- Ừ, không thành vấn đề. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cười nói. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta chỉ tới chơi, anh đừng quá nghiêm túc. ͏ ͏ ͏
Nơi này đều là người tu luyện, Tô Kỳ vẫn có chút lo lắng, cô lo lắng không phải cái gì khác mà là lo lắng lòng tự ái của Giang Tả bị tổn thương. ͏ ͏ ͏
Nhìn mặt Tô Kỳ đầy vẻ lo lắng, Giang Tả nhẹ giọng nói: ͏ ͏ ͏
- Đừng mỗi ngày đều lo lắng, dễ già đi, em mãi mãi cũng không cần lớn lên. Tin tưởng anh là được. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ sửng sốt, sau đó híp mắt cười nói: ͏ ͏ ͏
- Ừ. Tối nay trở về thuởng cho anh. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vốn vững vàng, nội tâm liền có một trận dao động. ͏ ͏ ͏
Khen thưởng thì thôi đi. ͏ ͏ ͏
- Các vị tiên tử đạo hữu, bất kể là người bình thường hay là người tu luyện, đều phải ăn cơm, ngày nào đó lấy được một nguyên liệu nấu ăn quý báu, không thể tự mình nấu ăn, có phải rất đau khổ hay không? ͏ ͏ ͏
Một tiên tử ở trên đài cao mở lời. ͏ ͏ ͏
Cô gái này sử dụng pháp thuật khuếch đại âm thanh, tự nhiên không lo lắng người khác không nghe được. ͏ ͏ ͏
Mà chung quanh sân đã được ngăn chặn, tự nhiên cũng không cần lo lắng âm thanh quá lớn ảnh hưởng chỗ khác. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nghe được những lời này của người chủ, liền hiểu ý gật đầu. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, kiếp trước hắn suy nghĩ tự mình ra tay, không biết tại sao một chút thiên phú cũng không có, nói không thèm để ý là giả. ͏ ͏ ͏
Việc kiếp trước không xong, kiếp này cũng không cách nào làm được. ͏ ͏ ͏
Hắn thật đúng là thất bại. ͏ ͏ ͏
Giống như chuyện giết Cửu Tịch vậy, đời này cũng không làm được. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ ngăn Giang Tả gật đầu, tức giận nói: ͏ ͏ ͏
- Gật nghiêm túc như vậy làm gì? Không phải là còn có em sao? Em biết anh sẽ như vậy mà. ͏ ͏ ͏
Giang Tả thở dài, chuyện này không giống nhau ͏ ͏ ͏
Đồ vật có thể dùng chung, nhưng kỹ năng thì không cách nào dùng chung. ͏ ͏ ͏
Mà người chủ trì kia giống như đồng ý với lời nói của Tô Kỳ, nói tiếp: ͏ ͏ ͏
- Nhưng chúng ta không sao, có đạo lữ, chỉ cần đạo lữ biết, vậy thì giống nhau. Có thể tưởng tượng, đạo lữ biết làm thức ăn quan trọng như nào. Hôm nay chúng ta không có thời gian kiểm tra trình độ nấu ăn, chúng ta chỉ kiểm tra đao pháp. Một tiên trù tốt nhất định có một tay đao pháp giỏi, đây là điều cần thiết. ͏ ͏ ͏
- Kiểm tra đao pháp rất đơn giản, một lần khoảng trăm người, trong sân có hạn chế tu vi, gần như trấn áp toàn bộ tu vi, các vị đạo hữu tiên tử hãy dựa vào bản lãnh của mình. Các vị đạo hữu tiên tử muốn dự thi, mời vào vị trí. ͏ ͏ ͏
Người chủ trì ra lệnh một tiếng, không ngừng có người tiến vào trong sân. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hiếu kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Cuộc thi đấu này không có hạn chế ghi danh, như vậy không phải là còn có trận thứ hai sao? Có phải mỗi một lần đều có một hạng nhất hay không? ͏ ͏ ͏
- Không phải. ͏ ͏ ͏
Một vị nam tu sĩ bên cạnh nói: ͏ ͏ ͏
- Quả thật hạng nhất không chỉ có một, nhưng không phải là mỗi một vòng đều có. ͏ ͏ ͏
Chỉ có quán quân vượt qua trận đầu mới có, phía sau cũng là như vậy, vượt qua mạnh nhất mới tính. Nhưng, nghe nói đạt tới yêu cầu chân chính, mới có thể bắt được phần thưởng thần bí, cái đó mới thật sự là hạng nhất. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ và Giang Tả cũng không hiểu lắm. ͏ ͏ ͏
Hai ngày hôm nay bọn họ chỉ biết ngươi nông ta nông, căn bản không chú ý quy tắc tranh tài. ͏ ͏ ͏
Vị nam tu sĩ kia lại nói: ͏ ͏ ͏
- Chuyện này có người chủ trì phán định, có chính là có, không có chính là không có. Được rồi, rất nhiều người yếu, nếu muốn tham gia thì phải nắm chặt. À, có thể cho ít phí giải thích không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả, Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Tô Kỳ cho hắn một viên Nhất phẩm Linh thạch. ͏ ͏ ͏
- Đa tạ hai vị, chúc hai vị sớm sinh quý tử. ͏ ͏ ͏
Tu sĩ kia ôm quyền chúc, sau đó đi về phía sân. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cười nói: ͏ ͏ ͏
- Ừ, không phí công cho Linh thạch, em muốn sinh con. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu cười khổ, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Anh đi vào, thử một chút xem có thể lấy được phần thưởng thần bí hay không. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói rất tự tin, Tô Kỳ cũng không suy nghĩ nhiều, ngoan ngoãn gật đầu. ͏ ͏ ͏
Đối với cô mà nói phần thưởng không quan trọng, ngược lại chỉ cần Giang Tả có thể vui vẻ tranh tài là được. ͏ ͏ ͏
Thua tốt nhất không nên có áp lực. ͏ ͏ ͏
Giang Tả thất bại sao? ͏ ͏ ͏
Người khác không biết, nhưng Giang Tả chắc chắn biết, hắn không thể nào thua. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh Giang Tả đứng vào chỗ ngồi. ͏ ͏ ͏
Ở trước mặt Giang Tả, là một cái bàn nho nhỏ, mà ở trên bàn có một cái đĩa, trên dĩa có một trái cây. ͏ ͏ ͏
Trái cây lớn chừng quả táo. ͏ ͏ ͏
Còn bên cạnh để một cây đao. ͏ ͏ ͏
Thấy cái này, cũng biết nội dung lần tranh tài này. ͏ ͏ ͏
Cắt trái cây. ͏ ͏ ͏
Trái cây này có chút xấu xí, có chút khác thường, thậm chí rất nhiều người cũng không nhận ra trái cây này. ͏ ͏ ͏
Đây căn bản không phải là tranh tài công bằng gì, nhưng từ lúc nào tu chân có công bằng chứ? ͏ ͏ ͏
- Được rồi, một trăm người đã vào vị trí, như vậy tuyên bố nội dung tranh tài. ͏ ͏ ͏
Người chủ trì ở trên đài mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Nói chung mọi người cũng thấy rồi, Thiểm Tinh Quả, không phải là một loại quả để ăn, mà là một trái cây lãng mạn. Nghe nói có thể đem cắt trái cây ra hoàn chỉnh, là có thể thấy bầu trời đầy sao. Mà người có thể làm được đến bước này, ít lại càng ít, khả năng không có ai trong những đang ngồi có thể thấy được bầu trời đầy sao bên trong trái cây. Như vậy hôm nay có thể may mắn thấy hay không, liền nhìn những người dự thi trong chúng ta, có đao pháp xuất thần nhập hóa hay không. ͏ ͏ ͏
Thiểm Tinh Quả sao? ͏ ͏ ͏
Rất nhiều người nghe thấy cái tên này, đều có chút mông lung, thật ra thì rất nhiều người không nhận biết trái cây này. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng phần lớn vẫn nhận biết. ͏ ͏ ͏
- Tôi đã gặp qua một lần, nhưng không cắt được, nghe nói chuyện này không cách nào thay đổi, cắt kém thì đồng nghĩa với hủy, khi đó tôi thấy, thật ra nó cũng chỉ là đồ vật phát sáng một chút mà thôi, giống như kỳ đà cản mũi vậy. ͏ ͏ ͏
Có người lập tức nói. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 677- Tôi cảm thấy bầu trời đầy sao là giả? Loại sự tình này làm sao có thể, có lẽ truyền thuyết nói quá. ͏ ͏ ͏
- Thật ra tôi đã từng cắt trái cây này, hơn nữa còn cắt rất tốt, thế nhưng không có chuyện gì xảy ra, giống như bóng đèn vậy. ͏ ͏ ͏
- Xem một chút đi, dù sao mọi người cũng không phải đến đây xem bầu trời đầy sao. ͏ ͏ ͏
Nghĩ như vậy cũng đúng, bọn họ tới xem đao pháp, ít nhất có thể từ việc cắt Thiểm Tinh Quả, thấy đao pháp như thế nào. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa rất nhiều người cũng chỉ theo người đẹp tham gia náo nhiệt, ngôi sao gì đó, không phải là chủ yếu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Thiểm Tinh Quả, không khỏi buồn cười. ͏ ͏ ͏
Thiểm Tinh Quả à, nói đến, thời điểm hắn luyện đao pháp, thường xuyên dùng nó thử nghiệm. ͏ ͏ ͏
Thật ra thì rất nhiều người có thể cắt được Thiểm Tinh Quả, nhất là tu sĩ, dùng chút tu vi, chậm một chút là có thể cắt rất gọn gàng. ͏ ͏ ͏
Nhưng bọn họ không thể thấy bầu trời đầy sao, là bởi vì bọn họ không hiểu Thiểm Tinh Quả. ͏ ͏ ͏
Thiểm Tinh Quả cũng không phải là cắt gọn gàng là có thể xuất hiện bầu trời đầy sao. ͏ ͏ ͏
Nếu như muốn cắt Thiểm Tinh Quả xuất hiện bầu trời đầy sao, đầu tiên phải hiểu biết đầy đủ về Thiểm Tinh Quả. ͏ ͏ ͏
Ở đây, có người hiểu biết đối với Thiểm Tinh Quả hay không, Giang Tả không biết. ͏ ͏ ͏
Nhưng hiểu rõ chỉ là bước thứ nhất. ͏ ͏ ͏
Tương đối mà nói đây chẳng qua là lý luận, còn việc cắt mới là chuyện cực kỳ quan trọng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả dám đánh cuộc, khẳng định nơi này không có một người nào nắm giữ kỹ thuật cắt như vậy. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa trình tự cắt cũng rất quan trọng. ͏ ͏ ͏
Đây là một loại trái cây vô cùng thần kỳ. ͏ ͏ ͏
Chỉ là rất nhiều người không biết nó mà thôi. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, để cho một người Nhập đạo đến làm, vậy thì Giang Tả không còn lời nào để nói rồi. ͏ ͏ ͏
Có điều, không phải mỗi một người Nhập đạo đều có thể thành công. ͏ ͏ ͏
Bởi vì bước thứ nhất cắt Thiểm Tinh Quả, là không thể dùng linh khí đi cảm giác bên trong của nó. ͏ ͏ ͏
Một khi cảm giác, hiệu quả cuối cùng sẽ biến mất. ͏ ͏ ͏
Chứ không phải cảm giác đạo cảnh của người Nhập đạo có vấn đề. ͏ ͏ ͏
- Thời gian đếm ngược ba phút, sau ba phút, Thiểm Tinh Quả nào sáng nhất thì người đó chính là quán quân cuộc tranh tài này. Đếm ngược bắt đầu. ͏ ͏ ͏
Theo thanh âm người chủ trì hạ xuống, rất nhiều người bắt đầu động đao. ͏ ͏ ͏
Coi như người không hiểu cũng đều cầm đao lên. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nhúc nhích, mà là nhìn người khác, hắn ngược lại muốn nhìn một chút những người này cắt như thế nào. ͏ ͏ ͏
Lúc trước, thời điểm hắn mới cắt, đã ăn không ít khổ. ͏ ͏ ͏
Đó là khảo nghiệm về sự hiểu biết và thuần thục đối với đao, hắn gần như dùng cảm giác người bình thường, lực đạo người bình thường tới cắt. ͏ ͏ ͏
Chỉ có như vậy, mới có thể khai sáng ra loại đao pháp kia. ͏ ͏ ͏
Nếu không Thất Thức Đao Pháp của hắn làm sao có thể ép thẳng tới đại đạo. ͏ ͏ ͏
Về phần phía sau, thì phải xem bản thân. ͏ ͏ ͏
Đại đạo đã gần đến, đi như thế nào mỗi người đều có câu trả lời khác nhau. ͏ ͏ ͏
Đây mới là nguyên nhân hắn chỉ sáng tạo ra thất thức. ͏ ͏ ͏
Đó là một con đường mở, mà không phải là tử lộ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn một tu sĩ bên cạnh, người này không ngừng giơ đao, nhưng không biết nên cắt từ nơi nào mới phải. ͏ ͏ ͏
Lúc này hắn thấy Giang Tả, không khỏi hỏi: ͏ ͏ ͏
- Tại sao đạo hữu không cầm đao vậy? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn hắn nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy tại sao cậu không trực tiếp cắt? ͏ ͏ ͏
Người nam tu sĩ kia nhìn Giang Tả, cuối cùng cười khổ nói: ͏ ͏ ͏
- Tâm Nghi tiên tử ở bên ngoài nhìn, tôi bị buộc tới tham gia, mà trực tiếp cắt, sẽ có vẻ quá lo, xuống không tay được. Thế còn đạo hữu? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi thì ngược lại, không lo lắng, bởi vì chúng tôi đã kết hôn. ͏ ͏ ͏
- Vậy thì chúc mừng đạo hữu. ͏ ͏ ͏
Nam tu sĩ kia nắm đao chúc mừng nói. ͏ ͏ ͏
Tu sĩ này nhìn rất trẻ tuổi, lớn lên cũng không kém. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần người tu luyện không cố ý muốn xấu xí, một người cũng sẽ không kém. ͏ ͏ ͏
Người này chỉ có tu vi 1.7, trên lý thuyết lấy tư chất của hắn, hẳn đã sớm là Nhị giai rồi. ͏ ͏ ͏
Đúng là người bị tình yêu kéo lại. ͏ ͏ ͏
- Muốn cắt Thiểm Tinh Quả, cậu không thể đi cảm giác nó, cậu đã cảm giác qua rồi sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả đột nhiên hỏi. ͏ ͏ ͏
Tu sĩ kia sửng sốt, cuối cùng lắc đầu. ͏ ͏ ͏
- Hột Thiểm Tinh Quả rất nhỏ, bình thường đều ở giữa nhất, nếu như cậu muốn cắt dễ nhìn một chút, đề nghị cậu bắt đầu cắt từ mặt ngoài, cắt từng chút một, nhưng không được ngừng lại, trong vòng một phút phải cắt xong, coi như cắt trúng hạt cũng không có chuyện gì. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏
Tu sĩ kia không thể tin được nhìn Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Hắn không biết Giang Tả nói là thật hay giả, nhưng là hắn vốn cũng không biết ra tay như thế nào, có một trình tự cũng tốt. ͏ ͏ ͏
Đúng vào lúc này, toàn bộ trận pháp trên sân đột nhiên vận chuyển, trong lúc bất chợt bầu trời giống như tối lại. ͏ ͏ ͏
- Các vị đạo hữu không cần lo lắng, vì muốn kiểm nghiệm hiệu quả Thiểm Tinh Quả tốt hơn, nên chúng ta đơn giản phong bế nơi này, trừ ánh sáng không cách nào chiếu vào ra, việc ra vào không có bất kỳ hạn chế nào. ͏ ͏ ͏
Người chủ trì lập tức giải thích. ͏ ͏ ͏
Bên Giang Tả cũng tối lại. ͏ ͏ ͏
Chỉ có mặt bàn mới phát ra ánh sáng nhạt, chút ít ánh sáng này cũng đủ để cho bọn họ thấy rõ. ͏ ͏ ͏
Bất kể là người xem hay là người cắt Thiểm Tinh Quả, cũng không có ảnh hưởng gì. ͏ ͏ ͏
Nhưng bởi vì ánh sáng quá yếu, gần như không thấy được tuyển thủ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn trận pháp, hắn phát hiện người chủ trì kia cũng không có nói dối, đúng là chỉ đơn giản che kín ánh sáng. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 678Lúc này tu sĩ kia nói: ͏ ͏ ͏
