Lão Bà Ta Là Thánh Nữ (Dịch Full)

Chương 126 - Chương 2154

Chương 2154

Giang Tả có chút kinh ngạc, đây là lần đầu tiên hắn biết chuyện này. ͏ ͏ ͏

Thế mà Thiên kiếp lại sa đọa đến mức, chạy đi tìm nhân loại giúp đỡ. ͏ ͏ ͏

-͏ Ông đã đồng ý? ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Đã đồng ý, không đồng ý không được, không phải Thiên kiếp muốn giết tôi, thì người kia lúc nào cũng có thể phát hiện ra tôi, nếu bị phát hiện thì tôi xong đời rồi. ͏ ͏ ͏

-͏ Khi đó Thiên kiếp bảo tôi lệ thuộc vào nó, đúng là đã cho tôi một con đường sống, tôi không do dự chút nào, lập tức trở thành kẻ lệ thuộc vào Thiên kiếp. ͏ ͏ ͏

-͏ Tuy rằng lại bị trói buộc lần nữa, nhưng mà tôi lại cảm thấy nhẹ nhõm chưa từng có. ͏ ͏ ͏

-͏ Thậm chí còn có chút vui vẻ. ͏ ͏ ͏

-͏ Đột nhiên tôi phát hiện ra, trước kia đúng là tôi có phúc mà không biết hưởng. ͏ ͏ ͏

Giang Tả tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Ai cũng có thể trở thành kẻ lệ thuộc vào Thiên kiếp? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Không phải, chỉ có Thiên Quyển mới có thể, Thánh thú cũng không được. ͏ ͏ ͏

Sau đó Trí Tuệ lão nhân nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Thực tế, người đầu tiên Thiên kiếp tìm đến không phải là tôi, tôi chỉ là kẻ dự khuyết thôi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhíu mày: ͏ ͏ ͏

-͏ Người đầu tiên Thiên kiếp tìm đến là ai? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân chậm rãi nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Thánh nữ Cửu Tịch. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cau mày hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Có ý gì? Không phải cô ta chỉ là ngụy Thiên Quyển thôi sao? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Không phải, Thánh nữ Cửu Tịch, là Thiên Quyển chân chính, cô ấy thay thể Đạo Thiên Nhất, trở thành Thiên Quyển duy nhất trên đời này. ͏ ͏ ͏

-͏ Độc nhất vô nhị, không thể giả được. ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi đã điều tra một chút tài liệu về Thiên kiếp, khi đó Thánh nữ Cửu Tịch chỉ đáp lại một chữ: "Cút." ͏ ͏ ͏

-͏ Trước kia tôi thật sự không hiểu nổi, không hiểu vì sao Cửu Tịch lại cố chấp với người kia như vậy, vốn dĩ tôi còn tưởng rằng hai người thù hằn vì tranh ngôi đệ nhất. ͏ ͏ ͏

-͏ Mãi cho đến một ngày, khi cô ấy chưa lên làm Thánh nữ, cô ấy nói tên đạo lữ của mình cho tôi biết, khi đó tôi mới tỉnh ngộ. ͏ ͏ ͏

-͏ Hóa ra không phải vì hận, không phải cạnh tranh, đó là một từ người bình thường rất hay nói... Yêu. ͏ ͏ ͏

Giang Tả yên lặng. ͏ ͏ ͏

Cái ngày hắn biết Cửu Tịch là ai, suýt chút nữa hắn đã sụp đổ. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà may mắn, vẫn còn cơ hội quay đầu lại. ͏ ͏ ͏

Cũng chưa mang danh giết vợ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn về phía Trí Tuệ lão nhân nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Cô ấy trở thành Thiên Quyển từ lúc nào? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vào ngày cô ấy ra đời, cô ấy chính là Thiên Quyển trời sinh. ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy còn ngụy Thiên Quyển của Nhân tộc thì sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi, chắc chắn Nhân tộc cũng có ngụy Thiên Quyển. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Cũng là cô ấy, sở dĩ Thiên Bi Thần Chiến mở ra, là vì đạo khí tức bị trấn áp kia đã rách nát, lại lần nữa thức tỉnh. ͏ ͏ ͏

-͏ Đương nhiên, đó đã là đạo khí tức cuối cùng của Thiên Quyển. ͏ ͏ ͏

-͏ Đó là đạo khí tức cuối cùng của Thiên Quyển. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhíu mày: ͏ ͏ ͏

-͏ Đạo khí tức cuối cùng? Đạo Thiên Nhất đã hoàn toàn thoát khỏi trói buộc của Thiên Quyển rồi hả? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng vậy, thoát khỏi trói buộc rồi, nhưng mà kế hoạch vẫn tiếp tục. ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy tác dụng phụ của ngụy Thiên Quyển thì sao? ͏ ͏ ͏

-͏ Khí tức Thiên Quyển sẽ mang đến cho người ta rất nhiều chỗ tốt, nhưng mà được cái nọ thì mất cái kia, nó tương đương với việc cưỡng ép tăng thêm ý chí cho người khác, cho nên sẽ xóa đi một chút tình cảm. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng mà chỉ cần trở thành Chí cao, sau đó tác dụng phụ này sẽ biến mất, tình cảm sẽ dần dần khôi phục lại theo thời gian. ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu Thiên Quyển mới bị tăng thêm khí tức này thì sẽ thế nào? ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi. ͏ ͏ ͏

Đây mới là điều Giang Tả quan tâm, những chuyện khác không có gì đáng để hắn quan tâm cả. ͏ ͏ ͏

-͏ Không có bất kỳ ảnh hưởng nào, bởi vì bản thân Thiên Quyển cũng có khí tức này, sẽ không mang đến bất kỳ tác dụng phụ nào, Thiên Quyển dù sao vẫn là Thiên Quyển, cho dù chưa thức tỉnh thì vẫn là Thiên Quyển. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân trả lời. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu, nói cách khác chắc là Tô Kỳ sẽ không có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏

Kiếp trước thật ra cô cũng không bị ảnh hưởng chút nào. ͏ ͏ ͏

Ảnh hương duy nhất là cô đã trở thành Thánh nữ. ͏ ͏ ͏

Đó chính là ảnh hưởng không tên. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Ông có hiểu tình trạng của Thánh nữ Cửu Tịch không? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Tuy rằng tôi rất muốn trả lời, nhưng mà tôi không hiểu, có điều có thể xác định được một chuyện, Thánh nữ Cửu Tịch khi đó khác Cửu Tịch bây giờ. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng mà lại có điểm giống nhau, ͏ ͏ ͏

-͏ Thánh nữ Cửu Tịch chính là Cửu Tịch, nhưng cũng không phải là Cửu Tịch. ͏ ͏ ͏

Giang Tả yên lặng, đúng là Thánh nữ Cửu Tịch vẫn là Cửu Tịch. ͏ ͏ ͏

Chương 2155

Mà Cửu Tịch lại chính là Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Không nghĩ nhiều đến chuyện này nữa, Giang Tả lại mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy sau khi Thiên Quyển mới ra đời, kế hoạch của Đạo Thiên Nhất đã thành công, còn chuyện gì khác không? ͏ ͏ ͏

-͏ Thiên Quyển mới ra đời sinh ra vì thiên địa, Đạo Thiên Nhất ra đời vì Long, Cửu Tịch sinh ra cũng vì người nào đó. ͏ ͏ ͏

Nói đến đây Trí Tuệ lão nhân ngừng lại. ͏ ͏ ͏

Giang Tả rất kinh ngạc, sau đó hắn mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vì ai? ͏ ͏ ͏

-͏ Virus. ͏ ͏ ͏

Lời Trí Tuệ lão nhân nói khiến Giang Tả không thể nào hiểu nổi. ͏ ͏ ͏

-͏ Nói tiếng người. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏

-͏ Đây là chuyện sau này tôi mới biết được đấy, hai mươi mấy năm trước, trong thiên địa xuất hiện một con virus. ͏ ͏ ͏

-͏ Nói chính xác nó là một sinh mạng kỳ quái. ͏ ͏ ͏

-͏ Nó ra đời giống như lỗi BUG của thiên địa, nếu nó không chủ động xuất hiện, thiên địa sẽ không phát hiện ra. ͏ ͏ ͏

-͏ Đương nhiên chuyện có hại hay không cũng không biết. ͏ ͏ ͏

-͏ Để cân bằng với con virus này, khi không còn Thiên Quyển cũ nữa, Thiên Quyển mới đúng dịp sinh ra. ͏ ͏ ͏

-͏ Thiên Quyển sinh ra để đề phòng. ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu như nó vô hại, vậy thì không sao, nếu nó có hại, chỉ có thể dùng Thiên Quyển kiềm chế nó. ͏ ͏ ͏

-͏ Giống như Long vậy. ͏ ͏ ͏

Dừng một lát, Trí Tuệ lão nhân nói tiếp: ͏ ͏ ͏

-͏ Thực tế, tôi cảm thấy kế hoạch này rất thành công, nhìn tình hình trước mắt, có vẻ ức chế rất hoàn mỹ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Kế hoạch này ở kiếp trước được coi là thành công hay thất bại? ͏ ͏ ͏

Thất bại nhỉ? ͏ ͏ ͏

Thiên Quyển hoàn toàn không đủ hắn nhét kẽ răng. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả không muốn thảo luận chuyện này nữa, nếu như Thiên Quyển không có vấn đề gì, vậy thì thôi. ͏ ͏ ͏

Có điều đến lúc đó hắn phải kiểm tra lại một chút, chỉ có tự mình kiểm tra hắn mới yên tâm. ͏ ͏ ͏

-͏ Đạo Thiên Nhất đã thoát khỏi trói buộc từ lâu rồi, vì sao Thiên Bi Thần Chiến vẫn còn tiếp tục? ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi. ͏ ͏ ͏

-͏ Bị ép không còn cách nào khác. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân thở dài nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Thiên Quyển xuất hiện, nhưng mà cũng xảy ra vấn đề khác. ͏ ͏ ͏

-͏ Khi Đạo Thiên Nhất thành công thoát khỏi trói buộc, nhưng kế hoạch của hắn ta không có cách nào kết thúc. ͏ ͏ ͏

-͏ Muốn sống lại vẫn phải dựa vào Thiên Bi Thần Chiến, nhất là thân phận Thiên Quyển kết thúc, dẫn đến kế hoạc xuất hiện biến cố mới, căn bản không có cách nào khống chế. ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu tùy tiện thay đổi, chỉ dẫn đến thất bại. ͏ ͏ ͏

-͏ Thành công chính thức, không phải chiếm đoạt cơ thể người đã chết, mà là trở thành sinh mệnh mới ra đời. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng mà kế hoạch vĩnh viễn không theo kịp biến hóa. ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi vẫn cho rằng người kia đã điên rồi, sẽ không gây ảnh hưởng đến kế hoạch. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng mà ai ngờ còn bị ảnh hưởng ác hơn. ͏ ͏ ͏

-͏ Khi đó hắn luyện khí thất bại, chỉ là lấy cớ, thật sự do chính hắn bóp nát pháp bảo đã luyện thành, không phải do Chư Thiên quá ồn. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân có cảm giác giận mà không dám nói gì. ͏ ͏ ͏

Giang Tả kinh ngạc: ͏ ͏ ͏

-͏ Vì sao? ͏ ͏ ͏

Hắn không hiểu, điên rồi vì sao còn đáng sợ như vậy? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân nhìn Giang Tả, thở dài một hơi: ͏ ͏ ͏

-͏ Làm sao tôi biết được. ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Hắn cũng không biết, người đã lên cơn điên, ai biết được. ͏ ͏ ͏

Ngay cả khả năng suy luận cũng không có, nếu làm ra chuyện gì, cũng bình thường nhỉ? ͏ ͏ ͏

Có lẽ đơn giản là hắn chỉ muốn giết những người kia, sau đó tìm lý do vớ vẩn? ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, đã điên rồi, sao giết người vẫn phải tìm lý do? ͏ ͏ ͏

Quả nhiên, không thể giải thích vì sao. ͏ ͏ ͏

-͏ Bởi vì một vài lý do, bởi vì người kia xuất hiện, lựa chọn duy nhất của Đạo Thiên Nhất, cách giải thoát duy nhất là trở thành người lệ thuộc của Thiên kiếp. ͏ ͏ ͏

-͏ Sự thật chứng minh, đúng là an toàn. ͏ ͏ ͏

-͏ Đó là ngày hắn ngủ yên ngổn nhất, sau bao nhiêu năm. ͏ ͏ ͏

Giọng Trí Tuệ lão nhân có chút đắng chát. ͏ ͏ ͏

Sao có thể không đắng lòng? ͏ ͏ ͏

Mỗi ngày hắn ta đều lo lắng sẽ bị tìm thấy, vận may của người kia vô cùng tốt, nếu không phải hắn ta lợi hại, đã bị tìm thấy từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏

Đúng là không có đạo lý, người này có thể dễ dàng tìm đến chỗ hắn ta. ͏ ͏ ͏

May mà đối với người kia mà nói, chuyện người khác chạy trốn rất bình thường, nếu không hắn ta đã bị phát hiện rồi. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, nguyên nhân lớn nhất vẫn là Cửu Tịch đang đi theo người kia. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cảm thấy chuyện này có thể chấm dứt ở đây rồi, không có gì đáng để nhắc đến nữa. ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy sau khi trở thành người lên thuộc, ông làm gì? ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi. ͏ ͏ ͏

-͏ Cũng không làm gì nhiều, tất cả đều vận hành theo kế hoạch, dù sao khi đó Thiên kiếp xuất hiện rất ít. ͏ ͏ ͏

-͏ Cho nên vẫn chưa kịp làm gì người kia. ͏ ͏ ͏

-͏ Thời gian đã trôi qua lâu quá rồi, ký ức của tôi về những chuyện này căn bản không còn nữa. ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi chỉ nhớ, ngày nào đó, trong kho dữ liệu của Thiên kiếp xuất hiện một cơn chấn động, một "Người" không thuộc về thế giới này, đột nhiên chạy đến, quang minh chính đại chui vào. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng mà nguyên nhân chủ yếu khiến kho số liệu chấn động là, có người ở thế giới này chạm đến vĩnh hằng. ͏ ͏ ͏

Chương 2156

Giang Tả nhíu mày: ͏ ͏ ͏

-͏ Vĩnh hằng? ͏ ͏ ͏

Hắn cũng không biết đây là thứ gì. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi không biết, hoàn toàn không thể giải thích vì sao, nhưng mà nhìn biểu hiện của Thiên kiếp, thứ đó chính là vĩnh hằng. ͏ ͏ ͏

-͏ Sau đó thì sao? ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi. ͏ ͏ ͏

Hắn không tiếp tục xoắn xuýt chuyện về vĩnh hằng gì đó nữa. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân nhìn Giang Tả, một lúc lâu sau hắn ta nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Người chạm đến vĩnh hằng là một người đã chết rồi, sau khi hắn ta chết, "Người" kia mới chui vào. ͏ ͏ ͏

-͏ Bởi vì đối phương chạm đến vĩnh hằng, cho nên đã làm hắn kinh động. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy điều này, Giang Tả lập tức sững sờ. ͏ ͏ ͏

Đây là chuyện hắn vẫn không hiểu nổi, cho nên hắn vẫn luôn muốn tìm hiểu vì sao mình sống lại. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, hắn cảm thấy vô cùng hứng thú với chuyện này. ͏ ͏ ͏

-͏ Hắn là ai? ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Không biết, kho số liệu của Thiên kiếp không cách nào nắm bắt được, nhưng mà có thể xác định được một điều, hắn ta không phải người của thế giới này. ͏ ͏ ͏

Hắn ta mở miệng gọi người đã làm hắn kinh động, là phàm nhân. ͏ ͏ ͏

Một câu phàm nhân đã có thể chứng tỏ địa vị của người kia. ͏ ͏ ͏

Giang Tả hít sâu một hơi nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Sau đó thì sao? ͏ ͏ ͏

