Lăng Thiên Mộng Huyễn

Chương 186

Phòng của Diệp Vũ Huyên ở lầu ba mươi sáu, thời điểm Lâm Dật Hiên đi vào có chút ngơ ngác một chút, bởi vì nơi này bố trí thật là làm cho người ta rung động, nơi này là nhà ở sao, căn bản chính là một tiểu hoa viên, bên trong đủ loại bông hoa khoe sắc, trong nháy mắt Lâm Dật Hiên có một loại ảo giác đi sai chỗ.
- Đừng đứng ở đó nữa.
Lúc này Diệp Vũ Huyên đã đi vào rồi, chứng kiến Lâm Dật Hiên kinh ngạc ở đó, không khỏi vừa cười vừa nói.
Lâm Dật Hiên gật gật đầu, thẳng tiếp đi vào, theo con đường nhỏ trong tiểu hoa viên rời đi hơn 10m, phía trước trực tiếp xuất hiện một thang lầu, lúc này Diệp Vũ Huyên đã đi tới thang lầu.
Lâm Dật Hiên đi lên thang lầu, mới thở dài một hơi, may ở phía trên là gian phòng bình thường, hơn nữa từ phía trên còn có thể chứng kiến tiểu hoa viên phía dưới, không thể không nói nhìn từ phía trên xuống dưới, tiểu hoa viên phía dưới bố trí vô cùng đẹp.
Bất quá đối với Diệp Vũ Huyên bố trí như vậy, Lâm Dật Hiên cũng chỉ có thể im lặng, vậy mà đem tòa lầu bố trí thành hoa viên, cô ta đến cùng thích hoa cỡ nào a....
- Nơi đây tổng cộng có ba phòng ngủ, trong đó mặt phía bắc chính là phòng của chị, còn lại hai cái cậu chọn lựa một cái a.
Diệp Vũ Huyên cười nhẹ đối với Lâm Dật Hiên nói.
- Ta ở đó đi.

Lâm Dật Hiên nhìn phòng khách trước mắt, sau đó trực tiếp chỉ vào gian phòng phía nam nói ra.
Lâm Dật Hiên đến bên trong gian phòng kia nhìn một chút, trong này giường nệm đều rất đầy đủ, căn bản không cần chuẩn bị, trực tiếp có thể ở.
- Đúng rồi Diệp Vũ Huyên, cô biết Nguyên Tâm là vật gì không?
Tất cả chuẩn bị tốt về sau, Lâm Dật Hiên đột nhiên hướng Diệp Vũ Huyên hỏi, Nguyên Tâm này rốt cuộc là cái gì, hắn thật sự rất ngạc nhiên, vậy mà có thể cho người ở dưới tình huống linh khí thiếu khuyết tu luyện, hơn nữa tiến độ còn cực nhanh.
Diệp Vũ Huyên kinh ngạc nhìn Lâm Dật Hiên một cái, trên mặt mang một tia thần sắc không hiểu, hỏi:
- Cậu không có Nguyên Tâm?
- Không có.
Lâm Dật Hiên bị ánh mắt lộ vẻ kỳ quái kia của Diệp Vũ Huyên nhìn làm cho hắn hơi kinh ngạc, hắn cũng biết Nguyên Tâm này hẳn là một đồ vật rất phổ biến, dù sao bên trên Thủy Nhu tâm pháp kia ghi lại muốn tu luyện chân khí, phải có Nguyên Tâm phụ trợ, bất quá không có thì không có, hắn cũng không thể nói mình có a, bởi đã hỏi ra như vậy, không càng quái sao.
- Cậu rốt cuộc là tu luyện ra một thân võ công này như thế nào?
Diệp Vũ Huyên không ngừng mà nhìn Lâm Dật Hiên từ trên xuống dưới, dùng một ánh mắt như nhìn quái vật xem Lâm Dật Hiên.
- Cứ như vậy tu luyện là được a...
Vẻ mặt Lâm Dật Hiên vô tội, tựa hồ không rõ tại sao Diệp Vũ Huyên phải hỏi như vậy.
- Trời ạ, không có Nguyên Tâm vậy mà cậu có thể tu luyện ra nội lực mạnh như vậy, cậu thật sự là một quái vật.
Trên mặt Diệp Vũ Huyên hiện lên các loại biểu lộ, cuối cùng chỉ có thể than nhẹ một tiếng.

