Lâu Lan Giai Nhân

Chương 2

Lâu lan giai nhân_

“Con của ma giáo Hàn Chấn Dạ. Chủ nhân của ta sớm biết ngươi yêu thích nữ sắc, ra lệnh cho ta ẩn núp trong Xuân Thủy lâu, chờ ngươi từ quan ngoại đến đây. Ta là phụng mịnh ở chỗ này chờ đợi chính là muốn bắt giữ ngươi.”Nàng đầu ngón tay gảy nhẹ, tỏa ra càng nhiều là mềm gân tán, có chút kinh ngạc Hàn Chấn Dạ còn có thể chống đỡ lâu như vậy. Bình thường trúng loại thuốc này người trúng đảo mắt đã bất tỉnh nhân sự, mà hắn lâu như vậy nhưng vẫn là thanh tĩnh. Khó có thể tưởng tượng, nội lực của hắn sâu đậm như thế nào.

“Ta sớm biết Trung Nguyên có không ít người muốn bắt ta.”Hàn Chấn Dạ thở dài một hơi, thần trí đã bắt đầu hôn mê. Bản thân ham mê nữ sắc mà trúng mỹ nhân kế.Có thể như vậy tại đây mà bị mỹ nữ xuất sắc này hạ cũng cũng coi là vinh quang sao?

“Chủ nhân nhà ngươi là ai?”Hắn hỏi, ánh mắt đã nhắm lại không hề phản kháng lẻn vận lực nữa. Dược hiệu thẩm thấu vào huyết mạch, nội lực của hắn từng đợt, từng đợtbiến mất.

“Tụ Hiền trang Trầm Khoan.”Mục Hồng Tiêu lạnh lùng nói.

☆☆☆

“Dùng nước muối đem giội cho hắn tỉnh.” thanh âm Lãnh khốc quanh quẩn ở trong địa lao.

Rầm một tiếng không biết là người nào tiếp theo đổ thùng nước lạnh tàn nhẫn lên thân hắn,cái lạnh thẩm thấu vào gân cốt Hàn Chấn Dạ. Trong nước muối vị mặn thấm vào vết thương chảy máu, đau đớn đáng sợ giống như là bị hỏa thiêuđốt. Hàn Chấn Dạ cắn chặt răng, nhẫn nại ở nơi cổ họng tiếng đau mà gầm thét.

“Danh chấn gian hồ con của ma giáo, làm sao lại yếu như thế? Chưa gì đã bất tỉnh a, nếu ngươi bị bất tỉnh niềm vui thú của ta phải giảm mất phân nửa. Ta không muốn cho ngươi thanh tĩnh mà thật tốt cảm thụ. Ta cũng không thể để người bất tỉnh a!”Cầm lấy roi da cười lạnh nhanh chóng quất vào thân thể hắn.

Nước muối Lạnh như băng từng giọt từng giọt mà rơi xuống, tại vết thương máu đen tràn đầy ra mà rơi xuống trên mặt đất cùng đủ loại vết thương hỗn hợp. Cực hình như vậy, đã không biết lập đi lập lại mấy ngày.

“Trong chốn giang hồ lời đồn quả không sai, danh môn chính phái cànglà có chút danh tiếng.”Hàn Chấn Dạ chậm rãi mở mắt nhìn Cừu kha, khóe miệng một nụ cười khinh miệt.

Kể từ khi hắn ở Xuân Thủy bất tỉnh cho tới bây giờ, tựa như có lẽ đã qua mấy ngày. Hắn bị đưa từ ven hồ di chuyển đến chỗ này chắc chắn đây là một địa lao từ cổ xưa.

Địa lao ở trong nội bộ Thiết thành, được dùng tới để nhốt những kẻ có tội ác tày trời. Trầm Khoan lựa chọn Thiết thành làm nơi thẩm lí và phán quyết Hàn Chấn Dạ, đồng thời cũng là không muốn người khác biết quỷ kế của hắn.Hắn phân phó Cừu kha hết thảy an bài thỏa đáng trước, trông coi tốt Hàn Chấn Dạ.

Hàn Chấn Dạ trên người có vô số vết thương chính là do Cừu kha mấy ngày nay đã cho hắn chiêu đãi đặc biệt này.Đây chính là nhưng người tự xưng là đại hiệp của danh môn chính phái sao? Quần áo của hắn sớm đã bị roi đánh cho rách nát, tóc đen rủ xuống, gương mặt anh tuấn tà mị tăng thêm mấy phần vết thương, xem ra hết sức chật vật.

Hắn bị khóa sắt cột vào trên tường, khóa sắt kia rất là chắc chắnkhóa ở hai cổ tay hắn. Hắn mấy lần thử vận động muốn bức khóa sắt ra, nhưng chỉ hơi dùng lực trong cơ thể liền trở nên mềm yếu, tứ chi cũng là vô lực.

“Đồ không biết sống chết, còn dám cãi lại!”Cừu kha hừ một tiếng, không vui lại thêm một trận quật làm máu bay loạn ra xung quanh. Hắn là phụng lệnh Trầm Khoan muốn chiêu đãi Hàn Chấn Dạ thật tốt, để cho hắn nếm thử thủ đoạn của nhân sĩ Trung Nguyên là như thế nào?

Con của ma giáo ở quan ngoại có thế lực thật lớn. Trầm Khoan mấy lần muốn kết thân nhưng Hàn Chấn Dạ hết lần này tới lần khác không chút nào thèm nhìn tới. Nếu đã Không phải là đồng bọn, vậy thì nên là địch nhân. Trầm Khoan cho nên mới phát ra lời vu khống,nói là ma giáo nguy hại Trung Nguyên, phải được diệt trừ hoàn toàn.

Chẳng qua là lời đồn phát ra mấy năm lại không có bất kỳ cao thủ võ lâm nào có thể bắt giữ được Hàn Chấn Dạ. Lần này là hao tốn tâm sức mới nghỉ đến mưu dùng tới mỹ nhân kế, mới có thể thuận lợi bắt được cái nam nhân này người mà mọi người chỉ nghe đến tên hắn mà biến sắc.

“Chẳng qua là cãi lại đúng là không thú vị, bằng không ngươi liền thả ta, để cho ta cũng nhận thức niềm vui thú khi tay cầm trường tiên.”Hàn Chấn Dạ cười lạnh, nụ cười kia làm cho người ta không rét mà run như cũ,tràn đầy tính chất uy hiếp.

Cừu kha nổi giận gầm lên một tiếng, nắm chặc roi quất liền mấy cái.”Ta sẽ đem ngươi ra phân thây, xem ngươi cái tạp chủng này còn dám hay không nói hưu nói vượn!”Động tác của hắn càng lúc càng nhanh, vội vàng như muốn giết chết Hàn Chấn Dạ trong đôi mắt đen thâm trầm nếu để cho Hàn Chấn Dạ có cơ hội thoát ra chính là mình sẽ chết.
Bình Luận (0)
Comment