Lãnh Địa Huyết Tộc

Chương 468


Mái tóc đỏ óng ánh ma mị như dung nham địa ngục tung bay theo chiều gió...
Dù xung quanh là chiến trường thảm khốc cũng không lấn áp được khí chất kiều diễm vô hạn của nàng, thân hình vệ nữ ma mị lẳng lặng đứng đó nhìn theo bóng lưng của huyết ma nhân đang bỏ chạy phía xa.
Tưởng chừng như sẽ có một trận chiến ác liệu nổ ra, nhưng một lần nữa vòng lập lại tiếp diễn.
Vừa hàng lâm chiến trường, nữ nhân tóc đỏ lập tức chứng minh tại sao huyết giáp ma nhân Asura lại gọi nàng là “thần chiến tranh”.
Một đại chiêu quần công đánh xuống, hàng vạn sợi xích sắt sắc nhọn từ mặt đất đâm lên trực tiếp xiên chết hàng nghìn con huyết đom đóm không kịp né tránh, những con còn lại cũng bị những sợ xích kia trối buộc chật vật vô cùng.
Rõ ràng so với đại chiêu xích sắt xiên người của nữ nhân tóc đỏ, mấy ngọn hắc phong của Hắc Thiết tướng quân chỉ là trò trẻ con.
Ngược lại huyết giáp ma nhân Asura dù hùng mạnh là thế, bán hành Trần Lâm và Hắc Thiết tướng quân lên bờ xuống ruộng là thế, nhưng trước nữ nhân tóc đỏ lại không khác gì trẻ con không chịu nổi một kích cấp tốc quay đầu bỏ chạy.
Dĩ nhiên, nữ nhân tóc đỏ làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho huyết giáp ma nhân Asura vung tay phát động đại chiêu một xích đâm tới.
Lần này không có con huyết đom đóm khổng lồ cứu giá huyết giáp ma nhân Asura xem như tới số rồi.

Tuy nhiên vòng lập một lần nữa diễn ra, không có huyết đom đóm khổng lồ cản trở thì có đàn huyết đom đóm liệu mạng thay thế.
Trước khi một xích cực mạnh của nữ nhân tóc đỏ lao đến xiên chết Asura thì cả đàn huyết đom đóm đã liều mạng lao đến tấn công nữ nhân tóc đỏ, nhờ thế Asura có cơ hội tránh thoáng một kích trí tử kia liều mạng bỏ chạy, nhưng cái giả phải trả là gần như toàn bộ đàn huyết đom đóm bị giết chết.
Tuy đây chỉ là sản phẩm mô phỏng lại của hệ thống chắc chắn đã bị tác động đôi chút về mặt hiệu ứng cũng như hình ảnh, nhưng không thể phủ nhận nữ nhân tóc đỏ kia rất mạnh.
Cứ thế nữ nhân tóc đỏ có thể nói là ngang trời xuất thế một tay lật ngược cả ván cờ, đàn huyết đom đóm hơn vạn con, huyết giáp ma nhân Asura gần như bất khả chiến bại lại không là gì trước mắt nàng bị đánh cho tan tác kẻ chết người chạy như chó.
Tuy nhiên Trần Lâm và cả nhóm người Trương Thiết đều không lấy làm gì vui vẻ.
Trần Lâm trực tiếp ngồi cạnh thi thế Hắc Thiết tướng quân lắc đầu thờ dài nhìn vị đại ca này lần cuối trước khi mọi thứ biến mất và vòng lập sẽ tiếp tục.
Dù đàn huyết đom đóm đã chạy mất, những ai còn sống có thể nói là thọ qua được qua đêm nay, nhưng Hắc Thiết tướng quân vẫn chết như đúng kịch bản, đại quân hắc thiết bị đánh tan chỉ còn mấy người khả năng cao cũng sẽ không giúp được gì, đồng nghĩa với đó dự định hỗ trợ Hắc Thiết tướng quân thọ đến sáng đã thất bại.
Công sức lẫn sinh mạnh mà Trần Lâm và nhóm người Trương Thiết bỏ ra xem như đều đổ sông đổ biến chả được gì.
Sinh mạnh bỏ ra nhưng kết quả nhận về lại là con số 0 là điều không ai muốn.
Thậm chí suy nghĩ việc nhảy ra tham chiến như thế là một sai lầm bất giác xuất hiện trong đầu mọi người.

