Vậy Tháp Linh là ai? Hai người nhanh chóng quét một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng trên một tiểu thiếu niên tinh xảo, duy chỉ có tiểu thiếu niên này có vẻ khác thường, không hợp tiêu chuẩn tu sĩ tiến vào.
Tô Du bước ra giới thiệu: "Vị này chính là Tháp Linh, tên là Thanh Lôi (青雷)."
Tịch Vũ Hành và Thôi Tề Tùng trong lòng thoáng kinh ngạc, nguyên lai thật là Tháp Linh, nhưng xem khí tức trên người hắn, dường như không khác tu sĩ, nếu thay đổi thân hình, có lẽ đi lại trong Thanh Lôi Tháp những tu sĩ khác cũng không phân biệt được thân phận.
"Tịch Vũ Hành (Thôi Tề Tùng) bái kiến Tháp Linh, đa tạ Tháp Linh trợ giúp thoát nạn."
Tiểu thiếu niên vẫy tay, ánh mắt với bọn họ lạnh nhạt hơn nhiều, không có tình cảm thuộc về nhân loại: "Là Tô Du bảo ta mang các ngươi tới, Tô Du, ngươi nói với bọn họ đi."
"Được."
Tháp Linh vừa dứt lời, cánh tay hắn lại bị người nắm lôi kéo đi một bên, người kéo hắn vẫn là con thần thú Vân Ly (云离) kia, tiểu thiếu niên tức lộn mắt, nhưng Vân Ly một câu "Ta có chuyện riêng nói với ngươi", hắn nghĩ vẫn im miệng đi, nghe con thần thú này muốn nói gì.
Tịch Vũ Hành và Thôi Tề Tùng cũng nhìn thấy kinh ngạc, lại có người dùng thái độ vô lễ như thế đối đãi Tháp Linh, Tháp Linh dường như cũng không nổi giận, còn người nam tử mang Tháp Linh đi, chính là người thần bí trợ giúp Tô Du trong lời đồn chứ, nhưng khi gặp mặt, Tịch Vũ Hành và Thôi Tề Tùng phát hiện đều không thể nhìn thấu thực lực nam tử này, trong lòng càng kinh hãi.
Tô Du khách khí nói với hai người: "Ta nhờ Tháp Linh mang các vị tới đây, là có việc muốn nhờ các vị giúp đỡ. Nhân tiện, đây là không gian tầng sáu, sau khi nói chuyện các vị có thể lưu lại tầng này lịch luyện."
"Tầng sáu!" Mắt hai người lập tức sáng lên, phải biết giờ bên dưới có đầu tam đầu ma thú thực lực vô hạn tiếp cận Hoá Thần chặn đường, đến giờ chưa truyền ra tin tức ai tiến vào truyền tống trận sau lưng ma thú, mà bọn họ lại dùng phương thức này tới, còn thấy được Tháp Linh, bọn họ cũng thiếu Tô Du một phần nhân tình.
"Nhân tiện, ngươi tên Dư Túc hay Tô Du?" Nghe hai cái tên này liền biết chỉ đơn giản đảo ngược, đủ thấy bản thân lớn mật thế nào, nhưng lại khiến người không phát hiện, chỉ có thể nói tu chân giới quá lớn, muốn tìm một hai tu sĩ trong biển người mênh mông, khác nào mò kim đáy biển.
Tô Du cũng ngại ngùng: "Bản danh ta là Tô Du, sau này hóa danh Dư Túc ra ngoài hành tẩu, là muốn đỡ rắc rối, không ngờ lại khiến tên Dư Túc này truyền danh."
Thôi Tề Tùng nghe thấy ha ha cười lớn, chuyện này quá thú vị, khiến hắn cũng muốn đổi tên ra ngoài hành tẩu, xem có thể giống vậy truyền danh không.
Trần Cảnh, Diệp Vân (叶芸) cùng Từ Ngôn Ninh (徐言宁) rất tự giác lùi về một bên, nhường không gian cho Tô Du và Kiều Vạn Hải, nói chuyện với hai người kia, hai người này cũng không đặc biệt dò hỏi tình huống người khác, dù sao hiện tại Tô Du cũng không hoàn toàn tín nhiệm hai vị này, chuyện nhiệm vụ Tháp Linh, là muốn thử một lần, dù sao đây là đại sự quan hệ toàn tu chân giới, hai vị này cùng Thiên Cực Tông sau lưng, tất nhiên không thể đứng ngoài.