-͏ Tồn tại đó muốn cho người kia một điều ước, hắn ta sẽ thực hiện. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng mà người kia đã chết rồi, cho nên Thánh nữ Cửu Tịch đang bị cầm tù ước thay cho hắn. ͏ ͏ ͏

Giang Tả yên lặng lắng nghe, chuyện này hắn không biết, hoàn toàn không biết chút nào. ͏ ͏ ͏

Hắn không biết mình đã dẫn người nào ra, cũng không biết cuối cùng đã xảy ra chuyện gì. ͏ ͏ ͏

Trong lòng Giang Tả đã có suy đoán, nhưng mà hắn lại không dám nghĩ đến. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Sao ông điều tra được chỗ kia? ͏ ͏ ͏

Nơi đó có lực lượng của hắn, cho dù hắn đã chết, cũng không có ai trong thế giới này có thể xuyên qua lực lượng của hắn, nhìn thấy chuyện bên trong. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Bởi vì tồn tại không biết kia xuất hiện, kho dữ liệu của Thiên kiếp qua đó, không gian cũng vặn vẹo khác thường, cho nên tôi đã quan sát được. ͏ ͏ ͏

Giang Tả yên lặng một lát, sau đó nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiếp tục đi. ͏ ͏ ͏

-͏ Cửu Tịch nói ra nguyện vọng với tồn tại kia, cô hy vọng, bắt đầu lại mọi chuyện. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân nhìn Giang Tả một cái, thấy đối phương không bị kích động, hắn ta mới nói tiếp: ͏ ͏ ͏

-͏ Tồn tại kia đã đồng ý, nhưng mà hắn ta chỉ cho một mình người hắn chú ý trùng sinh. ͏ ͏ ͏

-͏ Cửu Tịch đã đồng ý. ͏ ͏ ͏

Cho nên dòng thời gian bị quay ngược lại, toàn bộ thế giới đã bắt đầu đảo ngược. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên vẫn có ngoại lệ, đó chính là Thiên kiếp. ͏ ͏ ͏

Kho dữ liệu Thiên kiếp là tồn tại rất đặc biệt, nó vừa thuộc về thế giới này, nhưng lại siêu thoát thế giới này. ͏ ͏ ͏

Coi như Thiên kiếp được ưu đãi. ͏ ͏ ͏

Thiên kiếp bị nghịch chuyển, nhưng mà dữ liệu vẫn được bảo vệ. ͏ ͏ ͏

Tôi cũng bị nghịch chuyển, nhưng mà kho dữ liệu của Thiên kiếp cho tôi lựa chọn. ͏ ͏ ͏

-͏ Một là nghịch chuyển theo thiên địa, bỏ đi tư cách lệ thuộc, hai là để dữ liệu ghi chép lại sự lệ thuộc, sau khi nghịch chuyển kết thúc, có thể trực tiếp khôi phục chuyện lệ thuộc. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân đau khổ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Thiên kiếp biết rõ vạn vật đã nghịch chuyển, ý của nó là, cơ hội báo thù của nó đã đến, cho nên nó cần tôi. ͏ ͏ ͏

-͏ Đáp án của tôi rất đơn giản, tôi chọn cái sau. ͏ ͏ ͏

-͏ Bởi vì chỉ có lệ thuộc vào Thiên kiếp, tôi mới có thể lấy lại được một chút trí nhớ. ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi hiểu có được thì phải có mất, tôi buông tha cho tự do, chính vì những ký ức này. ͏ ͏ ͏

Dù sao chắc chắn kế hoạch lần này sẽ thất bại, thà rằng chọn cách thứ hai, đây là suy nghĩ của Trí Tuệ lão nhân lúc đó. ͏ ͏ ͏

Giang Tả yên lặng, hắn không biết mình có nên bỏ thời gian suy nghĩ về chuyện này không, chuyện này thật sự quan trọng sao? ͏ ͏ ͏

Quan trọng, rất quan trọng. ͏ ͏ ͏

Cho nên những chuyện quá đáng hắn làm đời trước, Tô Kỳ đã bỏ qua cho hắn như vậy sao? ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Khi trời sắp tối, Tô Kỳ đã thức giấc. ͏ ͏ ͏

Chuyện đầu tiên Tô Kỳ hỏi khi vừa thức dậy là, tình hình thế nào rồi. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà cô còn chưa kịp mở miệng, đã nghe thấy giọng Tĩnh Nguyệt ở bên cạnh truyền đến: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư bá vãn đang đánh nhau với Chư Thiên, tạm thời coi như đã ổn, vẫn không thấy bóng dáng em rể đâu. ͏ ͏ ͏

-͏ Đoạn Kiều vẫn đang nghĩ cách tìm quả lê cho Hồng Thự, tiểu ma tu kia vẫn đang nhảy nhót, tổng hợp lại để đoán, thì tiểu Giang không có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ xem phát trực tiếp, lúc phát hiện mọi chuyện đúng như lời sư tỷ vừa nói, Tô Kỳ mới thở phào nhẹ nhõm. ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, chị nói xem, có phải em quá nhạy cảm không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hỏi. ͏ ͏ ͏

Chương 2157

Tĩnh Nguyệt không trả lời vấn đền này, mà nhìn về phía Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiểu oán phụ, đột nhiên chị nhớ tới một chuyện, em nói xem nếu em trở thành Thánh nữ, không thể ở bên tiểu Giang nữa, vậy em sẽ làm thế nào? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói không thèm suy nghĩ: ͏ ͏ ͏

-͏ Đương nhiên là phản bội, chạy trốn đi tìm Tả ca, ở bên cạnh anh ấy rồi. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Ý chị là, em trở thành Thánh nữ chân chính, chính là khiến thiếu nữ trong cấm địa đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ do dự một lát, sau đó nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy vẫn còn là em sao? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Không biết nữa, nhưng mà nếu như có chuyện như vậy, em còn có thể ở bên cạnh tiểu Giang không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lập tức lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Không thể. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vì sao? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ chu môi: ͏ ͏ ͏

-͏ Chuyện này không phải bắt em nhìn Tả ca ở bên người con gái khác sao? Thà em chết đi còn hơn. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt cảm thấy buồn cười, đây đúng là căn bệnh của tiểu oán phụ. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tĩnh Nguyệt lại hỏi tiếp: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy em sẽ làm gì? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Phản bội Thánh Địa, đi theo Tả ca, lỡ như có người con gái khác tới gần anh ấy thì phải làm sao? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt cạn lời: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Đúng là bệnh nặng quá rồi. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt ngẫm nghĩ một chút rồi lại hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu tình hình nghiêm trọng hơn, không có cách nào thay đổi được chuyện này thì sao? ͏ ͏ ͏

-͏ Em sẽ làm thế nào? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không làm thế nào cả, tiếp tục đi theo. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Em cứ đi theo như vậy, lỡ cậu ta thích em thì sao? ͏ ͏ ͏

Tô kỳ: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Lúc này Tô Kỳ có chút khó chịu muốn khóc: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, chị đừng bắt nạt người ta như vậy. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Em nói xem, đến lúc đó em phải làm sao? ͏ ͏ ͏

Tô kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tự mình hủy dung, nếu không thì thay đổi giới tính, cho anh ấy buồn nôn. ͏ ͏ ͏

Quá độc ác. ͏ ͏ ͏

Trong lòng Tĩnh Nguyệt nghĩ như vậy. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, sao đột nhiên chị lại muốn hỏi chuyện này? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Chỉ là đột nhiên nghĩ đến, tò mò hỏi thôi. ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu như trong tình hình đó, đột nhiên có người nói có thể cho em một điều ước, em sẽ làm thế nào? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói thẳng: ͏ ͏ ͏

-͏ Chắc chắn là biến mình lại như ban đầu, sau đó ở bên Tả ca. ͏ ͏ ͏

-͏ Còn có điều ước nào khác sao? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt ngẫm nghĩ một lát, sau đó gật đầu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em nói cũng đúng, đúng là tính cách của Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy nếu như khi đó đã xảy ra một vài chuyện không thể nào cứu vãn được thì sao? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ tò mò hỏi lại: ͏ ͏ ͏

-͏ Chuyện gì? Chuyện gì cũng không thể khiến em thay đổi điều ước kia. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt suy nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiểu Giang vô địch thiên hạ, phá hủy Thánh Địa, giết rất nhiều người trong giới tu luyện, cả thế giới đều đối địch với cậu ta, cậu ta còn chán ghét chuyện em đi theo, đã quên mất sự tồn tại của Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

-͏ Lúc đó em sẽ làm thế nào? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vẫn không thay đổi, em vẫn muốn ở bên Tả ca. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chị chết rồi cũng như vậy? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ quay đầu đi không đáp. ͏ ͏ ͏

-͏ Em đúng là đồ không có lương tâm, vậy nếu như tiểu Giang đã chết thì sao? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt hỏi. ͏ ͏ ͏

Do dự một lát, Tĩnh Nguyệt lại nói tiếp: ͏ ͏ ͏

-͏ Nhớ kỹ, em vẫn có một điều ước, em không còn là em nữa, tiểu Giang đã chết rồi. ͏ ͏ ͏

-͏ Lúc này em sẽ ước điều gì? ͏ ͏ ͏

-͏ Hừ, sư tỷ, nếu chị lại nói lung tung, em sẽ không ngủ với chị nữa. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu không phải em đang mang thai, ai thẻm quan tâm đến em. ͏ ͏ ͏

-͏ Chị chỉ ví dụ thôi, em sẽ lựa chọn thế nào? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt hỏi lại, sau đó nhìn Tô Kỳ, chờ đợi đáp án của cô. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chuyên này có gì phải chọn, chắc chắn em sẽ chọn bắt đầu lại từ đầu. ͏ ͏ ͏

-͏ Tiểu Giang sống lại, em vẫn là chính mình, quay lại lịch sử một lần nữa, khả năng sẽ xuất hiện biến hóa long trời lở đất. ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu không thay đổi được, vậy thì lại chờ đến lúc đó ước lại lần nữa chứ sao. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nhìn chằm chằm vào Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ăn gian, sao có thể ước điều như vậy? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhìn Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy sư tỷ sẽ ước điều gì? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đương nhiên phải thành tâm rồi, vừa có thể quay về, vừa có thể gặp được tỷ rỷ và tiểu Giang sống lại. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ khinh thường, đây là bao nhiêu điều ước? ͏ ͏ ͏

Còn không bằng điều ước của cô. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt không để ý đến Tô Kỳ nữa, chỉ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vừa rồi ông chủ quán đậu phụ đưa canh tới, em mau uống đi. ͏ ͏ ͏

-͏ Biết rồi. ͏ ͏ ͏

Nói xong Tô Kỳ định đi đánh răng rồi ăn cơm, đêm nay cô lại muốn thức đêm. ͏ ͏ ͏

Nghĩ đến đó, Tô Kỳ tò mò nhìn Tĩnh Nguyệt hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, chị cũng không ngủ được sao? Tuy rằng Ngũ giai không cần ngủ, nhưng mà thức đêm không tốt cho làn da. ͏ ͏ ͏

Chương 2158

Tĩnh Nguyệt quay đầu nhìn về phía Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chị là Thánh nữ, có hai hình thái, ban ngày một cái, ban đêm một cái, sao có chuyện thức đêm? ͏ ͏ ͏

Vừa nói cô còn vừa giơ hai ngón tay lên bẻ xuống. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ lập tức sững sờ: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Nếu không bắt buộc phải làm Thánh nữ, cô cũng muốn có hai hình thái, sau đó Giang Tả sẽ xong đời. ͏ ͏ ͏

Viễn Cổ Chiến Trường. ͏ ͏ ͏

Trong chiến trường vô số đạo đang không ngừng va chạm vào nhau. ͏ ͏ ͏

Một mình Kiếm Thập Tam ngăn cản tất cả công kích của mọi người, chém giết phần lớn cường giả. ͏ ͏ ͏

Chư Thiên càng đánh càng kinh hãi. ͏ ͏ ͏

Vì sao? ͏ ͏ ͏

Bởi vì người này thế mà càng đánh lại càng mạnh, tuy rằng hắn cũng bị thương, nhưng mà đúng là hắn đang không ngừng trở nên mạnh mẽ. ͏ ͏ ͏

Tốc độ vô cùng nhanh. ͏ ͏ ͏

Nếu tiếp tục như vậy, nói không chừng Chư Thiên sẽ phải thất bại. ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này đột nhiên Kiếm Thập Tam lui lại. ͏ ͏ ͏

Hắn lui về phía xa. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam vừa lui lại, đã trực tiếp ảnh hưởng đến vô số người. ͏ ͏ ͏

Có người của Chư Thiên, cũng có người của Nhân tộc. ͏ ͏ ͏

Bởi vì chỉ cần vặn ngã được người này, khả năng Nhân tộc sẽ xong đời, ai có thể không để ý đến chứ. ͏ ͏ ͏

Lúc này có vô số người đều đang nhìn chằm chằm vào Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch đang nhìn trận pháp của Thánh Địa, bà vô thức nhéo tay mình một cái, trong lòng có chút căng thẳng, dường như bà đang lo lắng Kiếm Thập Tam sẽ đột ngột ngã xuống. ͏ ͏ ͏

Những người khác cũng nín thở nhìn Kiếm Thập Tam, không ai biết tình hình Kiếm Thập Tam lúc này ra sao, rốt cuộc hắn còn có thể tiếp tục nữa hay không. ͏ ͏ ͏

Tiêu Tiểu Mặc hỏi Long: ͏ ͏ ͏

-͏ Long tiền bối, ngài thấy thế nào? ͏ ͏ ͏

Long nhìn Tiêu Tiểu Mặc nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Xem bằng mắt rồng. ͏ ͏ ͏

Tiêu Tiểu Mặ: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Long tiền bối biến thành như vậy từ bao giờ? ͏ ͏ ͏

Bị người nào đó dạy hư rồi. ͏ ͏ ͏

Sơ Thanh lập tức nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Dùng mắt rồng xem, có thể nhìn xuyên qua bề ngoài, nhìn thấu bản chất, ý của Long tiền bối là, dùng mắt rồng xem, có thể trực tiếp nhìn thấy đáp án. ͏ ͏ ͏

Tiêu Tiểu Mặc: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Cô dám đánh cược là, tất cả người ở đây đều nghĩ sai. ͏ ͏ ͏

Ai biết dùng mắt rồng xem, lại có ý như vậy. ͏ ͏ ͏

Thiên Dương đạo nhân lập tức nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng mà chúng tôi không có mắt rồng. ͏ ͏ ͏

Long nhìn một họ một cái, sau đó trực tiếp phát ra khí tức, khí tức này lập tức vây quanh mọi người, lúc này khi bọn họ theo dõi, đã có thể nhìn ra được. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam bị thương không nhẹ, nhưng lực lượng của hắn vẫn ổn định thần kỳ. ͏ ͏ ͏

Có thể nói là không chút gợn sóng, nói cách khác, là không có gì đáng ngại. ͏ ͏ ͏

Trần Ức tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Nhìn qua có vẻ Kiếm Thập Tam đại tiền bối không có vấn đề gì, vậy tại sao hắn phải dừng tay lại? ͏ ͏ ͏

Người này ngay cả thở gấp cũng không có, không cần thiết phải dừng lại chứ? ͏ ͏ ͏

Có điều khả năng chuyện này quá thâm sâu, bọn họ xem không hiểu. ͏ ͏ ͏

Long nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiếp tục xem sẽ biết. ͏ ͏ ͏

Long không muốn nói, những người khác cũng không có cách nào. ͏ ͏ ͏

Thật ra Long rất kinh ngạc, về lý thuyết, lực lượng của Kiếm Thập Tam không đủ để ngăn cản ba người kia, nhưng Kiếm Thập Tam vãn cứng rắn chặn lại. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa nó đã quan sát Trường Sinh Long, đối phương không hề có dấu hiệu muốn sử dụng Trường Sinh Long. ͏ ͏ ͏