Sự bế tắc khiến con người ta khó chịu...
Tuy nhiên cũng chính vì thế mà không một ai để ý nữ nhân tóc đỏ không hề rời đi nhanh như mọi khi mà vẫn đứng đó lẳng lặng nhìn mọi người.
Đến khi ánh mặt trời lên cao soi sáng đại địa...
Toàn trường mới ý thức được sự khác lạ về mặt thời gian của nữ nhân tóc đỏ và cả đại quân hắc thiết.
Thông thương đến lúc này mọi thứ đều sẽ phải biến mất mới đúng, nhưng không nữ nhân tóc đỏ cực kỳ bá đạo vẫn đứng đó tựa như thượng thần trên cao nhìn những nhân loại nhỏ bé bên dưới, thi thể bị thủng một lỗ trước ngực của Hắc Thiết tướng quân vẫn đứng đó nhìn về nơi xa, số ít hắc thiết quân và cả thi thể khắp mặt đất đều không hề biến mất vẫn lẳng lặng nằm đó.
- Cmn...!không lẽ vậy là win game rồi sao...
Cảm nhận được sự khác lạ kia, Trần Lâm không nhịn được kinh ngạc đứng bật gì cười nói.
Nói gì thì nói tuy thật sự chưa lộ hết bài nhưng trận chiến tối qua cũng đã là 10 phần công lực của Trần Lâm rồi, nếu thật sự không được gì mà vẫn kẹt chết bên trong đây, Trần Lâm nếu không muốn liều mạng thì chỉ có thể chờ Huyết tộc đến cứu...
Thật ra thì...!Huyết tổ đại nhân tuy thích chơi ngu lấy số nhưng vẫn sợ chết.
Trước khi vào đây, Trần Lâm đã để lại một số tộc nhân nhỏ bé làm nhiệm vụ truyền tin bên ngoài, nếu Trần Lâm kẹt trong đây quá lâu chúng sẽ chạy đi cầu cứu tổng bộ.
Đến lúc đó đại lão bà Thanh Vân vào đây thằng nào lộn xộn Trần Lâm cho nó thành heo quay.
Tuy nhiên nếu có thể tự thân vận động phá được không gian này sẽ vui hơn, ít nhất Trần Lâm không bị mất mặt trước đám người Phương Tuấn, những kẻ đã phản đối việc xuất thủ ngay từ đầu.
Bên kia đám người Trương Thiết cũng nhận sự khác biệt của nữ nhân tóc đỏ kia đều không nhịn được đưa ánh mắt chờ mong nhìn nàng.
Tuy có thể nói là tử sĩ không sợ chết nhưng không ai muốn cái chết của gần chục đồng đội trở nên vô nghĩa.
Ở một bên khác đám người Phương Tuấn cũng nhận ra được vòng lập đã có sự biến hóa đều kinh nghị nhìn vào nữ nhân tóc đỏ kia, nói gì thì nói đám người Phương Tuấn vẫn muốn thoát khỏi cái nơi quỷ quái không có mùi gái này.
Ngược lại, bị gần như toàn bộ sinh vật sinh trong không gian này nhìn chằm chằm...
Nữ nhân tóc đỏ vẫn không chút biểu hiện gì chỉ lẳng lặng đứng đó nhìn từng người một.
Mãi một lúc lâu...
Kim quang đột nhiên lóe lên, nữ nhân tóc đỏ bằng tốc độ mắt thường không thấy được lao đến rồi đứng trước mặt một người.
Tuy nhiên khi nhìn rõ “người được chọn” kia toàn trường đều không nhịn được kinh ngạc trợn mắt há mồm.

