Hành tinh Karan.
Úc gia.
Bạch Kỳ Quang tỉnh lại trong khoang y tế. Sau khi máy chăm sóc y tế nhấn chuông cảnh báo, trong phòng lập tức có một đám đông người tràn vào.
Qua lớp kính của khoang y tế, Bạch Kỳ Quang bình tĩnh quan sát thiết bị y tế xung quanh. Dù không thể nhận ra chủng loại, nhưng có thể đoán được giá trị không hề rẻ. Gia cảnh của thân thể này chắc hẳn không tệ.
Vừa tỉnh lại mà hoàn toàn chưa hiểu tình hình, Bạch Kỳ Quang sợ nói nhiều sẽ gây nghi ngờ, liền "ngủ" tiếp lần nữa.
Sau khi bác sĩ kiểm tra một hồi lộn xộn và xác nhận đã thoát khỏi nguy hiểm, họ chuyển cậu ra khỏi khoang y tế và đặt lên giường bệnh. Chỉ khi căn phòng yên tĩnh trở lại, cậu mới mở mắt ra.
Bạch Kỳ Quang không vội xem ký ức của nguyên chủ mà trước tiên kiểm tra thể trạng của cơ thể này.
Quá yếu.
Bạch Kỳ Quang nhíu mày, các chỉ số cơ thể không đạt nổi ngưỡng tối thiểu. Đừng nói là ở thời đại tinh tế nơi sức mạnh quyết định tất cả, ngay cả ở thế giới cổ đại thấp kém thì thân thể này cũng là một kẻ ốm yếu.
Hơn nữa—
Omega!!
Bạch Kỳ Quang không thể kiểm soát biểu cảm co giật, có cảm giác muốn cắt cổ làm lại từ đầu.
Omega là gì?
Trong thời đại giới tính hỗn loạn, Omega đại diện cho kẻ sinh sản, yếu đuối đến mức không chịu nổi một cơn gió nhẹ, ngoài khả năng sinh sản cao thì gần như vô dụng.
Dù không phải Alpha, làm một Beta cậu cũng chấp nhận! Nhưng mà...
Bạch Kỳ Quang hít sâu để ổn định cảm xúc.
Không nổi giận, không nổi giận. Bạch rác rưởi khi luân hồi còn từng làm hồ ly hoang, bây giờ tuy là Omega nhưng dù sao cũng là người, hơn nữa là nam Omega, sợ cái gì? Học theo Bạch rác rưởi, dẫu Thái Sơn sụp đổ trước mắt vẫn không đổi sắc.
Phải mất gần nửa tiếng mới bình tâm lại, Bạch Kỳ Quang mới bắt đầu xem ký ức của nguyên chủ.
Nguyên chủ tên là Australia Di.
Tên gì nghe phèn vậy?
Hai mươi lăm tuổi, vừa mới trưởng thành cách đây một tháng, là thiếu gia nhỏ của nhà họ Úc, và là nam Omega duy nhất trong thế hệ của mình.
Trên hành tinh Karan, việc sinh sản rất khó khăn, nhưng tuổi thọ con người lại được kéo dài, tối đa có thể sống đến ba trăm tuổi. Về nhà họ Úc, Kỳ Quang biết đôi chút – khi cậu cùng Dư Trạch chạy trốn, nhà họ Úc là nhà sản xuất cơ giáp lớn nhất ở hành tinh Karan.
Úc Di giống như các Omega khác, yếu ớt, mỏng manh, sống trong vòng bảo vệ yên ổn từ khi sinh ra. Nhưng cậu còn yếu hơn các Omega thông thường, thường xuyên bệnh tật.
Úc Di có một vị hôn phu – con trai nhà Hill, tên là Perth.
Mức độ tương thích giữa hai người được hệ thống trung ương tính toán đạt 85%, cả hai nhà đều rất ủng hộ hôn sự này. Dù sao, độ tương thích càng cao thì xác suất sinh ra đời sau càng lớn, và gen càng mạnh.
