Buổi trưa Giang Tả với Tô Kỳ đi tìm chỗ ăn. ͏ ͏ ͏
Nơi này vừa mới xảy ra chuyện lớn như vậy, rất nhiều người đã bỏ chạy. ͏ ͏ ͏
Cũng may nơi ở và ăn uống cách khá xa, nên mọi người vẫn ở lại. ͏ ͏ ͏
Giang Tả ăn mấy thứ linh tinh hỏi: ͏ ͏ ͏
- Thật sự phải đi Thánh Địa sao? ͏ ͏ ͏
Còn chuyện buổi sáng cũng không nhắc lại. ͏ ͏ ͏
Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh. ͏ ͏ ͏
Ừ, chuyện cũ vẫn luôn nghĩ lại mà kinh. ͏ ͏ ͏
- Nhất định phải đi, Ma Pháp của anh quá kỳ quái, kỳ quái thì cũng thôi đi, chủ yếu là anh sẽ bị thương. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn Giang Tả nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏
- Em cảm giác trên người anh dường như có vết tích bị sét đánh, đến cùng anh với Lôi Nguyên tố đánh nhau đến mức nào? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Tô Kỳ, cuối cùng nói: ͏ ͏ ͏
- Lần sau mang em đi xem một chút được không? ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ véo thắt lưng Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Quả nhiên anh đánh rất lớn, anh làm em tức chết. ͏ ͏ ͏
Giang Tả bị đau, thế nhưng hắn không nói gì. ͏ ͏ ͏
Lần này hắn thật sự đánh rất lớn, nhưng hắn cũng không hối hận cái gì. ͏ ͏ ͏
Chờ đi, người bị Giang Tả hắn cho lên danh sách, trừ Cửu Tịch ra, không có một ai có thể sống. ͏ ͏ ͏
Chư thiên tiểu thế giới trong thiên hạ, trốn tới chỗ nào cũng vô dụng. ͏ ͏ ͏
Chỉ cần hắn tới Thất giai, chuyện thứ nhất làm chính là giết Phi Ngư. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng nhắc tới, hiệu quả Tử Uẩn Đan của hắn đã qua đi. ͏ ͏ ͏
Hy vọng có thể kiên trì đến khi rời Thánh Địa, như vậy sẽ không có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏
Về phần thân thể, hai ngày là có thể hoàn toàn khôi phục. ͏ ͏ ͏
Không biết tại sao, Cửu Tịch ngay cả hai ngày cũng không muốn nghỉ ngơi. ͏ ͏ ͏
Có điều mấy ngày nữa cô ấy sẽ thật sự cần nghỉ ngơi. ͏ ͏ ͏
Bởi vì Giang Tả không có ý định lợi dụng Tử Uẩn Đan tu luyện Tử Khí Đông Lai, cho nên sẽ kiên trì lâu hơn một chút. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn Giang Tả đột nhiên tủi thân nói: ͏ ͏ ͏
- Nguyên nhân không phải là vì em sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu một cái: ͏ ͏ ͏
- Ừ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không nói gì, trực tiếp tựa vào trong ngực Giang Tả. ͏ ͏ ͏
- Làm người bình thường không tốt sao? ͏ ͏ ͏
Đột nhiên Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không biết nói gì: ͏ ͏ ͏
- Có nhiều lúc, em cũng không chắc chắn làm người bình thường mà, hơn nữa hiện tại anh còn là người bình thường đây này. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không có nói sai, bởi vì đủ loại nguyên nhân, dáng dấp hắn chính là người bình thường. ͏ ͏ ͏
Nhưng Tô Kỳ coi hắn là người bình thường sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả có ý gì, Tô Kỳ đã biết, sau đó vùi đầu vào trong ngực Giang Tả, nói: ͏ ͏ ͏
- Kỳ thực chuyện đó không có vấn đề gì, em có thể tìm được rất nhiều biện pháp hữu dụng không để lại di chứng về sau a a a... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi, im miệng. ͏ ͏ ͏
Giang Tả che miệng Tô Kỳ lại, sau đó không chút cảm xúc nói. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ đẩy tay Giang Tả ra, sau đó nhìn Giang Tả cười nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy chúng ta đi xem một chút đi, nếu không có vấn đề thì anh tiếp tục luyện Ma Pháp. Thế nhưng nói rồi, lần sau đừng đánh quá lớn, hơn nữa có vấn đề nhất định phải nói. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo Tô Kỳ lại lật mở cổ áo Giang Tả, ừ, quả thật pháp bảo hộ mệnh không sao. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa cũng dễ mang theo. ͏ ͏ ͏
Như vậy cô sẽ yên tâm. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gật đầu một cái. ͏ ͏ ͏
Bình thường hắn đánh cũng không lớn. ͏ ͏ ͏
Giống như hôm qua vậy, thông thường không đánh. ͏ ͏ ͏
- Vậy chúng ta ăn xong thì trở về đi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Điện thoại của anh bị hỏng rồi, nếu không mua một cái trước đã? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Nơi này không bán điện thoại, trở về Thánh Địa rồi mua, dù sao mấy ngày này cũng không dùng. Hay là tiểu cô nương nhà nào đang chờ điện thoại của anh? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không muốn nói lý với Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Có hay không cô ấy cũng tự biết. ͏ ͏ ͏
- Nói đi mà, nói đi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn Giang Tả nói. ͏ ͏ ͏
Giang Tả ăn mấy thứ linh tinh, nói: ͏ ͏ ͏
- Không có. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ bĩu môi: ͏ ͏ ͏
- Nói có thì có chết sao. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Có hay không có làm như em không biết vậy. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Biết cũng có thể hỏi nha, vui vẻ là được chứ sao. ͏ ͏ ͏
Được rồi, đối với hai người bọn họ mà nói đều rất bình thường. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
------------
Chương 752Không bao lâu sau, bọn họ ăn xong dự định đi Thánh Địa, chỉ là thời điểm vừa đi đến cửa, đã có một số người nghênh đón. ͏ ͏ ͏
Trong đó có người nhìn người bên cạnh nói: ͏ ͏ ͏
- Thật mà, tôi đã tính toán qua lần nữa, nếu như khi đó tôi làm bộ rời đi, sau đó đánh bất ngờ, cô gái đó tuyệt đối bị tôi đánh một côn bất tỉnh. Hơn nữa tôi cảm giác tình hình cực kỳ tốt, bây giờ để cho tôi gặp lại cô ấy một lần nữa, tôi nhất định phải thử một chút. Thế nhưng lần này tôi sẽ ẩn núp một chút, không để bị phát hiện, gõ xong chạy. Bằng vào Ma Tu Mặc Ngôn tôi..., sở dĩ tôi nói như vậy, là vì gần đây tôi tu luyện gặp vấn đề, gần đây hỗn loạn ảnh hưởng trạng thái ác mộng của tôi. Thường xuyên nói mê sảng, ác mộng mà, mọi người đều hiểu. ͏ ͏ ͏
Sau đó Ma Tu Mặc Ngôn làm bộ lơ đãng thấy người trước mặt, lập tức cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏
- Ô kìa, lại gặp phải hai vị đại lão. Mời hai vị đi trước, tôi nhường đường cho các vị, cẩn thận ngưỡng cửa. ͏ ͏ ͏
Không sai, người này chính là Ma Tu Mặc Ngôn, những người khác dĩ nhiên là đám người Xích Huyết Đồng Tử. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng bọn họ lại có tâm ở một bên xem cuộc vui. ͏ ͏ ͏
Ma Tu Mặc Ngôn không biết ghi nhớ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả và Tô Kỳ không biết nói gì, Giang Tả vốn dự định đi, nhưng đột nhiên Tô Kỳ lại nói: ͏ ͏ ͏
- Nếu không lần này cô ẩn giấu kỹ đi rồi gõ lại? Tôi bảo đảm không nhìn. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn nghe được câu này liền động tâm. ͏ ͏ ͏
Sau đó nhìn Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Thật sao? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Thật, vì lý do công bình, tôi còn có thể ép tu vi ngang như cô. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn do dự, cô ấy sợ Phá Hiểu, nhưng người này không nhất định là Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏
Mọi người đều có tâm lý may mắn. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng Mặc Ngôn vẫn mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Không được trả thù. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Chắc chắn sẽ không. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn cười nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy tôi liền thử một chút, lần này là cô yêu cầu, bị gõ cũng không liên quan đến tôi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cười gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Ừ, khẳng định, cô cứ việc lên đi. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn không khách khí, trực tiếp mở ra không gian ác mộng, sau đó biến mất tại chỗ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ thì đi tới một chỗ trống trải, để Ma Tu Mặc Ngôn hạ thủ. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn Tô Kỳ, nói như thế nào đây. ͏ ͏ ͏
Mặc dù biết Tô Kỳ rất lợi hại, nhưng vẫn lo lắng Tô Kỳ bị gõ. ͏ ͏ ͏
Hắn đang nghĩ không nên âm thầm ra tay, để cho Ma Tu Mặc Ngôn lộ ra sơ hở. ͏ ͏ ͏
Với hắn mà nói chuyện này rất đơn giản. ͏ ͏ ͏
Ngộ nhỡ Tô Kỳ thật sự bị gõ thì làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏
Nhất định Tô Kỳ sẽ đặc biệt đau lòng, vì mình bị làm mất mặt. ͏ ͏ ͏
Được rồi, nhìn bộ dáng kia của Tô Kỳ, Giang Tả cũng biết không có khả năng lắm. ͏ ͏ ͏
Dù sao đó cũng là một yêu nghiệt không tu luyện, không học tập pháp thuật, vẫn có thể thăng cấp, vẫn có thể thuần thục. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng so với hắn, vẫn còn kém xa, mười Tô Kỳ hiện tại cũng không phải là đối thủ của hắn. ͏ ͏ ͏
Nhị giai với Tam giai hoàn toàn khác nhau. ͏ ͏ ͏
Có trải qua Thiên Phạt tẩy lễ hay không cũng rất quan trọng. ͏ ͏ ͏
Nếu hắn không đủ mạnh, làm sao lại dẫn cái loại Thiên kiếp này xuống. ͏ ͏ ͏
Chỉ dựa vào “quen thuộc” với Thiên kiếp ư? ͏ ͏ ͏
Lúc này đám người Xích Huyết Đồng Tử cũng đang nhìn, thế nhưng bọn họ vẫn cẩn thận quan sát Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Phải biết rằng người này rất có thể chính là Phá Hiểu. ͏ ͏ ͏
Xích Huyết Đồng Tử cũng đang lo lắng có cần đi lên nói một lời hay không. ͏ ͏ ͏
Nhưng cuối cùng vẫn bỏ đi. ͏ ͏ ͏
Nói như thế nào đây. ͏ ͏ ͏
Đầu hắn vẫn còn để trần đây này, ngộ nhỡ đối phương thật sự là Phá Hiểu và lão bà thì làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏
Rất nguy hiểm, rất nguy hiểm, hay là cứ ẩn núp đi. ͏ ͏ ͏
Tự nhiên những người khác cũng có ý tưởng đi qua tiếp lời, nhưng đối phương đứng ở đó có một loại cảm giác cao ngạo. ͏ ͏ ͏
Giống như đang nói cho người khác biết, không nên tới gần hắn. ͏ ͏ ͏
Bọn họ phát hiện một chuyện, bất kể đối phương có phải là Phá Hiểu hay không, cũng rất nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Mà lúc này Tô Kỳ và Ma Tu Mặc Ngôn bên kia cũng xuất hiện tiến triển. ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt Tô Kỳ nhẹ nhõm đứng tại chỗ. ͏ ͏ ͏
Sau đó cái ghế xa xa đột nhiên động. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lập tức quay đầu kiểm tra. ͏ ͏ ͏
Nhìn một cái, liền để cho tâm tư Giang Tả nhấc lên. ͏ ͏ ͏
Bởi vì Tô Kỳ bị mắc lừa. ͏ ͏ ͏
Đúng, đó là kế sách của Ma Tu Mặc Ngôn, Ma Tu Mặc Ngôn cũng có đi học, biết cái gì gọi là giương đông kích tây. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt Tô Kỳ quay đầu, Ma Tu Mặc Ngôn đã xuất hiện ngay tại phía sau cô, lúc này Mặc Ngôn cầm một vật tương tự gậy bóng chầy. Không chút do dự gõ về phía Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Đủ, thời gian tuyệt đối là đủ. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn cảm thấy chỉ cần đối phương không dùng tới thực lực Tam giai, khẳng định bị cô ta gõ. ͏ ͏ ͏
Đây chính là uy nghiêm của Ma Tu Mặc Ngôn, run rẩy đi. ͏ ͏ ͏
Vào giờ khắc này Tô Kỳ cũng tỉnh ngộ lại, cô khiếp sợ nhìn về phía Mặc Ngôn, lúc này muốn phòng ngự căn bản không kịp. ͏ ͏ ͏
Ma Tu Mặc Ngôn thấy ánh mắt khiếp sợ của Tô Kỳ, rốt cuộc lộ ra nụ cười. ͏ ͏ ͏
Hôm nay chính là thời gian Ma Tu Mặc Ngôn cô cởi quần chúc mừng. ͏ ͏ ͏
Hô. ͏ ͏ ͏
Cây gậy trực tiếp hướng lên đầu Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả thực sự muốn ra tay. ͏ ͏ ͏
Tâm này chịu không nổi. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà thời điểm Mặc Ngôn cười, cây gậy sắp đụng phải Tô Kỳ, Tô Kỳ cũng đột nhiên cười. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 753Cô cười tươi như hoa, như gió xuân ấm áp. ͏ ͏ ͏
Sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng gõ xuống cây gậy, một khắc sau một đạo băng nhanh chóng lan tràn, chỉ trong nháy mắt, Mặc Ngôn đã bị đóng băng lại. ͏ ͏ ͏
Thậm chí nụ cười của còn không kịp tan đi. ͏ ͏ ͏
Phanh một tiếng. ͏ ͏ ͏
Khối băng Mặc Ngôn trực tiếp ngã trên đất. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cười nói: ͏ ͏ ͏
- Cô thua. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vừa rồi xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏
Mặc dù cô ấy bị đóng băng, nhưng vẫn có thể suy nghĩ. ͏ ͏ ͏
Vừa rồi quá nhanh, nhanh đến mức cô ấy đều không kịp phản ứng. ͏ ͏ ͏
Quả nhiên Đạo Tu xấu xa nhất, cô gái này giả heo ăn thịt hổ. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, Tô Kỳ không phải heo, Mặc Ngôn cũng không phải lão hổ. Chỉ ví von vậy thôi a. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tô Kỳ xoay người rời đi, cô không hề ăn gian, thực lực thật sự là Nhị giai, chỉ có điều Tam giai hiểu nhiều hơn mà thôi. ͏ ͏ ͏
Dùng cũng lưu loát hơn. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ đi tới bên người Giang Tả kéo tay hắn, vui vẻ nói: ͏ ͏ ͏
- Em lợi hại không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả cười ha ha. ͏ ͏ ͏
Lúc rời đi, Tô Kỳ nói với Tiêu Tiểu Mặc và Liễu Y Y: ͏ ͏ ͏
- Không cần lo lắng, cô ấy không có việc gì, không lâu sẽ tự động mở ra. ͏ ͏ ͏
Đám người Liễu Y Y đần độn chắp tay, người này thật nguy hiểm. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả và Tô Kỳ liền cùng rời đi. ͏ ͏ ͏
Chờ đến khi không thấy bóng dáng Giang Tả và Tô Kỳ, Xích Huyết Đồng Tử mới mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi nhớ lão bà của Phá Hiểu không có lợi hại như vậy? Quả thật người kia rất lợi hại, thế nhưng không có địch ý đối với chúng ta. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết cũng bấm chữ: “Ừ, khẳng định cô ấy không phải là lão bà của Phá Hiểu, như vậy người đàn ông kia thật sự không phải là Phá Hiểu sao? ͏ ͏ ͏