Kiều Vạn Hải cùng Tô Du cùng tiếp đãi bọn họ, pha linh trà ngồi nói chuyện, Tô Du thẳng thắn nói ra nhiệm vụ trấn thủ của Tháp Linh ở đây cùng tình trạng Ô Vân Quật (乌云窟) hắn từng thấy: "...Tháp Linh vốn định để chúng ta mang tin này đến các phương tu chân giới, nhưng hoàn cảnh hiện tại chúng ta không dễ lộ diện, mà lộ diện cũng chưa chắc có người tin, nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy nhiệm vụ này thích hợp hơn do hai vị tiền bối đảm nhiệm."
Tịch Vũ Hành rất nhanh lý thuận nội tình trong đó: "Tức là nhiệm vụ chính của Thanh Lôi Tháp ở đây là vì trấn thủ khe nứt thông ma giới? Lưu lại truyền thừa cho tu chân giới ngược lại chỉ là thuận tiện? Kết quả vì tham tâm của tu sĩ khiến Thanh Lôi Tháp đành phải ẩn nấp, khiến tình trạng khe nứt đó trở nên bất ổn?"
"Đúng, tiền bối Tịch tổng kết rất chuẩn, tiền bối Tịch và tiền bối Thôi đã từng tới Ô Vân Quật chưa?"
Hai người nhìn nhau, sau đó lắc đầu: "Từng nghe danh, nhưng vì quá xa, chưa từng tới, khe nứt này là do chiến đấu vạn năm trước để lại chứ? Lẽ nào tiền bối vạn năm trước không cách nào giải quyết khe nứt này?"
Tô Du nhún vai: "Toàn bộ tu chân giới đánh vỡ, vô số người chết, nếu có thể triệt để giải quyết, tiền bối sống sót lúc đó hẳn không bỏ qua, mà ta suy đoán, toàn bộ tu chân giới năm đại lục này, sợ không chỉ một chỗ này tồn tại khe nứt với ma giới, quý tông nội tình thâm hậu, đối sự tình này hẳn không phải hoàn toàn không biết."
Thôi Tề Tùng sờ cằm: "Ngươi nói cũng có lý, người trước giải quyết hết mọi chuyện, còn cần chúng ta người sau làm gì?"
Tô Du (苏俞) rất tán đồng lời nói của Thôi Tề Tùng (崔齐松), bởi vậy hiện giờ Vân Ly (云离) đối với chuyện tu chân giới một chút cũng không tích cực, hắn cho rằng không có bất kỳ vấn đề gì, hắn có thể đi giúp, nhưng Vân Ly (云离) có đưa tay ra hay không hắn đều không miễn cưỡng, kỳ thực Vân Ly (云离) đi theo bên cạnh đã giúp hắn rất nhiều.
Tịch Vũ Hành (席禹衡) thái độ nghiêm túc nói: "Sau khi rời khỏi Thanh Lôi Tháp (青雷塔), chúng ta sẽ đi Ô Vân Quật (乌云窟) điều tra tình hình, nếu xác thực nhất định sẽ hướng tông môn bẩm báo việc này, để tông môn nhúng tay can thiệp."
"Đa tạ hai vị tiền bối, vậy chúng ta có thể yên tâm rồi, lực lượng của chúng ta kỳ thực quá mỏng manh."
Thôi Tề Tùng (崔齐松) cười lên, rất hứng thú nhìn về phía Tô Du (苏俞): "Ngươi không suy nghĩ một chút về việc bái vào Thiên Cực Tông (天极宗) của chúng ta sao? Bằng hữu của ngươi có thể đi Vạn Dược Tông (万药宗)."
Tô Du (苏俞) khẽ mỉm cười: "So với cố định ở một nơi nào đó, ta càng thiên về đi khắp nơi, có thể tùy thời nhìn thấy phong cảnh khác nhau, thử nghiệm đủ loại trải nghiệm."
