Thác nước đen nhánh với hạch tâm Thâm Uyên có liên kết, cho nên đám Biên Hải Đao Khách không có biện pháp nhìn thẳng, nói cách khác đã không thể nào tấn công. ͏ ͏ ͏
Đánh chỉ có chịu chết. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử hỏi: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu đạo hữu, phải làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏
Giang Tả bình thản nói: ͏ ͏ ͏
- Tìm một người có thể đối đầu trực diện với thác nước, thế thôi. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Có thể đối đầu trực diện với thác nước này, ít nhất phải là Thất giai chứ? Bây giờ người Nhập đạo ít như vậy, biết đi đâu tìm? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử cũng nói:
-͏ Đúng vậy, người mạnh nhất Ly Uyên đảo chính là đảo chủ, nhưng nghe nói, hắn chỉ là Lục giai đỉnh phong. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y thở dài, cô rất muốn nói cho đám người Xích Huyết Đồng Tử, các người không thấy trước mắt có người có thể đối đầu trực diện với thác nước sao? ͏ ͏ ͏
Có điều cô không nói ra miệng, rõ ràng, Phá Hiểu muốn tìm khả năng chính là cường giả Thất giai Nhập đạo. ͏ ͏ ͏
Mà Giang Tả cũng không nói gì, cường giả Thất giai Nhập đạo, có lẽ có. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần tin tức của Thánh địa chính xác, nơi này chắc chắn có một cái. ͏ ͏ ͏
Coi như không Nhập đạo, ít nhất tuyệt đối bước một chân vào Đạo. ͏ ͏ ͏
Căn cứ Giang Tả biết, Đạo châu trước đây dì nhỏ dùng chính là của người kia. ͏ ͏ ͏
Mặc đây không phải đạo độc nhất, nhưng có thể lĩnh ngộ truyền thừa đạo, cũng yêu cầu bản thân có hiểu biết nhất định đối với thứ kia. ͏ ͏ ͏
Cho nên, Giang Tả dự định, trước tiến để đám người Tô Kỳ tìm được sư bá của bọn họ, bởi chỉ có như vậy mới có thể khống chế được tồn tại kia. ͏ ͏ ͏
Nếu không nguy cơ trực chờ, đột nhiên bùng nổ có thể khiến hắn không cách nào chưởng khống. ͏ ͏ ͏
Nơi Tô Kỳ đang ở, Giang Tả tuyệt đối không cho phép loại tình huống kia xuất hiện. ͏ ͏ ͏
Sau khi Giang Tả mang theo Xích Huyết Đồng Tử lui về phía sau đi, Giang Tả không xa lạ gì đối với thiết lập nơi này, hắn có thể đi bất cứ đâu. ͏ ͏ ͏
Nhưng khác với đám người Tô Kỳ, các cô đi trên khí tức Thâm Uyên, mà Giang Tả lại đi phía dưới mặt Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
Đi đường tắt tất nhiên độ nguy hiểm cũng bất đồng. ͏ ͏ ͏
Phía dưới bị khí tức Thâm Uyên bao phủ, không cẩn thận sẽ truỵ lạc ở chỗ này. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử gặm kem que nói: ͏ ͏ ͏
- Nếu có người hỏi tôi, ngươi có khát vọng lực lượng không, tôi phải trả lời thế nào? ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách nói:
-͏ Cậu nói cậu khát vọng kem. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y cầm Thánh Quang trong tay, nói: ͏ ͏ ͏
- Cậu nói cậu khát vọng Thánh Quang. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nói gì, phương thức loại trừ đầu độc của Thâm Uyên của những người này, bọn họ đều có ý nghĩa riêng của bản thân, cũng có năng lực riêng, không phải bình hoa chỉ có thể dựa vào người khác. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y ghét cùng với sợ hãi những thứ này, cho nên không chút nào muốn lộ ra sơ hở bị lợi dụng. ͏ ͏ ͏
Cô từ nhỏ học Thánh Quang cũng bởi lý do này. ͏ ͏ ͏
Cô hay gặp ác mộng, hơn nữa còn là ác mộng rất đặc thù. ͏ ͏ ͏
Cho nên Mặc Ngôn xuất hiện, để cho cô lo âu bản thân sẽ gặp ác mộng, nhất là đây còn là sở trường của đối phương. ͏ ͏ ͏
Cũng may Thánh Quang thuật của cô không tồi, những thứ kia vẫn không cách nào ảnh hưởng đến cô. ͏ ͏ ͏
Dù sao Thánh Quang của cô rất nhức mắt, nhưng hiệu quả hết sức rõ ràng. ͏ ͏ ͏
Mà tu vi của Biên Hải Đao Khách không tệ, lại tu luyện thêm Kim Thân quyết của Phật môn, thì càng không thành vấn đề. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nơi này cũng không nghe thấy bất kỳ âm thanh gì, đối phương dường như nhận ra hắn, một mực không dám đến tìm phiền toái. ͏ ͏ ͏
Sau không lâu, Giang Tả bọn họ đến trước trận pháp, trong trận pháp là một mảnh hồ, trong hồ có một đảo nhỏ. ͏ ͏ ͏
Hình ảnh quen thuộc, để Giang Tả có loại cảm giác lại đi đến ngoài Tiên Linh động phủ. ͏ ͏ ͏
Nếu nơi này có liên quan đến chủ nhân của Tiên Linh động phủ? Cánh tay của hắn không phải quá dài chứ? ͏ ͏ ͏
Đối với chủ nhân của Tiên Linh động phủ, Giang Tả biết vô cùng có hạn, cơ hồ giới hạn ở trong Tiên Linh động phủ. ͏ ͏ ͏
Nhưng sáng tạo ra một cái Tiên Linh động phủ thôi, cũng đủ để Giang Tả bội phục rồi. ͏ ͏ ͏
Bây giờ không chỉ có Thánh địa, còn khả năng liên quan đến Ly Uyên đảo. ͏ ͏ ͏
Người này còn thần bí hơn Giang Tả suy nghĩ nhiều. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả không nghĩ nhiều nữa, hắn đưa ánh mắt đặt trên đảo nhỏ, trên đảo có một khô lâu vương tọa. ͏ ͏ ͏
Trên vương tọa không có người, ngược lại có một chuỗi hạt lưu ly. ͏ ͏ ͏
Vòng tay tản ra ánh sáng nhu hòa, phảng phất đang trấn áp vương tọa. ͏ ͏ ͏
Mà trước mặt vương tọa, còn có một thanh kiếm đen nhánh cắm dựng đứng trên mặt đất, kiếm này thoạt nhìn phổ thông, nhưng lại để người ta có một loại cảm giác trầm ổn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn hết thảy những thứ này, lại hỏi Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏
- Mục đích các người đến nơi này là gì? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử cũng nhìn thấy đồ vật phía trên đảo, sau đó trả lời: ͏ ͏ ͏
- Chắc là cái vòng tay kia đi, có điều đây dường như là một cơ hội cảm ngộ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngẩng đầu nhìn về phía khí tức Thâm Uyên vô tận kia, mở miệng nói:
-͏ Bọn họ hẳn đang ở phía trên? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử gật đầu, đại khái như vậy đi. ͏ ͏ ͏
Thiết lập của nơi này thật đúng là kỳ quái, rõ ràng thấy hẳn là cảnh tượng như vậy, nhưng vị trí và phương hướng lại hoàn toàn bất đồng. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo Giang Tả lại nói: ͏ ͏ ͏
- Có hai cái vòng tay chứ? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử cũng không kinh ngạc, gật đầu nói: ͏ ͏ ͏
- Ừ, còn có một cái do m Ly sư tỷ dẫn người bảo vệ. ͏ ͏ ͏
Người m Ly dẫn, nhất định là Tô Kỳ với Tĩnh Nguyệt. ͏ ͏ ͏
Có điều cũng không có nguy hiểm gì, hắn lại một lần nữa đưa ánh mắt đặt ở trên đảo nhỏ. ͏ ͏ ͏
- Cảm ngộ là thật, bảo vật cũng là thật, nhưng vòng tay lưu ly kia lại là giả, các người đều bị lừa. ͏ ͏ ͏
Cặp mắt của Xích Huyết Đồng Tử co rụt lại, hắn có chút không tin, nhưng những lời này đều do Phá Hiểu nói, đối phương cơ bản sẽ không mở miệng nói dối. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả đưa tay nói: ͏ ͏ ͏
- Xích kiếm. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử đem Xích kiếm đưa cho Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả bắt được Xích kiếm, rút ra, sau đó lợi dụng Tiên Thiên khí vẽ ra một cái phù văn phía trên, sau đó phù văn ẩn vào trong Xích kiếm. ͏ ͏ ͏
Làm xong những thứ này, Giang Tả đem Xích Kiếm trả lại cho Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏
- Có thể đi vào rồi, bây giờ Xích Kiếm có thể hủy vòng tay lưu ly kia. ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Chương 297Đối với Xích Huyết Đồng Tử mà nói, cái quyết định này quá mức nặng nề, một khi sai hậu quả khó mà dự liệu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một bên là lựa chọn sư tỷ đã chuẩn bị nhiều năm, một bên là cảnh báo của vị đạo hữu chưa bao giờ sai. ͏ ͏ ͏
Lựa chọn, đây là một chuyện rất khó xử. ͏ ͏ ͏
Có điều, chẳng qua trong chốc lát, Xích Huyết Đồng Tử cắn kem que, cõng Xích Kiếm sau lưng, đi vào trong trận pháp. ͏ ͏ ͏
Quyết định luôn cần sự quyết đoán. ͏ ͏ ͏
Nếu kiểu gì cũng cần người gánh vách, vậy không cần lăn tăn nữa. ͏ ͏ ͏
Tin tưởng vào sự lựa chọn của bản thân. ͏ ͏ ͏
Nhìn Xích Huyết Đồng Tử đi vào, Giang Tả nói với Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏
- Chờ nếu có khí tức Thâm Uyên đánh xuống, nhớ dùng tia chớp kia, sẽ có trợ giúp rất lớn. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu đạo hữu, đó là Thánh Quang. ͏ ͏ ͏
Thật ra Liễu Y Y cũng nghĩ nó là tia chớp, lại còn tỏ ra Thánh Quang thuật của cô là tia chớp thuật, đáng tiếc, đối phương lại đại lão. ͏ ͏ ͏
Không dễ chọc. ͏ ͏ ͏
Có điều có bao nhiêu người thấu hiểu? ͏ ͏ ͏
Nhìn Xích Huyết Đồng Tử đi vào, Giang Tả nói với Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏
- Các người ở chỗ này chờ Xích Huyết Đồng Tử, tôi đây còn chuyện khác cần phải làm. ͏ ͏ ͏
Vừa nói, Giang Tả xoay người rời đi, hắn phải tìm vị sư bá kia. ͏ ͏ ͏
Mà phía trên, mấy người Lam Nguyệt cũng đi đến trước trận pháp, bọn họ quả thật thấy khung cảnh giống đám người Giang Tả kia. ͏ ͏ ͏
Tử Phong hỏi: ͏ ͏ ͏
- Thứ muốn lấy chính là vòng tay lưu ly kia? ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Ừm, chính là cái đó, có điều không thể dùng tay đụng chạm, tôi đã tìm được bao tay lưu ly. Cũng may thời điểm mấu chốt tìm được, nếu không thì chuyến này không công rồi. ͏ ͏ ͏
Thanh Y nói: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, trong đó cảm ngộ có mấy lần? Thích hợp với người nào?? ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
- Một cái, một lần, người thích hợp nhất chính là đại sư huynh. ͏ ͏ ͏
Tử Phong cười nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy sư huynh từ chối thì bất kính rồi. ͏ ͏ ͏
Không biết tại sao, sau khi nghe được lời này của Tử Phong, tất cả mọi người đều cảm thấy rất chối tai. ͏ ͏ ͏
Lần này sáu bảy sư huynh đệ bọn hắn đều đến, trừ Xích Huyết Đồng Tử không có ở đây, sáu người khác đều ở chỗ này. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua đại sư huynh nói chuyện với nhị sư tỷ, bọn họ không dám tùy tiện mở miệng, miệng lưỡi không cẩn thận chỉ có kết cục chết. ͏ ͏ ͏
Mà lúc này bên trong trận pháp đột nhiên xuất hiện rung động, Tử Phong kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Có người nhanh chân đến trước? ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt cũng kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Làm sao biết? Có người dám cướp đồ? ͏ ͏ ͏
Đồ vật nơi này liên quan đến em ruột của Lam Nguyệt, cô làm sao có thể để người ngoài tới phá hư đây. ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt cũng dự định đi vào giết chết đối phương, mà Tử Phong ngăn Lam Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
- Anh thấy rõ ràng rồi, đấy là tiểu sư đệ. ͏ ͏ ͏
Lúc này bóng người Xích Huyết Đồng Tử cõng lấy Xích Kiếm xuất hiện trước mắt tất cả mọi người. ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Tiểu sư đệ chạy vào làm gì? Đây không phải đi cướp cơ hội cảm ngộ sao? ͏ ͏ ͏
Tử Phong nhún vai: ͏ ͏ ͏
- Vậy có biện pháp gì? ͏ ͏ ͏
Mà thời điểm Xích Huyết Đồng Tử đi vào, mặt nước xuất hiện ba động, thanh hắc kiếm kia bắt đầu nổi lên hào quang, ngăn cản bất luận kẻ nào đến gần. ͏ ͏ ͏
Nhìn đến đây Tử Phong mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Đi thôi, giúp đỡ tiểu đệ. ͏ ͏ ͏
Vừa nói xong, hắn bước vào trận pháp. ͏ ͏ ͏
Tử Phong xuất hiện, tự nhiên chia sẻ một bộ phận áp lực. ͏ ͏ ͏
Rồi sau đó đám người Lam Nguyệt, Thanh Y toàn bộ bước vào trong trận pháp. ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người đều đi trên mặt hồ, bọn họ lấy Xích Huyết Đồng Tử làm trung tâm tiến gần đến đảo nhỏ. ͏ ͏ ͏
Có sáu người bọn họ xuất hiện, Xích Huyết Đồng Tử trong nháy mắt không cảm giác được áp lực. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử không quay đầu lại, hắn có thể cảm giác được sư huynh sư tỷ hắn đến, nhưng bây giờ hắn không thể quay đầu. ͏ ͏ ͏
Bởi hắn không cách nào quay đầu lại. ͏ ͏ ͏
Hắn phải hành động. ͏ ͏ ͏
Mà bên kia, Tô Kỳ và Tĩnh Nguyệt cũng bước vào trận pháp. ͏ ͏ ͏
m Ly ở bên ngoài, người nào vượt qua Ngũ giai đều không cách nào tiến vào. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hiếu kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Đây là loại bao tay kỳ quái gì, tại sao phải đi lấy thứ như vậy? Tôi đây chưa từng nghe nói qua có loại pháp bảo này. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
- Ai biết được, có điều tấm thuẫn trên tay khô lâu kia không tệ, có nên lấy không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn bên này không phải ngai vàng và kiếm, mà đây giống một khô lâu đang cầm lá chắn đứng trên đảo nhỏ, phảng phất đang bảo vệ cái gì đó. ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, em vẫn luôn cảm giác có cái gì không đúng, đây có phải cạm bẫy hay không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cau mày nói. ͏ ͏ ͏
