Lãnh Thảo Hàm Trì

Chương 97

Edit: Krizak

Beta: Suzaku

Tần Nguyệt ở ngoài xa ngàn dặm cho người đem rượu đến, rượu này kêu rượu nho, nói là rượu trái cây rất xa nơi này, chính mình uống lên cảm giác không tồi, nhất định đưa tới để Sở Tụ nếm thử.

Sở Tụ xem lá thư Tần Nguyệt đưa tới, thời điểm ở nơi này nhìn, liền bắt đầu đem rượu kia trở thành trà một ly một ly mà uống.

Mạc Vũ Hạo nhìn đến trong lòng liền không thoải mái, nhưng không có biện pháp khuyên can, chính mình cũng nếm rượu kia, cảm thấy vị đạm, liền cùng Sở Tụ một người mà uống.

Thời điểm Mạc Vũ Hạo ngẩng đầu lên xem Sở Tụ, thư trên tay cậu đã muốn rơi trên bàn, người nghiêng một bên, tay chống cằm nhìn hắn, trên mặt đã muốn đỏ ửng, ánh mắt sâu kín, một tầng thủy quang bên trong như che lấp.

Mạc Vũ Hạo đi qua, chạm nhẹ lên mặt cậu, hỏi, “Làm sao vậy?”

Sở Tụ một câu không nói, một tay ôm lấy thắt lưng Mạc Vũ Hạo, mặt chôn trên người hắn không đứng dậy.

Mạc Vũ Hạo nhìn Sở Tụ có chút say, đem cậu kéo khoảng cách, đẩy ra ghế dựa, một tay ôm lấy Sở Tụ. Mặt cậu tựa vào vai hắn, ánh mắt vẫn là nháy không nháy đem hắn nhìn chuyên chú, thủy quang liễm diễm chuyên chú không nên lời, chuyên chú nhưng lại mang theo thống khổ.

“Ngươi muốn ngủ sao? Đi gột rửa rồi ngủ!” Mạc Vũ Hạo đem Sở Tụ ôm vào trong điện, ra cửa, vài cái thái giám cung nữ bên người liền tiến lên hầu hạ.

Thời điểm đem Sở Tụ đặt trên giường, ánh mắt cậu đã muốn nửa khép.

Mạc Vũ Hạo phân phó người đem mộc dục chuẩn bị tốt, xoay người chỉ thấy Sở Tụ nhẹ cọ thân mình vào chăn mềm.

“Gột tẩy rồi ngủ tiếp, về sau không cần uống nhiều rượu như vậy!” Mạc Vũ Hạo ngồi bên giường, muốn đem áo ngoài Sở Tụ thoát xuống.

“Hạo!” Sở Tụ bắt lấy tay hắn, dùng gương mặt ửng đỏ khinh cọ một chút, ánh mắt thật sâu như là xuân thủy sâu kín nhộn nhạo. Cậu đem Mạc Vũ Hạo chuyên chú nhìn chằm chằm, ngữ điệu mang theo nũng nịu, “…Ân…, ta muốn làm tình!”

Loại thanh âm vừa nhu vừa mị này, chỉ khi cậu có việc muốn cầu Mạc Vũ Hạo mới xuất hiện. Mạc Vũ Hạo nghe xong tâm tư liền nhộn nhạo, hắn không biết ‘Làm tình’ là gì, cũng chỉ nghĩ Sở Tụ có việc cầu hắn, hắn đem Sở tụ ôm vào lòng, mang theo an ủi nói, “Ngươi tỉnh ngủ rồi nói sau!”

Sở Tụ “Ngô…” một tiếng, đem chân gác lên đùi Mạc Vũ Hạo, mặt chôn vào cổ hắn, ghé vào tai Mạc Vũ Hạo mơ mơ hồ hồ nói, “Ta muốn làm tình a!”

“Gột rửa rồi ngủ! Về sau không cần uống nhiều rượu như vậy!” Mạc Vũ Hạo đối với Sở Tụ bày ra bộ dáng mềm mại mảnh mai như vậy thật không có cách, nhưng hắn thật sự không nghĩ tới ‘Làm tình’ là gì, lại thêm việc Sở Tụ vì chuyện Tần Nguyệt tặng rượu đến mà vẻ mặt buồn bực tức giận, cho nên đem Sở Tụ đặt lên giường sau đó là nghiêm khắc khuyên bảo.

Sở Tụ lôi kéo Mạc Vũ Hạo không tha, mím mím môi lại, cũng không biết khí lực nơi đâu, lập tức đem Mạc Vũ Hạo kéo đến trên giường.

Sở Tụ xoay người một cái lập tức áp trên người Mạc Vũ Hạo, Mạc Vũ Hạo còn đang ngạc nhiên, Sở Tụ đã muốn cắn lên cần cổ hắn, ở trên người hắn vặn vẹo liên hồi.

Này cũng rõ ràng giống như cầu hoan, Mạc Vũ Hạo thế này mới biết được ‘Làm tình’ là một từ cỡ nào dễ hiểu.

