Lão Gia Vào Trong Chén Của Ta Đi

Chương 60

Tôi và Bruce cứ thế nhìn nhau chằm chằm ba giây, tôi cảm thấy phải đánh nhanh thắng nhanh cho chắc, vì thế quyết đoán bổ nhào đến, hai tay ôm lấy cổ anh rồi kéo xuống, sau đó kiễng chân hôn lên.

Mặc kệ anh, sàm sỡ chút rồi nói sau!

Bruce hơi sửng sốt, rồi mau chóng đảo khách thành chủ, một tay ôm eo tôi, một tay ôm gáy tôi, cực kỳ mạnh mẽ, nói là hôn nhưng càng giống cắn xé hơn, như để hả giận vậy.

“Bru — Bruce — anh còn tức — tức giận— không?” Tôi thở hào hển mở miệng nói giữa những nụ hôn, “Tỉnh — tỉnh táo lại — rồi em — em nói cho anh — đêm nay đã — xảy ra — chuyện gì…”

“Em cảm thấy anh có thể tỉnh táo lại sao?” Bruce thoáng rời khỏi môi tôi, một tay lại hung hăng ôm tôi, tay kia thì đi đến ngực trái hung hăng nắm chặt, cúi đầu cắn một cái lên cổ tôi, “Ông trời, em như vậy chỉ có thể khiến anh càng nóng! Đáng chết, không cần biết đêm nay đã xảy ra chuyện gì, anh muốn… ”

“E hèm.” Bỗng, một tiếng ho khan từ sau lưng truyền đến.

Tôi và Bruce đều cứng lại rồi, tôi tinh tường cảm thấy thứ bên dưới anh đang chạm vào bụng tôi.

“Lão gia, tiểu thư, hai người…” ông lão Afred mỉm cười lễ phép, nói giữa chừng liền không nói được nữa, chỉ mang vẻ mặt 【 hai người đã quên còn có một người sống to đùng như tôi đang đứng bên cạnh rồi sao 】.

Tôi và Bruce liếc nhau, tôi phát hiện mặt anh nhanh chóng đỏ lên, ngay cả vành tai cũng đỏ, tôi nghĩ phỏng chừng tôi cũng không khác gì, hai người nhanh chóng tách ra, đều trở lại sofa ngồi nghiêm chỉnh.

“Tôi sẽ bưng đồ ăn khuya tới cho hai người.” Ông lão mỉm cười thằng lợi rồi ra khỏi phòng.

Cứ nghĩ đến chuyện vừa rồi bị ông lão ấy nhìn thấy hết, là tôi gần như không ngẩng đầu lên nổi, vì thế tôi nỗ lực nói cho mình hãy nhanh dời sang chuyện khác, nhanh nói cho Bruce chuyện đã xảy ra đêm nay!

Kết quả, cái tên dâm ma Bruce đáng bị giết ngàn đao này bỗng nhiên cười hì hì hai tiếng, nhẹ nhàng nắm lấy tay của tôi, sau đó tôi cảm thấy tay mình bị đặt lên một thứ gì đó cứng và nóng, còn bị tay Bruce cầm không ngừng xoa nắn nó.

“Trời, trời ạ!” Tôi gần như nhảy dựng lên, nhưng lại không dám nói lớn, sợ ông lão Afred lại bỗng nhiên nhô ra từ góc nào đó, “Anh muốn làm gì! Afred sắp trở lại rồi!”

“Ngốc… cô bé ngốc, em, em không hiểu bác ấy rồi… ừm…” Bruce thở hào hển nói, “Vừa rồi bác ấy ho một tiếng, chỉ là đùa giai mà thôi… Lúc như thế này, như thế này… Bác ấy, bác ấy sẽ không quay lại đâu… Ưm ~ a ~ ”

… Trời ạ! Sao chưa gì đã bắt đầu rên rỉ rồi! Σ(っ °Д °;)っ

“Vera… Giúp anh đi…” sắc mặt Bruce ửng hồng, híp mắt nhìn tôi, đôi mắt bình thường vốn thâm thúy nghiêm túc, lúc này lại híp thành một đường chỉ, lộ ra ánh sáng mê muội, thật sự là không thể mê người hơn.

Anh kéo tay tôi vào trong quần lót, sau đó… Trời ạ! Cái thứ nóng nóng cứng cứng thậm chí còn hơi trơn trượt kia là cái gì!

