Lang Vương Sủng Phi

Chương 11

Cố Thừa Cảnh đi rất nhanh, thẳng hướng đến cửa cung, ta đuổi theo hắn đến cổng cung thì lên xe ngựa.

Tên nam nhân khốn kiếp này lên xe ngựa, mặt lạnh tanh không nói lời nào, trông thật nghiêm túc.

Ta liên tục chơi với các ngón tay, sờ cằm, gãi đầu, nhãn cầu chuyển động rất nhanh.

"Vương gia, thiếp cùng bọn họ thật sự không có gì, chỉ là cùng nhau đánh bạc vài lần. Bọn họ đều là phế vật, thua đến thảm hại, sau một thời gian họ trở thành kẻ thích bị ngược đãi và phát sinh ý đồ không an phận với thiếp."

"Nhưng mà, thiếp thề, thiếp với Vương gia một lòng một dạ, giữ mình trong sạch!"

Con mắt phượng của Cố Thừa Cảnh thoáng nhìn ta, không đáp lại.

Cẩu nam nhân này rất khó dỗ dành.

"Vương gia, vẻ ngoài xinh đẹp khiến người khác yêu thích cũng chẳng phải lỗi của thiếp mà, thiếp có ép họ thích thiếp đâu, họ nhịn không được thì không thể trách thiếp được..."

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Vẫn không trả lời ta.

Ta cắn môi suy nghĩ một chút, không được, hy sinh xem sắc đẹp à?

Chiếc xe ngựa đột nhiên lảo đảo, ta liền lao đến đè Cố Thừa Cảnh xuống bên dưới, cúi xuống và hôn hắn.

Cẩu nam nhân không động lòng, ta mãnh liệt cắn một cái môi hắn, hắn đau đến há miệng, ta thừa cơ mà xâm nhập.

Sự mơ hồ tinh tế tràn ngập khắp cỗ xe ngựa, miệng cẩu nam nhân thật mềm, ta từ phản kháng đến say đắm, hơi thở của ta cũng hơi nặng nề hơn.

Hơi thở nhẹ nhàng của ta đã kích thích ham muốn của tên cẩu nam nhân.

Thình lình Cố Thừa Cảnh chống nửa người dậy nhìn chằm chằm mặt ta, dùng tay đè chặt lấy tay ta.

Ta mím chặt môi, không dám thốt ra tiếng, sợ người đánh xe nghe thấy tiếng động.

Nhưng tên cẩu nam nhân này căn bản không làm người, càng ngày càng ngông cuồng, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm ta.

“Sau này, còn dám để nam nhân khác gọi nàng là A Khanh không?”

Tôi mím chặt môi và lắc đầu, đôi môi cắn đến trắng bệch, các ngón tay ấn sâu vào chiếc đệm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]

“Còn muốn hòa ly nữa không?”

Ta tiếp tục lắc đầu, không nghĩ nữa, không nghĩ nữa, kể từ khi hắn trở về, ta đã phát hiện ra rằng có nam nhân cũng khá tốt, ít nhất là rất thoải mái...

Xấu hổ.

"Mặc Khanh, sau này chỉ được thích bổn vương, thân thiết với bổn vương, nhớ rồi chứ?"

Ta gật đầu mạnh mẽ, chớp chớp mắt nhìn hắn rất ngây thơ.

Cẩu nam nhân hài lòng cười thỏa mãn. Cho đến khi hắn ôm ta về phòng ngủ, ta mới đột nhiên bừng tỉnh: "Hạ Khê Vân đâu?"

Cố Thừa Cảnh thỏa mãn, cả người toát ra vẻ uể oải, tóc hắn có vài lọn lộn xộn, rơi vào người ta.

Tự có người nhìn ta.

Hắn đưa ta vào phía trong giường, người ngả một cái là nằm cạnh tôi.

Ta nghi hoặc hỏi hắn: "Chàng làm cái gì?"

Hắn ôm ta vào trong ngực, ghé vào tai ta thấp giọng nói: "Ta mệt mỏi, chúng ta cùng nhau ngủ một lát.

Ta không tin, vất vả cả một tối mà không mệt, giờ này lại mệt rồi sao?

Cố Thừa Cảnh nhắm mắt, tay hắn đặt trên hông ta, ta lặng lẽ nhìn hắn.

Thực ra, tìm được một phu quân như thế này thực sự rất xứng đáng, tuấn tú giàu có quyền lực và địa vị cao quý.

Trời ơi, không chừng có thể tiến gần đến ngôi vị hoàng hậu…

Ngày hôm sau, ta cũng đến sòng bạc Hoàng gia.

Lần này để tránh phiền phức, ta cải trang thành một nam nhân hơn ba mươi tuổi với râu quai nón, lực lưỡng gấp đôi người thường.

Diêm thống lĩnh phía sau theo thói quen móc ra quyển sổ chuẩn bị ghi chép, lại đột nhiên nhớ tới Vương gia đang ở trong phủ, thật sự không cần thiết phải làm điều thừa, lại đem quyển sổ nhỏ cất vào trong đũng quần.

Tinh Hồi cũng thay đổi cách ăn mặc, trở thành một thê thử yêu kiều.

Khi ta hung hăng, nàng ấy lại ở một bên làm nũng một cách yếu đuối.

Bình Luận (0)
Comment