Bởi lẽ kẻ đó không phải thành phàn gánh team Trần Lâm mà là Lâm Mỹ Anh.
Không lẽ nữ nhân được ưu tiên vậy sao...
Ngay lập tức một suy nghĩ không được bình đẳng giới lắm xuất hiện trong đầu mọi người.
Ngược lại chính bản thân Lâm Mỹ Anh cũng kinh ngạc không kém lập tức lui ra xa cảnh giác nhìn nữ nhân tóc đó kia, bản thân nàng cũng không biết rốt cuộc đang xảy ra việc gì...
Thấy Lâm Mỹ Anh canh giác như thế, nữ nhân tóc đỏ kia vô cùng nhân tính hóa khẽ cười lớn nhưng trưởng bối gật đầu hài lòng nói:
- Ngươi làm rất rốt...
Ting một tiếng...
Ngay sau khi lời nói của nữ nhân tóc đỏ vừa dứt...
Một loạt bảng thông báo đến từ hệ thống đồng loạt xuất hiện trước mắt mọi người có mặt...
——————————
Ting...!chúc mừng người chơi đã nhận được sự công nhận của Thượng Thần Chiến Tranh...
Ting...!chúc mừng người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống...
Ting...!người chơi có cống hiến nhiều nhất sẽ nhận được phần quà thí luyện...
Ting...! những người chơi còn lại sẽ nhận được số thần tệ tương ứng với số lượng huyết đom đóm nhiều nhất mà bản thân đã giết trong một đêm.
Ting...!mong người chơi sẽ không ngừng cố gắng...
——————————
- Cmn...!vậy là hoàn thành xong nhiệm vụ...
- Chúng ta...!chúng ta thoát ra được rồi...
Nhìn vào bảng thông báo trước mặt, không biết ai mở đầu một tiếng hò reo vui sướng đột nhiên vang lên.

Ngay sau đó những tiếng hò hét lớn vui sướng cũng đồng thời vang lên nhất là những người bị kẹt lại lâu nhất bên trong đây.
Không ai có thể ngờ được chỉ vừa mời đây thôi họ còn buồn thảm vì thất bài vậy mà giờ đây lại nhận được thông báo đã hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống.
Đúng là cuộc đời vô thường buồn vui lẫn lộn.
Cùng lúc đó nữ nhân tóc đỏ, hắc thiết quân và cả đàn huyết đom đóm đều đồng thời hóa thành những đóm sáng nhỏ biến mất trong không khí.
Toàn bộ không gian thí luyện cằn cỗi và chết chóc theo đó tựa như một chiếc gương lớn bắt đầu xuất hiện những vết nứt từ hư không, những tiếng răng rắc không ngừng vang lên...
Để rồi rắc một tiếng giòn tan...
Cả không gian thí luyện đồng thời sụp đổ, bạch quang theo đó léo lên che khuất cả tầm nhìn mọi người...
Đến khi bạch quang thối lui, mọi người lấy lại được thị lực thì đã thấy mình đang đứng trong một hẻm núi đá đen quen thuộc...
Bên ngoài hẻm núi...
Vương Triều lập tức cảm nhận được sự xuất hiện đột ngột của hơn chục sinh bên bên trong hẻm núi không nhịn được kích ngạc đứng bật dậy cười lớn nói:
- Uk...!hẻm núi kia...
- Trở...!trở về rồi...!vậy mà để tiểu tử kia làm được...!ha...!ha...
Lão Mã Hán đang ngồi bên cạnh cũng bị hành động như tên động kinh của Vương Triều làm cho giật mình.
Tuy nhiên rất nhanh Mã Hán đã ý thức được gì đó quay đầu lại nhìn ném núi sương mù phía xa.
Lúc này không cần năng lực hay bất kỳ thứ gì cũng có thể nhận thấy hẻm núi kia đang có sự biến hoá, bởi lẽ sương mù dày đặc bên trong hẻm núi kia đang bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được dần dần tan đi...
Nhiệm vụ thí luyện đã hoàn thành, không gian thí luyện này cũng chân chính biến mất...
Ngược lại bên trong hẻm núi...
Không cần ai nhắc nhở mọi người đều cảm nhận được bản thân đã trở về nơi xuất phát không nhịn được ôm nhau cười lớn, niềm vui mừng khôn xiết tràn ngập trong tim mỗi người...
Bất chợt từ trong hư không, ba đạo ánh sáng hai đỏ, một xanh đột nhiên xuất hiện lượn vòng trên không trung khiến mọi người giật mình kinh sợ rồi bay đến trước người Lâm Mỹ Anh nhẹ nhàn rơi vào tay nàng.
Thấy cảnh đó mọi người đều không khỏi kinh ngạc.
Tuy nhiên ngay lập tức một thông tin đã thấy trước đó nhưng bị quên mất xuất hiện trong đầu mọi người khiến bất kỳ ai cũng biết thứ trong tay Lâm Mỹ Anh là gì, đó không gì khác chính là phần quà thí luyện.
Nữ nhân tóc đỏ kia chỉ gật đầu nói chuyện với Lâm Mỹ Anh, đồng nghĩ với đó nàng chính là người nhận được phần quà cao nhất của không gian thí luyện kia.
Rất nhanh những ánh mắt nóng rực xen lẫn tò mò nhìn về phía Lâm Mỹ Anh.
Chỉ có Trần Lâm là mặt mày ngu ra đéo hiểu kiểu gì.

