Lão Công Một Vạn Tuổi - Bắc Phong Xuy

Chương 159

Diệp Vân đắm đuối nhìn vào viên Cực Phẩm Trúc Cơ Đan trong tay, thật sự là cực phẩm, hoàn mỹ biết bao, Linh Vân Cốc trên dưới đều mù cả rồi sao? Lại vứt bỏ thiên tài như vậy! Nhưng sau đó lại hả hê, may mắn là đan thuật của Từ đan sư trước đó không bại lộ, nếu không chẳng phải là làm lợi cho Linh Vân Cốc này, ngày sau có ngày bọn họ hối hận.

 

Nếu ở Lưu Quang Thư Viện (琉光书院), tuyệt đối sẽ được cung phụng.

 

Nếu Tổ Sư biết chuyện này, có lẽ vừa rồi cũng không nỡ rời đi.

 

Khi vào Hoài Chu Thành, Tô Du nói thân phận mới của mình là Dư Túc (余肃), cùng thân phận Nghiêm Húc (严旭) của Từ Ngôn Ninh, khiến Kiều Vạn Hải ba người suy nghĩ có nên đổi thân phận mới không, sau đó chỉ có Kiều Vạn Hải uống Dịch Dung Đan dược thay đổi dung mạo, Trần Cảnh và Diệp Vân đều không thay đổi, bởi vì Hà Trác (何卓) không nhớ người khác, nhưng Kiều Vạn Hải người này hắn chắc chắn nhớ, lúc ở Thiên Thần Bí Cảnh (天辰秘境) hắn là thiên chi kiêu tử nhưng không đánh bại được Kiều Vạn Hải, mà là đánh thành hòa, đối với Hà Trác mà nói đây là sỉ nhục, nếu có cơ hội, hắn chắc chắn sẽ trừ khử Kiều Vạn Hải.

 

Kiều Vạn Hải tạm thời không muốn đối đầu với Hà Trác vị thiếu gia này, nên vẫn là sống khiêm tốn, Tô Du bọn họ tiếp tục gọi hắn là Kiều sư huynh là được, bởi vì thiên hạ họ Kiều nhiều lắm, Hà Trác không thể gặp người họ Kiều nào cũng lên giết đi, đừng nói hắn, chính là tôn phụ Hà trưởng lão của hắn cũng không thể làm như vậy.

 

Tô Du luôn giữ liên lạc với Từ Ngôn Ninh, vì vậy khi dẫn Kiều Vạn Hải ba người trở về cửa hàng, liền thấy Từ Ngôn Ninh buông công việc đang làm, đứng trước cửa hàng chờ đợi, nhìn thấy Tô Du mang Đoàn Tử xuất hiện, Từ Ngôn Ninh vẫy tay mạnh mẽ, nở nụ cười vui vẻ.

 

"Ngươi cuối cùng cũng trở về, ba vị đạo hữu cũng mời vào."

 

"Nghiêm đan sư, được gặp ngươi thật tốt, ta là Diệp Vân, tuy cũng là đan sư, nhưng so với Nghiêm đan sư kém xa." Diệp Vân lập tức xông tới làm thân, đừng nói chỉ là làm thân, chính là để nàng gọi cha nàng cũng có thể lập tức gọi ra.

 

"Diệp đạo hữu, ngươi tốt."

 

"Nghiêm đạo hữu, sư đệ trước đó nhờ ngươi chiếu cố." Kiều Vạn Hải khách khí nói.

 

"Đâu có, là Dư huynh đang chiếu cố ta." Đối mặt với người lạ lần đầu gặp mặt, Từ Ngôn Ninh vẫn có chút không tự nhiên.

 

Từ Ngôn Ninh như vậy khiến người ta rất dễ dàng nhìn thấu, Kiều Vạn Hải nhìn thấy Từ Ngôn Ninh như vậy, cũng không khỏi âm thầm chửi cái tên Thiếu Cốc Chủ Linh Vân Cốc kia vô sỉ vô cùng.