- Cảm thán cô cũng cảm thán rồi, hiện tại nên nói cho ta biết Nguyên Tâm rốt cuộc là cái gì a?
Lâm Dật Hiên nhìn Diệp Vũ Huyên một hồi than nhẹ, sau đó không ngừng đánh giá chính mình, không khỏi nói ra.
- Tiểu quái vật.
Diệp Vũ Huyên cũng không trả lời Lâm Dật Hiên ngay, mà là nhỏ giọng thì thầm một tiếng, mới lên tiếng:
- Vậy cậu biết võ học hưng suy phát triển như thế nào không?
- Không biết.
Lâm Dật Hiên lắc đầu, hắn còn thật không biết võ học cái thế giới này hưng suy phát triển như thế nào, bất quá không ngại học hỏi cũng là sở trường của Lâm Dật Hiên.
- Cậu... Được rồi, ta thua cậu rồi, thật không biết võ công của cậu đến tột cùng là luyện được như thế nào.
Diệp Vũ Huyên nhẹ nhàng thở dài một tiếng, sau đó mới chậm rãi nói:
- Võ công từ viễn cổ một mực lưu truyền tới nay, nghe nói khi đó Địa Cầu linh khí còn rất sung túc, tu luyện chi sĩ cũng rất nhiều, đó là thời đại võ công thịnh hành nhất, nhưng không biết tại sao, linh khí trên địa cầu bắt đầu chậm rãi suy giảm, võ giả tu hành cũng bắt đầu trở nên khó khăn lên, đến cuối cùng, linh khí Địa Cầu khô kiệt, tất cả mọi người tu luyện võ công khó có sở thành, bất quá bởi vì thể tu đối với yêu cầu linh khí không quá lớn, cho nên bị ảnh hưởng cũng không phải rất lợi hại, cho nên lúc đó thể tu chiếm cứ địa vị cường đại, theo khí tu xuống dốc, khi đó cũng thành thời đại thể tu, nhưng mà theo thời gian chậm rãi trôi qua, khí tu phát hiện một loại đồ vật, chính là Nguyên Tâm cậu nói, bên trong Nguyên Tâm ẩn chứa nguyên khí cường đại, chỉ cần đeo lên thân thể, thì có thể làm cho tốc độ tu luyện của khí tu tăng gấp bội, theo Nguyên Tâm bị phát hiện, khí tu lại lần nữa quật khởi.

- Thời đại đó Nguyên Tâm hết sức nhiều, cái kia hình như là thời điểm thượng cổ lưu lại, mặc dù không nói khắp nơi đều có, nhưng mà cũng có nhiều không kể xiết, nhưng mà Nguyên Tâm nhiều hơn nữa cũng chịu không được vô số người khai thác sử dụng, trải qua mấy ngàn năm phát triển, Nguyên Tâm dần khô kiệt, cuối cùng muốn tìm được một khối Nguyên Tâm cũng rất khó khăn, khí tu lại một lần nữa nghênh đón xuống dốc.
- Hơn một trăm năm trước, Nguyên Tâm xuất hiện lần nữa, bất quá lần này tất cả môn phái đều đã có kinh nghiệm, bọn hắn đem tin tức Nguyên Tâm hoàn toàn phong tỏa, chính là vì sợ Nguyên Tâm lại một lần nữa rất nhanh khô kiệt, mãi cho đến hôm nay, võ công trong lòng người bình thường hoàn toàn đã thành truyền thuyết, biết Nguyên Tâm tồn tại, cũng chỉ có võ giả.
Lâm Dật Hiên nghe Diệp Vũ Huyên kể ra, không khỏi nhẹ nhàng nhíu mày, không thể không nói khí tu hạn chế quá lớn, nhất là khí tu bây giờ, nếu đã mất đi Nguyên Tâm, như vậy sẽ không có thể có tiến bộ, như vậy xem ra vẫn là thể tu tốt, không cần quan tâm linh khí biến hóa, bất quá tu luyện thể tu lại phải ăn rất nhiều thống khổ mà thường nhân không thể nhịn được, lại có bao nhiêu người có thể kiên trì.
- Cô có Nguyên Tâm không?
Lâm Dật Hiên mặc dù biết Nguyên Tâm là vật gì, còn có tầm quan trọng của nó, nhưng mà vẫn là muốn nhìn bộ dáng của nó một chút, theo như thuyết pháp của Diệp Vũ Huyên, chỉ cần là khí tu hiện đại, đều có Nguyên Tâm mới đúng.
- Tự nhiên là có rồi, ngươi nghĩ rằng ta và cậu giống nhau là tiểu quái vật sao?


Bình Luận (0)
Comment