Người ngoài đều nghĩ hôn sự là do mức độ tương thích, nhưng qua ký ức của Úc Di, Bạch Kỳ Quang biết không phải vậy.
Nhà Hill lúc trước chỉ là gia tộc cấp ba, doanh nghiệp chủ yếu sản xuất tàu dân dụng và cơ giáp cơ bản cho người thường.
Nhưng bây giờ, nhà Hill đã vươn lên trở thành gia tộc cấp một, sánh ngang với nhà họ Úc.
Sự phát triển nhanh chóng của Hill không chỉ khiến doanh nghiệp phình to, mà còn cướp cả thị phần của nhà họ Úc, ký hợp đồng 10 năm với quân đội để cung cấp cơ giáp và tàu chiến quân dụng.
Hill chèn ép khiến việc kinh doanh của Úc thu hẹp dần, dù trong lòng căm phẫn nhưng hiện tại nhà Hill đã không còn là thứ mà họ có thể kiểm soát được nữa.
Thế là mới xảy ra cuộc hôn nhân giữa Úc Di và Perth.
Tin đồn bên ngoài nói rằng Perth là một kẻ trăng hoa, tình nhân đầy rẫy, khẩu vị hỗn tạp – Omega, Beta hay Alpha, miễn vừa mắt thì đều không tha.
Danh tiếng của Perth tệ hại, nhưng Úc Di lại thích anh ta, mong chờ được cưới Perth sau khi trưởng thành.
Nhưng Perth không quan tâm đến Úc Di. Anh ta chỉ cần một bạn đời, một người ngốc nghếch, nghe lời, có thể mang lại lợi ích và sinh con cho anh ta.
Sau khi trưởng thành, Úc Di phấn khởi đến gặp Perth, nhưng lại bị dẫn đến sòng bạc, nơi tận mắt thấy Perth đang ve vãn một nữ Beta. Trong lúc hoảng loạn, cậu va phải một người tự xưng là bạn của Perth, bị lừa uống rượu có thuốc.
Kết quả là Úc Di vừa trưởng thành liền rơi vào kỳ động dục. Nếu không nhờ Perth phát hiện thấy tình hình bất ổn mà đi ra ngoài tìm, e là hậu quả khó lường, không thể ăn nói với nhà họ Úc.
Dù vậy, sau khi bị chuốc thuốc và chịu cú sốc tinh thần, thân thể yếu ớt của nguyên chủ liền đổ bệnh nặng và qua đời, để lại thân xác cho Bạch Kỳ Quang tiếp quản.
"Giới này loạn thật."
Xem xong ký ức nguyên chủ, Bạch Kỳ Quang chỉ biết lắc đầu bất lực.
Bạch rác rưởi thì trêu rồi chạy, không chịu trách nhiệm, là loại cặn bã kiểu 1. Còn Perth là cặn bã đích thực, kiểu giống đực chuyên gieo giống. Nhưng nguyên chủ Úc Di thì thật sự quá ngốc.
Cái chết của nguyên chủ, Perth có phần trách nhiệm, nhưng người lừa cậu vào sòng bạc và chuốc rượu pha thuốc mới là kẻ đáng bị trừng phạt hơn. Dù là chủ mưu hay đồng phạm, Bạch Kỳ Quang đều sẽ xử lý. Như Bạch rác rưởi từng nói: đã mượn thân thể người khác, thì giúp người ta trút giận cũng coi như hoàn thành nhân quả.
Trong thời gian Bạch Kỳ Quang nằm viện, cha của nguyên chủ không đến một lần – chắc đang tính toán xem có thể moi được bao nhiêu lợi ích từ nhà Hill.
Chỉ có mẹ của nguyên chủ là ngày nào cũng đến thăm.
Mẹ của nguyên chủ là một Omega rất xinh đẹp. Bà là vợ hai của cha nguyên chủ, cũng là một cuộc hôn nhân vì lợi ích.
