Đầu dây bên kia sau khi nhận được câu giới thiệu thì im bặt, người đàn ông ngồi trên ghế khẽ đưa ánh mắt sắc lạnh nhìn xuống người phụ nữ đang bị trói ngồi bệt dưới sàn, tròng mắt long lên những tia tức giận cảnh cáo.
Chỉ bằng một ánh mắt của người đàn ông đã thành công khiến Vân Hạ sợ mất mật, bà ta run rẩy quỵ lụy trên sàn không ngừng lắc đầu nguầy nguậy.
Hai tay đang bị trói chắp lại thành một không ngừng dập đầu trước người đàn ông nhưng tuyệt nhiên vẫn chỉ nhận lại một ánh mắt vô cảm.
Thoáng thấy có điều bất ổn Cố Giai Thụy lại lên tiếng:
- Anh đừng vội tức giận! Tôi có giao dịch muốn cùng anh hợp tác.
Nghe Cố Giai Thụy nói người đàn ông khẽ nhếch mày, nét mặt ánh lên sự hứng thú.
Anh ta lặng lẽ đưa tay với lấy điếu xì gà cho vào miệng rồi bật lửa rít lên một hơi thật sâu hỏi:
- Giao dịch? Giữa chúng ta cũng có thể giao dịch sao? Đúng là thú vị! Vậy nói thử xem anh muốn giao dịch gì với tôi?
Nghe giọng điệu thích thú của người đàn ông Cố Giai Thụy liền hiểu ra anh ta chưa biết gì về quan hệ của anh và người chú hai đáng kính.
Nghĩ rồi Cố Giai Thụy và Chu Linh khẽ nhìn nhau mỉm cười đầy ẩn ý, anh đưa mắt nhìn vào màn hình nói:
- Đừng vội! Tôi biết anh vẫn không tin chúng tôi nhưng tôi đảm bảo nếu anh hợp tác với tôi sẽ vô cùng thú vị.
Bên kia đầu dây người đàn ông như bị đoán trúng tim đen liền ngồi thẳng người dậy, đôi mắt sáng quắt trong màn bóng tối khẽ híp lại.
Điếu xì gà trên tay vẫn rực cháy, người đàn ông lại khẽ đưa xì gà lên miệng rít một hơi thật sâu, trong làn khói mờ được thả ra anh ta khẽ nói:
- Được! Vậy anh nói đi! Chỉ cần giao dịch này có lợi tôi sẽ hợp tác.
- Đương nhiên! Cố Giai Thụy tôi trước giờ không làm ăn thua lỗ cũng không để đối tác thiệt thòi.
Để tăng tính tin tưởng giữa chúng ta tôi sẽ nói cho anh biết một vài chuyện.
Thật ra Cố Duy Lâm rất ghét tôi, ông ta đã thề cả đồ này sẽ không đội trời chung với tôi nên tôi mới muốn cùng anh hợp tác.
- Hửm? Không ngờ Cố Gia các người danh gia quyền thế như vậy mà lại có tư thù sâu nặng.
Ân oán hào môn quả là đã vượt xa tưởng tượng.
- Cố Duy Lâm đã từng nhiều lần lâm le chiếc ghế tổng tài của tôi nhưng không được.
Chính vì thế tôi muốn nhân cơ hội này lật đổ ông ta luôn.
- Hưm...!Cố Tổng quả nhiên tàn nhẫn, tôi từng nghe nói tổng tài mới của Cố Thị trẻ tuổi nhưng lại sát phạt quyết đoán, máu lạnh vô tình.
Giờ được nghe tận tai quả đúng là phấn khích.
- Quá lời! Vậy anh có muốn hợp tác với tôi không? Dù sao anh đang giữ trong tay người đàn bà cảu Cố Duy Lâm, tin chắc ông ta nhất định sẽ không bỏ.
- Được! Tôi hợp tác với anh, mong anh đừng làm tôi thất vọng đấy.
- Vậy chúng ta hẹn gặp mặt chứ? Bàn bạc kế hoạch rõ ràng!
- Vậy Cố Tổng muốn tôi đến chỗ anh hay anh tự mình đến tìm tôi?
- Việc này đương nhiên không thể để lộ, vẫn là mong anh hạ bước đến nhà riêng của tôi một chuyến.
- Được! 7h tối nay tôi sẽ đến!
- Tôi rất mong chờ!
Dứt lời Cố Giai Thụy ngắt máy, anh buông điện thoại xuống bàn khẽ nở nụ cười bí ẩn.
Thấy vậy Chu Linh bên cạnh không khỏi tò mò, cô đưa tay lay lay người anh hỏi:
- A Thụy, người đàn ông đó nói sao?
- Anh ta đồng ý hợp tác với chúng ta rồi! Tối nay anh ta sẽ đến nhà chúng ta bàn kế.
- Đến nhà mình? Dễ dàng vậy sao? Anh không thấy lạ hả?
- Tất nhiên anh hiểu ý em đang muốn nói là gì, anh cũng có cùng suy nghĩ như thế.
Nhưng theo anh nghĩ người đàn ông này không chừng lại là thiếu gia nhà nào đó mà chúng ta quen.
- Chúng ta quen? Sao có thể?
- Linh Nhi, hiện giờ trên thương trường có rất nhiều các công tử nhà giàu máu mặt, họ núp bóng bố mẹ để xây dựng thế lực ngầm.
Theo ngữ điệu nói chuyện và cách xử lý vấn đề của người đàn ông đó, anh có một vài cái tên.
- Là ai?
- Thứ nhất là Bách Ảnh Quân, thiếu gia Bách Gia với thế lực toàn thế giới nhưng anh nghe nói dạo gần đây vợ cậu ta vừa mới sinh con nên khả năng cao là không phải.
-...
- Thứ hai là Mễ Khanh, công tử Mễ Gia đứng đầu các gia tộc lâu đời của nước ta nhưng cậu ta lại đang ở nước ngoài nên anh nghĩ cũng không phải.
- Vậy còn ai nữa không?
- Vẫn còn một người nữa!
- Là ai vậy?
- Lâm Thiên Long!
- Lâm Thiên Long? Ý anh là tam thiếu gia Lâm Gia?
- Đúng! Lâm Gia từ xưa giờ vốn là gia tộc võ thuật cổ đại chỉ lo bồi dưỡng nhân tài và giữ gìn nghề tổ.
Trước giờ Lâm Gia rất ít tham gia vào thương trường mặc dù tiếng tâm của họ không phải nhỏ.
- Vậy sao anh còn nghĩ đó là Lâm Thiên Long?
- Lâm Thiên Long mặc dù là tam thiếu gia của Lâm Gia nhưng từ nhỏ lại rất yêu thích đối với những kinh doanh trên thương trường kinh tế.
Anh nghe nói dạo gần đây nhờ Lâm Thiên Long mà không ít hợp đồng lớn đã đưa về tay Lâm Thị, nếu vậy em nghĩ xem có phải anh ta là người có khả năng nhất không?
- Anh nói cũng đúng! Vậy cứ đợi đến tối chúng ta sẽ nhanh chóng biết được thôi!
Nói rồi Chu Linh và Cố Giai Thụy cùng nhau thay đồ vui vẻ ra ngoài thưởng thức cơm chiều.