Không ai có thể xác định chuyện này, chỉ có thể đợi đến lúc hội họp hỏi một chút. ͏ ͏ ͏
Sau đó bọn họ không suy nghĩ nhiều, trực tiếp đi vào ăn chút gì đó. ͏ ͏ ͏
Về phần Mặc Ngôn, có người mang cô ấy đặt ở cửa, động tác với mặt mày vui vẻ vẫn còn, hẳn là rất tốt. ͏ ͏ ͏
Ví dụ có người đi vào, thấy Mặc Ngôn cầm một cây gậy, trên mặt còn lộ nụ cười đắc ý, sẽ không trực tiếp xuất thủ? Hoặc là trực tiếp bị dọa lui chứ? ͏ ͏ ͏
Thật mong đợi. ͏ ͏ ͏
- Thật ra thì một gậy vừa rồi của Mặc Ngôn tiên tử rất tốt, nhất là tư thế, đặc biệt có sức, tôi còn làm bản sao đây này. ͏ ͏ ͏
Tiêu Tiểu Mặc nói. ͏ ͏ ͏
- Không hổ là Mặc Ngôn tiên tử, dũng cảm khiêu chiến, làm việc người khác không thể làm, đúng là tấm gương của chúng ta. ͏ ͏ ͏
Trần Ức cười nói. ͏ ͏ ͏
Mặc Ngôn: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chờ cô ra được, cô sẽ khiến cho những người đó biết, sợ hãi khi bị ác mộng khống chế. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ và Giang Tả đi rất xa, sau đó Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏
- Vừa rồi định trêu chọc Ma Tu đó một chút. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vẫn cười ha ha, đó là trêu chọc Ma Tu sao? ͏ ͏ ͏
Vừa rồi bắt hắn đến trêu chọc. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng một chiêu kia của Tô Kỳ thật sự rất lợi hại. ͏ ͏ ͏
Nhị giai lại có thể phát ra lực lượng đóng băng nhanh như vậy, người bình thường căn bản không làm được. ͏ ͏ ͏
Giang Tả phải định nghĩa Tô Kỳ lại lần nữa, nếu không mười Tô Kỳ cộng lại, có thể sẽ để cho hắn chịu thiệt một chút. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng một cái sẽ không ăn thiệt thòi sao? ͏ ͏ ͏
Bị cắn, cắn ngược lại sao? ͏ ͏ ͏
Không thể nào. ͏ ͏ ͏
Bị đánh, đánh lại sao? ͏ ͏ ͏
Đây chẳng phải là muốn chết ư? ͏ ͏ ͏
Cho nên, mạnh hơn nữa có lợi ích gì? ͏ ͏ ͏
Một địch một trăm có lợi ích gì? Còn không phải vẫn bị đánh sao. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhảy đến trước mặt, nhìn Giang Tả nháy nháy mắt nói: ͏ ͏ ͏
- Nghĩ gì vậy? Muốn đánh em sao? Giỏi lắm, em suy nghĩ một chút là biết anh định bạo lực gia đình. Một cô gái yếu ớt như em, khẳng định không phản kháng được. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cảm giác những lời này của Tô Kỳ thật trái lương tâm, khi còn bé, Tô Kỳ cũng không có yếu. ͏ ͏ ͏
Khi đó hắn vẫn bị đánh rất thảm. ͏ ͏ ͏
Vừa mới nói yêu thương, ai biết nhiều như vậy? ͏ ͏ ͏
Có lúc hắn ngu ngốc, vì mặt mũi, sẽ làm cho Tô Kỳ tức giận. ͏ ͏ ͏
Sau đó cũng bị đánh. ͏ ͏ ͏
Ví dụ như lần đó hắn cùng với bạn học nam khác đang nói chuyện trời đất, đột nhiên Tô Kỳ nói cho hắn biết tan học đợi cô ấy ở chỗ nào đó, cô ấy có chuyện muốn nói với hắn. ͏ ͏ ͏
A, nhiều người như vậy. ͏ ͏ ͏
Có lúc thể diện vẫn phải có, không thể ngươi nói cái gì thì chính là cái đó được, vì chút mặt mũi nên cuối cùng hỏi lại một câu: Muốn nói gì? ͏ ͏ ͏
Sau đó bi kịch liền phát sinh. ͏ ͏ ͏
Giữa tình nhân có thể nói cái gì? ͏ ͏ ͏
Còn có cái gì có thể nói? ͏ ͏ ͏
Ngươi hỏi nói cái gì là có ý gì? ͏ ͏ ͏
Lại còn nói ở chỗ này, là đính ước với ngươi sao? ͏ ͏ ͏
Có phải ngu ngốc hay không. ͏ ͏ ͏
Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh. ͏ ͏ ͏
Có lúc con người chính là như vậy. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên Giang Tả hiểu được, tại sao Tô Kỳ không thích hắn nhìn quyển sổ kia, tự mình nhớ lại một ít chuyện chỉ mong có thể quên. ͏ ͏ ͏
Nói đến sổ nhật ký, không phải lần này đi Thánh Địa còn có cơ hội để nhìn sao? ͏ ͏ ͏
Xa hơn chính là quan hệ của bọn họ có thể thay đổi tốt rồi? ͏ ͏ ͏
Lúc này Tô Kỳ kéo tay Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Đừng nghĩ đi Thánh Địa xem sổ nhật ký của em, lấy trạng thái của anh, em cảm thấy cần nghỉ ngơi chừng năm ngày. ͏ ͏ ͏
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hôm nay La Ảnh từ Thiên Cơ nhất mạch đi xuống. ͏ ͏ ͏
Chuyện Kiếm Tu nhất mạch nhất định phải xử lý, nhưng trước mắt không ai có biện pháp. ͏ ͏ ͏
Vậy thì khó rồi. ͏ ͏ ͏
Mà mấy ngày nay La Ảnh dùng hết tâm lực, rốt cuộc tính ra biện pháp giải quyết. ͏ ͏ ͏
Đó chính là Nguyệt Liên Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Vậy cầu viện Nguyệt Liên Thánh Địa như thế nào, chuyện này rất khó làm. ͏ ͏ ͏
Dù sao, Nguyệt Liên Thánh Địa cái gì cũng không thiếu. ͏ ͏ ͏
Người như bọn họ, vẫn có chút hiểu biết về Nguyệt Liên Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
Đó là một nơi thần bí, nội tình vượt qua toàn bộ các tông môn khác. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa gần đây mới xuất hiện Kiếm Thập Tam, danh tiếng càng không nhỏ. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam thật sự rất lợi hại, có lẽ hắn sẽ thành đệ nhất nhân thời đại này. ͏ ͏ ͏
Nếu như người kia một mực ẩn ở sau lưng. ͏ ͏ ͏
La Ảnh lập tức lắc đầu. ͏ ͏ ͏
Chuyện người kia, hắn không dám suy nghĩ nhiều, cũng không dám tiến hành suy đoán. ͏ ͏ ͏
Nếu không rất dễ dàng bị tội. ͏ ͏ ͏
Lần này Thánh Địa có thể giải quyết vấn đề ở đây, rất có thể cũng liên quan đến người kia. ͏ ͏ ͏
Về phần có liên quan hay không, hắn không dám tính. ͏ ͏ ͏
Nhưng theo hắn suy đoán, không phải là người kia, mà chính là Kiếm Thập Tam. ͏ ͏ ͏
Cho nên hắn dự định đi Nguyệt Liên Thánh Địa, không vì cái gì khác, chỉ là đi thăm hỏi. ͏ ͏ ͏
Tỏ rõ thái độ của hắn, hắn nguyện ý giao hảo với Thánh Địa, có chuyện gì có thể tới thỉnh giáo hắn. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua là khi hắn xuống núi, liền nghe có người đang thảo luận. ͏ ͏ ͏
- Ngươi thấy chưa? Thật là đáng sợ, Thiên kiếp như thế quá kinh khủng, nếu là ta, ngay cả dũng khí phản kháng cũng không có. ͏ ͏ ͏
- Ai nói không phải, Thẩm Phán Thiên Phạt, chưa từng nghe qua loại chuyện này. ͏ ͏ ͏
- Nhị tiến Tam, đừng nói Tam giai, ngay cả Ngũ giai đi vào cũng phải quỳ? ͏ ͏ ͏
- Đâu chỉ như vậy, nghe nói Thẩm Phán Thiên Phạt cực kỳ đặc thù, ai đi vào cũng phải quỳ. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 754La Ảnh cau mày: ͏ ͏ ͏
- Thẩm Phán Thiên Phạt? ͏ ͏ ͏
Hình như hắn đã nhìn thấy ở đâu ghi lại chuyện này. ͏ ͏ ͏
Nhưng những người này nhìn thấy Thẩm Phán Thiên Phạt sao? ͏ ͏ ͏
Sau đó La Ảnh đi xem, liền biết bọn họ thấy ở đâu. ͏ ͏ ͏
Tu vi La Ảnh cao hơn rất nhiều so với những người này, nếu không cố ý thể hiện, bọn họ không thấy được. ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn lấy điện thoại ra nhìn một chút, biểu hiện hắn không quá giật mình, mặt đầy bình tĩnh. ͏ ͏ ͏
Nhưng mà thời điểm đi bộ, không cẩn thận bị vấp ngã. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt thấy cái video này, hắn chỉ có một ý nghĩ, đó chính là nhìn xem đối phương là ai, nếu như có thể, đi kết một cái thiện duyên cũng tốt. ͏ ͏ ͏
Chỉ là khi hắn vừa mới vươn ngón tay ra cầm, thuận tiện để nhìn thì hắn dừng lại, sau đó tính toán. ͏ ͏ ͏
Đó chính là sau khi xem xong, hắn sẽ như thế nào. ͏ ͏ ͏
Mà sau khi tính toán xong hắn liền đổ mồ hôi lạnh. ͏ ͏ ͏
Tiếp theo không ngừng lẩm bẩm: ͏ ͏ ͏
- Chẳng trách, chẳng trách, hợp tình hợp lý, hợp tình hợp lý. ͏ ͏ ͏
Đúng, hợp tình hợp lý, người như vậy, xứng với loại Thiên kiếp này, xứng đáng là truyền kỳ Giới tu luyện. ͏ ͏ ͏
Sau đó La Ảnh không chút do dự đi đến Thánh Địa. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dĩ nhiên là Tô Kỳ cùng với Giang Tả ngồi máy bay rời đi. ͏ ͏ ͏
Rời đi trễ chút nữa, nơi này sẽ trật ních người. ͏ ͏ ͏
Bởi vì Thẩm Phán Thiên Phạt, nên rất nhiều người tới nơi này, muốn nhìn một chút Thẩm Phán Thiên Phạt hạ xuống Thất Tình Hải là như thế nào. ͏ ͏ ͏
Mà màu sắc Thất Tình Hải vẫn còn. ͏ ͏ ͏
Chuyện này để cho Thất Tình Hải càng thêm thần bí. ͏ ͏ ͏
Bọn họ không cảm giác được cái gì ở dưới Thất Tình Hải. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng Giang Tả biết, màu sắc Thất Tình Hải là do màu sắc Phi Ngư kia. ͏ ͏ ͏
Không lâu sau, nơi này sẽ không còn màu sắc. ͏ ͏ ͏
Lấy năng lực Phi Ngư, coi như bị phong ấn cũng có thể ảnh hưởng biển nơi này. ͏ ͏ ͏
Đó cũng không phải là việc gì lớn. ͏ ͏ ͏
Đối với loại đại năng này, ảnh hưởng đó coi như là nhỏ. ͏ ͏ ͏
Ngồi máy bay đến Thánh Địa cần không ít thời gian, cho nên Giang Tả dự định ngủ một giấc. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ yêu cầu tựa vào trên người cô ấy ngủ. ͏ ͏ ͏
Ở trong Thánh Địa, Tĩnh Nguyệt cầm thẻ, cô ta phát hiện thẻ Tiểu Dã Miêu đang không ngừng biến hóa, giống như qua một thời gian ngắn nữa Tiểu Dã Miêu sẽ thay đổi. ͏ ͏ ͏
Tiểu Dã Miêu đúng là đứa bé đáng yêu. ͏ ͏ ͏
- Thánh nữ sư tỷ, chị đang làm gì vậy? ͏ ͏ ͏
Thanh Liên đi đến bên cạnh Thánh nữ hỏi. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Nhìn Tiểu Dã Miêu, thấy nó rất đáng yêu. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt cũng cho mấy người nhìn Tiểu Dã Miêu, quả thật nó rất đáng yêu. ͏ ͏ ͏
Triệu hoán Kỳ Giám là có thể cùng xem. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng triệu hoán không cần thẻ triệu hoán, đương nhiên, nếu như muốn giả bộ thì dùng thẻ triệu hoán cũng được. ͏ ͏ ͏
Động tác mà, tùy ngươi làm thế nào thì làm, giống như pháp thuật vậy, ngươi tuỳ ý đọc khẩu quyết, tuyệt đối không ảnh hưởng thi pháp. ͏ ͏ ͏
Sau đó Thanh Liên nói: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ bảo hôm nay đến, Thánh nữ sư tỷ có dự định làm gì không? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Tiểu oán phụ liên lạc với em không liên lạc chị? ͏ ͏ ͏
Thanh Liên thở dài: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, hình như điện thoại của chị tắt máy. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Liên hiếu kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ đang suy nghĩ cái gì đúng không? Luôn cảm thấy mất hồn mất vía. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt thở dài: ͏ ͏ ͏
- Dường như lượng fan của chị sắp bị vượt qua. ͏ ͏ ͏
Thanh Liên: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi, thật ra thì còn có một nguyên nhân khác. ͏ ͏ ͏
Lúc này Tĩnh Nguyệt nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏
- Chị phát hiện một chuyện, chúng ta đi qua rất nhiều nơi, còn là nơi Thánh Địa ghi lại. Bất kể là Ly Uyên đảo, hay là Kiếm Tu nhất mạch, hay là Thâm Hải lao tù. Chỉ cần có liên quan tới Thánh Địa, chỉ cần chúng ta đi qua. Vậy thì nhất định có đồ vật bị phong ấn. Có thể là kẻ địch, cũng có thể là khảo nghiệm. Nhưng bất kể như thế nào, bọn họ đều rất nguy hiểm. Mọi người không cảm thấy kỳ quái sao? ͏ ͏ ͏
Thanh Liên hỏi: ͏ ͏ ͏
- Kỳ quái? Giới tu luyện không kỳ quái mới là kỳ quái? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không phải như vậy, chị nghĩ rất lâu, sở dĩ năm đó Thiên Ngưng chết, chính là vì không chịu rút lui. Khi đó cô ấy đối mặt Thâm uyên, nói mình không thể lui, lui là lòng người sẽ lỏng lẻo, lòng người lỏng lẻo thì nhân tộc có thể diệt vong. Thời điểm Tần Thiên đối mặt Thâm uyên đã nói qua, hắn có thể vì thiên hạ, vì nhân tộc tạm thời buông tha báo thù. Em biết những thứ này có ý nghĩa như thế nào không? ͏ ͏ ͏
Thanh Liên không nói gì, cô ấy cảm thấy sư tỷ nhất định sẽ nói. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng cô ấy vẫn phối hợp lắc đầu. ͏ ͏ ͏
Sau khi Thanh Liên lắc đầu, Tĩnh Nguyệt mới nói: ͏ ͏ ͏
- Ý nghĩa khi đó phát sinh qua một lần đại chiến, đủ để hủy diệt cả nhân tộc, mà Tần Thiên là mấu chốt của trận đại chiến này. Có lẽ hắn có thể dẫn dắt nhân tộc chiến thắng trận chiến này. Hoặc có lẽ là nhân tộc yêu cầu hắn làm thủ lĩnh, yêu cầu hắn tới đánh thắng trận chiến này. Hắn có thực lực cùng với quyết đoán này. ͏ ͏ ͏
Thanh Liên kinh ngạc, đại chiến hủy diệt nhân tộc? ͏ ͏ ͏
Nhưng mà còn không chờ Thanh Liên kinh ngạc xong, Tĩnh Nguyệt lại nói: ͏ ͏ ͏
- Ban đầu Tiên Linh Phủ Chủ đã hỏi qua, người hắn thấy là ai, là ngươi, hay là người khác. Chị đoán hắn nói Thiên Ngưng từ cấm địa đi ra, theo chúng ta. Thứ hai là cả thế giới đều rất gian khổ. Như vậy ý hắn rất rõ ràng rồi, Thiên Ngưng không đi ra, thế giới sẽ có khó khăn. Trước chị còn không hiểu, nhưng gần đây đã hiểu, phong ấn bị phá vỡ rồi. Mặc dù không biết nguyên nhân là gì, nhưng đã bị phá vỡ, lấy thực lực chúng ta không thể chống cự những nhân vật mạnh mẽ phá vỡ phong ấn kia. Kiếm Tu nhất mạch chính là ví dụ. Thế nhưng, có lẽ cái này mới là Tiên Linh Phủ Chủ mong muốn. Hắn cũng đã nói. ͏ ͏ ͏
Thanh Liên vẫn không hiểu, cô hỏi: ͏ ͏ ͏
- Những người trong phong ấn là ai? Tại sao người phong ấn phải lưu lại phong ấn? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không biết, nhưng nhất định là tai họa ngầm đại chiến năm đó lưu lại. ͏ ͏ ͏
- Vậy cũng không đúng, không phải chúng ta đều tốt sao? Hơn nữa phong ấn không cũng không sao, cuối cùng vẫn trấn áp được. ͏ ͏ ͏
Thanh Liên nói. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt nhìn Thanh Liên, có loại cảm giác xem thường. ͏ ͏ ͏
Thanh Liên bị nhìn thì cúi đầu xuống. ͏ ͏ ͏
Lại bị Thánh nữ xem thường. ͏ ͏ ͏
Loại cảm giác này đặc biệt khó chịu, cô đã không phải là trẻ con. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
- Mặc dù chúng ta đã phong ấn Ly Uyên đảo qua một lần, nhưng chân chính đi ra phong ấn Thâm uyên không phải chúng ta, sau cùng vẫn là nam Thánh nữ dự khuyết kia. Thiên Vân Sơn Mạch có một người xử lý Hỗn Độn, Kiếm Tu nhất mạch có người phong ấn Nguyền Rủa Chi Chủ, Thâm Hải tù lao có người thu phục Tiểu Dã Miêu Cửu giai, khả năng còn trấn áp người nào đó. Bây giờ em lại suy nghĩ một chút xem, không có người này, thế giới sẽ thế nào. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 755Thanh Liên giật mình, sau đó lập tức suy nghĩ.