Bây giờ vòng lưu ly kia đeo trên cổ tay khô lâu. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt sửng sốt một chút: ͏ ͏ ͏
- Hóa ra em còn biết có vấn đề? Không phải đây có phải có vấn đề hay không, mà đây chắc chắn có vấn đề. ͏ ͏ ͏
m Ly tiên tử không hiểu, Lam Nguyệt tiên tử bị mê muội, đều rất bình thường. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ kinh ngạc nhìn Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏
- Vậy sư tỷ làm sao thấy được? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt cười nói: ͏ ͏ ͏
- Nơi đây rất đặc thù, thân là Thánh nữ tự nhiên có thể phân biệt rất nhiều thứ. ͏ ͏ ͏
Lần này Tô Kỳ càng kinh ngạc hơn, nói: ͏ ͏ ͏
- Thánh nữ ở chỗ này có đặc quyền? ͏ ͏ ͏
Chương 298Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Khó nói đây là ngẫu nhiên nhưng việc Ly Uyên đảo và Thánh địa có quan hệ tốt là sự thật, hơn nữa sư bá đến nơi này đại khái không phải không có tính mục đích. ͏ ͏ ͏
Em cũng thấy đấy, Ly Uyên đảo so với chúng ta nghĩ còn phức tạp hơn nhiều, nơi này không chỉ có một Thâm Uyên, còn có một tồn tại không biết. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏
- Vậy làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏
- Để chị nhìn thêm một chút nữa. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tĩnh Nguyệt ấn vào trán một cái, trong mắt cô phảng phất có thể nhìn thấu rất nhiều thứ. ͏ ͏ ͏
Không bao lâu, Tĩnh Nguyệt mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Chắc chắn, là quyền hạn của vực, có người mở quyền hạn độc nhất cho Thánh nữ. ͏ ͏ ͏
- Vậy vòng tay lưu ly kia có tác dụng gì? Hơn nữa, khô lâu kia cũng không phải bày tùy tiện trên đảo nhỏ kia chứ? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt không nói gì, nhìn về phía trước, sau đó kinh ngạc mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Chị... Chị hình như thấy được rất nhiều thứ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lặng xuống, không nói gì, cô đợi Tĩnh Nguyệt nhìn xong, nơi này còn lâu mới đơn giản như các cô tưởng tượng vậy. ͏ ͏ ͏
Mà Tĩnh Nguyệt kinh ngạc nhìn trước mắt hết thảy, cô thật giống như thoát khỏi vị trí ban đầu, như đứng trên không nhìn xuống. ͏ ͏ ͏
Người đầu tiên đập vào mắt là một thiếu nữ đẹp nghiêm nước nghiêng thành, thuần khiết không tỳ vết. ͏ ͏ ͏
Chim sa cá lặn, bế nguyệt tu hoa, đối với cô gái này mà nói, đều là không gì hơn cái này. ͏ ͏ ͏
Mà Tĩnh Nguyệt lại không phải lần đầu tiên gặp người này, lần trước cô đã gặp trong Thánh địa. ͏ ͏ ͏
Phải, đó chính là cô gái trong cấm địa. ͏ ͏ ͏
Mà bây giờ người này lại xuất hiện ở Thâm Uyên vô tận. ͏ ͏ ͏
Trên người cô ta bị thương, nhưng không lại có một chút sợ hãi, càng không có ý định lui lại chút nào. ͏ ͏ ͏
Trong mắt cô gái kia mang theo sự kiên định: ͏ ͏ ͏
- Không, không thể lui, bây giờ lui lòng người tán, lòng người tán thì nhân tộc rất có thể sẽ bị tiêu diệt. ͏ ͏ ͏
- Nhưng ngài sẽ chết. ͏ ͏ ͏
Cô gái kia lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Cùng lắm thì chết, không thể lùi về sau một bước, đám người ca ca sắp xuất quan, chỉ cần kiên trì một hồi nữa, một hồi nữa là đủ. ͏ ͏ ͏
Lúc này lùi về sau, tất cả mọi người sẽ lui lại. ͏ ͏ ͏
Ca ca là người duy nhất có thể ngưng tụ lòng người, mà ta đại biểu ca ca, bây giờ tất cả mọi người đều nhìn ta, ta lui, tất cả đều xong. ͏ ͏ ͏
Chết, cũng không thể làm tội nhân thiên cổ. ͏ ͏ ͏
Chết, cũng phải chết trước người kia. ͏ ͏ ͏
Chết, cũng không thể hổ thẹn với lương tâm. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nhìn thiếu nữ kia đứng hiên ngang nơi đó, cô hơi rung động, hóa ra vị kia là người như vậy. ͏ ͏ ͏
Cô chết như vậy sao? ͏ ͏ ͏
Nguyên nhân chết như vậy sao? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt thấy thiếu nữ chinh chiến Thâm Uyên, khi cô muốn nhìn một chút có phải thiếu nữ kia có phải chết chỗ này hay không, thì hình ảnh đã phá toái. ͏ ͏ ͏
Giờ khắc này, Tĩnh Nguyệt lại một lần nữa thấy hình ảnh quen thuộc, trong hình có sư muội của cô. ͏ ͏ ͏
Được rồi, thị giác trở lại. ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ vẫy tay hỏi: ͏ ͏ ͏
- Chị nhìn thấy cái gì rồi? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Cái này liên quan đến cấm địa Thánh địa, lúc này không thể nói. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ cần chuyện liên quan đến cấm địa Thánh địa, sư tỷ nhà cô tuyệt đối không chịu đề cập đến. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, cô cũng không nói gì, cái này rất bình thường, Thánh nữ có rất nhiều bí mật người ngoài không biết. ͏ ͏ ͏
Đây khả năng là bí mật chí có Thánh nữ Thánh địa mới được biết. ͏ ͏ ͏
Đó chính là, nguyên nhân cái chết của vị kia. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
- Để chị xem có thể nhìn ra thêm ít gì nữa không? ͏ ͏ ͏
Sau đó Tĩnh Nguyệt lại thử một lần nữa, cô muốn nhìn xem, thiếu nữ cấm địa kia rốt cuộc có kết cục gì. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, cô một lần nữa nhìn thấy. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua lần này cô nhìn thấy không phải thiếu nữ cấm địa, mà một nam tử trầm ổn tuấn tú, người đàn ông kia đứng đó cho người ta một loại cảm giác tin phục. ͏ ͏ ͏
Nhưng không nhìn thấy mặt, nhưng chỉ cần nhìn về hắn thôi, vẫn có một loại cảm giác anh tuấn trầm ổn. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt không quấn quít những thứ này, bởi cô thấy người đàn ông này, đứng chỗ sâu nhất Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
Hắn một thân một mình đứng ở nơi đó, có thể làm cho cả Thâm Uyên không cách nào khuếch trương, không cách nào tàn phá. Người này đang trấn áp Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tĩnh Nguyệt nghe được hắn mở miệng nói chuyện: Tiêu diệt Thâm Uyên cần thời gian rất lâu, mà chúng ta thiếu chính là thời gian. ͏ ͏ ͏
Bổn tọa chỉ có thể tạm thời trấn áp hắn, muốn chấm dứt hậu hoạn, cần phải có người trấn thủ tứ phương. ͏ ͏ ͏
Lúc này một người ngồi trên khô lâu vương tọa, xuất hiện bên bờ Thâm Uyên: ͏ ͏ ͏
- Bản tôn bảo tọa, cộng thêm đạo kiếm bản tôn, có thể trấn thủ nhất phương. ͏ ͏ ͏
Bên kia, một người cầm trọng thương, nắm lá chắn nói: ͏ ͏ ͏
- Một phân thân, một mặt Thần thuẫn, cũng có thể trấn thủ một phương. ͏ ͏ ͏
Một người trọng thương ngã gục nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi đã gục, tôi có thể dùng huyết cốt trấn thủ nhất phương. ͏ ͏ ͏
Một người trung niên nói: ͏ ͏ ͏
- Thiếu gia, ta nguyện ý hóa thân thành tượng đá trấn thủ một phương, Kính xin thiếu gia giết ra một cái càn khôn. ͏ ͏ ͏
Người kia đứng ở nơi đó, cuối cùng trả lời: ͏ ͏ ͏
- Được. ͏ ͏ ͏
Sau đó phong ấn mở ra, trấn thủ tứ phương, Thâm Uyên lui bước. ͏ ͏ ͏
Chương 299Lúc này Tĩnh Nguyệt lại một lần nữa khôi phục như cũ. ͏ ͏ ͏
Chờ thời điểm cô nghĩ đến bộ khô lâu kia, trong mắt cô xuất hiện một tia kính ý: ͏ ͏ ͏
- Sư muội, người này là một thành viên trấn thủ Thâm Uyên, chúng ta không thể không kính trọng. ͏ ͏ ͏
- Cho nên, có nên cầm tấm thuẫn kia không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ tức giận hỏi. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không thể cầm, hơn nữa vòng tay lưu ly kia cũng không thể lấy, chị có thể thấy vòng tay kia kết nối với Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ suy nghĩ một chút, nói: ͏ ͏ ͏
- m Ly nói, cái này là thứ cô muốn cô ta đeo, nói cách khác, m Ly rất có thể bị Thâm Uyên đánh lén? ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ lại nghĩ đến cái gì, kinh hô: ͏ ͏ ͏
- Thâm Uyên đang nhằm vào m Ly? Đây là âm mưu Thâm Uyên? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt thở dài: ͏ ͏ ͏
- Khả năng đi, mặc dù không biết đối phương nghĩ thế nào, nhưng một ít là sự thật, chúng ta phải nghĩ biện pháp trấn áp Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
- Có biện pháp không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt cười nhìn về phía Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
- Vốn không, nhưng có điều chị lại vừa nhìn thấy biện pháp. ͏ ͏ ͏
Mà bên ngoài m Ly nghi ngờ nhìn bốn phía, cô luôn cảm giác suy nghĩ hơi mê man, có lúc còn chứng kiến trước mắt là một vùng tăm tối. ͏ ͏ ͏
Cái này làm cho cô đặc biệt kỳ quái, loại tình huống này không người nói với cô nha. ͏ ͏ ͏
Cho nên cô hỏi Lam Nguyệt: Tỷ, muội cảm giác là lạ, luôn nhìn thấy một vùng tăm tối, có lúc còn chứng kiến một lối đi, lối đi bên trong đặc biệt đen, nhưng đặc biệt khổng lồ. ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt nghe vậy, chân mày nhíu một cái. ͏ ͏ ͏
Cô trấn an m Ly, nói với đám người Tử Phong: ͏ ͏ ͏
- Thời gian không còn nhiều, nhanh lên một chút. ͏ ͏ ͏
Lúc này đám người Tử Phong đi sau lưng Xích Huyết Đồng Tử, chỉ cần Xích Huyết Đồng Tử rơi vào cảm ngộ, bọn họ có thể liên thủ. ͏ ͏ ͏
Trong nhận thức của Lam Nguyệt, cái vòng tay này chính là để áp chế tình huống của m Ly. ͏ ͏ ͏
Không chỉ Lam Nguyệt, ngay cả đảo chủ cũng cho rằng vậy. ͏ ͏ ͏
Về phần tại sao, bọn họ chưa bao nghi ngờ cái vấn đề này. ͏ ͏ ͏
Đám người Lam Nguyệt đi sau lưng Xích Huyết Đồng Tử, không bao lâu, Xích Huyết Đồng Tử cũng đã lên đảo. ͏ ͏ ͏
Lúc này đám người Lam Nguyệt chờ Xích Huyết Đồng Tử rơi vào cảm ngộ. ͏ ͏ ͏
Nhưng Xích Huyết Đồng Tử vốn nên cảm ngộ, lại không lựa chọn cảm ngộ, hắn rút ra Xích Trong mắt của hắn chỉ có Kiếm đi tới bên cạnh ngai vàng. ͏ ͏ ͏
Trong mắt của hắn chỉ có vòng tay lưu ly. ͏ ͏ ͏
Sau đó Xích Huyết Đồng Tử nâng lên Xích Kiếm, muốn vung xuống. ͏ ͏ ͏
Cặp mắt Lam Nguyệt co rụt lại, cô lập tức la lên: ͏ ͏ ͏
- Tiểu sư đệ, đệ làm gì vậy? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử không để ý đến Lam Nguyệt, nếu không phải khí tràng nơi này đè hắn, hắn cũng không lề mề như vậy, bởi thời gian kéo dài, rất có thể sẽ thất bại. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, lúc này Lam Nguyệt định ngăn cản Xích Huyết Đồng Tử. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua cô còn chưa động, một cái tay khoác lên bả vai cô. ͏ ͏ ͏
Cái tay này trực tiếp đề Lam Nguyệt không cách nào nhúc nhích. ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt không tưởng tượng nổi nhìn Tử Phong nói: ͏ ͏ ͏
- Đại sư huynh, huynh điên? ͏ ͏ ͏
Tử Phong không nhìn Lam Nguyệt, trực tiếp nói: ͏ ͏ ͏
- Người điên là muội, sư muội, suy nghĩ một chút đi. Nếu không phải sư phụ còn chưa nghĩ ra cách giải quyết chuyện này thế nào, cũng không để muội hồ đồ nhiều năm đến vậy. ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt khó tin nhìn Tử Phong: ͏ ͏ ͏
- Sư, sư huynh, sư huynh đang nói gì? Huynh gạt muội đúng không? ͏ ͏ ͏
Tử Phong không để ý đến Lam Nguyệt, mà nói với Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏
- Tiểu sư đệ, vòng tay lưu ly kia không dễ phá vỡ như vậy, nếu đệ muốn, cũng được, động thủ đi. Không cần có bất kì cố kỵ gì, càng không cần đắn đo gì. ͏ ͏ ͏
Tin tưởng vào sự lựa chọn của bản thân. ͏ ͏ ͏
Toàn bộ hậu quả, sư huynh có thể gánh vác. ͏ ͏ ͏
Nghe được lời của Tử Phong, khóe miệng Xích Huyết Đồng Tử xuất hiện nụ cười, sau đó vung kiếm xuống. ͏ ͏ ͏
Thời khắc Xích Kiếm vung xuống, trên Xích Kiếm xuất hiện một đạo phù văn. ͏ ͏ ͏
Phù văn xuất hiện hóa thành hắc động vô tận, mà Xích Kiếm trở thành hắc động tái thế, hắc khí bắt đầu thôn phệ vòng tay lưu ly. ͏ ͏ ͏
Đây là năng lực của Xích Kiếm, phù văn chẳng qua hỗ trợ tạm thời mở ra mà thôi. ͏ ͏ ͏
Lúc hắc khí biến mất, Xích Kiếm đã chém qua vòng tay. ͏ ͏ ͏
Rắc rắc! ͏ ͏ ͏
Vòng tay phá toái. ͏ ͏ ͏
Mà lúc này Lam Nguyệt một lần nữa nhận được tin tức của m Ly: Thánh nữ các cô phá hư vòng tay, làm sao bây giờ. ͏ ͏ ͏
Giờ khắc này, Lam Nguyệt tê liệt ngã xuống đất. ͏ ͏ ͏
Làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏
Cô không biết. ͏ ͏ ͏
Suy nghĩ của cô trống rỗng, cô cũng không biết bản thân đang làm gì vậy, cô sống nhiều năm như vậy, hồi tưởng lại lại hư ảo như vậy. Hết thảy đều là giả. ͏ ͏ ͏
Hết thảy đều là giả. ͏ ͏ ͏
Giờ khắc này cô hiểu rõ, bản thân thật ra là một con rối, một con rối chỉ dẫn những con rối khác. ͏ ͏ ͏
Cô vốn không có cuộc sống bản thân, thật đáng buồn. ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, chị đừng nên như vậy. ͏ ͏ ͏
Khóe miệng Thanh Y co giật nói. ͏ ͏ ͏
Thật ra đám sư huynh sư tỷ bọn hắn nói gì, bọn họ căn bản không rõ, nhưng có một điều bọn họ rõ ràng. ͏ ͏ ͏
Đó chính là Sư tỷ bị đả kích. ͏ ͏ ͏
Mà sư tỷ bị đả kích, bị thương rất có thể chính là bọn hắn. ͏ ͏ ͏
Cho tới nay đều như vậy. ͏ ͏ ͏
Chương 300Lam Nguyệt lăng lăng nhìn mấy sư đệ, cô lại đột nhiên cảm giác bản thân đời này cũng không phải hư vô như vậy. ͏ ͏ ͏