- Đây là người tổ chức cố ý để mọi người đều không nhìn thấy hay sao, ai cắt gọn, của ai sáng lóng lánh, ai hỗ trợ ai, đều bại lộ ở dưới ánh mắt tất cả mọi người. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nói gì, chuyện này không liên quan tới hắn. ͏ ͏ ͏
Tu sĩ kia nắm đao, không khỏi hỏi ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu không cắt sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Chưa đến lúc. ͏ ͏ ͏
Tu sĩ kia gật đầu, sau đó bắt đầu dựa theo Giang Tả nói, cắt từng chút một, không có dừng lại chút nào. ͏ ͏ ͏
Mà ngay tại lúc này, Giang Tả thấy trong sân có một luồng ánh sáng hạ xuống, thật sự rất nhanh. ͏ ͏ ͏
Chuyện này đã nói lên người kia cắt xong, nhưng mà vệt ánh sáng này còn không bằng đèn flash. ͏ ͏ ͏
- Ngay cả yêu cầu cơ bản đều không đạt tới, đạo hữu có thể rời chỗ. ͏ ͏ ͏
Tiếng nói của người chủ trì lại vang lên một lần nữa. ͏ ͏ ͏
Từ đầu đến giờ mới qua một phút, đã có rất nhiều đèn flash nhấp nhoáng. ͏ ͏ ͏
Không thể nghi ngờ tất cả những người này đều phải rời chỗ. ͏ ͏ ͏
Trước mắt, một người lưu lại cũng không có. ͏ ͏ ͏
Mà Giang Tả vẫn không có động. ͏ ͏ ͏
Trong mắt Tô Kỳ chỉ có Giang Tả, tự nhiên cô có thể thấy Giang Tả, nhưng mà cô không hiểu, tại sao đến bây giờ Giang Tả còn không động. ͏ ͏ ͏
Bởi vì không biết sao? ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn còn ung dung nhìn người khác là chuyện gì xảy ra? ͏ ͏ ͏
Nhìn tiên tử sao? ͏ ͏ ͏
Rất nhanh Tô Kỳ liền bỏ khả năng này đi, bởi vì bên kia tối như vậy, nhìn người không thực tế. ͏ ͏ ͏
Lại nói Giang Tả đều nhìn người khác cắt Thiểm Tinh Quả. ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó Tô Kỳ nghĩ đến một cái khả năng, không phải là Giang Tả đang quan sát người khác cắt thế nào chứ? ͏ ͏ ͏
Được rồi, bất kể có phải hay không, Tô Kỳ đều không nhìn thấy vẻ lo âu hoặc bất an từ trên người Giang Tả, như vậy cô cũng an tâm. ͏ ͏ ͏
Về phần kết quả, thật không có chút quan trọng nào. ͏ ͏ ͏
Lúc này một vệt ánh sáng mãnh liệt đột nhiên phát sáng ở trong đấu trường. ͏ ͏ ͏
Ánh sáng cũng không có chợt lóe lên rôi tắt đi giống như trước đây, mà duy trì rất lâu, không chỉ có như thế, dưới ánh sáng chiếu rọi xuống, toàn bộ sân vốn là đen nhánh, lại có một chút tinh quang xuất hiện. ͏ ͏ ͏
Mà trung tâm ánh sáng có một vị tu sĩ đứng. ͏ ͏ ͏
Mặt tu sĩ này đầy vẻ khiếp sợ, người này chính là nam tu sĩ bên cạnh Giang Tả được Giang Tả hướng dẫn qua. ͏ ͏ ͏
Nhưng sau khi khiếp sợ, hắn đã tìm được Tâm Nghi Tiên Tử, không khỏi nhìn qua ánh sáng. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà tu sĩ cảm thấy cái nhìn này, không uổng công đi Thất Tình Hải, bởi vì hắn thấy ánh mắt Tâm Nghi tiên tử, so với trước kia không giống nhau, trong ánh mắt có một ít khả năng thành công. ͏ ͏ ͏
Sau đó ánh sáng hạ xuống. ͏ ͏ ͏
Mọi thứ đều biến mất. ͏ ͏ ͏
Mà giọng nói người chủ trì cũng vang lên theo: ͏ ͏ ͏
- Chúc mừng đạo hữu số chín mốt thành công vào vòng trong, tương đối kinh người, vậy mà lại xuất hiện tinh quang, mọi người đang ngồi cũng là lần đầu tiên thấy phải không? Thật ra thì tôi cũng vậy, nếu như không có gì ngoài ý muốn, rất có khả năng vị đạo hữu này chính là quán quân. ͏ ͏ ͏
Có phải quán quân hay không, số chín mốt tự biết, hắn không thể nào là quán quân, hắn nhìn Giang Tả ôm quyền nói: ͏ ͏ ͏
- Đa tạ đạo hữu chỉ điểm. ͏ ͏ ͏
Mặc dù chỉ là biện pháp rất đơn giản, nhưng có chút chuyện người khác không nói, ngươi sẽ vĩnh viễn không biết, ví dụ như sau khi bắt đầu thì không thể dừng lại, cắt đến cái gì cũng không thể dừng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không có nói gì, vừa rồi hắn nhàn rỗi buồn chán nên tùy tiện chỉ điểm, về phần đối phương có thành công hay không, hắn hoàn toàn không thèm để ý. ͏ ͏ ͏
Mà sau khi ánh sáng của số chín mươi mốt hạ xuống, một chùm ánh sáng thêm lớn đột nhiên xuất hiện, nhưng mà vệt ánh sáng này cũng không có chói mắt. ͏ ͏ ͏
Ánh sáng vừa xuất hiện, khiến cho rất nhiều người chú ý, vệt sáng này so với vệt sáng vừa rồi hoàn toàn khác biệt, vừa rồi là một vệt ánh sáng, còn cái này lại là một luồng ánh sáng. ͏ ͏ ͏
Theo ánh sáng xuất hiện, chung quanh bắt đầu xuất hiện vô số ngôi sao. ͏ ͏ ͏
Ngôi sao trải rộng không trung, để cho người ta có một loại ảo giác ngửa mặt nhìn lên bầu trời, liền nhìn thấy tinh không. ͏ ͏ ͏
- Trời ơi, không phải là mạn thiên tinh thần đấy chứ ? ͏ ͏ ͏
- Quả thật rất giống, so với cảnh đêm tôi nhìn thấy không khác lắm, ai nha, vậy mà có thể làm đến bước này. ͏ ͏ ͏
Ánh sao xuất hiện, khiến cho rất nhiều người kinh ngạc. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y cũng nhìn tinh quang nói ͏ ͏ ͏
- Thật đúng là lợi hại, lần này Chung Dịch Dương thua rồi. ͏ ͏ ͏
Trần Ức nói ͏ ͏ ͏
- Y Y tiên tử, nhìn trung tâm xem, sao cô không trước tiên nhìn xem rốt cục là ai trâu bò như vậy. ͏ ͏ ͏
Nghe vậy Liễu Y Y liền nhìn về phía trung tâm ánh sáng, cô phát hiện lại là Chung Dịch Dương. ͏ ͏ ͏
Lúc này Chung Dịch Dương cũng đang nhìn tinh không, mặt anh ta mỉm cười, cảm giác mình phát huy rất tốt. ͏ ͏ ͏
- Vậy mà là Chung Dịch Dương sao? ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y vui vẻ nói ͏ ͏ ͏
- Vậy không phải là chúng ta có hi vọng lấy được giải thưởng thần bí sao? ͏ ͏ ͏
Dương Mộc nói ͏ ͏ ͏
- Ăn lẩu để chúc mừng được không? ͏ ͏ ͏
Phanh. ͏ ͏ ͏
Dương Mộc bị Tiêu Tiểu Mặc đạp ngã xuống đất, có biết nhìn bầu không khí nói chuyện hay không? ͏ ͏ ͏
- Cái này có phải là mạn thiên tinh thần hay không? ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc hỏi. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không biết, nhưng có thể tới hỏi mọi người, nếu vẫn không được, có thể hỏi Phá Hiểu đạo hữu, chắc hẳn là hắn biết. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc gật đầu ͏ ͏ ͏
- Tôi tới hỏi một chút, có phải những người không qua đều bị đào thải à? ͏ ͏ ͏
Lúc này trong đấu trường đã không còn bao nhiêu người, ánh sáng của Chung Dịch Dương vừa xuất hiện, bọn họ gần như không có bất kỳ hy vọng nào, cho dù là có, cũng bị Chung Dịch bao trùm. ͏ ͏ ͏
Coi như vận may của người số chín mươi mốt khá tốt, làm xong sớm hơn một bước. ͏ ͏ ͏
Nhưng Chung Dịch Dương xuất hiện, cũng khiến cho người đó ảm đạm rời sân. ͏ ͏ ͏
Bởi vì khen thưởng chỉ có một người. ͏ ͏ ͏
Mạnh nhất mới có thể ở lại. ͏ ͏ ͏
Trước khi rời đi người số chín mươi mốt liếc mắt nhìn Giang Tả, nói ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu còn muốn tiếp tục không? ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 679Giang Tả nhàn nhạt nói ͏ ͏ ͏
- Đây không phải là mạn thiên tinh thần. ͏ ͏ ͏
Người số chín mươi mốt sửng sốt, cuối cùng cũng không nói gì, nhưng mà biểu hiện rất mong đợi. ͏ ͏ ͏
Không bao lâu sau, ánh sáng biến mất, ngôi sao tiêu tan. ͏ ͏ ͏
Lúc này nơi so tài chỉ có mười mấy điểm sáng, nói cách khác tại chỗ chỉ còn lại mười mấy người. ͏ ͏ ͏
Những người đó cũng không tiếc nuối cái gì, ít nhất cũng có thể nhìn thấy mạn thiên tinh thần trong truyền thuyết. ͏ ͏ ͏
- Tranh tài đã có kết quả, không phải là chúng ta cũng nên rời đi sao? ͏ ͏ ͏
Có người muốn rời đi. ͏ ͏ ͏
- Nhìn thêm chút nữa đi, dù sao cũng phải nhìn một chút xem phần thưởng thần bí là cái gì. ͏ ͏ ͏
- Cũng đúng, không phải chỗ nào cũng có thể nhìn thấy phần thưởng thần bí. ͏ ͏ ͏
Nếu không phải vì phần thưởng thần bí, không chừng đã có không ít người rời đi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không có ý nghĩ muốn rời đi, ánh sáng người kia qua đi thật đúng lúc, cô muốn xem chồng cô. ͏ ͏ ͏
Bất kể là một vệt ánh sáng hay là một chút ánh sáng, cô đều thích. ͏ ͏ ͏
Không có ánh sáng cô cũng thích. ͏ ͏ ͏
Những cô gái tầm thường kia cái gì cũng không biết. ͏ ͏ ͏
Lúc này người chủ trì mới tỉnh lại ͏ ͏ ͏
- Có phải vừa rồi tôi thấy mạn thiên tinh thần hay không? Trời ạ, nếu vừa rồi số hai mươi lăm liếc tôi một cái thì tốt rồi. Số hai mươi lăm thật lợi hại, không biết lần này có ai vượt qua số hai mươi lăm không? Thời gian cũng sắp hết rồi, xin mười hai vị tuyển thủ còn lại sớm hoàn thành đi. ͏ ͏ ͏
- Nói đến, ông chủ Chung có người yêu mến sao? ͏ ͏ ͏
Trần Ức hỏi. ͏ ͏ ͏
Dường như chỉ cần nhìn vào trung tâm ánh sáng, ai cũng sẽ bị cuốn vào bên trong, đi cảm thụ mạn thiên tinh thần. ͏ ͏ ͏
Có lẽ cái này là mị lực của Thiểm Tinh Quả. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y nói ͏ ͏ ͏
- Hẳn là không có, dường như hắn đối với việc làm đồ ăn có tình cảm đặc biệt. Từ nhỏ đến lớn cũng không thấy hắn đến gần tiên tử nào. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc hiếu kỳ nói ͏ ͏ ͏
- Chung lão bản dự định theo trù đạo? Không phải anh ta là kiếm tu sao? ͏ ͏ ͏
Nói đến kiếm tu, Liễu Y Y liền phì cười. ͏ ͏ ͏
Nhưng cô khó mà nói ra chuyện Chung Dịch Dương trở thành đao tu. ͏ ͏ ͏
Dù sao Chung Dịch Dương đã cầu xin cô thật lâu, chỉ sợ nói ra sẽ mất mặt. ͏ ͏ ͏
Về phần cuối cùng Chung Dịch Dương đi làm bếp hay không, cô cũng không biết. ͏ ͏ ͏
- Nhìn đi, mọi người đã rời đi không ít. ͏ ͏ ͏
Lưu Vũ nói. ͏ ͏ ͏
Quả thật lúc này mọi người rời đi không ít, tổng cộng chỉ còn lại ba người. ͏ ͏ ͏
Lần này Tô Kỳ cũng không bình tĩnh, đến bây giờ Giang Tả cũng không động, còn giống như đang nhìn người khác cắt trái cây. ͏ ͏ ͏
Chủ yếu là không có thời gian nữa rồi, ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hoài nghi, Giang Tả sẽ không cắt, đời đến giờ liền rời đi. ͏ ͏ ͏
A, đây chẳng phải là rất thua thiệt sao, cô còn muốn nhìn xem anh sẽ cắt ra gì. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua là có chút đồ vật, cô sẽ cảm thấy lãng mạn, may mà không cắt, dù sao cũng không phải trả tiền. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả nhìn người cuối cùng cắt trái cây, nhưng dường như đối phương không thể, vừa cắt mồ hôi liền toát ra. ͏ ͏ ͏
Thiên phú thái thịt cực kỳ kém. ͏ ͏ ͏
Khi cô ta cắt đến vị trí cuối cùng, chỉ có một chút ánh sáng, cuối cùng không có thứ gì. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả thấy cô ta thở dài, rời khỏi vị trí. ͏ ͏ ͏
Cô ta đã thật sự cố hết sức. ͏ ͏ ͏
Ồ, đây là một tiên tử. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, đàn ông vẫn có thiên phú nấu ăn cao, thái thịt cũng vậy. ͏ ͏ ͏
Bây giờ toàn bộ sân chỉ còn lại Giang Tả với Chung Dịch Dương. ͏ ͏ ͏
Mà Giang Tả một mực không động cũng khiến cho rất nhiều người cảm thấy kỳ quái. ͏ ͏ ͏
Người này rốt cuộc muốn làm gì? ͏ ͏ ͏
Kéo dài thời gian cũng không phải kéo như vậy chứ. ͏ ͏ ͏
Lấy lòng mọi người sao? ͏ ͏ ͏
Hay là muốn tạm thời khiến tiên tử ở đây nhìn chăm chú? ͏ ͏ ͏
Bây giờ có rất nhiều người ăn Dịch Thần Đan, hiện tại lại nhìn hắn chăm chú như vậy, nếu như có một nửa thuộc về hắn, nhất định có thể nhanh chóng phát hiện hắn. ͏ ͏ ͏
Đây quả thực là quá thông minh. ͏ ͏ ͏
Rất nhiều người đều ảo não, tại sao mình không nghĩ ra chứ? ͏ ͏ ͏
Về phần mất mặt ư? ͏ ͏ ͏
Không tồn tại, bởi vì ăn Dịch Thần Đan, sẽ không có người nào có thể nhận ra, đây là bảo đảm tự nhiên. ͏ ͏ ͏
Cứ để cho người nhìn chăm chú cũng được. ͏ ͏ ͏
Rất nhiều tu sĩ độc thân bội phục Giang Tả. ͏ ͏ ͏
- Đây quả thực là tấm gương độc thân của chúng ta, nếu như có thể thuận lợi thoát khỏi cô đơn, biện pháp của hắn đáng giá noi theo. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên Tô Kỳ nghe có người nói chồng cô như vậy. ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, dù có bựa một chút, nhưng hắn đứng như vậy, bao nhiêu tiên tử nhìn, cuối cùng cũng có một người thấy hợp mắt chứ ? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ai, thật sự muốn học hắn, đáng tiếc đi xuống quá sớm, tôi vừa mới thấy có rất nhiều tiên tử vẫn nhìn hắn, khả năng câu được tiên tử rất cao. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chân mày Tô Kỳ có một chút gân xanh nổi lên, cô muốn chém những người này. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 688Chồng cô sẽ không nghĩ như vậy, nếu quả thật như vậy, anh ta chết chắc. ͏ ͏ ͏
Nhưng đã đến giờ, tại sao không xuống dưới? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn Giang Tả, lúc này rất nhiều người đều nhìn Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Ngay cả người chủ trì cũng nhìn, cô không khỏi hỏi: ͏ ͏ ͏
- Vị đạo hữu này, nếu như bỏ cuộc thì mời xuống sàn, mọi người cũng đi hết sạch rồi. Hơn nữa đã đến giờ, quán quân cũng có rồi. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả mới nhìn Thiểm Tinh Quả trước mắt mình, tùy tiện nói ͏ ͏ ͏
- Tôi sẽ lập tức làm xong, tôi không để ý thứ hạng với khen thưởng. ͏ ͏ ͏
Cắt Thiểm Tinh Quả, cần vài điều kiện cần thiết. ͏ ͏ ͏
Chờ nó an ổn xuống. ͏ ͏ ͏