Không nhắc tới Ly Uyên đảo, vì cô không tự mình tham dự.
Hỗn Độn bên kia cũng không nói.
Duy chỉ có Nguyền Rủa Chi Địa là có khả năng nhất, nếu như khi đó người kia không phong ấn lại Nguyền Rủa Chi Chủ, vậy Thiên Hằng Thất Mạch còn có thể an ổn sao? ͏ ͏ ͏
Còn Thất Tình đảo nữa, nơi đó càng đáng sợ hơn.
Bởi vì Thẩm Phán Thiên Phạt cũng phải hạ xuống.
Thanh Liên nói: ͏ ͏ ͏
- Ý sư tỷ nói, những thứ này đều do nam Thánh nữ dự khuyết làm sao?
Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không có bất kỳ chứng cớ nào chứng minh mấy chuyện kia do một người làm, nhưng tám chín phần là như vậy. Không phải là một người thì là hai người, tóm lại không thể nào là một người được, vậy thì càng kinh khủng hơn.
Đúng vậy, đột nhiên xuất hiện một nhóm người đáng sợ như vậy, thì thật là khủng bố.
Hơn nữa tới tận bây giờ không lộ mặt.
Lúc này Tĩnh Nguyệt không nói gì, cô nhớ lại sự kiện mở đầu ở Thánh Địa kia.
Nam Thánh nữ dự khuyết, lấy một người chiến Ngân Giáp, hủy Vạn Diệp Tiên Linh.
Vì lẽ đó, mục đích của hắn cũng là không cho thiếu nữ đi ra cấm địa sao?
Có phải một khi đi ra, tất cả mọi chuyện đều do thiếu nữ trong cấm địa giải quyết hay không?
Tĩnh Nguyệt thở dài, làm Thánh nữ thật phiền phức, livestream vẫn tốt hơn.
Sau đó Tĩnh Nguyệt đứng dậy, đi ra ngoài.
Thanh Liên lập tức nói: ͏ ͏ ͏
- Thánh nữ sư tỷ, tỷ muốn đi đâu?
- Đi kiểm tra tài liệu lịch sử, nhìn xem thời kỳ viễn cổ có từng xảy ra đại chiến diệt thế gì không. Sau đó qua đây livestream, tỷ muốn an tĩnh livestream tài liệu lịch sử Thánh nữ. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt không quay đầu lại mở miệng nói.
Thanh Liên không biết nói gì, vì sao Thánh nữ sư tỷ lại thích phát trực tiếp như vậy chứ? ͏ ͏ ͏
...
Thời điểm mặt trời sắp xuống núi, Giang Tả và Tô Kỳ đi tới Xuyên Hà tiểu trấn.
Lần này Tô Kỳ mang theo Giang Tả bay đến Thánh Địa.
Có thể bay là tốt nhất.
Không cần quẹo trái quẹo phải, trực tiếp đi đến nơi cần đến.
- Chúng ta nhanh đi gặp sư tỷ, để cho tỷ ấy giật mình. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên Tô Kỳ vui vẻ nói.
Giang Tả hiếu kỳ: ͏ ͏ ͏
- Giật mình? Em định làm gì?
Tô Kỳ vỗ ngực một cái nói: ͏ ͏ ͏
- Kiêu ngạo nói cho sư tỷ biết, tu vi sư muội chị ấy đã vượt chị ấy. Ha ha ha. Khẳng định sắc mặt sư tỷ sẽ rất đẹp mắt. Lúc trước em trở về, đều như vậy.
Mặt Giang Tả không biểu cảm, hắn mới tu luyện hai tháng.
Hai tháng Tam giai, hắn đã kiêu ngạo qua chưa?
Nhìn phương hướng Tô Kỳ bay, Giang Tả hiếu kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Đây là phương hướng đến chỗ Tĩnh Nguyệt tỷ sao?
Giang Tả cảm thấy không giống, từ nhỏ Tô Kỳ và Tĩnh Nguyệt đã lớn lên cùng nhau, hẳn là cách không xa.
Nhưng phương hướng này hoàn toàn ngược lại.
Tô Kỳ chỉ mặt mình cười nói: ͏ ͏ ͏
- Nhìn xem, có thương tích, phải đi chuẩn bị đã.
Sau đó suy nghĩ một chút nói: ͏ ͏ ͏
- Thế nhưng em phát hiện, trên người em bị thương rất nhiều chỗ, anh ngược lại tốt hơn, mặc dù thân thể hơi yếu chút. Anh nói xem có phải anh có cái ý tưởng gì biến thái hay không? Oa, quả nhiên anh chê em xấu.
Giang Tả không cãi lý với Tô Kỳ, cô ấy đang cố tình gây sự.
Cứ để cô ấy tự gây chuyện đi.
Tiếp theo Tô Kỳ tiến tới bên cạnh Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Có phải trên người em bị thương, sẽ có cái gì nhanh hay không... A a.
Tô Kỳ đánh vào tay Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Anh làm gì vậy a..em.
Giang Tả không để ý tới Tô Kỳ, mà nhìn về phía trước, ngây ngô nói: ͏ ͏ ͏
- Đâm vào.
- Hả? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ không giải thích được.
Sau đó
Phanh một tiếng.
Phi kiếm của Tô Kỳ trực tiếp đâm vào bên trong tuyết.
Bọn họ cũng bay thẳng vào.
Tiếp theo tuyết bắt đầu lở.
Hai người bị tuyết lở bao phủ.
Lái xe xin nhìn đường, không nhìn mời dừng xe.
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
“...”
Thời điểm hai người Giang Tả khiến tuyết lở, trên trời vừa vặn có người bay qua.
Là La Ảnh.
La Ảnh nhìn hai người bị tuyết lở bao phủ phía dưới.
Cuối cùng lắc đầu, có ý định đưa tay ra giúp.
Hắn đến rất khiêm tốn, lúc đến, mới thông báo cho người Thánh Địa.
Sau khi được Thánh Địa cho phép,
Mới một mình đi vào.
Không phải là Thánh Địa không phái người ra tiếp đón, mà là La Ảnh cự tuyệt.
Hắn không thích quá nhiều người, nếu không phải vậy cũng sẽ không ẩn cư trên núi.
Rất nhanh, La Ảnh liền hạ xuống mặt tuyết.
Hắn vừa mới hạ xuống, định kéo hai người kia từ trong tuyết đọng ra ngoài.
Tuyết đọng phía trước lại trực tiếp nổ tung lên.
Tiếp theo chính là tiếng nói tức giận: ͏ ͏ ͏
- Giang Tả thối, lúc sắp đụng vào núi tuyết anh làm gì mà không nói? Tuyết rơi vào trong quần áo, rất lạnh đấy.
Lúc này Giang Tả vẫn còn ở trong tuyết, từ từ đi lên.
- Chính em không nhìn đường, còn trách anh? ͏ ͏ ͏
Mặt Giang Tả không biểu cảm nói.
Hắn không sợ chút tuyết lở này, có Thủy Nguyên tố tiểu muội và Hỏa Nguyên tố tiểu đệ, thì hoàn toàn không thành vấn đề.
Nhưng khi Giang Tả vừa mới nhô đầu ra, Tô Kỳ liền dùng một tay đè chặt bả vai hắn nói: ͏ ͏ ͏
- Anh cứ chôn ở bên trong đi, cho anh chết rét.
Giang Tả bất đắc dĩ, cuối cùng không động, dù sao cũng là tay Tô Kỳ đè lên.
Lúc này Tô Kỳ ngồi dưới đất. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 756Tô Kỳ dùng một tay đè Giang Tả, một cái tay chuẩn bị quần áo, sau đó còn oán giận nói: ͏ ͏ ͏
- Trong quần áo có tuyết, hơn nữa em chỉ mặc một bộ, tuyết sẽ dễ dàng đi vào, sớm biết liền mặc nhiều một chút.
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Em có thể đứng lên nhảy nhảy hai cái, tuyết sẽ rơi ra.
Tô Kỳ hừ lạnh, không để ý Giang Tả.
Chồng cô cái gì không biết, lại có thể dùng chiêu thức đồng quy vu tận.
Ví dụ như lúc trước, không phải là cô chỉ cắt cái lưới thôi sao, chồng cô liền kéo điện áp cả nhà theo.
Cuối cùng còn không phải là đáng đánh.
La Ảnh ở một bên nhìn không biết nói gì, hoá ra là một cặp tình nhân.
Nếu đối phương không việc gì, hắn sẽ không lưu lại, loại đồ vật “cẩu lương” này hắn không ăn.
Hơn nữa ảnh hưởng tâm trạng người khác.
Người sáng suốt cũng nhìn ra được, quan hệ hai người kia rất tốt.
Rất thuần khiết.
Chẳng qua là khi La Ảnh dự định rời đi, đột nhiên Tô Kỳ kinh ngạc, ngay sau đó lập tức đứng lên, hướng về phía La Ảnh cung kính nói: ͏ ͏ ͏
- Là Thiên Cơ Nhất Mạch, La Ảnh tiền bối sao?
Tô Kỳ đứng lên, Giang Tả cũng thuận thế đứng lên, về phần La Ảnh ở đó, hắn đã sớm phát hiện.
Thấy đối phương không làm gì, Giang Tả cũng không lên tiếng, hơn nữa đối phương ẩn giấu mà đến, phát hiện cũng không tốt.
Nhưng mà Tô Kỳ lại phát hiện, yêu nghiệt đúng là yêu nghiệt.
La Ảnh cũng rất kinh ngạc, hắn một mực che giấu.
Coi như xuất thủ cứu người hắn cũng không có ý định hiện thân, cứu xong rời đi.
Hơn nữa hắn ẩn giấu tương đối đặc thù, mặc dù không tính là rất lợi hại, nhưng Tam giai Tứ giai vẫn không thể nhìn thấu chứ?
Tại sao người này lại nhìn thấu?
Thánh Địa còn có người lợi hại như vậy?
Ngay sau đó hắn thấy Tô Kỳ chỉ có Tam giai, Tam giai đã ngự kiếm phi hành?
Đây không phải là đặc quyền của Kiếm Tu nhất mạch sao?
Nếu đã bị thấy, đối phương còn chào hỏi hắn, thì La Ảnh cũng chỉ có thể hiện thân nói: ͏ ͏ ͏
- Ừm.
Tô Kỳ lập tức cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏
- Vãn bối Thánh Địa Cửu Tịch, xin ra mắt tiền bối.
Sau đó Tô Kỳ lại đưa tay bóp Giang Tả ở sau lưng, ý tứ rất rõ ràng, còn không bái kiến tiền bối.
Giang Tả cũng không nói gì, chỉ có thể chắp tay: ͏ ͏ ͏
- Xin ra mắt tiền bối.
Tô Kỳ lập tức giải thích: ͏ ͏ ͏
- Anh ấy là song tu đạo lữ của vãn bối, bởi vì không tiếp xúc Giới tu luyện, nên để cho tiền bối chê cười rồi.
La Ảnh không phải người quá để ý, nhưng đối phương không lễ phép là thật.
Sau đó La Ảnh tỉ mỉ quan sát Giang Tả, càng quan sát, La Ảnh càng cảm giác thế giới sắp sập. ͏ ͏ ͏
Không nhìn không biết, vừa nhìn liền bị dọa đái ra quần.
Đây chính là miêu tả chân thực của La Ảnh.
Lúc đầu hắn cũng không có cẩn thận quan sát hai người kia.
Vốn tưởng rằng đệ tử bình thường của Thánh Địa, cứu giúp một chút mà thôi. ͏ ͏ ͏
Cửu Tịch nhìn thấy hắn đã khiến cho hắn rất kinh ngạc.
Đến khi hắn thấy đạo lữ của Cửu Tịch, hắn liền phát hiện, Cửu Tịch có thể thấy hắn, đơn giản là hiếm có.
Từ đầu đến cuối Giang Tả không nhìn La Ảnh, thế nhưng lưng La Ảnh đã ướt.