Bị đại sư huynh khi dễ, cùng với khi dễ đám sư đệ kia, bắt bọn hắn nấu cơm, "Giáo dục" bọn họ làm người. ͏ ͏ ͏
Cho nên, trừ những thứ kia, cuộc sống của cô vẫn rất có màu sắc. ͏ ͏ ͏
Trong cuộc đời tái nhợt hư vô, thật ra ẩn tàng màu sắc sinh hoạt rực rỡ. ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt mở miệng nó: ͏ ͏ ͏
- Đại sư huynh, huynh cố ý sao? Cố ý bắt nạt muội khi còn bé. ͏ ͏ ͏
Tử Phong kinh ngạc nhìn về phía Lam Nguyệt, theo bản năng nói: ͏ ͏ ͏
- Tại sao muội lại nghĩ vậy? ͏ ͏ ͏
Tiếp theo Tử Phong lại nói: ͏ ͏ ͏
- Muốn nghe câu trả lời nào? Cho một ít Linh thạch thì thích nghe thế nào cũng được. muội không cách nào thay đổi cách suy nghĩ của ta, nhưng muội có thể thay đổi cách ta nói. ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên, cô mới phi thường tuyệt vọng đối với vị sư huynh này. ͏ ͏ ͏
- Các ngươi muốn chết. ͏ ͏ ͏
m thanh âm trầm đột nhiên từ trong hư không truyền ra. ͏ ͏ ͏
Sau đó khí tức Thâm Uyên âm trầm từ trong vòng tay lưu ly kia truyền ra, khí tức này trực tiếp đánh về phía Xích Huyết Đồng Tử. ͏ ͏ ͏
Mà Tử Phong trong nháy mắt động, khí tứ Tứ giai đỉnh phong đụng vào Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
Ầm!!! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tử Phong mang Xích Huyết Đồng Tử lui về phía sau. ͏ ͏ ͏
Những người khác hắn ngược lại không để ý, có tay có chân, chính bọn hắn tự chạy. ͏ ͏ ͏
Lúc này Liễu Y Y biết đến phiên cô ra sân, chẳng qua thời điểm cô muốn bước vào trận pháp, cô lại sửng sốt. ͏ ͏ ͏
Cô không vào được. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách nói: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta không vào được, chớ nhìn bọn họ đi vào thoải mái như vậy, tâm tính những người này vô cùng cao. Mà trận pháp này vừa vặn yêu cầu tâm tính rất cao. ͏ ͏ ͏
- Không phải vậy chứ, tôi giúp bọn họ thế nào đây? ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y nói. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách lấy điện thoại di động ra nói: ͏ ͏ ͏
- Gọi điện thoại để cho bọn họ đi ra không phải tốt hơn sao? Tôi vừa mới kiểm tra, nơi này có tín hiệu. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả đi trên con đường đen nhánh, hắn lấy điện thoại di động ra gọi cho chủ tiệm đậu phụ. ͏ ͏ ͏
Số điện thoại do Tô Kỳ lưu lại. ͏ ͏ ͏
Giang Tả định tìm người sư bá kia, nhưng không biết hắn dáng dấp ra sao. ͏ ͏ ͏
Mà muốn biết hắn dáng dấp ra sao, nhìn xem hình là được. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ các cô không có, nhưng ông chủ kia khả năng biết đối phương, khả năng có hình rất cao. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần có hình, tìm kiếm sẽ dễ dàng hơn. ͏ ͏ ͏
Nhắc đến, ban đầu cũng khó trách không cách nào dùng tiền xu tìm được Cửu Tịch, bởi bây giờ Cửu Tịch đời trước không còn tồn tại, cho nên không có khả năng tìm tới. ͏ ͏ ͏
Đối phương do dự một chút, cuối cùng nói: ͏ ͏ ͏
- Không thành vấn đề, nhưng có thể hạn chế truyền ra ngoài hay không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả dù sao chỉ điểm qua hắn, từ chối tự nhiên không tiện rồi. ͏ ͏ ͏
Yêu cầu này đối với Giang Tả mà nói đúng là không có gì, cho nên hắn không chút do dự đáp ứng. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh hắn nhận được một tấm hình, trong tấm hình là một nam tử trẻ tuổi, không anh tuấn cũng không xuất sắc, ngược lại hơi phổ thông. ͏ ͏ ͏
Trong tay hắn ôm một thanh kiếm, si ngốc nhìn về phía trước. ͏ ͏ ͏
- Hử? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn hình Giang Tả không khỏi cau mày. ͏ ͏ ͏
Không phải là hình có vấn đề, mà là người trong tấm ảnh, Giang Tả rất có thể nhận biết. ͏ ͏ ͏
Có điều không chắn chắn, cần gặp mới được. ͏ ͏ ͏
Sau khi Giang Tả bắt đầu thông qua tiền xu tìm người này, bởi cho rằng tất cả mọi người đều ở trong Thâm Uyên, muốn tìm được khả năng sẽ dễ dàng. ͏ ͏ ͏
Tìm hồi lâu, Giang Tả đến bên bờ hồ trận pháp. ͏ ͏ ͏
Trên thực tế, cái hồ này đã cách đám người Xích Huyết Đồng Tử rất xa, đã không tính chung là một chỗ. ͏ ͏ ͏
Nơi này thậm chí đã ở vòng ngoài nội bộ. ͏ ͏ ͏
Hoặc có lẽ nơi này đã trực diện Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
Ngẩng đầu có thể nhìn thấy hạch tâm Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
Trừ Giang Tả, hẳn rất ít có người có thể đi tới đây. ͏ ͏ ͏
Ít nhất trong Ly Uyên đảo, hẳn không có ai có thể làm được. ͏ ͏ ͏
Trong hồ này, cũng có một hòn đảo nhỏ, mà trên đảo nhỏ có một tượng đá, bên bờ tượng đá có một người đàn ông đang ngồi. ͏ ͏ ͏
Người đàn ông này ngồi ở chỗ đó nhìn thẳng hạch tâm Thâm Uyên, trong mắt của hắn không chút nhút nhát nào, ngược lại có một loại hào khí chưa từng có trước nay. ͏ ͏ ͏
Hào khí mang theo một loại bá đạo, không run sợ. ͏ ͏ ͏
- Khí chất hoàn toàn khác nhau, nhưng đúng là hắn, Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn hắn nói nhỏ. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam là người đời trước hắn biết, người này rất mạnh, là một trong những người mạnh nhất hắn từng gặp. ͏ ͏ ͏
Coi như ba người tu luyện Tử Khí Đông Lai quyết kia , cũng không cách nào cùng xứng đôi. ͏ ͏ ͏
Cửu Tịch cùng thời kỳ đấy cũng không phải đối thủ của hắn. ͏ ͏ ͏
Ở thời đại kia, trừ Giang Tả, hắn rất có thể là người mạnh nhất. ͏ ͏ ͏
Giang Tả còn nhớ, ngày hôm đó người này tìm tới hắn, nói muốn tới khiêu chiến hắn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhàn rỗi buồn chán, tất nhiên đáp ứng. ͏ ͏ ͏
Trận chiến ấy không kinh thiên động địa lắm, từ đầu tới cuối, Giang Tả chỉ ra ba chiêu. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam bại, nhưng đạo hắn lại để cho Giang Tả lộ vẻ xúc động. ͏ ͏ ͏
Đó là một loại đạo tiếc nuối thật sâu, một loại bi thương cực hạn, một loại chỉ muốn chết. ͏ ͏ ͏
Chương 301Thậm chí vào thời khắc cuối cùng, hắn đã đột phá ràng buộc bước vào cảnh giới mới, nhưng, hắn lại buông tha. ͏ ͏ ͏
Hắn chỉ muốn chết. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không hiểu, hỏi tại sao. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam trả lời: Tôi hối hận, hối hận không thể trở về trước ước định, hối hận không thể xuất hiện vào thời điểm quan trọng nhất. ͏ ͏ ͏
Cô ấy đã chết, tôi không thể bảo vệ cô ấy, mạnh hơn nữa thì thế nào? ͏ ͏ ͏
Không thể quay trở về. ͏ ͏ ͏
Nếu thời gian có thể nghịch chuyển, nếu như trời có thể cho tôi cơ hội, tôi tuyệt đối sẽ không hối hận, tôi tuyệt đối sẽ bảo vệ cô ấy. ͏ ͏ ͏
Dù tan xương nát thịt, dù là Thân Tử Đạo Tiêu, dù là tôi có hóa thành mây khói, tôi cũng phải đứng trước bảo vệ cô ấy. ͏ ͏ ͏
Trừ phi tôi chết, nếu không ai cũng không thể tổn thương cô ấy. ͏ ͏ ͏
Nhưng, nhưng lại không có cơ hội làm lại từ đầu. ͏ ͏ ͏
Không có. ͏ ͏ ͏
Khi đó Giang Tả nhìn hắn thật lâu không nói lời gì, cuối cùng hỏi: “Tên anh?” ͏ ͏ ͏
Sau khi trả lời tên, Kiếm Thập Tam hỏi một vấn đề cuối cùng: "Cường đại như ngài, có thể nghịch chuyển thời không?” ͏ ͏ ͏
Giang Tả thành thật trả lời: "Không thể." ͏ ͏ ͏
Sau khi hắn chết, có thể để cho Giang Tả nhớ, lại tự mình hỏi ra tên. ͏ ͏ ͏
Hắn là người thứ nhất. ͏ ͏ ͏
Cho nên sau khi hắn chết, Giang Tả tự mình mai táng hắn. ͏ ͏ ͏
Bây giờ có thể gặp lại hắn, Giang Tả vẫn rất cao hứng. ͏ ͏ ͏
- Cơ hội làm lại từ đầu, đưa tới cho ngươi. ͏ ͏ ͏
Nhớ lại những thứ này, Giang Tả cất bước đi vào Trận pháp. ͏ ͏ ͏
Trận pháp này với Xích Huyết Đồng Tử bên kia không giống nhau, ngưỡng cửa nơi này cao vượt quá bình thường. ͏ ͏ ͏
Có điều đối với Giang Tả mà nói, vấn đề không lớn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả một đường đi tới. ͏ ͏ ͏
Đối với Giang Tả đến, Kiếm Thập Tam tự nhiên biết rõ, có điều hắn không xoay người kiểm tra. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng không để ý, hắn đến bên cạnh tượng đá trước, phát hiện đây cũng là một đồ vật lợi hại. ͏ ͏ ͏
Tượng đá trấn đạo, bất kể tượng đá này hay cái ngai vàng kia, đều mang tác dụng trấn thủ. ͏ ͏ ͏
Có điều không liên tiếp mà thôi, cũng chỉ bỏ rỗng đấy. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả đi tới bên cạnh Kiếm Thập Tam nói: ͏ ͏ ͏
- Anh là đệ tử Thánh địa? ͏ ͏ ͏
Lúc này Kiếm Thập Tam mới quay đầu nhìn về phía Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Kiếm Thập Tam Thánh địa, đạo hữu là? ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngồi ở bên cạnh hắn thuận miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Một Thánh nữ dự khuyết Thánh địa chính là vợ tôi. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam vốn lạnh nhạt, trong nháy mắt kinh hô: ͏ ͏ ͏
- Cái gì? Cậu nói ai là vợ cậu? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lập lại: ͏ ͏ ͏
- Thánh nữ dự khuyết Thánh địa. ͏ ͏ ͏
Lần này Kiếm Thập Tam nói: ͏ ͏ ͏
- Cậu làm sao làm được? Thánh nữ dự khuyết rất khó cưới chứ? ͏ ͏ ͏
Giang Tả đương nhiên không nói đến chuyện vận khí tốt, hắn hỏi Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏
- Anh thích Thánh nữ? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam liếc mắt nhìn ngực Giang Tả, hắn phát hiện trên người Giang Tả quả thật có pháp bảo hộ mệnh của Thánh địa, hơn nữa đúng là cấp bậc của Thánh nữ dự khuyết. ͏ ͏ ͏
Cho nên hắn cũng không nghi ngờ Giang Tả nói chuyện. ͏ ͏ ͏
Sau đó, Kiếm Thập Tam thở dài: ͏ ͏ ͏
- Rất thích, tôi không phủ nhận chuyện này. ͏ ͏ ͏
Câu tiếp theo hắn lại không nói, không dám nói ra chuyện này. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lại nói: ͏ ͏ ͏
- Nghe nói mười mấy năm trước anh vốn nên trở về, tại sao vẫn còn ở nơi này? Ngộ đạo thất bại? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam lắc đầu, sau đó lại thở dài: ͏ ͏ ͏
- Thật ra khí đó cũng cố lấy dũng sĩ nói, sau đó càng nghĩ càng thấy không thể nào. ͏ ͏ ͏
- Anh nói cái gì? ͏ ͏ ͏
Giang Tả hiếu kỳ hỏi. ͏ ͏ ͏
- Tôi nói “Nếu ta có thể Nhập đạo trở lại, muội có thể từ bỏ làm Thánh nữ hay không”? ͏ ͏ ͏
- Ồ? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nở nụ cười. ͏ ͏ ͏
Nói dì nhỏ hoàn toàn không thèm để ý Kiếm Thập Tam tuyệt đối là giả, một câu nói như vậy, đã hàm chứa rất nhiều. ͏ ͏ ͏
- Vậy tại sao anh không chịu trở về? Nhỡ đâu... ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam lắc đầu thở dài, khí tức bá đạo của hắn, lúc này đã sớm tan biến không còn dấu tích, hắn mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi sợ hãi chính là cái này, không tính Thánh nữ thoái vị, tôi sợ cô ấy chán ghét tôi, bởi tự tiện làm chủ buộc cô ấy làm lựa chọn. ͏ ͏ ͏
Cho nên, Kiếm Thập Tam rốt cuộc không tự tin đối với bản thân? ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng thở dài, đời trước dì nhỏ hẳn chết trong trận chiến với huyết yêu kia. ͏ ͏ ͏
Khi đó nếu không phải hắn nhúng tay, Thánh nữ với dì nhỏ đại khái sẽ chết bên trong. ͏ ͏ ͏
Chuyện đời trước dì nhỏ là Thánh nữ, Giang Tả tự nhiên đã biết, cũng biết trận chiến đó hắn kém chút nữa giết chết dì nhỏ. ͏ ͏ ͏
May mắn khi đó Tô Kỳ xông đến. ͏ ͏ ͏
Giang Tả đã hiểu, bởi Kiếm Thập Tam không tự tin, gián tiếp hại chết Nguyệt Tịch, cho nên hắn hối hận cả đời, bi thương cả đời. ͏ ͏ ͏
Hắn muốn có một cơ hội thứ hai, đền bù sai lầm của bản thân. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả còn dự định mở miệng, chẳng qua còn chưa mở miệng, Thâm Uyên truyền đến tiếng quát giận dữ: ͏ ͏ ͏
- Các ngươi đều đáng chết, dám làm hỏng chuyện tốt của ta. ͏ ͏ ͏
Lúc này Thâm Uyên dũng động, dường như muốn từ dưới đất chui lên. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cay mày, nếu lúc này để tên kia đi ra, kích hoạt phong ấn không còn bất kỳ ý nghĩa gì. ͏ ͏ ͏
Là ai chọc giận Thâm Uyên? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử? ͏ ͏ ͏
Mặc dù Giang Tả biết vòng tay lưu ly là thủ đoạn của Thâm Uyên, nhưng không đến nỗi khiến đối phương tức giận như vậy chứ? ͏ ͏ ͏
Lúc này Kiếm Thập Tam đứng dậy, hắn hướng về phía Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Tiểu hữu, chờ tôi một lát. ͏ ͏ ͏
------------
Chương 302Sau đó khí chất của Kiếm Thập Tam đại biến, cả người tản ra khí tức bướng bỉnh ngang ngược, sau đó một thanh trường kiếm xuất hiện trên tay hắn. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam một mình đạp về hạch tâm Thâm Uyên, sau đó đối đầu trực diện với Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
- Khó trách, khó trách tồn tại trong Thâm Uyên rõ ràng đã thanh tỉnh, nhưng vẫn không chịu khuếch trương thực lực, hóa ra bị người ta ngăn ngoài cửa. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả cũng hiểu tại sao đối phương lại tức giận như vậy. ͏ ͏ ͏
Vòng tay chính là thủ đoạn hắn muốn thoát khỏi Kiếm Thập Tam, đáng tiếc bị phá. ͏ ͏ ͏