Người chủ trì kinh ngạc, nhưng cũng không có ý định đuổi Giang Tả, mà chỉ nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy mời đạo hữu nhanh lên. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả cầm đao lên, ngay sau đó hắn ném Thiểm Tinh Quả lên. ͏ ͏ ͏
Theo người khác thì đó là ném đi bình thường, nhưng bí ẩn trong đó chỉ có Giang Tả mới biết. ͏ ͏ ͏
Thiểm Tinh Quả là một loại trái cây vô cùng thần kỳ, nó thành hình cũng vô cùng tài tình. ͏ ͏ ͏
Nó hấp thu ánh sáng lớn lên, có thể tạo thành mạn thiên tinh thần, hoàn toàn có liên quan đến kết cấu của nó. ͏ ͏ ͏
Mà kết cấu của nó cùng với ánh sáng, cũng không phải là đã hình thành thì không thể thay đổi. ͏ ͏ ͏
Thời điểm động đao nhất định phải biết chính xác vị trí kết cấu, mỗi một đao đều phải cắt đúng hơn nữa phải chọn chính xác chỗ có kết cấu không ổn định, chỉ có như vậy mới có thể xuất hiện mạn thiên tinh thần chân chính. ͏ ͏ ͏
Trong vòng ba phút cắt ra mạn thiên tinh thần là không có khả năng. ͏ ͏ ͏
Mạn thiên tinh thần chân chính cần phải hơn ba phút mới có thể cắt ra. ͏ ͏ ͏
Rất nhiều người đều nhìn Giang Tả, bất kể Giang Tả có chân tài thực học hay không, không thể nghi ngờ hiện tại hắn là người được chú ý nhất. ͏ ͏ ͏
Coi như không cắt cũng không có chuyện gì, chỉ cần hắn cắt ra một chút xíu ánh sáng, tất cả mọi người đều thấy rõ tướng mạo hắn. ͏ ͏ ͏
Rất nhiều người càng ngày càng bội phục Giang Tả, người này lợi dụng tâm lý bình thường của mọi người, để được chú ý. ͏ ͏ ͏
Coi như thất bại cũng không có vấn đề. ͏ ͏ ͏
Chấm dứt Dịch Thần Đan là được. ͏ ͏ ͏
Sau khi Thiểm Tinh Quả bị vứt lên, tất cả mọi người đều thấy Giang Tả động đao. ͏ ͏ ͏
Bọn họ thấy Giang Tả vạch xuống một đao, sau đó đi chung quanh Thiểm Tinh Quả một vòng, cuối cùng yên tâm buông đao xuống. ͏ ͏ ͏
Rất nhiều người ở tại chỗ đều sững sờ, bởi vì tu vi không đủ, nên không có thấy đến tột cùng Giang Tả cắt thế nào. ͏ ͏ ͏
- Hắn cắt rồi sao? ͏ ͏ ͏
Rất nhanh liền có người hỏi. ͏ ͏ ͏
- Không có ͏ ͏ ͏
- Không, hắn cắt rồi, tôi nhìn thấy, rất nhanh, nhưng không có chút sóng linh khí nào, hắn thật sự dùng lực lượng bình thường cắt. ͏ ͏ ͏
- Hả? Hắn cắt bao nhiêu đao? Tại sao tôi lại cảm giác hắn cắt một đao. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y nói: ͏ ͏ ͏
- Đao thật là nhanh, nhưng không biết cuối cùng sẽ như thế nào. ͏ ͏ ͏
Trần Ức hiếu kỳ: ͏ ͏ ͏
- Hắn cắt rồi sao? Tại sao tôi không thấy rõ? Không phải là giả bộ chứ? Nói thật, tôi cũng rất bội phục hắn, vậy mà thoáng cái hấp dẫn tất cả sự chú ý của mọi người. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc nói: ͏ ͏ ͏
- Mặc dù mọi người nói đao của hắn rất nhanh, nhưng tại sao một chút phản ứng cũng không có? ͏ ͏ ͏
Mọi người không biết chuyện này, hoặc là hắn chỉ đang lấy lòng mọi người. ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương thấy Giang Tả động đao thì sửng sốt, đao pháp hắn vừa thấy không hề vượt qua lẽ thường, theo lý thuyết thì người bình thường cũng có thể chém ra. ͏ ͏ ͏
Nhưng kỹ xảo trong đó, lại thật sự khiến cho hắn nhìn mà than thở, rất lợi hại, đây là người thứ hai lợi hại như vậy hắn gặp qua. ͏ ͏ ͏
Người thứ nhất chính là Phá Hiểu dạy hắn đao pháp. ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương thấy người này chỉ ra một đao, nhưng một đao này cũng có thể coi là bảy đao, nhưng đã bị khéo léo nối liền cùng một chỗ. ͏ ͏ ͏
Loại đao pháp này để cho hắn có loại cảm giác xa không thể chạm. ͏ ͏ ͏
“Thật sự muốn học.” ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương không khỏi tự nói. ͏ ͏ ͏
Người xem thấy không có gì xuất hiện thì có chút bất mãn: ͏ ͏ ͏
- Tại sao không có gì xuất hiện? Đến cùng vừa rồi có cắt hay không? ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, nếu không có thì coi như xong đi, đừng làm chậm trễ thời gian của mọi người. ͏ ͏ ͏
Ghen tị người lúc nào cũng có. ͏ ͏ ͏
Lúc này đã có người kinh hô ͏ ͏ ͏
- Mấy người ngốc sao? Thiểm Tinh Quả lơ lửng giữa không trung. ͏ ͏ ͏
Đúng, Thiểm Tinh Quả lơ lửng giữa không trung, không có bất kỳ lực lượng nào hỗ trợ, nhưng tại sao lại lơ lửng giữa không trung, thời điểm tất cả mọi người dự định nói ra nghi vấn, rốt cuộc Thiểm Tinh Quả cũng động. ͏ ͏ ͏
Thật giống như có vật gì muốn xé vỏ chui ra. ͏ ͏ ͏
Ngay ở giây tiếp theo, cả Thiểm Tinh Quả bộc phát ra ánh sáng dìu dịu. ͏ ͏ ͏
Dưới tình huống tất cả mọi người không hiểu, Thiểm Tinh Quả phát ra ánh sáng bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới. ͏ ͏ ͏
Đây chẳng phải là một vệt ánh sáng, cũng không phải là một bó ánh sáng. ͏ ͏ ͏
Mà là nguồn sáng, đó là ánh sáng chiếu sáng bốn phương tám hướng. ͏ ͏ ͏
Luồng ánh sáng khổng lồ, nhưng không chói mắt. ͏ ͏ ͏
Sau một khắc, tất cả mọi người đều bị ánh sáng chiếu sáng. ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Thậm chí có người hoài nghi có phải đối phương sử dụng pháp thuật hay không. ͏ ͏ ͏
Nhưng ánh sáng không có một tí sóng linh khí nào, mà chỉ bình thường như vậy. ͏ ͏ ͏
Hào quang chiếu sáng mà ra, trong lúc nhất thời khiến cho rất nhiều người không nhìn rõ đến cùng là chuyện gì xảy ra. ͏ ͏ ͏
Đến khi bọn họ thích ứng với ánh sáng, liền bắt đầu sững sốt. ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó bắt đầu xôn xao. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 689- Đây là cái gì? ͏ ͏ ͏
- Ta không trúng ảo thuật chứ? Điều này sao có thể? ͏ ͏ ͏
- Thật hay giả vậy. ͏ ͏ ͏
Lúc đầu Tô Kỳ cũng bị chói mắt, nhưng cô khôi phục rất nhanh. ͏ ͏ ͏
Dù như thế nào cô cũng không nghĩ tới, chồng cô lại làm ra động tĩnh lớn như vậy. ͏ ͏ ͏
Mà khi cô khôi phục thị giác, thì càng sững sờ. ͏ ͏ ͏
Cô nhìn thấy mạn thiên tinh thần, không, không phải là mạn thiên tinh thần, cô nhìn thấy tinh hà vô tận. ͏ ͏ ͏
Cô nhìn thấy tinh thần đại hải. ͏ ͏ ͏
Đây không phải là nhìn thấy mạn thiên tinh thần, mà là bản thân ở trong tinh hà vô tận. ͏ ͏ ͏
Trước mắt cô, giống như có một dải tinh hà không ngừng lưu động, vô biên vô hạn, mênh mông vĩnh hằng. ͏ ͏ ͏
Cái này mới thật sự là mạn thiên tinh thần. ͏ ͏ ͏
Không riêng gì Tô Kỳ, tất cả mọi người ở đây, đều không có một người nào có thể hiểu, chuyện này lại do một trái Thiểm Tinh Quả rọi sáng ra. ͏ ͏ ͏
Căn bản là không có cách để cho người ta tin tưởng. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc kinh sợ nói: ͏ ͏ ͏
- Má ơi, tôi thấy cái gì thế này? Có lẽ đời này cũng không thấy được lần thứ hai? ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y cũng nói: ͏ ͏ ͏
- Lần này kiếm rồi, cái này đã vượt qua mạn thiên tinh thần. ͏ ͏ ͏
Trần Ức lập tức nói: ͏ ͏ ͏
- Sếp, đây là ông chủ Chung làm sao. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc lập tức nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi biết rồi. ͏ ͏ ͏
Những người khác cũng kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏
- Vừa rồi còn tưởng hắn ta dùng loại biện pháp này để được người khác chú ý, nhưng chúng ta ngu xuẩn cỡ nào chứ, phương pháp kia so với tinh thần đại hải, không bằng cái rắm. ͏ ͏ ͏
- Vị đạo hữu này, thật sự độc thân sao? ͏ ͏ ͏
- Không thể nào, nhất định là có người thầm mến, nếu không hắn ta cũng không cần phải ở lại cuối cùng. ͏ ͏ ͏
Mà người số chín mốt vừa rồi càng là vô cùng khiếp sợ. ͏ ͏ ͏
Hắn ta cũng không cho rằng Giang Tả có thể cắt ra mạn thiên tinh thần, nhưng hiện tại hắn ta đã sai lầm. ͏ ͏ ͏
Vốn không phải là một cấp bậc, nếu vừa rồi người này ra tay, những người khác căn bản không cần làm gì nữa. ͏ ͏ ͏
Người số chín mươi mốt có cảm giác đặc biệt vui mừng, nếu như không phải hắn ta nói với người kia một câu, nếu như đối phương không có dạy hắn ta một chút, khả năng kết quả đã khác. ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương cũng rất sững sốt, hắn ta đối với Thiểm Tinh Quả vẫn có chút hiểu biết, nhưng cảnh tượng như thế này đã hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của hắn ta, ở trong nhận thức của hắn ta, mạn thiên tinh thần căn bản không phải là như vậy. ͏ ͏ ͏
Cái này đã hoàn toàn vượt qua mạn thiên tinh thần. ͏ ͏ ͏
Đến tột cùng thì đối phương làm sao làm được? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không để ý chuyện này, cảnh tượng như thế, hắn đã nhìn nhiều, không có gì là đẹp đẽ cả. ͏ ͏ ͏
Hắn muốn nhìn thấy Tô Kỳ giữa những ngôi sao, rất nhanh Giang Tả liền tìm tới Tô Kỳ, sau đó hắn thấy Tô Kỳ cũng nhìn hắn. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ cười, mặc dù Tô Kỳ không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng cô vẫn cười. ͏ ͏ ͏
Bởi vì người này chính là chồng cô, người chồng thật trăm phần trăm, chỉ cần là chồng cô, chuyện khác liền không quan trọng. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa vô tận tinh hải ở giữa, để cho cô cảm giác đặc biệt thỏa mãn. ͏ ͏ ͏
Đây là chồng cô cắt cho cô xem. ͏ ͏ ͏
Bởi vì vừa rồi Giang Tả nói, hắn căn bản không để ý thứ hạng với khen thưởng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Tô Kỳ, sau đó bắt đầu bước ra. ͏ ͏ ͏
Rời khỏi vị trí, sẽ đồng nghĩa với việc rời đi tâm điểm, rời khỏi vị trí muôn người chú ý, nhưng Giang Tả không thèm để ý chút nào. ͏ ͏ ͏
Hắn chỉ muốn để cho Tô Kỳ nhìn mạn thiên tinh thần mà thôi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn Giang Tả, trong mắt cô, bất kể Giang Tả có ở trung tâm những ngôi sao hay không, đối với cô mà nói, đều là tồn tại nổi bật nhất. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh Giang Tả đi tới bên người Tô Kỳ, ngay sau đó hỏi: ͏ ͏ ͏
- Cắt được không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn người chung quanh một chút, cuối cùng chu mỏ nói: ͏ ͏ ͏
- Tạm được. ͏ ͏ ͏
Sau đó liền trực tiếp đi lên ôm. ͏ ͏ ͏
Không có cách nào, ở đây nhiều người nên cô không dám cắn. ͏ ͏ ͏
Ôm vẫn tốt hơn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả ôm Tô Kỳ, vuốt ve tóc Tô Kỳ, dường như mạn thiên tinh thần không có khả năng hấp dẫn ánh mắt Tô Kỳ thì phải. ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn cũng vậy, trong mắt của hắn tràn ngập hình ảnh Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Mạn thiên tinh thần cũng không thể khiến cho người ta nhìn chăm chú. ͏ ͏ ͏
Mà những người khác cũng không kinh ngạc cái gì, rất nhiều người chỉ lẳng lặng nhìn, có cặp tình nhân nhìn nhau cười một tiếng, sau đó tựa vào nhau. ͏ ͏ ͏
Có người hướng phương diện tình nhân phát triển, càng lúc càng đến gần hơn một ít, ít nhất cũng có thể nắm tay nhìn tất cả. ͏ ͏ ͏
Giống như tinh thần vô tận có một loại ma lực, có thể để cho hai người vốn có tâm ý, từ từ mở rộng cánh cửa lòng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cau mày, hình như cảm xúc nơi này bị dẫn dắt. ͏ ͏ ͏
Nhưng rất vi diệu, hắn cũng không biết phương hướng cụ thể. ͏ ͏ ͏
Có điều hắn lại nhìn ra được một chuyện, người dùng Dịch Thần Đan, cũng đang hấp thu những tâm tình này. ͏ ͏ ͏
Giống như chuyên môn chống lại những thứ đó. ͏ ͏ ͏
Đây là mục đích của vị đạo sĩ kia? ͏ ͏ ͏
Nhưng sau khi Giang Tả suy nghĩ xong, hiện tại hắn với Tô Kỳ chơi đùa vui vẻ là được rồi. ͏ ͏ ͏
Thời gian mạn thiên tinh thần kéo dài cũng không ngắn, thời điểm tất cả biến mất, từng người mới tỉnh ngộ lại. ͏ ͏ ͏
Giang Tả kéo tay Tô Kỳ dự định rời đi. ͏ ͏ ͏
Thời gian của hắn qua rồi, có vẻ như không có phần thưởng, nhưng hắn lại không thèm để ý. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ càng không thèm để ý, đối với cô mà nói, mạn thiên tinh thần mới là phần thưởng của cô. ͏ ͏ ͏
Ai bảo nó xuất ra từ trong tay ông xã của cô chứ. ͏ ͏ ͏
Dù sao Tô Kỳ cũng rất hài lòng đối với tranh tài nơi này. ͏ ͏ ͏
- Chờ chút, chờ chút, xin đạo hữu dừng bước. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 690Người chủ trì tỉnh ngộ lại lập tức la lên. ͏ ͏ ͏
Cô gái này xuống đài thật nhanh, một mực chạy về phía Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả và Tô Kỳ dừng lại, quay đầu nhìn người chủ trì kia, bọn họ không biết người chủ trì này muốn làm gì. ͏ ͏ ͏
- Có lẽ là cảm thấy anh biểu hiện quá kinh diễm, quán quân trừ anh ra thì không thể là ai khác. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ ở một bên cười nói. ͏ ͏ ͏
Chồng cô nổi tiếng cô cũng vui vẻ. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần không phải dùng dáng vẻ vốn có ra là được, vì như vậy có quá nhiều người ghi nhớ. ͏ ͏ ͏
Đánh cũng không đánh lại. ͏ ͏ ͏
Mà những người khác thấy Giang Tả cầm tay Tô Kỳ, cũng liền thư thái, quả nhiên người này có bạn gái. ͏ ͏ ͏
Từ lúc vừa mới bắt đầu, người ta đã không phải là giả bộ, mà là mạnh chân chính. ͏ ͏ ͏
Nhưng chiêu thức vừa rồi, vẫn có thể dùng, ít nhất hiệu quả rất tốt. ͏ ͏ ͏
Lúc này người chủ trì kia chạy đến bên cạnh Giang Tả, sau đó hỏi: ͏ ͏ ͏
- Xin hỏi đạo hiệu của đạo hữu là gì? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Tô Kỳ một chút, Tô Kỳ cũng không biết nên dùng tên gì cho tốt. ͏ ͏ ͏