Nhìn người này ở khoảng cách gần như vậy, khiến cho hắn có chút không thở nổi.
Đối phương giống như một ngọn núi lớn vô tận đè lên hắn.
Để cho hắn phải cúi đầu thần phục.
Chỉ có La Ảnh mới có thể cảm giác được.
Thấy La Ảnh không nói gì, Tô Kỳ có chút lo lắng, cô thận trọng nói: ͏ ͏ ͏
- Tiền bối?
Lúc này La Ảnh mới phục hồi lại tinh thần, hắn lập tức khiêm tốn nói: ͏ ͏ ͏
- Không dám không dám, hai vị trước. . . Hai vị đạo. . . Hai vị tiểu hữu nói đùa, là tại hạ ảnh hưởng đến hai vị, hy vọng hai vị bỏ qua cho. Thánh Địa còn có việc, sẽ không quấy rầy hai vị tiểu hữu nữa.
Vừa nói La Ảnh vừa muốn rút lui.
Lúc này Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Hay là vãn bối mang La Ảnh tiền bối đi qua, vãn bối tương đối quen thuộc.
La Ảnh trực tiếp lảo đảo, lập tức nói: ͏ ͏ ͏
- Không, không, một mình ta nhanh hơn.
Vừa nói La Ảnh vừa bay đi, nhưng mà không quá xa, liền nghe được Cửu Tịch nói với người bên cạnh: ͏ ͏ ͏
- La Ảnh tiền bối dễ nói chuyện đến kỳ lạ, đúng rồi, đối phương chính là tiền bối Thiên Cơ Nhất Mạch, lần sau không nên để em nhắc nhở anh. Dù sao cũng không phải là đám người sư bá, đắc tội bọn họ cũng không hay, chúng ta ít trở về, cũng sẽ không gặp nhiều. Nhịn một chút ha.
Tô Kỳ lo lắng Giang Tả bị áp lực.
Giang Tả cũng thuận miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Biết rồi.
La Ảnh thở dài, tình cờ sao?
Không, hắn không muốn gặp lại lần thứ hai.
Thế nhưng hắn đã hiểu, tại sao tất cả nguyên nhân đều chỉ hướng Thánh Địa.
Người này lại là con rể Thánh Địa.
Hơn nữa Cửu Tịch cũng không phải bình thường.
Lần này gặp Giang Tả, La Ảnh không biết là tốt hay xấu.
Bởi vì sau khi rời đi, hình như hắn thấy đối phương tựa như cười mà không phải cười liếc hắn một cái.
Hoàn toàn không đoán ra đối phương nghĩ gì, lại không dám nhìn một cái, ai... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 757Giang Tả nhìn La Ảnh bay đi, cũng không nói gì.
Vừa rồi hắn thực sự bội phục La Ảnh, lại sợ thành như vậy.
Tận mắt thấy hắn là Tam giai, mà đối phương còn có thể mơ hồ nhận ra hắn nguy hiểm.
Thật là có mấy phần bản lĩnh.
Kiếp trước trở thành ngọn đèn chỉ đường cho cả giới tu luyện, âu cũng là chuyện đương nhiên.
Sau đó Giang Tả nhìn Tô Kỳ, nói như thế nào đây, thật vui vẻ.
Có Tô Kỳ ở đây, so với kiếp trước tốt hơn không biết bao nhiêu lần.
Nếu có thể thường ngày coi hắn là người bình thường thì càng tốt.
Hắn thật sự có chút chờ mong để cho Tô Kỳ mang thai.
Thế nhưng gắng gượng vượt qua trước mắt là được.
- Đi thôi, dẫn anh đi tắm, sau khi tắm xong bảo đảm da trắng đẹp đẽ, chúng ta đi đến ao tắm chuyên dành cho Thánh nữ dự khuyết. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ kéo Giang Tả cười nói.
Giang Tả mặt đầy khó hiểu, hắn cũng có thể đi sao?
Nhiều Thánh nữ, không tốt.
Đột nhiên Tô Kỳ dừng lại, sau đó nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Có phải anh lại nghĩ đến chuyện gì không lành mạnh hay không?
Giang Tả lắc đầu, nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏
- Anh trừ nhớ em ra, cái gì cũng không nghĩ, nhiều lắm là tưởng tượng dáng vẻ em tắm, chắc là rất đẹp.
Tô Kỳ không tin Giang Tả.
Thế nhưng vẫn rất vui vẻ, sau đó kéo Giang Tả bay lên trời: ͏ ͏ ͏
- Anh đừng suy nghĩ nhiều, không có khả năng có ai khác. Chúng ta không đi Thánh nữ trì chân chính, chúng ta đi nhánh phụ, nơi đó có ao tắm độc lập, có thể cho chúng ta cùng ngâm. Chỉ cần đi ra, thương thế trên người của em sẽ khôi phục.
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Ừm.
Tô Kỳ lại quay đầu nhìn về phía Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Có phải hơi đáng tiếc hay không?
Giang Tả quay đầu Tô Kỳ sang chỗ khác nói: ͏ ͏ ͏
- Đáng tiếc? Đáng tiếc không có người khác sao?
Đột nhiên phi kiếm của Tô Kỳ dừng lại, sau đó hung hăng véo eo Giang Tả
Rồi nói: ͏ ͏ ͏
- Là đáng tiếc trên người vợ anh bị thương, không bị thương, có thể không hứng thú hay không?
Mặt Giang Tả không chút thay đổi nói: ͏ ͏ ͏
- Nhìn anh giống như biến thái sao?
Ngay sau đó hắn sờ eo một cái, cảm giác rất đau, Tô Kỳ ra tay cũng nặng hơn rồi.
Vừa rồi hắn chỉ hỏi một chút mà thôi, cũng không phải là có cái loại ý tưởng này.
Tô Kỳ đồng ý, hắn còn không đồng ý đấy.
Hồng phấn khô lâu mà thôi.
Chỉ có người trước mắt này mới chính là người ở trong lòng, những người khác đều là hồng phấn khô lâu.
Giang Tả đưa tay sờ đầu Tô Kỳ theo bản năng: ͏ ͏ ͏
- Chỉ có em mới là người anh muốn nhìn.
- Biến thái. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói.
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
"? ? ?"
Hắn biến thái chỗ nào? ͏ ͏ ͏
...
Kiếm Thập Tam từ trong Thánh Địa đi ra, lần này hắn đi đón La Ảnh.
Hắn biết cái tên La Ảnh này.
Tu vi La Ảnh không quá mạnh, nhưng hắn biết coi bói.
Nếu như để cho La Ảnh coi một quẻ, rất có thể sẽ giúp ngươi tránh thoát nguy cơ trí mạng, hoặc là giải quyết một ít vấn đề khó mà giải quyết.
Bắc Thiên Kiếm Khách chính là ví dụ.
Không có La Ảnh để cho hắn nuôi Tất Trúng Đản, làm sao hắn có thể học được Bắc Thiên Thất Kiếm.
Cho nên tu vi La Ảnh có khả năng kém Kiếm Thập Tam, nhưng hắn đáng giá được coi trọng.
Nhưng mà Kiếm Thập Tam vừa mới đi ra không bao lâu, đã thấy La Ảnh hốt hoảng hướng bên này mà tới.
La Ảnh là tu vi gì, có phải hốt hoảng hơi quá đáng hay không?
Rất nhanh Kiếm Thập Tam xuất hiện ở bên cạnh La Ảnh, La Ảnh ngạc nhiên, sau đó lập tức khôi phục lại.
- Kiếm đạo hữu, nghe đại danh đã lâu. ͏ ͏ ͏
La Ảnh rất hiền lành nói.
Kiếm Thập Tam nhìn La Ảnh, sau đó hỏi: ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu gặp phải chuyện ở Thánh Địa?
La Ảnh lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Một chút chuyện riêng, không có quan hệ gì với Thánh Địa.
Kiếm Thập Tam gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Nếu như có yêu cầu, đạo hữu cứ nói, tại hạ có thể góp một phần sức mỏng.
La Ảnh cám ơn, hỗ trợ là khẳng định không cần.
Không phải là hắn tìm chết sao.
Đối với chuyện Giang Tả, La Ảnh không định nói gì.
Loại chuyện can thiệp sinh hoạt đối phương này, tuyệt đối không thể làm.
Một khi làm, rất dễ dàng bỏ mình.
Đây chính là chỗ xấu của việc biết nhiều, dưới tình huống bình thường căn bản không cần để ý nhiều như vậy.
Người không biết không sợ.
Biết càng nhiều, càng cảm giác mình nhỏ bé.
Kiếm Thập Tam nhìn La Ảnh, cuối cùng nói: ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu đã gặp Cửu Tịch sư điệt ư?
La Ảnh ngẩn người một chút, sau đó kinh ngạc nhìn về phía Kiếm Thập Tam, hắn không hiểu, tại sao Kiếm Thập Tam biết?
Kiếm Thập Tam không có giải thích cái gì, chỉ nói: ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu biết rất nhiều, cũng hiểu được mưu tính, có lẽ biết rất nhiều chuyện người không biết. Đạo hữu làm việc tại hạ rất yên tâm, thế nhưng chỉ cần không động tới một số người, thông thường đều không có việc gì. Đạo hữu không cần quá để ý. Có một số việc càng để ý, càng dễ dàng biểu hiện ra.
La Ảnh kinh ngạc, thậm chí có chút khiếp sợ.
Thế nhưng hắn rất nhanh đã hiểu được.
Kiếm Thập Tam đang nhắc nhở hắn, đúng, hắn quá để ý, dẫn đến chính mình mất bình tĩnh.
Hơn nữa loại sự tình này rõ ràng không thể nói, một khi hắn biểu hiện quá bất thường, sẽ dễ dàng dẫn tới hoài nghi.
Cuối cùng ảnh hưởng người kia, như vậy liền hỏng việc.
Nguy hiểm thật.
- Đa tạ kiếm đạo hữu nhắc nhở, La Ảnh vô cùng cảm kích. ͏ ͏ ͏
La Ảnh ôm quyền chân thành nói. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 758Trong một căn phòng, Tô Kỳ tựa vào bờ suối nước nóng thổi bong bóng.
- Cũng may là Thanh Liên có nói cho em biết dáng vẻ La Ảnh tiền bối, nếu không lần này đắc tội hắn sẽ không tốt.
Giang Tả ở bên kia suối nước nóng, mặc dù đang trong một cái suối nước nóng, nhưng cơ bản không thấy được đối phương.
Ở giữa bị Tô Kỳ thêm một bức tường nước. ͏ ͏ ͏
Nói cái gì nam nữ thụ thụ bất thân.
Được rồi, Giang Tả cũng không để ý.
Như vậy đối với hắn cũng tốt hơn một ít, nhưng suối nước nóng này là ở dưới toà núi nào.
Thánh nữ tắm rửa ở trên ngọn núi này sao.
Giang Tả phát hiện ngọn núi kia gần như dung nhập vào trong đại trận, khó trách là Thánh nữ trì.
Nhưng mà khiến cho Giang Tả chú ý là, nơi này có tính là nước tắm của Thánh nữ hay không?
Giang Tả đưa tay xuống cảm nhận ao nước, ừ, nguồn nước đến từ sâu bên trong, chắc không phải là nước tắm.
Chỉ là nguồn nước trực tiếp hướng lên đỉnh núi, tràn ra thành suối nước nóng.
Giang Tả cũng đã xem qua nước này, quả thật có tác dụng chữa trị da thịt.
Nói đơn giản một chút chính là dưỡng da.
Khó trách mỹ nữ thánh địa nhiều như mây.
Sau đó Giang Tả không nghĩ nhiều nữa, mà đáp lại: ͏ ͏ ͏
- Người ta là tiền bối, hẳn là sẽ không tức giận đâu? Chúng ta cũng không làm gì mà.
Tô Kỳ ngó đầu qua tường nước, nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Đó là anh không biết, nghe nói ông ấy coi bói rất chuẩn, chỉ cần có đồ vật, rất ít chuyện ông ấy tính không ra. Coi như tính không ra, ông ấy cũng tìm ra con đường khác, ví như cho cơ hội gì đó. Nếu chúng ta đắc tội ông ấy, trả thù thì không, nhưng ghi ở trong lòng sẽ không tốt. Chẳng may biết rõ chúng ta gặp nạn, lại kìm nén không nói, vậy thì không tốt.
Giang Tả nhìn Tô Kỳ thò đầu sang nói: ͏ ͏ ͏
- Không phải nói nam nữ thụ thụ bất thân à?
Tô Kỳ hừ một tiếng, sau đó lùi về: ͏ ͏ ͏
- Đều tại anh, tóc ướt mất rồi.
Giang Tả không để ý Tô Kỳ, rõ ràng là tự mình muốn chui qua.
Lúc này Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Em muốn vận công hấp thu công hiệu của nước, không thể tùy tiện đụng vào em đấy, nếu không xấu xí anh tự chịu.
- Ừm. ͏ ͏ ͏
Giang Tả gọi.
Sau đó Giang Tả cũng cảm giác được, Tô Kỳ thật sự vận công hấp thu nước suối.
Giang Tả nghiêng đầu, sau đó thấy Tô Kỳ ngồi trong nước, bây giờ Tô Kỳ vẫn buộc tóc, bóng lưng và gò má cũng rất đẹp.
Đương nhiên, không phải Giang Tả bởi vì cảm thấy Tô Kỳ đẹp mới nhìn.
Hắn muốn nhìn xem Tô Kỳ nhắm mắt vận công thật hay là nhắm mắt để đó.
Yêu nghiệt, mở to mắt vận công cũng rất bình thường.
Cũng may Tô Kỳ nhắm hai mắt.
Sau khi chắc chắn Tô Kỳ nhắm hai mắt, Giang Tả liền bắt đầu tìm hiểu ngọn nguồn con suối này.
Lấy thực lực Tam giai của Giang Tả, để tinh thần rời thân thể trong chớp mắt vẫn không sao, về phần người khác, vấn đề liền lớn.
Người bình thường đều phải chờ đến Ngũ giai ngưng tụ nguyên thần, mới có thể tùy ý đi ra ngoài, nếu không rất dễ dàng phai diệt.
Lưu lại một tia tinh thần để phòng bất cứ tình huống nào, Giang Tả trực tiếp hướng sâu bên trong nước đi.
Tinh thần thể không cần để ý quần áo, dù sao ngay cả một hình người cũng không có.
Giang Tả một đường đi xuống, nhưng không có đi đến gần khu vực trung tâm, có lẽ bên trong là đại trận, rất dễ dàng bị người kia phát hiện.
Sở dĩ Giang Tả muốn đi xuống, là bởi vì cảm giác cái suối này có một cỗ khí tức quen thuộc.
Năm đó, thời điểm hắn xóa bỏ Thánh Địa, một chưởng gần như khiến toàn bộ Thánh Địa huỷ diệt.
Khi đó căn bản không có người sống sót.
Chỉ có Cửu Tịch mang theo một hạt châu đứng ở trong phế tích.
Khi đó Cửu Tịch tức giận nhìn hắn, trong mắt chảy xuống nước mắt.
Khóc rất thương tâm.
Nhưng mà khi đó Giang Tả căn bản không để ý bất luận kẻ nào, cho nên thời điểm phát hiện Cửu Tịch còn sống, lại xuống đưa cô ấy đi theo những người khác trong Thánh Địa.
Nhưng mà hạt châu trên tay Cửu Tịch cũng biến mất theo.
Đây cũng là chuyện khiến cho Giang Tả có chút kinh ngạc.
