Lão Công Một Vạn Tuổi - Bắc Phong Xuy

Chương 275

Nhã tiên tử của Đặng gia vô kinh vô hiểm độ qua Nguyên Anh kiếp, thuận lợi thăng cấp thành Nguyên Anh tu sĩ, tại toàn bộ An Nguyên thành dấy lên cực lớn xôn xao, đồng thời khuếch tán ra xung quanh, phong đầu của Đặng gia nhất thời không địch nổi.

 

Đối với mấy người Tô Du bọn họ mà nói, xem xong liền qua, cảm quan độ kiếp lần này còn không sâu sắc bằng lần Bình Kiều kia, trong mắt bọn họ, thứ mà vị Nhã tiên tử này thu hoạch được từ lôi kiếp so với Bình Kiều ít đi quá nhiều, so với người sau, Nhã tiên tử đi là con đường tắt.

 

Tất nhiên cũng có rất nhiều tu sĩ hâm mộ hướng tới, bởi vì không ít tu sĩ sẽ như Nhã tiên tử, không mượn nhờ ngoại lực thì không cách nào độ qua thiên kiếp, sẽ chết thảm dưới thiên kiếp, ai nguyện ý liều chết như vậy? Một khi độ qua lôi kiếp, có thể kéo dài tuổi thọ rất nhiều, trước mê hoặc khổng lồ như vậy, tất nhiên sẽ không từ thủ đoạn đoạt lấy ngoại lực.

 

Tiểu đầu mục của Thạch tu sĩ Hồng Nhật đoàn lại tới tạp hoá phố tử, lần này có thể chết đi sống lại, đa tạ nhờ linh phù mua ở tạp hoá phố tử, xuất từ tay Tô Du, đồng thời Tô Du chân thành giới thiệu với hắn, trước khi bán nói nếu hiệu quả không tốt, hắn sẽ trả lại giá tiền gấp đôi, xuất phát từ sự tín nhiệm đối với Tô Du, Thạch tu sĩ nửa tin nửa ngờ mua bộ phù tên là Thất Tinh Liên Châu (七星连珠) do Tô Du đặt tên.

 

Tô Du rất thích nghiên cứu đồ mới, học linh phù liền nhịn không được động tay cải tạo, đem trận pháp cùng truyền thừa của Tinh Cực tông nhào nặn lại, thử chế tác ra bộ Thất Tinh Liên Châu này, tuy rằng mỗi trương linh phù chỉ là nhị phẩm phẩm giai, nhưng cả một bộ toàn bộ ném ra khởi động, sức phá hoại có thể so sánh tam phẩm linh phù, có lẽ sẽ phát huy hiệu quả ngoài ý muốn.

 

"Đồ tốt, không ngờ uy lực Thất Tinh Liên Châu lớn như vậy, bộ phù này quá dễ dùng, nếu không phải Thất Tinh Liên Châu đại phát thần uy, sợ rằng lần này không biết bao nhiêu người chúng ta mất mạng ngoài đó không thể trở về, Tô lão bản, lần này cho ta lại tới hai bộ, không, tới bốn bộ Thất Tinh Liên Châu đi." Nghĩ tới tình huống khi đó, Thạch tu sĩ còn hơi sợ hãi, nhân đó trực tiếp đem số bộ phù muốn mua tăng gấp đôi.

 

"Không thành vấn đề, vừa vặn có hàng, đây là lấy cho ngươi."

 

Tô Du đem bốn bộ Thất Tinh Liên Châu Thạch tu sĩ muốn giao cho hắn, Thạch tu sĩ đem bốn bộ phù này cẩn thận bỏ vào giới chỉ của mình, chợt cảm thấy an toàn cảm tăng mạnh, cũng có tâm trạng tám chuyện, nhỏ giọng nói với Tô Du: "Tô lão bản, ta đạt được một tin tức, không biết thật giả."

 

"Ồ? Tin tức gì?" Tô Du rất hợp tác chờ đợi đối phương tiết lộ.

