Lãnh Địa Huyết Tộc

Chương 314


Sau một ngày bật rộn chia hành lý, ánh chiều tà cũng buôn xuống báo hiệu đêm đen đang đến gần.
Trần Lâm không còn cách nào khác đành ở lại thành phố Thanh Thủy một đêm, đợi đến sáng mai mới lên đường.
Dĩ nhiên, toàn bộ thành phố Thanh Thủy đều đã được huyết thụ bao phủ.
Từng ngôi nhà cao tầng đều được huyết thủ cắm rễ mộc lên cao, mặt đất bên dưới và cả đường sá cũng được một thảm cỏ xanh đen ẩn ẩn những được gân màu đỏ tươi bao phủ, biến thành phổ này trở thành một thành phố thực vật đúng nghĩa, vô hình chung tạo một cảm giác tang thương mà huyện bí lạ kỳ.
Tuy nhiên, cũng chính nhờ huyết thụ gia trì mà gần như toàn bộ tòa nhà cao tầng của thành phố Thanh Thủy mới chống lại được tác động của môi trường, vẫn sừng sững đứng đó dưới nhưng táng cây lá đỏ.
Cũng từ đó kết hợp với làn sương mù biến thành phổ Thanh Thủy này thành một mê cung đúng nghĩa, rất nhiều tộc nhân của Huyết tộc đều lẫn trốn bên trong các toà nhà âm thầm cảnh giới.
...
Bên trong tòa nhà từng khách sạn lớn nhất của thành phố, nhưng giờ đã trở thành tổng hành dinh của Huyết tộc tại thành phố Thanh Thủy này.
Ba bóng người gồm hai nữ nhân có sừng và một nữ nhân không có sừng, đang âm thầm bước đi trên hàng lang dài được trải thảm đỏ trông vô cùng xa hoa dẫn lên sân thượng của tòa khách sạn.
Tòa khách sạn lớn nhất thành phố hiển nhiên không thể bình thường, bên trên sân thượng của nó là một bể bơi rộng lớn phục vụ cho khách dụ lịch trước mạt thế.
Đứng trên đây hoàn toàn có thể vừa bơi lội tắm nắng vừa có thể ngắm thành phố Thanh Thủy xinh đẹp cùng mặt hồ lắp lánh như pha lên phía xa.
Đáng tiếc bể bơi này vẫn còn đó, thành phố Thanh Thủy vẫn tồn tại và mặt hồ phía xa kia vẫn phản chiến ánh trăng đêm thơ mộng, nhưng tất cả đều đã trở thành quá khứ...
- Ưmmm...!rốt cuộc cũng được nghỉ ngơi rồi...
Liếc nhìn hồ bơi trước mặt, nữ nhân có sừng Phó Mỵ Nương không nhịn được vươn vai rên lên thích thú.
Không một giây chần chờ, Phó Mỵ Nương lặp tức cởi hết quần áo đang mặc lộ ra từng tất da thịt trắng ngần như sữa.
Thậm chí, lột luôn cả áo ngực khiến bộ ngực to tròn cùng hạt đậu nhỏ hồng hào phơi bày trước mẹ thiên nhiên, cứ thế trần truồng chỉ còn mỗi cái quần lót bé xinh không che đây được gì mà nhảy ầm xuống hồ bơi khiến nước bắn lên tung tóe.
Thấy thế Hàn Thiên Lam không nhịn được nhíu mày nói.
- Vị kia vẫn chưa đi...!ta thấy chúng ta lên cẩn thận một chút...
Đang thỏa sức bơi lội, Phó Mỵ Nương nghe Hàn Thiên Lam vẫn còn cảnh giác như thế không nhịn được cười híp mắt nói vọng lên.
- Ngươi yên tâm đi...!Long tỷ đang canh cho chúng ta...
- Huống chi vị đại nhân yêu quý kia đang bị Liễu phu nhân truy sát, làm gì có thời gian chủ ý đến chúng ta...
Nghe thấy thế Hàn Thiên Lam cũng khẽ mỉm cười gật gật đầu rồi không chút khách khí cởi áo xuống lộ ra bờ vai trắng ngần cũng cái áo ngực màu hồng nhạt.