Tim tôi đập kịch liệt, tuy rằng Bruce nói như vậy, nhưng đây là phòng khách… Làm loại chuyện này thật sự không thành vấn đề sao! A a nhưng mà lại cảm thấy hưng phấn là sao đây!

Tôi âm thầm phỉ nhổ định lực của mình, cuối cùng không cầm giữ được nữa, một câu nói bật ra trong đầu: Kệ hết!

Vì thế tôi rút mạnh tay ra, Bruce không hiểu + mất mát nhìn tôi, nhưng khi nhìn thấy tôi chân thành đứng lên, đi đến giữa hai chân anh rồi ngồi quỳ trên thảm, anh lại hưng phấn, hai mắt như được châm ngọn lửa, không thể ức chế tiếng rên rỉ trong cổ họng: “Ưm… Vera… em, em muốn làm gì…”

“‘Làm’ anh.” Tôi vô cùng khí phách trả lời một câu, sau đó khẽ cười quyến rũ, “Bây giờ anh có thể cởi quần lót không, ngài Wayne?”

Bruce đương nhiên gấp gáp kéo quần lót xuống.

Anh khát vọng nhìn tôi.

Nghĩ đến chuyện sắp xảy ra, mặt tôi hơi đỏ lên, nhưng vẫn để sát vào nó, chậm rãi cởi áo và bra, trong ánh mắt kinh hỉ lại khó nhịn của Bruce, nâng hai ‘núi’ lên kẹp thứ ấy ở giữa.

Huhu! Sự thật chứng minh thì ra bộ ngực C cup quả nhiên rất hữu dụng! Tôi thành công! Đây là tấm bia to mới tinh của nền khoa học nhân loại về XX! Sự kiện quan trọng! Bia kỷ niệm X! o(*/////▽/////*)o

“A! Trời ạ… Ôi thượng đế… ngươi…” Bruce kịch liệt run run, bàn tay to phủ lên đỉnh đầu tôi xoa, “Thật mềm… Em đúng là ác ma…”

Tôi ngưỡng mặt cười gian, động tác trên tay mạnh hơn, khiến anh thở hổn hển một cái, sau đó tôi cúi đầu, thay ‘núi’ bằng miệng.

“Ân a!” Bruce thét lớn một tiếng, bỗng nhiên rút nó ra, tôi còn chưa kịp định thần lại, cả người đã bị anh ôm lên sofa.

Anh gần như cưỡi lên ngực tôi, trên cao nhìn xuống tôi, do góc độ, mặt anh và nửa người trên đều chắn ánh sáng, tôi không thấy rõ vẻ mặt của anh, chỉ có thể nhìn thấy hai mắt anh bị dục hỏa thiêu thành màu đỏ tươi.

“Vera…” Anh gọi tên tôi như đang thở dài, sau đó đột nhiên nắm lấy ‘núi đôi’, kẹp ‘thứ đó’ ở giữa rồi liên tục đẩy ra đẩy vào.

Động tác của anh rất mãnh liệt và quá nhanh, tôi chỉ có thể cảm thấy ngực mình nóng lên, sau đó cố sức cúi đầu liếm đầu của ‘thứ đó’.

“Ân… A…” Bruce cơ hồ không nói nên lời, sung sướng lớn tiếng thở dốc rên rỉ, tôi ngẩng đầu lên nhìn thấy anh sa vào tình dục, trông càng thêm anh tuấn mê người, bỗng nhiên có một ý định tà ác.

A a a a tôi thật là càng ngày càng không tiết tháo 【 ôm mặt 】

Tôi mỉm cười tà mị cuồng quyến, một tay vịn lấy cơ bắp ở bụng anh, tay kia vòng ra sau lưng anh, sờ… chạm đến ‘tiểu cúc hoa’ của anh.

Bruce chưa nhận ra, vẫn còn đang sung sướng sảng khoái.

Tôi không khách khí với anh nữa, vươn ngón út ra, nhẹ nhàng cho vào bên trong một chút, ừ, ước chừng hẳn là không đến một đốt ngón tay.

Cảnh tượng kế tiếp thật đúng là khó~ gặp.