Nhưng cũng chỉ kinh ngạc mà thôi.
Thế giới an tĩnh là được.
Bây giờ nghĩ lại, Giang Tả có chút thở dài, mặc dù khi đó Cửu Tịch tức giận,
Nhưng trong mắt lại không có chút hận nào.
Sau đó không ngừng xuất thủ với hắn, nhưng hắn cũng không có nhận ra được bất kỳ hận ý nào.
Bây giờ nghĩ lại, thật không bình thường.
Giang Tả không nghĩ nhiều nữa, thật ra hắn rất để ý hạt châu kia.
Mà trong suối nước nóng, có khí tức tương tự với hạt châu kia.
Cho nên Giang Tả muốn đi xem một chút.
Có lẽ sẽ có phát hiện.
Nếu như Tô Kỳ không có vận công, vậy hắn sẽ buông tha.
Rất nhanh, Giang Tả đã đến ngọn nguồn.
Ban đầu Giang Tả vẫn còn ở trong đất, nhưng trong nháy mắt đi tới một mảnh đất trống.
Hắn vừa mới vượt qua một cái kết giới, mà kết giới chính là cái không gian này.
Ở bên trong không gian, Giang Tả thấy giếng một cái tràn đầy nước, mà nước trong cái giếng này chảy ra theo một con đường.
Chảy thông đến Thánh nữ trì.
Giang Tả không thèm để ý chuyện này, thứ hắn chú ý là hạt châu trong giếng nước.
Đây là một viên thạch châu, nhỏ hơn một nửa so với trứng gà.
Khí tức quen thuộc Giang Tả cảm thấy, chính là từ trong hạt châu này tản mát ra.
- Khí tức giống, nhưng bề ngoài không giống.
Giang Tả nhớ, lúc trước Tô Kỳ cầm một viên hạt châu long lanh.
Giang Tả đi tới, hắn muốn nhìn xem vật này rốt cuộc là cái gì.
Nhưng vừa đưa tay ra, Giang Tả đã thu tay về.
- Thiên Địa Đại Cục? ͏ ͏ ͏
Giang Tả cau mày. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 759Mặc dù hắn không nhìn thấy, nhưng có thể cảm nhận được, nơi này có Thiên Địa đại cục.
Hơn nữa còn là một vòng đại cục vô cùng quan trọng, không, rất có thể là kết cục cuối cùng.
Giang Tả đứng tại chỗ không nhúc nhích, lấy thực lực của hắn, tham gia Thiên Địa đại cục gần như là không thể nào.
Thế nhưng đồ vật khác trong cái giếng này vẫn đang vận chuyển, hắn đang chờ giếng có vật gì đó nhô ra.
Đúng như Giang Tả nói, chung quanh giếng có đồ vật đang bốc lên.
Đó là đồ vật tương tự phù văn, bọn chúng đang không ngừng du động, đang không ngừng sắp xếp theo thứ tự.
Giang Tả liếc mắt nhìn, sau đó trực tiếp ra tay giúp chúng nó sắp xếp theo thứ tự.
Sắp xếp thứ tự giống như đang giải mật, chuyện này đối với Giang Tả mà nói không khó.
Dưới sự chỉ huy của hắn, toàn bộ phù văn tìm đến vị trí của mình.
Lúc toàn bộ phù văn tìm được chỗ của mình, đột nhiên cái giếng này phát ra ánh sáng, sau đó giếng nước giống như có phong ấn được giải khai.
Cái này đều giống như Giang Tả dự đoán, hắn chỉ muốn nhìn một chút bên trong có cái gì mà thôi.
Sau khi Giang Tả mở trói buộc giếng nước ra, trong nháy mắt giếng nước phun trào ra Tiên Linh khí tức cường đại.
Những khí tức này mãnh liệt, cuồn cuộn giống như sóng biển.
Chúng vừa ra, liền dẫn động đại trận, kinh động Thánh Địa.
Không phải là kinh động do khí tức, mà là mang đến chấn động thực sự cho Thánh Địa.
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...”
Tiên Linh khí tức là đồ tốt, bên trong ẩn chứa rất nhiều thứ.
Nhưng hắn không cần những thứ này, càng làm cho hắn bất đắc dĩ là, hắn không muốn gây ra động tĩnh lớn như vậy.
Giờ khắc này Giang Tả không thể không rời đi, bởi vì động tĩnh quá lớn, Tô Kỳ sẽ tỉnh lại.
Đáng tiếc là vẫn không thể lấy được hạt châu kia.
Ngay sau đó Giang Tả rời khỏi nơi này. ͏ ͏ ͏
...
Thời điểm Tiên linh khí bùng nổ, đám người Ngân Giáp đã sớm nhất nhận ra.
- Xảy ra chuyện gì? Tại sao Tiên linh khí lại bùng nổ sớm như vậy? Không thể đợi đến lúc đó sao?
- Số một đâu? Hỏi số một đi.
- Phân thân hắn chết ở bên ngoài, tin tức vừa trở lại, hắn liền không nói gì nữa.
Đúng lúc này thủ lĩnh Ngân Giáp đi ra, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Loạn, tất cả đều đã loạn.
- Chúng ta phải làm gì đây?
Thủ lĩnh Ngân Giáp nói: ͏ ͏ ͏
- Tùy cơ ứng biến, Tiên linh khí vốn là vì vị kia trong cấm địa chuẩn bị. Bây giờ vị kia chưa đi ra khỏi cấm địa, dĩ nhiên là do Thánh nữ đi hấp thu Tiên linh khí.
- Một người hấp thu được nhiều Tiên linh khí như vậy sao?
Thủ lĩnh Ngân Giáp nói: ͏ ͏ ͏
- Ừ, vậy thì sáu người đi hết.
Lúc này một vị Ngân Giáp khác hỏi: ͏ ͏ ͏
- Ngươi đi ra ngoài thấy cái gì?
Thủ lĩnh Ngân Giáp không có ý định giấu giếm, nói thẳng: ͏ ͏ ͏
- Chiến Linh Bia. ͏ ͏ ͏
- Chiến Linh Bia.
Trong nháy mắt nghe được câu này, tất cả mọi người đều ngạc nhiêm, thậm chí ở trong tiềm thức của bọn họ, còn có một ít sợ hãi.
Đối với những người khác mà nói, Chiến Linh Bia có thể mang đến nhiệt huyết cho bọn họ.
Bởi vì cái kia đại biểu nhân tộc, càng đại biểu chiến lực mạnh nhất. ͏ ͏ ͏
Mà nhưng quan trọng hơn là, Chiến Linh Bia đại biểu một người.
Người này là mấu chốt tất cả.
Nhưng hắn đã chết.
Có một vị Ngân Giáp hỏi: ͏ ͏ ͏
- Thật, thật sao?
Thủ lĩnh Ngân Giáp lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không biết, nhưng chúng ta chỉ cần thủ ở nơi này là được, thế giới không phải là đã hình thành thì không thay đổi, có một số việc có khả năng phát sinh chúng ta không cách nào biết được.
Tất cả mọi người gật đầu.
Bọn họ có sứ mệnh của bọn họ. ͏ ͏ ͏
...
Ở trên một đại điện Thánh Địa, La Ảnh và Nguyệt Tịch vẫn đang nói chuyện với nhau.
Đột nhiên toàn bộ Thánh Địa chấn động.
Ngay sau đó một cỗ khí tức cực lớn truyền tới.
Kiếm Thập Tam ở bên cạnh Nguyệt Tịch, khí tức đều bị hắn ngăn cách ở bên ngoài.
Thế nhưng hắn cũng nhíu mày.
Khí tức này quá mức khổng lồ, khí tức tràn ra đủ để ảnh hưởng đến người khác.
Lâu dần tuyệt đối ảnh hưởng đến toàn bộ Thánh Địa.
Nghĩ tới đây Kiếm Thập Tam liền muốn đi giải quyết cái vấn đề này.
Nhưng mà còn không chờ hắn lên đường, khí tức lại đột nhiên biến mất.
Nguyệt Tịch và Kiếm Thập Tam nhìn nhau một cái, sau đó bắt đầu đi ra kiểm tra.
Thời điểm bọn họ đi ra bên ngoài, phát hiện Thánh Địa điều động Ngân Giáp rồi.
Nguyệt Tịch kinh ngạc: ͏ ͏ ͏
- Xảy ra chuyện gì?
La Ảnh không dám loạn coi loạn ở Thánh Địa, thế nhưng vẫn nhẹ nhàng tính một cái hướng đi, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Đối với Thánh Địa mà nói, là một chuyện tốt.
Nguyệt Tịch không hiểu, nhưng bà biết rất nhanh sẽ có người nói cho bản thân biết.
Bởi vì Ngân Giáp tới.
Hắn đi tới cách đó đám người Nguyệt Tịch không xa, đầu tiên là liếc mắt nhìn Kiếm Thập Tam, sau đó lại nhìn Nguyệt Tịch một cái nói: ͏ ͏ ͏
- Để Thánh nữ và Thánh nữ dự khuyết chuẩn bị, ngày mai vào Thánh nữ trì, hấp thu Tiên linh khí.
Nguyệt Tịch cảnh giác, Ngân Giáp rất biết hãm hại đồ đệ bảo bối của bà, mặc dù có thời điểm hai đứa nó tinh nghịch một chút, nhưng không phải là có thể tùy tiện hãm hại.
Ngân Giáp cau mày, vị Thánh nữ đời trước này, thật đúng là phản nghịch.
Thế nhưng hắn không tính dùng sức mạnh, mà giải thích: ͏ ͏ ͏
- Không cần suy nghĩ nhiều, Tiên linh khí không có một chút nguy hại nào. Ngược lại có chỗ tốt lớn đối với tu vi.
Nói xong Ngân Giáp liền rời đi.
͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 760Nguyệt Tịch cau mày, đối phương cũng không phải là sư phụ bọn nó, làm sao có thể tin tưởng lời từ một phía.
Nhưng có một số việc cô buộc phải nghe, có điều cô cũng sẽ đi vào Thánh nữ trì, ít nhất phải kiểm tra một chút cái gọi là Tiên linh khí đến cùng có vấn đề hay không.
Kiếm Thập Tam nhìn về phương hướng Thánh nữ trì, hắn cảm giác mình phải giống như Giang tiểu hữu nói.
Vừa mới trở lại, Thánh Địa liền xảy ra chuyện. ͏ ͏ ͏
...
Tô Kỳ cảm nhận được chấn động liền tỉnh lại, tiếp theo cô cảm giác nước suối cũng xảy ra biến hóa, một cỗ khí tức bao phủ nơi này, nếu như hấp thu, nhất định sẽ có chỗ tốt cực lớn đối với thân thể.
Nhưng cô không dám làm bậy, hơn nữa khí tức này càng ngày càng mạnh lên.
Cô mặc quần áo vào đi thẳng tới chỗ Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Ông xã mau dậy đi, nơi này có chuyện kỳ quái.
Lúc này Giang Tả cũng trở lại, hắn yên lặng thở phào, nếu muộn chút nữa liền xong đời.
Hắn đứng lên mặc quần áo vào, tiếp theo liếc mắt nhìn Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Em mặc quần áo cho xong đi đã.
Tô Kỳ sửa sang quần áo một chút, nắm Giang Tả chạy: ͏ ͏ ͏
- Luồng khí tức này càng ngày càng mãnh liệt, dừng lại khẳng định không tốt lắm, không ở trần là được, chạy trước rồi nói.
Quả thật Tiên linh khí rất mạnh mẽ, thế nhưng hắn khẳng định không việc gì, chắc Tô Kỳ cũng không sao.
Có điều an toàn một chút vẫn tốt.
Sau đó bọn họ bay ra rất xa, khí tức cực lớn cũng ở trong nháy mắt cuốn tới.
Tô Kỳ mất thăng bằng, phi kiếm mất khống chế, bọn họ trực tiếp ngã xuống.
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...”
Đây là lần thứ hai rồi.
Tô Kỳ ngự kiếm phi hành nguy hiểm như vậy sao?
Không còn cách nào, Giang Tả xoay người ôm lấy Tô Kỳ,
Sau đó để cho mình đưa lưng xuống dưới.
Tô Kỳ sửng sốt, tại sao lại có thể như vậy, chỉ là thời điểm muốn phản ứng, ầm một tiếng, bọn họ liền rơi vào trong tuyết.
Bởi vì lực tác dụng, mặt Tô Kỳ trực tiếp đụng vào trên mặt Giang Tả.
Một tiếng phịch vang lên.
- Á, đau... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ kêu to.
Giang Tả lo lắng.
Tốt xấu gì tuyết cũng mềm, còn mặt Tô Kỳ có xương, hơn nữa xương kia rất cứng.
Sai rồi.
Nhưng mà khi bọn họ rớt xuống khí tức liền biến mất.
Bọn họ thấy Ngân Giáp ở phía trên ngọn núi kia.
Tô Kỳ từ trong ngực Giang Tả đứng lên, sau đó nhìn đỉnh núi nói: ͏ ͏ ͏
- Lại xảy ra chuyện gì vậy? Sao lần nào trở về cũng phải xảy một ít chuyện, có phải vận khí của em lại kém đi rồi hay không?
Giang Tả ở một bên không nói lời nào, lần này thật sự là ngoài ý muốn.
Lúc này điện thoại của Tô Kỳ vang lên.
Cô vội vàng bắt máy: ͏ ͏ ͏
- Sư phụ tìm con sao? A, con tới ngay đây.
Sau khi cúp điện thoại, Tô Kỳ liền nói với Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Sư phụ bảo chúng ta đến nhà sư phụ.
Giang Tả giúp Tô Kỳ sửa sang lại quần áo, xộc xà xộc xệch, chẳng giống cái gì.
- Có nói chuyện gì không? ͏ ͏ ͏
Sau khi chỉnh lại quần áo ngay ngắn, Giang Tả hỏi.
Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không biết, nhưng có khả năng liên quan tới nơi này.
Giang Tả cũng cho là như vậy, hết lần này tới lần khác không gọi lại chọn lúc này gọi tới, đủ để chứng minh có chuyện.
Sau đó Giang Tả và Tô Kỳ hướng về chỗ Nguyệt Tịch đi đến.
Lần này bọn họ không bay, bay một lần ngã một lần, Tô Kỳ cũng hoài nghi có phải cô bay không tốt hay không.
Giang Tả dắt Tô Kỳ, di động trên mặt tuyết cực nhanh.
Trên thực tế đều là Tô Kỳ mang theo Giang Tả chạy.
Tu vi Tô Kỳ là 3.3, làm như vậy vẫn rất dễ dàng.
Không lâu sau Tô Kỳ đến gần chỗ ở của Nguyệt Tịch.
Tô Kỳ vừa đến, liền thấy mấy người Tĩnh Nguyệt đã ở phía trước.
Lúc này Tô Kỳ vui vẻ gọi: ͏ ͏ ͏
- A, sư tỷ ở phía trước kìa, đi lên khoa khoang một chút đi.
Vừa nói Tô Kỳ vừa chạy về phía Tĩnh Nguyệt, vui vẻ nói: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, sư tỷ, nói cho chị biết một chuyện.
Bây giờ Tĩnh Nguyệt là hình mẫu Thánh nữ, cô ấy có khí tức kỳ ảo, nhìn lên rất có dáng vẻ Thánh nữ.
Nghe thấy giọng Tô Kỳ, cô liền quay đầu lại, vừa nhìn thấy Tô Kỳ Tĩnh Nguyệt liền đặc biệt khó chịu.