Đáng tiếc nó cũng không thọ được bao lâu thì rất nhanh cũng chịu chung số phân rơi xuống mặt đất.
Đều là người mình, Hàn Thiên Lam hiển nhiên cũng không chút ngại ngùng cởi hết quần áo chỉ chừa lại mỗi cái quần lót nhỏ màu không nhạt, cơ thể cao gầy trắng minh cứ thể lộ ra trước thiên không.
Hàn Thiên Lam khá là cao không khác gì một người mẫu là mấy, cơ thể cũng vô cùng cần đối chứng tỏa bản thân nàng cũng đã giữ dáng vô cùng tốt bất chấp mạt thế.
Vòng ngực của Hàn Thiên Lam tuy nhỏ hơn Phó Mỵ Nương một chút, nhưng vòng eo của nàng lại rất tinh tế, kết hợp với đôi chân dài trắng ngân tạo cho nàng một cảm giác cao lãnh mà lại quyến rũ lại thường...
Bên kia, Thái Văn Cơ thấy hai người kia đều đã cởi hết quần áo không nhịn được lắc đầu cười trừ.
Hiển nhiên, ba người Thái Văn Cơ, Hàn Thiên Lam và Phó Mỵ Nương đều là bằng hữu thân thiết có thể xem nhau như tỷ muội, đáng tiếc mạt thế hàng lâm khiến nhiều biến cố bất ngờ diễn ra...
Các nàng cũng bị chia cắt mãi đến hiện tại mới có cơ hội chính thức tập hợp dưới máy nhà chung Huyết tộc.
Tuy nhiên, Huyết tộc lại có một con sói thích ăn tạp khiến các nàng luôn phải cẩn thận đề phòng, may thay con sói ngu kia lúc này đang bị Liễu Mộng Điệp truy sát, nhờ thế các nàng mới có diệp thoải mát tắm rửa tâm sự mỏng...
- Văn Cơ mau xuống đây...!ưmmm đừng bóp mà...
Trông thấy Thái Văn Cơ vẫn đứng trên bờ chưa xuống bơi, Phó Mỵ Nương không nhịn được hối thúc.
Tuy nhiên, Phó Mỵ Nương chưa nói hết câu, thì Hàn Thiên Lam đã bất ngờ tập kích từ phía sau ôm lấy Phó Mũi Nương vào lòng, bàn tay trắng như ngọc không chút e then nhào nặn bộ ngực của của Phú Mỵ Nương khiến nàng rên rỉ đầy gợi dục...
Liếc nhìn hai sắc nữ đang xàm xỡ nhau dưới hồ bơi, Thái Văn Cơ chỉ lắc đầu mỉm cười nhưng vẫn nhẹ nhàng cởi chiếc váy dài của mình ra rồi lột luôn cả áo ngực đang mặc...
Cơ thể có phần gầy yếu văn nhược lội ra trước ánh mắt thèm khát của hai người Hàn Thiên Lam và phó Mỵ Nương.
Nhìn chung thân hình của Thái Văn Cơ không đẹp bằng hai người Hàn Thiên Lâm và Phó Mỵ Nương hay nói đúng hơn là...!thua xa, thậm chí cơ thể còn có phần gầy yếu xanh xao như người bệnh.
Tuy nhiên, chính cơ thể gầy yếu kia lại toát ra một sức hút lạ thường, tựa như một tiểu thư đài các bất hạnh nhiễm bệnh cần người đến ôm ấp chở che, một sức hút trí mạng với những thành phần trung niên nắm quyền hành trong tay...
Không hề tham gia vào cuộc vui của hai người Hàn Thiên Lam và Phó Mỵ Nương, Thái Văn Cơ ngược lại chỉ ngồi bên thành cầu thang xuống bể bơi nghịch nước lặng lẽ nhìn hai nàng chơi đùa.
