hoà quyện, mê mang thành một mảnh, duy chỉ có thể cảm nhận được sự khác lạ của y, như đạt được chí bảo mà thoả sức cọ xát.
 
Nàng hé đôi môi đỏ mọng muốn hít một hơi, Dung Thanh lại thừa cơ men theo môi nàng nhẹ nhàng linh hoạt hôn lên, hai mắt sáng lên. Tuy nhiên rất nhanh  sau y đã rời khỏi, chờ nàng hít một hơi thật sâu lần nữa, y lại lần nữa tiến vào.
 
Lý Tĩnh Gia chưa bao giờ biết Trụ trì thanh cao lại là cao thủ hôn môi. Nụ hôn dịu dàng khiến nàng đầu óc choáng váng. Một bàn tay to lớn nhẹ nhàng trượt xuống đỡ lấy bờ mông tròn trịa mềm mại, ngay sau đó, cả người nàng khuynh đảo ngã xuống giường.
 
Động tác nhẹ nhàng của Dung Thanh trở nên nặng nề, hàm răng hướng môi dưới của nàng mà cắn xé. Mỗi khi làm nàng ăn đau, y lại đưa lại đưa chiếc lưỡi ướt át của mình linh hoạt lướt trên hốc răng của nàng, làm người nàng dâng lên từng cơn run rẩy.

 
Thắt lưng của trường bào không biết đã bị cởi bỏ từ khi nào, rơi rớt loạn xạ. Trường bào màu đỏ nằm lộn xộn trên giường, da thịt nữ nhân trắng mịn như tuyết, đối lập một màu đỏ tươi đặc biệt.
 
Dung Thanh hoảng loạn, y trượt từ đôi môi anh đào mềm mại, ngọt ngào linh hoạt hướng xuống chiếc cổ đến xương quai xanh, lại đến hai luồn ngực sữa kiều mị, mềm mại.
 
Y nhẹ nhàng há miệng, ngậm lấy nửa bên ngực sữa mềm mại, bắt đầu gặm nhấm cọ xát, sau đó hướng xuống quầng vú như cánh hoa đào phiếm hồng. Trông thấy chiếc eo liễu của Lý Tĩnh Gia, trong mắt y giờ đây chỉ còn lại thân ảnh phản chiếu của nàng, y cường hãn cắn lấy hai quả anh đào đã trong trạng thái căng cứng.
 
“Ư… Ưm!”
 
Lý Tĩnh Gia kêu lên, trên người nàng toát ra một tầng mồ hôi mịn, khoái cảm như hồng thuỷ ào ạt đổ về, nàng muốn vươn đôi tay ngọc ý đồ muốn đẩy ra, nhưng lại bị một bàn tay to lớn bắt lấy.
 
Hai bàn tay đan vào nhau, không cách nào tách rời.

 

Bình Luận (0)
Comment