Dù sao dùng tên thật cũng không tốt. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà còn không chờ Tô Kỳ nghĩ xong dùng tên gì, Giang Tả đã bình tĩnh mở miệng ͏ ͏ ͏
- Người qua đường Giáp. ͏ ͏ ͏
Rất đơn giản, Giang Tả trực tiếp tỏ rõ mình không muốn nói tên, nếu như những người này lại quấn hỏi, hắn không ngại quay đầu rời đi. ͏ ͏ ͏
Khóe mắt người chủ trì kia giật một cái, sau đó xoay người hỏi Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
- Vậy đạo hiệu của vị tiên tử này là gì? Chắc hai người là tình nhân đúng không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ gật đầu nói: ͏ ͏ ͏
- Đúng, tôi là người đi đường Ất. ͏ ͏ ͏
Người chủ trì ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người kia thật sự là không nể mặt chút nào. ͏ ͏ ͏
Đây đều là do Dịch Thần Đan gây ra, nếu không cũng không đến mức không phân biệt được ai với ai. ͏ ͏ ͏
Nhưng nếu người khác đã không nói đạo hiệu, thì cô ta cũng không thể nói cái gì. ͏ ͏ ͏
Bằng không cô ta thật muốn biết, rốt cuộc là thần thánh phương nào có thể cắt ra Thiểm Tinh Quả như vậy. ͏ ͏ ͏
Cô ta có thể nhìn ra tu vi vị tiên tử này, còn người qua đường Giáp này, căn bản không nhìn ra tu vi. ͏ ͏ ͏
Ngay cả khí tức Dịch Thần Đan cũng có thể thay đổi, muốn nhận ra, gần như là không có khả năng. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng người chủ trì này cười nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy thì chúc mừng hai vị, trở thành tình nhân sớm như vậy. ͏ ͏ ͏
Mặt Giang Tả không chút thay đổi nói: ͏ ͏ ͏
- Có chuyện gì sao? ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thái độ người này thật đúng là ͏ ͏ ͏
Nhưng thân là người chủ trì, thì phải đối phó đủ loại người, cho dù đối phương làm ngươi khó chịu, cũng phải nhịn. ͏ ͏ ͏
Dù sao thân phận, bối cảnh của đối phương là gì cô ta cũng không biết, mà cô ta lại không có thân phận bối cảnh gì lớn, cuối cùng chỉ có thể mở miệng cười: ͏ ͏ ͏
- À đúng rồi, kết quả của đạo hữu vượt xa tất cả mọi người, cho nên dựa vào thành tích cuối cùng của đạo hữu, chúng ta trao lễ vật thần bí cho đạo hữu. ͏ ͏ ͏
- Không phải là thời gian của tôi quá rồi sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả mở miệng nói. ͏ ͏ ͏
Người chủ trì gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Đúng, cho nên phần thưởng quán quân không thuộc về đạo hữu, chỉ có thể cho đạo hữu lễ vật thần bí cuối cùng. Mời đạo hữu nhận lấy. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Lễ vật thần bí là cái gì? ͏ ͏ ͏
Người chủ trì cười cười, sau đó đưa tay bắt pháp quyết, một cái hộp nhỏ từ trong trận pháp bay ra. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh cái hộp này xuất hiện ở trong tay người chủ trì. ͏ ͏ ͏
- Đây là Đá Tình Yêu chúng ta đưa ra. ͏ ͏ ͏
Sau đó người chủ trì mở hộp ra, bên trong là một hòn đá nhỏ màu lam sắc lóng lánh, hòn đá này nhìn lên có một loại khí tức thần bí. ͏ ͏ ͏
Để cho người ta nhìn xong không tự chủ được sẽ cho rằng đây là bảo vật. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏
- Tại sao lại là hòn đá màu xanh. ͏ ͏ ͏
Hòn đá này cũng không lớn, phía trên còn nối liền với một sợi dây, cũng có thể đeo vào cổ tay. ͏ ͏ ͏
Người chủ trì kia cười nói: ͏ ͏ ͏
- Nói chung là bởi vì câu nói kia, nếu như tình yêu có màu sắc, như vậy nhất định là màu xanh. ͏ ͏ ͏
Mặt Tô Kỳ đầy kinh ngạc nhìn người chủ trì, cô không hiểu ý nghĩa những lời này. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhẹ giọng nói: ͏ ͏ ͏
- Không hiểu cũng rất bình thường, không cần quá để ý. ͏ ͏ ͏
Người chủ trì cười nói: ͏ ͏ ͏
- Đúng, không hiểu không liên quan, nhưng nghe nói viên Đá Tình Yêu này có lực lượng thần bí, có thể bảo vệ tình yêu của hai vị đạo hữu. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn về phía Tô Kỳ, trên thực tế hắn không muốn vật này. ͏ ͏ ͏
Cái gì mà Đá Tình Yêu, đều là giả. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ sờ Đá Tình Yêu một cái, cười nói: ͏ ͏ ͏
- Không biết tại sao, lại khiến cho em nghĩ đến chuyện lúc trước của chúng ta, thật giống như có lực lượng gì. ͏ ͏ ͏
Người chủ trì vội vàng lấy viên đá đưa cho Tô Kỳ ͏ ͏ ͏
- Chỉ cần cầm ba ngày, sẽ khiến nó nhận chủ, tiên tử có thể thử một chút. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cười nói: ͏ ͏ ͏
- Được rồi, tôi sẽ nhận. ͏ ͏ ͏
Người chủ trì nói: ͏ ͏ ͏
- Được, nhưng chúng tôi có một yêu cầu quá đáng, cảnh tượng vừa rồi đã bị chúng tôi ghi lại, mỗi một cuộc tranh tài sau, sẽ đưa ra coi như phúc lợi, phơi bày cho những đạo hữu khác kiểm tra. Đương nhiên cũng sẽ ghi chú là thành quả của hai vị đạo hữu. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không có ý kiến gì về chuyện này. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng không còn gì để nói. ͏ ͏ ͏
- Nếu không còn việc gì, chúng tôi liền đi trước. ͏ ͏ ͏
Giang Tả kéo Tô Kỳ rời đi. ͏ ͏ ͏
Tự nhiên Tô Kỳ an tâm đi theo Giang Tả. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 691Sau đó cuộc tranh tài nơi này lại tiếp tục, người muốn nhìn mạn thiên tinh thần, tự nhiên sẽ lưu lại. ͏ ͏ ͏
Trên bảng hiệu cũng nhiều thêm một mục, đó chính là đến lúc đó có thể quan sát mạn thiên tinh thần. ͏ ͏ ͏
Giang Tả và Tô Kỳ sẽ không xen vào chuyện tranh tài nữa. ͏ ͏ ͏
Mà bên Chung Dịch Dương cũng nhận được phần thưởng Linh thạch. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh hắn ta và đám người Liễu Y Y hội hợp lại. ͏ ͏ ͏
- Ông chủ Chung, không cần để ý, viên Đá Tình Yêu đó, đối với cậu mà nói không có tác dụng gì, còn không bằng không lấy. ͏ ͏ ͏
Trần Ức an ủi. ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương trợn mắt: ͏ ͏ ͏
- Tại sao tôi lại để ý với người ở cấp bậc đó? Lấy thực lực của tôi căn bản không có tư cách so với hắn. Đối phương thật sự quá mạnh, đến bây giờ tôi cũng không thể nào hiểu được. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y nói: ͏ ͏ ͏
- Không có việc gì, nếu như cậu cảm thấy không có bạn tình nên mới thua, thì trở về chị sẽ giới thiệu bạn gái cho cậu. Cái dạng gì cũng có, chỉ sợ cậu không chọn lựa được. ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn ta hoàn toàn không cần bạn gái. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc nói: ͏ ͏ ͏
- Đi thôi, mấy người Xích Huyết Đồng Tử tới rồi, bảo chúng ta qua đón nhóm hắn ta. Giống như bọn họ đã nghèo đến mức không còn hình dạng nữa rồi. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Luôn cảm giác viên Đá Tình Yêu này có vấn đề. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn Đá Tình Yêu đột nhiên nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả hiếu kỳ: ͏ ͏ ͏
- Thế nào, có vấn đề gì? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Luôn cảm giác là lạ, hơn nữa bảo vệ tình yêu, có phải có chút nói dối hay không? ͏ ͏ ͏
- Em nói nhìn Thất Tình Hải có thể gần nhau cả đời cơ mà, làm sao lại không thật? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ trả lời: ͏ ͏ ͏
- Không phải, Thất Tình Hải là truyền miệng, còn viên Đá Tình Yêu này nghe cũng chưa từng nghe qua. Hơn nữa, tình yêu là thứ không thể sờ, không thể khống chế, mà viên đá này lại khiến cho em nghĩ đến tình cảnh tốt đẹp lúc trước, chuyện này thì không đúng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cầm lấy viên Đá Tình Yêu: ͏ ͏ ͏
- Đưa cho anh, để anh cảm thụ. ͏ ͏ ͏
Thật ra thì Giang Tả vẫn rất bội phục Tô Kỳ, quả thật viên đá này có vấn đề. ͏ ͏ ͏
Nó không phải là Đá Tình Yêu, mà là một viên Đá Thu Thập Tâm Tình. ͏ ͏ ͏
Vừa rồi tình yêu ở trong sân chính là bị nó hấp thu, không chỉ có như thế bây giờ nó vẫn đang hấp thu. ͏ ͏ ͏
Nói chung là có chút kết nối với nơi so tài. ͏ ͏ ͏
Về phần tại sao lại cho bọn hắn. ͏ ͏ ͏
Vì không đưa bọn hắn dùng thì nó chỉ là một viên đá, còn đưa cho bọn hắn thì mới có thể trở thành pháp bảo. ͏ ͏ ͏
Nếu như đá hấp thu tình cảm không có tác dụng, hấp thu tình cảm có lợi ích gì? ͏ ͏ ͏
Mà tác dụng như thế nào? Đương nhiên là tác dụng ở trên người đeo. ͏ ͏ ͏
Nó sẽ để cho người đeo tràn đầy tình yêu. ͏ ͏ ͏
Không khống chế được loại cảm giác này, sẽ khiến cho người đeo trở thành nô lệ "Tình Yêu", cuối cùng mất đánh mất chính mình, viên đá này không phải là thứ gì tốt. ͏ ͏ ͏
Ngược lại, nó còn là vật trí mạng. ͏ ͏ ͏
Nhưng Giang Tả không thèm để ý, cảm xúc mà thôi. ͏ ͏ ͏
Khống chế hắn được sao? ͏ ͏ ͏
Ảnh hưởng hắn được sao? ͏ ͏ ͏
Căn bản là không khả năng. ͏ ͏ ͏
Không chỉ không có ảnh hưởng, hắn còn có thể lợi dụng cảm xúc làm chút chuyện khác. ͏ ͏ ͏
Về phần là chuyện gì, vậy thì nhìn người ở đây rốt cuộc muốn làm gì. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn Giang Tả mang theo Đá Tình Yêu, không khỏi hỏi: ͏ ͏ ͏
- Không có chuyện gì chứ? ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Không có chuyện gì, rất bình thường. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ liếc mắt nhìn Giang Tả, sau đó hỏi: ͏ ͏ ͏
- Vừa rồi xảy ra chuyện gì? Có phải làm quá mức hay không? Đao kia do con người đánh ra sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Anh không phải là người? Vậy em cái gì? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lại nói một lần nữa: ͏ ͏ ͏
- Ý em là, người bình thường có thể học được sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Được, người bình thường có thể học được, anh chính là ví dụ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả có thể khẳng định chuyện này, hắn dùng tất cả điều kiện của người bình thường, học loại đao pháp này. ͏ ͏ ͏
Cửu Tịch tận mắt chứng kiến. ͏ ͏ ͏
À, thời điểm Giang Tả học nấu ăn, Cửu Tịch cũng ở vị trí không xa nhìn. ͏ ͏ ͏
Bây giờ Giang Tả rất hoài nghi cảm xúc của Cửu Tịch khi đó là gì. ͏ ͏ ͏
Là khinh bỉ hay là xem thường? ͏ ͏ ͏
Hay là hoài niệm? ͏ ͏ ͏
Lúc trước Giang Tả không quan tâm ỹ nghĩ của Cửu Tịch, nhưng bây giờ lại có chút muốn biết. ͏ ͏ ͏
Có điều rất tiếc, hắn không thể nào biết được. ͏ ͏ ͏
Nếu như hỏi Tô Kỳ, có lẽ có thể hỏi ra một chút gì đó, nhưng không thích hợp hỏi. ͏ ͏ ͏
- Nhưng làm sao anh học được? Một hai tháng có thể học được sao? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 692Nhất định trước đó Giang Tả không có học đao, vì khi đó hắn biết rõ tài nấu ăn của mình chẳng ra gì, làm sao có thể đi học thái thịt. ͏ ͏ ͏
Giang Tả suy nghĩ một chút nói: ͏ ͏ ͏
- Em có tin một người không tu luyện mấy năm, có thể từ cấp một đột phá đến Tam giai hay không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ đã sớm tường tận chuyện tu chân so với Giang Tả. ͏ ͏ ͏
- Không tin, không tu luyện làm sao có thể tăng cao tu vi? Tu chân cũng không phải trò đùa... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói tới chỗ này, Tô Kỳ không nói được nữa. ͏ ͏ ͏
Cô liên tưởng đến bản thân. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả lại hỏi: ͏ ͏ ͏
- Nếu vậy Tô Kỳ tiểu thư, có thể nói cho tôi biết kinh nghiệm thành công hay không? Có cái bí quyết gì thăng cấp ư? ͏ ͏ ͏
Aa, cái miệng Tô Kỳ muốn cắn Giang Tả. ͏ ͏ ͏
- Không giống nhau, nhưng em cũng không biết tại sao mình lại thăng cấp nhanh như vậy, sư tỷ cũng không biết, sư phụ cũng không biết, ngay từ đầu mấy người đó còn tưởng rằng em bắt anh làm lô đỉnh đấy. Bọn họ thật biết tưởng tượng. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ kéo Giang Tả cười nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Tô Kỳ lại nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy Tô Kỳ tiểu thư, có tin tưởng một người tu luyện ma pháp, một đường đánh hỏa Nguyên tố, đánh ra được sao? Tiểu thư gặp qua người không cần thân hòa, cũng có thể làm Ma Pháp Sư chưa? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
- ... , làm sao em biết quái thai như anh là chuyện gì xảy ra. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cười nói: ͏ ͏ ͏
- Anh không biết rõ chuyện ma pháp là sao, nhưng đao là do anh học, học tập rất nghiêm túc, thật ra khi đó muốn học làm đồ ăn. Không biết tại sao, không học được cách làm đồ ăn, đến bây giờ anh cũng không thể nào hiểu được, anh học đao có thể lợi hại như vậy, tại sao làm thức ăn lại không được. ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, chuyện Giang Tả không học được làm đồ ăn, Tô Kỳ cũng biết. ͏ ͏ ͏
Cô cũng đã dạy, cũng biết Giang Tả không phải cố ý, thế nhưng không học được. ͏ ͏ ͏
Năng khiếu làm đồ ăn, đơn giản là kém đến mức tận cùng. ͏ ͏ ͏
Ngay cả làm trứng luộc cũng không làm được. ͏ ͏ ͏
Đây quả thực là nghe rợn cả người. ͏ ͏ ͏
Được rồi, Tô Kỳ phát hiện, chồng cô cũng là một sinh vật kỳ quái. ͏ ͏ ͏
Sư phụ sư tỷ cô cũng nói như vậy, nói vợ chồng họ thật đúng là tuyệt phối. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cười nói: ͏ ͏ ͏