Điều kinh khủng hơn chính là, Kiếm Thập Tam đang trở nên mạnh mẽ, càng lúc càng mạnh. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam dừng lại bởi vì vừa rồi lực lượng vốn đang rất mạnh, đột nhiên lại hạ xuống. ͏ ͏ ͏

Không phải lực lượng khô kiệt, mà là, tấn chức. ͏ ͏ ͏

Không phải tu vi tấn chức, mà là đạo tấn chức, người này đúng là vô cùng khủng bố. ͏ ͏ ͏

Đột nhiên nó phát hiện ra, người này đúng là có tư cách đứng ngang hàng với Phá Hiểu kia. ͏ ͏ ͏

Thiên tư như vậy, mạnh hơn Đạo Thiên Nhất nhiều. ͏ ͏ ͏

Đạo Thiên Nhất còn không so được, chứ đừng nói đến nó, căn bản không có cách nào sánh bằng. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, vừa rồi Kiếm Thập Tam có chút lĩnh ngộ, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng mà cũng coi như có chút trợ giúp. ͏ ͏ ͏

Hắn cúi đầu nhìn Tiên Linh kiếm nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Cực hạn. ͏ ͏ ͏

Tiên Linh kiếm rung lên một cái, cuối cùng lại yên tĩnh. ͏ ͏ ͏

Trông thấy Tiên Linh kiếm yên tĩnh, Kiếm Thập Tam buông nó ra, sau đó Tiên Linh kiếm lập tức chui vào trong hư không. ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người đều cho rằng Tiên Linh kiếm đã rời khỏi chỗ này, nhưng không, Tiên Linh kiếm đã dung hợp vào trong Hư Thiên Kiếm Vực, sau đó vô số thanh xuất hiện kiếm trong hư không sau lưng Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏

Những thanh kiếm này trực tiếp nhằm vào đám người của Chư Thiên. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam nhìn từng người của Chư Thiên nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đã hai ngày rồi, nên kết thúc thôi. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy những lời Kiếm Thập Tam nói, tất cả mọi người đều cảm thấy kẻ này rất ngông cuồng. ͏ ͏ ͏

Qua hai ngày rồi, chấm dứt Thiên Bi Thần Chiến thôi? ͏ ͏ ͏

Từ xưa đến nay chưa từng có chuyện như thế này. ͏ ͏ ͏

Thiên Bi Thần Chiến thường kéo dài rất lâu. ͏ ͏ ͏

Đánh nhau mười năm, trăm năm là chuyện bình thường. ͏ ͏ ͏

Người này lại dám nói đã hai ngày rồi, nên kết thúc, rốt cuộc là ai cho hắn lòng tin ấy? ͏ ͏ ͏

Ngay cả đám người Tửu Sinh đạo tu và Ngạo Vô Cực ma tu cũng cảm thấy những lời này có chút quá đà. ͏ ͏ ͏

Chương 2159

Mặc Ngôn ở bên cạnh lập tức nói nhỏ: ͏ ͏ ͏

-͏ Không phải nên cảm thấy tự hào, vì cường giả Nhân tộc đời này, khinh thường Chư Thiên như thế, xem Chư Thiên không ra gì cả hay sao? ͏ ͏ ͏

-͏ Thua người không thua trận, tỏ rõ khí thế trước, đã thắng một nửa rồi. ͏ ͏ ͏

Trước đây Mặc Ngôn cũng như vậy, thứ Mặc Ngôn ma tu cô dựa vào chính là thanh danh. ͏ ͏ ͏

So về sự kiêu ngạo, Mặc Ngôn ma tu cô cũng không thấp hơn ai. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ trong khu vực ma tu, cô cũng là người có danh tiếng, đa số người cùng thế hệ trông thấy cô đều phải đi đường vòng. ͏ ͏ ͏

Ngay cả một vài tiểu tiền bối, nghe thấy tên cô cũng phải nhíu mày một cái. ͏ ͏ ͏

Có điều lời Mặc Ngôn vừa nói, tất nhiên đã bị rất nhiều người nghe thấy. ͏ ͏ ͏

Nghĩ lại thì cũng đúng, nhưng mà sao bọn họ vẫn cảm thấy hơi quá đáng nhỉ? ͏ ͏ ͏

Bởi vì không thực tế, bởi vì tất cả mọi người đều cảm thấy không làm được. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, không ai tin tưởng lời Kiếm Thập Tam nói. ͏ ͏ ͏

Nếu có, vậy thì chỉ có một người là Nguyệt Tịch. ͏ ͏ ͏

Nếu như có người thứ hai, vậy thì chỉ có thể là Giang Tả thôi, nhưng mà lúc này Giang Tả không hề để ý đến nơi này. ͏ ͏ ͏

Bây giờ hắn vẫn đang yên lặng suy nghĩ. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam đứng nơi đó, sau lưng hắn có vô số thanh kiếm, dường như lúc nào cũng có thể công kích. ͏ ͏ ͏

Lúc này người của Chư Thiên cũng không định chờ đợi nữa. ͏ ͏ ͏

Ba gã Chí cao kia nhíu mày, bọn họ đều cảm thấy khó giải quyết. ͏ ͏ ͏

-͏ Đừng để Tần Võ Vương thứ hai ra đời, cũng đừng che giấu nữa. ͏ ͏ ͏

Người Chí cao thứ nhất mở miệng nói. ͏ ͏ ͏

Hắn ta là kẻ đã đánh với Kiếm Thập Tam lâu nhất, hắn cũng cảm thấy rất khó giải quyết người này, người này rất cường đại. ͏ ͏ ͏

Tốc độ trưởng thành của đối phương quá nhanh, nhanh đến mức hắn còn có cảm giác người này đang dùng bọn họ để luyện tập, ͏ ͏ ͏

Hơn nữa người này còn chưa dùng hết sức, nếu không bọn họ đã bị diệt vong rồi. ͏ ͏ ͏

Chí cao thứ hai nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Biết rồi, giải quyết hắn nhanh lên. ͏ ͏ ͏

Chí cao thứ ba gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Dù sao chúng ta cũng không cần thắng, nhưng mà mảnh đất của Nhân tộc có rất nhiều chỗ tốt với thế giới chúng ta, về mặt lý thuyết chúng ta không có xung đột lợi ích. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, căn bản bọn họ không cần thắng. ͏ ͏ ͏

Đã có một Chí cao Thiên Quyển rồi, bọn họ không cần người thứ hai. ͏ ͏ ͏

Có thêm một người nữa, chỉ khiến miếng bánh của bọn họ nhỏ đi mà thôi. ͏ ͏ ͏

Từ khi nào một thế giới lại cần đến hai chúa tể? ͏ ͏ ͏

Chỉ có khu vực của Nhân tộc mới có chuyện này. ͏ ͏ ͏

Điều này khiến bọn họ càng thèm muốn mảnh đất Nhân tộc hơn. ͏ ͏ ͏

Phải biết rằng, Tần Võ Vương không phải Thiên Quyển, nhưng Chư Thiên chưa bao giờ có Chí cao mạnh như vậy. ͏ ͏ ͏

Bọn họ muốn tìm hiểu về mảnh đất của Nhân tộc. ͏ ͏ ͏

Có lẽ sẽ tìm thấy con đường tiến về phía trước, bọn họ đã dậm chân tại chỗ quá lâu rồi. ͏ ͏ ͏

Sau khi ba người thống nhất ý kiến, bọn họ đang định ra tay. ͏ ͏ ͏

Lúc này đám cường giả của Chư Thiên có mặt ở đây, cũng bắt đầu tấn công, chỉ cần bọn họ dùng đạo của mình kết hợp với nhau, sau đó công kích là được rồi. ͏ ͏ ͏

Số lượng nhiều đến mức nào đó có thể thay đổi về chất. ͏ ͏ ͏

Khi bọn họ đang muốn tấn công, đột nhiên bọn họ lại nghe thấy tiếng nước chảy. ͏ ͏ ͏

Tạch, tạch. ͏ ͏ ͏

Giống như tiếng nước chảy, lại giống giọt nước rơi xuống. ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người đều kinh ngạc. ͏ ͏ ͏

Khi bọn họ nhìn lại, đột nhiên bọn họ phát hiện ra, không biết từ khi nào, bọn họ đã ở trên mặt hồ rồi. ͏ ͏ ͏

Không đúng, là hồ nước đột nhiên xuất hiện. ͏ ͏ ͏

Sau đó bọn họ trông thấy một người con gái, người con gái này ngồi ở chỗ khác đang quay lưng về phía mọi người, chân cô đang ddpj xuống mặt nước. ͏ ͏ ͏

Giống như đang nghịch nước vậy. ͏ ͏ ͏

Sau đó bọn hon nhanh chóng phát hiện ra, người này chỉ có bóng lưng, cho dù nhìn ở góc độ nào cũng chỉ thấy bóng lưng. ͏ ͏ ͏

Lúc này Nguyệt Tịch đang ở trong cấm địa, vòng tay trên người bà bỗng nhiên phát sáng. ͏ ͏ ͏

Bà cảm thấy bản thân đang cộng minh với vòng tay. ͏ ͏ ͏

Đây chính là thanh kiếm sắc bén nhất trong tay mà Kiếm Thập Tam nói đến. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, hồ nước xuất hiện chính là Thánh thú hồ, bóng lưng thiếu nữ trong hồ chính là Nguyệt Tịch. ͏ ͏ ͏

Đây chính là hạch tâm đạo của Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏

Đám người Chư Thiên có chút kinh hãi, thế mà bọn họ không có cách nào đánh tan mảnh hồ này. ͏ ͏ ͏

Đây không phải là tin tức tốt gì. ͏ ͏ ͏

Biện pháp duy nhất chính là tiến công. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà khi bọn họ nghĩ như vậy, tất cả kiếm ở sau lưng Kiếm Thập Tam đã chủ động tấn công trước. ͏ ͏ ͏

Đây là ý chí của Tiên Linh kiếm, cũng là ý chí của Tiên Linh Phủ chủ. ͏ ͏ ͏

Tất cả kiếm, đều muốn ngăn cản lại những công kích kia cho Kiếm Thập Tam, muốn tranh thủ thời gian để Kiếm Thập Tam có thể ngưng tụ thanh kiếm trong tay hắn. ͏ ͏ ͏

Khi bóng dáng kia xuất hiện, rất nhiều người bị kinh động. ͏ ͏ ͏

Chương 2160

Khỏi phải nó đến đám người Tửu Sinh đạo tu, một đám chưa trải sự đời, không thể nào biết được người này là ai. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ hưng phấn nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, sư tỷ, chị xem kìa, sư phụ lại lên sóng trực tiếp rồi. ͏ ͏ ͏

-͏ Biết rồi, biết rồi, tiểu oán phụ, em đừng nhảy nhót lung tung có được không? Tĩnh Nguyệt giữ Tô Kỳ lại, giọng cô vô cùng bất đắc dĩ. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ dừng lại nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, có phải sư bá muốn dùng đại chiêu rồi không? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Chắc là vậy, lần trước khi đối kháng với Thiên kiếp, sư bá cũng dùng chiêu này. ͏ ͏ ͏

Nhìn bề ngoài có vẻ như chỉ khi nào đến tuyệt cảnh, sư bá mới có thể dùng chiêu này. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ có chút lo lắng: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy sau khi dùng xong chiêu này, còn tiếp tục đánh nữa không? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Không biết nữa, có điều, lỡ như đám người kia đều bị chiêu này đánh gục hết thì sao? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nghĩ một chút rồi hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ cảm thấy có thể sao? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nhún vai thật thà nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không biết. ͏ ͏ ͏

Chuyện kiểu này căn bản cô không thể nào biết được, căn bản không có cách nào căn cứ vào hiện trường để phán định. ͏ ͏ ͏

Hoặc là nên nói, rất ít người có thẻ phán định. ͏ ͏ ͏

Bao gồm cả Long. ͏ ͏ ͏

Nó cũng không thể nào nhìn thấu được tất cả mọi chuyện, không cách nào biết được Kiếm Thập Tam sẽ thắng hay bại. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà nếu Kiếm Thập Tam không thể phát ra chiêu này, vậy chắc chắn là thua không thẻ nghi ngờ. ͏ ͏ ͏

Trừ khi trước mũi kiếm của hắn, không hề có kẻ địch nào nữa. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà có thể sao? ͏ ͏ ͏

Trực giác của Long nói cho nó biết, không thể nào có chuyện này. ͏ ͏ ͏

Chí cao dễ giết lắm sao? Cho dù có thể đánh bại, cũng không giết được. ͏ ͏ ͏

Nếu không thì sao nó có thể còn sống đến ngày nay? ͏ ͏ ͏

Ngay cả Đạo Thiên Nhất cũng không giết được nó, hoặc là nói rất khó giết chết nó. ͏ ͏ ͏

Nếu không thì khả năng Đạo Thiên Nhất đã trực tiếp giết nó rôi. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà sau đó nó lại nhíu mày, bởi vì nó trông thấy mảnh hồ kia đang thu hẹp lại. ͏ ͏ ͏

Nó càng nhíu mày vết nhăn càng sâu. ͏ ͏ ͏

Thiên Dương đạo nhân trông thấy thế lập tức hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Long tiền bối, đã xảy ra chuyện gì sao? ͏ ͏ ͏

Lúc này Long đang nhíu mày đột nhiên chuyển sang thành chấn kinh, sau đó là vô cùng khiếp sợ. ͏ ͏ ͏

-͏ Lui lại. ͏ ͏ ͏

Long bỗng nhiên nói. ͏ ͏ ͏

Thiên Dương đạo nhân không hiểu nổi, đám Tiêu Tiểu Mặc cũng không hiểu, Long đang bảo bọn họ lui lại sao? ͏ ͏ ͏

Không đợi bọn họ kịp mở miệng hỏi, Long lập tức quát to: ͏ ͏ ͏

-͏ Bảo người ở bên trong lập tức lui lại, nhanh lên. ͏ ͏ ͏

Tiêu Tiểu Mặc khiếp sợ, cô chưa bao giờ thấy Long tiền bối thất thố như vậy. ͏ ͏ ͏

Không nói hai lời, Tiêu Tiểu Mặc lập tức lấy điện thoại ra, gọi cho đám Lục Nguyệt Tuyết. ͏ ͏ ͏

Lúc này ở bên trong, Đoạn Kiều vẫn đang phát trực tiếp. ͏ ͏ ͏

Nhưng đột nhiên nó nhíu mày lại: ͏ ͏ ͏

-͏ Không đúng. ͏ ͏ ͏

Hồng Thự: ͏ ͏ ͏

-͏ Cạc? ͏ ͏ ͏

Dường như nó đang muốn hỏi, không đúng chỗ nào? Có phải đã nghĩ ra vẫn chưa cho ta ăn lê có đúng không? ͏ ͏ ͏

Đám Tửu Sinh đạo tu cũng nhìn về phía Đoạn Kiều, bọn họ không hiểu lắm, chỗ nào không đúng hả? ͏ ͏ ͏

Đoạn Kiều nhìn chằm chằm vào Kiếm Thập Tam, nó không nói gì. ͏ ͏ ͏

Hồng Thự vẫn đang kêu: ͏ ͏ ͏

-͏ Cạc cạc? ͏ ͏ ͏

Sau đó Đoạn Kiều lập tức lấy lại tinh thần nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đừng cạc nữa, rút lui, chạy nhanh lên. ͏ ͏ ͏

Hồng Thự không hiểu nổi, không phải nó sẽ cho nó quả lê để ăn sao? ͏ ͏ ͏

Đám người Ngạo Vô Cực ma tu cũng thấy kỳ lạ, tại sao phải trốn? ͏ ͏ ͏

Lúc này Xích Huyết Đồng Tử cũng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chúng tôi nhận được tin tức, Long tiền bối bảo chúng ta lập tức lui lại, càng xa càng tốt. ͏ ͏ ͏