Mắt thấy có thể đi ra ngoài, mắt thấy Kiếm Thập Tam không làm gì được hắn, lại cứ như vậy bị phá hư. ͏ ͏ ͏
Không tức giận mới lạ. ͏ ͏ ͏
Có điều Kiếm Thập Tam quả thật mạnh, lại dám lấy tu vi như vậy đối kháng Thâm Uyên, một thân ngang ngược bá đạo. ͏ ͏ ͏
Đối với Kiếm Thập Tam hùng hổ như vậy, Giang Tả không phải quá kinh ngạc, đời trước Kiếm Thập Tam cũng rất mạnh, đời này không có lý do gì kém. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải Nguyệt Tịch đột nhiên bỏ mình, có lẽ Kiếm Thập Tam có thể mạnh hơn. ͏ ͏ ͏
Bởi Nguyệt Tịch rất có thể là nguồn gốc sức mạnh của hắn. ͏ ͏ ͏
Mà Xích Huyết Đồng Tử bên kia, bởi Biên Hải Đao Khách cơ trí, đã dẫn tất cả mọi người xuống dưới Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
Mà sau khi khí tức Thâm Uyên kia đi ra ngoài, trực tiếp biến hóa vô cùng lớn. ͏ ͏ ͏
Tử Phong nhìn khí tức Thâm Uyên nói: ͏ ͏ ͏
- Đây là biện pháp của các người? ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách không lời chống đỡ, hắn cũng không biết sẽ thế này. ͏ ͏ ͏
Lúc này Liễu Y Y nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi đã chuẩn bị xong, mấy người cẩn thận một chút. ͏ ͏ ͏
Sau đó thời điểm Tử Phong không biết chuyện gì xảy ra, một đạo bạch quang lướt qua. ͏ ͏ ͏
Tử Phong sợ: ͏ ͏ ͏
- Ta đi, ai ném Thiểm quang đạn vậy? ͏ ͏ ͏
- Mẹ nó, là Thánh kỵ sĩ, tại sao niên đại này lại có loại nghề nghiệp này? ͏ ͏ ͏
- Ánh sáng của Thánh kỵ sĩ chói mắt như vậy sao? Đây là hàng giả đi. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y mặt xạm lại: ͏ ͏ ͏
- Mấy vị đạo hữu, có thể làm chính sự được hay không? Một chút Thánh quang sao có thể cản lại mọi người. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y vừa nói, những người đó an tĩnh lại. ͏ ͏ ͏
An tĩnh một cách quỷ dị. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tử Phong mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Không giả bộ được? ͏ ͏ ͏
- Bi phát hiện? ͏ ͏ ͏
- Thật đáng tiếc, tôi cảm giác kỹ thuật diễn xuất của mình rất tốt. ͏ ͏ ͏
- Ôi, cha, tôi đã chuẩn bị nước dập lửa, haiz. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y ngây người, những người này, tại sao làm cho người ta chán ghét như vậy? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử đã đấu tranh anh dũng thở dài, sau đó nói với Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏
- Làm quen đi, bọn họ thường xuyên như vậy. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách cũng bội phục Xích Huyết Đồng Tử, những người này thật đúng làm cho người ta không thể nói được gì. ͏ ͏ ͏
Thật sự không giả bộ được, Tử Phong dẫn đầu giết về phía Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
May mắn, Thánh Quang đặc biệt khắc chế khí tức Thâm Uyên, đối phương cơ hồ bị động ăn đòn. ͏ ͏ ͏
Hồi lâu sau, Tử Phong nói: ͏ ͏ ͏
- Lại nói Thánh Quang rất ngầu nha, lại có thể đè ép khí tức Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, đánh thật dễ dàng. ͏ ͏ ͏
- Ừm, cũng may chúng ta có thể thích ứng với Thánh Quang. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách tính toán thời gian, sau đó liếc mắt nhìn Xích Huyết Đồng Tử. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo Biên Hải Đao Khách rút lui, sau một khắc Thánh Quang biến mất. ͏ ͏ ͏
Không chờ những người kia phản ứng, Thánh Quang lại từ dưới đất chui lên. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tử Phong lỡ tay đánh ngã Lam Nguyệt, Lam Nguyệt ngẩn người, Thanh Y theo bản năng bay đến bên cạnh. ͏ ͏ ͏
Sau đó một tiếng mắng vang lên: ͏ ͏ ͏
- Mẹ nó... ͏ ͏ ͏
- Đại sư huynh, tại sao anh lại xuống tay nặng như vậy. ͏ ͏ ͏
Mà Xích Huyết Đồng Tử với Biên Hải Đao Khách toàn lực ngăn trở khí tức Thâm Uyên, bảo đảm những người này sẽ không xảy ra ngoài ý muốn. ͏ ͏ ͏
Sau đó hai người đều hiểu ý cười một tiếng. ͏ ͏ ͏
Mà bên kia, Tĩnh Nguyệt dưới sự giúp đỡ của Tô Kỳ, lợi dụng khô lâu kia hủy diệt vòng tay lưu ly. ͏ ͏ ͏
Mà các cô bên này cũng không bị khí tức Thâm Uyên đánh tới. ͏ ͏ ͏
Bởi trấn áp một phương, lực lượng khô lâu phá hủy vòng tay lưu ly, giống như phá hủy hết thảy. ͏ ͏ ͏
Lực lượng Thâm Uyên căn bản không qua được, hơn nữa trận pháp này đã bắt đầu bị Tĩnh Nguyệt khống chế. ͏ ͏ ͏
Tới cũng chịu chết. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tĩnh Nguyệt đứng bên người khô lâu, cô đứng nơi này phảng phất có thể cộng hưởng với lực lượng nơi này, bao gồm cả tấm thuẫn kia. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, chị cảm giác thế nào? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt mở miệng cười nói: ͏ ͏ ͏
- Chị cảm giác rất tuyệt, hiện tại một đánh mười không thành vấn đề. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chờ chị tìm hiểu xong thứ này, chị sẽ mở ra lực lượng trấn thủ tứ phương, nói thế nào cũng phải hỗ trợ trấn áp Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói. ͏ ͏ ͏
Đối với cái này, Tô Kỳ không nói gì, cô không hi vọng đồ vật nơi này đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Mặc dù không hiểu Thâm Uyên rốt cuộc đáng sợ thế nào, nhưng vừa tiến đến, cô có thể cảm giác được sự thoải mái, tràn đầy sức mạnh. ͏ ͏ ͏
Chương 303Mà bên ngoài m Ly nhìn hết thảy các thứ này, nội tâm của cô không gợn sóng chút nào. ͏ ͏ ͏
- Tỷ không trở về, ta lại không thể đi vào, cảm giác thật nhàm chán nha. ͏ ͏ ͏
Sau đó m Ly do dự một chút, tự nói: ͏ ͏ ͏
- Nếu không nhân cơ hội đi bế quan? ͏ ͏ ͏
Ý nghĩa này vừa xuất hiện, m Ly lập tức bày ra một trận pháp miễn quấy rầy, sau đó đi bế quan. ͏ ͏ ͏
Ngược lại cô đã lớn như vậy, hơn nửa thời gian cuộc đời đều đi bế quan. ͏ ͏ ͏
Buồn chán bế quan, vui vẻ bế quan, khổ sở bế quan. Ách, cô dường như chưa khổ sở bao giờ. ͏ ͏ ͏
Tỷ tỷ sư phụ đối xử với cô rất tốt, chưa bao giờ để cô lo lắng cái gì. ͏ ͏ ͏
Cho nên cô lúc nào bế quan cũng được. ͏ ͏ ͏
Sau đó cô thật sự rơi vào trạng thái bế quan. ͏ ͏ ͏
Mà Giang Tả ngồi tại chỗ, hắn đợi Kiếm Thập Tam giải quyết Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
Phải, hiện tại, bây giờ Thâm Uyên vẫn không phải đối thủ của Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Lúc này không phải đối thủ của Kiếm Thập Tam, tương lai, đại khái càng không thể nào là đối thủ của hắn. ͏ ͏ ͏
Có Kiếm Thập Tam, vấn đề Thâm Uyên cũng không lớn. ͏ ͏ ͏
Có điều Tô Kỳ các cô mang Kiếm Thập Tam trở về gặp dì nhỏ, cho nên vẫn phải nghĩ biện pháp phong ấn Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
Bây giờ có Kiếm Thập Tam hỗ trợ, vấn đề này cũng không lớn. ͏ ͏ ͏
Sau đó một đạo kiếm khí mênh mông chém giết ra. ͏ ͏ ͏
- Nhân loại, các ngươi sẽ vì hành động ngu xuẩn này mà trả giá thật lớn. Nơi này đã không thể phong ấn được chúng ta, nhớ đấy... Các người sẽ hối hận! ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam đứng nơi đó chẳng thèm ngó tới, hối hận gì? ͏ ͏ ͏
Chỉ bằng tép riu ngươi? ͏ ͏ ͏
Xứng sao? ͏ ͏ ͏
Sau khi tồn tại Thâm Uyên kia lui về phía sau, Kiếm Thập Tam cũng lùi về trong trận pháp. ͏ ͏ ͏
Nhìn Kiếm Thập Tam trở lại, Giang Tả hướng về phía hắn nói: ͏ ͏ ͏
- Thánh nữ chết. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam vừa xuống, nghe được những lời này của Giang Tả trong nháy mắt, suy nghĩ trống rỗng, thậm chí tim cũng ngưng đập. ͏ ͏ ͏
Hắn cả người run rẩy xuống, sau đó cứng ngắc nhìn về phía Giang Tả, không thể tin nói: ͏ ͏ ͏
- Cậu, cậu lừa tôi? ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Ừm, lừa. ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe được câu này, Kiếm Thập Tam lập tức vừa vui mừng, vừa tức giận ͏ ͏ ͏
Nhưng không chờ hắn nói câu gì, Giang Tả lần nữa mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Nếu không phải tôi đây trời xui đất khiến cứu dì nhỏ, nói không chứng bà ấy đã chết rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả ngẩng đầu nhìn về phía Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏
- Cho nên, hối hận chưa? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam không nói hai lời, trực tiếp đi về phía bên ngoài trận pháp. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Anh đi đâu? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam cũng không quay đầu lại nói: ͏ ͏ ͏
- Trở về. ͏ ͏ ͏
Giang Tả có chút cạn lời đối với người này, có thể tỉnh táo một chút được không? ͏ ͏ ͏
- Bây giờ đi về thì có lợi ích gì? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam kien định nói: ͏ ͏ ͏
- Bất kể có hữu dụng hay không, tôi nhất định phải trở về. ͏ ͏ ͏
Tôi đã để cô ấy lại. ͏ ͏ ͏
Để cô ấy đơn độc đối diện với nguy cơ, cái này thật không thể tha thứ. Mặc dù lần đó cậu cứu, nhưng lần sau thì sao? ͏ ͏ ͏
Cô ấy không có việc gì chứng tỏ trời cao vẫn cho tôi cơ hội, tôi không thể không biết trân trọng được. ͏ ͏ ͏
Tôi sẽ không thể để chuyện tương tự phát sinh, coi như phát sinh, tôi cũng phải chết trước mặt cô ấy. ͏ ͏ ͏
Chúng tôi... ͏ ͏ ͏
Giang Tả thở dài, thật đúng là cùng một người. ͏ ͏ ͏
Hắn còn lo lắng Kiếm Thập Tam sẽ bởi dì nhỏ không việc gì mà vui mừng, cho nên cố ý nói nghiêm trọng thêm, để hắn hối hận trong lòng. ͏ ͏ ͏
Bây giờ nghĩ lại, hắn lại làm chuyện dư thừa. ͏ ͏ ͏
- Chuyện hơi phức tạp, bây giờ dì nhỏ không có chuyện gì, có thể bình tĩnh lại nói hết lời được không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả mở miệng nói. ͏ ͏ ͏
Do dự một chút, Kiếm Thập Tam vẫn không rời đi. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả đem chuyện trước đây nói lại một lần. ͏ ͏ ͏
Bao gồm Nguyệt Tịch thối vị, bản thân cưới đệ tử Nguyệt Tịch cùng với chuyện Tĩnh Nguyệt làm Thánh nữ. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam nói: ͏ ͏ ͏
- Ý cậu muốn nói, cậu và Tô Kỳ kia cùng...? Cậu đã Nhập đạo? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Tạm thời 1.7. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hôm nay hắn thấy cái gì? ͏ ͏ ͏
Vừa biến thái lại vừa yêu nghiệt? ͏ ͏ ͏
Sau đó Kiếm Thập Tam mới hỏi: ͏ ͏ ͏
- Cho nên, sư phụ Tô Kỳ không còn là Thánh nữ nữa? ͏ ͏ ͏
Sắc mặt Kiếm Thập Tam hơi mừng rỡ, đối với hắn mà nói, đây là một chuyện cao hứng nhất trong mấy trăm năm qua. ͏ ͏ ͏
Điều này nói rõ hắn vẫn còn cơ hội. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua sau một lát, hắn lại mặt đầy sợ hãi, bởi hắn không thể trở về. ͏ ͏ ͏
- Đa tạ, đa tạ cậu đã cho tôi một cơ hội. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam hướng về phía Giang Tả trịnh trọng nói. ͏ ͏ ͏
Phải, đây đối với Kiếm Thập Tam mà nói, chính là một cơ hội, một cơ hội làm lại từ đầu. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải Giang Tả xuất thủ, hắn có lẽ sẽ hối hận cả đời, áy này suốt đời này. ͏ ͏ ͏
Vĩnh vĩnh viễn viễn không cách nào tha thứ bản thân, không cách nào quên được lỗi ngu xuẩn kia. ͏ ͏ ͏
Cho nên, hắn làm sao có thể không cảm tạ Giang Tả đây. ͏ ͏ ͏
Chương 304Mặc dù không biết xảy ra chuyện cụ thể gì, nhưng hậu bối này, cũng không phải cấp một phổ thông, bởi đơn giản, cấp một không đi vào được trận pháp này. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Cho nên anh muốn có người giám hộ, tôi cũng nghĩ thế, vợ tôi vốn đến tìm anh, nhưng trong phạm vi Thâm Uyên này không trong khống chế của tôi, nên tôi không an lòng, tôi cần phong ấn hắn lại. ͏ ͏ ͏
Hỗ trợ phong ấn mà thôi, cái này cũng không có gì, chẳng qua Kiếm Thập Tam vô cùng hiếu kỳ: ͏ ͏ ͏
- Cậu làm thế nào cưới được Thánh nữ dự khuyết? ͏ ͏ ͏
Giang Tả bình thản nói: ͏ ͏ ͏
- Theo đuổi bình thường, sau đó tán đổ... ͏ ͏ ͏
- Thật sao? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam cảm giác bản thân nghe được một câu chuyện rất buồn cười. ͏ ͏ ͏
Năm đó hắn đạt Thất giai mới dám chính diện xuất hiện trước mặt Thánh nữ, hơn nữa khi đó còn không nói được mấy câu. ͏ ͏ ͏
Người này là người bình thường, lại có thể tán đổ? ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả lại nói: ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, đến bây giờ cô ấy vẫn coi tôi là người bình thường, anh đừng để lộ ra. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói cách khác, người bình thường này không chỉ theo đuổi Thánh nữ dự khuyết, còn cưới Thánh nữ dự khuyết? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam kích động nói: ͏ ͏ ͏
- Có thể, có thể dạy tôi được không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả mặt đầy mộng nhìn Kiếm Thập Tam, dạy hắn? ͏ ͏ ͏