Cả người Bruce cứng lại như bị hóa đá, giống như nghẹn thở ở trong phổi, không thở ra được vậy, sắc mặt đỏ bừng, kinh sợ nhìn tôi, không dám tin, hung hăng đè nén hưng phấn xuống.

Tôi không sợ chết cử động ngón tay, còn dùng đầu lưỡi thoáng dùng sức để ở đầu ‘thứ đó’ của anh.

“A! Trời ạ… Vera! Em đúng là ác ma! Em…” anh không nói ra được gì, chỉ có thế mạnh mẽ ôm lấy ‘núi đôi’ của tôi, phần eo kịch liệt chuyển động, thứ nóng rực trơn trượt gần như nổ mạnh trong miệng tôi.

“Ngô… ngô ngô ngô… huhuhu…” Tôi bị anh làm cho gần như bật khóc ra, nhưng Bruce như bị cái gì đó nhập vậy, tuyệt không thương tiếc, mà càng thêm chuyển động eo, nghẹn giọng nói: “Nuốt xuống đi.”

… Tôi đành phải mắt nước mắt lưng tròng nuốt xuống.

Thôi, mặn, thoáng có chút cay.

Sau đó chúng tôi đi tắm rửa.

Sau đó chúng tôi lại ‘chơi’ trong nước.

Lại sau đó, chúng tôi mệt đến mức ngã xuống giường ngủ say.

Lại lại sau đó, lúc chúng tôi dậy đã là gần mười một giờ sáng ngày hôm sau.

Ông lão Afred tươi cười thần bí chuẩn bị cơm trưa cho chúng tôi, ở trên bàn cơm, tôi mới nhớ tới việc nên nói với Bruce chuyện đã xảy ra tối hôm qua.

Vụ cướp bóc ở nơi giao dịch chứng khoán sẽ xảy ra vào ngày mai, phù, may mà thời gian vẫn chưa tính là trễ.

Trời ạ, đúng là chuyện phòng the làm người ta lạc lối mà!

Vì thế tôi khụ vài cái, miêu tả đại khái chuyện tối hôm qua cho Bruce nghe.

Bruce dần nghiêm túc lên, “Afred” anh nói, “Ông có tra được tư liệu về tên Bane đó không?”

“Có ạ” hiệu suất làm việc của ông lão Afred rất cao, “Hắn là một tên lính đánh thuê, tên thật không rõ. Hắn từng cầm đầu một nhóm người phát động giành giật chính quyền ở Tây Phi, nhưng hiện tại hắn đang làm việc cho khu mỏ của Dagget.”

“Dagget?” Bruce nhíu mày.

“Đúng vậy… Người bạn ‘trung thực’ John Dagget của chúng ta” Afred mỉm cười, “Hắn cũng có vị trí nhỏ ở hội đồng quản trị Wayne.”

Bruce một tay vô thức gõ bàn ăn, một tay khác chống cằm trầm tư.

“Thoạt nhìn, bọn họ không có ý tốt với tập đoàn Wayne.” Tôi chậm rãi nói, trong lòng khó chịu sốt ruột, ôi trời ạ, đã biết rõ hết thảy nhưng lại phải giả vờ như không biết, cảm giác thật là tệ hết biết QAQ

“… Không sai.” Bruce suy xét một hồi, gật đầu đồng ý, “Nhưng dù thế nào đi nữa thì cũng tuyệt đối không thể để vũ khí này rơi vào tay bọn họ.”

“Hôm kia ở trên máy bay, chẳng phải anh đã thông tri ngài Fox rồi sao, chúng ta nên tương kế tựu kế.” Tôi nói ra kế hoạch đã nghĩ rất lâu.

Đúng vậy, tuy tôi biết tất cả kế hoạch của Bane và Miranda, nhưng bọn chúng rất mạnh, chưa nói đến quân đội được võ trang cường hãn của Bane dưới lòng đất, chỉ nói đến Miranda thôi, thế lực của cô ta đã có vị thế trong giới tài chính ở thành phố Gotham, tuyệt đối không dễ dàng nhổ ra, tôi căn bản không có khả năng vừa gạt Bruce vừa một mình đi K. O bọn chúng.

Nếu hiện giờ ngăn trở Bruce bị phá sản, không chiếu theo bước đi của bọn chúng, ai biết bọn chúng sẽ lại ra chiêu số nguy hiểm gì? Trước mắt, tình thế tuy ác liệt, nhưng tối thiểu, tôi biết nguyên tác, tôi biết phương pháp đối phó với những gì xảy ra kế tiếp.

