Làn Váy Trên Phật Đàn - A Chu

Chương 55

Nắng sáng ban mai hơi lộ ra, tiếng chim bắt đầu ríu rít, Lý Tĩnh Gia tỉnh dậy trong trạng thái uể oải.
 
Cánh tay khẽ vẫy, thân thể rã rời, khó chịu, làm gì cũng không thoải mái.
 
Ngọn lửa đêm qua từ trong suối nước nóng chuyển hướng lên bờ, sau đó từ trên bờ chuyển vào trong nhà, để lại dấu vết vui sướng, ngay cả trên bàn trang điểm cách đó không xa cũng để lại dấu vết.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Cánh tay vững chắc ôm lấy vòng eo mảnh khảnh, mỹ nữ và tuấn nam cởi trần truồng dán vào nhau, khuôn ngực rộng và nóng bỏng dính chặt vào tấm lưng loang lổ vết hôn.
 
Vóc dáng Lý Tĩnh Gia không thấp, nhưng khi nàng nép vào vòng tay của Dung Thanh, giống như một con mèo con mỏng manh yếu ớt, để mặc hơi thở của nam nhân bao bọc quanh mình.
 
Cảm giác sưng tấy nơi vùng kín khiến nàng mặt đỏ tim đập, hiện tại hoa huyệt không ẩm ướt, cảm giác gậy thịt bị vách thịt quấn chặt càng ngày càng rõ ràng.
Đôi mắt phượng ướt sũng trống rỗng, nàng nhìn bên trong tấm màn che, suy nghĩ miên man trôi đi.
 
Vụ ám sát ngày hôm qua đến nhanh đi cũng nhanh.
 
Hiện giờ cẩn thận nghĩ lại, có lẽ…
 
Nếu Dung Thanh chết ở đây, nàng có thể sẽ bị Lý Ngang Câu tóm về hoàng cung, sau đó công bố với thiên hạ, nói rằng Trụ Trì chùa Kim Thiền và Trưởng công chúa gặp phải thích khách, cả hai đều chết.
 
Sau đó, nàng sẽ được ban cho một thân phận mới để ở lại bên cạnh hoàng đế.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Nếu đúng như vậy thì cả đời nàng sẽ không bao giờ có cơ hội và thân phận thoát khỏi hoàng cung.
 
Lý Ngang Câu…
 
Đúng là một kẻ điên!
 
Trong lòng nàng đảo lộn, sóng cuộn biển gầm, thân thể căng thẳng, thân dưới cũng tự nhiên trở nên hơi khô khốc.
 
Dương vật ở hoa huyệt dựng đứng lên cao, cái miệng nhỏ nhắn phun ra dâm thủy, càng ngày càng mềm mại ấm áp, hoa huyệt càng ngày càng chặt chẽ.
 
Siết chặt lấy quy đầu. 
 
Nam nhân chỉ dựa theo bản năng nâng eo của mình, gậy thịt cắm vào sâu hơn sau đó chậm rãi rút ra, khoái cảm tê dại ập đến, đầu óc lúc này tỉnh táo lại.
 
“Làm sao vậy? Hả?” Giọng nói khàn khàn đặc trưng phát ra sau cơn mê đắm, cắn vào vành tai Lý Tĩnh Gia trút giận.
 
Suy nghĩ của Lý Tĩnh Gia đã bị buộc phải rút lại ngay từ thời điểm Dung Thanh di chuyển, thân thể nàng run rẩy, hơi thở càng ngày càng gấp, chân kẹp chặt lấy gậy thịt.
 
Chiếc giường gỗ cũ kỹ khẽ đung đưa, phát ra tiếng kẽo kẹt, Dung Thanh để lại một nụ hôn mỏng manh trên gáy nàng, vươn tay muốn ôm người lật lại.
 
Bàn tay to nắm lấy mắt cá chân kéo tới, bàn chân ngọc dùng sức giẫm lên xương bả vai cứng rắn, không chút khách khí.
 
Dưới cái nhìn mờ ảo và đầy quyến rũ, gậy thịt dính sát vào hoa huyệt, cọ nhẹ vào châu hạch, gậy thịt đen hồng như nhiễm đầy dâm dịch.
 
Hiện lên tiếng “Hì hì”. không báo mà vào.
 
“Dung Thanh!” Nữ nhân dịu dàng kêu lên, giống như tức giận đến vặn vẹo eo run rẩy, hoa huyệt quá đau sưng tấy, cho dù muốn đẩy vào như thế này cũng thấy đau đớn.
 