Thôi Tề Tùng (崔齐松) nhanh nhảu nối lời: "Tỉ như nhưỡng tửu sư (酿酒师), lại tỉ như linh phù sư (灵符师), phải không, lần sau ngươi quyết định lấy thân phận gì xuất hiện."
Tô Du (苏俞) bị chẹn họng, Kiều Vạn Hải (乔万海) nhịn không được cười lên, không ngờ Thôi Tề Tùng (崔齐松) nói chuyện thú vị như vậy.
Tô Du (苏俞) đương nhiên không thể chịu thua, nói: "Có lẽ có thể thử nghiệm đảm nhiệm luyện khí sư, còn có đan sư, hoặc là cái gì cũng không phải, chỉ là một tán tu đi ngoài hành tẩu."
"Được rồi, ngươi thắng, nhưng nhớ kỹ sau khi đến Trung Đại Lục nhất định phải tới Thiên Cực Tông (天极宗) tìm ta, chỉ cần báo lên danh hiệu của ta, sẽ có người thông truyền đến ta nơi này, ta nhất định đi gặp ngươi."
"Tốt, đợi đến ngày ta đi Trung Đại Lục, chuyện tháp linh (塔灵) cũng phiền phó hai vị."
"Yên tâm, chúng ta sẽ tận lực, nếu xác thực, đó là việc quan hệ đến toàn bộ tu chân giới, không ai có thể thoát khỏi." Tịch Vũ Hành (席禹衡) thệ ước, chỉ bất quá tháp linh (塔灵) tựa hồ không phải rất tín nhiệm bọn họ, không có ý niệm cùng bọn họ giao lưu, cũng đúng, nếu tín nhiệm tu sĩ, cũng sẽ không phải vô số năm nay đều không lộ diện, mãi đến lần này mới xuất hiện.
Có lẽ sự xuất hiện của tháp linh (塔灵) cùng vị thần bí nam tử kia kéo đi tháp linh (塔灵) có quan hệ, Thôi Tề Tùng (崔齐松) tò mò nhất, nhưng lại biết phân tấc, đợi nói xong chuyện, không thấy tháp linh (塔灵) cùng vị thần bí nam tử kia xuất đầu, Thôi Tề Tùng (崔齐松) bất đắc dĩ mang theo chút tiếc nuối, cùng Tịch Vũ Hành (席禹衡) cùng nhau hướng bọn họ cáo biệt.
Bọn họ ở tầng thứ sáu xông đảo, Tô Du (苏俞) một chút cũng không lo lắng, so với mấy người bọn họ, hai vị này chính là nguyên anh tiền bối.
Hai người cáo từ rời đi.
Đi xa rồi, Thôi Tề Tùng (崔齐松) truyền âm cho Tịch Vũ Hành (席禹衡): "Ngươi nói chúng ta truyền âm như vậy, có thể bị tháp linh (塔灵) kia phát hiện không? Biết chúng ta đang trao đổi nội dung gì?"
Tịch Vũ Hành (席禹衡) biểu tình đạm đạm, một chút cũng không nhìn ra có tâm sự gì, đồng dạng truyền âm nói: "Truyền âm hẳn là không cách nào nghe lén, nhưng chuyện khác hẳn là đều ở trong mắt tháp linh (塔灵), hắn muốn biết tùy thời có thể xem xét."
Đối với thiên tài như bọn họ mà nói, loại cảm giác tùy thời bị người rình mò này thực sự rất không ổn, dù là tồn tại như tháp linh (塔灵), mà tháp linh (塔灵) tựa hồ còn đi theo mấy tu sĩ rất thân cận, bọn họ lộ ra trong mắt tháp linh (塔灵), cũng tương đương lộ ra trong mắt Tô Du (苏俞) mấy người.