Quả nhiên, sư muội của cô là 3.3 .
Tô Kỳ đi tới bên cạnh Tĩnh Nguyệt, vui vẻ nói: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ nhìn tu vi em đi, mau nhìn đi.
Tĩnh Nguyệt khẽ mỉm cười, thầm nói: Nha đầu ngây thơ.
Sau đó mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Ừ, rồi .
Tô Kỳ nhìn Tĩnh Nguyệt, sau đó hiếu kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, chị không đau lòng sao? Tu vi em với chị đều như nhau.
Tĩnh Nguyệt nâng mặt Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Tiểu oán phụ, nhìn tu vi bản tỷ một chút, đừng có trong mắt toàn là ông xã.
Sau đó Tĩnh Nguyệt bộc phát ra khí tức 3.5.
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
“...”
Từ lúc nào mà sư tỷ đã là 3. 5 rồi? Lúc này mới bao lâu chứ?
Có phải thăng cấp quá nhanh hay không?
Tô Kỳ kinh ngạc, Tĩnh Nguyệt càng không biết nói gì, tiểu oán phụ tuyệt đối bật hack rồi.
Rõ ràng cô cũng bật hack, nhưng vẫn còn chênh lệch như thế.
- Nhất định chị sẽ đi thẳng tới trước mặt em, cho che mưa che gió cho em. ͏ ͏ ͏
Sau đó Tĩnh Nguyệt nhìn về phía chỗ ở của Nguyệt Tịch thở dài: ͏ ͏ ͏
- Lần này cảm giác phải ra khỏi Thánh Địa rồi. Sớm biết thì đã chạy ra ngoài trước.
Tô Kỳ cũng không để ý quá nhiều, mà hỏi: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ biết chuyện gì xảy ra không?
Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Chỉ là suy đoán, tóm lại đi qua hỏi sư phụ một chút là biết. Đúng rồi, em bị thương à? Họ Giang đánh em sao?
- Sư tỷ nói bậy bạ gì đó, toàn là em đánh anh ấy. Anh ấy không nỡ đánh em. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ mang theo hạnh phúc nhàn nhạt nói.
- Ừ, cũng đúng. Thế nhưng tiểu oán phụ này, khả năng em sẽ phải lập tức oán hận thôi.
- Sư tỷ, chị không nên nói bậy bạ, em đi theo Tả ca rất tốt.
Vết thương trên người Tô Kỳ đã gần khỏi, ngay cả vết sẹo cũng không có.
Nếu như lại đi nơi đó ngâm một hồi, thì có thể hoàn toàn khoẻ hẳn.
Giang Tả ở phía sau không biết nói gì. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 761Đối với Tô Kỳ mà nói, chỉ có cô ấy đánh Giang Tả, Giang Tả cũng không phủ nhận chuyện này.
Bởi vì đây là sự thật.
Để cho hắn bất đắc dĩ là, Thánh nữ đoàn như nhau, xem ra Tĩnh Nguyệt tỷ nói không sai, Tô Kỳ lại phải oán hận rồi.
Giang Tả cảm giác Tĩnh Nguyệt tỷ nói rất chuẩn. ͏ ͏ ͏
Nhắc tới Tĩnh Nguyệt tỷ cũng thật là kỳ quái.
Nuốt nguyền rủa lại không có việc gì.
Rõ ràng không bình thường, coi như bản thân Thánh nữ đặc biệt, nhưng nuốt nguyền rủa chi lực, thì dù sao trên người cũng phải mang một ít nguyền rủa chi lực.
Nhưng cô ấy lại không hề có một chút vấn đề.
Nói không ảnh hưởng là không có khả năng, Giang Tả càng tin tưởng bị hấp thu.
Hơn nữa không phải là lấy phương thức nguyền rủa hấp thu. Mà là lấy một loại phương thức không nhìn thấy, nhưng có một tí liên hệ với nguyền rủa hấp thu.
Trước mắt Giang Tả còn không nhìn ra.
Đương nhiên, hắn cũng không muốn chú ý quá nhiều.
Hắn còn phải chú ý Tô Kỳ.
Vấn đề Tô Kỳ mới là lớn.
Vấn đề tu luyện không nói, vấn đề hiểu đủ loại tâm đắc cũng không nói, chỉ có cái cảm ngộ không tên của cô ấy, là để cho Giang Tả không thể không cẩn thận chuẩn bị.
Hắn đã lấy được Thất Tình Lục Dục Thạch, bây giờ là thời điểm tìm một chỗ chế tạo.
Đúng, Giang Tả dự định tự mình chế tạo.
Chế tạo sẽ khiến người không bình thường, nhưng Giang Tả không thể không tự mình chế tạo.
Chuyện liên quan đến Tô Kỳ chỉ có hắn tự mình động thủ, hắn mới an tâm.
Hơn nữa chỉ phải thêm hoặc bớt thứ gì đó, cho nên thời gian chế tạo chắc chắn không lâu, vấn đề hẳn không lớn.
Đến lúc đó Tô Kỳ chỉ cần đeo Thất Tình Lục Dục Thạch ở trên người, khẳng định cái loại "Thánh Nhân" này, không cách nào kích hoạt.
Cho dù kích hoạt, Thất Tình Lục Dục Thạch cũng sẽ tiến hành can thiệp.
Coi như là cái bảo hiểm.
Rất nhanh Tĩnh Nguyệt và Tô Kỳ mang theo những Thánh nữ dự khuyết còn lại đi tới chỗ ở của Nguyệt Tịch.
Giang Tả đi ở sau cùng, những người khác còn đỡ, ngay cả Tiểu Tiểu cũng không ngừng nhìn lén Giang Tả.
Thật giống như rất hiếu kỳ đối với Giang Tả.
Giang Tả liếc Tiểu Tiểu một cái, không có biểu tình gì.
Mà Tiểu Tiểu giống như bị hù doạ, không dám lui về phía sau nhìn nữa.
Người này nhìn rất hung dữ.
Thấy Tiểu Tiểu, Giang Tả liền nhớ tới Tiểu Dã Miêu, có lẽ nó đang ở cùng Hỗn Độn trong không gian triệu hoán vô cùng tốt.
Lấy bản chất hung thú của Hỗn Độn, căn bản sẽ không sợ hỗn loạn của Tiểu Dã Miêu.
Trên thực tế, chắc tứ đại hung thú cũng không sợ Hỗn Loạn.
Đây cũng là lý do tại sao lúc trước phải để Cùng Kỳ trông chừng Hỗn Loạn.
Cho nên, Tần Vũ Vương chính là Tần Thiên?
Thế nhưng Giang Tả vẫn không hiểu, rõ ràng Tần Vũ Vương chôn thân ở trong chiến trường thời viễn cổ, tại sao trên thuyền kia lại có thi thể của hắn.
Giang Tả lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.
Loại sự tình này sớm muộn cũng biết, bây giờ hắn còn phải trở nên mạnh mẽ, sau đó bảo vệ Tô Kỳ.
Tô Kỳ mới là tất cả của hắn.
Chỉ cần Tô Kỳ tốt, chuyện còn lại đều dễ nói.
Thời điểm Tô Kỳ với đám người Tĩnh Nguyệt đi tới cửa nhà Nguyệt Tịch, Nguyệt Tịch đã chờ ở trong sân.
- Sư phụ, người tìm chúng con làm gì? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hỏi, sau đó rất tự nhiên ngồi ở bên người Nguyệt Tịch.
Ừ, trên mặt bàn còn có đồ ăn ngon.
Thế nhưng nghĩ đến Giang Tả vẫn còn ở đây, Tô Kỳ lại đứng lên, hay là đứng với chồng cô đi.
Ngộ nhỡ ông xã ngượng ngùng thì sao.
Nhưng Giang Tả sẽ lúng túng ư? Không có khả năng.
Tĩnh Nguyệt đi ra sau lưng Nguyệt Tịch, vuốt tóc Nguyệt Tịch nói: ͏ ͏ ͏
- Sư phụ tóc người rối rồi, gần đây con học được mấy kiểu buộc tóc, để con buộc lại cho người. Đúng rồi sư phụ, con muốn...
Nguyệt Tịch nói thẳng: ͏ ͏ ͏
- Đừng bảo đi ra ngoài.
Tĩnh Nguyệt dừng tay lại, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, con cảm thấy trình độ không đủ, người tự buộc đi.
͏ ͏ ͏
“...” Đây đều là do thói quen.
Nguyệt Tịch cũng không quá để ý, mà chỉ nói: ͏ ͏ ͏
- Khoảng thời gian này các con không thể rời khỏi Thánh Địa, bắt đầu từ ngày mai vào Thánh nữ trì, có chuyện quan trọng giao cho các con.
Tĩnh Nguyệt không cảm thấy kinh ngạc, tất cả đều trong dự liệu.
Tô Kỳ liền bất mãn: ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, con mới trở về, sớm biết đã không trở về.
Đám người Thanh Liên không có gì để nói,
Chuyện này đối với bọn họ bình thường như cơm bữa.
Bọn họ với Tĩnh Nguyệt và Cửu Tịch khác nhau.
Bọn họ rất an phận.
Hai người kia thường xuyên bị nói là sỉ nhục của Thánh nữ.
Tĩnh Nguyệt hỏi: ͏ ͏ ͏
- Phải đi vào bao lâu?
Nguyệt Tịch lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không biết, nhưng chỉ cần không có vấn đề gì, khẳng định lợi ích đối với các con rất lớn.
Tiếp theo Nguyệt Tịch nhìn về phía Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Cửu Tịch phải ở lại Thánh Địa một đoạn thời gian, chắc không có vấn đề gì chứ?
Giang Tả không trả lời, Tô Kỳ liền lập tức nói: ͏ ͏ ͏
- Có vấn đề, nhất định là có vấn đề.
Giang Tả cười cười, lưu lại hẳn là hấp thu Tiên linh khí.
Giang Tả đã xem qua Tiên linh khí, không hề có một chút vấn đề, hấp thu tuyệt đối không phải chuyện xấu.
Hơn nữa khoảng thời gian này Giang Tả cũng phải chế tạo, cần một ít thời gian, có thể nói là một mũi tên hạ hai con chim.
͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 762Cho nên Giang Tả trực tiếp gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Anh không có vấn đề gì.
Tô Kỳ hừ lạnh, không hài lòng chút nào với câu trả lời của Giang Tả, lại không cần vợ.
Cô bắt đầu oán hận.
- Các con có thời gian một đêm, chuẩn bị một chút, sáng mai ta mang các con đi qua. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch nói với mọi người.
Tô Kỳ không vui, hoàn toàn không nghe Nguyệt Tịch nói cái gì phía sau.
Thánh nữ dự khuyết thối, cô không muốn làm chút nào.
Giang Tả xoa đầu cô nói: ͏ ͏ ͏
- Cũng được, không chừng một hai ngày là có thể đi ra?
Tô Kỳ thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏
- Nhưng quá thường xuyên, nhất định anh sẽ mất hứng.
Giang Tả ngạc nhiên, coi như Giang Tả biết Tô Kỳ là tu chân, nhưng hai tháng này, số lần Tô Kỳ đi ra ngoài thật không ít.
Không phải là vấn đề nhiệm vụ, thì chính là Thánh Địa có chuyện.
Thời gian bọn họ chung một chỗ rất ít.
Coi như đi nghỉ phép, cũng có vài chuyện nhảy ra.
Đông Thủy Đảo, Thất Tình Hải đều như vậy.
Bọn họ cũng chưa có an an ổn ổn, bình bình đạm đạm đi chơi.
Giang Tả cười nói: ͏ ͏ ͏
- Không sao, không phải là còn có chuyện tiến tu sao? Đến lúc đó thời gian sẽ nhiều hơn.
Tô Kỳ không nói gì, cô chỉ sợ đến lúc đó chuyện tiến tu cũng bị nhỡ, vậy làm sao bây giờ?
Lúc này Tĩnh Nguyệt đi tới bên người Tô Kỳ, nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏
- An tâm đi, còn có chị ở đây, bây giờ chuyện giữa hai người phát triển theo phương hướng tốt như vậy, chắc chắn chị sẽ không để cho tiểu oán phụ giống như trước.
Lúc đầu, Tĩnh Nguyệt thật sự không nhận người bình thường có thể ở cùng với người tu luyện.
Cô tưởng tượng rất nhiều, khẳng định kết cục giữa Giang Tả và Tô Kỳ không tốt.
Nhưng bây giờ cái gì cũng phát triển tốt, còn nữa, dường như em rể cô cũng không đơn giản.
Nhưng bất kể có phải không đơn giản hay không, cô đều giúp Tô Kỳ.
Nếu như không phải Tô Kỳ thật sự hạnh phúc, cô chắc chắn không giúp.
Muội muội của mình nhất định phải khá hơn một chút.
Tô Kỳ không nói gì.
Sau khi Nguyệt Tịch giao phó xong, thì để cho Thanh Liên mang những người khác rời đi.
Bọn họ vừa rời đi, Nguyệt Tịch liền nhìn Cửu Tịch nói: ͏ ͏ ͏
- Còn chưa hết tức giận à? Là bình thường ta quá tốt với các con ư?
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, người đuổi con ra khỏi Thánh Địa đi. Sau đó cho con một cái tín vật, để cho con có thể tùy thời trở về thăm mọi người là được.
- Nghĩ hay nhỉ, nếu không phải thấy con đã lập gia đình, ta thật sự muốn treo ngược con lên. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch tức giận nói.
Tô Kỳ bĩu môi, nói không treo ngược lên đánh, thế mà lần trước lại treo ngược lên đánh.
Nghĩ tới đây Tô Kỳ liền trốn sau lưng Giang Tả, sợ sư phụ cô thật sự động thủ.
Nguyệt Tịch: ͏ ͏ ͏
“...”
͏ ͏ ͏
Nếu như đuổi Tô Kỳ ra khỏi Thánh Địa có tác dụng mà nói, Nguyệt Tịch đã sớm đuổi Tô Kỳ ra khỏi Thánh Địa rồi.
Cho dù vĩnh viễn không về được, bà ấy cũng sẽ làm như vậy.
Lúc trước cũng đã nghĩ hết tất cả biện pháp đưa Tô Kỳ đi.
Sau đó Nguyệt Tịch cũng không nghĩ nhiều, mà hỏi: ͏ ͏ ͏
- Tại sao lần này các người lại trở về? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ chỉ mặt mình đáng thương nói: ͏ ͏ ͏
- Đi Thất Tình Hải bị thương.
Nguyệt Tịch cau mày, thế nhưng vẫn nói: ͏ ͏ ͏
- Lần sau gặp nguy hiểm có thể gọi điện thoại về trước được không? Người Thánh Địa chúng ta, cũng không phải là để cho người khác bắt nạt.
- Sư phụ nể tình con bị thương...
Tô Kỳ còn chưa nói hết, Nguyệt Tịch đã mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Không nể, hiện tại hai con nói một chút xem trở về làm gì đi.
Tô Kỳ biết rõ mình ở đây kể khổ với sư phụ là vô dụng, nên tiếp theo đẩy Giang Tả tới bên cạnh Nguyệt Tịch nói: ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, nhìn Ma Pháp của Tả ca xem có vấn đề gì hay không.
Nhất định là có vấn đề, Nguyệt Tịch không cần nhìn cũng biết.
Một cái Ma Pháp Sư đánh Nguyên tố làm sao có thể không có vấn đề.