-͏ Nói phải đi ngay lập tức. ͏ ͏ ͏

Tửu Sinh đạo tu khiếp sợ, nếu như một người nói như vậy thì chưa tính, nhưng mà cả Đoạn Kiều và Long cùng đưa ra quyết định này. ͏ ͏ ͏

Vậy thì không bình thường nữa. ͏ ͏ ͏

Bọn họ không do dự chút nào, lập tức mang theo đám Xích Huyết Đồng Tử chạy trốn khỏi chỗ này. ͏ ͏ ͏

Còn về Đoạn Kiều, nó đã chạy từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏

Nó sẽ chờ Hồng Thự chạy cùng sao? ͏ ͏ ͏

Không thể nào, nó để Hồng Thự tự chạy, còn nó trực tiếp mở truyền tống, đi thẳng tới phòng tuyến sau cùng, trốn đến nơi sâu nhất rồi. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh đám người Tửu Sinh đạo tu cũng đã tới nơi. ͏ ͏ ͏

Vừa đến nơi, bọn họ lại nghe thấy Đoạn Kiều nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không được, vẫn quá gần, được rồi, đừng phát trực tiếp nữa, chạy trốn tiếp đi. ͏ ͏ ͏

-͏ Phải kéo tiểu Thủy qua làm hộ thuẫn mới được. ͏ ͏ ͏

Sau đó Đoạn Kiều lấy một chậu nước ra, bắt đầu câu cá, còn Hồng Thự vẫn tiếp tục cầm điện thoại phát trực tiếp, ͏ ͏ ͏

Đám người đang xem trực tiếp, tất cả đều không hiểu gì. ͏ ͏ ͏

Vì sao đột nhiên lại lui về phía sau, hơn nữa vì sao vừa rồi lại nói phải lui lại? ͏ ͏ ͏

Sắp đánh đến nơi đó sao? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhìn Tĩnh Nguyệt không nói lời nào, dường như đang chờ câu trả lời của sư tỷ cô. ͏ ͏ ͏

-͏ Chị biết mình rất đẹp rồi. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt từ từ nói. ͏ ͏ ͏

Tô kỳ: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Sau đó Tĩnh Nguyệt lại nói tiếp: ͏ ͏ ͏

-͏ Xem thử trước đã, rõ ràng những người kia cũng rất tò mò, chắc chắn bọn họ sẽ hỏi Đoạn Kiều. ͏ ͏ ͏

Nghĩ một lúc Tô Kỳ thấy cũng đúng, cho nên cô lại yên tĩnh chờ đợi. ͏ ͏ ͏

Trong phòng phát trực tiếp, rất nhiều người đều không bình tĩnh được nữa, bọn họ đều lo lắng sẽ bị công phá. ͏ ͏ ͏

Chương 2161

Sau đó phòng phát trực tiếp bị cấm nói chuyện. ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người chỉ có tư cách xem. ͏ ͏ ͏

Nhưng rất nhanh trên màn hình lại hiện ra vô số khen thưởng. ͏ ͏ ͏

"A, chỉ có thể nói chuyện qua việc khen thưởng Linh thạch." ͏ ͏ ͏

"Mà khen thưởng có giới hạn cao nhất, nên chúng ta chỉ có thể nói mấy câu thôi." ͏ ͏ ͏

"Tôi muốn làm bia đỡ đạn, chết trong lúc bị tấn công, còn không bằng chết trong lúc tử thủ." ͏ ͏ ͏

Trông thấy những lời này, vài vị đại lão thở dài bất đắc dĩ, bọn họ cũng muốn đi. ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc, ngay cả tư cách làm bia đỡ đạn cũng không có. ͏ ͏ ͏

Đại đạo giả cũng không thể tìm thấy vị trí Thiên Bi Thần Chiến. ͏ ͏ ͏

Căn bản không có cách nào cả. ͏ ͏ ͏

Dù sao hai người kia cũng chướng mắt bọn họ. ͏ ͏ ͏

Ở một chỗ khác trên mặt biển, đạo sĩ đứng ở nơi đó, bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Bần đạo có một tạo hóa, muốn tặng cho người có duyên. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng mà không biết đi đâu để lấy tiền, mãi vẫn chưa tặng ra ngoài được. ͏ ͏ ͏

-͏ Xem ra chỉ có thể cho nợ thôi. ͏ ͏ ͏

-͏ Nói ra thì, vì loại người hung ác kia, tôi đã lỗ mất bao nhiêu tạo hóa, một viên Linh thạch cũng không thu được. ͏ ͏ ͏

Dứt lời trong tay đạo sĩ lập tức ngưng tụ một quả cầu lực lượng, quả cầu này trực tiếp lao về phía Viễn Cổ Chiến Trường. ͏ ͏ ͏

Trong Viễn Cổ Chiến Trường, mảnh hồ kia càng ngày càng nhỏ lại. ͏ ͏ ͏

Gàn như chỉ còn một chút cuối cùng nữa thôi. ͏ ͏ ͏

Ba vị Chí cao kia nhíu mày: ͏ ͏ ͏

-͏ Không ổn, phải ngăn hắn lại. ͏ ͏ ͏

Vốn dĩ bọn họ cho rằng không có chuyện gì, bây giờ cuối cùng mới phản ứng lại. ͏ ͏ ͏

Mặc dù có thanh kiếm đặc biệt ngăn cản bọn họ, nhưng nếu bọn họ muốn đột phá, vẫn có thể làm được. ͏ ͏ ͏

Trong lòng ba người đều giận dữ, rõ ràng bọn họ vẫn chưa dùng toàn lực. ͏ ͏ ͏

Khi cảm nhận được nguy cơ, cuối cùng bọn họn mới dốc hết sức. ͏ ͏ ͏

Muốn trực tiếp thoát khỏi đám kiếm đang ngăn cản bọn họ. ͏ ͏ ͏

Chỉ là đúng lúc này, đột nhiên một quang cầu bay vào. ͏ ͏ ͏

Sau khi vào trong, quang cầu hóa thành một bóng người mơ hồ, bóng người này bao phủ Tiên Linh kiếm, sau đó lập tức chém ra một kiếm, chặn đứng con đường tiến lên của một Chí cao. ͏ ͏ ͏

-͏ Mười giây. ͏ ͏ ͏

Bóng người kia đột nhiên nói. ͏ ͏ ͏

Ba người Chí cao không để ý đến biến cố bất ngờ này, vẫn xông lên. ͏ ͏ ͏

Bóng người kia đổi một tay để ngăn chặn một người nữa: ͏ ͏ ͏

-͏ Tám giây. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh chân của bóng người kia cũng không còn: ͏ ͏ ͏

-͏ Sáu giây. ͏ ͏ ͏

Giây tiếp theo, bóng người kia đã thiếu mất một phần lớn cơ thể: ͏ ͏ ͏

-͏ Bốn giây. ͏ ͏ ͏

Lại một đợt công kích nữa, lần này bóng người kia biến mát, chỉ còn lại một cánh tay: ͏ ͏ ͏

-͏ Hai giây. ͏ ͏ ͏

-͏ Muốn chết. ͏ ͏ ͏

Đám Chí cao kia vô cùng tức giận. ͏ ͏ ͏

Trong khoảnh khắc này, Tiên Linh kiếm trực tiếp chống lại ba người bọn họ. ͏ ͏ ͏

Một giây tiếp theo, Tiên Linh kiếm bắt đầu bị nghiền nát. ͏ ͏ ͏

Cánh tay biến mất, Tiên Linh kiếm nát, cuối cùng chỉ còn chuôi kiếm vô lực rơi xuống mặt đất. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà giọng nói kia lại truyền đến lần nữa: ͏ ͏ ͏

-͏ Không giây. ͏ ͏ ͏

Đúng lúc ấy, một đạo kiếm ý bình thường đột nhiên truyền đến. ͏ ͏ ͏

Đạo kiếm ý này nhìn rất bình thường, nhưng lại khiến tất cả mọi người run rẩy. ͏ ͏ ͏

Hồ nước biến mất, tất cả đều hóa thành một thanh kiếm trong tay Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ Kiếm Thập Tam đứng ở nơi đó, nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác, bọn họ không cùng một thế giới. ͏ ͏ ͏

Giống như không gian này không thể nào chịu đựng được kiếm ý của hắn nữa. ͏ ͏ ͏

Long không nhìn video trực tiếp, mà nhìn thẳng về phía biên giới, sau đó run rẩy nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chuyển sang phòng thủ biên giới. ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người đều kinh hãi, nhưng không ai dám hỏi. ͏ ͏ ͏

Có điều bọn họ có thể xác định được một chuyện, Viễn Cổ Chiến Trường sắp xảy ra chuyện lớn. ͏ ͏ ͏

Là chuyện lớn khiến Long không thể coi thường. ͏ ͏ ͏

Thiên Dương đạo nhân có chút khỏ hiểu, mặc dù hắn ta có hạt giống lực lượng kia, nhưng mà hắn ta vẫn không thể giải thích vì sao. ͏ ͏ ͏

Không ai dám chất vấn điuè gì. ͏ ͏ ͏

Đoạn Kiều cũng ôm lấy Hồng Thự nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiểu Hồng, chuẩn bị sẵn sàng, chúng ta phải rời khỏi chỗ này bất kỳ lúc nào. ͏ ͏ ͏

Nếu không phải vì phát trực tiếp, nó đã đưa TIểu Hồng ra ngoài từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏

Quá khó chịu. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Tửu Sinh đạo tu cũng không nhịn được nữa, hắn cất tiếng hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Có thể nói cho chúng ta biết, sắp xảy ra chuyện gì không? ͏ ͏ ͏

Đoạn Kiều nhìn Tửu Sinh đạo tu giống như đang nhìn một kẻ ngốc: ͏ ͏ ͏

-͏ Ngươi không trông thấy Kiếm Thập Tam... Tiền bối không bình thường sao? ͏ ͏ ͏

Tửu Sinh đạo tu vẫn mơ hồ. ͏ ͏ ͏

Đừng nói hắn, căn bản không ai nhìn ra được có điểm nào không đúng. ͏ ͏ ͏

Đoạn Kiều nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không gian đang run rẩy, đây là biểu hiện lực lượng sắp bộc phát, hơn nữa không gian run rẩy đến cấp độ này, có nghĩ là chỉ cần Kiếm Thập Tam động vài cái, có thể sẽ hủy diệt tất cả chỗ này. ͏ ͏ ͏

-͏ Không trốn thì đứng đây chờ chết sao? ͏ ͏ ͏

Chương 2162

Nghe thấy lời này, mọi người lập tức sững sờ. ͏ ͏ ͏

Rất nhiều người đều không tin. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà đúng lúc đó, trên chiến trường lại bắt đầu xuất hiện biến hóa mới. ͏ ͏ ͏

Ba vị Chí cao đang đối mặt với Kiếm Thập Tam, bắt đầu có chút lo lắng. ͏ ͏ ͏

Lại lần nữa bọn họ có cảm giác, giống như đang đối mặt với Tần Võ Vương. ͏ ͏ ͏

Cảm giác này giống như sắp bị đánh chết. ͏ ͏ ͏

Lúc này Kiếm Thập Tam đang cầm kiếm trong tay, hắn chậm rãi bước ra một bước. ͏ ͏ ͏

Trong nháy mắt khi Kiếm Thập Tam bước ra, những người kia lại vô thức lui về phía sau một bước. ͏ ͏ ͏

Chí cao thứ ba lập tức cảm thấy xấu hổ, hán ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏

Nhưng vừa ngẩng đầu, đồng tử trong mắt hắn không nhịn được lập tức co lại. ͏ ͏ ͏

Bỏi vì trong lúc hắn không để ý, Kiếm Thập Tam đã xuất hiện trước mặt hắn rồi, mũi kiếm đang ở ngay trước mặt hắn. ͏ ͏ ͏

Hắn cảm nhận được kiếm ý, cũng cảm nhận được cái chết đang tới gần. ͏ ͏ ͏

Hắn không nói hai lời, lập tức dùng lực lượng mạnh mẽ để bảo vệ bản thân. ͏ ͏ ͏

Đúng là vào lúc hắn không để ý Kiếm Thập Tam đã tới đây, kiếm của hắn cũng đã vung lên. ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người đều cho rằng sẽ xảy ra một vụ va chạm mãnh liệt. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà không có gì, có điều trong nháy mắt dường như cơ thể Kiếm Thập Tam đã xuyên qua người vị Chí cao kia, nhưng lại giống như là lướt qua bên cạnh hắn. ͏ ͏ ͏

Nhưng có một điều tất cả mọi người đều thấy rõ. ͏ ͏ ͏

Thanh kiếm mà Kiếm Thập Tam vung lên đã hạ xuống. ͏ ͏ ͏

Sau đó Kiếm Thập Tam xuất hiện sau lưng Chí cao kia, hắn bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Một người. ͏ ͏ ͏

Rất nhiều người đều không hiểu, nhưng mà hai Chí cao kia đều hiểu. ͏ ͏ ͏

Sự hoảng sợ lóe lên trong mắt bọn họ, đúng vậy, người này đã vượt qua tầm hiểu biết của bọn họ. ͏ ͏ ͏

Vì sao, vì sao nhân loại có thể trưởng thành nhanh như vậy? ͏ ͏ ͏

-͏ Không, không thể nào. ͏ ͏ ͏

Chí cao sau lưng Kiếm Thập Tam không thể tin nổi. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không có gì là không thể, nếu có, chỉ là kẻ không hiểu về lực lượng mà thôi. ͏ ͏ ͏

Lúc này trên mi tâm của Chí cao kia xuất hiện một vết rách. ͏ ͏ ͏

Vết rách nhanh chóng lan ra từ mi tâm, trải rộng khắp toàn thân. ͏ ͏ ͏

-͏ Á, a a a a a. ͏ ͏ ͏

Chí cao kia kêu lên thảm thiết. ͏ ͏ ͏

Giây phút ấy lực lượng vô tận phun ra, đây không phải chỉ riêng lực lượng của hắn ta, mà có cả kiếm ý của Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏

Đây là lực lượng khi Chí cao vẫn lạc. ͏ ͏ ͏

Lúc này toàn bộ Viễn Cổ Chiến Trường đều bị lực lượng ấy quét sạch. ͏ ͏ ͏

Cũng trong thời khắc đó Hư Thiên Kiếm Vực trực tiếp bị nghiền nát. ͏ ͏ ͏

Lực lượng vẫn tiếp tục lao về phía biên giới. ͏ ͏ ͏

Lực lượng này mạnh mẽ hơn tất cả dự đoán của mọi người, Đoạn Kiều còn chưa kịp mang Hồng Thự rời khỏi chỗ này, điện thoại đã bị lực lượng kia làm hỏng rồi, nếu không phải Đoạn Kiều quyết đoán lui về phía sau, khả năng Hồng Thự đã bị cắt thành miếng rồi. ͏ ͏ ͏

Còn về đám người Tửu Sinh đạo tu, trong chớp mắt bọn họ đã bị lực lượng ấy bao phủ. ͏ ͏ ͏

Mặc dù bọn họ đều chủ động phòng ngự, nhưng vẫn đau khổ chèo chống, lúc nào cũng có thể bị lực lượng kia nhấn chìm. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn lập tức kêu lên: ͏ ͏ ͏

-͏ Phải làm sao bây giờ? Có phải Kiếm Thập Tam đại lão đã không rảnh để quan tâm đến chúng ta nữa không? ͏ ͏ ͏

Lục Nguyệt Tuyết: ͏ ͏ ͏

-͏ Câm miệng, nắm chặt vào. ͏ ͏ ͏

-͏ Khả năng chúng ta sắp chết rồi, cô còn không cho tôi nói chuyện? Ai giống như cô suốt ngày không nói câu nào. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn bám chặt vào Lục Nguyệt Tuyết và Xích Huyết Đồng Tử. ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử không nói câu nào. ͏ ͏ ͏

