Lão Công Một Vạn Tuổi - Bắc Phong Xuy

Chương 384

Vào lúc Ngũ Hành Tông (五行宗) quyết định thỉnh Thái Thượng Trưởng Lão (太上长老) của tông môn xuất sơn đi một chuyến, tại Vạn Thú Thành (万兽城) ở Nam Đại Lục (南大陆), Long tộc Thái Thượng Trưởng Lão (太上长老) Ngao Vô Hành (敖无衡) trấn thủ nơi này đang tiếp đãi một vị khách, chính là Thái Thượng Trưởng Lão (太上长老) của Thiên Cực Tông (天极宗) thuộc Trung Đại Lục (中大陆) là Trương Vân Sâm (张云森). Ban đầu chỉ định để vị Trưởng Lão (长老) nào đó trong môn đi, nhưng đúng lúc Trương Vân Sâm (张云森) vô tình biết được việc này, liền chủ động nhận lấy chuyện này. Do hắn là tu sĩ Hóa Thần (化神) đích thân đi một chuyến sẽ có sức thuyết phục hơn, bởi vì sau lưng Tô Du (苏俞) kia cũng có Hóa Thần đại năng (化神大能), hơn nữa việc này cũng không thể thật sự gạt bỏ đại tộc của Nam Đại Lục (南大陆) ra ngoài.

 

Vì vậy hắn quyết định trước tiên báo cho Ngao Vô Hành (敖无衡) một tiếng. Do đó, vừa bước ra khỏi truyền tống trận (传送阵) liền đặc biệt phóng ra khí tức của mình. Quả nhiên, Ngao Vô Hành (敖无衡) trấn thủ nơi này bị kinh động, lập tức mở ra thần thức quét xem kẻ nào to gan lớn mật dám chạy tới Nam Đại Lục (南大陆) kinh động hắn.

 

Kết quả xem ra phát hiện là lão quen thuộc, Trương Vân Sâm (张云森) của Thiên Cực Tông (天极宗) Trung Đại Lục (中大陆). Giữa bọn họ ít nhiều cũng từng đánh nhau không ít lần, vì vậy thần thức kia cũng không thu về, cách không trước tiên trò chuyện với người tới.

 

"Ta tưởng ai dám chạy tới địa bàn Long tộc (龙族) ta gây rối, té ra là Trương đạo hữu (张道友) a. Không có việc gì chạy tới Nam Đại Lục (南大陆) chúng ta làm gì?"

 

Trương Vân Sâm (张云森) trong lòng cười hì hì, con trùng dài này chỉ giỏi chiếm tiện nghi trên miệng hắn: "Ta tới, đương nhiên là có chuyện tốt tìm ngươi, gặp mặt rồi nói chuyện chi tiết."

 

"Được thôi." Ngao Vô Hành (敖无衡) đương nhiên không thể đuổi khách, mở ra kết giới (结界) nơi ở của mình. Chớp mắt sau, Trương Vân Sâm (张云森) đã xuất hiện trước mặt hắn.

 

"Nói đi, không có lý do chính đáng, đừng trách ta đuổi ngươi ra ngoài." Ngao Vô Hành (敖无衡) trên miệng không khách khí nói.

 

Trương Vân Sâm (张云森) nhìn khoảng ba mươi mấy tuổi, tỏ ra khá nho nhã, nhưng theo Ngao Vô Hành (敖无衡) mà nói, tên này cực kỳ đạo đức giả, trong ngoài không nhất trí, bên trong tàn khốc cực kỳ.

 

Trương Vân Sâm (张云森) không vòng vo với hắn, trực tiếp nói: "Việc Hùng Thác (熊拓) đạo hữu tấn giai Hóa Thần (化神) ngươi biết chứ? Những động thái gần đây hắn làm ra trên địa bàn của hắn, ngươi khẳng định không biết."

 

Ngao Vô Hành (敖无衡) thật sự không biết, nhưng sắc mặt kỳ quái nói: "Ngay cả ta còn không biết, ngươi một Hóa Thần (化神) Trung Đại Lục (中大陆) xa như thế làm sao biết được?"

 

Trương Vân Sâm (张云森) đương nhiên nói: "Đương nhiên là đệ tử nơi này truyền về, huống chi đồ tôn của ta hiện đang ở ngay đây."

 

Ngao Vô Hành (敖无衡) không vui nói: "Chuyện gì có thể khiến lão tiểu tử ngươi đều bị kinh động? Sống đến tuổi chúng ta, ngươi không giống kẻ không có kiến thức."