Lúc này Tô Kỳ lại nói: ͏ ͏ ͏
- Con lo lắng thêm một loại Nguyên tố sẽ ảnh hưởng thân thể, cho nên muốn để cho sư phụ nhìn một chút.
Nguyệt Tịch ngạc nhiên: ͏ ͏ ͏
- Cái gì? Nhiều hơn một loại Nguyên tố?
Tô Kỳ gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, bây giờ chồng con là Tam Nguyên Ma Pháp Sư.
Nguyệt Tịch: ͏ ͏ ͏
“...”
Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏
“...”
Mặc dù giọng nói Tô Kỳ có chút lo lắng, nhưng làm sao cũng thấy giống như đang khoe khoang.
Thế nhưng Nguyệt Tịch cũng không đùa giỡn, mà chỉ nói: ͏ ͏ ͏
- Để ta xem một chút.
Giang Tả đưa tay ra, sau đó Lôi Nguyên tố tiểu đệ lóe lên.
Lập tức liền biến thành Chưởng Tâm Lôi.
Nguyệt Tịch lại nói: ͏ ͏ ͏
- Có thể thi phép ư?
Dì nhỏ hỏi chuyện này, Giang Tả nhìn về phía Tô Kỳ, Tô Kỳ hiểu ý, sau đó mang sách ma pháp giao cho Giang Tả.
Giang Tả cầm lấy sách ma pháp, mở ra nhìn một chút, chủ yếu là nhìn tiến độ.
Nếu không hiện tại hắn cũng không biết bọn Nguyên tố tiểu đệ biết cái gì.
Rất nhanh Giang Tả mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Là Lôi Đình Nhất Kích.
Nguyệt Tịch nói: ͏ ͏ ͏
- Dùng với ta.
Giang Tả thu hồi Chưởng Tâm Lôi, sau đó gõ ngón tay nói: ͏ ͏ ͏
- Lôi Đình Nhất Kích.
Thời điểm tiếng nói Giang Tả vừa dứt, một đạo lôi đình trực tiếp bổ về phía dì nhỏ.
Nhưng mà còn chưa đụng đến gì nhỏ, lôi đình đã biến mất.
Dì nhỏ lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Uy lực rất bình thường.
Giang Tả không có nói gì, Lôi Nguyên tố tiểu đệ của hắn vốn rất ít, uy lực không so sánh được với cấp một.
- Còn chiêu thức gì không? Toàn lực dùng một chút xem, cho ta nhìn xem quá trình thi phép có vấn đề hay không. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch nói.
Giang Tả suy nghĩ một chút: ͏ ͏ ͏
- Một kích mạnh nhất sao?
Nguyệt Tịch gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Đúng.
Sau đó Giang Tả giơ tay lên vung về phía Nguyệt Tịch.
Nguyệt Tịch cau mày, nghi thức Ma Pháp gì vậy?
Nghĩ lại thấy không đúng, vừa rồi bà ấy không thấy Giang Tả đọc ma chú.
Nhưng mà sau đó Nguyệt Tịch càng thêm kinh ngạc.
Hỏa diễm xuất hiện, giọt nước cũng xuất hiện.
Chẳng qua là trong nháy mắt Hỏa Nguyên tố cuốn tới.
Vì đại ca mà chiến, vì đại ca mà thiêu đốt, vì đại ca tiêu diệt hết thảy kẻ địch.
Thiêu đốt, thiêu đốt, bùng nổ, bùng nổ.
Liệt Diễm Phần Thiên.
Thuỷ Nguyên tố tiểu muội nghe đại ca sai khiến.
Băng Phong Vạn Lý. ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 763Trong nháy mắt Hỏa Nguyên tố và Thủy Nguyên tố bùng nổ, Liệt Diễm Phần Thiên, Băng Phong Vạn Lý.
Bọn họ không can thiệp chuyện của nhau, bộc phát ra lực lượng mạnh nhất.
Cỗ lực lượng này vượt xa Tam giai bình thường, ngay cả Tĩnh Nguyệt cũng không thể không dùng toàn lực chống cự.
Tô Kỳ mà đối mặt, rất có thể sẽ bị ảnh hưởng.
Nguyệt Tịch khiếp sợ, ngược lại không phải là vì vấn đề lực lượng, cũng không phải là vấn đề Thủy Nguyên tố Hỏa Nguyên tố đồng thời đi ra.
Mà là, từ đầu tới cuối, Giang Tả không có một chút dị động.
Trên người hắn căn bản không có bất kỳ dấu vết bắn ra pháp thuật gì.
Hơn nữa những ma pháp này mạnh hơn người khác, mạnh hơn rất nhiều.
Giống như với cùng một số tiền, người ta có thể mua một chai nước, còn Giang Tả có thể mua một bình nước.
Đây là Ma Pháp Sư sao?
Đây là Ma Pháp Sư gì?
Cuối cùng mọi thứ đều bị Nguyệt Tịch ngăn trở, không gây ra bất kỳ sóng gió gì.
Cái kết quả này Giang Tả cũng dự liệu được.
Nói thế nào thì dì nhỏ cũng có thực lực Lục giai đỉnh phong.
Mặc dù không thể so sánh với Kiếm Thập Tam, nhưng cũng được coi là cường giả.
Thời điểm tất cả bình tĩnh lại, Nguyệt Tịch nhìn Giang Tả, bà ấy vẫn không nói chuyện.
Tô Kỳ cũng có chút khẩn trương, sắc mặt sư phụ cô không tốt.
Cuối cùng Nguyệt Tịch mở miệng: ͏ ͏ ͏
- Con thật là Ma Pháp Sư sao?
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Nếu Ma Pháp Sư là như vậy, thì chắc là đúng.
Nguyệt Tịch lại hỏi: ͏ ͏ ͏
- Con biết ma pháp?
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...”
Cuối cùng gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Con để cho Nguyên tố tự mình học Ma Pháp, sau đó bản thân tự thả ra.
Nguyệt Tịch: ͏ ͏ ͏
“...”
Tĩnh Nguyệt: ͏ ͏ ͏
“...”
Loại yêu nghiệt này, thiên tài mới biết.
Rồi sau đó Nguyệt Tịch kiểm tra Giang Tả, cuối cùng nói: ͏ ͏ ͏
- Con đi đi, ta dạy không được.
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...”
Tô Kỳ lập tức nói: ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, bây giờ không phải là thời điểm đùa.
Nguyệt Tịch nói: ͏ ͏ ͏
- Đã kiểm tra qua, không có bất cứ vấn đề gì.
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Thật sao?
Nguyệt Tịch gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Đúng, khẳng định Ma Pháp không có vấn đề gì đối với thân thể, nguyên nhân suy yếu rất có thể có quan hệ đến quá trình tu luyện. Để cho sư bá các con xem một chút đi.
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy con liền tới để cho sư bá nhìn một chút.
Nguyệt Tịch nói: ͏ ͏ ͏
- Để Tiểu Giang tự mình đi đi, ngay gần Thánh Thú Hồ thôi, con ở lại, ta có lời muốn nói.
Tô Kỳ còn muốn nói điều gì, Giang Tả nói thẳng: ͏ ͏ ͏
- Không sao đâu, anh có điện thoại của Kiếm tiền bối.
- Vậy có chuyện gì anh phải nói cho em biết. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói.
Có điều bọn họ quên, điện thoại của Giang Tả đã hỏng rồi!
Giang Tả gật đầu, sau đó chào hỏi với dì nhỏ rồi xoay người rời đi.
Mặc dù không biết dì nhỏ nói cái gì với Tô Kỳ, nhưng Giang Tả cũng không thèm để ý.
Bởi vì chỉ cần Tô Kỳ không đi qua, hắn cũng sẽ không kiểm tra.
Hắn có vấn đề hay không, Kiếm Thập Tam vẫn biết.
Sau khi Giang Tả rời đi, Tô Kỳ lại hỏi: ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, có chuyện gì, phải giữ con lại nói?
Nguyệt Tịch nói: ͏ ͏ ͏
- Liên quan vấn đề con vào Thánh nữ trì, để tiểu Giang lại thích hợp không?
Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
“...”
- Bởi vì không biết phải đợi bao lâu ở Thánh nữ trì, cho nên vì lý do an toàn, trước phong bế đi. ͏ ͏ ͏
Nguyệt Tịch nói.
Tô Kỳ lập tức cự tuyệt nói: ͏ ͏ ͏
- Không muốn, ngộ nhỡ ảnh hưởng mang thai thì làm sao bây giờ?
- Không ảnh hưởng, đến đây, sư phụ giúp con.
- Không muốn, sư phụ buông tay ra, buông con ra, con muốn sinh con.
Tĩnh Nguyệt ở một bên không biết nói gì, không phải là không thể sinh, kêu lớn như vậy để làm gì?
Thế nhưng vừa nghĩ tới Tô Kỳ sinh ra một đứa bé đáng yêu như Tiểu Dã Miêu, Tĩnh Nguyệt liền vui vẻ.
Đến lúc đó mang nó theo cùng phát trực tiếp.
Sau đó cô nhìn về phương hướng Giang Tả rời đi, không khỏi nói: ͏ ͏ ͏
- Không biết Ma Pháp Sư mạnh nhất trong lịch sử, có quan hệ với em rể hay không.
Cô tra tài liệu, tìm được một cái Ma Pháp Sư mạnh nhất trong lịch sử, ghi chép rất ít, nhưng có một chút rất rõ ràng.
Hắn đi con đường hoàn toàn bất đồng với một Ma Pháp Sư tầm thường.
Mà Giang Tả cũng đi trên con đường hoàn toàn khác với Ma Pháp Sư.
Sau đó Tĩnh Nguyệt không thèm để ý nữa, cô ngồi xuống ăn đồ vật của cô.
Về phần trong căn phòng truyền ra tiếng cầu cứu của Tô Kỳ, Tĩnh Nguyệt coi như không nghe được.
Cô cũng không muốn gặp họa, chỉ là như vậy có thể thật sự giải quyết được vận rủi sao?
Ngộ nhỡ vận rủi giống như lần trước? ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 764Giang Tả rời khỏi chỗ ở của gì nhỏ, một đường đi về phía Thánh Thú Hồ, hắn không tính đi tìm Kiếm Thập Tam.
Hắn muốn đi xem Tiểu Ô Quy kia có chân chính nhập môn hay không.
Lâu như vậy rồi, dù có ngu nữa cũng phải nhập môn chứ?
Không tính kiếp trước, kiếp này Tiểu Ô Quy cũng coi như là người thứ nhất học được Di Giới Thánh Tượng đi?
Giang Tả cũng rất tò mò chuyện gì sẽ xảy ra. ͏ ͏ ͏
Sau khi nhập môn, tiến thêm một bước, sẽ đưa tới Thiên Địa dị tượng.
Khi đó Tiểu Ô Quy sẽ nổi danh.
Ít nhất là ở trong Thánh Thú tứ tộc.
Lúc trước hắn học được, cũng kinh động Thánh Thú tứ tộc.
Đương nhiên, khi đó Thánh Thú tứ tộc không còn lại mấy cái, kinh động hay không kinh động cũng không có gì khác nhau cả.
Rất nhanh Giang Tả liền đến bên bờ Thánh Thú Hồ, hắn thấy một con cá voi lớn, con cá voi này đang đánh nhau cùng một con rùa đen, phía sau mọc đầy cánh tay năng lượng màu vàng óng.
Giang Tả vui vẻ nhìn.
Hắn không nghĩ tới con cá voi này lại bị bắt tới.
Hẳn là liên quan đến Kiếm Thập Tam.
Thế nhưng Ô Quy thật đúng là ngu dốt.
Vậy mà chỉ biết thủ.
Coi như là nhập môn.
Nếu như không phải con cá voi kia cố ý nhường, Tiểu Ô Quy đã bị đánh bẹp.
Đương nhiên, nếu như con cá voi kia dám có ý nghĩ này, sẽ tan thành mây khói trong nháy mắt.
Trong cơ thể nó có kiếm khí do Kiếm Thập Tam lưu lại.
Còn bảo đảm sẽ không đả thương đến bất kỳ người nào.
Kiếm Thập Tam rất lợi hại, trở thành chí cao chỉ là chuyện sớm muộn.
Giang Tả nhìn Tiểu Ô Quy, ngay sau đó lắc đầu rời đi, chờ nó nổi danh khắp thiên hạ cũng không biết phải đợi bao lâu.
Có lẽ khi đó sẽ rất đông vui.
Sau khi Giang Tả rời đi liền đi tìm Kiếm Thập Tam.
Lúc này Kiếm Thập Tam đang nói với chuyện La Ảnh.
- Chuyện giải quyết Nguyền Rủa Chi Chủ sao? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam hỏi.
La Ảnh gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Đúng, hy vọng lần này đạo hữu có thể hỗ trợ.
Kiếm Thập Tam lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không nói Thiên Hằng Thất Mạch còn lại Lục Mạch, Kiếm Quang Nhất Mạch cũng có không ít đại tiền bối. Chắc hẳn có không ít người vượt xa Kiếm mỗ chứ?
La Ảnh lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không giấu gì đạo hữu, có là có, nhưng khi đối mặt Nguyền Rủa Chi Chủ, bọn họ không cách nào phân tranh cao thấp được một hồi.
- Thật sao? Nghe nói Cửu giai có năng lực lớn, không nghĩ tới cũng không cách nào tranh cao thấp cùng Nguyền Rủa Chi Chủ. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam cảm khái.
- Cửu giai ư, vậy phải xem là Cửu giai gì, nếu như ngươi tấn thăng Cửu giai, giết hắn cũng không khó. ͏ ͏ ͏
Đột nhiên giọng nói Giang Tả vang lên sau lưng bọn họ.
Đối với việc Giang Tả đến Kiếm Thập Tam cũng không kinh ngạc, mà chỉ nói: ͏ ͏ ͏
- Tại sao tiểu hữu lại tới đây?
Còn La Ảnh thì có chút lo lắng.
Giang Tả thở dài, dì nhỏ làm việc không tin cậy, vậy mà không thông báo cho Kiếm Thập Tam.
Sau đó Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Bị thương một chút, Tô Kỳ hơi để ý, nên bảo tôi tới cho anh xem một chút, chủ yếu là xem con đường Ma Pháp của tôi có vấn đề hay không.
Mặt Kiếm Thập Tam không biểu cảm.
Cuối cùng nói: ͏ ͏ ͏
- Vết thương chưa lành, bị phát hiện rồi sao?
Giang Tả gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Gần như vậy.
Sau đó nhìn về phía La Ảnh: ͏ ͏ ͏
- Nguyền Rủa Chi Chủ không dễ giết, đối với hai người mà nói, không có thực lực Chứng đạo, không đủ để tiêu diệt hắn.
La Ảnh vô cùng cung kính cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏
- Xin tiền bối chỉ dạy.
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Giúp tôi coi một cái, làm như thế nào mới có thể qua mặt Tô Kỳ, kiểm tra nhật ký của cô ấy.
La Ảnh: ͏ ͏ ͏
"? ? ?"
Cái gì?
Đột nhiên hắn có chút không hiểu, đây là chuyện gì?
Hơn nữa lấy thực lực đối phương, muốn làm không phải là rất đơn giản sao?
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Không thể coi sao?
- Có thể, có thể. ͏ ͏ ͏
La Ảnh lập tức trả lời, sau đó do dự nói: ͏ ͏ ͏
- Nhưng liên quan đến ngài...
- Không sao, coi đi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói.
- Xin đợi một lát. ͏ ͏ ͏
Sau đó La Ảnh lập tức tránh ra, bắt đầu bói quẻ.