Rất lâu về trước, khi đại họa xảy ra trên Trái Đất, thế giới đã hợp nhất để cùng nhau chống lại kẻ thù bên ngoài. Qua hàng ngàn năm, điều đó đã hình thành nên Liên bang hiện tại.
Mẹ ruột của nguyên chủ dường như có một chút huyết thống người da đen, làn da ngả màu lúa mạch nhưng trông rất khỏe mạnh, mang nét đẹp hoang dã đậm chất vùng đất xa xôi.
Bà ấy còn có một cái tên rất hay — Gona.
Bà thực sự rất tốt với nguyên chủ, điều này trong mười mấy ngày Bạch Kỳ Quang nằm viện đã không còn nghi ngờ gì nữa.
Bạch Kỳ Quang nằm viện hơn nửa tháng mới được cho phép xuất viện. Lời của bác sĩ là: "Cậu vừa mới trưởng thành, nếu không dưỡng bệnh cẩn thận sẽ ảnh hưởng đến khả năng sinh sản sau này."
Bạch Kỳ Quang tối sầm mặt: "..." Cầu còn không được.
Bắt cậu sinh con thì thà chết còn hơn!
Bạch Kỳ Quang thầm thề, những chuyện sau khi quay lại tinh cầu Karam, sau này nhất định phải giấu tiệt khỏi tên Bạch cặn bã kia, dù dao kề cổ cũng không thể tiết lộ, nếu không với cái tính "bẩn bựa" của tên kia, chắc chắn sẽ đem ra chọc quê cậu suốt cả đời.
Sau khi xuất viện, Bạch Kỳ Quang ngoan ngoãn theo mẹ mình - Gona quay trở về nhà họ Úc.
Cha nguyên chủ không có ở nhà. Trong phòng khách rộng lớn chỉ có chị gái của nguyên chủ, Úc Phỉ Nhĩ, đang dùng bữa trưa.
Úc Phỉ Nhĩ là con gái của người vợ đầu tiên của cha Úc, là một Beta, từ trước đến nay luôn rất ghét Gona và Úc Di, chưa từng tỏ ra thân thiện với hai người.
Gona không để ý đến thái độ của cô ta, ngoài Úc Di ra, bà luôn giữ thái độ lạnh nhạt với mọi người và mọi việc, như thể ngoài Úc Di ra thì chẳng còn ai đáng quan tâm.
Sự thù địch của Úc Phỉ Nhĩ, nguyên chủ không phải không nhận ra, nhưng cậu lại rất sợ chị ta, luôn bị ức hiếp mà chẳng dám phản kháng.
Bạch Kỳ Quang không kìm được mà phê phán nguyên chủ thật ngốc.
Úc Phỉ Nhĩ ghét cậu ta không chỉ vì mối quan hệ mẹ kế - em kế, mà nguyên nhân chính là vì Úc Di là một Omega quý giá, còn cô ta chỉ là một Beta.
Thật ngu không còn gì để nói!
Cậu là Omega thì sợ cái quái gì? Cứ xông lên đánh cho chừa!
Luật pháp Liên bang thiên vị Omega, đánh không lại thì ngã xuống đất giả vờ ngất xỉu không biết à?
Sau khi Bạch Kỳ Quang và Gona vào nhà, Úc Phỉ Nhĩ không thèm liếc nhìn hai người một cái, vẫn cúi đầu ăn phần thức ăn trông như hạt đậu kia.
Ở tinh cầu Karan, thực phẩm tự nhiên rất khan hiếm, các chất dinh dưỡng tổng hợp đã trở thành thức ăn chính của đa số người dân. Thức ăn tự nhiên, dân thường khó mà có khả năng mua được.
Nhưng đã quen ăn sơn hào hải vị khắp các thế giới, Bạch Kỳ Quang vừa nhìn thấy cái đống đen sì kia liền cảm thấy buồn nôn.