Lúc này bọn họ vẫn đứng sau lưng mấy người kia. ͏ ͏ ͏

Nếu đối diện trực tiếp với lực lượng này, bọn họ đã chết lâu rồi, lúc này hắn phải dùng cả Xích kiếm, cả cái cây kia. ͏ ͏ ͏

Nếu không thì bọn họ chắc chắn sẽ bị thương. ͏ ͏ ͏

Còn Mặc Ngôn, một chút tác dụng cũng không có. ͏ ͏ ͏

Sở trường Mộng Yểm của cô, không có tác dụng gì trong trường hiwpj này. ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người đều cho rằng chỉ cần cố gắng vượt qua dư ba này là đủ rồi, nhưng mà lực lượng kia vẫn không dừng lại, vẫn bộc phát không ngừng. ͏ ͏ ͏

Điều này có nghĩa là, trong đó không chỉ có một người bị chém chết. ͏ ͏ ͏

-͏ Đại chiêu của Kiếm Thập Tam đại lão không hợp lý chút nào, làm người ai làm thế. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn kêu to. ͏ ͏ ͏

Lúc này bên ngoài biên giới, tất cả mọi người đều cảm thấy biên giới lung lay sắp đổ rồi. ͏ ͏ ͏

Lực lượng đáng sợ bắt đầu tràn ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Long đã chuẩn bị sẵn sàng để đón địch rồi. ͏ ͏ ͏

Tụ tập người lại sau đó bộc phát sức mạnh để giết người, đây là kiếm đạo gì? ͏ ͏ ͏

Loại kiếm này, làm nó có chút sợ hãi. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ hắn rất hy vọng người kia sớm quay lại, biên giới sắp không thủ được rồi. ͏ ͏ ͏

Không phải vì kẻ địch quá mạnh, mà vì người nhà mình quá mạnh. ͏ ͏ ͏

Biên giới cũng bị đánh sập rồi. ͏ ͏ ͏

Phát trực tiếp bị gián đoạn, rất nhiều người không biết đã xảy ra chuyện gì ở Viễn Cổ Chiến Trường, tất cả chỉ có thể suy đoán. ͏ ͏ ͏

Hoặc là cầu nguyện cho Nhân tộc thắng lợi. ͏ ͏ ͏

Chương 2163

Trận pháp trong Thánh Địa cũng không có cách nào theo dõi tiếp được, Nguyệt Tịch nhìn hình ảnh đã biến mất, điều duy nhất bà có thể nhìn ra lúc này là chiếc vòng trong tay mình. ͏ ͏ ͏

Trên cái vòng tay này đã chứa đầy vết rách, giống như lúc nào cũng có thể vỡ tan. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch nắm chặt lấy chiếc vòng, dường như bà rất sợ chiếc vòng đột nhiên vỡ nát. ͏ ͏ ͏

-͏ Không sao đâu, chắc chắn không sao đâu, anh ấy đã nói hai ba ngày sẽ quay về. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch lầm bầm tự nói. ͏ ͏ ͏

Chí Thiện ngồi bên cạnh Nguyệt Tịch, cô nhìn vòng tay có chút khó hiểu, nhưng mà cũng suy đoán ra được vài thứ. ͏ ͏ ͏

Cộng thêm những lời cô nghe thấy Nguyệt Tịch lầm bầm. ͏ ͏ ͏

Cô đã đưa ra một kết luận. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch sắp khóc rồi. ͏ ͏ ͏

Chí Thiện rất muốn an ủi Nguyệt Tịch một chút, nhưng mà đúng lúc này, đột nhiên chiếc vòng tay kia kêu rắc rắc một tiếng, sau đó rơi xuống một mảnh. ͏ ͏ ͏

Chuyện này đã dọa Nguyệt Tịch sợ, bà lập tức cầm chặt lấy chiếc vòng. ͏ ͏ ͏

-͏ Chắc chắn không sao cả, anh ấy đã hứa rồi. ͏ ͏ ͏

Trong lúc đó, lực lượng trong Viễn Cổ Chiến Trường càng ngày càng phát ra mãnh liệt hơn, kèm theo đó là các tiếng kêu thảm thiết. ͏ ͏ ͏

Lúc tiếng kêu lên đến cao trảo, biên giới bắt đầu nứt ra. ͏ ͏ ͏

Không lâu sau, trời sập xuống. ͏ ͏ ͏

Ầm! ͏ ͏ ͏

Lực lượng vô tận đã phá tan biên giới. ͏ ͏ ͏

Lúc này lực lượng khí tức quét về phía mảnh đất của Nhân tộc. ͏ ͏ ͏

-͏ Đi. ͏ ͏ ͏

Tửu Sinh đạo tu đưa đám Xích Huyết Đồng Tử ra khỏi biên giới, lúc này bọn họ đã như đèn cạn dầu. ͏ ͏ ͏

Sắp không chịu nổi nữa rồi. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà may mắn, biên giới đã bị phá, ít nhất đám nhóc kia có thể rời khỏi chỗ này, coi như cuối cùng bọn họ cũng làm được một việc có ý nghĩa. ͏ ͏ ͏

Ngạo Vô Cực ma tu nhìn Mặc Ngôn Ma Tu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiểu ma tu, nghe cho rõ, Ngạo Vô Cực ma tu tôi nguyện tôn tiểu ma tu cô là người mạnh nhất. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy Ngạo Vô Cực ma tu nói như vậy, Mặc Ngôn xua tay với Ngạo Vô Cực ma tu, cô vô cùng khó chịu, cô rất muốn rống lên một câu, tiền bối, ngài quên thêm tên tôi vào rồi. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà Mặc Ngôn ma tu chưa kịp kêu lên, năm người kia đã bị lực lượng nhất chìm. ͏ ͏ ͏

Mà bọn họ cũng sắp bị lực lượng bao phủ, nếu như hiện giờ bị bảo phủ, vậy chẳng phải sẽ xong đời sao. ͏ ͏ ͏

Lúc ba người bọn họ có chút tuyệt vọng, bọn họ cảm nhận được có người kéo bọn họ lại, sau đó đưa bọn họ rời khỏi chỗ này. ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử nhìn sang, phát hiện ra là sư phụ mình. ͏ ͏ ͏

Quả nhiên, sư phụ hay hãm hại bọn họ, nhưng chắc chắn sẽ không thấy chết không cứu. ͏ ͏ ͏

Lúc này Thiên Dương đạo nhân đang đi về phía Long, Long đã chuẩn bị để ngăn cản lực lượng tràn ra rồi. ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người, cả Thánh thú đều bỏ ra lực lượng của mình, lực lượng đã ngăn lại được rồi, nhưng mà khí tức thì không thể nào ngăn cản được, chỉ có thể hóa giải lực lượng kia thôi. ͏ ͏ ͏

Nếu không thì hậu quả khó mà tưởng tượng nổi. ͏ ͏ ͏

Long phải bảo vệ chỗ này. ͏ ͏ ͏

Thiên Dương đạo nhân nhìn Long nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiền bối, có thể ra tay cứu các vị tiền bối bên trong không? ͏ ͏ ͏

Hắn thừa nhận là hắn có mục đích riêng, bởi vì hắn đã nghe thấy cái tên Ngạo Vô Cực ma tu. ͏ ͏ ͏

Ngạo Vô Cực ma tu là người của Ngũ Quang Thập Sắc tông. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa bọn họ đã cứu đám Xích Huyết Đồng Tử, Thiên Dương đạo nhân không có lý do gì để mặc bọn họ được. ͏ ͏ ͏

Long nhìn về phía Thiên Dương đạo nhân nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ngươi biết lực lượng này đáng sợ đến mức nào không? ͏ ͏ ͏

Thiên Dương đạo nhân gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Biết. ͏ ͏ ͏

Lúc này lực lượng của Long đã sắp không chống đỡ được nữa rồi, nó bắt đầu thử đối kháng với lực lượng khó có thể ngăn được này. ͏ ͏ ͏

Sau đó nó nhìn về phía Thiên Dương đạo nhân nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ngươi biết cứu bọn họ, thân thể này sẽ phải nhận bao nhiêu tổn thương không? ͏ ͏ ͏

Thiên Dương đạo nhân chần chừ, hắn không biết. ͏ ͏ ͏

Lúc này Sơ Thanh đột nhiên cất lời: ͏ ͏ ͏

-͏ Long tiền bối, tôi không sợ, ta cảm thấy ta chịu đau rất giỏi. ͏ ͏ ͏

Bây giờ Sơ Thanh đang bay quanh cơ thể mình. ͏ ͏ ͏

Long im lặng một lát, sau đó hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Ngươi chắc chắn? ͏ ͏ ͏

Sơ Thanh gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Chắc chắn. ͏ ͏ ͏

Long thở dài một tiếng, sau đó đi về phía lực lượng kia. ͏ ͏ ͏

Trước khi đi nó mở miệng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Các ngươi lui về phía sau đi. ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này một tiếng Long ngâm vang lên, bóng một con rồng chui vào trong lực lượng kia, chính thức bắt đầu đối khác với lực lượng biên giới. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà Long vừa vào trong, ngay lập tức tiếng kêu vô cùng thê thảm đã truyền đến, là tiếng của Sơ Thanh. ͏ ͏ ͏

Trông thấy thế Sơ Tình có chút lo lắng. ͏ ͏ ͏

-͏ Chị Tiêu. ͏ ͏ ͏

Sơ Tình nhìn về phía Tiêu Tiểu Mặc. ͏ ͏ ͏

Tiêu Tiểu Mặc nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Yên tâm đi, không có nguy hiểm gì, chúng ta lui về phía sau đi. ͏ ͏ ͏

Tiêu Tiểu Mặc cảm thấy Long đang cố ý làm vậy, cố ý khiến Sơ Thanh nhận lấy những vết thương này. ͏ ͏ ͏

Có điều cũng không sao, không nguy hiểm đến tính mạng là được. ͏ ͏ ͏

Chương 2164

Long đi vào trong lực lượng kia, càng ngày nó càng cảm thấy đáng sợ. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh nó đã trông thấy năm người Ngạo Vô Cực ma tu, nếu nó chậm chân một chút nữa, khả năng năm người này đã biến mất khỏi đây rồi. ͏ ͏ ͏

Long muốn kéo bọn họ ra ngoài, nhưng mà nó lại kinh ngạc phát hiện, không kéo ra được. ͏ ͏ ͏

Long khiếp sợ: ͏ ͏ ͏

-͏ Trước đây rốt cuộc nhân loại ôm tín niệm thế nào để tham gia thần chiến vậy? ͏ ͏ ͏

Đúng thế, những người này không có cách nào quay lại mảnh đất của Nhân tộc nữa rồi. ͏ ͏ ͏

Đây chính là cái giá phải trả vì thần chiến. ͏ ͏ ͏

Long cắn răng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Được, nể tình các ngươi khiến ta được sống yên bình nhiều năm như vậy, ta cứu các ngươi. ͏ ͏ ͏

Nói xong Long khẽ gầm một tiếng, rồi trực tiếp phóng lực lượng của mình ra, để bảo vệ năm người kia, nhưng mà Long cũng không có cách nào rời khỏi chỗ này. ͏ ͏ ͏

Nó phải chịu đựng tất cả lực lượng ở nơi đây. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhóc con, lần này có thể sẽ mang đến cho ngươi tổn thương không cách nào bù đắp được, lực lượng ở nơi đây tràn đầy khí tức đạo, cho dù là ta cũng không có cách nào ngăn cản hoàn toàn giúp ngươi... ͏ ͏ ͏

Long chưa kịp nói dứt lời, Sơ Thanh lập tức nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiền bối, ta bằng lòng. ͏ ͏ ͏

Long sững sờ: ͏ ͏ ͏

-͏ Tốt lắm. ͏ ͏ ͏

Sơ Thanh có chút xấu hổ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ta cảm thấy Phá Hiểu đạo hữu sẽ chữa khỏi cho ta. ͏ ͏ ͏

Long không nói gì thêm, ai biết được. ͏ ͏ ͏

Lực lượng bên trong càng ngày càng mạnh hơn. ͏ ͏ ͏

Long chỉ có thể gắng gượng chống đỡ. ͏ ͏ ͏

-͏ Đau quá, rốt cuộc muốn đánh đến bao giờ? ͏ ͏ ͏

Long kêu to, nhưng mà đúng là nó không biết phải kiên trì bao lâu. ͏ ͏ ͏

Nó cảm thấy mình sắp không kiên trì được nữa rồi. ͏ ͏ ͏

Năm người kia chỉ còn lại một tia ý thức, nếu như Long vứt bỏ, chắc chắn bọn họ phải chết không thể nghi ngờ. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Trân mặt biển, đột nhiên Giang Tả nhìn về phía biên giới nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Xem ra Kiếm Thập Tam đã ra tay rồi, thần chiến sắp kết thúc. ͏ ͏ ͏

Sau đó hắn nhanh chóng cảm nhận được đám Xích Huyết Đồng Tử đang gặp nguy hiểm, nhưng mà hắn không vội ra tay. ͏ ͏ ͏

Đợi khi năm người kia sắp chết, hắn mới định tham gia vào. ͏ ͏ ͏

Kiếm Thập Tam có thể dùng toàn lực đánh không cố kỵ chút nào, hoàn toàn bởi vì vẫn còn có hắn. ͏ ͏ ͏

Chẳng qua lúc hắn định kéo năm người kia sang khu vực Nhân tộc, Long đã ra tay trước. ͏ ͏ ͏

Trông thấy Long đã hành động, Giang Tả không làm nữa. ͏ ͏ ͏

Để những người này tự do phát triển. ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả thở ra một hơi, rồi quay đầu nhìn về phía Trí Tuệ lão nhân nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy vì sao ông đến tìm tôi? ͏ ͏ ͏

Những việc hắn muốn biết đã biết cả rồi, có thể nói hiện giờ hắn không còn nghi vấn nào nữa. ͏ ͏ ͏

Nếu có thì Trí Tuệ lão nhân cũng không thể nào trả lời được. ͏ ͏ ͏

Nếu muốn biết, phải đợi đến sua này. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà trên đời này lại có người có thể nghịch chuyển thời gian, điều này khiến khiến hắn rất kinh ngạc. ͏ ͏ ͏

Rốt cuộc phải thế nào mới làm được? ͏ ͏ ͏

Là do cảnh giới của hắn chưa đủ? Có phải hắn nên tiếp tục tăng cấp hay không? ͏ ͏ ͏

Hiện giờ điều khiến Giang Tả tò mò là, người kia đánh nhau có giỏi không, đánh giỏi mới có thể nghịch chuyển, hay đây là vấn đề chuyên môn? ͏ ͏ ͏

Được rồi, nghĩ mãi vẫn không ra, để sau này nói sau vậy. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi muốn nhờ đạo hữu giúp một việc. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn Trí Tuệ lão nhân nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Việc gì? ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi đã góp nhặt khí tức của một người, gần như đã đủ hết rồi, trái tim cô ấy vẫn còn sống, tôi hy vọng cậu có thể làm cô ấy sống lại. ͏ ͏ ͏

-͏ Có được không? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân hỏi. ͏ ͏ ͏

Hắn ta chờ đợi lâu như vậy, chỉ vì một chuyện này. ͏ ͏ ͏

Đây là chuyện vĩnh viễn hắn ta không thể nào làm được. ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Ông cũng biết, căn bản tôi không làm được. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, Giang Tả không làm được, cũng giống như chuyện nghịch chuyển thời gian, hắn cũng không làm được. ͏ ͏ ͏

Có điều trước kia hắn không có khái niệm về chuyện này, nhưng hiện giờ đã có rồi, đại khái là tu vi của hắn vẫn có thể tăng thêm. ͏ ͏ ͏