- Em phát hiện chúng ta rất có tướng phu thê. ͏ ͏ ͏
Giang Tả kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Làm sao em thấy được? ͏ ͏ ͏
- Cảm giác được, em biết, nếu như không có Giang Tả tiên sinh, chắc chắn em sẽ không chấp nhận người khác. Vậy Giang Tả tiên sinh, nếu như không có Tô Kỳ, cuối cùng anh sẽ thích người khác sao? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không biết, ít nhất ngoài Tô Kỳ ra, anh không để bất kỳ cô gái nào ở trong mắt. Bất kể bây giờ hay tương lai, cũng sẽ không có cô gái thứ hai xuất hiện ở trong mắt anh. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ bĩu môi: ͏ ͏ ͏
- Lừa người, nhưng em tình nguyện bị anh lừa gạt, hơn nữa còn rất vui vẻ. ͏ ͏ ͏
- Đi thôi, đi xem các cuộc tranh tài khác một chút, nhìn xem có thể lấy được đồ mới hay không. ͏ ͏ ͏
Giang Tả sờ Đá Tình Yêu trên cổ tay một cái, không khỏi nói. ͏ ͏ ͏
Nơi này cũng không phải là nơi an toàn gì, nhưng vẫn chưa tới mức độ để hắn xuất thủ. ͏ ͏ ͏
Nếu như Tô Kỳ có thể chơi chán rồi trở về, vậy thì không thể tốt hơn. ͏ ͏ ͏
- Qua bên kia đi, hình như bên kia có mê trận, chúng ta đi vui đùa một chút, nhìn xem có gì hay không. Nhắc tới, lúc trước em cũng là thiên tài trận pháp, sau này vì đi cùng với anh, nên mới bỏ phí. Cũng may sư phụ không có để ý. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ kéo Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ là thiên tài trận pháp sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không cảm giác được, nhưng mặc kệ cô là thiên tài như thế nào đi nữa cũng không thể thiên tài hơn hắn được. ͏ ͏ ͏
Sân bay Thất Tình Hải ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử, Lục Nguyệt Tuyết cùng với Mặc Ngôn từ trong sân bay đi ra. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử gặm kem giá rẻ, sau lưng Lục Nguyệt Tuyết mang theo Phá Thiên Thương, Mặc Ngôn thì mặt đầy cảnh giác. ͏ ͏ ͏
- Ba người các anh đang làm gì vậy? ͏ ͏ ͏
Sau khi nhìn thấy đám người Xích Huyết Đồng Tử, Liễu Y Y hỏi. ͏ ͏ ͏
Trước tiên Lục Nguyệt Tuyết lấy điện thoại di động ra: Dường như Xích Huyết Đồng Tử bị Ma Tu Mặc Ngôn làm hư, cũng sẽ mang Linh thạch chạy trốn. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn đụng vào người Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
- Anh nói xem có phải anh ngốc không? Học ai không học, lại học ma tu. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cô có tư cách nói lời như vậy sao? ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử không để ý những người này, hỏi: ͏ ͏ ͏
- Biên Hải Đao Khách không tới sao? ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y nói: ͏ ͏ ͏
- Nói là tạm thời có chuyện, nhưng lúc trước mấy người xảy ra chuyện gì vậy? ͏ ͏ ͏
Nói đến chuyện trước, Lục Nguyệt Tuyết với Xích Huyết Đồng Tử lập tức nhìn về phía Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏
- Làm gì mà nhìn tôi? Còn không phải là do hai người ngốc sao, thế nào cũng muốn phát tán hình tôi ra ngoài, đây không phải là khiêu khích Ma Tu chúng tôi à? Sư phụ tôi có thể không tới đánh hai người sao? ͏ ͏ ͏
Quả nhiên sư phụ Ma Tu Mặc Ngôn lại xuất thủ? ͏ ͏ ͏
Toàn bộ giới Ma Tu đều nói, sư phụ Ma Tu Mặc Ngôn có tính bao che, quả nhiên không sai. ͏ ͏ ͏
Lúc này Mặc Ngôn nóng lòng muốn thử, nói: ͏ ͏ ͏
- Gần đây có cái hoạt động gì sao? Chúng ta đi thử một chút đi. ͏ ͏ ͏
Trần Ức kiểm tra điện thoại di động một chút nói: ͏ ͏ ͏
- Có một cái mê trận, chúng tôi cảm thấy cái này không tệ, có lẽ có thể thử một chút. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 693Ma Tu Mặc Ngôn khinh thường cười nói: ͏ ͏ ͏
- Chỉ là mê trận mà thôi, để tôi tới cho mọi người nhìn một chút cái gì mới là Ma Tu. ͏ ͏ ͏
Bọn họ biết năng lực trận pháp của Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa Mặc Ngôn còn nghiên cứu qua mê trận của Phá Hiểu, nên nàng vẫn có chút năng lực trên phương diện mê trận. ͏ ͏ ͏
Nói tới, Ma Tu Mặc Ngôn thực sự học rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Sư phụ cô bắt cô cái gì cũng phải học, đáng tiếc học cái gì cũng giống nhau, đều là sở trường ác mộng. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử nói: ͏ ͏ ͏
- Đều đi một chỗ có phải quá lãng phí hay không? ͏ ͏ ͏
Ma Tu Mặc Ngôn lập tức nói: ͏ ͏ ͏
- Không lãng phí, không lãng phí, không có người, ai ở một bên sợ hãi kêu lên? Ai tới thỏa mãn lòng hư vinh của tôi? ͏ ͏ ͏
Mọi người: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
An Khê với Cố Kiếm Sinh đi ở trên bờ biển Thất Tình Hải, rất nhanh bọn họ đi tới nơi so tài thái thịt. ͏ ͏ ͏
Nhìn quy tắc tranh tài xong, An Khê liền hướng về phía Cố Kiếm Sinh nói: ͏ ͏ ͏
- Ngươi biết thái thịt sao? ͏ ͏ ͏
Cố Kiếm Sinh lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Tôi chỉ gọi giao hàng, hoặc là trực tiếp không ăn. ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy không? ͏ ͏ ͏
An Khê hướng nơi so tài đi tới: ͏ ͏ ͏
- Đi thôi, để cho ta thấy năng lực thái thịt của ngươi, thuận tiện xem nhân loại đến tột cùng là cái sinh vật gì. ͏ ͏ ͏
Cố Kiếm Sinh: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cô ta là người điếc sao? ͏ ͏ ͏
Cố Kiếm Sinh chỉ có thể mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi không biết thái thịt. ͏ ͏ ͏
An Khê nhìn Cố Kiếm Sinh nói: ͏ ͏ ͏
- Không thể thử một chút ư? Nhân loại đã thiếu năng lực thử rồi sao? Năm đó nhân tộc rõ ràng là phe nhỏ yếu nhất, chờ đợi vận mệnh hủy diệt, nhưng nhân loại lại không hề từ bỏ bất kỳ hy vọng nào, bọn họ dũng cảm thử, tử vong cũng không phải là thứ đáng sợ nhất, đáng sợ là không có dũng khí bước lên trước. Trong đó, Tần Vũ Vương là người thứ nhất. Hắn xuất hiện, không chỉ có bước ra bước đầu tiên, mà càng ở trong thời gian ngắn chỉnh hợp nhân tộc mở ra phản kích. Ta chính là một trong số những người bị nhanh chóng quét dọn, bây giờ nhớ lại đều có chút sợ hãi. ͏ ͏ ͏
Cố Kiếm Sinh không nói gì, người này đang tiết lộ đồ vật hắn chưa bao giờ tiếp xúc qua. ͏ ͏ ͏
Tần Vũ Vương cùng với trận chiến hủy diệt năm đó, An Khê cũng là kẻ địch của nhân tộc. ͏ ͏ ͏
Thời điểm Cố Kiếm Sinh vẫn còn đang suy tư, An Khê lại nói: ͏ ͏ ͏
- Đi, đi vào lấy vị trí số một cho ta. ͏ ͏ ͏
Cố Kiếm Sinh: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong bóng tối, Ngân Giáp thở dài, thật ra thì người thứ nhất đứng ra phản kháng, cũng không phải là Tần Vũ Vương, mà là Tần Thiên Ngưng. ͏ ͏ ͏
Chỉ có điều cô dùng danh nghĩa anh của mình mà thôi. ͏ ͏ ͏
Sau khi tiến vào, rất nhanh thì An Khê nhận ra được nơi này không đúng, tuy nhiên chỉ là trò vặt của nhân loại mà thôi. ͏ ͏ ͏
Không ảnh hưởng đến cô ta là được, như vậy sẽ dễ dàng để cho cô ta hiểu nhân loại, dung nhập vào nhân loại hơn. ͏ ͏ ͏
Sau đó An Khê nói với Cố Kiếm Sinh: ͏ ͏ ͏
- Nếu không cố hết sức lấy lòng ta, ta không giết hồ ly của ngươi, nhưng ta sẽ treo ngược nó lên. ͏ ͏ ͏
- Ngươi... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cố Kiếm Sinh tức giận, nếu như hắn đánh thắng được An Khê mà nói, không chừng cũng đã động thủ. ͏ ͏ ͏
Đối với tất cả chuyện ở đây, Ngân Giáp cũng phát giác ra được, nhưng không liên quan đến lão, lão sẽ không nhúng tay. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chỗ quản lý Thất Tình Hải ͏ ͏ ͏
- Nhận được tin tức, đã đưa ra một khối bảo thạch, tạm thời không có bất cứ vấn đề gì. Nhưng mà đồ vật tượng trưng, cũng không có được người quá yêu thích. Cho nên tôi đã thêm pháp thuật lợi hại ở trên những viên đá khác, có thể so với pháp bảo hộ mệnh mạnh mẽ, tuyệt đối an toàn hữu hiệu. Sẽ không có người từ chối nữa. ͏ ͏ ͏
- Mặc dù đại hội thân cận đột nhiên xuất hiện có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không có ảnh hưởng đến tiến triển của chúng ta, ngược lại còn giúp kế hoạch của chúng ta. ͏ ͏ ͏
- Lần này có rất nhiều người tới, nếu như lại kéo dài như vậy nữa mà nói, có thể sẽ hoàn thành trước thời hạn. ͏ ͏ ͏
- Linh thạch hao tổn cũng không lớn, hoàn toàn đủ chúng ta dùng. ͏ ͏ ͏
- Nữ tu Hợp Hoan Tông bắt đầu thiếu, chúng ta đưa tới một nhóm tư chất tạm được, nên bây giờ bọn họ rất an tĩnh. Sẽ không ảnh hưởng kế hoạch. ͏ ͏ ͏
Lúc này người đứng đầu ngồi ở phía trước, nghe báo cáo xong, liền mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Rất tốt, nhưng chúng ta vẫn cần cảnh giác. Mặc dù kế hoạch lần này đang phát triển theo phương hướng tốt, nhưng chuyện ngoài ý muốn có thể tùy thời xuất hiện. Kế hoạch Thánh Địa thất bại, chúng ta cần phải lấy đó mà làm gương, nghĩ kỹ chỗ có thể xuất hiện bất ngờ, tiến hành phòng bị. Bảo đảm không có chút sơ hở nào. Lần này tuyệt đối không thể thất bại. ͏ ͏ ͏
- Vâng. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà ở chỗ sâu Thất Tình Hải ͏ ͏ ͏
Ban ngày Thất Tình Hải vốn không xuất hiện màu sắc, nhưng vào lúc này, bắt đầu có một chút màu tím xuất hiện. ͏ ͏ ͏
Mà sau khi màu tím xuất hiện, cá nhỏ vốn không lo lắng bơi lội, lập tức chuyển động. ͏ ͏ ͏
Thân thể bọn chúng chưa từng xuất hiện bất cứ dị thường nào, nhưng cuối cùng từng con lại trở nên hưng phấn. ͏ ͏ ͏
Không ai biết chuyện xảy ra dưới chỗ sâu Thất Tình Hải. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng không thể nào biết được chuyện xa xôi như vậy. ͏ ͏ ͏
Lúc này hắn chỉ cần đi cùng Tô Kỳ là tốt rồi. ͏ ͏ ͏
Bọn họ đi tới sân mê cung. ͏ ͏ ͏
Nơi này cũng không có người chủ trì, hoặc có lẽ là người chủ trì ở vị trí cuối cùng mê trận chờ đợi bọn họ. ͏ ͏ ͏
Mà ở trước mê cung có một tờ giấy lớn, trên tờ giấy viết quy tắc mê cung. ͏ ͏ ͏
Nhìn quy tắc một chút, Giang Tả liền biết. ͏ ͏ ͏
Quy tắc nơi này rất đơn giản, chỉ cần đi vào, dùng biện pháp gì phá trận cũng được. ͏ ͏ ͏
Nhưng hạn mức tối đa là Tứ giai đỉnh phong. ͏ ͏ ͏
Vượt qua Tứ giai không cho vào. ͏ ͏ ͏
Bởi vì Ngũ giai cưỡng ép phá trận, bọn họ cũng không có biện pháp. ͏ ͏ ͏
Có rất nhiều cách phá giải mê trận, nơi này cũng có rất nhiều cửa ra, mỗi một cửa ra đều có một món Linh thạch. ͏ ͏ ͏
Tự nhiên lối ra cánh cửa thần bí nhất có phần thưởng thần bí. ͏ ͏ ͏
- Phía trên nói phá giải hết toàn bộ mê trận, không có bất kỳ sai lầm nào, là có thể đi tới cửa ra thần bí nhất. Nhưng không biết phần thưởng thần bí lần này là cái gì, nếu còn là một viên Đá Tình Yêu, vậy chúng ta thua thiệt rồi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả kinh ngạc nhìn Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
- Ý em là, em dự định lấy phần thưởng thần bí nhất sao? ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 694Tô Kỳ cười nói: ͏ ͏ ͏
- Không thể được sao? Đến thời điểm em sẽ cho anh xem bà xã anh lợi hại. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta cùng nhìn. ͏ ͏ ͏
Về phần Tô Kỳ có thể đi đến cánh cửa thần bí cuối cùng hay không, Giang Tả cũng không dám tùy ý kết luận. ͏ ͏ ͏
Dù sao Tô Kỳ cũng rất đặc thù, không tu luyện cũng có thể tăng tiến tu vi, không chừng không cần học, cũng có thể tăng kiến thức trận pháp. ͏ ͏ ͏
Tất cả đều có khả năng. ͏ ͏ ͏
Sau khi Tô Kỳ và Giang Tả tiến vào không bao lâu, Mặc Ngôn cũng dẫn người tới. ͏ ͏ ͏
- Dựa theo tiến độ hiện tại, vẫn chưa có người nào lấy được phần thưởng thần bí nhất. Nghe nói phần thưởng thần bí sẽ được lưu lại tên với hình ảnh. ͏ ͏ ͏
Trần Ức nói. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nghe được chuyện này đặc biệt vui vẻ: ͏ ͏ ͏
- Cuối cùng hình ảnh Ma Tu Mặc Ngôn ta, phải lưu truyền rộng rãi ở Thất Tình Hải sao? ͏ ͏ ͏
Đối với Ma Tu Mặc Ngôn mà nói, để cho cô ăn Dịch Thần Đan, dùng gương mặt khác nổi danh, là chuyện không có khả năng. ͏ ͏ ͏
Lúc cô ở Thánh Địa cũng coi như nổi danh, chỉ cần bây giờ tên tuổi lại tái xuất một lần nữa, là có thể chứng minh sự thật Ma Tu Mặc Ngôn là tiên tử. ͏ ͏ ͏
Cô cũng không biết tại sao lại biến thành nam, nhưng không có việc gì, lấy bản lĩnh của cô, nghịch chuyển trở lại là chuyện sớm muộn. ͏ ͏ ͏
Không, chắc là hôm nay. ͏ ͏ ͏
Trên thực tế muốn nổi danh không chỉ có Mặc Ngôn, rất nhiều người đều muốn nổi tiếng. ͏ ͏ ͏
Nhưng trong đó khẳng định không bao gồm Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Bây giờ Giang Tả đang một mực nhìn Tô Kỳ phá trận. ͏ ͏ ͏
Ban đầu hắn cho là Tô Kỳ sẽ để cho hắn nhìn với cặp mắt khác xưa, bây giờ nhìn lại, là hắn suy nghĩ nhiều. ͏ ͏ ͏
Đối với trận pháp, Tô Kỳ thực sự chưa quen thuộc. ͏ ͏ ͏
Lúc này mới mở ra hai cái trận pháp, cô đã cố hết sức rồi. ͏ ͏ ͏
Muốn phá ba cái trận pháp cũng không biết cần tốn bao nhiêu thời gian. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ quay đầu liếc Giang Tả một cái, nói: ͏ ͏ ͏
- Trận pháp này bị bố trí sai, không thể phá theo cách bình thường. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu. ͏ ͏ ͏