Sự lạnh nhạt của Úc Phỉ Nhĩ không ảnh hưởng nhiều đến Bạch Kỳ Quang. Cậu từ chối lời hỏi han của Gona xem có muốn ăn trưa không, rồi tự mình lên lầu, dựa vào ký ức của nguyên chủ để tìm về phòng.
Hành động kỳ lạ của Bạch Kỳ Quang khiến Úc Phỉ Nhĩ ngẩng đầu nhìn một cái, ánh mắt đầy chán ghét.
Cảm nhận được ánh nhìn đó, Bạch Kỳ Quang quay đầu lại, nở một nụ cười kỳ quái với cô ta, rồi trong ánh mắt sửng sốt của đối phương, đóng sầm cửa lại.
Căn phòng ngủ treo đầy cây xanh trang trí thể hiện nguyên chủ là một "tiểu công chúa" chính hiệu. Bạch Kỳ Quang đổ người xuống giường, cau mày chặt, tâm trạng ngày càng bức bối.
Thân thể này thật sự quá yếu, chỉ cần vận động một chút là đã thở không ra hơi, có cảm giác như sống không được bao lâu nữa vậy.
Cậu phải nghĩ cách nhanh chóng cường hóa thân thể này, giá trị chiến đấu bằng âm làm cậu cảm thấy cực kỳ thiếu cảm giác an toàn. Ở đời này không có Bạch Kỳ nữa, cậu phải đơn độc chiến đấu, tự bảo vệ lấy mình.
Trong không gian của Bạch Kỳ Quang vẫn còn nhiều đan dược mà cậu thu thập được lúc còn ở Diệu Hoang, nhưng cậu không dám tùy tiện dùng.
Khi ở Diệu Hoang, cậu dùng đan như ăn kẹo là bởi vì khi đó thân thể là bán thần, có thể chịu được. Nhưng với cơ thể "gà mờ" hiện tại, chỉ cần uống một viên e là nổ xác mà chết.
Cậu cần phải tính toán kỹ lưỡng thành phần và hàm lượng của đan dược, rồi so sánh với dữ liệu thân thể hiện tại để pha loãng đến mức có thể chịu đựng được, mới dám dùng.
Khi còn ở bệnh viện vì bị theo dõi nên Bạch Kỳ Quang không dám làm gì quá lộ liễu. Nhưng giờ đã về nhà họ Úc, có được tự do, cậu bắt đầu vừa lập kế hoạch cường hóa bản thân, vừa lên tinh võng để tìm hiểu về thời đại hiện tại.
Tính đến nay đã 210 năm kể từ lúc cậu và Dư Trạch bị Liên bang truy bắt. Gần như đã trải qua một vòng luân hồi, những kẻ thù ngày xưa có lẽ cũng chẳng còn mấy ai sống sót.
Lúc mới biết sự thật này, Bạch Kỳ Quang cảm thấy hoang mang, như thể bỗng chốc mất hết phương hướng, trong lòng trống rỗng.
Quỹ đạo của vũ trụ không bao giờ dừng lại, nó luôn chuyển động. Những gì đã xảy ra chính là lịch sử.
Dù Bạch Kỳ Quang có năng lực nhảy qua hư không thì cũng không thể quay về quá khứ. Dù đã sớm chuẩn bị tâm lý rằng thời gian có thể đã trôi qua rất lâu, nhưng khi thật sự đối mặt, cậu vẫn thấy đau lòng.
Khoa học công nghệ hiện nay đã vượt xa so với 200 năm trước. Dù Bạch Kỳ Quang đã sinh ra trí tuệ, hình thành trí thể siêu cấp gần với cấp độ của "chủ não", nhưng trước dữ liệu hoàn toàn mới của 200 năm sau, cậu cũng bắt đầu cảm thấy khó tiếp thu. Việc nâng cấp hệ thống là điều bắt buộc.