Có thể đến ngày nào đó, đợi tăng lên đến độ cao kia, rồi lại dừng lại. ͏ ͏ ͏

Hy vọng không phải vấn đề chuyên môn, nếu không thì khả năng hắn không có thời gian nghiên cứu. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Không phải bây giờ, trong tương lai có một ngày cậu sẽ làm được. ͏ ͏ ͏

Giang Tả tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Dựa vào một người phàm như tôi? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân vẫn lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi không biết người phàm và người bất phàm chênh lệch nhau điều gì, nhưng mà tôi hiểu rõ một chuyện, đạo hữu tự nguyện ở lại thế giới này, với thực lực của đạo hữu, có thể vượt qua biên giới rời khỏi đây rồi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhíu mày, hắn không muốn rời khỏi chỗ này? ͏ ͏ ͏

Có phải không? ͏ ͏ ͏

Không phải chứ? ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu đã ra ngoài, sau đó sẽ không về được, trước kia tôi không hiểu, hiện giờ tôi có thể hiểu được rồi, bởi vì ở thế giới này có thứ mà cậu nhớ thương. ͏ ͏ ͏

-͏ Cho nên cậu mới ở lại chỗ này. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân nói. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn Trí Tuệ lão nhân nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Sao ông biết được tôi có đủ năng lực để rời khỏi đây? ͏ ͏ ͏

Hắn không biết suy nghĩ thật của mình, cũng giống như trước đây khi hắn ly hôn với Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏

Hắn thật sự muốn ly hôn sao? Hay là vì điều gì khác? ͏ ͏ ͏

Nhưng mà sự thật là, hắn đã ly hôn. ͏ ͏ ͏

Cho nên Giang Tả chỉ có thể cho rằng bản thân muốn ly hôn. ͏ ͏ ͏

Cho nên hắn chỉ có thể sống tiếp như vậy, vẫn luôn sống như vậy. ͏ ͏ ͏

Chương 2165

Giang Tả không nghĩ thêm nữa, mà nhìn Trí Tuệ lão nhân, có điều hắn vẫn chú ý đến biên giới. ͏ ͏ ͏

Nếu cần thiết hắn sẽ ra tay. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, không phải ra tay để chấm dứt Thiên Bi Thần Chiến, mà để phòng ngừa lực lượng sẽ ảnh hưởng đến khu vực Nhân tộc. ͏ ͏ ͏

Nếu khu vực Nhân tộc bị ảnh hưởng, vậy đánh thắng Thiên Bi Thần Chiến cũng có tác dụng gì? ͏ ͏ ͏

Vốn dĩ cuộc chiến này chính là bảo vệ cuộc sống bình yên. ͏ ͏ ͏

Để trẻ con có thể đi học, bản thân có thể đi làm bình thường. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ có thể ở nhà chờ hắn tan ca. ͏ ͏ ͏

Có điều sau khi có con, chắc cô còn phải dạy con. ͏ ͏ ͏

Nếu vậy bản thân sẽ có nhiều thời gian xem tivi hơn, rất tốt. ͏ ͏ ͏

Rất nhanh Giang Tả lại cảm thấy mình nghĩ sai gì đó, hắn lại lần nữa tập trung tinh thần nhìn về phía Trí Tuệ lão nhân. ͏ ͏ ͏

Nhìn bề ngoài có vẻ như Trí Tuệ lão nhân cũng đang nhớ lại, trí nhớ của hắn ta không còn nguyên vẹn, hoặc là nên nói ký ức của hắn ta không trọn vẹn. ͏ ͏ ͏

-͏ Đạo hữu cũng nghĩ tới rồi, tại sao cậu lại mang theo trí nhớ đời trước? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân mở miệng nói. ͏ ͏ ͏

Giang Tả tò mò: ͏ ͏ ͏

-͏ Vì sao? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Một phần có thể là vì tồn tại kia, phần nhiều hơn có thể là vì vĩnh hằng. ͏ ͏ ͏

-͏ Vĩnh hằng? ͏ ͏ ͏

Giang Tả không biết vĩnh hằng là gì. ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng vậy, vĩnh hằng, vĩnh hằng không cách nào bị nghịch chuyển. ͏ ͏ ͏

-͏ Mà đạo hữu đã tiếp xúc với vĩnh hằng, khả năng chính là đã nhiễm phải vĩnh hằng, nghịch chuyển không cách nào xóa được trí nhớ của cậu. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân nói. ͏ ͏ ͏

Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Nghe cũng có lý, nhưng mà căn cứ đâu? ͏ ͏ ͏

Nói mò thì ai chẳng nói được. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi có ký ức về một chuyện, đó là thế giới sau khi nghịch chuyển, là lời nói của tồn tại kia. ͏ ͏ ͏

Giang Tả có chút hứng thú: ͏ ͏ ͏

-͏ Hắn ta đã nói gì? ͏ ͏ ͏

-͏ Chỉ là thân thể người phàm thế mà có thể tiếp xúc với vĩnh hằng, còn lây nhiễm vĩnh hằng. ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng là khiến người khác không hiểu nổi. ͏ ͏ ͏

-͏ Đáng tiếc, rõ ràng có năng lực thoát khỏi người phàm, nhưng vẫn không bước thêm một bước nữa, không bước một bước kia, vậy mà năng lực vẫn có thể tăng lên không ngừng, chuyện này cũng khiến người ta có chút khó hiểu. ͏ ͏ ͏

-͏ Có điều may mà không nhiễm quá nhiều vĩnh hằng, vẫn chưa siêu thoát thế giới này, nếu không thì không có cách nào nghịch chuyển. ͏ ͏ ͏

-͏ Như vậy ta rất xấu hổ. ͏ ͏ ͏

-͏ Người phàm, hy vọng lần sau ngươi đừng dọa người như vậy. ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Hắn không bước ra một bước kia? ͏ ͏ ͏

Giang Tả không biết hắn ta nói bước kia, có phải là rời khỏi thế giới này không? ͏ ͏ ͏

Có điều hắn có thể xác định được, không bước ra bước kia, hắn mới có ngày hôm nay. ͏ ͏ ͏

Nếu như đã bước ra, có phải sẽ không có cách nào quay đầu lại được nữa không? ͏ ͏ ͏

Rắc. ͏ ͏ ͏

Đột nhiên Giang Tả cảm thấy hình như mình vừa lĩnh ngộ được điều gì đó. ͏ ͏ ͏

Hắn có cảm giác, đợi khi hắn khôi phục thời kỳ đỉnh phong, hắn có thể tiến thêm một bước nữa. ͏ ͏ ͏

Hắc cảm thấy trong tương lai, hắn có thể trở thành tồn tại mà hắn không thể giải thích được. ͏ ͏ ͏

Còn về vĩnh hằng, thật sự hắn không biết. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ hắn cũng không có hứng thú nghiên cứu, nên ở nhà dưỡng thai với Tô Kỳ thì tốt hơn. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Cho nên, tôi có thể xác định, chắc chắn tương lai đạo hữu có thể làm được chuyện tôi nói. ͏ ͏ ͏

Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi không thể nào chắc chắn được, nếu như làm được, tôi có thể giúp ông thử một lần. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng mà chuyện này có thể nói phải mất rất nhiều thười gian. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân cung kính cúi người với Giang Tả: ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi đợi được. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ông có thể tự mình nghiên cứu, có lẽ tồn tại kia làm được, cũng là kỹ năng riêng của hắn. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân gật đầu. ͏ ͏ ͏

Hắn ta hiểu. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả nhìn Trí Tuệ lão nhân nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Cho nên sau khi ngươi trở thành người lệ thuộc vào Thiên kiếp, những cải cách sau này đều do ông nói cho nó biết? ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi bị Thiên kiếp nhằm vào như vậy, tất cả đều do ông? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân lập tức sững sờ, trong nháy mắt mồ hôi lạnh thi nhau tuôn ra. ͏ ͏ ͏

Hắn ta nói không nên lời. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nghĩ một chút rồi hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy sao khi ở Tiên Sơn, Thiên Phạt lại đánh trúng ông? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân thở dài nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Bởi vì đại đạo giả dung nhập vào Thiên kiếp, chắc chắn sẽ khiến đạo hữu bị ảnh hưởng nặng nề, nhưng Thiên kiếp không gian xuất hiện, lại khiến Thiên kiếp mất cơ hội này. ͏ ͏ ͏

-͏ Cho nên thẹn quá hóa giận. ͏ ͏ ͏

-͏ Tóm lại là đổ lỗi cho tôi. ͏ ͏ ͏

Chương 2166

Giang Tả hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vì sao lại xuất hiện Thiên kiếp không gian? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân biết gì nói nấy: ͏ ͏ ͏

-͏ Bởi vì sao khi lên đến Thất giai, Thiên kiếp biết chắc chắn nó không phải đối thủ của đạo hữu, vì thể diện. ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Đương nhiên còn có một việc Trí Tuệ lão nhân chưa nói, lúc trước tổ đội mở ra không gian cũng là để đối phó với Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Chỉ là vì Giang Tả chạy trốn khỏi không gian, Trí Tuệ lão nhân lại bị đánh lần nữa. ͏ ͏ ͏

Cấp trên Thiên kiếp, cứ không vui lại đánh hắn ta. ͏ ͏ ͏

Hắn ta đúng là mệt mỏi. ͏ ͏ ͏

May mà Giang Tả đã Thất giai, hắn ta đã được giải thoát. ͏ ͏ ͏

Hy vọng Thiên kiếp không còn muốn làm chuyện ngu ngốc nào nữa. ͏ ͏ ͏

Tất nhiên là Giang Tả không truy cứu kỹ vấn đề này, hắn cảm thấy mình không còn gì muốn biết nữa, có thể đến biên giới giải quyết chút chuyện rồi. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà đột nhiên Giang Tả lại nghĩ ra điều gì đó, hắn nhìn về phía Trí Tuệ lão nhân nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Ông vừa nói Thiên Quyển có thể đến xem xét kho dữ liệu của Thiên kiếp? ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu có đủ kỳ ngộ, về mặt lý thuyết là được. ͏ ͏ ͏

-͏ Xem xét kho dữ liệu Thiên kiếp, có phải ít nhiều gì sẽ có thể khôi phục được một phần trí nhớ không? ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi. ͏ ͏ ͏

Trí Tuệ lão nhân gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng là như vậy. ͏ ͏ ͏

Trước đó hắn ta không làm được, bởi chưa đủ kỳ ngộ. ͏ ͏ ͏

Cho nên chỉ là lý thuyết. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả lại hỏi thêm câu nữa: ͏ ͏ ͏

-͏ Tô Kỳ là Thiên Quyển chân chính? ͏ ͏ ͏

Nghe thấy câu này, Trí Tuệ lão nhân lập tức nghĩ ra rất nhiều thứ, chắc chắn Tô Kỳ đủ kỳ ngộ. ͏ ͏ ͏

Ông ta gật đầu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng, đúng vậy. ͏ ͏ ͏

Giang Tả: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Giang Tả yên lặng suy nghĩ. ͏ ͏ ͏

Một lần nghĩ đã nghĩ đến tận tối, sau đó Giang Tả ngẩng đầu nhìn mặt trăng, tự hỏi: -͏ Nếu như tôi làm nổ kho dữ liệu của Thiên kiếp thì sao? ͏ ͏ ͏

Thiếu chút nữa Trí Tuệ lão nhân đã nhảy dựng lên. ͏ ͏ ͏

Làm vậy không phải muốn mạng người sao? ͏ ͏ ͏

Sau đó Trí Tuệ lão nhân nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đạo hữu nghĩ lại xem, lúc ấy nhất định Thiên kiếp sẽ không còn gì nữa, nếu để Thiên kiếp biến mất, thế giới này sẽ không còn nguyên vẹn. ͏ ͏ ͏

-͏ Thậm chí tu vi cao nhất cũng bị hạn chế. ͏ ͏ ͏

-͏ Không phải ai cũng có thể không nhờ Thiên kiếp mà vẫn tấn cấp được. ͏ ͏ ͏

Tuy rằng Thiên kiếp ngăn cản vô số người muốn tiến giai, nhưng mà cũng bồi dưỡng vô số người. ͏ ͏ ͏

Không có Thiên kiếp, giới tu luyện sẽ không có cường giả chân chính. ͏ ͏ ͏

Chuyện này tương đương với hủy diệt cả giới tu luyện, đương nhiên cũng hủy diệt Trí Tuệ lão nhân. ͏ ͏ ͏

Không có Thiên kiếp che chở, hắn ta rất sợ. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng Giang Tả thở dài, được rồi, chân đã bị đánh gãy một lần, gãy thêm lần nữa cũng không sao cả. ͏ ͏ ͏

TIêu diệt Thiên kiếp, cũng không có ý nghĩa lắm. ͏ ͏ ͏

Có Thiên kiếp ở đây, thăng cấp rất nhanh. ͏ ͏ ͏

Nhất là còn không cần gặp đại quân Hỏa Nguyên tố. ͏ ͏ ͏

Tạm chấp nhận vậy. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả xoay người rời khỏi chỗ này, đương nhiên hắn chưa nói với Trí Tuệ lão nhân hắn có cướp kho dữ liệu của Thiên kiếp hay không. ͏ ͏ ͏

Thấy Giang Tả đã đi khỏi, Trí Tuệ lão nhân ngồi bệt xuống. ͏ ͏ ͏

Sau đó hắn ta thở phào nhẹ nhõm: ͏ ͏ ͏

-͏ Sống rồi. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, lần này hắn ta đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ phải chết, hắn đã làm quá nhiều chuyện, cũng biết quá nhiều thứ. ͏ ͏ ͏

Đôi khi biết nhiều quá không phải là lợi thế, mà là bùa đòi mạng. ͏ ͏ ͏

May mà tư duy của người này khác người bình thường. ͏ ͏ ͏

Căn bản hắn không thèm để ý những chuyện này, đây mới là tư thái của cường giả. ͏ ͏ ͏

Còn Trí Tuệ lão nhân, hắn ta chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ đuổi kịp thậm chí vượt qua người này, càng không ngu ngốc cho rằng, chỉ cần cướp được vận mệnh của hắn là có thể trở thành tồn tại như vậy. ͏ ͏ ͏

Vĩnh viễn không thể nào. ͏ ͏ ͏

Người này không cần làm gì cả, cũng không ai có thể ngăn cản hắn trưởng thành. ͏ ͏ ͏

Có lẽ chỉ có Thiên Quyển mới có thể ngăn cản. ͏ ͏ ͏

Giang Thành, Chung Dịch Dương đang xào rau. ͏ ͏ ͏

Hắn đang chuyên tâm nấu nướng, nếu nói khi tu luyện hắn chuyên chú ba phần, vậy khi xào rau hắn chuyên chú chín mươi bảy phần. ͏ ͏ ͏

Đây chính là lý do vì sao hắn có thể trở thành đầu bếp hạng nhất. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, nếu như hắn dùng chín mươi bảy phần chuyên chú vào việc tu luyện, có lẽ tu vi còn không bằng hiện tại. ͏ ͏ ͏

Bởi vì từ khi lĩnh ngộ đao ý, con đường tu luyện của hắn thông suốt hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏

Muốn luyện thành kiếm ý lập tức luyện thành, cũng không hiểu vì sao. ͏ ͏ ͏

Lúc này hắn đang chuẩn bị thức ăn cho Liễu tỷ. ͏ ͏ ͏

Đây là một bữa tiệc vô cùng phong phú. ͏ ͏ ͏

Nếu như giữ được biên giới, vậy dùng bữa tiệc này để chúc mừng, nếu như không giữ được, hắn không biết mình còn cơ hội để nấu ăn nữa không. ͏ ͏ ͏

Cho nên nhân dịp nay hắn bắt tay vào làm. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà khi đang nấu nướng, đột nhiên hắn cảm nhận được một luồng khí tức. ͏ ͏ ͏