Thôi Tề Tùng (崔齐松) cảm thán nói: "Không thể không nói khí vận của Tô Du (苏俞) cực kỳ tốt, từ Tinh Cực Bí Cảnh (星极秘境) một đường đi tới, hiện tại lại cùng tháp linh (塔灵) Thanh Lôi Tháp (青雷塔) thân cận, ngươi phát hiện tu vi của hắn sao? Có lẽ đợi hạ hồi hắn đến Trung Đại Lục tìm ta thỉnh giáo trận pháp lúc, hắn đã là nguyên anh tu sĩ ngang hàng với ta rồi."
Tịch Vũ Hành (席禹衡) gật đầu: "Không sai, đáng tiếc hắn đối với người khác cảnh giác tâm cũng rất nặng, Thiên Cực Tông (天极宗) cùng Vạn Dược Tông (万药宗) cũng không cách nào làm bọn họ động lòng."
Thôi Tề Tùng (崔齐松) nhún vai: "Dịch địa nhi xử (易地而处 – Đặt mình vào địa vị đó mà xử lý, suy nghĩ), ta cũng không cách nào yên tâm, hắn không thiếu khí vận, cũng không thiếu tài nguyên tu luyện, bên người lại có thần bí nhân hộ tống, sẽ làm ra lựa chọn như vậy rất bình thường. Đúng rồi, ngươi tin lời hắn nói chuyện này không?"
Tịch Vũ Hành (席禹衡) đạm đạm nói: "Hắn không có lý do lừa gạt, huống chi còn là lừa gạt toàn bộ tu chân giới, hắn không ngu, trở về báo cáo tông môn chính là, tông môn biết sự tình hẳn là so với chúng ta càng rõ ràng hơn."
"Cũng đúng, trừ phi đi Ô Vân Quật (乌云窟) xem một chút, chuyện khác không cần chúng ta lo lắng, có thời gian này vẫn là dùng để tu luyện đi, thật đợi đến ngày đó tới, tu vi càng cao người không bị xem là pháo hôi (炮灰) tỷ lệ sống sót mới càng lớn."
Tịch Vũ Hành (席禹衡) không nói nữa, mà là buông ra khí tức thu hút ngoại giới âm hồn thú (阴魂兽), Thôi Tề Tùng (崔齐松) gia nhập vào, hai người cùng nhau triển khai săn giết âm hồn thú (阴魂兽) hành động.
Bọn họ đang thương nghị, Tô Du (苏俞) cùng Kiều Vạn Hải (乔万海) cũng đang thảo luận bọn họ có thể mang lời hay không, đối với lời bọn họ nói lại có mấy phần tin tưởng.
Về sau Tô Du (苏俞) nghĩ cũng rất đơn giản, nếu Thiên Cực Tông (天极宗) không tín nhiệm bọn họ, hoặc nói Thiên Cực Tông (天极宗) lệ mục đích khác, đem chuyện này ẩn giấu lại, bọn họ ở ngoài hành tẩu khẳng định có thể biết rõ Thiên Cực Tông (天极宗) có động tác hay không, không động tác thì lại nghĩ biện pháp tán bá tin tức chính là, phương pháp rốt cuộc là người nghĩ ra.
Không được thì hắn còn có thể trùng sựu cựu nghiệp viết thoại bản mà.
Có tháp linh (塔灵) ở đây, bọn họ cũng không cần lo lắng Tịch Vũ Hành (席禹衡) cùng Thôi Tề Tùng (崔齐松) ỷ vào tu vi làm gì, chỉ riêng việc tháp linh (塔灵) đem bọn họ từ tầng thứ năm mang đến tầng thứ sáu không gian, đã đủ uy h**p rồi.
Bọn họ vừa nói chuyện vừa chờ đợi Vân Ly (云离) cùng tháp linh (塔灵) trở về, cũng không đợi bao lâu, tháp linh (塔灵) liền gục một khuôn mặt trở về, phía sau đi theo Vân Ly (云离) lại tư thái nhàn nhã, sống động như tháp linh (塔灵) bị Vân Ly (云离) hành hạ qua một phen.
Tháp linh (塔灵) vừa trở về liền chạy đến bên cạnh Tô Du (苏俞), cự tuyệt cùng Vân Ly (云离) thần thú (神兽) này đến gần, hắn lại muốn hướng chủ nhân cáo trạng rồi, nhưng chủ nhân khi nào mới có thể tới a.