Kiếm Thập Tam kinh ngạc nhìn Giang Tả.
Hắn không hiểu lắm.
Giang Tả bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏
- Hắn biết quá nhiều, đắc tội tôi sẽ có kết quả không tốt, hắn nhìn rất rõ.
Kiếm Thập Tam gật đầu, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Chuyện Thánh Địa...
- Ngoài ý muốn. ͏ ͏ ͏
Giang Tả trực tiếp cắt đứt lời Kiếm Thập Tam.
Kiếm Thập Tam không nói gì, trong dự liệu.
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Anh bắt con cá kia tới sao?
- Đúng, để tặng cho sư muội, tôi cảm thấy con cá kia cũng không tệ lắm. ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam nói.
Giang Tả kinh ngạc nhìn về phía Kiếm Thập Tam, vậy mà người này lại biết tặng đồ cho gì nhỏ.
Thông minh rồi sao?
Sau đó Kiếm Thập Tam lại nói: ͏ ͏ ͏
- Hình như sư muội muốn tặng lại đồ cho tôi, nhưng tôi cự tuyệt rồi.
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...”
Được rồi, Giang Tả cũng không muốn nói cái gì.
Cứ để hai người kia dây dưa đi.
- Tôi nhìn thấy Tiểu Huyền Vũ tu luyện Bảo Điển giống như đang dẫn động Thiên Địa, hơn nữa cũng nhanh đúng không? ͏ ͏ ͏
Kiếm Thập Tam hỏi.
͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 765Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Lấy tư chất của Tiểu Ô Quy, trong thời gian ngắn không có khả năng. Thế nhưng đến lúc đó sẽ khiến một số người chú ý, hơn nữa còn có chuyện khác xảy ra. Tốt nhất không nên để nó chạy loạn.
Kiếm Thập Tam gật đầu.
- Gần đây tôi cũng nghe nói, trong Thánh Thú tứ tộc, có người bước ra hạn chế chủng tộc.
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Thánh Thú ngu muội không biết gì mà thôi, có bảo sơn lại tự cho là nghèo khó.
Kiếm Thập Tam không biết nói gì, ánh mắt Giang Tả vượt xa hắn, rất nhiều chuyện hắn cũng không biết.
Lúc này La Ảnh đi tới, dường như có chút tiều tụy.
Cuối cùng xin lỗi nói: ͏ ͏ ͏
- Không, không có cách.
Giang Tả gật đầu, như vậy mới bình thường.
Sau đó Giang Tả xoay người rời đi, chuyện do người làm mà, bây giờ đi xem một lần nữa, không chừng có thể nhìn thấy mấy tờ.
La Ảnh thấy Giang Tả rời đi, không biết nói cái gì.
Chỉ có thể thở dài trong lòng.
Thế nhưng Giang Tả đi được mấy bước, không quay đầu lại nói: ͏ ͏ ͏
- Anh không cần quản chuyện Nguyền Rủa Chi Chủ, tôi sẽ xử lý.
Nghe vậy, La Ảnh cúi người chào thật sâu, tỏ vẻ cảm tạ.
Chờ đến lúc Giang Tả Nhập đạo, hắn muốn đi dạo một vòng toàn bộ Thiên Địa đại cục, thuận tay xử lý một ít chuyện, vấn đề cũng không lớn.
Hắn chỉ sợ Thánh nữ đoàn lại đi tìm chết.
Đến lúc đó Tô Kỳ cũng chạy lung tung.
Có lẽ khi đó Tô Kỳ đang tiến tu, không thích hợp chạy loạn.
Tiến tu có ý nghĩa như thế nào?
Ý nghĩa Tô Kỳ sẽ mang thai, làm sao Giang Tả có thể để cho cô ấy chạy loạn.
Khi đó chỉ mong nâng niu, hận không thể ngậm được, sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Rất nhanh, Giang Tả đã đến chỗ Tô Kỳ ở.
Theo lý thuyết Tô Kỳ sẽ không trở về sớm như vậy.
Ngay sau đó Giang Tả đi vào.
Quả nhiên quyển sổ kia vẫn còn ở nơi này.
Giang Tả đi tới bên cạnh nhật ký, vừa mới định cầm lên xem.
Thì nghe được một trận âm thanh hốt hoảng, sau đó Tô Kỳ thở hồng hộc xuất hiện ở cửa.
Trong nháy mắt thấy Tô Kỳ, Giang Tả không có bất kỳ biến hóa nào, nhưng lại tùy ý cúi đầu, vỗ vỗ bìa nhật ký.
Thuận miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Tro bụi hơi nhiều.
Tô Kỳ hô hai cái, nói: ͏ ͏ ͏
- Có, có cần mở ra nhìn một chút xem bên trong có tro bụi hay không?
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Mọi việc bình thường, làm sao bên trong sách có thể có tro bụi, thành tích lúc anh đi học cao hơn so với em, em không lừa anh được đâu.
Tô Kỳ tức giận nói: ͏ ͏ ͏
- Chừng nào thì anh mới bỏ ý nghĩ xem chộm nhật ký đây?
Giang Tả cười cười, không nói gì.
Nếu trả lời, chẳng phải nói mình thật sự nhìn chộm sao?
Tối nay hắn còn muốn sống hay không?
Giang Tả nói sang chuyện khác: ͏ ͏ ͏
- Ngày mai em phải đi làm sao? Đi thôi, dẫn em đi ra ngoài ăn chút gì đó.
Tô Kỳ nhìn Giang Tả cười nói: ͏ ͏ ͏
- Trời đã tối rồi, ăn cái khác đi.
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...”
͏ ͏ ͏
- Ăn ngon không?
- Ừ, rất ngon.
- Tin anh chưa?
- Ừ, ừ.
Giang Tả nhìn Tô Kỳ, vì vậy Tô Kỳ chính là phụ nữ. ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏
Ngày ngày chỉ biết ngủ, thế giới bên ngoài tươi đẹp như vậy, nên đi dạo nhiều hơn một chút.
Lần này Giang Tả mang Tô Kỳ tới tiệm đậu phụ ăn vặt, về phần ăn cái gì?
Đương nhiên là thịt Vịnh Tê.
Giang Tả giao thịt tới đây bao lâu rồi nhưng không có tới ăn.
Nếu còn không ăn không biết tới lúc nào mới ăn được.
Cũng không thể chờ Tô Kỳ đi học bổ túc mới đi ăn?
Vậy phải chờ rất lâu.
- Ông chủ cho tôi thêm một tảng lớn. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ la lên.
Thịt này dùng để nướng, cho nên đều là từng khối tới.
Nghe thấy Tô Kỳ vẫn muốn, Giang Tả liền cau mày, cái này là khối thứ tư rồi, dạ dày cô ấy lớn như vậy sao?
Giang Tả ngồi bên cạnh Tô Kỳ, sau đó sờ Tô Kỳ bụng một cái, tiếp theo mặt đen lại.
- Em mấy trăm năm không được ăn sao?
Lúc này Tô Kỳ cũng sờ bụng một cái, sau đó nhảy cỡn lên nói: ͏ ͏ ͏
- Em, sao bụng em lại to như thế?
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
“...”
Sau đó Giang Tả bảo ông chủ đừng mang thịt lên.
Tô Kỳ như đưa đám, hình như thịt này không dễ tiêu hóa.
Sau đó Tô Kỳ rưng rưng nước mắt nhìn Giang Tả.
Giang Tả không nhìn cô.
Vịnh Tê Nhục không phải là thứ có thể tùy tiện ăn, khẳng định Tô Kỳ ăn nhiều không tốt.
Sau đó Giang Tả trực tiếp đứng dậy: ͏ ͏ ͏
- Đi thôi, trở về.
- Ồ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ ứng tiếng, sau đó cùng Giang Tả đi ra ngoài.
Trên đường đi, Tô Kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏
- Có phải em nên giảm cân hay không?
͏ ͏ ͏
“...”
Giang Tả không biết nói gì, hắn phải trả lời vấn đề này thế nào?
Cuối cùng Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Không cần, chờ tiêu hóa là được.
- Em mà béo, anh có ghét em hay không? Ai cũng nói phụ nữ sinh con xong sẽ béo. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ kéo vạt áo Giang Tả nói.
Người tu luyện sẽ mập sao?
Nếu người tu luyện mập, hoặc là cố ý, hoặc là có liên quan tới công pháp, hoặc là tu giả thật.
Cho nên, Tô Kỳ không có khả năng béo.
Giang Tả biết, Tô Kỳ cố ý hỏi hắn.
Vì vậy Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không biết.
Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy anh vẫn cảm thấy em béo sao?
Giang Tả: "? ? ?"
- Anh không chê, nhưng anh cảm thấy em béo. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lặp lại một lần nữa.
͏ ͏ ͏
“...”
͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏
Chương 766Giang Tả quay đầu nhìn Tô Kỳ, cuối cùng không nói gì, quả thực là cố tình gây sự mà.
Không nhìn là được.
Thấy Giang Tả không để ý tới mình, Tô Kỳ cũng không quan tâm, mà sóng vai đi bên cạnh Giang Tả, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta ở chung nhiều năm như vậy, anh có nghĩ con tên gì hay không?
Tô Kỳ sờ bụng mình, giống như đang mang thai vậy.
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Chưa từng nghĩ qua.
Làm sao có thể nghĩ tới.
Kiếp trước dài như vậy, mọi người chưa từng nghĩ, nữ cũng không để ý qua.
Làm sao có thể suy nghĩ con.
Tô Kỳ cầm tay Giang Tả, sau đó để cho Giang Tả sờ bụng mình cười nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy có thể tưởng tượng đúng không? Em cảm thấy không lâu nữa chúng ta sẽ có con.
Giang Tả nhìn Tô Kỳ, sau đó gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Rảnh rỗi anh sẽ suy nghĩ một chút, nhưng trai hay gái vậy?
Tô Kỳ cầm tay Giang Tả, nói: ͏ ͏ ͏
- Anh không thích con trai mà, vậy thì lấy tên con trai đi.
Giang Tả không biết nói gì, chuyện này hắn muốn là có thể được sao?
Nếu như phải vận dụng tu vi can thiệp, dĩ nhiên là Giang Tả không muốn.
Loại chuyện này thuận theo tự nhiên mới tốt.
Giang Tả và Tô Kỳ đi dưới đèn đường.
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Đường hơi xa.
Tô Kỳ khẽ gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Ừ, chúng ta cùng đi, đi tới cuối cùng, đi tới đỉnh, đi tới nơi thuộc về chúng ta.
Tô Kỳ nắm tay Giang Tả giơ lên nói: ͏ ͏ ͏
- Không cho phép buông tay.
Giang Tả không nói gì, nhưng nắm chặt tay Tô Kỳ.
Buông tay là không có khả năng.
Đường bọn họ đi có khó hơn nữa, Giang Tả cũng sẽ khai thông từng cái.
Dưới đèn đường, bóng người Giang Tả và Tô Kỳ càng lúc càng xa.
Đường phố rất an tĩnh, chỉ có một thanh âm chính là tiếng cười hoạt bát của Tô Kỳ. ͏ ͏ ͏
...
Ngày thứ hai
Trời vừa sáng Giang Tả liền tỉnh lại.
Thân thể của hắn gần như đã ổn, tự nhiên Tô Kỳ cũng cảm giác được.
Tô Kỳ đã biết Giang Tả có thể tiếp tục tu luyện Ma Pháp.
Nhưng vẫn lo lắng Giang Tả làm bậy.
Cô luôn có cảm giác Giang Tả vẫn ở sau lưng cô làm bậy.
- Sao em không ngủ thêm một lát? ͏ ͏ ͏
Thời điểm Giang Tả tỉnh lại, Tô Kỳ đã tỉnh lại, cho nên Giang Tả không khỏi hỏi.
Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Muốn nhìn anh một chút, nếu không sẽ nhớ anh.
Hôm nay Tô Kỳ phải đi vào Thánh nữ trì, cô và Giang Tả lại cách xa.
Giang Tả véo mặt Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Cũng không phải là chưa từng cách xa, hơn nữa chỉ là cách xa trong thời gian ngắn mà thôi. Lúc trước tế tự cũng không thấy em như vậy.
Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không giống nhau, rõ ràng năm nay đã có một lần rồi, lần này lại thêm. Không đúng, lần này là lần thứ ba mới đúng.
Giang Tả ngồi dậy nói: ͏ ͏ ͏
- Có lẽ chỉ là một hai ngày không gặp thôi?
Tô Kỳ nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy anh phải nhớ tới em đấy.
Giang Tả gật đầu.
- Thôi đứng lên đi, em nói với sư phụ rồi, để sư bá đưa anh về. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh Giang Tả.
Ý cô rất rõ ràng, đến giờ buộc tóc rồi.
Giang Tả cởi dây cột tóc ra, sau đó giúp Tô Kỳ chải tóc.
Chuyện như vậy đã thành thói quen, Giang Tả làm rất tốt.
Động tác của Giang Tả rất nhẹ, mặt Tô Kỳ đầy vẻ hưởng thụ.
Cô rất thích Giang Tả cột tóc cho cô lúc sáng sớm.
- Nhớ, khi anh không có ở đây, em phải tự buộc tóc cho mình đấy. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vừa vuốt tóc vừa mở miệng nói.
Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Em không cởi ra, cứ để như vậy, chạy về nhà.
Mái tóc sẽ loạn, trừ phi Tô Kỳ không ngủ.
Thế nhưng vào Thánh nữ trì, có lẽ không có biện pháp ngủ thật.
Toàn lực hấp thu Tiên linh khí, hẳn là rất lâu.
Nếu như Giang Tả không có đoán sai mà nói, Tiên linh khí này hẳn là do Tiên Linh phủ chủ tu luyện ra.
Nhưng chắc không phải là rơi ra từ trên người Tiên Linh phủ chủ, lấy tu vi Tiên Linh phủ chủ, có lẽ toàn bộ Thánh Địa cũng không đủ chứa lực lượng của hắn.
Sau khi Tô Kỳ và Giang Tả làm xong việc, bọn họ liền rời phòng.
- Đi tìm sư bá trước, nhìn anh rời đi rồi em mới đi hội họp với đám người sư tỷ. ͏ ͏ ͏
Nói tới chỗ này, Tô Kỳ liền chuyển chủ đề nói: ͏ ͏ ͏
- Có giống một tiên nữ đang mang anh bay không?
Hiện tại Tô Kỳ mặc tiên y, nhìn rất giống tiên nữ.
Giang Tả lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không giống.
Chân mày Tô Kỳ cau lại, sau đó Giang Tả tiếp tục mở miệng: ͏ ͏ ͏
- Vì em vốn là tiên nữ.
- Giang Tả tiên sinh thật biết đùa. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ xoay người, sau đó vui vẻ đi về phía trước.
Tự nhiên Giang Tả cũng đi theo phía sau.
Hắn không hiểu, đi Thánh nữ trì, không phải là đi vào nước sao?
Lại còn cần mặc quần áo nữa?
Tại sao Tô Kỳ lại mặc quần áo này.
Quần áo thông thường không tốt ư?
Thế nhưng nhìn rất đẹp.
Sau đó Giang Tả vẫn hỏi Tô Kỳ.
- Bởi vì bọn em không cần xuống nước, sư tỷ xuống nước là được, tỷ ấy là Thánh nữ, bọn em vây quanh phụ trợ thôi. Chuyện này vốn lấy sư tỷ làm chủ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nói.
Giang Tả: ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏ ͏ ͏
͏ ͏