 

Nhân viên cửa hàng duy nhất Trương Hoa (张华) biết Dư lão bản ra ngoài là để đón người, bây giờ trở về vui vẻ chạy trước chạy sau chiêu đãi, đợi Tô Du rảnh rỗi còn hướng hắn báo cáo tình hình bán hàng trong cửa hàng, mấy ngày Tô Du rời đi, việc buôn bán trong cửa hàng càng ngày càng tốt, không ít tu sĩ nghe danh mà đến, lượng cung ứng mỗi ngày của cửa hàng căn bản không đủ bán.

 

Kiều Vạn Hải ba người mới đến cũng xem qua tình hình trong cửa hàng, thành thật mà nói nếu không xem chất lượng những đan dược kia, bọn họ cũng sẽ cảm thấy Tô Du và Từ Ngôn Ninh thật có cá tính, cửa hàng lớn như vậy chỉ bày những vật phẩm kia, trông lạnh lẽo vô cùng, người lần đầu tiên đến không biết nội tình, còn tưởng lão bản không muốn làm ăn, đợi nghe Tô Du nói việc buôn bán này là như thế nào mà có, ba người cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, đặc biệt là Diệp Vân, nếu mãi không có tu sĩ nào biết hàng, nàng sẽ mắng những tu sĩ kia có mắt như mù.

 

Có Từ Ngôn Ninh một thiên tài đan sư như vậy trấn giữ, việc buôn bán của cửa hàng tốt lên chỉ là sớm muộn, đừng nói đan dược, chính là linh tửu Tô Du cung ứng cũng là tuyệt kỹ, không xem thương lâu La gia tửu phường ở Lưu Quang Thành buôn bán tốt thế nào, trong thư viện không biết bao nhiêu học viên ghen tị với thủ đoạn kiếm tiền của hắn.

 

Ba người tạm thời ở lại, nghỉ ngơi mấy ngày, lại đi ra phố xoay xoay, làm quen với hoàn cảnh Hoài Chu Thành, cảm khái trong lòng cùng Tô Du mới đến nơi này giống nhau, nơi này hoàn cảnh tốt, linh khí dồi dào, tài nguyên cũng phong phú, đến rồi xác thực khiến người ta không muốn trở về nơi linh khí tài nguyên nghèo nàn của bọn họ.

 

Bọn họ vốn muốn giúp đỡ cửa hàng, kết quả cửa hàng mở cửa thời gian ngắn không nói, lượng cung ứng đan dược hữu hạn, khiến việc buôn bán trong thời gian ngắn liền xong, có Trương Hoa một người trông coi thật sự đủ rồi, thêm người vào cũng chỉ là nhàn rỗi, không xem thời gian sau đó của Trương Hoa đều trống không sao.

 

Hôm nay ba người từ bên ngoài trở về, nhìn thấy Từ Ngôn Ninh vẫn ở trong đan phòng, tinh thần chăm chỉ cần mẫn như vậy khiến Diệp Vân nhìn thấy cũng hổ thẹn, quyết định ngày mai bắt đầu cũng phải chuyên tâm nghiên cứu đan thuật và tu luyện.

 

Ba người gọi Tô Du đến phòng Kiều Vạn Hải, sau đó cùng ngồi xuống bàn.

 

Tô Du thấy bọn họ nghiêm túc như vậy, không khỏi cười nói: "Các ngươi có chuyện gì vậy? Trang nghiêm như thế?"

 

Kiều Vạn Hải rót cho Tô Du một chén trà, nói: "May mắn Nghiêm đan sư không ra ngoài, không biết tin tức đang truyền bên ngoài."

 

Tô Du ngẩn người: "Là tin tức Linh Vân Cốc hay tin tức tên Thu kia?"

 

Diệp Vân "phụt" một tiếng mắng: "Tên khốn nạn đó, muốn cùng hậu bối của một trưởng lão Linh Vân Cốc đính hôn rồi, bây giờ tin tức truyền khắp nơi, chúng ta trong thành nghe không ít người bàn luận, còn có không ít người lại nhắc tới Từ đan sư, thật đáng ghét!"

 

"Tên đó đính hôn? Với hậu bối của trưởng lão nào?"

 

Kiều Vạn Hải vỗ vai sư muội an ủi nàng, Diệp sư muội rất sùng bái Từ Ngôn Ninh, gặp chuyện của hắn tự nhiên càng tức giận, tên Thu nếu ở trước mặt nàng, sớm đã xông lên đánh người.