- Đúng, nó cần phải sửa lại. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lại nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả tiếp tục gật đầu. ͏ ͏ ͏
- Em không gạt anh. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ vội la lên. ͏ ͏ ͏
Có gạt người hay không, tất cả mọi người đều biết. ͏ ͏ ͏
Nhưng Giang Tả vẫn gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Ừ, không gạt người. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thấy thái độ này của Giang Tả, Tô Kỳ liền dậm chân nói: ͏ ͏ ͏
- Được rồi, được rồi, em sẽ không phá nữa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cười cười nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy, anh tới sao? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ kinh ngạc, mặt đầy vẻ không tin: ͏ ͏ ͏
- Muốn dùng trò mèo an ủi em à? ͏ ͏ ͏
Giang Tả cười cười không lên tiếng. ͏ ͏ ͏
Làm sao có thể xảy ra chuyện này? ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó Giang Tả lấy ra sách ma pháp nói: ͏ ͏ ͏
- Trận pháp là hệ thống tu chân, nhưng ma pháp cũng có ma pháp trận. Mặc dù hai bên không giống nhau, nhưng vẫn có chỗ tương đồng. Nếu như là trận pháp phức tạp khác khả năng không có cách nào, nhưng mê trận có bản chất, mà thân là hỏa Nguyên tố, có thể không nhìn một ít vấn đề trên phương diện cảm giác. Hơn nữa gần đây bọn nó học tập sách ma pháp, nên cũng có khả năng phá giải mê trận nơi này. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ tràn đầy vẻ không tin: ͏ ͏ ͏
- Không phải lừa gạt chứ? Để cho hỏa Nguyên tố tới phá giải mê trận? Thật sự có thể sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Sách ma pháp này thật sự lợi hại, hỏa Nguyên tố đã học được không ít thứ, hơn nữa còn là hệ thống học tập vô cùng hữu hiệu. Mặc dù đang đánh nhau, nhưng thành quả là không thể nghi ngờ, coi như mê trận với ma pháp trận có khác nhau, ở dưới tình huống bọn nó không ngừng khảo nghiệm qua, cuối cùng vẫn có thể phá giải. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Giang Tả tiên sinh, có phải anh còn dự định cho chúng nó tu chân hay không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả suy nghĩ một chút, ngay sau đó lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Chuyện này là không có khả năng, thiếu sót tiên thiên, bọn nó chỉ có thể giải phóng chính mình. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không nói gì, vậy mà Giang Tả thật sự muốn. ͏ ͏ ͏
Để cho Nguyên tố tu chân, là chuyện không thể nào, coi như để cho Nguyên tố biến thành linh tu cũng không có khả năng. ͏ ͏ ͏
Việc này Giang Tả nghĩ một hồi vẫn có thể xác nhận. ͏ ͏ ͏
Nhưng để cho Nguyên tố phá trận lại là thật, quyển sách ma pháp này thật sự lợi hại. ͏ ͏ ͏
Đối với Giang Tả mà nói, sách này thực sự có thể, Ma Pháp Sư mạnh nhất không phải là nói không, vẫn rất có ý nghĩ của mình. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả gõ ngón tay xuống, một ít Hỏa Nguyên tố tiểu đệ xuất hiện. ͏ ͏ ͏
Hỏa Nguyên tố tiểu đệ có thể vì đại ca phá trận, là vinh dự vô thượng, bọn nó là người mở đường vĩ đại. ͏ ͏ ͏
Vì đại ca, bọn nó dũng cảm thử hết thảy. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn chằm chằm vào mê trận, cô vẫn chưa cảm thấy hỏa Nguyên tố có thể phá trận. ͏ ͏ ͏
- Trận pháp cũng không phải là một mặt tường, nhất là mê trận, có thể coi nhịp bước chân như mấu chốt phá trận, như vậy để cho hỏa Nguyên tố một mạch xông lên, thật sự có thể phá trận sao? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không khỏi hỏi. ͏ ͏ ͏
- Thử một chút chẳng phải sẽ biết sao. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 695Đối với trận pháp, không có một người nào trên thế giới này có thể hiểu được loại trình độ như Giang Tả, hắn nói có thể chính là có thể. ͏ ͏ ͏
Hỏa Nguyên tố tiểu đệ, đủ để phá vỡ những loại mê trận này. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, nếu như Giang Tả đồng ý, hắn hoàn toàn có thể kéo Tô Kỳ một mạch đi tới cuối cùng. ͏ ͏ ͏
Thậm chí cũng không cần động tay một cái. ͏ ͏ ͏
Trong mắt hắn, trận pháp nơi này, so với một cộng một còn đơn giản hơn. ͏ ͏ ͏
Còn đối với Tô Kỳ mà nói, chính là tiểu học đối mặt đề THCS, hoặc là trung học phổ thông. ͏ ͏ ͏
Có thể hiểu được, thì cũng là đọc được mặt ngoài, không hiểu bên trong. ͏ ͏ ͏
Hỏa Nguyên tố tiểu đệ không có khả năng hiểu, nhưng bọn nó sẽ tìm được đáp án. ͏ ͏ ͏
Ngược lại số lượng bọn nó nhiều. ͏ ͏ ͏
Bất kể là phương trình bậc hai, hay là phương trình bậc một hai ẩn, thì cuối cùng cũng có câu trả lời. ͏ ͏ ͏
Không ngừng mô phỏng là được, tốc độ nhanh, số lượng nhiều, rất nhanh sẽ mô phỏng ra. ͏ ͏ ͏
Mà nền tảng ma pháp trận cũng giống như con số, nắm chắc con số, thì sẽ có câu trả lời. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, không bao lâu sau, mê trận mà Tô Kỳ không cách nào mở ra, ở dưới sự vây công của Hỏa Nguyên tố tiểu đệ, hoàn toàn phá vỡ. ͏ ͏ ͏
Đây cũng không phải là dùng bạo lực phá vỡ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ sững sốt. ͏ ͏ ͏
Cô nhìn Giang Tả, luôn cảm giác chỗ nào đó có vấn đề. ͏ ͏ ͏
Từ lúc nào mà tu chân lại trở nên giống như trò đùa vậy? ͏ ͏ ͏
Ma Pháp Sư không học ma pháp, Nguyên tố có thể tự học ma pháp thì cũng thôi đi. ͏ ͏ ͏
Nhưng Nguyên tố còn có thể trợ giúp phá giải mê trận, thì quá quá đáng rồi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ tới bóp bóp Giang Tả, trên dưới bóp nhiều lần, cuối cùng hỏi: ͏ ͏ ͏
- Anh có phải chồng em hay không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nói gì, không phải em nói em có thể phân biệt ra được sao? ͏ ͏ ͏
- Em hoài nghi có phải anh là Nguyên tố chuyển thế đầu thai hay không, nếu không năng lực trên phương diện ma pháp này, cũng quá quỷ dị đi? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không muốn giải thích chuyện này, còn Nguyên tố chuyển thế đầu thai nữa? ͏ ͏ ͏
Thật buồn cười. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả kéo Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Đi thôi, tiếp tục đi về phía trước, thuận tiện đoạt lấy phần thưởng thần bí. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ đi theo Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Tiếp theo chúng ta đi tham gia tranh tài phi kiếm đi, em luôn cảm giác danh tiếng đều bị anh cướp mất. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Được rồi, em muốn tham gia cái gì liền tham gia cái đó. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Mặc Ngôn cũng đang không ngừng phá giải mê trận. ͏ ͏ ͏
Nhóm bọn họ vốn rất nhiều người, nhưng bây giờ chỉ còn lại vài người. ͏ ͏ ͏
Ma Tu Mặc Ngôn, Liễu Y Y, Lục Nguyệt Tuyết, Tiêu Tiểu Mặc. ͏ ͏ ͏
Trừ bốn người này, những người khác đều biến mất, trời mới biết những người đó biến đi nơi nào. ͏ ͏ ͏
Không chừng là cố ý biến mất. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc nói: ͏ ͏ ͏
- Những người này sẽ không trốn đi ăn lẩu chứ? ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y nói: ͏ ͏ ͏
- Có khả năng rất cao, bọn họ vốn không muốn tham gia mê trận mà. ͏ ͏ ͏
Ma Tu Mặc Ngôn phá giải mê trận nói: ͏ ͏ ͏
- Đó là bọn họ không biết trận pháp, tôi không chỉ biết trận pháp, còn biết phong thủy, giỏi tìm mộ. Tôi đây kỹ nhiều không thiệt thân, mọi người cũng nên có một kỹ năng trong người đi. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết không thể phản bác Mặc Ngôn, mặc dù rất nhiều thứ Mặc Ngôn đều là gà mờ, nhưng trận pháp, phong thuỷ là thực sự. ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó Lục Nguyệt Tuyết đánh mấy chữ cho Mặc Ngôn nhìn: Cô có được hay không? Cũng lâu như vậy, nếu không tôi trực tiếp dùng Phá Thiên Thương phá vỡ. ͏ ͏ ͏
- ... , chỉ là mê trận, tôi, ồ! Không đúng, cái mê trận này có biến hóa, xong, nhanh đến nhìn chỗ tôi. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà còn không chờ Mặc Ngôn nói xong, một trận sương mù đã trực tiếp bao trùm mọi người, cuối cùng chỉ còn lại một mình Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn không biết làm sao, cuối cùng thở dài: ͏ ͏ ͏
- Được rồi, coi như mấy người vô duyên thấy phong thái Ma Tu Mặc Ngôn tôi, đành để các người tiếc nuối vậy. ͏ ͏ ͏
Mà sau khi trận sương mù qua đi, đám người Trần Ức cùng với Chung Dịch Dương bị quét đi ra. ͏ ͏ ͏
Trừ Xích Huyết Đồng Tử, tất cả đàn ông đều đi ra. ͏ ͏ ͏
Trần Ức cũng không quan tâm nói: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta đi tới cửa ra có phần thưởng thần bí ăn lẩu đi, lỡ như Mặc Ngôn tiên tử thật sự lấy được phần thưởng thần bí. ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương nói: ͏ ͏ ͏
- Có thể không ăn lẩu không? ͏ ͏ ͏
Trần Ức: ͏ ͏ ͏
- Nhưng trong này cũng không thích hợp cho cậu xào rau. ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta có thể không ăn. ͏ ͏ ͏
- Vậy đánh bài đi, rất lâu rồi không đánh, lúc trước đi làm đánh bài bị Phá Hiểu đại lão bắt gặp, liền không thể đánh được. ͏ ͏ ͏
Trần Ức thở dài. ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương: ͏ ͏ ͏
- Mấy người không sợ ăn lẩu bị bắt gặp sao? ͏ ͏ ͏
Trần Ức: ͏ ͏ ͏
- Ăn đồ ăn là chuyện quá thường tình. ͏ ͏ ͏
Dương Mộc với Lưu Vũ theo ở phía sau một câu nói không nói, bọn họ vô cùng khinh bỉ hai người kia. ͏ ͏ ͏
Cơ hội tốt như này, không đi dụ dỗ tiên tử sao? ͏ ͏ ͏
Ăn cái gì mà ăn. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 696Lúc sương mù xuất hiện, thật ra thì cũng ảnh hưởng đến Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Nhưng may mà tiểu muội thủy Nguyên tố đủ thông minh, nhanh chóng thay nhau làm tan rã mê trận. ͏ ͏ ͏
Một khi không phá giải được, muốn đi trên đường chính xác nhất, cần phải tốn không ít công sức. ͏ ͏ ͏
- Lại nói, chúng ta ở chỗ này sẽ không đụng phải người khác chứ? ͏ ͏ ͏
Sau khi bọn họ tới, thấy có không ít người đi vào. ͏ ͏ ͏
Theo lý thuyết là sẽ đụng phải người, nhưng đến bây giờ bọn họ cũng chưa từng thấy qua ai. ͏ ͏ ͏
Cho nên Tô Kỳ có chút hiếu kỳ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không trả lời vấn đề này, mà chỉ nói: ͏ ͏ ͏
- Đến lúc đó chẳng phải sẽ biết sao. ͏ ͏ ͏
Thời điểm Giang Tả lời vừa mới dứt lời, một vị tiên tử mặc quần áo, trang sức màu đen, tóc dài màu đen, đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt bọn họ. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn cố gắng phá giải trận pháp, mặc dù gặp phải trận pháp có chút khó khăn, nhưng cô ấy vẫn có lòng tin phá giải. ͏ ͏ ͏
Có điều để cho cô ấy không nghĩ tới là, sau khi phá giải trận pháp. ͏ ͏ ͏
Chẳng biết tại sao lại xuất hiện hai người. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt thấy hai người kia, Mặc Ngôn liền xông lên. ͏ ͏ ͏
Đùa sao, cùng là đối thủ, gặp nhau đương nhiên là phải đánh cho bất tỉnh, trực tiếp gia tăng phần thắng của cô. ͏ ͏ ͏
Cạnh tranh công bằng sao? ͏ ͏ ͏
Đừng nói giỡn, thân là Ma Tu, ai lại cạnh tranh công bằng với ngươi. ͏ ͏ ͏
Không ngầm chơi xấu là không có khả năng. ͏ ͏ ͏
Về phần tu vi những người này, một người không thấy rõ, một người thì bình thường. ͏ ͏ ͏
Hình như người không nhìn thấy rõ có uy thế Tam giai. ͏ ͏ ͏
Chỉ là Tam giai mà thôi, cũng không phải mỗi một Tam giai đều rất mạnh mẽ, lại nói coi như là Tam giai cũng không sao, cô ấy có cả trăm loại phương thức chạy thoát khỏi nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Huống chi cô gái kia nhìn yểu điệu, ngoan ngoãn như học sinh mà thôi, mạnh mẽ được bao nhiêu. ͏ ͏ ͏
Trước tiên cứ đập rồi lại nói. ͏ ͏ ͏
- Nhớ kỹ tên của ta... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn lợi dụng năng lực ác mộng, bất ngờ đến gần cô gái, ngay sau đó muốn đánh xuống một côn: ͏ ͏ ͏
- Ta là Ma Tu Mặc... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Phanh một tiếng. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn trực tiếp bay rớt ra ngoài. ͏ ͏ ͏
- Ma Tu thật đúng là vô sỉ, vậy mà dám công kích chúng ta. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ vẫy vẫy tay, mở miệng nói. ͏ ͏ ͏
Không sai, hai người Mặc Ngôn thấy, chính là Tô Kỳ và Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả thấy Mặc Ngôn công kích, ngược lại không có cảm giác gì, coi như bình thường. ͏ ͏ ͏
Ngươi không thể yêu cầu quá nhiều đối với Ma Tu, bọn họ chỉ cần vui vẻ là được. ͏ ͏ ͏
Đánh lén hay không đánh lén, hoàn toàn xem ở tâm tình bọn họ. ͏ ͏ ͏
Về phần quang minh chính đại đánh như vậy, cũng chỉ có một mình Ma Tu Mặc Ngôn mà thôi, dù sao sở trường ác mộng, cũng có tỷ lệ thành công. ͏ ͏ ͏
Còn Mặc Ngôn thì đầy vẻ ngỡ ngàng, không giải thích được vì sao vừa rồi bị đánh, phản ứng cũng không kịp nữa. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh Mặc Ngôn liền biết, hai người kia không dễ chọc, tóm lại nên rời đi trước, chờ bọn họ buông lỏng, lại đánh cho một cái. ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó Mặc Ngôn lấy ra một cái ống trúc, có chút khí thế la lên: ͏ ͏ ͏