 

Không ngờ tin đối phương tiết lộ khiến Tô Du cũng giật mình, Thạch tu sĩ thần bí nói: "Ta nghe nói An gia nguy hiểm rồi, có tin đồn nói, lúc trước vị Hóa Thần lão tổ của An gia kia lưu lại cho An gia trọng bảo, kiện trọng bảo này bị Đặng gia và Tưởng gia nhắm trúng, định gần đây muốn ra tay, ta còn nghe nói, lúc trước An gia hưng thịnh, Đặng gia và Tưởng gia đều là phụ dung của An gia, Hóa Thần lão tổ của An gia vừa không còn, hai nhà này liền phản, từ trên người An gia gặm đi rất nhiều thứ, hiện giờ mỏ khoáng sản đáng giá nhất trên tay Tưởng gia, chủ nhân lúc trước chính là An gia, còn linh chi viên diện tích rộng nhất nắm giữ trong tay Đặng gia, chủ nhân lúc trước cũng là An gia, chà chà, nghe như vậy An gia cũng quá thảm, bị cướp đi nhiều sản nghiệp như vậy không tính, đồ vật còn lại trong tay cũng không giữ nổi."

 

Tô Du (苏俞) nghe cũng giật mình, nếu không phải cư dân lâu năm trong thành tiết lộ, những tu sĩ như bọn hắn vừa từ bên ngoài tới căn bản không thể biết được nội tình như vậy. Tình cảnh An gia (安家) quả thật khiến người ta đồng cảm sâu sắc. Nhưng cái giới tu chân này vốn là chốn cạnh tranh sinh tồn khốc liệt, khi An gia không còn Hoá Thần lão tổ làm chỗ dựa, khối tài sản khổng lồ trong tay liền trở thành miếng mồi ngon. Lúc trước An gia quả quyết từ bỏ gia nghiệp, cũng là để bảo toàn lực lượng sinh cơ chứ? Nhưng trốn tránh mấy trăm năm, giờ lại phải đối mặt với nguy cơ một lần nữa?

 

Hắn không hề nghi ngờ những tiết lộ của Thạch tu sĩ (石修士), dù thông tin không linh thông, nhưng mấy người bọn hắn đều cảm thấy bầu không khí trong An Nguyên thành (安源城) gần đây có chút bất ổn, mang theo chút ngột ngạt và căng thẳng, có lẽ vấn đề nằm ở chỗ này.

 

Tô Du hỏi: "Nếu động thủ, vậy Hồng Nhật (红日) các ngươi tính sao?"

 

Thạch tu sĩ nói: "Đoàn trưởng ra lệnh cấm chúng ta ra ngoài thành hoạt động gần đây, lưu lại trong thành chờ lệnh. Kỳ thực những tranh chấp như thế này nào phải tiểu đội ngũ như chúng ta có thể tham gia? Hồng Nhật chúng ta ngay cả một Nguyên Anh tiền bối cũng không có, lúc này chỉ có thể làm bia đỡ đạn. Tô lão bản (苏老板), nói xong chuyện này, gần đây ta sẽ không tới đây nữa, cũng muốn nhắc nhở Tô lão bản các ngươi phải cẩn thận, các ngươi cách Đặng gia (邓家) quá gần."

 

Tô Du cũng nói với hắn: "Các ngươi cũng phải cẩn thận, đợi chuyện kết thúc, lại tới chiếu cố sạp hàng tạp hoá của chúng ta."

 

"Đương nhiên rồi."

 

Thạch tu sĩ vẫy tay rời đi, Tô Du và Đoàn Tử (团子) nhìn nhau, lúc Thạch tu sĩ tiết lộ tin tức, Vân Ly (云离) vốn đang ngủ lập tức tỉnh dậy, vểnh tai lên nghe chăm chú. Tô Du nhìn hắn hỏi: "Ngươi cảm thấy chuyện này có thể xảy ra không?"

 

Vân Ly nói: "Không phải không có khả năng, ba nhà kia không phải đều có một Nguyên Anh đỉnh phong tu sĩ sao? Nghe nói Nguyên Anh đỉnh phong của Đặng gia và Tưởng gia (蒋家) dừng lại ở giai đoạn này đã lâu, bọn họ chọn lúc này động thủ, có lẽ bảo vật của An gia có liên quan tới đột phá. Chỉ không biết lần này cái Thiên Điểu Hoá Thần (千鸟化神) kia có xuất thủ hay không, hắn ra tay thì An gia tất bại."