Làm sao có thể, năm đó hắn dựa vào vận may mới làm được, dùng toàn bộ may mắn trong mười năm theo đuổi Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Biện pháp này quá không chắc chắn, dạy không được? ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Giang Tả mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Loại chuyện này, chỉ hiểu mà không diễn đạt được bằng lời, biết chính là biết, không hiểu dạy cũng vô dụng. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, cảm giác so với ngộ đạo còn khó hơn nhiều. ͏ ͏ ͏
Thứ gọi là duyên phận này, thật khó diễn tả bằng ngôn ngữ. ͏ ͏ ͏
Sau đó Kiếm Thập Tam lại nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy đạo hữu định làm gì? Tôi ở chỗ này lâu rồi, vẫn không phát hiện được biện pháp hữu hiệu nào. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Biện pháp tất nhiên có, có điều tôi rất ngạc nhiên, tại sao anh thân là đệ tử Thánh địa, tại sao lại tới đây? ͏ ͏ ͏
- Bởi Thánh địa ghi chép lại, nội dung chính là nơi này là địa phương thông đến Thâm Uyên, hơn nữa còn trấn áp một vị tồn tại Chí cao. ͏ ͏ ͏
Lúc này, khí chất Kiếm Thập Tam lại phát sinh biến hóa, chính là loại khí chất bá đạo kia: ͏ ͏ ͏
- Bởi rất tò mò cái gì là tồn tại Chí cao, cho nên mới tới nơi này ngộ đạo, có điều hắn một mực không phản ứng, gần đây có phản ứng, đáng tiếc lại suy yếu không còn hình dáng. ͏ ͏ ͏
- Thật sao. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nói gì, tồn tại Thâm Uyên đời trước quả thật có tư cách vấn đỉnh Chí cao. ͏ ͏ ͏
Từ một ít bản chất mà nói, đối phương đúng là Chí cao. ͏ ͏ ͏
Đáng tiếc bây giờ thật không thể hiện được ra. ͏ ͏ ͏
Có điều Thánh địa bên kia, lại ghi lại nơi này. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa còn cặn kẽ hơn cả Ly Uyên đảo. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không suy nghĩ nhiều, quan hệ giữa họ thế nào, đối với hắn không liên quan lắm, bây giờ chỉ cần khống chế là được. ͏ ͏ ͏
- Đi thôi, đi phong ấn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói, sau đó đi phía trước dẫn đường. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam nhìn Giang Tả hơi kinh ngạc, người này làm việc rất, rất tự tin? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam theo sau, sau đó hỏi: ͏ ͏ ͏
- Tôi biết phong ấn đó, nó không dễ dàng mở ra như vậy đâu. ͏ ͏ ͏
- Trên đời này không có trận pháp nào tôi không biết, cùng lắm cần thêm một chút thời gian, tuyệt đối không vượt quá một ngày. ͏ ͏ ͏
Giang Tả tùy tý nói. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam phát hiện, tiểu đạo hữu này đã không tính là tự tin, mà là mù quáng. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏
- Không phải, phong ấn đó thiếu một vật rất quan trọng, đơn giản nói nó vốn không hoàn chỉnh. Cho nên, muốn kích hoạt nó, căn bản không có khả năng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cau mày, có điều hắn không ngừng bước, mà tiếp tục đi về phía trước: ͏ ͏ ͏
- Thiếu đồ vật mấu chốt sao? Nếu như vậy thì quả thật phiền toái một chút. Hơn nữa coi như cường chế mở ra, hiệu quả cũng sẽ giảm bớt hơn nhiều. ͏ ͏ ͏
Có điều đầu tư chút thời gian, vấn đề cũng không lớn. ͏ ͏ ͏
Ba thành chắc đủ. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam hơi ngây người, đối phương nói nhẹ nhàng bâng quơ như vậy, chủ yếu vấn là thiếu đồ vật mấu chốt, dễ mở ra như vậy sao? ͏ ͏ ͏
Hắn là đệ tử Thánh địa, nghiên cứu vô cùng kỹ càng đối với trận pháp, ít nhất sau khi hắn nhìn qua trận pháp phong ấn kia, không có biện pháp nào. ͏ ͏ ͏
Mà người này, chưa từng nhìn qua, đã biết rõ có thể giải quyết được. ͏ ͏ ͏
Hắn đang khoác lác? ͏ ͏ ͏
Có điều Kiếm Thập Tam cũng không nói gì, một nam nhân có thể lấy được Thánh nữ dự khuyết, khẳng định không đơn giản. ͏ ͏ ͏
Cũng không biết Giang Tả nếu biết Kiếm Thập Tam suy nghĩ thế nào, sẽ có biểu tình gì. ͏ ͏ ͏
Lúc này Xích Huyết Đồng Tử và Biên Hải Đao Khách vẫn còn đang chống đỡ khí tức Thâm Uyên, mặc dù khí thế đối phương yếu hơn nhiều, nhưng không ngăn được đám người Tử Phong kia đang giả chết. ͏ ͏ ͏
Ngay từ đầu Xích Huyết Đồng Tử với Biên Hải Đao Khách còn tưởng rằng đám người m Ly đến, nhưng họ đã sai. ͏ ͏ ͏
Những người đó tu vi cũng không yếu, nhưng tại sao Thánh Quang lại khiến bọn họ chật vật như vậy? ͏ ͏ ͏
Đều giả bộ đến, một đám diễn viên quần chúng. ͏ ͏ ͏
Chương 305Xích Huyết Đồng Tử thở dài, hướng về phía Biên Hải Đao Khách lúng túng nói: ͏ ͏ ͏
- Ha ha, thói quen thói quen. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách tỏ ra đã hiểu, may mắn bọn họ còn chịu đựng được. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách hỏi: ͏ ͏ ͏
- Lúc nào bọn họ sẽ xuất thủ? Sẽ không thật sự chờ chúng ta chết chứ? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
- Không đến nỗi, mặc dù tâm tư sư huynh sư tỷ hơi xấu một chút, nhưng tuyệt đối sẽ không thấy chết không cứu. Cùng lằm chờ chúng ta bị thương ngã gục. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn rất muốn biết. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử đã quả qua loại chuyện này mấy lần? ͏ ͏ ͏
Rốt cuộc bao chuyện trải qua rồi, có thể để hắn nói lời bình thản như vậy. ͏ ͏ ͏
Có điều Biên Hải Đao Khách ngược lại không lo lắng cho bản thân, hơn nữa bọn họ chỉ phải kiên trì, phần thắng vẫn rất lớn. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua hắn có thể kiên trì, không biết Liễu Y Y có thể trụ được không. ͏ ͏ ͏
Cô tu vi có hạn, phạm vi Thánh Quang lại lớn, tiêu hao vẫn rất lớn. ͏ ͏ ͏
Sau một hồi, Liễu Y Y rốt cuộc sắp không kiên trì được nữa, cô vốn dự định mở miệng nhắc nhở Biên Hải Đao Khách với Xích Huyết Đồng Tử. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua cô mới mở miệng một đạo kiếm quang trực tiếp càn quét lướt qua người cô ͏ ͏ ͏
Kiếm khí mang theo một loại khí tức ngang ngược, kiếm quang thế như chẻ tre càn quét hết thảy. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua trong chớp mắt, kiếm quang này trực tiếp đâm về phía khí tức Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
Sau một khắc khí tức Thâm Uyên tan rã, tiếng tức giận vang trời: Ngươi sẽ hối hận, ngươi nhất định sẽ hối hận. ͏ ͏ ͏
Mà mấy người Tử Phong cũng khôi phục bình thường, kéo tất cả mọi người đến bên người. ͏ ͏ ͏
Lúc này Biên Hải Đao Khách với Xích Huyết Đồng Tử, Liễu Y Y đều mệt mỏi ngồi dưới đất nghỉ ngơi. ͏ ͏ ͏
Bởi bọn họ đều thấy, có người đi ngang qua hai người. ͏ ͏ ͏
Một người quen thuộc chính là Phá Hiểu đạo hữu. ͏ ͏ ͏
Hai người kia đi ven đường, trừ một kiếm kia bên ngoài, đều không liếc mắt nhìn về phía bên này. ͏ ͏ ͏
Phảng phất hết thảy tựa như không tồn tại. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam đừng nói, ngang ngược vô song. ͏ ͏ ͏
Mà Giang Tả bởi nguyên nhân sương mù, không người nhìn thấu, mỗi người nhìn hắn đều có loại cảm giác quái dị. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa theo bản năng coi thường, cảm giác vô cùng thần bí. ͏ ͏ ͏
Tử Phong hỏi: ͏ ͏ ͏
- Hai vị này là người nào? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
- Không biết. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏
- Không muốn nói. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏
- Không nhìn thấy. ͏ ͏ ͏
Tử Phong: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ba người đều cố ý. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả và Kiếm Thập Tam đi xa. ͏ ͏ ͏
- Những người trẻ tuổi này đều không tồi. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam đột nhiên mở miệng nói. ͏ ͏ ͏
- Thật sao? ͏ ͏ ͏
Những người này Giang Tả không thưởng thức nổi, nhất là đám người Xích Huyết Đồng Tử đệ tử Thánh địa hắn biết. ͏ ͏ ͏
Khi đó nét mặt già nua đều không nén giận được. ͏ ͏ ͏
Có điều nói đến những người này, Giang Tả coi trọng nhất bởi vậy mới cho đi theo. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam gật đầu, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Cậu nên theo chân bọn họ mới đúng chứ? Lại nói, cậu nên gọi tôi là sư bá mới đúng. ͏ ͏ ͏
- Không hứng thú. ͏ ͏ ͏
Nếu Tô Kỳ ở đây mà nó, có lẽ sẽ gọi, nhưng bây giờ thì quên đi. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam cũng không để ý, hắn gật đầu nói: ͏ ͏ ͏
- Cũng đúng, dù sao cũng là người cưới được Thánh nữ dự khuyết. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hơi kinh ngạc, người này sao cứ quấn quít cái này vậy? ͏ ͏ ͏
Sau đó không lâu, bọn họ đi đến vị trí tế đàn phong ấn? ͏ ͏ ͏
Nơi này vẫn bị khí tức Thâm Uyên bao trùm, xung quanh có chiến sĩ Thâm Uyên chằng chịt, so với thời điểm ban đầu thì nhiều hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Bây giờ lại dựa vào Xích Huyết Đồng Tử bọn họ, tự nhiên không có khả năng đánh vào. ͏ ͏ ͏
Có điều cũng cần dựa vào Xích Huyết Đồng Tử bọn họ, hơn nữa đối phương tới bao nhiêu người cũng đã vô dụng. ͏ ͏ ͏
Trước mặt Kiếm Thập Tam, một trăm một ngàn hay một vạn chiến sĩ Thâm Uyên, đều không có gì khác nhau. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Trong trận pháp khô lâu kia, Tĩnh Nguyệt đã mở hai mắt ra. ͏ ͏ ͏
Cô cảm giác bản thân đã phân tích hết trấn thủ tứ phương. ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, thế nào rồi? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
- Tạm được, cảm giác thiếu thiếu cái gì đó. ͏ ͏ ͏
- Thiếu? Thiếu cái gì? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không biết, nhưng cảm giác không thành vấn đề, quá cao thâm, hiểu không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không nói gì, không phải nói có thể thông qua dấu biết được lực lượng trấn thủ? Tại sao lại cao thâm, hiểu không? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt giải thích: ͏ ͏ ͏
- Đạo lý rất đơn giản, làm thế nào mở ra lực lượng trấn thủ, chị đã hoàn toàn hiểu, nhưng ngoài kiến thức căn bản của chị, chị không hiểu. ͏ ͏ ͏
Ấn ký kia không cung cấp kiến thức phương diện này, cái này phải do bản thân chị phải lĩnh ngộ. ͏ ͏ ͏
- Cho nên? ͏ ͏ ͏
- Cho nên một Nhị giai như chị, em nghĩ chị có thể lĩnh ngộ đồ vật kinh khủng như vậy sao? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không lời nào để nói. ͏ ͏ ͏
Tu vi của bọn họ đúng là nhược điểm, biết ít thứ cũng là một cái tội. ͏ ͏ ͏
Chương 306Mặc dù đám Tĩnh Nguyệt, Tô Kỳ đều học qua trận pháp, nhưng ngay cả da lông cũng không biết, cho nên kiến thức bọn cô biết căn bản không chạm đến căn bản của nơi này. ͏ ͏ ͏
Đừng nói bọn họ, ngay cả sư thúc bọn họ đến cũng khó có thể lý giải, thậm chí một chút cũng không. ͏ ͏ ͏
Bởi trình độ phức tạp của nơi này đã vượt quá sức tưởng tượng. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt cười nói: ͏ ͏ ͏
- Chị nói phải làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Ngược lại đảo chủ cũng hết cách, chúng ta chỉ có thể chữa ngựa chết thành ngựa sống. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Chị cũng nghĩ vậy, thử một chút vẫn còn cơ hội thành công, bỏ qua chỉ có thất bại. ͏ ͏ ͏
Đến đi, chị phải lấy em làm trung tâm, mở ra lực lượng trấn thủ tứ phương, thất bại hay thành công, chỉ có thể cầu nguyện. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lập tức khoát tay: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, chị nên thay đổi đi, trên người em có tai ách, mặc dù gần đây không xui xẻo... ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không không không, chị cảm thấy chuyện này không phải không thể. ͏ ͏ ͏
Chị nghi ngờ sau khi em và tiểu Giang nhà em hòa hảo, tai ách kia cơ hồ mất đi hiệu quả. ͏ ͏ ͏
Chị cảm thấy vấn đề xuất hiện trên việc “Song tu”, hai người ngủ chung khiến lực lượng tai ách kia bị trung hòa mất tác dụng, mà chồng em thân là người bình thường có thể lấy được em, nói rõ vận khí của hắn tốt khỏi bàn. ͏ ͏ ͏
Hiện tại trên thân thể em có may mắn của chồng, lấy em làm trung tâm, tỷ lệ thành công khẳng định cực cao. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói có lý, phảng phất kém chút nữa khiến Tô Kỳ tin sái cổ. ͏ ͏ ͏
- Chị, em chưa từng nghe nói có chuyện như vậy, chị đừng đánh chủ ý vào em nữa. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt thành khẩn nói: ͏ ͏ ͏
- Đây là em đang cống hiến cho nền hòa bình thế giới, hơn nữa những người khác không thể truyền vận khí, tám chín phần mười bởi thiếu cái tai ách kia giống em. Thứ này rất đặc biệt, cho nên không gì là không thể. ͏ ͏ ͏
Nếu như không thể, em giải thích tại sao gần đây không gặp xui xẻo tẹo nào? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ thoáng cái không lời nào để nói. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng cô hỏi: ͏ ͏ ͏
- Sẽ không có phản ứng gì không tốt chứ? Thân thể em không biết xảy ra chuyện gì... ͏ ͏ ͏
- Được rồi, được rồi. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt tức giận nói tiếp: ͏ ͏ ͏