Thấy thế Hàn Thiên Lam và Phó Mỵ Nương cũng thôi không chơi đùa nữa mà bơi đến bên cạnh Thái Văn Cơ rồi ngồi xuống thành cầu thang được lát đá hoa cương bên cạnh Thái Văn Cơ cùng nàng ngắm sao...
Tuy nhiên, khi liếc nhìn âm hộ nhỏ bé của Thái Văn Cơ ẩn sau lớp quần lót đã ướt sũng, Phó Mỵ Nương không nhịn được liếm môi mỉm cười hồn nhiên nói.
- Văn Cơ để ta massge cho tỷ nhé...
- Thôi không cần đầu, ta không muốn rơi vào miệng sói...
Liếc nhìn Phó Mỵ Nương, Thái Văn Cơ chỉ mỉm cười nhẹ nhàng lắc đầu.
Tuy nhiên không cần Phó Mỵ Nương nói gì, Hàn Thiên Lam đã đứng ra nhiệt tình nói.
- Chị em đã lâu không thận thiết, ngươi để Mỵ Nương massage một chút đi, đảm bảo sẽ rất thích...

Nghe thấy Hàn Thiên Lam cũng tham gia, Thái Văn Cơ không nhịn được bĩu môi nhưng vẫn nằm xuống sàn để mặc hai yêu nữ có sừng kia muốn làm gì thì làm.
Chớp được thời cơ, Phó Mỵ Nương mỉm cười hì hì bắt đầy massage, bàn tay mềm mại nhẹ nhàng vuốt ve khắp cơ thể của Thái Văn Cơ khiến nàng dần cảm thấy dễ chịu nhắm mắt lại tận hưởng.
Được nước làm tới Phó Mỵ Nương xoa đều lên tấm lưng trần của Thái Văn Cơ, rồi vô tình trượt xuống hai bên ngực xoa nhè nhẹ.
Tuy nhiên, rất nhanh Phó Mỵ Nương đã lướt nhẹ theo cái eo xinh xắn của Thái Văn Cơ mò xuống mông nàng, bằng tay xoa nhẹ trên mông của Thái Văn Cơ nhưng thỉnh thoảng một ngón tay lại vô tình lọt qua khe mông chạm vào cúc hoa sau lớp quần lót ướt sũng khiến Thái Văn Cơ hơi giật mình rên kẽ...
Tuy nhiên, tất cả chỉ là vô tình khi ngón tay quái ác kia chỉ đụng nhẹ một cái rồi lại lướt sang chỗ khác ngay, khiến Thái Văn Cơ không thể nói gì chỉ có thể mặc cho dâm nữ kia không ngừng khiêu khích mình...
Địch lùi thì ta tiến, địch nằm yên thì ta đâm địch...
Phó Mỵ Nương thấy Thái Văn Cơ không nói gì khẽ mỉm cười đắc ý rồi cho tay xuống hai cặp đùi của nàng xoa nhè nhẹ.
Cùng lúc đó Phó Mỵ Nương cũng âm thâm kéo chiếc quần lót nhỏ xinh sang một bên, âm hộ nhỏ bé hồng hào lắm tắm lông măng của Thái Văn Cơ cứ thế lộ ra trước mặt nàng.
Khẽ liếm liếm môi tựa như sói đói thấy được con mồi, nhưng tay Phó Mỵ Nương vần không ngừng xoa lên đùi ngọc của Thái Văn Cơ nhiệt tình masage...
Tuy nhiên, bàn tay ma quái kia không ít lần vô tình nhưng rất có chủ đích quét lên rồi lại quét xuống ép âm hộ của Thái Văn Cơ khiến âm hộ nhỏ bé bắt đầu rĩ ra những chất mật dịch huyền bí của thiên địa...
Nãy giờ ngồi quan sát, Hàn Thiên Lam cũng không thể nhịn được nữa đứng dậy cởi luôn chiếc quần lót khiến một sợi chỉ trong suốt kéo dài nới mép âm hộ rồi chầm chậm tiến lại gần Phó Mỵ Nương và Thái Văn Cơ...
- Hai dâm nữ này...!các ngươi muốn làm gì?