 

Hàm ý chính là, đừng có chút động tĩnh nhỏ nhặt cũng khiến vị này kinh động mà chạy tới, như vậy đúng là tỏ ra lão tiểu tử này quá nông nổi, sống nhiều tuổi như vậy thật uổng phí.

 

Trương Vân Sâm (张云森) cười nhạt: "Chuyện truyền tống trận (传送阵) tính là nhỏ sao? Xem sắc mặt ngươi kia, nhìn liền biết là không rõ ràng. Trên địa bàn của chính mình nổi lên động tĩnh lớn như vậy, ngươi là Thái Thượng Trưởng Lão (太上长老) trấn thủ Vạn Thú Thành (万兽城) lại không hay biết, ngươi nói xem những con rồng làm việc dưới trướng Long tộc (龙族) các ngươi, có phải quá tự cho là đúng không?"

 

Trương Vân Sâm (张云森) tuy nói toàn là sự thật, nhưng cũng nhân cơ hội chê bai Long tộc (龙族) một trận, không lợi dụng cơ hội tốt như vậy thì thật đáng tiếc.

 

Ngao Vô Hành (敖无衡) nghe xong giận dữ đến nỗi râu dựng ngược, truyền tống trận (传送阵) gì vậy? Hắn nghe cũng chưa từng nghe nói qua. Tuy hắn trấn thủ Vạn Thú Thành (万兽城), nhưng khi không có việc cũng sẽ không tùy tiện mở thần thức, nghe những tu sĩ khác đang bàn luận gì. Hành động như vậy quá mất giá.

 

"Con gấu già kia có thể tạo ra truyền tống trận (传送阵) gì? Ngươi đừng dọa ta."

 

"Xem đi, ngươi không tin rồi chứ gì? Những con rồng dưới trướng Long tộc (龙族) các ngươi khẳng định cũng nghĩ như ngươi. Hay là, hai chúng ta cùng đến Phi Ưng Thành (飞鹰城) bái phỏng vị Hùng Thác (熊拓) đạo hữu kia, tận mắt xem truyền tống trận (传送阵) có thật hay không? Vừa hay sau khi Hùng đạo hữu (熊道友) tấn giai, ta vẫn chưa bái phỏng hắn."

 

Lý do này rất chính đáng. Ngao Vô Hành (敖无衡) cũng bị hắn nói có chút do dự, có thể khiến lão tiểu tử này đặc biệt chạy tới một chuyến, không lẽ nào lại là không có căn cứ? Phải chăng thật sự có việc này? Những con rồng làm việc bên ngoài của Long tộc (龙族) từng đứa đều không coi ra gì? Thật như vậy thì cũng quá tệ rồi, huống chi không biết sẽ bị lão tiểu tử này chê cười bao lâu.

 

Vì vậy nói: "Đi thì đi, ngươi nói đúng, ta cũng chưa bái phỏng Hùng đạo hữu (熊道友), nên đi gặp hắn một chút, đừng để người ta nói Long tộc (龙族) ta quá ngạo mạn, không để các tộc khác vào mắt."

 

Hai vị đại lão Hóa Thần (化神) lập tức xé toang không gian chui vào, hướng về phía Phi Ưng Thành (飞鹰城) gấp rút đi tới.

 

Lúc này tại Phi Ưng Thành (飞鹰城) chỉ có một vị Hóa Thần (化神), chính là Hùng Thác (熊拓). Giao Vô Song (蛟无双) thì đi trông coi việc tu kiến truyền tống trận (传送阵) trên địa bàn của mình, đề phòng bị người phá hoại. Hiện giờ những trận pháp sư nhân tộc này từng người đều là bảo bối, ngàn vạn lần không thể để cho những tên khốn có ác ý từ dưới mắt hắn mà bắt người đi.

 

Người tới vừa chưa bước ra khỏi hư không (虚空), Hùng Thác (熊拓) đã cảm ứng được hai cỗ khí tức cường hãn hướng về phía hắn mà tới, liền bước chân lên không trung chặn người tới, không biết người tới là thiện hay ác.