 

Vân Ly tuy ngủ nhưng cũng rất quan tâm tới các loại tin đồn, nên chuyện Tưởng gia Đặng gia nói ra rất tự nhiên.

 

Chỉ là, Tô Du bất lực nói: "Là Thiên Hạc Chân Quân (千鹤真君), không phải Thiên Điểu."

 

Vân Ly trợn mắt: "Ngàn con hạc không phải ngàn con chim sao? Có khác biệt gì?"

 

Thôi, không nói nổi với tên này rồi, hắn muốn gọi sao thì gọi vậy. Chỉ là An Nguyên thành một khi xảy ra động thủ, bọn hắn cũng phải chuẩn bị sẵn sàng.

 

Tô Du đem chuyện này thông báo cho Kiều Vạn Hải (乔万海) đám người, chuyện này đối với bọn họ cũng rất kinh ngạc, nhưng không ai có thể ngăn cản việc này xảy ra.

 

Bình gia (平家), Bình gia chủ (平家主) tập hợp các trưởng lão tộc đến họp nghị, Bình Kiều (平乔) là trưởng lão tân tấn của tộc.

 

"Gia chủ nói An gia đưa tin tới, muốn mời Bình gia chúng ta cùng đến bí khố (秘库) do An gia lão tổ để lại? An gia lão tổ còn lưu lại một bí khố? Chẳng lẽ Đặng gia và Tưởng gia gần đây động tác liên tục chính là vì tòa bí khố của An gia? Ngay cả vị Thượng đạo hữu (尚道友) kia mãi không rời đi cũng là vì mục đích này?" Các trưởng lão Nguyên Anh của Bình gia đều rất kinh ngạc, Bình gia thuộc hàng hậu khởi chi tú, lúc Đặng gia Tưởng gia chia nhau gia nghiệp An gia, căn bản không có phần Bình gia, người Bình gia lúc ấy cũng không làm việc cho An gia, nên rất nhiều nội tình đều không biết.

 

Bình Kiều nghi hoặc: "Gia chủ, vậy lúc đó hai nhà này vì sao không nhằm vào bí khố An gia động thủ, mà lại lưu tới mấy trăm năm sau?"

 

Bình gia chủ giải thích: "Để thể hiện thành ý, An gia chủ nói với ta, bí khố này chỉ có từng đời gia chủ mới có quyền biết, nên lúc đó Tưởng gia Đặng gia đều không hay biết. Nhưng An gia không ngờ, Tưởng gia và Đặng gia luôn nghi ngờ đồ vật An gia lão tổ để lại không chỉ bề ngoài này, những năm qua không ngừng cài người vào An gia. Lần này một đích hệ tử đệ An gia vì một người nữ nhân mà bán đứng lợi ích gia tộc."

 

"Nữ nhân? Ai?"

 

Bình Kiều buột miệng: "Không phải là người nữ nhân Đặng Quân Nhã (邓君雅) này chứ?"

 

"Đúng, chính là nàng."

 

"Người nữ nhân này đúng là tai họa, vậy mà lại để nàng tấn cấp Nguyên Anh."

 

"Tấn cấp Nguyên Anh thì sao? Không phải vẫn tự nguyện sa đọa đi làm thiếp thất cho Hoá Thần chân quân sao?" (Nghe thì hay là tổ chức kết khế nghi thức trở thành phu nhân Thiên Hạc Chân Quân, nhưng phu nhân với thân phận như vậy tổng cộng cả chục người, cái gọi là Nhã tiên tử (雅仙子) cũng chỉ là một trong số đó mà thôi. Có kẻ hâm mộ, nhưng cũng có người khinh thường hành vi này.)

 

"Gia chủ, chúng ta thực sự muốn tham gia sao? Việc này đối với Bình gia chúng ta quá nguy hiểm, bất cẩn một chút, cả Bình gia sẽ tiêu tán."