- Một nhánh xuyên vân tiễn, thiên quân vạn mã tới gặp nhau. Các ngươi sẽ hối hận vì chọc Ma Tu Mặc Ngôn ta. ͏ ͏ ͏
Hô xong, Mặc Ngôn liền ném ống trúc lên không trung. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ tò mò ngẩng đầu nhìn về phía xuyên vân tiễn kia. ͏ ͏ ͏
Lúc này Mặc Ngôn muốn đi vào trạng thái ác mộng, dự định dùng tốc độ nhanh chóng rời khỏi nơi này. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà cô còn chưa kịp tiến vào trạng thái ác mộng, một nhánh kem đã trực tiếp gõ vào bắp chân cô. ͏ ͏ ͏
Mặc dù không bị tổn thương, nhưng buộc cô phải rút lui khỏi trạng thái ác mộng, chạy trốn thất bại. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nhìn về phía Giang Tả, có chút không thể tin được. ͏ ͏ ͏
Phải biết rằng, trạng thái ác mộng của cô cũng không phải dễ rút lui như vậy, người này nắm kem tùy tiện ném một cái, liền buộc cô không thể không rút lui khỏi trạng thái ác mộng, không tầm thường. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn không dừng lại chút nào, mở ra không gian ác mộng, cho cô một chút xíu thời gian, cô tuyệt đối có thể chạy thoát. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ phục hồi tinh thần lại, Xuyên Vân Tiễn pháo hiệu kia là giả. ͏ ͏ ͏
Lúc cô cúi đầu xuống, vừa vặn thấy Mặc Ngôn muốn chạy trốn. ͏ ͏ ͏
Cô trực tiếp lấy băng châm ra, ngay sau đó ném ra hai cây, hai cây băng châm trực tiếp đâm vào hai vai Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt không gian ác mộng tắt. ͏ ͏ ͏
Vừa vặn phong bế năng lực không gian ác mộng của Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏
Không gian ác mộng của Mặc Ngôn cũng không phải quá chặt chẽ, nhược điểm quá rõ ràng, bị Tô Kỳ nhìn ra. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn không tưởng tượng nổi nhìn về phía Tô Kỳ, người này lại thấy nhược điểm không gian ác mộng của cô sao? ͏ ͏ ͏
Làm sao biết được? ͏ ͏ ͏
Tam giai có thể làm tới mức này sao? ͏ ͏ ͏
Biên Hải Đao Khách cũng không thấy được. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nuốt nước miếng nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi cho cô biết, nơi này đã bị người chúng tôi bao vây, tốt nhất các ngươi nên chạy thoát thân trước, nếu không chờ chút nữa muốn chạy trốn cũng không kịp. ͏ ͏ ͏
Thấy hai người kia cũng không lên tiếng, Mặc Ngôn không ngừng lui về phía sau: ͏ ͏ ͏
- Haha, các ngươi trò chuyện, tôi đi nhà vệ sinh trước. ͏ ͏ ͏
Thương! ͏ ͏ ͏
Một thanh kiếm trực tiếp cắm ở phía trước Mặc Ngôn, ngăn trở đường đi của cô. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn bị dọa cho giật mình, cô ta lập tức nói: ͏ ͏ ͏
- Hai vị đại ca, không nên vọng động, ta và các ngươi nói chuyện. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 697Lúc này vẻ mặt Mặc Ngôn đầy kinh hoàng, cô chỉ về phía sau lưng Giang Tả và Tô Kỳ run rẩy nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy, đó là cái gì? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hiếu kỳ, liếc mắt nhìn về phía sau lưng. ͏ ͏ ͏
Lúc này Mặc Ngôn nhấc chân chạy. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà không chạy được hai bước, liền bị một cây kem làm trật chân té. ͏ ͏ ͏
Phanh một tiếng ngã xuống đất. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lại không chạy được? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không thấy cái gì, lúng túng nhìn về phía Giang Tả, vậy mà cô bị lừa gạt hai lần. ͏ ͏ ͏
- Là ma tu quá giảo hoạt. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lộ ra hàm răng trắng tinh nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Ừ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này Mặc Ngôn đã phát ra tín hiệu cầu cứu, Giang Tả thấy, nhưng cũng không có ngăn cản. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ cũng nhìn về phía Mặc Ngôn, cô cũng không có ý định gì, chỉ không muốn để cho tên Ma Tu này chạy mà thôi. ͏ ͏ ͏
Ngay tại thời điểm Tô Kỳ dự định đi, đột nhiên Lục Nguyệt Tuyết xông vào. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt thấy Lục Nguyệt Tuyết, Mặc Ngôn liền muốn khóc. ͏ ͏ ͏
Cô lập tức chạy đến bên cạnh Lục Nguyệt Tuyết nói: ͏ ͏ ͏
- Cứu tôi, nhanh cứu tôi. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết kinh ngạc nhìn Mặc Ngôn, đây không phải là thật tốt sao? ͏ ͏ ͏
Sau đó Lục Nguyệt Tuyết quay đầu nhìn về phía Giang Tả, tiếp theo lấy điện thoại di động ra bấm chữ. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn ở một bên ngơ ngác nhìn, tại sao lúc này còn muốn lãng phí thời gian bấm chữ? ͏ ͏ ͏
Sau đó Lục Nguyệt Tuyết mới lên tiếng: ͏ ͏ ͏
- Tại hạ Lục Nguyệt Tuyết, mặc dù Mặc Ngôn là Ma Tu, nhưng không phải là rất xấu, nếu như đắc tội hai vị đạo hữu, xin hãy tha lỗi, chúng ta sẽ bồi thường tiền. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏
- Nhưng tôi không có tiền. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết trợn mắt nhìn Mặc Ngôn, bây giờ là thời điểm nói lời như vậy sao? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn về phía Giang Tả, Giang Tả không nói gì, mà cho một ánh mắt tùy em. ͏ ͏ ͏
Được rồi, Tô Kỳ cũng không muốn lãng phí thời gian ở chỗ này. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà cô chưa kịp mở miệng, lại có một người nhô ra. ͏ ͏ ͏
Lần này người tới là Xích Huyết Đồng Tử. ͏ ͏ ͏
Hắn ta nhận được tin cầu cứu nên lại đây. ͏ ͏ ͏
Vừa đến, Xích Huyết Đồng Tử liền chắp tay nói: ͏ ͏ ͏
- Thật xin lỗi, gây thêm cho hai vị đạo hữu phiền phức rồi, các cô ấy một người câm một người ngu đần, xin hai vị đạo hữu tha thứ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cô cũng không biết nói cái gì cho phải, những người này cô đều biết, vốn cũng không dự định truy cứu, nhưng không biết nói gì cho phải. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu một cái, sau đó trực tiếp kéo Tô Kỳ xoay người rời đi. ͏ ͏ ͏
Cứ tiếp tục xuống, cũng không biết như thế nào. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà vừa đi chưa được mấy bước, Giang Tả liền dừng lại, sau đó quay đầu liếc mắt nhìn Mặc Ngôn, tiếp theo búng ngón tay một cái. ͏ ͏ ͏
Một ánh lửa, lấy quỹ tích quỷ dị vượt qua cảm giác của ba người bọn họ, cuối cùng rơi xuống trong đầu tóc Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó truyền tới tiếng kêu sợ hãi của Mặc Ngôn. ͏ ͏ ͏
Sau khi nghe thấy Mặc Ngôn gào thét, Giang Tả mới cùng Tô Kỳ rời đi. ͏ ͏ ͏
Đối với Giang Tả mà nói, hắn cũng không thèm để ý Mặc Ngôn tới đánh hắn, nhưng đánh Tô Kỳ là không được. ͏ ͏ ͏
Không cho cô ta chút đau khổ, cô ta cũng không biết mình đã đánh ai. ͏ ͏ ͏
Mãi đến khi Giang Tả với Tô Kỳ rời đi một lúc, lửa trên tóc Mặc Ngôn mới bị dập tắt. ͏ ͏ ͏
Cô ta khóc lóc nói: ͏ ͏ ͏
- Tóc của tôi, Xích Huyết Đồng Tử, cậu lại không cứu tôi. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử rất là bất đắc dĩ: ͏ ͏ ͏
- Đến cùng thì cô đã chọc người nào? Tại sao tôi cảm giác hai người này rất đáng sợ chứ? ͏ ͏ ͏
Nhắc đến hai người kia, lòng Mặc Ngôn vẫn còn sợ hãi nói: ͏ ͏ ͏
- Để tôi kể cho mọi người nghe, hai người kia rất là khủng bố, toàn bộ chiêu thức của tôi đối với bọn họ đều vô dụng, ngay cả không gian ác mộng cũng bị phong bế, hai người này hẳn là đại lão lánh đời. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết tiện tay bấm mấy chữ: Vậy nói lại toàn bộ tại sao cô lại chọc tới hai người kia? ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nói: ͏ ͏ ͏
- Không phải là tôi căn cứ theo tôn chỉ ít một người cạnh tranh, là hơn một phần cơ hội thắng lợi à? Ai biết động thủ quá sớm, ám côn không gõ được, không cẩn thận gõ thành minh côn. Nếu không rất có thể sẽ thành công. ͏ ͏ ͏
Đông ͏ ͏ ͏
Phá Thiên Thương nặng nề đập vào trên đầu Mặc Ngôn, trong nháy mắt Mặc Ngôn mất đi ý thức. ͏ ͏ ͏
Thứ người như vậy, cứ để cho cô ta hôn mê đi. ͏ ͏ ͏
Mà Tô Kỳ đã rời đi đột nhiên hướng về phía Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Hình như em đã quên cái gì. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không rõ ràng cho lắm, quên cái gì? ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Hình như em quên thu hồi thanh kiếm với châm lại. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 698- Có phải em trở nên ngốc rồi hay không? ͏ ͏ ͏
Trên đường Tô Kỳ hỏi. ͏ ͏ ͏
Bị Ma Tu Mặc Ngôn lừa hai lần, còn làm mất kiếm với châm. ͏ ͏ ͏
Rõ ràng là một người thắng, nhưng tự nhiên lại cảm thấy thua thật thê thảm. ͏ ͏ ͏
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không, em vốn là ngốc. ͏ ͏ ͏
- Híz-khà-zzz. ͏ ͏ ͏
Lời này vừa mới nói xong, Giang Tả liền hít một hơi khí lạnh. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lại cắn lên cổ tay hắn, răng lợi Tam giai, so với trước kia đáng sợ hơn nhiều. ͏ ͏ ͏
Không cẩn thận, rất có thể sẽ máu thịt văng tung tóe. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không thể làm gì khác hơn là nói: ͏ ͏ ͏
- Là Tĩnh Tĩnh tỷ nói, nói em ở chung với anh thì trở nên ngốc. ͏ ͏ ͏
- Là ngây thơ vô hại. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cắn tay Giang Tả sửa lại nói. ͏ ͏ ͏
- Đúng, ngây thơ vô hại, em mau há mồm ra. ͏ ͏ ͏
Giang Tổ vội vàng nói. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hừ một cái mới mở miệng, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Em trở nên ngốc nhưng anh lại không ngốc, tại sao không nhắc nhở em quên cầm đồ vật? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không biết nói gì, hắn căn bản không chú ý những thứ đó, hắn nhắc nhở thế nào? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn một đám hoả Nguyên tố không ngừng tìm đường ra khỏi mê trận, hỏi ͏ ͏ ͏
- Chúng ta cứ tiếp tục như vậy, có đi tới điểm cuối được không? ͏ ͏ ͏
- Nếu không thì sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả hỏi. ͏ ͏ ͏
- Có phải quá tùy tiện hay không? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhún vai, hắn chỉ trước mặt nói: ͏ ͏ ͏
- Không biết, nhưng dường như chúng ta đến rồi, nơi này thật là nhỏ. ͏ ͏ ͏
Đúng, bọn họ đã đến. ͏ ͏ ͏
Ngược lại không phải là nơi này nhỏ, mà là bọn hắn đi đường gần nhất, những người khác còn đang ở bên trong lượn quanh kìa. ͏ ͏ ͏
Mà một tiên tử ở điểm cuối, thấy có người đi ra, cũng thở phào. ͏ ͏ ͏
Rốt cuộc cũng có người đến, cô còn tưởng rằng cả ngày cũng sẽ không có người xuất hiện cơ. ͏ ͏ ͏
Chủ yếu là mê trận quá lợi hại, Ngũ giai trở xuống, không có mấy người nghiên cứu kỹ trận pháp, mặc dù trận pháp này không khó khăn, nhưng không nghiên cứu qua, thật đúng là đi không tới chỗ cô. ͏ ͏ ͏
Phải biết rằng chỗ cô là cửa ra chính xác nhất. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ với Giang Tả vừa ra, người chủ trì kia liền nhiệt tình nói: ͏ ͏ ͏
- Hai vị đạo hữu thật đúng là... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cô ta còn chưa kịp nói xong, Giang Tả đã đưa tay nói: ͏ ͏ ͏
- Phần thưởng. ͏ ͏ ͏
Người chủ trì: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người này cũng quá không hiểu đối nhân xử thế đi? ͏ ͏ ͏
Mặc dù tâm lý không thoải mái, nhưng người chủ trì lại lấy ra một khối đá trong suốt màu hồng nói: ͏ ͏ ͏
- Cái này chính là phần thưởng thần bí của chúng tôi. Vì để khích lệ những người khác, chúng tôi cần lưu lại hình ảnh cùng với tên hai vị đạo hữu. Không biết đạo hiệu của hai vị đạo hữu là? ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Người qua đường Giáp. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
- Người qua đường Ất. ͏ ͏ ͏
“...” Người chủ trì cười gượng nói: ͏ ͏ ͏
- Ha ha, đạo hiệu tình nhân thật là lãng mạn. ͏ ͏ ͏
Lòng lại thầm nghĩ: “Có bệnh.” ͏ ͏ ͏
- Đúng rồi,. ͏ ͏ ͏
Người chủ trì nhìn Giang Tả đùa nghịch viên đá, lập tức nói: ͏ ͏ ͏
- Phía trên này có một cái lá chắn phòng vệ, có thể đỡ được một đòn của Ngũ giai đỉnh phong. ͏ ͏ ͏
Nghe thấy có thêm cái kỹ năng này, Tô Kỳ liền để cho Giang Tả đeo lên: ͏ ͏ ͏
- Cái này thật tốt, lúc trước ngay cả một kỹ năng cũng không có. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu, sau đó đeo lên cổ tay, lúc này hắn cũng đã có hai viên đá. ͏ ͏ ͏
Nhưng đối với cái kỹ năng đó, Giang Tả cảm thấy vì muốn cho người khác đeo lên mà chuẩn bị. ͏ ͏ ͏
Ngược lại viên đá này cũng giống trước, cũng là để dùng gom cảm xúc, nhưng mà cảm xúc không giống nhau. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Không có ý nghĩa, vậy mà nhân loại sẽ vì cảnh tượng này mà cảm thấy khiếp sợ. ͏ ͏ ͏
An Khê từ chỗ thái thịt đi ra, mở lời nói. ͏ ͏ ͏
Thật ra thì Cố Kiếm Sinh rất khiếp sợ, nhưng không tiện biểu hiện ra. ͏ ͏ ͏
An Khê nhìn về phía Cố Kiếm Sinh nói: ͏ ͏ ͏
- Biểu hiện của ngươi để cho ta rất thất vọng. ͏ ͏ ͏