 

Kiều Vạn Hải nói: "Chúng ta ba người đặc biệt nghe người khác bàn luận một lúc, còn hỏi người, cùng tên Thu đính hôn là một vị Cam trưởng lão Linh Vân Cốc, nữ tu kia tên Cam Hân Nguyệt (甘欣月), nghe nói vị Cam trưởng lão này là vị trưởng lão địa vị tương đối cao, trong Linh Vân Cốc có tiếng nói, Cam Hân Nguyệt hậu bối này cũng được Cam trưởng lão coi trọng, Thu Thần Dung (秋辰容) làm đệ tử thân truyền của Cốc Chủ cùng Cam Hân Nguyệt đính hôn, đối với Linh Vân Cốc mà nói có thể nói là cường cường liên thủ, cũng khiến địa vị Thiếu Cốc Chủ của Thu Thần Dung càng thêm ổn định."

 

"Chúng ta nghe nói, Thu Thần Dung tuy bây giờ có danh hiệu Thiếu Cốc Chủ, nhưng địa vị không ổn định, vị trí Cốc Chủ có truyền đến tay hắn hay không còn chưa biết, nhưng bây giờ có vị Cam trưởng lão kia làm chỗ dựa, thêm vào sư phụ là Cốc Chủ, vị trí kế thừa nhân của hắn có thể nói là mười phần chắc chín."

 

"Bên ngoài sở dĩ đang khắp nơi bàn luận, là bởi vì Linh Vân Cốc đã gửi thiếp mời, muốn mời thế lực chủ yếu đến Linh Vân Cốc dự lễ, mấy đại tông môn cùng Thủy Nguyệt Các (水月阁) đều phát ngôn sẽ tham gia."

 

Kiều Vạn Hải càng nói càng thông cảm với Từ Ngôn Ninh, tình cảm nhiều năm thật sự là cho chó ăn, Linh Vân Cốc trong lòng hắn tuy không như Diệp sư muội ban đầu thiêng liêng, nhưng cũng tương đối cao, kết quả những chuyện này xảy ra khiến hắn không biết nói gì, nhìn thủ đoạn hành sự của Linh Vân Cốc và Huyền Thiên Tông (玄天宗), hào quang trong lòng hắn đối với những đại tông môn thế lực này đã mờ nhạt đi rất nhiều.

 

Tô Du cười nói: "Không cần lo lắng thay Nghiêm huynh, ngươi nói Cam Hân Nguyệt, ta đoán Nghiêm huynh đều không biết nữ nhân này là ai, phát sinh những chuyện đó, Nghiêm huynh cũng không thể lưu luyến quá khứ, bọn họ muốn đính hôn thì đính hôn, chính là kết thành đạo lữ cũng không liên quan."

 

Diệp Vân nghiêm nghị nói: "Đúng nên như vậy tâm không bận tâm, mới có thể có thành tích như vậy, đáng tiếc rất ít người có thể làm được như vậy, ta không bằng Nghiêm đạo hữu nhiều lắm."

 

Bốn người lại trao đổi vài câu về chuyện này, sau đó Trần Cảnh nhắc nhở Kiều Vạn Hải: "Kiều sư huynh, ngươi không phải còn có chuyện muốn nói với Dư sư đệ."

 

"Đúng, đúng, còn có chuyện." Kiều Vạn Hải vội nói, "Dư sư đệ, chúng ta ba người muốn tìm một sân viện khác dọn ra ngoài, ở lâu nơi này không thích hợp, không thể mãi để ngươi và Nghiêm đan sư chịu những chi phí này. Chúng ta ba người bàn bạc, ngoài hợp tác với Nghiêm đan sư Cổ Phương Trúc Cơ Đan, chúng ta cũng muốn mở một cửa hàng vừa bán tạp hóa, vừa thu mua các loại vật tư, vừa vặn Tổ Sư cho không gian giới chỉ ta đã sắp xếp xong, chúng ta bốn người chia đều, phần này là của Dư sư đệ ngươi."