Không biết gì, vĩnh viễn là điều khủng khiếp nhất.

Cho nên tôi tuyệt không thể để sự tình trở nên khó khống chế.

Vì thế tôi còn nói: “Bruce, anh có biện pháp gì để dời đi đại bộ phận tài sản của Wayne không? Hoặc là… tóm lại em cũng không hiểu lắm, ý em là nếu thật sự có người giở trò xấu, muốn thông qua kỳ hạn giao dịch giao hàng làm anh bị phá sản, anh có phương pháp gì dự phòng không? Tức là khiến đối phương cảm thấy họ đã thành công, nhưng trên thực tế, quyền vẫn ở trong tay anh?”

Bruce lập tức hiểu ra.

Vì thế anh hoả tốc gọi Fox đến, hai người bàn bạc hồi lâu về mấy công ty A đưa ra thị trường A cổ phiếu A tài chính v.v…, trong quá trình, đương nhiên có tôi ở cạnh, nhưng tôi… một chữ cũng không hiểu = =

Nhưng chỉ cần bọn họ có thể thuận lợi vượt qua cửa ải khó khăn này là OK!

“Đúng rồi” Bruce bỗng nhiên nói, “Cô Tate thì sao? Chẳng phải cô ấy luôn luôn tận sức muốn đầu tư vào hạng mục nguồn năng lượng sạch sao? Tôi nghĩ có lẽ có thể mời cô ấy…”

“Không thể!” Tôi thốt ra như phản xạ có điều kiện.

Bruce, Fox và Afred lập tức nhìn về phía tôi.

“Khụ khụ…” Tôi vội ho một tiếng, vén một lọn tóc ra sau tai che giấu xấu hổ, sau đó điều chỉnh biểu cảm, nghiêm túc nói: “Mọi người không thấy là vội vàng đưa một thứ quan trọng như máy nguồn năng lượng giao cho người khác là rất không ổn sao? Bruce, anh và cô Tate mới quen nhau bao lâu? Sao có thể yên tâm đưa một thứ có khả năng chuyển biến thành lò phản ứng vũ khí hạt nhân giao cho cô ấy?”

Có lẽ lời tôi nói rất có đạo lý, nếu là đàn ông nói thì sẽ có lực ảnh hưởng, nhưng nếu từ miệng tôi nói ra…

Fox và Afred thầm hiểu trong lòng, cười nhìn nhau, sau đó đều nhìn về phía Bruce, vẻ mặt ‘Bạn gái cậu ghen tị kìa, chúng tôi muốn xem kịch vui’.

Bruce xấu hổ ho khan một chút.

Tôi lại thoáng có một chút… Ừm… cảm giác bị coi nhẹ = =

“Tóm lại, tôi cảm thấy chuyện này nên nghĩ kĩ hơn” tôi khẩn thiết nói, “Chuyện này hoàn toàn không liên quan đến tình cảm cá nhân, mọi người thật sự yên tâm giao vũ khí hạt nhân cho một người không quen sao?”

Vừa nói vừa nghĩ, dù sao cũng phải tìm cơ hội làm Miranda lộ ra một chút dấu vết mới được.

Bruce gật đầu: “Đúng vậy, chuyện này mà cứ quyết định như vậy thì qua loa quá, xem xét một đoạn thời gian nữa rồi tính sau.” sau đó quay sang nhìn Fox, “Ông Fox, chuyện cổ phần công ty, ông…”

“Yên tâm đi cậu Wayne, trước ngày mai, tôi nhất định sẽ hoàn thành.” ông lão người da đen gian xảo cười.

Spoi:

“Bruce Wayne, xuất hiện ở tiệc tối sao?” Mỹ nữ mỉm cười, cầm một chiếc mặt nạ trong tay, mặt nạ màu đen khiến khuôn mặt cô gái mang sức quyến rũ thần bí.

“… cô Tate.” Bruce sửng sốt một chút, sau đó cũng cười giả.

Miranda thả mặt nạ xuống, gật đầu, sau đó cũng lễ phép vươn tay về phía tôi: “Cô Lee, vừa rồi hai người ở cửa đã làm ra oanh động không nhỏ đấy.”
Bình Luận (0)
Comment