 

Không lâu sau, không gian trước mặt Hùng Thác (熊拓) bị xé rách, hai vị đại lão trước sau bước ra từ bên trong. Nhìn rõ hai vị này, Hùng Thác (熊拓) cũng rất kinh ngạc, dù sao sống lâu, vẫn từng thấy ảnh tượng của hai vị đại lão này. Thật không nghĩ tới lại có thể gặp bọn họ nhanh như vậy. Tuy có hai đệ tử Thiên Cực Tông (天极宗) là Tịch Vũ Hành (席禹衡) và Thôi Tề Tùng (崔齐松) ở đây, nhưng cũng không nghĩ tới người tới của Thiên Cực Tông (天极宗) lại là vị tu sĩ Hóa Thần trung kỳ (化神中期) này.

 

Đúng vậy, tu vi của Trương Vân Sâm (张云森) ở Hóa Thần trung kỳ (化神中期), Ngao Vô Hành (敖无衡) thì cách Hóa Thần trung kỳ (化神中期) chỉ một đường tơ, nhưng bởi vì là Long tộc (龙族), chiến lực thật sự so với Hóa Thần trung kỳ (化神中期) bình thường cũng không kém.

 

Hùng Thác (熊拓) rất khách khí hướng hai vị này hành lễ: "Không biết hai vị đạo hữu đại giá quang lâm, có việc gì trọng yếu."

 

Ngao Vô Hành (敖无衡) giành nói: "Lão tiểu tử này nói Hùng đạo hữu (熊道友) trên địa bàn của mình xây dựng truyền tống trận (传送阵), thật sự có việc này sao?"

 

Quả nhiên là vì truyền tống trận (传送阵) mà tới, Hùng Thác (熊拓) trong lòng yên định: "Quả thật có việc này, hai vị đạo hữu có thể tự mình xem xét."

 

Hùng Thác (熊拓) đưa tay chỉ xuống dưới, hai vị này liền ở trên không nhìn về hướng hắn chỉ, ánh mắt xuyên thấu tầng mây, có thể nhìn thẳng đến truyền tống trận (传送阵) nằm trong Thành Chủ Phủ (城主府), cùng cảnh tượng bận rộn ở khu truyền tống trận (传送阵) lúc này. Ngao Vô Hành (敖无衡) kinh ngạc, không nghĩ tới lại là thật. Ngay cả Trương Vân Sâm (张云森) đã có chuẩn bị tâm lý cũng lộ ra chút sắc mặt khác thường.

 

Trương Vân Sâm (张云森) trong lòng nói nếu thật có truyền tống trận (传送阵), vậy nên thương lượng cho tốt: "Hùng đạo hữu (熊道友), chi bằng chúng ta xuống dưới nói chuyện."

 

"Tốt, hai vị đạo hữu xin theo Hùng mỗ tới."

 

Ba người độn về động phủ của Hùng Thác (熊拓), chớp mắt sau ba người đã ngồi trong sân vườn động phủ của Hùng Thác (熊拓), bắt đầu tranh luận lý lẽ xoay quanh việc truyền tống trận (传送阵), đều cố gắng để lợi ích của mình đạt tối đa. Trong quá trình này, Ngao Vô Hành (敖无衡) còn thuận tiện ở trong lòng mắng những tiểu bối Long tộc (龙族) một trận thậm tệ. Truyền tống trận (传送阵) ở đây đều vận chuyển lâu như vậy rồi, nhưng Long tộc (龙族) lại không một chút động tĩnh, cái tính cảnh giác này đúng là quá thấp. Nếu lần này không phải Trương Vân Sâm (张云森) lão tử này còn tính là hậu đạo, Long tộc (龙族) khi nào mới có thể mở mắt ra nhìn thấy việc này?

 

Tình huống như vậy Tô Du (苏俞) và Vân Ly (云离) đều đã dự liệu qua, và đã thương lượng với Hùng Thác (熊拓) đối mặt tình huống như vậy phải có giới hạn dưới nào. Hợp tác với thế lực khác tất nhiên phải nhượng bộ lợi ích, một cây đơn độc không thành thuyền, hơn nữa sẽ buộc các thế lực khác liên hợp lại. Mục tiêu của bọn họ là kéo một bộ phận, đánh một bộ phận.

 

Nếu Thiên Cực Tông (天极宗) và Long tộc (龙族) tìm tới cửa liền ép buộc, thậm chí bắt bọn họ giao ra toàn bộ truyền tống trận (传送阵), vậy Hùng Thác (熊拓) khẳng định phải đuổi hai vị này ra ngoài. Bên mình dù yếu cũng không thể để đối phương đắc ý. Nhưng không nghĩ tới hai vị này thật sự là đến thương lượng.