Liếc nhìn Hàn Thiên Lam không biết từ lúc này đã cỡi luôn chiếc quần lót phơi bày âm hộ đầy lông lá của mình đứng trước mặt, Thái Văn Cơ không nhịn được run giọng hét lớn.
Tuy nhiên, giờ phút này thì Thái Văn Cơ có muốn chạy cũng chẳng được.
Hàn Thiên Lam đã nhanh chân ngồi lên một bên chân còn lại giữ chặc Thái Văn Cơ, cái âm hộ ướt át dâm khí kia cứ dính sát vào chân khiến Thái Văn Cơ vừa nhột vừa sướng khó nói nên lời.
Cùng lúc đó một một cái âm hộ nóng hổi nhầy nhụa dâm thủy khác cũng ép lên chân Thái Văn Cơ không ngừng chà sát...
Hiển nhiên hai người Hàn Thiên Lam và Phó Mỵ Nương đã hợp mưu xem chân nàng thành công cụ phát tiết...
- Chị cứ nằm yên… bọn em… sẽ làm cho chị… thoải mái…
Không ngừng chà sát âm hộ mình lên đùi của Thái Văn Cơ, Phó Mỵ Nương thở ra những hơi thở đứt quản đầy rợi tình nói...
- Hai dâm nữ này...!mau dừng lại… lại cho ta...
- Nếu đừng đừng trách… ta… aaa… ư…

Bị hai người Hàn Thiên Lam đè dưới thân cưỡng hiếp đúng nghĩ, Thái Văn Cơ không ngừng chống cự muốn thoát thân.
Đáng tiếc khi Thái Văn Cơ còn chưa nói hết câu, thì bàn tay mềm mại tinh tế của Hàn Thiên Lam đã xoa lên cặp mông của nàng rồi vạch quần lót của nàng sang một bên, ngón tay trắng như sữa khẽ chọc ngoáy vào lỗ nhị bé bé xinh xinh của Thái Văn Cơ khiến nàng không nhịn được cong mình nhổng đít lên cao rên rỉ trong vô thức...
Ngay bên cạnh Phó Mỵ Nương cũng không tha cho Thái Văn Cơ, nàng đưa lưỡi liếm lên hai mông như trẻ em liếm bánh khiến cặp mông xinh xắn trở nên bóng loán.
Bị hai người Hàn Thiên Lam không ngừng kích thích, Thái Văn Cơ đã sướng đến âm hộ phun nước, nhưng mặt ngoài vẫn làm cứng cắn răng lắc đầu nói...
- Ưuuu...!ư… hai người các ngươi còn không mau dừng lại...
- Ta...!ta không… thích… mau ngưng lại… ah...!ah...
Tuy nhiên chơi với nhau đã nhiều năm, Hàn Thiên Lam hiểu rõ Thái Văn Cơ đã sướng muốn chết mà vẫn con ngại, không hề nói gì vẫn tiếp tục ngoáy móc lỗ nhị bé xinh của Thái Văn Cơ cho bỏ ghét.
Cùng lúc đó, Hàn Thiên Lam cũng đưa lưỡi liếm nhẹ vào khe mông của Thái Văn Cơ cho đến khi đụng đến cúc hoa đỏ hồng rồi không ngại bẩn đưa lưỡi ngoáy vào trong khiến Thái Văn Cơ rùng mình sướng khoái chổng mông lên cao hưởng ứng trong vô thức...
Nắm lấy thời cơ đó, Hàn Thiên Lam khẽ cười đắc ý rồi nhanh chóng thọc một ngón tay ngọc ngà của mình vào âm hộ lầy lội dâm thủy của Thái Văn Cơ...
- Ahh...!ahh...!yêu nữ này...!không được liếm chỗ đó...
- Mau...!mau rút ra...!ư...!ư...
Bị tập kích bất ngời Thái Văn Cơ rên lên một tiếng như mèo cái động dục.
Ngón tay ghì chặt cố bấu víu xuống sàn gạch, cúc hoa và âm hộ của nàng co thắt dữ dội, dâm khí chảy ra lênh láng chảy ra ướt cả một mảnh lông măng rơi xuống nền gạch bên dưới...