Tay hắn vô thức run lên, thức ăn đang xào bị hất ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Chung Dịch Dương dừng tay. ͏ ͏ ͏

Trợ thủ bên cạnh hắn hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Ông chủ, làm sao vậy? ͏ ͏ ͏

Chương 2167

Chung Dịch Dương tắt bếp nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Không có gì, dọn dẹp một chút đi. ͏ ͏ ͏

Sau đó Chung Dịch Dương đi ra ngoài nhà hàng. ͏ ͏ ͏

Những người khác không hiểu nổi ông chủ nhà mình bị làm sao, nhưng chắc chắn là ông chủ có việc. ͏ ͏ ͏

Đi ra đến cửa nhà hàng, Chung Dịch Dương ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. ͏ ͏ ͏

Lúc này mây đen giăng đầy trời, giống như lúc nào cũng có thể sụp xuống. ͏ ͏ ͏

Nhìn thấy cảnh này, Chung Dịch Dương không nói gì, nhưng mà hắn hiểu được, biên giới đã xảy ra chuyện. ͏ ͏ ͏

Còn cụ thể là chuyện gì, hắn thật sự không biết. ͏ ͏ ͏

Có điều hắn hiểu, là chuyện có liên quan đến Viễn Cổ Chiến Trường. ͏ ͏ ͏

-͏ Ông chủ, có phải đã xảy ra chuyện gì không? ͏ ͏ ͏

Đột nhiên một người phục vụ đi đến bên cạnh Chung Dịch Dương cất tiếng hỏi. ͏ ͏ ͏

Chung Dịch Dương nhìn bầu trời có một vầng máu đỏ của Giang Thành, hắn khẽ lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Tạm thời chưa có việc gì. ͏ ͏ ͏

Đó là Huyết Yêu đại trận. ͏ ͏ ͏

Nếu gặp phải chuyện không may, Huyết Yêu sẽ ngăn cản công kích cho giang thành. ͏ ͏ ͏

Nếu bọn họ không ngăn cản được, vậy thì Giang Thành sẽ gặp tai họa. ͏ ͏ ͏

Nhân viên phục vụ kia không hỏi thêm, mà nói sang chuyện khác: ͏ ͏ ͏

-͏ Ông chủ muốn chuẩn bị thức ăn cho Liễu tỷ sao? ͏ ͏ ͏

Chung Dịch Dương gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng vậy, có điều sẽ để lại cho mọi người một chút. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy câu này, nhân viên phục vụ kia lập tức vui mừng, phải biết rằng, đồ ăn do ông chủ bọn họ đích thân làm, vô cùng ngon miệng. ͏ ͏ ͏

Sau đó nhân viên phục vụ hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Ông chủ, vậy lúc nào ông kết hôn với Liễu tỷ? ͏ ͏ ͏

-͏ Hả? Vốn dĩ đang lo lắng chuyện biên giới, nghe thấy câu này, Chung Dịch Dương lập tức choáng váng: -͏ ͏ ͏ ͏

Tại sao tôi lại kết hôn với Liễu tỷ? ͏ ͏ ͏

Lần này đến lượt nhan viên phục vụ choáng váng: ͏ ͏ ͏

-͏ Chẳng lẽ không phải ông chủ thích Liễu tỷ sao? ͏ ͏ ͏

Chung Dịch Dương lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi chỉ muốn náu ăn cho Liễu tỷ mà thôi. ͏ ͏ ͏

Nhân viên phục vụ hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Muốn nấu cho Liễu tỷ ăn cả đời? ͏ ͏ ͏

Chung Dịch Dương gật đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Có gì không đúng sao? ͏ ͏ ͏

Nhân viên phục vụ hoàn toàn không hiểu ông chủ nhà mình, có điều với kinh nghiệm của người từng trải, cô cảm thấy vẫn nên nhắc nhở ông chủ mình một chút. ͏ ͏ ͏

-͏ Ông chủ, ông có nghĩ đến chuyên, Liễu tỷ sẽ phải lập gia đình không? Nếu như chị ấy lấy chồng rồi, ông vẫn muốn nấu ăn cho chị ấy sao? ͏ ͏ ͏

-͏ Ông có nghĩ đến không, nếu Liễu tỷ lập gia đình, ông còn có thể nấu cho chị ấy sao? ͏ ͏ ͏

-͏ Nghĩ đến làm ra món mới có thể cho chị ấy nếm không? ͏ ͏ ͏

-͏ Nhưng mà chị ấy lập gia đình rồi, có chồng rồi, khả năng chồng Liễu tỷ cũng muốn tự nấu cho chị ấy ăn. ͏ ͏ ͏

-͏ Lúc ấy ông chủ lấy thân phận gì để nấu cho Liễu tỷ? ͏ ͏ ͏

Nhân viên phục vụ kia nói xong, thì đi làm việc của mình. ͏ ͏ ͏

Còn Chung Dịch Dương thì đứng yên tại chỗ. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Đêm khuya sắp sang ngày mới, Tô Kỳ ngồi ngoài cửa ngẩn người nhỉn lên bầu trời. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt cũng ngồi xuống bên cạnh Tô Kỳ, cô mở miệng nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Có cần chị nói vài câu dễ nghe không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhìn về phía Tĩnh Nguyệt, gật đầu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Cần. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt uống một hớp nước, cho trơn họng rồi nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy thì nói về tiểu Giang nhé, hắn từ trên trời giáng xuống, lại lần nữa xuất hiện ở biên giới. ͏ ͏ ͏

-͏ Cậu ta dùng uy thế hơn người của mình, trấn áp tất cả lực lượng ở biên giới. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ ngồi trên ghế nhìn sư tỷ bên cạnh đang hào hứng nói chuyện, cô nhớ rõ, khi còn bé sư tỷ cũng từng dỗ dành cô như vậy. ͏ ͏ ͏

Có điều lúc ấy không phải nói những lời này, mà nói chuyện chị ấy đi mượn pháp bảo trong bảo khố. ͏ ͏ ͏

Sau đó Tô Kỳ ngốc nghếch đi theo. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng bị dạy hư. ͏ ͏ ͏

Từ bé cô đã nghe lời Tĩnh Nguyệt tỷ, thường xuyên bị người của Thánh Địa đuổi theo, sau đó bị sư phụ các cô treo lên đánh. ͏ ͏ ͏

Lúc này người lo lắng cho biên giới không chỉ có hai người Tô Kỳ, gần như tất cả mọi người đều rất lo lắng. ͏ ͏ ͏

Bởi vì biên giới đã bị phá vỡ, thời tiết đã bị ảnh hưởng. ͏ ͏ ͏

Ở bất kỳ nơi nào, cũng đầy mây đen. ͏ ͏ ͏

Người tu luyện có thể cảm nhận được khí tức khiến lòng người kinh hãi, tuy rằng không ảnh hưởng lớn, nhưng mà không nơi nào là không có khí tức này. ͏ ͏ ͏

Liễu Hàn nhìn về phía khí tức phát ra nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu như tôi đi về phía khí tức kia, có phải sẽ đến được biên giới không? ͏ ͏ ͏

Không chỉ Liễu Hàn, rất nhiều người đều có ý nghĩ này, hoặc là nói rất nhiều người có năng lực không gian, đều nghĩ đến điều này. ͏ ͏ ͏

Giờ phút này, phần lớn cường giả của giới tu luyện, bắt đầu di chuyển về một hướng. ͏ ͏ ͏

Càng đi về phía đó bọn họ càng cảm nhận được lực lượng đáng sợ. ͏ ͏ ͏

Lúc tiến đến gần, năng lực không gian cũng không thể dùng được nữa. ͏ ͏ ͏

-͏ Không sai, chắc chắn là ngay gần đây. ͏ ͏ ͏

Liễu Hàn nói. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, dù biết đã đến gần, nhưng hắn vẫn không thể nào đến được biên giới. ͏ ͏ ͏

Không phải vì có người hạ cấm chế ở chỗ này, mà vì thực lực của bọn họ căn bản không đủ để đến gần. ͏ ͏ ͏

Chương 2168

Rất nhiều người đều bị ép phải dừng lại ở bên ngoài. ͏ ͏ ͏

Ma Khoa ma tu và Ngọc Ngôn tiên tử cũng đến đây. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà điều khiến mọi người kinh ngạc chính là, hai người này cũng không có cách nào tiến thêm về phía trước. ͏ ͏ ͏

Như vậy là đủ biết, trong đó đáng sợ đến mức nào. ͏ ͏ ͏

Liễu Hàn muốn rút kiếm ra, nhưng mà căn bản không rút ra được. ͏ ͏ ͏

Phải biết rằng trước đó hắn còn có thể kề vai sát cánh với Kiếm Thập Tam, nhưng hiện tại thì sao? ͏ ͏ ͏

Ngay cả biên giới, hắn cũng không thể tới gần, chênh lệch không phải nhỏ tí tẹo. ͏ ͏ ͏

Liễu Hàn thở dài. ͏ ͏ ͏

Chỉ là trong nháy mắt khi hắn thở dài, đột nhiên hắn cảm thấy áp lực đã biến mất. ͏ ͏ ͏

Hắn còn chưa kịp xem xét, đã có một giọng nói vang lên từ bên cạnh: ͏ ͏ ͏

-͏ Sao mọi người lại ở chỗ này? ͏ ͏ ͏

Là Giang Tả, lúc này Giang Tả đã đến biên giới rồi. ͏ ͏ ͏

Liễu Hàn kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Phá Hiểu tiền bối? ͏ ͏ ͏

-͏ Chúng tôi cảm nhận được khí tức, nên tìm tới đây, hy vọng có thể giúp đỡ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đến đây chịu chết sao? ͏ ͏ ͏

Liễu Hàn lập tức nói không nên lời. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả không tiếp tục để ý đến Liễu Hàn nữa, mà trực tiếp đi về phía trước. ͏ ͏ ͏

Giang Tả vừa đi về phía trước, áp lực lập tức biến mất. ͏ ͏ ͏

Giống như có người đã ngăn cản hết sóng gió, tất cả sóng, tất cả gió, đều bị hắn ngăn cản. ͏ ͏ ͏

Sau đó một tia sáng từ trên người Giang Tả bắt đầu lan ra. ͏ ͏ ͏

Năng lượng ánh sáng trên người hắn xua tan tất cả bóng tối. ͏ ͏ ͏

Lúc này Ma Khoa ma tu cũng nhìn thấy Giang Tả. ͏ ͏ ͏

Chỉ là Giang Tả không để ý đến hắn, mà trực tiếp bước vào bên trong. ͏ ͏ ͏

Những người khác nhìn nhau một cái, lập tức đi theo. ͏ ͏ ͏

Không ai biết sau khi đi vào có thể còn sống đi ra hay không, nhưng bọn họ vẫn bước vào. ͏ ͏ ͏

Ở biên giới, đám Thiên Dương đạo nhân đã lui về phía sau, nhưng mà bọn họ vẫn đang đau khổ chống đỡ, hy vọng có thể ngăn cản một ít lực lượng tràn ra ngoài. ͏ ͏ ͏

Chủ lực tát nhiên là Thánh thú Huyền Vũ nhất tộc. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà cho dù bọn họ cố gắng thế nào, rất nhiều người vẫn ngã xuống, Trường Sinh Long đã cố hết sức rồi. ͏ ͏ ͏

-͏ Chúng ta còn có thể kiên trì bao lâu? ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn hỏi. ͏ ͏ ͏

Xích Huyết Đồng Tử lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Không biết. ͏ ͏ ͏

-͏ Để tôi chuẩn bị mộ chôn quần áo và di vật cho mọi người, giảm giá năm mươi phần trăm. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn nói. ͏ ͏ ͏

Sau đó cô thật sự bắt tay vào làm. ͏ ͏ ͏

Huyền Lâu nhìn về phía trước thở dài một tiếng: ͏ ͏ ͏

-͏ Nếu tiếp tục như vậy, thật sự không thủ được nữa. ͏ ͏ ͏

Căn bản không ai biết tình hình bên trong thế nào. ͏ ͏ ͏

Lúc này đột nhiên Sơ Tình thốt lên: ͏ ͏ ͏

-͏ Có ánh mặt trời? ͏ ͏ ͏

Mỗi người đều buồn bực, đừng nói mặt trời chưa mọc, dù mọc rồi, chỗ này cũng không thể có ánh mặt trời. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà rất nhanh tất cả mọi người đều cảm thấy, giống như có ánh mặt trời ở đây vậy. ͏ ͏ ͏

Đợi khi bọn họ ngẩng đầu lên, tất cả đều trông thấy. ͏ ͏ ͏

Là một vầng sáng vô hình, đang chiếu sáng tất cả. ͏ ͏ ͏

Phía dưới hắn, không còn hắc ám. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, Phá Hiểu đã đến. ͏ ͏ ͏

Mặc Ngôn ngẩng đầu kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Oa, Phá Hiểu đại lão đến rồi, chắc chắn là vấn đề gì nữa. ͏ ͏ ͏

-͏ Phí mất nhiều mộ chôn quần áo và di vật như vậy. ͏ ͏ ͏

Thiên Dương đạo nhân cũng thở phào nhẹ nhõm. ͏ ͏ ͏

Không đến mức không thủ được biên giới rồi, các vị tiền bối và tiểu hữu bên trong, cũng không có chuyện gì. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đạp không bay đến, tất cả khí tức, tất cả lực lượng trước mặt hắn đều tan thành mây khói. ͏ ͏ ͏

Bất kể nơi nào hắn đi qua, không thứ gì có thể chống lại sự tồn tại của hắn. ͏ ͏ ͏

Dường như tất cả đều thần phục trước mặt hắn. ͏ ͏ ͏

Hắn đứng nơi đó, không phải rất chói lọi, nhưng lại khiến tất cả cảm thấy chói mắt. ͏ ͏ ͏

Giang Tả đứng trước nơi phát ra lực lượng, hắn không để ý những người khác, mà đang xem xét biên giới. ͏ ͏ ͏

Hắn có thể cảm nhận được, phần lớn lực lượng đã bị Long chặn lại, nếu như tất cả đều tràn ra ngoài, vậy những người ở nơi này đã chết từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏

Chỉ là lực lượng này có chút khoa trương. ͏ ͏ ͏

Kiếm của Kiếm Thập Tam đã được ép đến cực hạn, nếu không thì không đến mức như vậy. ͏ ͏ ͏

Có điều nếu không làm thế, kiếm hắn chém ra không đủ sức giết chết Chí cao. ͏ ͏ ͏

Vốn dĩ Giang Tả muốn vào trong, nhưng đột nhiên Đoạn Kiều lại đứng trên vai hắn. ͏ ͏ ͏

Đối với việc Đoạn Kiều đến đây, hắn đã biết từ trước rồi. ͏ ͏ ͏

Có điều Giang Tả rất tò mò, lại sao lúc này không thấy Đoạn Kiều phát trực tiếp. ͏ ͏ ͏

Hiện giờ bên xung quanh Đoạn Kiều còn dính không ít nước, là Thủy chi tâm đang bảo vệ chúng nó. ͏ ͏ ͏

-͏ Ngươi vẫn đang cầm di động chứ? ͏ ͏ ͏

Giang Tả hỏi. ͏ ͏ ͏

Giang Tả cảm thấy, bây giờ phát trực tiếp cũng tốt, để Tô Kỳ nhìn thấy hắn, cho cô đỡ phải lo lắng. ͏ ͏ ͏

Còn có thể xem tư thế oai hùng của Giang Tả, sau này khi ở nhà có thể dịu dàng một chút. ͏ ͏ ͏

Sau đó việc trong nhà từ lớn đến nhỏ đều do Giang Tả hắn quyết định, vậy thì chuyện đầu tiên hắn muốn làm chính là mua máy tính. ͏ ͏ ͏