- Không ảnh hưởng đến việc sinh con, cũng không ảnh hưởng đến việc riêng tư của vợ chồng cô, lớn từng này rồi, lúc nào cũng chỉ biết đến chồng. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ đứng giữa hòn đảo nhỏ, Tĩnh Nguyệt cũng đã tùy thời chuẩn bị lấy Tô Kỳ làm trung tâm, bắt đầu trấn thủ bốn phía. ͏ ͏ ͏
- Tiểu Giang thật may, cưới được cô vợ ngốc như em... ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Các người đều nói hắn may mắn, nhưng em cảm thấy vận khí của em cũng không tệ, được gả cho Tả ca chứng tỏ em rất may mắn rồi. ͏ ͏ ͏
- Cho nên mới nói em ngốc. Được rồi, chờ chút nữa thấy cái gì đấy thì không nên kinh ngạc, cũng đừng nói tới tiểu Giang, nếu không sẽ biến thành cô nương ngốc, chỉ số thông minh giảm bao nhiêu. ͏ ͏ ͏
Vừa nói Tĩnh Nguyệt lại vẫy tay, một vệt ánh sáng rơi trên người Tô Kỳ, sau đó Tĩnh Nguyệt lại bắt đầu vận dụng lực lượng khô lâu, điều động lực lượng từ ba phương khác. ͏ ͏ ͏
Bởi ngay từ đầu chính là lấy cô làm trung gian, không cách nào điều động tứ phương, cho nên ban đầu chỉ có thể là người khác. ͏ ͏ ͏
Nếu không thể dùng bản thân, Tĩnh Nguyệt không thể làm khác hơn là dùng Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Để Tô Kỳ an toàn, sau khi cô điều động lực lượng tứ phương, biến nó thành vật trung gian. ͏ ͏ ͏
Hai người so với một người an toàn hơn. ͏ ͏ ͏
Về phần có thể phát hiện được bí mật Thánh nữ hay không, ngược lại cô không thể đoán trước được. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh lực lượng trấn thú tứ phương bắt đầu bao trùm Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
Bên ngoài đảo chủ ngây người, hắn thật sự không biết xảy ra chuyện gì. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa hắn vừa nhận được tin tức từ Lam Nguyệt, nói bản thân khả năng là khôi lỗi, để hắn xem có thể giúp cô tỉnh lại không. ͏ ͏ ͏
Hắn vừa nhận được tin tức này, lại cảm giác hơi buồn cười. ͏ ͏ ͏
Sau đó bản thân hắn cũng hơi khiếp sợ, cuối cùng lật đổ thế giới quan của hắn. ͏ ͏ ͏
Hắn tỉnh hồn lại. ͏ ͏ ͏
- Thâm Uyên quá mức đáng sợ, vẫn cho rằng đây bình thường, nhưng không ngờ nó cũng là giả. ͏ ͏ ͏
Khó trách nhiều năm như vậy, tu vi không chút nào tiến thêm. ͏ ͏ ͏
Đảo chủ chỉ có thể thở dài. ͏ ͏ ͏
Mấy năm nay hắn làm hết thảy, đều làm việc theo sự tính toán của Thâm Uyên, mục tiêu chính là thoát khốn. ͏ ͏ ͏
Hiểu ra trong nháy mắt, tu vị bị áp chế nhiều năm rốt cuộc dãn ra. ͏ ͏ ͏
Bởi tiến thêm một bước, hết thảy Thâm Uyên đều bị hắn làm tan rã, cho nên tu vi chưa bao giờ tịnh tiến. ͏ ͏ ͏
Chính hắn lừa gạt mình. ͏ ͏ ͏
Bây giờ đối mặt với bản thân, tu vi tự nhiên bắt đầu đột phá. ͏ ͏ ͏
- Muốn độ kiếp nha, đè ép một chút, nếu Thâm Uyên đi ra, ta sẽ đưa hắn đại lễ. ͏ ͏ ͏
Mà Giang Tả đang phong ấn, chờ Kiếm Thập Tam đi lên, đáng tiếc không chờ Kiếm Thập Tam động thủ, không trung đột nhiên xuất hiện một ánh hào quang. ͏ ͏ ͏
Hào quang bao trùm phạm vi Thâm Uyên, sau đó trấn áp Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
Chương 307Trong nháy mắt, sắc mặt Giang Tả với Kiếm Thập Tam cũng hơi khó coi. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam thở dài: ͏ ͏ ͏
- Đối phương hơi thiếu kinh nghiệm. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Không phải thiếu, mà là hoàn toàn không hiểu làm bậy, có điều nơi này lại thiết lập phong ấn trấn thủ, hơn nữa còn không phải là thiết lập bình thường, xem ra đây là địa phương mấu chốt nhất đi. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam nhìn màn sáng nói: ͏ ͏ ͏
- Ngay cả tôi cũng không hiểu, đây là cái gì? ͏ ͏ ͏
- Đây là một bộ phận dự khuyết của Thiên Địa đại cục mà thôi, lợi hại thật sự chính là bản thân của Thiên Địa đại cục. ͏ ͏ ͏
Vừa nói Giang Tả đi về phía phong ấn. ͏ ͏ ͏
Bởi lực lượng trấn thủ tứ phương bị kích hoạt, đưa đến lực lượng phong ấn được bảo hộ, cái này khiến Giang Tả muốn mở ra phong ấn rất khó làm. ͏ ͏ ͏
Mặc dù đồi phương đang làm tốt, nhưng phong ấn còn chưa mở ra, đó chính là chuyện xấu nhất. ͏ ͏ ͏
Đến lúc đó lực lượng trấn thủ hoàn toàn mở ra, phong ấn sẽ không còn mở ra dễ dàng nữa. ͏ ͏ ͏
Cho nên sắc mặt Giang Tả và Kiếm Thập Tam không tốt đẹp lắm, đây không khác nào vứt thêm việc cho bọn hắn, hơn nữa còn giúp đỡ Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
- Ai mở ra lượng trấn thủ tứ phương? Lực lượng này ngay cả tôi cũng không mở ra được. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam hiếu kỳ nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không lên tiếng, bởi hắn cũng không mở, thậm chí hắn còn không cách nào nhận ra được. ͏ ͏ ͏
Tám chín phần mười do Thiên Địa đại cục ảnh hưởng. ͏ ͏ ͏
Nhưng bị Thiên Địa đại cục ảnh hưởng, đã nói muốn bắt đầu rất khó khăn. ͏ ͏ ͏
Đối phương rốt cuộc làm cách nào làm được. ͏ ͏ ͏
Không phải có người nắm giữ chìa khóa, nguyên bản thiết lập nằm tại đây, mà lại có người đụng tới thiết lập này. ͏ ͏ ͏
Hắn không tin có người dựa vào năng lực bản thân mở ra, bởi loại người có thực lực này đơn giản tiện tay có thể trấn áp Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa căn bản không khả năng làm chuyện ngu xuẩn như vậy. ͏ ͏ ͏
Sau đó Kiếm Thập Tam giơ kiếm ra, toàn bộ chiến sĩ Thâm Uyên tan biến không còn dấu tích. ͏ ͏ ͏
Đây chính là thực lực Kiếm Thập Tam, tiêu diệt những lính quèn này, không phí nhiều sức. ͏ ͏ ͏
Sau đó đám người Giang Tả đi tới trước thác nước hắc ám, Kiếm Thập Tam chỉ ra nhất kiếm, thác nước Thâm Uyên hoàn toàn biến mất. ͏ ͏ ͏
Giang Tả kinh ngạc nhìn về phía Kiếm Thập Tam, người này so với hắn dự đoán còn mạnh hơn một phần. ͏ ͏ ͏
Bởi nóng lòng trở về? ͏ ͏ ͏
Lúc này Kiếm Thập Tam nhìn về phía Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Hơi nặng tay? ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn không nói gì, trực tiếp đi vào phong ấn. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam không đi vào, hắn chẳng qua cầm kiếm đứng nơi đó, sau đó kiếm quang lóng lánh đối kháng với lực lượng trấn thủ tứ phương. ͏ ͏ ͏
- Ta không giữ được lâu, phần còn lại cậu tự do đi. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn một tay điểm lên hạch tâm phong ấn. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo toàn bộ tế đàn phong ấn đều sáng lên, thậm chí bắt đầu vận chuyện. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam thấy một màn như vậy, hai mắt co rụt lại. ͏ ͏ ͏
Hắn tự nhận không làm được cái này. ͏ ͏ ͏
“Khó trách, khó trách hắn tự tin như vậy, thật là lợi hại. Quả nhiên, cưới được Thánh nữ đều không phải người đơn giản.” ͏ ͏ ͏
Theo Kiếm Thập Tam, có thể lấy được Thánh nữ nhất định lợi hại. ͏ ͏ ͏
Mà Giang Tả cau mày nhìn tế đàn phong ấn, mặc dù hắn kích hoạt tế đàn, nhưng tựa như cùng Kiếm Thập Tam nói, nơi này thiếu bộ phận quan trọng. ͏ ͏ ͏
Hoặc nói đây cần một người nghiệm chứng thân phận. ͏ ͏ ͏
Đã là nghiệm chứng, đây tự nhiên cũng là bộ phận quan trọng, chẳng qua loại thiết lập này có cần thiết phải làm vậy? ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả bắt đầu phân tích phong ấn, rất nhanh hắn đã biết. ͏ ͏ ͏
Cũng không phải đối phương muốn nghiệm chứng, mà trận pháp này dùng huyết mạch phong ấn, kẻ nào có được tín vật sẽ có được đặc quyền mở ra. ͏ ͏ ͏
Nói cách khác, phong ấn này trừ Tần Thiên, không có người nào có thể mở ra? ͏ ͏ ͏
Giang Tả thở dài, ngược lại không phải hắn không làm được, mà cái này làm sẽ phức tạp hơn một chút. ͏ ͏ ͏
Mặc dù nói cùng lắm hết một ngày, nhưng bắt hắn dành một ngày phá giải, đây quả thật lãng phí thời gian. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa đầu tiên còn khá, bây giờ lực lượng trấn thủ tứ phương đang ép tới gần, làm vậy thật muốn chết. ͏ ͏ ͏
Hiện tại hắn đang chịu áp lực cực lớn khi mở ra phong ấn. ͏ ͏ ͏
Hắn chỉ có thể hy vọng người làm chuyện ngu xuẩn như vậy không phải là Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả không suy nghĩ nhiều, bởi lãng phí thời gian làm những việc vô dụng không bằng động thủ giải quyết vấn đề. ͏ ͏ ͏
Sau đó trước mặt hắn xuất hiện một lỗ hổng, lớn đại khái bằng một bàn tay. ͏ ͏ ͏
- Đây đúng là bộ phận tối quan trọng, muốn tìm đồ thay thế không phải chuyện ngày một ngày hai. ͏ ͏ ͏
Chằng qua nhìn lỗ hổng này, Giang Tả lại cảm thấy hơi hơi quen. ͏ ͏ ͏
Thật giống như đã gặp qua thứ này ở đâu đó. ͏ ͏ ͏
Suy nghĩ một chút Giang Tả lấy ra Chiến Linh bia, sau đó so sánh một chút, thấy vừa vặn. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo Giang Tả đem Chiến Linh bia bỏ vào, hoàn mỹ! ͏ ͏ ͏
Tiếp theo quang mang chớp động, sau đó hào quang tế đàn bốc lên ngút trời. ͏ ͏ ͏
Phong ấn triệt để bị kích hoạt, hơn nữa còn là kích hoạt toàn diện. ͏ ͏ ͏
Chương 308Kiếm Thập Tam nhìn hết thảy các thứ này hơi sửng sờ: ͏ ͏ ͏
- Làm, làm được? Khó trách có thể lấy được Thánh nữ dự khuyết. ͏ ͏ ͏
- Có điều hắn vừa cho cái gì vào? Bia đá? Hay đây vốn là bộ phận thiếu sót? Hắn lấy ở đâu? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam có chút nghi ngờ nói. ͏ ͏ ͏
Mà bên phía Tô Kỳ, các cô nhìn cảnh tượng trước mặt, đây tự nhiên không phải cảnh tượng bình thường, mà đây chính là hình ảnh thuộc về thời kỳ viễn cổ. ͏ ͏ ͏
Có một người dáng dấp mơ hồ mở ra phong ấn, sau đó dùng một loại biện pháp tiến hành trấn thủ tứ phương. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo là thứ Tĩnh Nguyệt và Tô Kỳ hoàn toàn không hiểu. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏
- Chị, hắn là ai? Người này đang làm gì vậy? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không biết, nhưng không giống cái trước đây chị thấy. ͏ ͏ ͏
Quả thật không giống nhau, không phải là thiếu nữ cấm địa, không phải người trấn áp Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
Không nhìn thấy mặt là một chuyện, đến khí chất cũng hoàn toàn khác nhau. ͏ ͏ ͏
Ngay tại thời điểm Tĩnh Nguyệt với Tô Kỳ nghi ngờ, người kia đột nhiên quay đầu nhìn về phía các cô. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ và Tĩnh Nguyệt hai mắt nhìn nhau một cái, phảng phất đang hỏi: Hắn không nhìn thấy chúng ta chứ? ͏ ͏ ͏
Một câu trả lời khác: Không, chúng ta xem Thanh Việt, hắn đại khái đang nhìn ống kính. ͏ ͏ ͏
Ừm, hợp lý. ͏ ͏ ͏
Lúc này người kia mở miệng nói chuyện: ͏ ͏ ͏
- Đại khái là vị trí này đi, như vậy người thấy ta là ai? Là ngươi, hay là người khác? Ta hi vọng là ngươi, lại không hi vọng là ngươi. ͏ ͏ ͏
Nếu là ngươi, đường tương lai ngươi sẽ rất gian khổ, xin thứ lỗi. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải ngươi, vậy đường tương lai đối với thế giới đều là gian khổ. ͏ ͏ ͏
Điều chúng ta có thể làm vô cùng có hạn. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt và Tĩnh Nguyệt lại mặt đối mặt, các cô hoàn toàn không hiểu đối phương nói gì. ͏ ͏ ͏
Hắn đang nói với các cô sao? ͏ ͏ ͏
Vậy bây giờ là tình huống gì? ͏ ͏ ͏
Sau đó, Tô Kỳ và Tĩnh Nguyệt suy nghĩ một chút... ͏ ͏ ͏
Lúc này người kia lại nói: ͏ ͏ ͏
- Nếu không phải ngươi, vậy hẳn bắt đầu rồi chứ? Hi vọng hậu quả sẽ không quá quan trọng, nếu có người tài giỏi xuất hiện, có thể sớm phát hiện và giải quyết hết thảy. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng người kia thở dài một tiếng rồi hóa thành tro bụi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cả kinh nói: ͏ ͏ ͏
- Người này chết hay hình ảnh chiếu lại? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lắc đầu, cô cũng không biết. ͏ ͏ ͏
Có điều hắn nói rốt cuộc có ý gì? ͏ ͏ ͏
Các cô còn chưa hiểu, tại sao nói hiện thế sẽ gian khổ? ͏ ͏ ͏
Sẽ xảy ra chuyện gì sao? ͏ ͏ ͏
Không nói hoàn toàn, người này thích giả thần giả quỷ, thần thần bí bí, không chút nào dứt khoát. ͏ ͏ ͏
Tin tức này không hoàn toàn là xấu. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tĩnh Nguyệt với Tô Kỳ khôi phục thị giác, chỉ là vừa mới khô phục, các cô cũng cảm giác được lực lượng trấn thủ tứ phương đang nhanh chóng bị hấp thu. ͏ ͏ ͏
Tốc độ hấp thu quá nhan, các cô sắp không chịu nổi. ͏ ͏ ͏
Loại cảm giác đó phảng phất cả người đều bị hút đi. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải Tĩnh Nguyệt bắt lấy được tấm chắn này, lại nắm lấy Tô Kỳ, nói không chừng các cô bị hút đi. ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, đã xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hét lớn. ͏ ͏ ͏
- Không biết, có điều hình như lực lượng trấn thủ phản ứng, nhịn một chút đi, không việc gì đâu. ͏ ͏ ͏
Còn bên kia, vốn dĩ đám người Tử Phong vẫn đang oẳn tù tì xem ai tới cảm ngộ, đột nhiên bọn họ cũng cảm nhận được trận pháp biến đổi. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ tất cả mọi người đều đang ở trên đảo nhỏ, ngay cả Biên Hải Đao Khách và Liễu Y Y cũng bị đưa đến chỗ này. ͏ ͏ ͏