Cố Kiếm Sinh: ͏ ͏ ͏
- Ta đã cố hết sức. ͏ ͏ ͏
Quả thật Cố Kiếm Sinh đã cố hết sức, hắn ta thực sự không hiểu cái gì là Thiểm Tinh Quả, nên kết quả cái gì cũng không cắt ra. ͏ ͏ ͏
An Khê nhìn xung quanh, nói: ͏ ͏ ͏
- Không đi tham gia tranh tài gì nữa, nhìn xem có thứ gì khác hay không, có lẽ nơi này cũng có thể duy trì một ngày. ͏ ͏ ͏
Cố Kiếm Sinh cau mày: ͏ ͏ ͏
- Ý ngươi nói là nơi này có nguy hiểm? ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 699An Khê nhìn về phía Cố Kiếm Sinh, nói: ͏ ͏ ͏
- Tại sao ta phải nói cho ngươi biết? ͏ ͏ ͏
Cố Kiếm Sinh không lên tiếng, bình tĩnh đi theo phía sau An Khê. ͏ ͏ ͏
Tự nhiên An Khê cũng sẽ không để ý Cố Kiếm Sinh nghĩ thế nào. ͏ ͏ ͏
Ban đầu cô muốn dung nhập vào cuộc sống của nhân loại, sau đó nhìn một chút xem có thứ gì có thể uy hiếp được cô ta không. ͏ ͏ ͏
Nhưng cô ta phát hiện muốn dung nhập vào trong nhân loại, thật ra rất đơn giản. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần giấu giếm thân phận, hoặc là không ló đầu để người ta chú ý, là không có bất cứ vấn đề gì. ͏ ͏ ͏
Cho nên bây giờ cô ta không muốn tiếp tục dung nhập vào, cô ta muốn trực tiếp nhìn một chút, xem có thứ gì có thể uy hiếp được cô ta không. ͏ ͏ ͏
Cô ta biết những người phá vỡ phong ấn đều ở lại chỗ phong ấn, bây giờ cô ta xuất hiện, dựa theo lý thuyết những người uy hiếp được cô ta, cũng nên xuất hiện ở nơi này. ͏ ͏ ͏
Nhưng đến bây giờ đối phương cũng chưa từng xuất hiện, không phải nói rõ không có những người này, hoặc là nói chỉ cần cô ta không làm bậy sẽ không bị coi là kẻ thù. ͏ ͏ ͏
Những người đó tuyệt đối không thể không có tiêu hao, cho nên có thể không chiến, cũng là cầu không được. ͏ ͏ ͏
Bây giờ cô ta muốn thử dẫn những người đó tới, hoặc có lẽ là thị uy với những người đó. ͏ ͏ ͏
Nếu như không có đồ vật để cho cô ta kiêng kỵ, như vậy cô ta sẽ không cần phải chơi đùa những trò chơi buồn chán này nữa. ͏ ͏ ͏
Cô ta muốn bắt đầu phản kích, nhanh chóng khôi phục thực lực, nhưng cũng sẽ không làm lớn chuyện. ͏ ͏ ͏
- Nơi này có chỗ nào có thể dụ cho người ta chú ý không? Ta cần người khác tới tham gia hoạt động của ta. ͏ ͏ ͏
An Khê đột nhiên nói. ͏ ͏ ͏
Cố Kiếm Sinh cau mày: ͏ ͏ ͏
- Là hành động gì? ͏ ͏ ͏
An Khê: ͏ ͏ ͏
- Ngươi không hiểu. ͏ ͏ ͏
Cố Kiếm Sinh không biết làm sao, lại nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy nói chung là gì? Nếu như cái gì cũng không nói, tôi cũng không giúp được cô. ͏ ͏ ͏
An Khê đưa tay, trên tay cô ta nhiều hơn một đoàn nước, hoặc có thể nói nó giống như thủy sinh vật. ͏ ͏ ͏
Bởi vì Cố Kiếm Sinh cảm nhận được trong nước có sinh mạng. ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó đoàn nước này toát ra một cái đầu cùng với tay, giống như là sứa. ͏ ͏ ͏
Nhưng khẳng định không phải là sứa. ͏ ͏ ͏
- Ta muốn để cho người ta thử giết con Thủy Linh này. ͏ ͏ ͏
An Khê nói. ͏ ͏ ͏
Cố Kiếm Sinh kinh ngạc, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Có thể để cho ta thử một chút không? ͏ ͏ ͏
An Khê trực tiếp ném Thuỷ Linh cho Cố Kiếm Sinh, nói: ͏ ͏ ͏
- Tùy ngươi thử, đừng nói ngươi, cho dù Cửu giai cũng không nhất định giết chết nó. ͏ ͏ ͏
Ta sống lâu như thế, chỉ gặp được mấy người có thể chân chính giết chết Thuỷ Linh. ͏ ͏ ͏
Cố Kiếm Sinh không tin, hắn muốn thử một chút, phát hiện bất kể phá huỷ Thuỷ Linh như thế nào, thì cũng không thể hoàn toàn giết nó. ͏ ͏ ͏
Không chỉ không giết chết, mà hắn ta toàn lực xuống tay nhưng không đả thương được nó, cái này thật đúng là thần kỳ. ͏ ͏ ͏
Cố Kiếm Sinh cũng không hỏi quá nhiều, mà chỉ nói: ͏ ͏ ͏
- Chuyện này rất đơn giản, trực tiếp tìm một nơi thích hợp bày sạp, sau đó để cho người đến giết. Giết chết cho một viên Lục phẩm Linh thạch, khẳng định có rất nhiều người tới thử giết. ͏ ͏ ͏
An Khê gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Muốn làm gì thì ngươi xem đó mà làm, ta ở phía sau nhìn. ͏ ͏ ͏
Cố Kiếm Sinh gật đầu, trên người đối phương không có thứ gì, để cho cô ta bỏ tiền ra khẳng định cũng không thích hợp, cho nên cái gì cũng phải để hắn ta tới. ͏ ͏ ͏
Hắn ta không biết giết Thuỷ Linh này có ý nghĩa như thế nào, nhưng lòng tự tin của An Khê quá lớn. ͏ ͏ ͏
Cố Kiếm Sinh hy vọng có người có thể giết Thuỷ Linh. ͏ ͏ ͏
Ít nhất giảm bớt uy phong của đối phương. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, vừa rồi An Khê nói nơi này chỉ có thể duy trì một ngày, nên hắn ta cảm thấy nơi này hẳn là có nguy hiểm, hiện tại hắn ta có chút lo lắng về Tiểu Lê. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh Cố Kiếm Sinh tìm được một nơi thích hợp, sau đó làm phép làm ra mấy cái bàn, tiếp đó bổ xung âm thanh. ͏ ͏ ͏
Mà để cho Cố Kiếm Sinh bất ngờ là, gian hàng của hắn ta vừa mới chuẩn bị xong liền có khách tới. ͏ ͏ ͏
Người tới chính là vị Ngân Giáp kia, chắc là hắn ta đã gặp qua vị Ngân Giáp này. ͏ ͏ ͏
Có lẽ là ở Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn ta không xác định vị Ngân Giáp này với vị Ngân Giáp ở Thánh Địa có phải là một người hay không. ͏ ͏ ͏
Sau đó Cố Kiếm Sinh mở miệng: ͏ ͏ ͏
- Tiền bối muốn thử một chút không? ͏ ͏ ͏
Ngân Giáp gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Cần bao nhiêu phí? ͏ ͏ ͏
Cố Kiếm Sinh lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không cần. ͏ ͏ ͏
Ban đầu Cố Kiếm Sinh dự định thu lệ phí, bởi vì không thu phí sẽ có rất nhiều người tới, nhưng hắn ta lo lắng người có thể giết Thuỷ Linh không có Linh thạch, lỡ bỏ qua thì sao. ͏ ͏ ͏
Ngân Giáp không có nói gì nhiều, mà đi tới bên người Thuỷ Linh, tiếp sau điểm lên Thuỷ Linh một chút. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt Thuỷ Linh trong chậu phân tán ra bốn phía, nhưng mà khí tức sinh mệnh trong đó không có yếu bớt chút nào. ͏ ͏ ͏
Chuyện này cũng không có nằm ngoài dự liệu của Ngân Giáp, ông ta tới chính là muốn nghiên cứu cái Thuỷ Linh này một chút, có lẽ có thể tìm được phương pháp tiêu diệt nó. ͏ ͏ ͏
Mà chỉ cần tìm được biện pháp tiêu diệt Thủy Linh, liền ý nghĩa tìm được biện pháp tiêu diệt An Khê. ͏ ͏ ͏
An Khê làm như vậy cũng là vì kiểm tra xem có người có thể uy hiếp cô ta không. ͏ ͏ ͏
Cô ta kiêng kỵ người phong ấn nguyền rủa chi chủ dưới Thâm uyên trấn áp. ͏ ͏ ͏
Bây giờ cô ta đang thử tìm ra người kia. ͏ ͏ ͏
Mà Ngân Giáp cũng muốn tìm ra người này. ͏ ͏ ͏
Ngân Giáp không biết An Khê định tìm người này thế nào, nhưng Ngân Giáp biết, người này khẳng định vượt ra dự liệu của tất cả mọi người. ͏ ͏ ͏
Ông ta ngược lại rất hy vọng người kia là hậu thủ Tiên Linh phủ chủ lưu lại. ͏ ͏ ͏
Nhưng khả năng này vô cùng mong manh. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng Ngân Giáp ghi chép phản ứng của Thuỷ Linh khi bị công kích, rồi mới thu tay. ͏ ͏ ͏
Ông ta đã xác nhận, hiện tại dựa vào ông ta, không đủ để giết chết An Khê. ͏ ͏ ͏
Đừng nói là phân thân, ngay cả bản thể cũng vậy. ͏ ͏ ͏
Về phần phong ấn, có lẽ có thể thử, nhưng chuyện này không được. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 700Đừng nói đến lúc đó rất khó tìm An Khê, ngay cả tìm tới cũng vô dụng, bởi vì bản thể ông ta không thể nào rời khỏi Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Đối với bọn họ mà nói, tất cả bên ngoài, cũng không có quan trọng bằng Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Cuối cùng trước khi Ngân Giáp rời đi, An Khê cũng nhìn hết thảy chuyện này ở trong mắt, cô ta không có ý tứ ngăn cản người này chút nào. ͏ ͏ ͏
Cô ta cũng rất muốn nhìn tên Ngân Giáp này một chút, đến cùng hắn ta có thể chân chính uy hiếp được cô hay không. ͏ ͏ ͏
Sự thật đã chứng minh, kém quá xa. ͏ ͏ ͏
Ở một bên mê trận, trong đình nhỏ phía cửa ra có phần thưởng thần bí. ͏ ͏ ͏
Trần Ức quét lửa cháy nồi nói: ͏ ͏ ͏
- Hương vị không tệ, lần sau sẽ tới tiệm của ông ủng hộ. ͏ ͏ ͏
Dương Mộc nói: ͏ ͏ ͏
- Quả thật không tệ, ông chủ Chung, đây là sản phẩm mới sao? ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương nói: ͏ ͏ ͏
- Đừng mơ, cái này đặc biệt dành cho Liễu tỷ, tổng cộng có mấy phần, tài liệu quá ít, không cách nào sản xuất nhiều. Lần này vận may của mọi người tốt. ͏ ͏ ͏
Đám người Trần Ức không tiếc, ngược lại cũng ăn rồi. ͏ ͏ ͏
Lúc này cánh cửa có phần thưởng thần bí mở ra, một nam một nữ từ bên trong đi tới. ͏ ͏ ͏
Chung Dịch Dương kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Lại là bọn họ, hai người kia thật đúng là lợi hại. ͏ ͏ ͏
Trần Ức cũng nói: ͏ ͏ ͏
- Quả thật lợi hại, nghe nói phần thưởng thần bí tổng cộng có bảy cái, bọn họ đã bắt được hai cái. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ và Giang Tả chưa bao giờ nghĩ mình rất lợi hại, rõ ràng là một đường rất nhẹ nhàng. ͏ ͏ ͏
Giữa đường còn nhảy ra một Ma Tu hâm nóng trận đấu, mới lấy được phần thưởng này. ͏ ͏ ͏
- Tiếp theo em muốn đi so tài phi kiếm, em khẳng định có thể lấy được hạng nhất. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏
Nếu Tô Kỳ muốn so tài, đương nhiên Giang Tả sẽ không nói cái gì, nhưng phi kiếm thì hắn thật sự không biết, cho nên chỉ có thể dựa vào bản thân Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Về phần hạng nhất hay không, tùy duyên đi. ͏ ͏ ͏
Dù sao Tô Kỳ chỉ có Tam giai, mà người tham gia, cao nhất là Tứ giai đỉnh phong. ͏ ͏ ͏
Trên thực tế đây chính là cuộc tranh tài thuộc về Tứ giai, dù sao Tứ giai mới là người chủ yếu ngự kiếm phi hành. ͏ ͏ ͏
Tam giai cũng có người ngự kiếm phi hành, nhưng ít lại càng ít. ͏ ͏ ͏
- Trong khi chờ thi đấu ngự kiếm phi hành, chúng ta nghỉ ngơi một chút, đi ăn gì đó, sau đó buổi chiều lại tiếp tục. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cười nói. ͏ ͏ ͏
- Ừ, nhưng ngự kiếm phi hành rất tốn thời gian sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả hỏi. ͏ ͏ ͏
Hắn vừa mới xem qua quảng cáo ngự kiếm phi hành, dường như khoảng cách có chút xa. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Phải từ nội hải bay đến ngoại hải, sau đó bay trở về, cần một ít thời gian. ͏ ͏ ͏
Giang Tả kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Khoảng cách xa như vậy, thời gian không nói, chỉ tiêu hao cũng tiêu hao không nổi? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ tự tin cười nói: ͏ ͏ ͏
- Chờ xem, có lúc anh phải giật mình. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ đã tự tin như vậy, Giang Tả cũng mỏi mắt mong chờ. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh bọn họ đến sân thi đấu ngự kiếm phi hành. ͏ ͏ ͏
Phần lớn tu sĩ nơi này đều là Tứ giai, nhưng không có mấy người đỉnh phong, bình thường đều ở 4. 4 trở xuống. ͏ ͏ ͏
Thấy vậy, chỉ cần lúc Tô Kỳ ngự kiếm phi hành, không tiêu hao quá nhiều, chắc là có cơ hội giành hạng nhất. ͏ ͏ ͏
- Em đi tranh tài, nhớ ở nơi này chờ em, đừng có chạy lung tung, còn phải đeo giầy bao tay cho tốt. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ dặn dò. ͏ ͏ ͏
Nơi này đều là người tu luyện, tại sao có thể không để lại đủ đồ vật. ͏ ͏ ͏
Cộng thêm phần thưởng thần bí vừa rồi, có thể nói là Giang Tả được võ trang đầy đủ. ͏ ͏ ͏
Chạy trốn, công kích, cộng thêm phòng ngự, thật là cái gì cũng có. ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó Tô Kỳ liền đi đến chỗ tuyển thủ, chờ đợi cất cánh. ͏ ͏ ͏
- Các vị đạo hữu, mời lưu lại phù văn khí tức, để phân biệt ra thứ tự nhóm xuất phát. ͏ ͏ ͏
Người chủ trì nơi này là một nam tu sĩ. ͏ ͏ ͏
Còn cái gọi là phù văn khí tức, là để phân biệt thứ tự nhóm. ͏ ͏ ͏
Bởi vì một vòng tranh tài phi kiếm tương đối dài, không thể nào chờ những người đó trở lại mới tiếp tục có nhóm thứ hai, cho nên chỉ cần ghi chép khí tức ngay từ đầu, là có thể cho nhóm thứ hai tiếp tục. ͏ ͏ ͏
Như vậy lúc bay trở về, cũng có thể phân biệt ra được, ai mới là nhanh nhất. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lưu lại phù văn khí tức rồi đợi bắt đầu. ͏ ͏ ͏
Một nhóm chỉ có tổng cộng hai mươi người. ͏ ͏ ͏
Cho nên rất dễ dàng tập hợp đủ. ͏ ͏ ͏
Rất nhanh người chủ trì kia liền mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Nhóm tranh tài phi kiếm thứ tư, chờ đếm ngược. ͏ ͏ ͏
Lúc này tiếng đếm ngược vang lên: Ba, hai, một, phanh. ͏ ͏ ͏
Theo một tiếng vang thật lớn, tất cả mọi người đều đứng lên phi kiếm hiu một cái lên đường. ͏ ͏ ͏
Mặc dù cấp bậc Tô Kỳ thấp, nhưng năng lực tổng hợp không nhất định thấp hơn so với người khác. ͏ ͏ ͏
Nhất là năng lực phi hành. ͏ ͏ ͏
Cô có không ít đồ vật. ͏ ͏ ͏
Mặc dù không học qua, nhưng mấy lần đi ra ngoài, học rất nhiều thứ, nhìn thấy rất xa. ͏ ͏ ͏
Bất kể công pháp gì, gần như chỉ nhìn một cái, là trực tiếp tinh thông. ͏ ͏ ͏
Khiến Tĩnh Nguyệt phải sửng sốt, còn suýt hoài nghi nhân sinh. ͏ ͏ ͏
Cùng nhau lớn lên với Tô Kỳ, khiến Tĩnh Nguyệt cảm thấy áp lực vô cùng. ͏ ͏ ͏
Cô ấy rất khổ. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