 

Tốn không ít nước miếng, cuối cùng ba phe đại diện cho lợi ích sau lưng, đạt được thỏa thuận sơ bộ. Thiên Cực Tông (天极宗) chia phần lợi ích thuộc về Trung Đại Lục (中大陆), Long tộc (龙族) chia phần lợi ích thuộc về một phần Nam Đại Lục (南大陆), ở các đại lục khác lợi ích sẽ mỏng hơn nhiều, nhưng bởi vì đi trước một bước, ít nhiều cũng chia được một ít.

 

Thương lượng xong, Ngao Vô Hành (敖无衡) tuy có chút không vui, bởi vì Nam Đại Lục (南大陆) đã có một bộ phận chủng tộc và thành trì tham gia vào rồi, phần lợi ích này hắn không động vào được, nhưng cũng đành bất lực. Đạt được thỏa thuận sơ bộ, Trương Vân Sâm (张云森) hiếu kỳ hỏi: "Vị Tô tiểu hữu (苏小友) kia hiện có ở Phi Ưng Thành (飞鹰城) không?"

 

Trương Vân Sâm (张云森) rất muốn gặp vị thiên tài trận pháp sư này. Truyền tống trận (传送阵) ở đây hắn dùng thần thức (灵魂力) cẩn thận quét qua, không thể không thừa nhận trận pháp sư thiết kế trận đồ (阵图) này thiên phú tuyệt luân. Hắn có thể cảm ứng được lực lượng không gian trong đó, Tô Du (苏俞) nên là độc nhất vô nhị trên trận pháp không gian.

 

Ngao Vô Hành (敖无衡) cũng rất muốn gặp, nhân tộc luôn dễ dàng xuất hiện những thiên tài kinh tài tuyệt diễm, nghĩ lại lúc trước lão tiểu tử bên cạnh này cũng là thiên tài, không thể không phục.

 

Hùng Thác (熊拓) áy náy nói: "Tuy đối ngoại tuyên bố Tô huynh đệ (苏兄弟) bế quan rồi, nhưng thực tế là cùng bằng hữu ra ngoài lịch luyện rồi. Đã có thời gian không liên lạc, Hùng mỗ cũng không biết hiện tại người ở đâu, có lẽ là đã vào cái bí cảnh (秘境) hay hiểm địa nào đó rồi."

 

Nói một nửa giữ một nửa, tình huống Tô Du (苏俞) và Vân Ly (云离) có khả năng tìm được Vạn Tiên Điện (万仙殿), hắn một chút cũng không tiết lộ.

 

Trương Vân Sâm (张云森) lắc đầu tiếc nuối: "Đáng tiếc, không thể gặp vị Tô tiểu hữu (苏小友) này, cùng Tô tiểu hữu (苏小友) thảo luận trận pháp. À, không biết Tô tiểu hữu (苏小友) có gia nhập tông môn nào không?"

 

Hắn này là nảy sinh ý định chiêu mộ người. Nếu Tô Du (苏俞) không có sư trưởng trưởng bối, thu người vào Thiên Cực Tông (天极宗) chẳng phải càng diệu? Ngay cả Trương Vân Sâm (张云森) bản thân cũng nảy sinh ý nghĩ tự mình thu Tô Du (苏俞) làm đồ đệ. Không có quan hệ lợi ích nào vững chắc hơn quan hệ sư đồ này.

 

Hùng Thác (熊拓) thành thật nói: "Là có sư môn, hiện tại chịu trách nhiệm xây dựng truyền tống trận (传送阵) chính là một vị sư huynh của Tô huynh đệ (苏兄弟) ta, còn có một vị trưởng lão của sư môn. Chỉ vì là tiểu môn tiểu hộ, bên ngoài đúng là không truyền ra danh tiếng gì."

 

Đã có nhiều đệ tử Lưu Quang Thư Viện (琉光书院) như vậy đến Phi Ưng Thành (飞鹰城), Hùng Thác (熊拓) lại sao không biết lai lịch của Tô Du (苏俞)? Chỉ là toàn bộ thực lực của Lưu Quang Thư Viện (琉光书院) không xếp hạng, vùng đất nơi họ ở càng kém cỏi. Nhưng hắn tin tưởng, Lưu Quang Thư Viện (琉光书院) hiện đã bước ra khỏi vùng đất đó, lại xuất hiện thiên tài như Tô Du (苏俞), tiền đồ sau này sẽ càng ngày càng tốt. Có lẽ sẽ có một ngày, danh hào của Lưu Quang Thư Viện (琉光书院) vang dội khắp tu chân giới này.