Tuy nhiên, việc nâng cấp hệ thống, Bạch Kỳ Quang cực kỳ thận trọng, chưa dám tiến hành ngay. Bởi vì chủ não đang giám sát toàn bộ tinh cầu Karan, cậu không rõ hiện nay chủ não đạt đến trình độ nào, nếu đang nâng cấp mà bị phát hiện thì xong đời.
Sau khi đã hiểu sơ lược về thời đại hiện tại, Bạch Kỳ Quang thử nhập hai chữ "Dư Trạch" vào tinh võng.
Ngay lập tức hiện ra hai chữ đỏ chói — "Phản đồ" — làm mắt cậu đau nhói, lửa giận trong lòng bùng lên, suýt nữa bóp nát quang não.
Trên tinh võng chỉ có một số thông tin sơ sài về tiểu sử của Dư Trạch, cùng với một vụ phản quốc được mô tả rất mơ hồ, ngoài ra không có ghi chép gì thêm.
Dù sao thì trí tuệ siêu cấp sinh ra từ dữ liệu là điều quá mức kinh hoàng, chưa kể đến kỹ thuật có thể làm loạn trật tự của cả vũ trụ... Tất cả đều thuộc bí mật cấp cao nhất của Liên bang.
Bạch Kỳ Quang đã ru rú trong nhà vài ngày, nếu không phải mẹ cậu – Gona – mắng cho một trận, thì có lẽ ba bữa ăn một ngày cậu cũng sẽ giải quyết luôn trong phòng.
Chuyện nguyên chủ phát tình ở sòng bạc đã lan truyền khắp nơi, trở thành trò cười cho thiên hạ, mất hết mặt mũi. Ai cũng cho rằng cậu vì xấu hổ nên không dám ra ngoài gặp người.
Biết được tin đồn, Bạch Kỳ Quang chỉ cười lạnh.
Chờ lão tử rèn luyện lại thân thể, bá khí trỗi dậy, sẽ khiến lũ chuyên buôn chuyện mấy người phải đau khổ mà chết!!
Bạch Kỳ Quang ru rú trong phòng, âm thầm bày mưu tính kế cho đại nghiệp trỗi dậy, không chịu bước ra khỏi cửa. Nhưng cậu không muốn ra ngoài không có nghĩa là người khác sẽ không tìm đến tận nơi.
Một hôm, khi Bạch Kỳ Quang đang lướt tinh võng chọn khoang trò chơi, thì người máy gia đình lên gõ cửa.
Vị hôn phu của nguyên chủ – Hill Perth – đến rồi.
Từ lúc nguyên chủ nhập viện đến lúc xuất viện đã hơn một tháng, tên rác rưởi Perth chưa từng ló mặt, nghe nói là đang tranh cãi với cha của nguyên chủ về vấn đề bồi thường. Bạch Kỳ Quang nghe mà buồn cười, thật sự xem nguyên chủ như món hàng để giao dịch sao?
Bạch Kỳ Quang bình tĩnh chọn mua một khoang trò chơi, với tốc độ giao hàng hiện tại thì tối nay chắc sẽ được giao đến nơi.
Sau khi làm xong mọi thứ, cậu mới lề mề bước ra khỏi phòng.
Trong phòng khách, mẹ Gona đang tiếp đón một anh chàng đẹp trai tóc nâu, mắt xanh.
Perth có vẻ ngoài thuộc kiểu phương Tây, ngũ quan tuấn tú, khí chất tao nhã, đúng là có khí chất khiến người khác si mê. Nhưng, Bạch Kỳ Quang không phải loại người chỉ biết nhìn mặt.
Gương mặt đệ nhất mỹ nhân ở Thượng Giới của Bạch rác rưởi cậu đã nhìn suốt cả ngàn năm. Tiêu chuẩn thẩm mỹ của cậu lấy Bạch Kỳ làm mốc, người có thể khiến cậu kinh diễm thật sự rất hiếm, Phượng Hoàng Nam Quân năm xưa cũng chỉ tạm được xem là một.