Nhưng hắn nghĩ Sở Tụ bởi vì Tần Nguyệt mà uống rượu giải sầu, uống vào buồn bực lại muốn hướng chính mình cầu hoan, tuy rằng dục vọng bị Sở Tụ chọc cho bán khởi, nhưng cũng không muốn cứ như vậy cùng Sở Tụ đồng sàng.

Thời điểm muốn đem Sở Tụ đẩy ra, Sở Tụ đã nắm tay hắn đặt lên dục vọng chính mình. Dục vọng của Sở Tụ luôn luôn là hắn dùng tay giải quyết cho Sở Tụ, Sở Tụ làm như vậy cũng như hành vi phản xạ có điều kiện.

Sở Tụ trên thân Mạc Vũ Hạo, ánh mắt khép hờ, lông mi run rẩy, gương mặt phiếm hồng một mảnh, thân thể nóng bỏng ở trên người hắn động động. Mạc Vũ Hạo nhìn tình hình này, trong lòng không khỏi nhu vài phần, liền đem Sở Tụ ôm trên người, một tay giúp đỡ nâng thắt lưng cậu, một tay thoát quần cậu xuống, trước giải qyết dục vọng giúp cậu.

“Ân……, ân……, Hạo, mau chút……” Sở Tụ nhẹ nhàng rên rỉ, thanh âm vừa mị vừa nhuyễn giống như có thể tích ra nước.

Mạc Vũ Hạo nghe cậu rên rỉ, dục vọng cũng đi lên, nhưng trong lòng hắn hữu khí mạnh mẽ đè ép xuống, không muốn cùng Sở Tụ sinh hoạt vợ chồng.

“Ngô……, ân ~~~” Sở Tụ nắm chặt bờ vai Mạc Vũ Hạo, thân thể kéo căng chặt chẽ, thanh âm vừa thống khổ vừa vui sướng.

Thân thể Sở Tụ không tốt, Thái y nói không thể để cho cậu nghẹn, Mạc Vũ Hạo cũng không tại đây mà trừng phạt ý tứ của hắn, lấy tay thực dụng tâm làm cho cậu. Không làm bao lâu, dùng móng tay mượt mà nhẹ phẩy qua đỉnh dục vọng của cậu, Sở Tụ nhẹ kêu, cậu thất thần một chút phóng ra dục vọng, xong xuôi liền nằm trên người Mạc Vũ Hạo thở hổn hển không nhúc nhích.

Trên tay trên người Mạc Vũ Hạo đều dơ, đem Sở Tụ ôm xuống đặt trên giường, thái giám hầu hạ bên ngoài nói mộc dục hết thảy đã chuẩn bị thỏa đáng, hắn đang muốn ôm cậu đi gột rửa, chính mình cũng muốn tẩy rửa thay quần áo, Sở Tụ lại làm ra chuyện tình không thể tưởng tượng.

Tình triều trên người Sở Tụ chưa lui, da thịt lõa lồ một mảng hồng sắc, tay phải cậu gác lên trán, đôi mắt ngọc lưu ly lúc này chuyển thành thâm đen, mang theo quang mang thủy sắc, giống như một vùng nước thông, thủy quang bên trong lưu động.

Hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Mạc Vũ Hạo, cánh môi thủy sắc đỏ bừng khẽ nhếch, lộ ra hàm răng trắng noãn, đầu lưỡi nộn hồng vươn ra nhẹ liếm môi một chút, chân trái hơi cong, chân phải lớn mật nâng lên đáp trên bả vai Mạc Vũ Hạo, y phục phía trên đã muốn tản ra, bán che đậy thân hình có thể nhìn đến hai khỏa anh hồng.

Tư thế mê người như vậy,  thật sự cái gì cần lộ đều lộ ra, hai mắt Mạc Vũ Hạo nhìn như bốc hỏa, cũng không phải vừa mới tức giận, là dục vọng thiêu cháy sẽ rất khó đi xuống.

“Hạo! Ta còn muốn một lần…” Sở Tụ giống như một chút cũng không cảm thấy được nguy cơ, vẫn mang theo thanh âm làm nũng nhu nhu mở miệng, trên mặt là biểu tình tối hồn nhiên, bất quá, cũng tối mị hoặc.

Mạc Vũ Hạo một tay nắm chân phải cậu, khẽ vuốt lòng bàn chân, một tay vươn đến dưới thân Sở Tụ, tại nơi cúc huyệt lộ ra nhẹ nhàng nhu sờ, chưa hề bôi trơn, sợ hãi Sở Tụ bị thương mà chưa vói đi vào.

Hạ thân Sở Tụ bị hắn nhu lộng như thế khẽ rên, nhẹ ưm một tiếng, dịch động cái mông một chút.

“Như vậy cũng muốn sao?” Huyệt khẩu đã biến thành mềm nhũn, có thể cảm nhận được nơi đó co rút lại, ngón giữa Mạc Vũ Hạo vói vào một chút, nhìn trên mặt Sở Tụ không có thống khổ, hắn phủ trên người cậu, khẽ hôn khóe miệng một chút, nói rằng, “Muốn như thế này cũng được, sẽ cho ngươi một lần!”

Tay Sở Tụ đã chuyển qua che mắt, đem ánh mắt phủ tối, mới gật gật đầu, từ xoang mũi phát ra một tiếng “Ân!”
Bình Luận (0)
Comment