Lão Đại Dạy Em Làm Giang Hồ Nhé

Chương 105


Hắn tự nhiên mua ba con sói về làm gì vậy.

Đừng nói là hắn nhớ cái vụ hứa khi ở quê nha.

Hắn nhớ dai vậy, thậm chí cô còn quên mất rồi cơ.

Giờ chạy có kịp không, đánh bài chuồn nhé...=))
Mộc Hạ lúc này cười ra nước mắt, cái sự tò mò hại chớt cô rồi.

Tay cô cất nhanh hộp nó lại túi đen, buộc thật chặt như chưa từng có cơn gió nào thổi qua, cười hihi:
"Hihi, thì ra anh mua kẹo.

Vậy từ từ thưởng thức.

Em về đây."
Cô cố đẩy cánh tay chắc khỏe kia ra nhưng vô dụng, tay hắn cứ ôm chặt lấy eo cô không nhúc nhích, mặt thì vui lên ngực cô ra sức hít lấy mùi hương thơm của hoa mộc lan dịu nhẹ.


Giọng hắn khàn đi trông thấy:
"Nhưng kẹo này cả hai người ăn mới ngon.

Kẹo dâu và kẹo sicula, hai món em thích nhất."
Mộc Hạ đỏ mặt, thích cái đầu hắn ấy, cô thích là quả dâu tây và thanh kẹo socola chứ đâu phải bao cao su hương dâu với socola đâu.
"Anh từ từ em chưa tắm.

Đợi em tắm rồi mình..."
Chưa nơi dứt câu bông dưng cô thấy nhột.

Hắn cứ thế mà hôn lấy chiếc cổ nhỏ trắng tròn kia, thậm chí cắn nhẹ tạo dấu hickey đỏ chót.
Mộc Hạ khá nhạy cảm liền rụt cổ nhỏ lại như chú rùa non, giọng lạc đi:
"A, em...đợi..."
Phó Tranh trực tiếp đè cô xuống giường, thân hình cường tráng bao lấy cô như không cho con mồi chạy thoát.
"Không đợi được nữa.

Em hứa rồi, bé ngoan phải giữ lời hứa.

Đúng không?"
Mộc Hạ biết vậy nhưng vẫn sợ, dù sao cô cũng là lần đầu, nghe nói phá thân đau lắm nên cô sợ.

Mộc Hạ hơi run từ từ vòng tay qua cổ hắn, nói bằng giọng mũi thút thít:
"Nhưng, nhưng sẽ đâu.

Anh...!nhẹ chút."
Biết là cô đã đồng ý hắn như mở cờ trong bụng, nở nụ cười vui sướng:
"Được.

Sẽ không để em phải đau."
Nói rồi hắn nhẹ nhàng đặt lên cô một nụ hôn, không ngừng m*t nhẹ lấy cánh môi hồng mềm, lưỡi hắn như con rắn không xương luồn lách trong khoang miệng nhỏ níu lấy chiếc lưỡi đinh hương mà m*t.

Sau bao lần hôn thì Mộc Hạ cũng có chút kinh nghiệm, không còn vội vàng mà thả lỏng, biết lấy hơi bằng mũi, cô đưa lưỡi đáp trả hắn một cách nhiệt tình.
Thấy cô bắt đầu buông bỏ phòng bị, Phó Tranh bắt đầu di chuyển tay.

Hắn luồn vào trong áo phông hồng, đẩy áo ngực cô lên cao, trực tiếp x0a nắn đôi gò b ồng mềm mịn.

Đôi thỏ trắng mềm lại rất vừa tay, khiến kh0ái cảm tăng lên, dường như nắn b óp không còn đủ thỏa mãn.
Hắn rời môi cô mà tiến xuống phía dưới, ngậm lấy một bên gò bồng mà cắn m*t, trêu đùa.

Hắn dùng răng cạ nhẹ viên ngọc đỏ rồi lại lấy lưỡi li.ế.m láp, đùa nghịch, thỉnh thoảng còn cố tình m*t mạnh tạo chủ quyền riêng.
Mộc Hạ không ngừng bị k1ch thích, toàn thân cô ngứa ngáy, một tay luồn vào mái tóc bạch kim kia chả biết là kéo ra hay đẩy vào, một tay cô bấu lấy vai hắn, miệng phát ra những âm thanh như mời gọi hắn tiếp tục:
"Ưm...aa.

đừng cắn em~đau đó..."
Nghe giọng cô Phó Tranh như càng được tiếp thêm động lực.

Tay hắn lại không yên phận mà mò xuống sâu hơn.

Đi qua vùng bụng phẳng eo thon quyến rũ là vùng cấm địa.

Hắn chả chút kiêng kị mà trực tiếp luồn tay vào trong.
Tay hắn x0a nắn hai bên cánh hoa tươi, rồi dần tách cánh hoa chạm vào phần nhụy mẫn cảm ẩm ướt.


Vì bị k1ch thích trước đó nên bên dưới Mộc Hạ đã phản ứng từ lâu, một dòng thủy d1ch làm ướt dẫm chiếc qu@n lót hồng.
Phó Tranh dùng ngón giữ cảm nhận sự mềm mại ấm nóng của dòng mật ngọt, thích thù nhìn lên gương mặt ngại ngùng đang nhắm tịt mắt kia, giọng hắn thì thầm đầy cuốn hút:
"Em ướt lắm rồi."
Mặt cô đỏ tía tai, muốn mắng hắn một trận nhưng chả câu nào nên hồn:
"Anh...!cái đồ bi3n thái..ưm, em...Aaa."
Cô giật mình hét lên, bên dưới bỗng bị dị vật tiến vào khiến cô có chút đau.

Thấy vậy Phó Tranh tạm thời không động tay, vội ngước lên hỏi han:
"Đau lắm không?"
Mộc Hạ khó khăn gật đầu:
"Một...một chút.

Ưm..."
"Sẽ không sao đâu."
___ Sẽ còn tiếp____.

Bình Luận (0)
Comment