 

Hiện tại, ước chừng ngay cả đại tông môn như Thiên Cực Tông cũng chưa hề biết tới mảnh đất nơi Lưu Quang Thư Viện tọa lạc – một góc hẻo lánh nơi Đông Đại Lục.

 

Trương Vân Sâm (张云森) kinh ngạc, nhưng rồi chấp nhận: "Nếu không phải như thế, ngoại giới đâu tới nỗi đến giờ vẫn không tra ra được lai lịch Tô Du (苏俞)." Hắn lại suy đoán: "Có lẽ nào là tàn dư của môn phái nào đó thời xưa, nhưng truyền thừa trận pháp lại không hề thất truyền."

 

Hùng Thác (熊拓) mỉm cười, ngay cả Cam trưởng lão (甘长老) còn phải thỉnh giáo Tô Du, đủ thấy trận pháp truyền thừa của hắn không phải tới từ Lưu Quang Thư Viện.

 

Trương Vân Sâm không ở lại lâu, phải trở về lo sắp xếp việc thiết lập truyền tống trận tại Trung Đại Lục, nên chỉ gặp Tịch Vũ Hành (席禹衡) vội vàng thông báo hiệp nghị rồi rời đi. Tuy nhiên trước khi đi, hắn còn "đào hố" cho Ngũ Hành Tông, nói với Ngao Vô Hành (敖无衡): "Lão tạp chủng họ Túc (宿) của Ngũ Hành Tông, dám lén lút ra vào Nam Đại Lục ngay dưới mắt ta đây."

 

Ngao Vô Hành hoàn toàn không biết chuyện này, biết Trương Vân Sâm không cần lừa mình, lập tức ghi sổ đen Ngũ Hành Tông cùng tên họ Túc kia. Rõ ràng là không coi Ngao Vô Hành ra gì!

 

"Hắn vội vã chạy về Ngũ Hành Tông, không lẽ cũng phát hiện ra chuyện truyền tống trận?"

 

"Sao, ngươi không muốn Ngũ Hành Tông nhúng tay?" Trương Vân Sâm cố ý hỏi.

 

Ngao Vô Hành trợn mắt: "Loại tiểu nhân đê tiện như thế, ta đương nhiên không ưa!"

 

Trương Vân Sâm thầm cười bày kế, Ngao Vô Hành nghe xong vỗ tay khen hay, lập tức thi hành. Thế là sau khi Trương Vân Sâm rời đi bằng truyền tống trận, Ngao Vô Hành lập tức thêm hạn chế cho truyền tống trận Vạn Thú Thành (万兽城), đồng thời truyền tin tới bốn tòa đại truyền tống trận: Từ nay phàm Hóa Thần tu sĩ, nhất luật không được vào Nam Đại Lục!

 

Thế là tại Đông Đại Lục, Tây Đại Lục, Bắc Đại Lục và Trung Đại Lục, bốn đại truyền tống trận đồng loạt xuất hiện một ngọc giản. Trước khi tu sĩ canh giữ kịp cầm lên xem, trong ngọc giản đã vang lên thanh âm của Ngao Vô Hành: "Từ hôm nay, hạn chế Hóa Thần tu sĩ thông qua truyền tống trận tiến nhập Nam Đại Lục!" Bốn đại lục xôn xao. Nam Đại Lục đây là ý gì? Sao đột nhiên ra lệnh cấm như thế? Chẳng lẽ có Hóa Thần lén ra vào Nam Đại Lục không báo trước, chọc giận Hóa Thần nơi đây?

 

Trương Vân Sâm vừa rời đi, sau lưng đã nghe thấy lời tuyên bố ngạo mạn của Ngao Vô Hành, lắc đầu bất lực: "Con rắn dài này cũng quá vội vàng." Dĩ nhiên có hiệp nghị rồi, lệnh hạn chế này có thể chặn Hóa Thần khác, chứ chặn không nổi Hóa Thần Thiên Cực Tông. Nhưng trừ phi có việc trọng đại, ngay cả Hóa Thần Thiên Cực Tông cũng không cần thiết phải chạy tới Nam Đại Lục.

 

[Chi3Yamaha] Hê hê, tưởng Long tộc theo Ngũ Hành Tông đi bán hành chứ.

Bình Luận (0)
Comment