Đây là muốn mạng của nàng.
 
“Ừ.” Nam nhân đang nằm ở trên người nàng thấp giọng đáp lại, y thật sự không hề động đậy, nhưng quy đầu nóng bỏng cứng rắn đang đè lên một mảnh thịt mềm, tĩnh mạch đập không theo quy luật nhảy lên, đáy lòng Lý Tĩnh Gia ngứa ngáy trên cơ thể có chút nặng.
 
"Vậy thì ta sẽ không di chuyển."
 

Nhận thấy được mong muốn của nàng, y cười khẽ, như thể cố tình, áp môi mình vào cằm nàng.
 
Hoa huyệt sưng đỏ được ăn no nhìn trong suốt trắng nõn, Lý Tĩnh Gia ôm chặt cánh tay Dung Thanh, nhìn nghiêng, băng gạc thấm máu đêm qua không biết tại sao đã được thay thế bằng một cái sạch sẽ, dường như không có trở ngại gì.
 
Nam nhân này hiểu rõ mình bị thương ra sao!
 
Mỗi lần chỉ biết ức hiếp nàng!
 
Nhìn thấy đôi mắt phượng xinh đẹp kia trở nên đỏ bừng, Dung Thanh lùi về phía sau một chút, Lý Tĩnh Gia hé mở đôi môi đỏ mọng khẽ rên rỉ.
 
"Tĩnh Gia muốn sao?"
 
Dung Thanh chậm rãi ngẩng đầu lên khỏi cổ, nhìn chằm chằm khuôn mặt hồng nhuận của Lý Tĩnh Gia, thấy nàng đang ngâm nga nghiêng đầu, y nói: "Yên lặng? Tĩnh Gia hôn ta. "
 
Âm thanh này thực sự quá mê người, Lý Tĩnh Gia giống như con cá lạc dưới đáy biển mất phương hướng, môi mỏng chầm chậm tiến lại gần nàng.
 
Khi nàng định mở miệng, y  đã rời đi.
 
Muốn tới lại không đến, chọc cho nàng một trận khó chịu.
 
Nàng đột nhiên trở nên quyết tâm, ôm chặt lấy cổ Dung Thanh, kỹ năng hôn không thành thạo, chỉ biết thận trọng vươn nhẹ đầu lưỡi thăm dò.
 
Gáy của nàng bị một bàn tay to giữ chặt, đầu lưỡi hai người vừa chạm vào, Dung Thanh cường thế ôm lấy nàng đẩy mạnh, gậy thịt đã ở bên ngoài hoa huyệt lập tức tiến vào trong hoa huyệt.
 
Cảm giác trướng ở bụng dưới lại nổi lên, hoa huyệt cắm vào rút ra, Lý Tĩnh Gia vốn muốn im lặng cũng không nhịn được.

 
Nàng rên rỉ rên rỉ theo sự rung chuyển của chiếc giường.
 
Nhũ hoa mềm hồng sưng đỏ, hoa huyệt ướt đẫm nước bị gậy thịt làm căng ra, hoa huyệt mềm mại gậy thịt cùng tinh dịch đã rút ra kéo vào.
 
Dâm mĩ vô cùng.
 
Mới sáng sớm giác quan của nam nhân càng thêm rõ ràng hơn, lúc này lại bị cái miệng nhỏ nhắn của nàng hút lấy, mất khống chế được đẩy mạnh.
 
Sau khi đẩy mạnh hàng trăm lần, Lý Tĩnh Gia phát ra tiếng kêu thất thanh, hoa huyệt không ngừng co rút run rẩy, da đầu của Dung Thanh run lên, không nhịn được bắn ra.
 
Cổ tử cung mở ra một cái khe nhỏ, cắn lấy quy đầu dương vật mà mút mạnh, khoái cảm cuối cùng cũng lên đến đỉnh điểm, tinh dịch đặc sệt lần lượt bắn ra ngoài, cả người Lý Tĩnh Gia nóng rực, ngẩng đầu thở dốc.
 
Nửa khúc gậy thịt thoát ra khỏi hoa huyệt, tinh dịch đặc chảy ra khỏi hoa huyệt, cả căn nhà đều toát ra mùi hoa cây đỗ quyên.
 
Bàn tay to đưa tay vuốt nhẹ mái tóc trên trán Lý Tinh Gia, ôn nhu hôn nàng: "Ta vẫn luôn ở đây, Tĩnh Gia có tâm sự gì..."
 
"Tóm lại, nàng có thể nói với ta."

 

Bình Luận (0)
Comment