Bên kia nghe thấy Thái Văn Cơ oằn mình rên rỉ, Phó Mỵ Nương cũng đứng dậy tiến lên gần đầu nàng rồi đưa tay xoa chiếc cằm tinh tế của nàng cười nói.
- Thái tỷ không phải lúc trước chị xung lắm sao...!hay là thích nam nhân nào đó rồi...
- Ta không có...!là do các ngươi dụ dỗ ta...!ư...!ư…
Đôi mắt ngấn lệ nhưng đầy gợi tình, Thái Văn Cơ cưng quyết lắc đầu phủ nhận chuyện bản thân cũng là người của bách hợp hội...
Đáng tiếc, Thái Văn Cơ còn chưa kịp nói câu, thì đã Phó Mỵ Nương cúi xuống hôn lên môi của nàng, chiếc lưỡi mềm mại thọc ngoáy trong miệng của Thái Văn Cơ quắn chặc lấy lưỡi nàng, nước miếng thơm tho của cả hai khẽ chảy xuống khóe miệng...
Ở phía dưới, Hàn Thiên Lam thôi không móc âm hộ Thái Văn Cơ nữa, mà nằm sấp đè lên người của nàng, bộ ngực sữa chà lên tấm lưng trần mảnh mai của Thái Văn Cơ, chiếc lưỡi thơm tho liếm dọc bờ vai mảnh khảnh có phần gầy yếu của nàng, rồi từ từ tìm lên cổ thiên nga bên trên mà múc nhè nhẹ khiến Thái Văn Cơ như bị kinh phong rên lên...
- Ưmmm...!nhột...!nhọt to lắm buôn ta ra đi...!ahh
Bị một người ôm, một người hôn, Thái Văn Cơ rốt cuộc cũng không nhịn được nữ rên rỉ, bàn tay khẽ mò lên chủ động nhào nặn bộ ngực sửa to của Phó Mỵ Nương trước mặt...
Chơi với nhau nhiều nằm, hai người Hàn Thiên Lam và Phó Mỵ Nương thấy Thái Văn Cơ đã dần có những hành động uốn éo theo bản năng trước sự kích thích của mình, lập tức biết ngay bà cô này đã hưởng ứng nên hai nàng nhanh chóng lật người Thái Văn Cơ nằm ngửa lại tiện bề thi pháp...
Vừa lật người lại, hai nhũ phong be bé của Thái Văn Cơ đã sớm cương cứng chĩa thẳng lên vì sướng khoái hiện ra trước mặt hai người.
Không một giây chần chờ Hàn Thiên Lam lấy hai tay đặt trên bộ ngực quả chanh của Thái Văn Cơ mà xoa nhẹ nhàng một cách điệu nghệ, rồi dùng hai ngón tay xe xe lên hạt đậu nhỏ đỏ không khiến Thái Văn Cơ cảm thấy vú mình như sắp nứt ra mới thôi...
Phó Mỵ Nương cũng rời miệng của Thái Văn Cơ mà đưa lưỡi sang liếm láp hai lỗ tai nàng.
- Ư… ư… ư… nóng… nóng quá… mạnh...!mạnh nữa lên… ngực… ta… ôi… a… a…

Ngại ngùng gì tầm này đều không còn nghĩa lý nữa, thay vào đó là khoái cảm bất tận khiến Thái Văn Cơ quên luôn thục nữ là gì rên ngày một lớn dần...
Quả thật miệng nói phải đối, nhưng đã khá lâu rồi Thái Văn Cơ mới được thận mật tâm sự với hai người Hàn Thiên Lam và Phó Mỵ Nương như vậy...
Hồi ước tươi đẹp trước khi mạt thế hàng lâm hiện lên trong lòng Thái Văn Cơ khiến nàng thoáng mỉm cười hạnh phúc...
Bên kia hai người Hàn Thiên Lam và Phó Mỵ Nương cũng hiểu rõ suy nghĩ trong lòng Thái Văn Cơ, cả hai đều vô cùng say mê tận hướng phút giây yên bình này...