- Đã xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách ngẩng đầu hỏi.a ͏ ͏ ͏
- Không chắc nữa, cảm giác không lạc quan lắm. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử cũng ngẩng đầu nhìn biến hóa trên trận pháp. ͏ ͏ ͏
Lực lượng ở nơi này bị điều khiển, hắn vẫn luôn cảm thấy có chuyện gì đó không tốt sắp xảy ra. ͏ ͏ ͏
Không lâu sau, tất cả mọi người đều cảm nhận được lực hút rất mạnh. ͏ ͏ ͏
Tử Phong phát ra khí tức của mình giúp mọi người đứng vững lại, sau đó hắn nói: ͏ ͏ ͏
- Xem ra không thể ở lại nơi này thêm nữa, ra ngoài trước rồi nói sau. ͏ ͏ ͏
Nhưng bọn họ còn chưa kịp rút lui, một lực hút rất mạnh đã khiến tất cả mọi người không thể nào nhúc nhích được, điều duy nhất bọn họ có thể làm, chỉ có chống cự. ͏ ͏ ͏
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt hỏi. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà không ai biết, không ai trả lời được. ͏ ͏ ͏
Một lát sau, Tử Phong đột nhiên nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi có dự cảm không tốt lắm. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách thì nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi cảm thấy rất tốt, giống như nếu chịu đựng được, có thể rèn luyện cơ thể, thậm chí còn có thể tăng thêm một chút tu vi. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử cũng mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi cũng cảm thấy như vậy. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y cũng mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Ta cũng có cảm giác ấy, có vẻ không phải là chuyện xấu. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc đó Lam Nguyệt lại mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy thì đúng là chuyện xấu. ͏ ͏ ͏
Đám người Biên Hải Đao Khách không hiểu nổi, ngay cả Xích Huyết Đồng Tử cũng không hiểu. ͏ ͏ ͏
Thanh Y thở dài nói: ͏ ͏ ͏
- Đại sư huynh đã là nửa bước Ngũ giai, nếu tăng thêm chút nữa sẽ bước chân vào Ngũ giai. Nếu như đột phá ở chỗ này, Thiên kiếp sẽ trực tiếp đến đây, cả đám chúng ta đều xong đời. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng là nằm không cũng trúng đạn. ͏ ͏ ͏
Chương 309Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
- Đại sư huynh, anh nói thử xem nếu Mặc Ngôn ở chỗ này, cô ta sẽ nói gì? ͏ ͏ ͏
Mặt Tử Phong đen xì: ͏ ͏ ͏
- Bảo tôi tự đoạn gân mạch, cho các cậu một con đường sống có đúng không? ͏ ͏ ͏
Mọi người: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng là có khả năng này. ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
- Sư huynh, huynh cố nhịn thêm chút nữa, đây chính là chuyện liên quan đến sống chết của mọi người, huynh đừng không cẩn thận buông lỏng nhé. ͏ ͏ ͏
Tử Phong thở dài: ͏ ͏ ͏
- Ta thử đi ra ngoài, mọi người ở trong này tu luyện đi. ͏ ͏ ͏
Tử Phong rất buồn bực, hắn vẫn chưa muốn thăng cấp ngay bây giờ, hắn đã ép rất nhiều năm rồi, nếu ép thêm mấy tháng nữa sẽ có rất nhiều chỗ tốt, bây giờ phải thăng cấp đúng là rất đáng tiếc. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà không có cách nào khác, trời không chiều lòng người. ͏ ͏ ͏
Kỳ ngộ đến, muốn tránh cũng không tránh được. ͏ ͏ ͏
Không chỉ đám người Xích Huyết Đồng Tử có cảm giác tu vi đang tăng lên, ngay cả Tô Kỳ và Tĩnh Nguyệt cũng cảm nhận được điều này. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏
- Tiểu oán phụ, em có cảm nhận được không? Chị sắp bước vào Tam giai rồi.” ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Ừm, em cũng cảm thấy mình sắp tăng lên 2.6. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ hơi sửng sốt: ͏ ͏ ͏
- Sư Tỷ, chị vừa nói chị sắp tăng lên cấp nào? ͏ ͏ ͏
- Tam giai đó, sao thế? ͏ ͏ ͏
Sau đó Tĩnh Nguyệt cũng sửng sờ, cô vội vàng la lên: ͏ ͏ ͏
- Xong rồi, xong rồi, chị sắp thăng cấp, chị phải đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Thăng cấp lên đến Tam giai phải đối mặt với Thiên kiếp. ͏ ͏ ͏
Thiên kiếp đến, là chuyện nguy hiểm đến tính mạng. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà cô vẫn chưa chuẩn bị gì cả, cho dù có chuẩn bị, cũng đặt hết ở Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ một mình ở bên ngoài, Thiên kiếp sắp đến, tay không độ kiếp thế nào? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏
- Sư Tỷ, có khi nào chị sẽ làm liên lụy đến em không? ͏ ͏ ͏
Mặt Tĩnh Nguyệt đầy u oán: ͏ ͏ ͏
- Không phải em nên nghĩ cách giúp chị sao? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả đã bắt đầu khống chế phong ấn tế đàn, sau đó hấp thu lực lượng trấn thủ đến từ bốn phương. ͏ ͏ ͏
Khi lực lượng gột rửa qua người hắn, Giang Tả cảm thấy hình như tu vi của mình đang tăng lên, không bao lâu nữa có thể bước vào Nhị giai. ͏ ͏ ͏
Đây đúng là thu hoạch ngoài ý muốn, Giang Tả khẽ mỉm cười, chuyện tốt đưa đến cửa, ngu gì không nhận. ͏ ͏ ͏
Còn về đám Hỏa Nguyên tố, Giang Tả hoàn toàn không thèm để ý, chỉ là hơi phiền một chút mà thôi. ͏ ͏ ͏
Sau khi đạt đến Nhị giai, rất nhiều chuyện sẽ thuận lợi hơn nhiều. ͏ ͏ ͏
Trực tiếp tinh thông pháp thuật cấp thấp, sẽ triển khai được thân pháp bình thường, tốc độ sẽ tăng lên một tầm cao mới. ͏ ͏ ͏
Người khác cần phải khổ luyện, còn hắn, căn bản không cần. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần đủ tu vi, hắn có thể tinh thông tất cả mọi thứ. ͏ ͏ ͏
Hắn không gì không biết, chỉ còn thiếu cái điều kiện cứng nhắc tu vi này. ͏ ͏ ͏
Khi Giang Tả mở phong ấn ra ra, một tấm bia đá cực lớn đột nhiên hạ xuống từ trên trời, trực tiếp trấn áp Thâm Uyên. ͏ ͏ ͏
Lúc tấm bia đá xuất hiện, Thâm Uyên sôi lên sùng sục, tạo ra động tĩnh lớn trước giờ chưa từng có. ͏ ͏ ͏
Giống như Thâm Uyên đang dùng hết sức lực để giằng co. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả cũng rơi vào một trạng thái rất kỳ quái. ͏ ͏ ͏
- Hả? Tin tức ý chí? Có người để lại tin tức ở chỗ này? ͏ ͏ ͏
Suy nghĩ này vừa xuất hiện, Giang Tả đã trông thấy một ngôi đình xuất hiện ở phía trước, cách đó không xa. ͏ ͏ ͏
Có một người đàn ông không rõ mặt mũi đang ngồi trong đình. ͏ ͏ ͏
Hắn ta nhìn về phía Giang Tả cười nói: ͏ ͏ ͏
- Là ngươi sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không trả lời, chỉ là video tin tức thôi, đối phương không thể nào trông thấy hắn, càng không có khả năng sẽ nói chuyện với hắn. ͏ ͏ ͏
Nói thẳng ra thì, đây chỉ là một đoạn video tin tức mà thôi. ͏ ͏ ͏
Lúc này người kia lại mở miệng lần nữa, giọng hắn mang theo một chút hưng phấn: ͏ ͏ ͏
- Thật sao, ta rất hy vọng chính là ngươi, nếu như là ngươi thật, vậy chứng tỏ kế hoạch của ta đã thành công. ͏ ͏ ͏
- Sau khi biết rõ kế hoạch của ta, không biết ngươi sẽ có phản ứng thế nào nhỉ? ͏ ͏ ͏
Lúc này người kia tỏ ra vô cùng hứng thú. ͏ ͏ ͏
Xem ra hắn ta thật sự rất muốn biết người hắn ta mong đợi, sẽ có phản ứng thế nào. ͏ ͏ ͏
Đáng tiếc hắn ta không nhìn thấy, càng đáng tiếc hơn nữa là, hắn ta đã thất bại. ͏ ͏ ͏
Giang Tả, người đang đứng ở chỗ này, cũng không phải "Ngươi" mà hắn ta nói đến. ͏ ͏ ͏
Sau đó cảm xúc của người kia thay đổi, hắn ta thở dài nói: ͏ ͏ ͏
- Nếu như không phải ngươi đến gặp ta, vậy thì ngươi là ai được nhỉ? ͏ ͏ ͏
- Ngươi có muốn tìm hiểu vấn đề này? ͏ ͏ ͏
Trong lòng Giang Tả không chút gợn sóng, hiện giờ hắn không có hứng thú muốn biết “Người” mà người kia nói là ai. ͏ ͏ ͏
Càng không muốn lãng phí thời gian, để tìm hiểu mấy lời tối nghĩa này. ͏ ͏ ͏
Đối với hắn mà nói, hắn hiểu rất rõ việc mình phải làm trong tương lai, đó chính là ở bên cạnh Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Những việc còn lại, đều không quan trọng. ͏ ͏ ͏
Chương 310Hắn có hứng thú với Thiên Địa đại cục, nhưng mà hắn hoàn toàn có thể đợi sau này khi nào rảnh rỗi thì đi xem thử. ͏ ͏ ͏
Không cần phải lãng phí nhiều thời gian để tìm hiểu chuyện này, nếu có nhiều thời gian, thà hắn trốn Tô Kỳ để tăng cao tu vi còn hơn. ͏ ͏ ͏
Sau khi người kia biến mất, Giang Tả cũng khôi phục thị giác. ͏ ͏ ͏
Đối với người vừa rồi, hắn vô cùng không thích. ͏ ͏ ͏
Tự dưng kéo hắn qua đó, rồi nói mấy lời nhảm nhí. ͏ ͏ ͏
Không có chút ý nghĩa rõ ràng nào. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, Giang Tả cũng nghe thấy tiếng kêu gào thảm thiết từ Thâm Uyên: ͏ ͏ ͏
- Tại sao? Tại sao? Không thể nào, không thể nào như vậy được, sao tấm bia đá này có thể xuất hiện ở đây? ͏ ͏ ͏
- Không thể nào, không thể nào. ͏ ͏ ͏
- Ta không phục, ta không phục. ͏ ͏ ͏
- Tại sao lại có người có thể sử dụng nó, không thể nào. ͏ ͏ ͏
- Các ngươi ăn gian, ăn gian. ͏ ͏ ͏
- Nhân loại bỉ ổi, một ngày nào đó Thâm Uyên sẽ quay lại. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn về phía trung tâm Thâm uyên, mặt không biểu cảm, mặc cho đối phương gào thét hắn cũng không nói lời nào. ͏ ͏ ͏
Nhân vật phản diện kêu gào, có gì hay mà để ý. ͏ ͏ ͏
Cái gì mà ta sẽ trở về, ngươi sẽ hối hận, ngươi sẽ phải chịu đựng sự trả thù của chúng ta. ͏ ͏ ͏
Những lời này căn bản toàn là nói nhảm. ͏ ͏ ͏
Năm đó khi hắn làm đại BOSS, cũng chưa từng rêu rao như thế. ͏ ͏ ͏
Những người từng đuổi giết hắn, hắn giết sạch là xong. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không để ý tới Thâm Uyên, Thâm Uyên cũng không xấu hổ, khi Thâm Uyên định tiếp tục kêu gào, đột nhiên lại im lặng. ͏ ͏ ͏
Sau đó Thâm Uyên không sôi trào, cũng không phản kháng, lập tức tiếp nhận số phận bị trấn áp, tự giác lùi về. ͏ ͏ ͏
Thấy thế Giang Tả không nhịn được khẽ nhíu mày. ͏ ͏ ͏
Hắn sắp tiến giai. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà đây không phải điều quan trọng, quan trọng là hắn cảm nhận được khí tức của Thiên kiếp. ͏ ͏ ͏
Đúng, hắn sắp Độ Kiếp. ͏ ͏ ͏
Giang Tả choáng váng. ͏ ͏ ͏
Độ Kiếp? ͏ ͏ ͏
Hắn từ Nhất giai thăng cấp lên Nhị giai, Độ cái gì Kiếp? ͏ ͏ ͏
Căn bản chưa từng có quy định này. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam ở phía bên kia cũng đến gần hỏi: ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu, không phải cậu nói, cậu mới 1.7 sao? ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt Giang Tả rất khó coi: ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, hiện giờ tôi sắp thăng cấp lên Nhị giai. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam nhíu mày: ͏ ͏ ͏
- Nhị giai cũng phải Độ Kiếp? Thế giới bên ngoài đã thay đổi rồi sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng không thể nào giải thích nổi chuyện này, hắn hoàn toàn không biết đây là chuyện gì, tuy không giải thích được, nhưng hắn vẫn cảm nhận được khí tức đến từ Thiên kiếp. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà Thiên kiếp của Nhị giai, có thể ép Thâm Uyên trốn đi sao? ͏ ͏ ͏
Không thể nào. ͏ ͏ ͏
Cho nên đã xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏
Bên phía Tĩnh Nguyệt, cô bất đắc dĩ thả tay xuống: ͏ ͏ ͏
- Tiểu oán phụ, chị không nhịn được, Thiên kiếp tới rồi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, chị có thể sẽ hại chết em không? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
- Yên tâm, chồng em cũng sẽ bị chị hại chết, chỉ cảm thấy Thiên kiếp lần này không đơn giản, ở hòn đảo bên ngoài, có lẽ cũng khó thoát khỏi cái chết. ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ yên lặng một lát, sau đó sắn tay áo lên nói: ͏ ͏ ͏
- Sư Tỷ, em liều mạng với chị. ͏ ͏ ͏
Phía bên kia, Tử Phong cũng thở dài: ͏ ͏ ͏
- Không kịp, Thiên kiếp tới rồi. ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
- Sư huynh, hay là huynh vì mọi người đi. ͏ ͏ ͏
Tử Phong lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Vô dụng thôi, tôi cảm thấy còn ba người nữa sắp Độ Kiếp, mọi người đều khó thoát khỏi kiếp này, tôi cũng tham gia náo nhiệt, đưa mọi người lên đường. ͏ ͏ ͏
Mọi người: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử lấy điện thoại di động ra, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Mọi người nghĩ xem còn di ngôn nào muốn nói không, nói đến chuyện này, trước khi chết tôi có nên thổ lộ không nhỉ? ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách thở dài: ͏ ͏ ͏
- Tôi một thân một mình, không có di ngôn gì cả. ͏ ͏ ͏
Nếu không thật sự phải chết, hắn sẽ không để lại lời trăn trối nào, lần trước sau khi để lại di ngôn, cuối cùng không còn gì cả. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏
- Cậu muốn thổ lộ với ai? ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y hỏi: ͏ ͏ ͏
- Với Lục Nguyệt Tuyết? Hoa khôi của nhóm à? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Quá lạnh lùng. ͏ ͏ ͏
- Vậy thì Mặc Ngôn? ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách vấn đáp. ͏ ͏ ͏