Bạch Kỳ Quang đánh giá một người qua hai tiêu chuẩn:
Thứ nhất, đẹp hơn Bạch rác rưởi.
Thứ hai, lực chiến cao hơn Bạch rác rưởi. Nếu không, cậu hoàn toàn không để vào mắt.
Mẹ Gona tiếp đón Perth bằng thái độ ôn hòa lễ phép nhưng có phần xa cách, rõ ràng bà có oán trách về chuyện xảy ra ở sòng bạc.
"Úc Di." Thấy Kỳ Quang xuống lầu, Perth đứng dậy dịu giọng gọi một tiếng.
Thái độ khiêm tốn, lễ nghĩa chu đáo, nhưng ánh mắt thì lạnh lùng và giả tạo khiến Bạch Kỳ Quang không thích chút nào.
"Hill tiên sinh." Bạch Kỳ Quang gật đầu đáp.
Nghe vậy, Perth hơi ngẩn người, rồi vội nở nụ cười để che giấu sự bối rối: "Em vẫn còn giận anh sao? Trước kia em luôn gọi anh là Perth mà."
"Không, tôi không giận, giận nhiều hại gan." Bạch Kỳ Quang đi ngang qua Perth rồi ngồi xuống ghế sofa.
Bạch Kỳ Quang vừa khách sáo trò chuyện với Perth, vừa định uống ly nước trên bàn thì bị Gona ngăn lại.
"Để mẹ mang nước dinh dưỡng đã pha sẵn cho con."
Sau khi Gona rời khỏi, Perth rõ ràng thả lỏng hơn.
"Mấy ngày nay anh bận công việc, không rảnh để tới thăm em, em không trách anh chứ?"
Bạch Kỳ Quang nhấc ly nước mà Gona không cho uống, nhấp một ngụm. Khi không có người ngoài, cậu thu lại dáng vẻ 'thẹn thùng' ngốc nghếch của nguyên chủ.
"Cha tôi... đã tống tiền anh bao nhiêu?"
"..." Perth im lặng.
Perth quan sát Bạch Kỳ Quang, ánh mắt dần thay đổi.
Người trước mặt vẫn là Omega yếu đuối Úc Di, nhưng hình như ở đâu đó đã thay đổi. Trong ánh mắt từng chứa chan yêu thương, giờ đây hoàn toàn trống rỗng.
Perth kéo lại cổ áo, khóe miệng cong lên.
"Úc Di, chuyện hôm đó anh có thể giải thích..."
"Không cần, tôi không muốn nghe." Về khoản làm mất mặt người khác, Bạch Kỳ Quang là chuyên gia.
Thấy gương mặt Perth hơi cứng lại, Bạch Kỳ Quang lại làm bộ thẹn thùng nói thêm một câu: "Tôi tin anh mà."
"..." Perth.
Trong tài liệu anh ta nhận được, không hề có chuyện Úc Di bị chấn thương đầu óc, đúng không?
Bạch Kỳ Quang duy trì dáng vẻ 'tiểu thư khuê các' để trò chuyện với Perth, trong lòng lại đang suy nghĩ về mớ hỗn độn mà nguyên chủ để lại.
Trong lúc phải tăng cường cơ thể, chuyện hôn ước với Perth cũng là việc phải ưu tiên giải quyết.
Nếu trực tiếp yêu cầu hủy hôn thì chắc chắn không được. Dù là độ phù hợp tính toán bởi chủ não hay là mối quan hệ lợi ích chằng chịt giữa hai nhà Hill và Úc, tất cả đều là chướng ngại không nhỏ.
Nếu dùng biện pháp cứng rắn...
Đáng tiếc là cậu không có sức chiến dấu nghịch thiên như Bạch Kỳ, không thể tùy tiện náo loạn thiên cung.
Xem ra nếu muốn giải quyết được Perth, thì trước hết phải nhanh chóng tăng cường cơ thể này, ít nhất là đến trình độ của một Beta, để khi gặp nguy hiểm còn có khả năng tự vệ.