 

"Gia chủ, An gia hứa hẹn điều gì?" Bình Kiều nhìn ra tâm động của gia chủ, bèn hỏi.

 

Bình gia chủ thở dài nói: "An gia chủ hứa với Bình gia chúng ta, không chỉ đem kinh nghiệm tâm đắc đột phá Hoá Thần của An gia lão tổ cho Bình gia một bản, mà còn có một viên Thiên Hoa Đan (天华丹). Thiên Hoa Đan nằm trong bí khố, muốn đạt được đan dược này thì phải tham gia."

 

Hai thứ này, bất luận thứ nào đối với Bình gia đều có sức hấp dẫn cực lớn, nên Bình gia chủ nhất thời không quyết đoán được. Nếu thắng, Bình gia sẽ tiến thêm một bước trên cơ sở hiện có. Nhưng nếu bại, không chỉ tổn thất nhiều cao thủ, tổng thể thực lực Bình gia cũng giảm sút nghiêm trọng, cuối cùng rất có thể phải rời xa An Nguyên thành để cầu sinh.

 

Một sơ suất, Bình gia từ đây diệt vong, áp lực như vậy đối với Bình gia chủ quá nặng nề.

 

Nghe đến Thiên Hoa Đan, các Nguyên Anh trưởng lão khác của Bình gia đều hít khí lạnh. Nếu Bình gia đạt được viên đan này, Nguyên Anh hậu kỳ đại trưởng lão thực lực mạnh nhất Bình gia liền có thể đẩy tu vi tới Nguyên Anh đỉnh phong. Chỉ cần Bình gia xuất hiện Nguyên Anh đại tu sĩ, Bình gia liền có thể bình khởi bình tọa với ba đại gia tộc khác, chứ không phải thấp họ một bậc. Lúc này bọn họ có thể thấu hiểu tâm tình giằng xé khó quyết đoán của gia chủ.

 

Bình Kiều trầm ngâm hồi lâu nói: "Gia chủ, có Thiên Hoa Đan hay không, đều là do An gia tự nói."

 

"Ý ngươi nói An gia chủ lừa gạt chúng ta? Bọn họ dám?"

 

Bình gia chủ lắc đầu: "Ta không thể đảm bảo lời An gia chủ có đúng sự thật không. Bình Kiều, ý của ngươi là không tán thành Bình gia tham gia?"

 

Bình Kiều gật đầu: "Bình gia chúng ta ẩn nhẫn tới nay cực kỳ không dễ, lần này lộ đầu e rằng không thể ẩn nấp nữa. Hơn nữa Hoá Thần lão tổ An gia năm đó rốt cuộc vì sao vẫn lạc, đến nay vẫn là bí ẩn. Lần này An gia muốn mở bí khố, vị Thiên Hạc Chân Quân kia có lộ diện không?"

 

Một khi Hoá Thần chân quân nhúng tay vào, tất cả người Bình gia đều không đáng nhìn. Bình Kiều cảm thấy bước này quá mạo hiểm: "Chi bằng trên mặt chúng ta không tham gia, nhưng trong bóng tối có thể tùy cơ ứng biến. Hẳn là lúc đó sẽ có không ít Nguyên Anh tu sĩ làm như vậy."

 

Làm như vậy, chủ động quyền nằm trong tay Bình gia, có thể tiến có thể lui, bảo toàn tổng thể thực lực Bình gia ở mức tối đa.

 

Có trưởng lão tán đồng lời Bình Kiều, cũng có trưởng lão cảm thấy quá bảo thủ, Bình gia chưa chắc không thể tranh một phen. Cuối cùng Bình gia chủ do dự ba bốn lần, quyết định giao quyền lựa chọn cho đại trưởng lão đang bế quan, người thực lực mạnh nhất Bình gia.

 

Ngay trong ngày, Bình gia đại trưởng lão truyền ra lời: Cứ theo lời Bình Kiều mà làm, từ chối An gia. Thiên Hoa Đan nếu là của Bình gia, Bình gia tổng có thể đạt được, không thể cưỡng cầu.

Bình Luận (0)
Comment