Chương 2169

Từ khi nhật ký bị Tô Kỳ xé, hắn chưa mua lại. ͏ ͏ ͏

Nếu không phải điện thoại còn có ích, không chừng cũng bị cô đập rồi. ͏ ͏ ͏

Từ nhỏ lớn lên ở Thánh Địa, không biết đầu óc có phải có vấn đề hay không. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy Giang Tả hỏi, Đoạn Kiều lập tức nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vừa nãy không kịp chạy, đã nát rồi. ͏ ͏ ͏

Hồng Thự vỗ cánh kêu lên: ͏ ͏ ͏

-͏ Cạc cạc. ͏ ͏ ͏

Giang Tả liếc qua nó một cái, hắn phát hiện ra lông cánh của Giang Tả bị rụng hết rồi, giống như bị lửa đốt. ͏ ͏ ͏

Giang Tả khẽ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tiếc là không có thịt. ͏ ͏ ͏

Hồng Thự: ͏ ͏ ͏

-͏ Cạc? ͏ ͏ ͏

Đoạn Kiều: ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏

Nói xong Giang Tả không tiếp tục để ý đến chúng nó nữa, có cái điện thoại cũng không bảo vệ được, còn có tác dụng gì? ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả cất bước đi thẳng vào biên giới, lúc này biên giới đã bị lực lượng bao phủ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả vừa bước vào, trong nháy mắt lực lượng tràn ra đã biết mất, giống như nước đang chảy ra ngài trực tiếp bị chặn lại, không tiếp tục rò rỉ ra chút nào nữa. ͏ ͏ ͏

Ngay lúc đó, toàn bộ khí tức bao phủ giới tu luyện cũng biến mất. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ và Tĩnh Nguyệt nhìn bầu trời, tất nhiên hai người cũng cảm nhận được khí tức kia đã biến mất. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ đứng dậy nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Sư tỷ, có phải đã kết thúc rồi hay không? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Có lẽ thế. ͏ ͏ ͏

-͏ Thắng rồi hay là thua rồi? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ nhìn Tĩnh Nguyệt, hồi hộp hỏi. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Thắng. ͏ ͏ ͏

-͏ Thật sao? ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt chỉ cười không nói nữa. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ bĩu môi, không vui. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em biết là chị đang dỗ em, em còn cố tình hỏi. ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Em không yên tâm. ͏ ͏ ͏

Tĩnh Nguyệt nhìn mặt trời mọc nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Trời sáng rồi, có lẽ đến trưa tiểu Giang sẽ về. ͏ ͏ ͏

-͏ Em có muốn ăn tạm một chút gì đó không? ͏ ͏ ͏

Tô Kỳ gật đầu. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Lúc này Nguyệt Tịch cũng đang nhìn lên bầu trời, tay của bà vẫn giữ chặt chiếc vòng tay như cũ, không dám bỏ ra nhìn. ͏ ͏ ͏

Cũng không dám để ra ngoài, chỉ sợ chạm vào nó sẽ vỡ nát. ͏ ͏ ͏

Chí Thiện nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chắc là kết thúc rồi. ͏ ͏ ͏

Nguyệt Tịch đứng dậy, khẽ nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Tôi ra ngoài chờ sư huynh về. ͏ ͏ ͏

Nói xong Nguyệt Tịch lập tức ra khỏi cấm địa. ͏ ͏ ͏

Chí Thiện nhìn theo bóng dáng Nguyệt Tịch. ͏ ͏ ͏

Đợi khi Nguyệt Tịch đi khuất, Chí Thiện mới cúi đầu vân vê ngón tay mình, rồi lẩm bẩm: ͏ ͏ ͏

-͏ Anh trai là sư huynh? ͏ ͏ ͏

Vậy không phải Nguyệt Tịch là... Không được, không muốn, tôi muốn đánh Nguyệt Tịch, tôi sống dậy là để đánh Nguyệt Tịch. ͏ ͏ ͏

Dừng một chút, Chí Thiện nói tiếp: ͏ ͏ ͏

-͏ Chủ ý thức, nói như thế. ͏ ͏ ͏

Sau đó Chí Thiện nhìn bầu trời nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Nhất định sẽ quay về. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Giây phút này, toàn bộ giới tu luyện đều cảm thấy, mây đen trên bầu trời đã tan. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà không ai biết kết quả cuối cùng thế nào, rốt cuộc là thắng hay là thua. ͏ ͏ ͏

Chung Dịch Dương nhìn bầu trời, sau đó tiếp tục đi về phía nhà Liễu Y Y. ͏ ͏ ͏

Cho dù là thắng hay thua, hắn vẫn muốn mang đồ ăn qua đó. ͏ ͏ ͏

Còn về vấn đề lúc trước, nhìn tình hình rồi hỏi vậy. ͏ ͏ ͏

Có lẽ sẽ có cách giải quyết. ͏ ͏ ͏

Hắn chỉ muốn làm đầu bếp mà thôi, căn bản không có ý gì khác. ͏ ͏ ͏

Chỉ là quen nấu cho Liễu tỷ ăn mà thôi. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà nếu không để hắn nấu nẵ, hắn lại cảm thấy có chỗ nào đó không ổn. ͏ ͏ ͏

Hắn nghĩ mãi vẫn chưa hiểu. ͏ ͏ ͏

-͏ Được rồi, đợi lúc gặp Liễu tỷ, biết rõ thắng hay thua trước, rồi hỏi đi. ͏ ͏ ͏

Sau đó Chung Dịch Dương lắc đầu, rồi tăng tốc, bởi vì nếu như bọn họ thua, dẫn đến không có thời gian ăn uống, vậy thì lỗ lớn. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Lúc này Giang Tả đang đi trong khu vực biên giới, rất nhanh hắn đã trông thấy Sơ Thanh, hoặc là phải nói là thấy Long. ͏ ͏ ͏

Lúc này gần như Sơ Thanh đang hấp hối, cơ thể của hắn bị thương vô cùng nghiêm trọng, hơn nữa còn bị lực lượng đạo ảnh hưởng rất lớn. ͏ ͏ ͏

Cho dù Sơ Thanh có thể chất đặc biệt, muốn khôi phục, cũng phải mất rất nhiều thời gian. ͏ ͏ ͏

Đây là vết thương do đạo gây ra, Sơ Thanh chưa Nhập đạo, không chết coi như thể chất xuất sắc lắm rồi. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, hiện giờ hắn vẫn còn tạm ổn, là vì Long. ͏ ͏ ͏

Có điều nhìn bề ngoài có vẻ như Long cũng rất vất vả. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, Long rất vất vả. ͏ ͏ ͏

-͏ Nhân loại đúng là lề mề, sắp một ngày rồi, vì sao còn chưa kết thúc? ͏ ͏ ͏

-͏ Lúc ta đánh nhau với Đạo Thiên Nhất, còn nhanh hơn thế này nhiều. ͏ ͏ ͏

-͏ Không có chút hiệu suất nào. ͏ ͏ ͏

Long mắng to. ͏ ͏ ͏

Thật sự nó sắp không chịu nổi nữa rồi, nhưng nếu bây giờ lui lại, coi như đã uổng phí cố gắng suốt một ngày của nó, nó không cam lòng. ͏ ͏ ͏

Đã muốn cứu người, đã muốn ngăn chặn, đã kiên trì lâu như vậy, hiện giờ lại buông tha, vậy cố gắng lúc trước đều uổng phí. ͏ ͏ ͏

Đây chính là nguyên nhân vì sao trước đó khi đánh nhau với Đạo Thiên Nhất rõ ràng nó có thể trốn, nhưng nó lại chọn cứng đối cứng. ͏ ͏ ͏

Nó đã cố gắng nhiều năm như vậy, bảo nó buông tha cho Đạo Thiên Nhất sao? ͏ ͏ ͏

Làm sao có thể. ͏ ͏ ͏

Chương 2170

Đúng lúc này Giang Tả đi đến bên cạnh hắn nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Lần đầu tiên ta nghe thấy có người nói, chuyện bản thân bị đánh bại nhanh chóng một cách mới lạ uyển chuyển như vậy. ͏ ͏ ͏

Đây mà gọi là hiệu suất? ͏ ͏ ͏

Giang Tả đột nhiên xuất hiện đã dọa Long kinh hãi, căn bản nó không phát hiện ra. ͏ ͏ ͏

Có điều rất nhanh nó đã mừng như điên, cuối cùng cũng tới rồi. ͏ ͏ ͏

Long còn chưa kịp nói gì, Giang Tả đã đặt tay lên bờ vai của Sơ Thanh. ͏ ͏ ͏

Sau đó một cỗ lực lượng trực tiếp tràn vào trong người Sơ Thanh, trong nháy mắt, đạo dính trên người hắn ta đã được Giang Tả xóa đi. ͏ ͏ ͏

Tổn thương về đạo không còn, chỉ còn lại vết thương da thịt thôi. ͏ ͏ ͏

Đối với Sơ Thanh mà nói, hoàn toàn không có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả ném Sơ Thanh về phía sau: ͏ ͏ ͏

-͏ Bảo Trường Sinh Long chữa thương cho ngươi đi. ͏ ͏ ͏

Tuy rằng bị ném ra ngoài, nhưng mà Long lại thở phào nhẹ nhõm. ͏ ͏ ͏

Cuối cùng không cần kiên trì nữa rồi. ͏ ͏ ͏

Sau khi ném Long ra ngoài, Giang Tả bước đến chỗ năm người kia. ͏ ͏ ͏

Lúc này vốn dĩ năm người kia đang lung lay sắp đổ, trong nháy mắt bọn họ đã ổn định lại, ngay cả vết thương cũng đang khôi phục rất nhanh. ͏ ͏ ͏

Giang Tả không cần ra tay trị thương cho Sơ Thanh, năm người này thì cần. ͏ ͏ ͏

Nếu không điều trị tốt bọn họ sẽ phải chết. ͏ ͏ ͏

Cho nên không lâu sau, năm người kia đã khôi phục lại. ͏ ͏ ͏

Ý thức vốn dĩ sắp ngủ say, cũng trực tiếp tỉnh lại. ͏ ͏ ͏

Lúc trông thấy Giang Tả, cảm nhận được tất cả lực lượng đều bị người này ngăn cản, bọn họ cảm thấy thực lực của người này thật sự rất khủng bố. ͏ ͏ ͏

Tửu Sinh đạo tu lập tức nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Đa tạ đạo hữu đã cứu giúp. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Người cứu các ông chính là Long và Sơ Thanh. ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, nếu Long không ra tay, hắn sẽ ra tay. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà cuối cùng người ra tay là Long. ͏ ͏ ͏

Người chịu khổ cuối cùng là Sơ Thanh. ͏ ͏ ͏

Đám người Tửu Sinh đạo tu lập tức nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Chúng tôi biết. ͏ ͏ ͏

Đúng vậy, bọn họ biết, bọn họ cũng nhìn thấy. ͏ ͏ ͏

Lão khất cái cảm thấy rất chua chát, thế mà có một ngày hắn lại được Thánh thú Long cứu giúp, đúng là đáng châm chọc. ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này Giang Tả lại nhìn về phía lão khất cái hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Ông muốn được hỏa táng sao? ͏ ͏ ͏

Nghe thấy Giang Tả nói như vậy, lão khất cái sửng sốt, hắn chưa thể nhớ ra ngay được. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà rất nhanh hắn đã nghĩ ra, hắn lập tức lắc đầu: ͏ ͏ ͏

-͏ Không, không cần làm phiền đạo hữu. ͏ ͏ ͏

Đúng là Giang Tả chỉ định đến đây để hỏi xem hắn ta có muốn hỏa táng hay không thôi. ͏ ͏ ͏

Nếu như muốn hỏa táng, hắn đã nghĩ ra vài phương pháp, chắc chắn sẽ làm lão khất cái ra đi rất có thể diện. ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc. ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả không để ý nữa. ͏ ͏ ͏

Không hỏa táng, là do lão khất cái không có cái phúc ấy, người có thể khiến hắn tự mình hỏa táng, từ trước đến giờ chưa từng có một ai. ͏ ͏ ͏

Kiếp trước Kiếm Thập Tam, hắn cũng chỉ giết, sau đó tiện tay chôn thôi. ͏ ͏ ͏

Thấy Giang Tả không nói gì, Ngạo Vô Cực ma tu lập tức hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Đạo hữu không tiến lên giúp đỡ sao? ͏ ͏ ͏

Hiện giờ bên trong đang kịch chiến, căn bản bọn họ không có cách nào nhúng tay vào, nhưng chắc chắn Giang Tả có thể. ͏ ͏ ͏

Chỉ là đối phương không định đi vào, cho nên Ngạo Vô Cực ma tu có chút sốt ruột. ͏ ͏ ͏

Nếu để Kiếm Thập Tam chết ở bên trong, vậy thì đúng là tổn thất không nhỏ. ͏ ͏ ͏

Giang Tả quay đầu nhìn về phía Ngạo Vô Cực ma tu hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Vào trong đó? Tại sao phải vào? ͏ ͏ ͏

Câu hỏi của Giang Tả khiến Ngạo Vô Cực ma tu nghẹn lời. ͏ ͏ ͏

Vì sao? ͏ ͏ ͏

Chúng ta đang chiến đấu, không phải trò chơi đánh trận giả của trẻ con. ͏ ͏ ͏

Nhưng mà hắn ta còn chưa kịp nghĩ nhiều, Giang Tả lại mở miệng nói tiếp: -͏ Một mình Kiếm Thập Tam là đủ rồi, nếu không thay đổi, không có chiến tích, lấy đâu ra dũng khí để đi thổ lộ. ͏ ͏ ͏

Ngạo Vô Cực ma tu lập tức choáng váng: "?" ͏ ͏ ͏

Người này đang nói gì thế? ͏ ͏ ͏

Thổ lộ là cái gì? ͏ ͏ ͏

Có lẽ là hắn vừa nghe lầm nhỉ? ͏ ͏ ͏

Kiếm tu Dương Diễm cũng choáng váng, nhưng mà bà ta vẫn hỏi: ͏ ͏ ͏

-͏ Đạo hữu cảm thấy Kiếm Thập Tam đạo hữu có thể thắng? ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn về phía bà ta nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Vẫn chưa đủ rõ sao? Chí cao đã chết hai người rồi, đại đạo giả của Chư Thiên cũng bị giết nhiều vô số. ͏ ͏ ͏

-͏ Một lát nữa, sẽ kết thúc. ͏ ͏ ͏

Thấy Giang Tả nói như vậy, những người này đều có chút kinh ngạc, kết thúc? ͏ ͏ ͏

Còn chưa đến ba ngày? ͏ ͏ ͏

Thật hay giả? ͏ ͏ ͏

Bọn họ vẫn không thể tin nổi, Thiên Bi Thần Chiến có thể kết thúc nhanh như vậy sao? ͏ ͏ ͏

Vậy lần trước bọn họ đánh kiểu gì? ͏ ͏ ͏

Sau đó Giang Tả không quan tâm bọn họ nghĩ cái khỉ gió gì nữa, hắn không tiến lên giúp đỡ, chỉ càm nhận lực lượng chấn động, rồi ngăn cản không cho bất kỳ lực lượng nào thoát ra khỏi nơi này. ͏ ͏ ͏

Đúng lúc đó, Hồng Thự khẽ chạm vào Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Cạc. ͏ ͏ ͏

Giang Tả nhìn Hồng Thự, sau đó lấy một quả lê ra, rồi cắt một miếng cho Hồng Thự. ͏ ͏ ͏

-͏ Cạc cạc cạc. ͏ ͏ ͏

Nhận được quả lê, Hồng Thự vui sướng cho lên gặm. ͏ ͏ ͏

Lão khất cái nhìn Hồng Thự có chút tò mò: ͏ ͏ ͏

-͏ Đây là Thánh thú Chu Tước? ͏ ͏ ͏

Giang Tả bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏

-͏ Hậu duệ. ͏ ͏ ͏

Bình Luận (0)
Comment