 

Kiều Vạn Hải vừa nói vừa đưa ra một túi trữ vật, Tô Du tiếp nhận liếc nhìn, bên trong đồ vật còn không ít, so với hai lần phản đánh cướp trước đó của hắn nhiều hơn nhiều, có thể thấy Hắc Hổ Bang (黑虎帮) kia thế lực không nhỏ thân gia phong phú, chia thành bốn phần còn có nhiều như vậy, không cần lo lắng thay Kiều sư huynh ba người vấn đề linh thạch và tu luyện.

 

Tô Du suy nghĩ một chút trước tiên nhận lấy, có một số thứ hắn không cần, sau này đợi Kiều sư huynh hoặc ai đó trở về Lưu Quang Thư Viện, có thể nhờ hắn mang về cùng.

 

"Sư huynh, các ngươi đã đi xem nhà và cửa hàng chưa?" Thấy Kiều sư huynh bọn họ đã có ý định như vậy, Tô Du liền không ngăn cản. Dù đã lôi kéo Từ Ngôn Ninh về phía mình, nhưng Tô Du xác định rõ mối quan hệ giữa hai bên là hợp tác. Như vậy, đan dược của Từ Ngôn Ninh có chỗ tiêu thụ, hắn cũng không cần phải bận tâm về nguồn linh dược, chỉ cần làm những việc mình yêu thích, chứ không phải dùng lời lẽ ngon ngọt để ép hắn trở thành một thành viên trong nhóm. Từ Ngôn Ninh vẫn sẽ là người tự do, chỉ có hợp tác như thế mới có thể lâu dài, bằng không thì khác gì những nhân vật như Thu Thần Dung?

 

Thấy Tô Du không có ý kiến, Kiều Vạn Hải ba người đều cười vui, vốn sợ Tô Du sẽ không vui, Kiều Vạn Hải nói: "Chúng ta phải hỏi ý kiến của ngươi trước rồi mới tìm cửa hàng và nhà. Ý chúng ta là tốt nhất nên gần bên này, tốt nhất là trong cùng một ngõ hẻm, để tiện bề hỗ trợ lẫn nhau."

 

"Ta cũng thấy như vậy là tốt."

 

Thế là Kiều Vạn Hải ba người lập tức bận rộn, kế hoạch của Diệp Vân lại bị trì hoãn. Nàng không thể để mình Kiều sư huynh và Trần sư huynh một mình xoay sở, còn mình thì chuyên tâm nghiên cứu đan thuật, đành phải đợi thêm một thời gian nữa.

 

Họ vẫn tìm người môi giới mà Tô Du đã từng nhờ trước đây. Tìm cửa hàng ở khu phố đông đúc không dễ, nhưng ở khu vực này thì không quá khó. Chẳng mấy chốc, họ đã tìm được một căn, cách cửa hàng đan tửu chỉ vài trăm mét, đối với tu sĩ như họ, chỉ cần bước chân là tới nơi.

 

Trong lúc này còn xảy ra một chuyện, đó là Từ Ngôn Ninh cuối cùng cũng biết tin Thu Thần Dung sắp đính hôn. Bởi vì Trương Hoa không biết mối liên hệ giữa vị Nghiêm lão bản kia của cửa hàng và Linh Vân Cốc, nghe được tin đồn bên ngoài, hắn liền kể lại với Từ Ngôn Ninh như một chuyện vui. Theo suy nghĩ của hắn, cùng là đan sư, Nghiêm lão bản chắc chắn sẽ quan tâm đến chuyện của Linh Vân Cốc.

 

Kết quả là sau khi nghe xong, Từ Ngôn Ninh chỉ "ừ" một tiếng, rồi mang linh dược vào phòng luyện đan, như thể vừa nghe một chuyện chẳng đáng quan tâm, không đáng để hắn phân tâm.

 

Sự thực cũng đúng là như vậy. Khi luyện xong một lò đan, hắn mới chợt nhận ra Trương Hoa nói về chuyện gì. Thì ra là Thu Thần Dung sắp đính hôn, đính hôn với hậu bối của Cam trưởng lão. Từ Ngôn Ninh suy nghĩ một lúc, phát hiện mình hoàn toàn không có ấn tượng gì về nữ đệ tử tên Cam Hân Nguyệt đó, không nhớ nàng ta xấu hay đẹp, liền bỏ qua, tiếp tục chuẩn bị cho lò đan thứ hai.

Bình Luận (0)
Comment