Đúng là bòn tro đãi trấu con chó gấu nó ăn, Trần Lâm bị đánh như một con chó, đánh đến lên bờ xuống ruộng, liều cả mạng già vậy mà người cống hiếu nhiều nhất và nhận được quà lại là Lâm Mỹ Anh.
Thằng mặt L nào tính điểm cái game này rõ ràng là muốn chơi Huyết tổ đại nhân.
Tuy nhiên sau khi suy nghĩ kỹ lại cũng như kết nối với kết quả hiện tại, Trần Lâm cũng tìm ra được đáp án.
Ngay từ đầu Trần Lâm đã hiểu sai về nhiệm vụ của hệ thống...
Nhiệm vụ kia không phải là hỗ trợ Hắc Thiết tướng quân, mà là tham gia chiến đấu và nhận được sự công nhận của nữ nhân tóc đỏ gọi là Thương Thần Chiến Tranh kia.
Rõ ràng ngay từ đầu lão tác đã nói rõ thông điệp mà con game này muốn truyền tải là bảo hộ gia viên, nếu không xác đít chiến đấu thì lấy gì bảo hộ gia viên.
Dĩ nhiên đó chỉ là bề nổi của tảng băng trôi...
Để nhận được sự “công nhận” của vị Thượng Thần Chiến Tranh kia từ đó hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống chắc chắn phải giết không ít huyết đom đóm.
Hiểu một cách đơn giản nhiệm vụ của không gian thí luyện chính là giết đủ điểm sẽ qua màn và con huyết đom đóm khổng lồ nhìn phát biết ngay kho điểm kia mới chính là mấu chót của vấn đề, chứ không phải kẻ chắc chắn phải chết Hắc Thiết tướng quân hay kẻ không thể chết huyết giáp ma nhân Asura.
Lâm Mỹ Anh có thể nói đạp vận cứt chó may mắn giết chết con huyết đom đóm khổng lồ kia, ngay lập tức nàng nhận được điểm cống hiến nhiều nhất cái game này chả cần làm gì một bước win game.
Tuy nhiên Lâm Mỹ Anh win game không phải cũng như Trần Lâm win sao...
Nghĩ đến đây Trần Lâm khẽ mỉm cười đắc ý như chính mình mới là người nhận huy chưng vàng, mặc kệ kẻ khác “gato” tiến lên ôm lấy Lâm Mỹ Anh.
Phen này Huyết tổ đại nhân đúng là thắng lớn...
Còn đang ngây người trước món quà từ trên trời rơi xuống trúng ngay đầu mình thì bị Trần Lâm ôm vào lòng, Lâm Mỹ Anh khẽ giật mình nhưng rất nhanh đã mỉm cười đắc ý không nghĩ nhiều đưa thứ trong tay cho Trần Lâm.
Thấy thế mọi người đầu không những được kinh ngạc trố mắt nhìn sang...
Một phần là muốn xem xem phần quà thí luyện gì gì đó của hệ thống rốt cuộc là cái gì, là trang bị tím hay bảo bối gì khác...
Nhưng phần lớn là cảm thấy kinh ngạc trước hành động của Lâm Mỹ Anh.
Tuy không biết phần quà kia là gì, nhưng game khó ăn như vậy quà chắc chắn sẽ rất ngon.
Hiện tại là mạt thế, cái thời đại mà bất kỳ ai cũng xem lợi ích của bản thân là số một, với những bảo vật như vậy đến cả cha con còn tranh giành nhau muốn chiếm làm của riêng.
Ấy vậy mà nữ nhân kia lại không chút nghĩ ngợi đưa hết cho tên nhóc kia, cái đó phải là bao nhiều tin tưởng bao nhiều tinh cảm mới có thể làm được.
Không lẽ lời nói của các bật tiền nhân là sự thật, nữ nhân khi đã yêu thì cái quần què gì cùng có thể cho được sao...
Tuy nhiên, dù thế nào đi nữa thì tất cả đều mọi người có mặt đều có một sự ghen tị không hề nhẹ nhìn vào vật trong tay Trần Lâm, kẻ vừa có gấu vừa có quà...

Bình Luận (0)
Comment