Nhường lại hai chanh của Thái Văn Cơ cho Phó Mỵ Nương thưởng thức.
Hàn Thiên Lam chủ động kéo lưỡi dọc xuống khoảng bụng min màng phẳng lì của Thái Văn cơ rồi xoáy sâu lưỡi vào rốn của nàng khiến nàng rên rỉ, âm hộ lầy lội không ngừng rỉ nước...
Hai tay Thái Văn Cơ bắt đầu chủ động tìm kiếm khắp nơi đến khi vô tình chạm vào bầu vú đang thòng xuống của Phó Mỵ Nương, không chút khách khí xoa nhẹ lên nó trả đỉa...
- Không phải lúc nãy nói không muốn sao?
- Sao giờ lại bóp vú của Mỵ Nương rồi...
Liếc nhìn Thái Văn Cơ chủ động mò vào ngực của Phó Mỵ Nương, Hàn Thiên Lam khẽ ngẩng lên cười nói, nàng biết Thái Văn Cơ đã không giả nai nữa mà đã bị kéo vào cuộc chơi.
Khẽ mỉm cười đắc ý, Hàn Thiên Lam cúi xuống lấy tay vạch đám lông đang dính lại với nhau trên gò đất bí hiểm của Thái Văn Cơ, rồi đưa một tay vào khe sâu bí hiểm không ngừng rút ra rút vào.
Không chỉ thể chiếc mũi tinh tế của Hàn Thiên Lam còn đưa trước cửa mình Thái Văn Cơ khẽ mút một hơi thật sâu tận hưởng mù vị mê người của âm hộ trước mặt, rồi mới móc mạnh và nhanh hơn bài sau trong âm hộ của Thái Văn Cơ, kèm theo chiếc lưỡi liếm quanh mép thịt đang căng cứng lên mà cắn nhè nhẹ...
Chiếc lưỡi và bàn tay mềm mại của Hàn Thiên Lam như có phép thuật khiến Thái Văn Cơ rên rỉ quằn quại vì sướng.
- Ôi… ôi… a...!a...!a… sướng… thế… này… sướng… um...!um…
Cảm nhận âm hộ của Thái Văn Cơ bắt đầu co thắt mạnh hơn như muốn siết lấy ngón tay mình.
Hàn Thiên Lam móc nhanh hơn, cái lưỡi mềm mại không xương liếm dọc vào đùi của Thái Văn Cơ rồi ngoạm lấy đùi nàng cắn nhẹ...
Ngực và âm hộ bị kích thích cùng lúc, Thái Văn Cơ rốt cuộc cũng vỡ trận ưỡn người hẩy mạnh mông, rồi giật giật liên hồi.
- Ta...!ta sướng… chết… sướ… ng… sướn… quá… ưưư… em… ra… a...
Không thể cầm cực được nữa Thái Văn Cơ rốt cuộc cũng chào thua, dâm khí phun ra lênh láng dính đầy cả tay và mặt Hàn Thiên Lam.
Bàn tay của Thái Văn Cơ vô thức vẫn bóp chặt cắp vú của Phó Mỵ Nương khiến nàng thoáng đau đớn rên rĩ.
Để Thái Văn Cơ tận hưởng sự sung sướng một lúc, Hàn Thiên Lam và Phó Mỵ Nương tự như hai thị nữ trung thành nằm bên cạnh ân cần vuốt ve thân thể nữ hoàng của mình.
Tuy nhiên cuộc vui chỉ mới bắt đầu...
Ba nữ nhân say trong biển tình, một lần nữa ấu yếm tắm cho nhau dưới ánh trăng bàng bạch...
Chỉ là lần này đến phiên Thái Văn Cơ chủ động, cả sân thượng rộng lớn ngập tràn trong tiếng rên rỉ của ba nữ nhân.
Tuy nhiên không một ai biết rằng, phía xa xa một tên khốn nào đó không hề bị truy sát, ngược lại còn mỉm cười thích thú lặng lẽ quan sát cuộc truy hoan này của ba người.

Bình Luận (0)
Comment