- Quá đen. ͏ ͏ ͏
- Vậy Liễu Y Y Tiên Tử? ͏ ͏ ͏
- Quá cay mắt. ͏ ͏ ͏
- Thánh nữ thì sao? ͏ ͏ ͏
- Quá thánh khiết. ͏ ͏ ͏
- Đan Tuyết Ma Nữ? ͏ ͏ ͏
- Quá khó nhìn. ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Những người khác: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên, người này độc thân không phải không có lý do, kén chọn như vậy cơ mà. ͏ ͏ ͏
Sau đó Liễu Y Y hỏi tiếp: ͏ ͏ ͏
- Sơ Tình thì sao? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử lắc đầu bất đắc dĩ: ͏ ͏ ͏
- Quá biến thái. ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hay thôi vẫn không nên thổ lộ, sắp chết rồi còn kén chọn như vậy. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử thở dài: ͏ ͏ ͏
- Nói như vậy, dường như đúng là tôi không muốn thổ lộ với ai, cũng không muốn trăn trối. ͏ ͏ ͏
- Đời này quá nhạt nhòa. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y thở dài: ͏ ͏ ͏
- Tôi thì muốn trăn trối rất nhiều, tôi còn rất nhiều tài sản. Thôi được rồi, gọi điện cho Chung Dịch Dương vậy. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này Xích Huyết Đồng Tử lại nói: ͏ ͏ ͏
- Thôi, để tôi gọi cho anh ta, tôi nghĩ ra rồi, kem của tôi vẫn còn ở chỗ anh ta, tôi phải bảo anh ta đem đến mộ cho tôi mới được. ͏ ͏ ͏
Nói xong Xích Huyết Đồng Tử lập tức gọi điện thoại, Liễu Y Y sa sầm mặt. ͏ ͏ ͏
Người này chết cũng đáng. ͏ ͏ ͏
Chương 311Lam Nguyệt định gọi điện thoại cho m Ly, đáng tiếc đối phương không có nghe máy, sau đó cô nghĩ một chút, bốn người sắp Độ Kiếp, con bé cũng phải chết. ͏ ͏ ͏
Có chuyện gì, để lúc chết rồi nói sau. ͏ ͏ ͏
Còn những người khác, hoàn toàn không có đối tượng để trăn trối. ͏ ͏ ͏
Bảy người một môn phái, cuộc đời đúng là đáng thương. ͏ ͏ ͏
Hôm nay sắp toàn quân bị diệt nữa. ͏ ͏ ͏
Vô cùng thê thảm. ͏ ͏ ͏
Lúc này trên Ly Uyên đảo, Đảo Chủ cũng choáng váng. ͏ ͏ ͏
Rõ ràng hắn đã áp chế rất cẩn thận, nhưng mà, vừa rồi có người lại dẫn động Thiên kiếp của hắn tới. ͏ ͏ ͏
Bây giờ Thiên kiếp của hắn cũng sắp tới rồi. ͏ ͏ ͏
Chuyện gì thế này? ͏ ͏ ͏
Tổ đội để Độ Kiếp sao? ͏ ͏ ͏
Được rồi. ͏ ͏ ͏
Tổ đội thì tổ đội vậy, nhưng mà bây giờ hắn đang ở trên Ly Uyên đảo, điều này có nghĩa là toàn bộ Ly Uyên đảo sẽ bị Thiên kiếp bao trùm, chuyện này không phải sẽ hại chết tất cả người trên đảo sao? ͏ ͏ ͏
Nhưng mà bây giờ Thiên kiếp đã phong tỏa nơi này, căn bản là không có cách nào dời khỏi vị trí. ͏ ͏ ͏
Đảo Chủ thở dài một tiếng, sau đó ra lệnh di tản người trên đảo trước thời hạn. ͏ ͏ ͏
May mà trước đó hắn đã chuẩn bị trước, có thể cứu được bao nhiêu người thì cứu bấy nhiêu đi. ͏ ͏ ͏
Tổ đội Độ Kiếp, có lẽ hắn sẽ không sống nổi. ͏ ͏ ͏
Dù sao bản thân hắn vẫn chưa chuẩn bị gì. ͏ ͏ ͏
Nếu một mình Độ Kiếp còn có hy vọng, chuyện tổ đội chưa ai từng trải nghiệm, không hiểu nội dung bên trong, có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng đang cau mày, hắn cảm nhận được, bốn người, cộng thêm cả hắn nữa có bốn người dẫn Thiên kiếp đến. ͏ ͏ ͏
Cách Độ Kiếp này hắn chưa từng trải nghiệm, đời trước hắn đều Độ Kiếp một mình, lấy đâu ra chuyện Độ Kiếp chung với người khác. ͏ ͏ ͏
Chuyện này không phải chịu chết sao? ͏ ͏ ͏
Xong rồi, chuyện lần này hoàn toàn ngoài dự liệu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lấy Đoạn Kiều ra, sau đó hỏi: ͏ ͏ ͏
- Ngươi có thể liên lạc với bên ngoài từ trong Thiên kiếp không? ͏ ͏ ͏
Đoạn Kiều tự tin nói: ͏ ͏ ͏
- Không thành vấn đề. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả lại hỏi: ͏ ͏ ͏
- Có biết tổ đội Độ Kiếp sẽ thế nào không? ͏ ͏ ͏
Đoạn Kiều hơi sửng sốt: ͏ ͏ ͏
- Còn có chuyện tổ đội Độ Kiếp? ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Được rồi, Đoạn Kiều cũng không biết chuyện này. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc đó đột nhiên điện thoại của Giang Tả vang, hắn lấy ra nhìn một cái, là Tô Kỳ gọi đến. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên Giang Tả có chút lo lắng, phải biết Tô Kỳ cũng ở chỗ đây, bọn họ Độ Kiếp, rất có thể sẽ liên lụy đến Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vẫn nghe điện thoại trước. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà đối phương còn chưa kịp mở miệng, một tiếng sấm đã cắt ngang. ͏ ͏ ͏
Uỳnh!!! ͏ ͏ ͏
Cuộc gọi lập tức bị gián đoạn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn về phía Đoạn Kiều. ͏ ͏ ͏
Đoạn Kiều lập tức nói: ͏ ͏ ͏
- Không phải do ta, là do phía đối phương không có tín hiệu, tín hiệu ở chỗ chúng ta vẫn căng đét. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, Giang Tả nhìn thấy vạch tín hiệu trên điện thoại vẫn đầy, sau đó hắn bấm số điện thoại Tô Kỳ, tiếc là không gọi được. ͏ ͏ ͏
Xem ra Tô Kỳ bị cuốn vào thật rồi. ͏ ͏ ͏
Hắn phải đi tìm Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Hiện giờ hắn đã bị Thiên kiếp phong tỏa, nhưng mà hắn xác định được Tô Kỳ vẫn bình yên vô sự, nếu không hắn cũng không yên lòng. ͏ ͏ ͏
Phong ấn đã sắp hoàn thành rồi, Giang Tả trực tiếp rời khỏi tế đàn, hắn định đi đến chỗ Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Chỉ là khi hắn vừa bước ra ngoài, Kiếm Thập Tam đã hỏi: ͏ ͏ ͏
- Cậu sắp Độ Kiếp rồi, còn muốn chạy đi đâu? ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả nhìn về phía Kiếm Thập Tam, hắn cau mày: ͏ ͏ ͏
- Tiền bối cũng sắp Độ Kiếp? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam gật đầu, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Cậu không cần lo lắng, Thiên kiếp của tôi không dễ gọi đến như vậy, các cậu không dẫn động được. ͏ ͏ ͏
Một tiếng tiền bối Giang Tả gọi, khiến Kiếm Thập Tam vô cùng thoải mái, một người có thể lấy Thánh nữ gọi hắn là tiền bối, đúng là rất tuyệt vời. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà nghĩ lại thì, một kẻ hậu bối có thể cưới được Thánh nữ, hắn làm tiền bối có phải có chút vô dụng hay không? ͏ ͏ ͏
Thật ra thì Giang Tả định để Kiếm Thập Tam đi cứu Tô Kỳ, với tính cách của Kiếm Thập Tam chắc chắn hắn sẽ không từ chối. ͏ ͏ ͏
Cho dù từ chối, Giang Tả cũng có cách khiến Kiếm Thập Tam đồng ý. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua hắn còn chưa mở miệng, Kiếp Vân ở bên ngoài đã thành hình. ͏ ͏ ͏
Người trên Ly Uyên đảo choáng váng, ai Độ Kiếp ở chỗ này vậy? Còn là loại lớn quá mức bình thường. ͏ ͏ ͏
Sau đó tất cả mọi người đều chạy trốn khỏi Ly Uyên đảo. ͏ ͏ ͏
Đảo Chủ thở dài, muốn tránh cũng không được, hắn đành phải tiếp nhận. ͏ ͏ ͏
Khi hắn cho rằng Thiên kiếp sắp tới, đột nhiên một vệt sáng lao đến vây quanh hắn, một giây sau, Đảo Chủ đã biến mất. ͏ ͏ ͏
Lúc này ở trong Khô Lâu vương tọa, Tử Phong cũng bị một vệt sáng bao vây, một giây sau Tử Phong và đám người chung quanh đồng thời biến mất. ͏ ͏ ͏
Bên phía Tĩnh Nguyệt cũng vậy, cô cũng bị một vệt ánh sáng bao bọc, sau đó Tĩnh Nguyệt và Tô Kỳ đồng thời biến mất. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng bị một vệt ánh sáng bao bọc, ánh sáng dừng trên người Giang Tả rất lâu, sau đó “Hưng phấn” đưa Giang Tả và Kiếm Thập Tam biến mất. ͏ ͏ ͏
Chương 312Khi Giang Tả biến mất không lâu, ở nơi hắn đứng vô số Hỏa Nguyên tố, và rất nhiều Thủy Nguyên tố tụ tập lại đó. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà khi đại quân Hỏa Nguyên tố mới vừa tới, bọn chúng lập tức choáng váng. ͏ ͏ ͏
Hỏa Nguyên tố thủ lĩnh nhìn mảnh đất trống rỗng có vẻ không hiểu, người đâu rồi? ͏ ͏ ͏
Rõ ràng nó cảm nhận được người kia ở nơi này, sao bây giờ lại không thấy? ͏ ͏ ͏
Đã chạy rồi? ͏ ͏ ͏
Không, hắn là dị đoan, sẽ không hèn như vậy, nhất định là xảy ra chuyện ngoài ý muốn. ͏ ͏ ͏
Đúng nhất định là như vậy. ͏ ͏ ͏
Vậy thì, hôm nay mất công tới đây sao? ͏ ͏ ͏
Đối với chuyện này, Hỏa Nguyên tố thủ lĩnh chỉ có thể cầu nguyện dị đoan sẽ không chết, bởi vì chỉ có bọn chúng tiêu diệt dị đoan, bọn họ mới lấy lại được danh dự cho Nguyên tố. ͏ ͏ ͏
Dị đoan phải chết dưới tay bọn chúng. ͏ ͏ ͏
Sau khi đám người Giang Tả biến mất, phong ấn có một khe hở chưa hoàn mỹ, từ trong khe hở chưa hoàn mỹ ấy, một luồng khí tức của Thâm Uyên xuyên thấu đi ra ngoài, rất nhanh nó đã lan đến chỗ m Ly đang bế quan. ͏ ͏ ͏
- Ha ha ha ha, trời cũng giúp ta. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Lúc này ở nơi nào đó trong không gian, Giang Tả nghi ngờ nhìn bốn phía, biết nói như thế nào nhỉ, đây là lần đầu tiên, lần đầu tiên hắn gặp phải như vậy chuyện. ͏ ͏ ͏
Trong lòng hắn không sợ hãi chút nào, ngược lại còn có chút hưng phấn. ͏ ͏ ͏
Bởi vì Thiên kiếp không chỉ sẽ không uy hiếp được Tô Kỳ, còn có thể có kiểu mới, bảo hắn làm sao có thể không hưng phấn đây. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả đã biết tổng cộng có bốn người sắp Độ Kiếp, tính cả hắn trong đó, vậy thì còn ba người nữa. ͏ ͏ ͏
Chuyện này này phải chú ý một chút. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả kiểm tra thân thể, hiện giờ không có gì đáng ngại, nhưng mà dường như tu vi của hắn đã bị phong ấn. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy đã bị phong ấn, nhưng đối với Nhất giai như hắn mà nói, không khác nhau nhiều lắm. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả kiểm tra xung quanh một lượt. ͏ ͏ ͏
Lúc này hắn đang đứng trên một cái bục nào đó, phía trước bục có một cây cột đá, cao khoảng một mét hai, trên cây cột đá có một cái nút ấn, không biết dùng để làm gì. ͏ ͏ ͏
Bên ngoài cái bục nơi hắn đứng, là Thâm uyên vô tận, là cái kiểu rơi xuống sẽ không chạm đáy. ͏ ͏ ͏
- Tiểu hữu, nhìn phía trước kìa. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam mở miệng nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả mới phát hiện ra, Kiếm Thập Tam đang đứng ở sau lưng hắn, những thứ hắn nhìn thấy, hắn cảm giác chẳng có chút tác dụng nào. ͏ ͏ ͏
Không phải do cảm giác bị hạn chế, mà là hắn nhận thấy không có hiệu quả gì. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả ngẩng đầu lên, hiện giờ hắn đang đứng trên một cái bục, trên hắn còn có hai người nữa không thấy rõ mặt, hẳn là được bảo vệ. ͏ ͏ ͏
Còn ở bên trên nữa, cũng có một cái bục giống như vậy, người ở chỗ đó nhiều hơn, tổng cộng là chín người. ͏ ͏ ͏
Trên nữa còn có một cái bục cuối cùng, nơi đó chỉ có một người. ͏ ͏ ͏
Bây giờ Giang Tả đã biết, bốn người Độ Kiếp, sẽ có bốn cái bục. ͏ ͏ ͏
Còn những người đứng xung quanh bục, chắc hẳn là người bên cạnh bị cuốn vào. ͏ ͏ ͏
Kiểu này, đúng là từ trước đến giờ hắn chưa từng thấy. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa thế này thì phải Độ Kiếp thế nào? ͏ ͏ ͏
Đợi đến khi tất cả mọi người đã lấy lại tinh thần, bên trên đài chợt lóe lên dòng chữ thuyết minh. ͏ ͏ ͏
Chỗ của Giang Tả là tiến vào Nhị giai, trên hắn là Nhị tiến Tam, trở nữa là Tứ tiến Ngũ, phía trên cùng là Lục tiến Thất. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cạn lời, cả Lục tiến Thất cũng bị kéo vào trong này. ͏ ͏ ͏
Thiên kiếp đang làm cái gì vậy? ͏ ͏ ͏
Nhưng mà Giang Tả vẫn không nói gì, những người khác thì khiếp sợ, tổ đội Độ Kiếp còn chưa tính, nhưng mới nhất tiến nhị đã phải Độ Kiếp là thế nào? ͏ ͏ ͏
Tiến vào Nhị giai còn phải Độ Kiếp? ͏ ͏ ͏
Quy tắc thay đổi rồi sao? ͏ ͏ ͏
Lúc này trên tầng thứ ba có người mở miệng: ͏ ͏ ͏
- Các vị đạo hữu, mọi người đều Độ Kiếp chung một chỗ với nhau, cũng là người quen cả, hay là tự nói ra tên tuổi trước? ͏ ͏ ͏
- Tại hạ bắt đầu, tại hạ Xích Huyết Đồng Tử của Ngũ Quang Thập Sắc tông, trước mắt đang Độ Kiếp Tứ giai lên Ngũ giai. ͏ ͏ ͏
Người này vừa nói xong, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt, tin cậu ta mới là lạ. ͏ ͏ ͏
Lúc này người ở bục trên cùng mở miệng: ͏ ͏ ͏
- Tứ tiến Ngũ, hẳn là là Tử Phong tiểu hữu nhỉ? Nhị tiến tam chắc là Tĩnh Nguyệt Thánh nữ đúng không? Còn về ai nhất tiến nhị, bần đạo không biết. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tĩnh Nguyệt cũng kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏
- Lục tiến Thất là Đảo Chủ sao? ͏ ͏ ͏
Đảo Chủ gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Ừm, xem ra vận may của chúng ta thực sự chẳng ra gì. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy mấy câu này, sắc mặt Giang Tả không ổn lắm, Tĩnh Nguyệt ở đây, vậy người bên cạnh chị ta là Tô Kỳ? ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lần này không dễ chơi. ͏ ͏ ͏
Bà xã nhà mình ở trong Thiên kiếp, còn chơi cái gì nữa, không bảo vệ tốt thì đau lòng chết hắn. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, bây giờ càng không phải lúc bại lộ thân phận, ngay cả đạo hiệu Phá Hiểu cũng không được để lộ, nhưng mà không biết đám Xích Huyết Đồng Tử có nói ra hay không. ͏ ͏ ͏